Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-326
Chương 329: Chiến tranh thần tộc aesir
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Ganymede kháng cự đủ kiểu, tỏ ý không muốn nhưng cuối cùng vẫn bị Phong Tiểu Tiểu kéo xuống phòng khách.
Khi họ xuống lầu, Phục Hy đã ngồi trên sô pha và đang nghiến răng nghiến lợi thắt nút con rắn đen. Sắc mặt Phục Hy u ám như sắp vào vai phản diện, không biết anh đang định làm gì.
Phong Tiểu Tiểu không sợ chết chạy đến trước mặt Phục Hy, không quên kéo theo Ganymede đang mếu máo: “Anh Hy, anh Hy! Cho chúng tôi xem cái đã, khoan hãy tử hình!”
Phong Tiểu Tiểu ngồi phịch xuống sô pha, ôm chặt cánh tay Phục Hy tránh cho anh kích động lỡ tay bẻ Zeus làm đôi. Mắt Phong Tiểu Tiểu sáng lấp lánh hào hứng dán sát mặt lại xem.
“Sao làm được cái này thế? Có thể biến ra hình dạng khác không?”
Phục Hy sửng sốt, cảm xúc sắp bùng nổ được bỗng dưng hơi ấm trên cánh tay xua tan hết. Phục Hy hơi nghiêng đầu bất đắc dĩ nhìn cô vợ thích góp vui của mình, anh thở hắt ra, ném con rắn nhỏ bị thắt nơ bướm ra ngoài.
“Có gì đẹp mà xem, đừng làm bẩn mắt mình.”
Con rắn đen lấy lại được tự do nhanh nhẹn vặn vẹo gỡ nút cho mình, cái đuôi vung vẩy như điên hớn hở bò về định quấn chân Phục Hy, sau đó lại bị đạp bẹp dí, thè lưỡi vặn vẹo vùng vẫy.
Ganymede nhìn mà khóe mắt co giật, vội quay mặt đi chỗ khác.
Phong Tiểu Tiểu thì rất hưng phấn, cô giơ tay ném cục đất đập trúng con rắn nhỏ. Cục đất nhanh chóng đông lại hóa thành lao tù sắt thép, mấy lớp lưới rậm rạp vươn lên khóa chặt rắn đen.
Phục Hy kịp thời rút chân về, quay đầu ngạc nhiên nhìn Phong Tiểu Tiểu: “Tức Nhưỡng?”
Vừa rồi Phục Hy không thấy trong tay Phong Tiểu Tiểu có sẵn bùn.
“Ừ!”
Phong Tiểu Tiểu ngồi xổm xuống, trong tay cô không biết đã cầm cây gậy hẹp dài làm bằng kim loại từ khi nào, chọc đùa rắn nhỏ màu đen trong lưới: “Sinh sôi không ngừng. Qua đêm giao thừa vừa tỉnh lại đột nhiên ngộ ra, tôi vốn có thể dùng đất tạo thành những thứ khác mà đúng không, tương đương với việc có thể mang vật liệu theo bên mình, chỉ cần không dùng hết trong một lần là được.”
Phục Hy chớp chớp mắt, vui mừng nói: “Nếu đã thế thì em nuôi nhiều một chút, sau này cần dùng có thể tạo ra mấy thứ lớn. Chờ Lý Trường lấy phần Tức Nhưỡng trong tay nhóm người lùn Bắc Âu về, nếu có nhiều thì nuôi vài năm, tới lúc đó có muốn tạo thêm một thiên giới nhỏ nữa cũng không phải là chuyện không có khả năng.”
Phong Tiểu Tiểu bĩu môi, đang yên đang lành cô đi tạo thiên giới nhỏ nữa làm gì? Chơi trò chủ thần sáng thế hả?
Không vui, ừm, chọt thêm hai cái.
Rắn đen nhỏ nổi giận, người mình yêu đạp mình là tình thú, nhưng cô gái này cầm gậy nhỏ đâm chọt là thế nào? Rắn đen há mồm nuốt một nửa cây gậy nhỏ, phải công nhận tên chủ thần này có chút tài, với động vật khác thì phần khoang miệng là mềm nhất nhưng đối với Zeus thì là khái niệm khác.
Gậy nhỏ bị rắn đen nhỏ cắn chặt trong miệng, Phong Tiểu Tiểu giật lại nhưng không rút ra được. Phong Tiểu Tiểu hé môi tính nói gì bỗng thân rắn bị tia điện quấn quanh, dòng điện tê dại dọc theo gậy sắt lan đến tay Phong Tiểu Tiểu.
Bà nội nó! Tiên sư cha nhà mi!
Phong Tiểu Tiểu bất thình lình bị điện giật, tuy không ảnh hưởng gì đến tố chất thân thể của cô nhưng bị chơi một vố như thế thì ai vui cho được.
Phong Tiểu Tiểu nghiến răng ném gậy nhỏ, lật tay, kim sắt mảnh hơn chui ra từ kẽ tay cô.
Phong Tiểu Tiểu xắn tay áo cười âm trầm: “Anh Hy, tôi sắp bỏ cái lồng, nhớ giẫm chặt nó để tôi chọc nát cúc hoa của nó!”
“…”
Lăn qua lộn lại một phen, cuối cùng Phục Hy cũng không cho phép vợ mình làm chuyện đen tối đó. Không phải anh lo cho Zeus, chủ yếu làm đàn ông không ai muốn vợ mình làm cái chuyện khẩu vị nặng như vậy.
Trải qua phen này, rắn đen nhỏ uể oải ngoan ngoãn nằm trong lồng, cái đầu tội nghiệp nhìn về phía Phục Hy.
Phong Tiểu Tiểu mặc kệ rắn nhỏ, cô ngồi trên sô pha thuật lại việc muốn nói cho Phục Hy biết.
Cuối cùng, Phong Tiểu Tiểu tổng kết: “Tóm lại chuyện là thế, Tô Đát Kỷ thuận lợi ra đời, Hoàng Dung muốn mời chúng ta và Hera ăn một bữa cơm tỏ lòng cảm ơn.”
Phục Hy đăm chiêu, mũi giày đá cái cái lồng bên chân: “Hera? Là người phụ nữ ngày đó? Vợ cả của hắn hả?”
Phong Tiểu Tiểu do dự nói: “Vốn là vậy, nhưng đêm qua anh Hy cũng thấy ý của chị Hera thế nào rồi đấy, tôi đoán có khả năng cuối cùng hai người này cũng sẽ ly hôn thôi.”
Tuy chưa nghe các thần hệ có khái niệm ly hôn, thường là liên tiếp cưới người khác, hoặc bạn đời đã chết hay bị tiêu diệt. Nhưng Hera đã có ý đó, không chừng cặp đôi này sẽ tạo nên lịch sử, làm đôi thần minh đầu tiên ly hôn chăng?
Phục Hy xem thường nhìn rắn đen nhỏ trong lồng: “Vô tích sự.”
Để mất vợ thì đúng là tạo nên lịch sử thật rồi.
Có vẻ như đến giờ Zeus mới biết ông ta bị bỏ đơn phương, trước kia ông ta có lỗi với Hera, sau này cũng sẽ tiếp tục có lỗi, nhưng trong lòng ông ta vẫn luôn xem Hera là vợ mình.
Zeus có hái hoa ngắt bướm ở bên ngoài thế nào đi nữa, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới chuyện đổi vợ khác, kể cả trong tưởng tượng của ông ta về tương lai, có lẽ vẫn sẽ tiếp tục đấu đá với Hera cô chết tôi sống. Nhưng dù kiểu nào, Hera vẫn chiếm một vị trí khá quan trọng trong cuộc đời của Zeus, trong kế hoạch cuộc đời của ông ta luôn bao gồm cả người vợ không bớt lo được này.
Giờ bất ngờ nghe thấy tin nội bộ này, một phần quan trọng trong cuộc đời ông ta sẽ bị cắt bỏ sao?
Rắn đen nhỏ thẫn thờ trong lồng sau đó điên cuồng đập đầu vào lưới. Zeus có cảm giác bị cắm sừng, nói chính xác hơn là tức giận vì bị phản bội.
Phong Tiểu Tiểu đạp cái lồng: “Đừng phá, chuyện này đã được chốt rồi, chẳng phải ông muốn bỏ chị Hera từ lâu rồi sao?”
Rắn đen nhỏ phun ra nuốt cái lưỡi rắn vào, không ngừng lao người vào lưới, sốt ruột như muốn nói gì đó. Phục Hy chau mày, ngẫm nghĩ cuối cùng vẫn bảo Phong Tiểu Tiểu bỏ lồng đi, trước khi Zeus lại quấn lên chân thì anh liền phất tay, một đám sương mù thoáng qua, rắn đen nhỏ dưới đất biến về vị thần Hy Lạp cao to vạm vỡ.
Zeus không phanh kịp, theo quán tính xông lên nửa bước chợt khựng lại, ngạc nhiên cúi đầu sờ từ trên xuống dưới, xác nhận mình đã biến trở về nguyên hình.
Phục Hy lạnh nhạt liếc Zeus: “Ngươi còn lời gì muốn nói?”
Zeus ngước đầu lên hé môi: “…”
Sắc mặt Zeus dần biến thành u ám, siết chặt tay, cuối cùng nói: “Tôi muốn gặp Hera.”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Khi họ xuống lầu, Phục Hy đã ngồi trên sô pha và đang nghiến răng nghiến lợi thắt nút con rắn đen. Sắc mặt Phục Hy u ám như sắp vào vai phản diện, không biết anh đang định làm gì.
Phong Tiểu Tiểu không sợ chết chạy đến trước mặt Phục Hy, không quên kéo theo Ganymede đang mếu máo: “Anh Hy, anh Hy! Cho chúng tôi xem cái đã, khoan hãy tử hình!”
Phong Tiểu Tiểu ngồi phịch xuống sô pha, ôm chặt cánh tay Phục Hy tránh cho anh kích động lỡ tay bẻ Zeus làm đôi. Mắt Phong Tiểu Tiểu sáng lấp lánh hào hứng dán sát mặt lại xem.
“Sao làm được cái này thế? Có thể biến ra hình dạng khác không?”
Phục Hy sửng sốt, cảm xúc sắp bùng nổ được bỗng dưng hơi ấm trên cánh tay xua tan hết. Phục Hy hơi nghiêng đầu bất đắc dĩ nhìn cô vợ thích góp vui của mình, anh thở hắt ra, ném con rắn nhỏ bị thắt nơ bướm ra ngoài.
“Có gì đẹp mà xem, đừng làm bẩn mắt mình.”
Con rắn đen lấy lại được tự do nhanh nhẹn vặn vẹo gỡ nút cho mình, cái đuôi vung vẩy như điên hớn hở bò về định quấn chân Phục Hy, sau đó lại bị đạp bẹp dí, thè lưỡi vặn vẹo vùng vẫy.
Ganymede nhìn mà khóe mắt co giật, vội quay mặt đi chỗ khác.
Phong Tiểu Tiểu thì rất hưng phấn, cô giơ tay ném cục đất đập trúng con rắn nhỏ. Cục đất nhanh chóng đông lại hóa thành lao tù sắt thép, mấy lớp lưới rậm rạp vươn lên khóa chặt rắn đen.
Phục Hy kịp thời rút chân về, quay đầu ngạc nhiên nhìn Phong Tiểu Tiểu: “Tức Nhưỡng?”
Vừa rồi Phục Hy không thấy trong tay Phong Tiểu Tiểu có sẵn bùn.
“Ừ!”
Phong Tiểu Tiểu ngồi xổm xuống, trong tay cô không biết đã cầm cây gậy hẹp dài làm bằng kim loại từ khi nào, chọc đùa rắn nhỏ màu đen trong lưới: “Sinh sôi không ngừng. Qua đêm giao thừa vừa tỉnh lại đột nhiên ngộ ra, tôi vốn có thể dùng đất tạo thành những thứ khác mà đúng không, tương đương với việc có thể mang vật liệu theo bên mình, chỉ cần không dùng hết trong một lần là được.”
Phục Hy chớp chớp mắt, vui mừng nói: “Nếu đã thế thì em nuôi nhiều một chút, sau này cần dùng có thể tạo ra mấy thứ lớn. Chờ Lý Trường lấy phần Tức Nhưỡng trong tay nhóm người lùn Bắc Âu về, nếu có nhiều thì nuôi vài năm, tới lúc đó có muốn tạo thêm một thiên giới nhỏ nữa cũng không phải là chuyện không có khả năng.”
Phong Tiểu Tiểu bĩu môi, đang yên đang lành cô đi tạo thiên giới nhỏ nữa làm gì? Chơi trò chủ thần sáng thế hả?
Không vui, ừm, chọt thêm hai cái.
Rắn đen nhỏ nổi giận, người mình yêu đạp mình là tình thú, nhưng cô gái này cầm gậy nhỏ đâm chọt là thế nào? Rắn đen há mồm nuốt một nửa cây gậy nhỏ, phải công nhận tên chủ thần này có chút tài, với động vật khác thì phần khoang miệng là mềm nhất nhưng đối với Zeus thì là khái niệm khác.
Gậy nhỏ bị rắn đen nhỏ cắn chặt trong miệng, Phong Tiểu Tiểu giật lại nhưng không rút ra được. Phong Tiểu Tiểu hé môi tính nói gì bỗng thân rắn bị tia điện quấn quanh, dòng điện tê dại dọc theo gậy sắt lan đến tay Phong Tiểu Tiểu.
Bà nội nó! Tiên sư cha nhà mi!
Phong Tiểu Tiểu bất thình lình bị điện giật, tuy không ảnh hưởng gì đến tố chất thân thể của cô nhưng bị chơi một vố như thế thì ai vui cho được.
Phong Tiểu Tiểu nghiến răng ném gậy nhỏ, lật tay, kim sắt mảnh hơn chui ra từ kẽ tay cô.
Phong Tiểu Tiểu xắn tay áo cười âm trầm: “Anh Hy, tôi sắp bỏ cái lồng, nhớ giẫm chặt nó để tôi chọc nát cúc hoa của nó!”
“…”
Lăn qua lộn lại một phen, cuối cùng Phục Hy cũng không cho phép vợ mình làm chuyện đen tối đó. Không phải anh lo cho Zeus, chủ yếu làm đàn ông không ai muốn vợ mình làm cái chuyện khẩu vị nặng như vậy.
Trải qua phen này, rắn đen nhỏ uể oải ngoan ngoãn nằm trong lồng, cái đầu tội nghiệp nhìn về phía Phục Hy.
Phong Tiểu Tiểu mặc kệ rắn nhỏ, cô ngồi trên sô pha thuật lại việc muốn nói cho Phục Hy biết.
Cuối cùng, Phong Tiểu Tiểu tổng kết: “Tóm lại chuyện là thế, Tô Đát Kỷ thuận lợi ra đời, Hoàng Dung muốn mời chúng ta và Hera ăn một bữa cơm tỏ lòng cảm ơn.”
Phục Hy đăm chiêu, mũi giày đá cái cái lồng bên chân: “Hera? Là người phụ nữ ngày đó? Vợ cả của hắn hả?”
Phong Tiểu Tiểu do dự nói: “Vốn là vậy, nhưng đêm qua anh Hy cũng thấy ý của chị Hera thế nào rồi đấy, tôi đoán có khả năng cuối cùng hai người này cũng sẽ ly hôn thôi.”
Tuy chưa nghe các thần hệ có khái niệm ly hôn, thường là liên tiếp cưới người khác, hoặc bạn đời đã chết hay bị tiêu diệt. Nhưng Hera đã có ý đó, không chừng cặp đôi này sẽ tạo nên lịch sử, làm đôi thần minh đầu tiên ly hôn chăng?
Phục Hy xem thường nhìn rắn đen nhỏ trong lồng: “Vô tích sự.”
Để mất vợ thì đúng là tạo nên lịch sử thật rồi.
Có vẻ như đến giờ Zeus mới biết ông ta bị bỏ đơn phương, trước kia ông ta có lỗi với Hera, sau này cũng sẽ tiếp tục có lỗi, nhưng trong lòng ông ta vẫn luôn xem Hera là vợ mình.
Zeus có hái hoa ngắt bướm ở bên ngoài thế nào đi nữa, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới chuyện đổi vợ khác, kể cả trong tưởng tượng của ông ta về tương lai, có lẽ vẫn sẽ tiếp tục đấu đá với Hera cô chết tôi sống. Nhưng dù kiểu nào, Hera vẫn chiếm một vị trí khá quan trọng trong cuộc đời của Zeus, trong kế hoạch cuộc đời của ông ta luôn bao gồm cả người vợ không bớt lo được này.
Giờ bất ngờ nghe thấy tin nội bộ này, một phần quan trọng trong cuộc đời ông ta sẽ bị cắt bỏ sao?
Rắn đen nhỏ thẫn thờ trong lồng sau đó điên cuồng đập đầu vào lưới. Zeus có cảm giác bị cắm sừng, nói chính xác hơn là tức giận vì bị phản bội.
Phong Tiểu Tiểu đạp cái lồng: “Đừng phá, chuyện này đã được chốt rồi, chẳng phải ông muốn bỏ chị Hera từ lâu rồi sao?”
Rắn đen nhỏ phun ra nuốt cái lưỡi rắn vào, không ngừng lao người vào lưới, sốt ruột như muốn nói gì đó. Phục Hy chau mày, ngẫm nghĩ cuối cùng vẫn bảo Phong Tiểu Tiểu bỏ lồng đi, trước khi Zeus lại quấn lên chân thì anh liền phất tay, một đám sương mù thoáng qua, rắn đen nhỏ dưới đất biến về vị thần Hy Lạp cao to vạm vỡ.
Zeus không phanh kịp, theo quán tính xông lên nửa bước chợt khựng lại, ngạc nhiên cúi đầu sờ từ trên xuống dưới, xác nhận mình đã biến trở về nguyên hình.
Phục Hy lạnh nhạt liếc Zeus: “Ngươi còn lời gì muốn nói?”
Zeus ngước đầu lên hé môi: “…”
Sắc mặt Zeus dần biến thành u ám, siết chặt tay, cuối cùng nói: “Tôi muốn gặp Hera.”
Bình luận facebook