Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-332
Chương 335: Pk
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Trực tiếp bay đến đó cũng không phải không được, nhưng quan trọng là Phong Tiểu Tiểu còn chưa biết bay.
Trời sinh đã thiếu hai linh kiện so với người ta, lúc nhóm thiên thần sa ngã bị gạt bỏ lời đề nghị của mình thì liền nhìn Phong Tiểu Tiểu với ánh mắt thương hại, chẳng khác gì nhìn người khuyết tật...
Đến cơ quan du lịch thành phố S đăng ký, sau đó giữa trưa bay qua Hồng Kông chơi một vòng, ngày hôm sau bay đến Tel Aviv, lại chơi nửa ngày rồi đổi xe... Rốt cuộc bốn ngày sau cũng tới được khách sạn ở biển chết, năm thiên thần sa ngã thở phào một hơi, nhìn qua giống như kiểu cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ gian khổ nhất vậy.
Vừa mới vào phòng sắp xếp lại hành lý xong, hướng dẫn viên du lịch đến gõ cửa muốn mọi người tập hợp ngoài sảnh, vì thế năm thiên thần sa ngã và Phong Tiểu Tiểu liền đi ra, sau đó nghe được một tin tức làm người ta đau khổ.
“Hành trình hôm nay của chúng ta là thoả thích vui chơi ở biển chết. Mọi người có thể tự do chơi đùa, nhưng xin đừng đi quá xa, có vấn đề gì xin tìm phiên dịch...” Hướng dẫn viên du lịch mỉm cười ngọt ngào: “Sau bữa sáng ngày mai, chúng ta sẽ đi tham quan Petra, cho nên mọi người đừng chơi muộn quá nhé.”
“Petra ở chỗ nào?” Thiên thần sa ngã tóc đỏ ngây thơ hỏi Phong Tiểu Tiểu.
“Chờ chút!” Phong Tiểu Tiểu nhanh chóng lật sách du lịch: “Đây rồi, nghe nói là một tòa thành cổ, cách biển chết khoảng ba giờ chạy xe, có rất nhiều điểm tham quan.”
“Tôi không quan tâm cái này!” Thiên thần sa ngã tóc đỏ phẫn nộ: “Mục đích của chúng tôi chính là biển chết, vất vả lãng phí nhiều thời gian như vậy mới đến được đây, kết quả cô lại bảo chúng tôi là ngày mai sẽ phải rời đi sao?”
Phong Tiểu Tiểu thấp giọng: “Tour du lịch trong nước đều là như vậy, cưỡi ngựa xem hoa... Ngại quá, tôi quên là các anh thất học, khụ! Ý là mỗi điểm tham quan sẽ không để các anh dừng lại quá lâu, bình thường đi du lịch đường bộ mà có thể sắp xếp thời gian nửa ngày để tham quan một điểm đã là rất được rồi.”
“Cô bảo chúng tôi tìm hồ lửa Lưu Hoàng, sau đó mang ông chủ trở về trong thời gian nửa ngày sao?” Thiên thần sa ngã tóc đỏ đập bàn: “Đùa đó hả!”
Cô hướng dẫn viên du lịch chú ý tới không khí không hài hòa bên này, mỉm cười nhìn qua hỏi: “Các vị có ý kiến gì không?”
“Đương...”
Thiên thần sa ngã tóc đỏ vừa định phát biểu ý kiến đã bị Phong Tiểu Tiểu đè xuống, nhanh chóng cắt đứt câu chuyện: “Đương nhiên không có!” Rồi sau đó lặng lẽ hạ giọng bất mãn nói với tóc đỏ và bốn thiên thần khác: “Trong nước còn có hiện tượng, hỏi anh có ý kiến gì hay không không phải là bảo anh đưa ra ý kiến thật mà là bảo anh câm miệng lại. Bởi vì có ý kiến thì bọn họ cũng không nghe đâu, họ sẽ chỉ dùng đủ loại đạo lý để phản bác anh, hoặc là nhớ kỹ anh để sau này lặng lẽ làm khó thôi...”
Cô gái duy nhất trong tiểu đội thiên thần là Chessia, so với thiên thần sa ngã tóc đỏ, cô nàng này có vẻ lý trí hơn, đại khái cũng là do ngay từ đầu thuộc tính khác nhau, sở trường của người ta chính là ở phương diện trí lực tinh thần: “Cô Phong, như vậy chẳng lẽ chúng ta thật sự chỉ có thể dừng chân lại đây một đêm thôi sao?”
Lắc đầu, Phong Tiểu Tiểu rất tự nhiên nói: “Cô ta nói là việc của cô ta, chúng ta ở lại là việc của chúng ta, anh Nhị đã sớm chuẩn bị xong rồi, đến ngày mai bọn họ đi thì chúng ta liền rời đoàn. Sau đó lúc về lại về cùng đoàn khác...”
Du lịch nước ngoài không phải không thể rời đoàn giữa chừng, nhưng cần phải có thư thỏa thuận, quan trọng nhất là phải chuẩn bị. Dù sao thì cũng không phải tất cả các đoàn du lịch đều dám tùy tiện gánh vác loại trách nhiệm này, nếu trong nước thì đã đơn giản hơn nhiều rồi.
Tiểu đội thiên thần nghe nói có thể tự chủ hành trình thì rốt cuộc lúc này mới thở phào, ngoan ngoãn nghe hướng dẫn viên du lịch tiếp tục nhắc tới những việc cần chú ý...
Nhiệt độ không khí quanh biển chết rất cao, trung bình năm cũng phải 25 độ, hằng năm lúc nào cũng có một tầng hơi nước trên bề mặt, tất cả đều là do phản ứng thủy phân nên nước bốc hơi mà thành. Cho nên, dù ở trong nước mọi người vẫn còn phải mặc quần áo dài tay, nhưng đến nơi này thì đã có thể đổi thành váy ngắn mát mẻ.
Mà nước biển chết cũng khá trong, mặt nước màu xanh biếc, yên ả không một sóng gợn, giống như không có bất cứ sinh mệnh nào tồn tại vậy. Trên bờ còn có một dải muối tinh phơi nắng, đây là cảnh đẹp kỳ lạ khó có thể nhìn thấy ở nơi khác.
Cô hướng dẫn viên du lịch cũng đã nhận được thông báo của cơ quan du lịch từ trước, biết đây là điểm dừng cuối cùng mình dẫn đoàn người Phong Tiểu Tiểu, cho nên nhận thỏa thuận xong thì cũng chẳng thèm quan tâm đến bọn họ nữa, dẫn đoàn đi nơi khác tham quan.
Phong Tiểu Tiểu trở về phòng chỉnh trang lại, chỉ một lát sau dã mò ra cái chân vịt cao su, ô che nắng, đồ bơi cũng đã thay xong, da dẻ trắng trẻo lao ra, hưng phấn chạy ra biển chết... Chạy được một nửa thì bị giữ lại.
Gân xanh trên trán thiên thần sa ngã tóc đỏ quả thực sắp nhảy ra ngoài: “Người mặc thế này là muốn...” Không phải anh ta nghĩ nhiều, mà thật sự là thấy thế nào thì bộ dạng của em gái này cũng không phải là muốn làm chính sự.
“Nghỉ phép!” Phong Tiểu Tiểu quả nhiên đúng lý hợp tình đáp: “Các anh đi tìm chủ nhân các anh đi, đừng quan tâm tới tôi!” Vừa nói, cánh tay vừa hào sảng vung lên, hết sức có khí thế.
“... Người không đi tìm lối vào hồ lửa Lưu Hoàng cùng chúng tôi ư?” Quả nhiên người này không hề để tâm.
Nếu không phải thân phận Phong Tiểu Tiểu đặc biệt thì thiên thần sa ngã tóc đỏ quả thực muốn hét lên.
“Anh có biết hồ lửa Lưu Hoàng ở chỗ nào không?” Phong Tiểu Tiểu hỏi lại.
“Đương nhiên không biết, cho nên chúng tôi mới cần...”
“Anh đã không biết, vậy sao xác định chỗ tôi đi chơi sẽ không tình cờ gặp được?” Phong Tiểu Tiểu lại nói: “Thả lỏng tâm tình ra mà tìm với căng thẳng thần kinh để tìm thì sẽ có hiệu suất khác nhau đó... Người trẻ tuổi, phải biết hưởng thụ cuộc sống!”
Cô không vội sao? Cô đương nhiên cũng vội, đừng nói tới việc động tĩnh của Bàn Cổ càng ngày xuất hiện càng nhiều, đừng nói tới việc Lucifer còn là cô hồn dã quỷ chờ người cứu vớt, cho dù Phong Tiểu Tiểu thật sự vô tư tới mức vô tâm thì tốt xấu gì cũng còn phải quan tâm đến Khương Lễ đang nằm ở nhà.
Nhưng mấy vấn đề này không phải cứ vội vàng là có thể giải quyết, huống hồ Phong Tiểu Tiểu còn có cảm giác, nếu Bàn Cổ muốn tìm mình thì có lẽ còn gấp gáp hơn so với việc mình muốn tìm đối phương...
Trong nước không tiện ra tay, đến nơi này rồi thì coi như đã tới nửa địa bàn của đối phương, chẳng lẽ anh ta lại không xuất hiện?
Nếu như nhóm thiên thần sa ngã cần chủ động tản ra thì chỗ cô chắc chỉ cần kiên nhẫn chờ là đủ rồi.
Đeo kính mát, giơ ô che nắng, Phong Tiểu Tiểu mang theo phao đi ra khỏi khách sạn. Chia tay với tiểu đội thiên thần sa ngã chưa được bao lâu, cô liền nhận được cuộc gọi của Dương Nghiên: “Đã sắp xếp người phiên dịch cho cô rồi, lát sẽ có người tới quầy tìm cô Phong, ám hiệu liên lạc là - thiên vương cái địa hổ.”
“... Anh Nhị, anh thật hài hước, cảm ơn.” Vẻ mặt Phong Tiểu Cẩn rối rắm nói lời cảm ơn. Khó trách người ta thường nói, có tiền có thể sai khiến ma quỷ, cứ quăng tiền mở đường thì làm gì cũng tiện hơn.
Tiếng mẹ đẻ của nhóm thiên thần sa ngã vốn là tiếng Anh, muốn làm chuyện gì cũng tiện. Nhưng đổi lại cô muốn hành động một mình mà bên người không có dân bản xứ có thể giao lưu với người ở đây thì hành động sẽ khó hơn nhiều.
Mà người phiên dịch trong miệng Dương Nghiên đã nói tất nhiên cũng không phải người thường, chỉ cần biết nói tiếng Anh thì trực tiếp tới đoàn du lịch kéo tới là được, nhưng Phong Tiểu Tiểu còn có thêm một yêu cầu, không cần đối phương có thể nghiêng trời lệch đất, nhưng ít nhất cũng phải có thân thủ nhanh nhẹn, như vậy thì ít nhất lúc có chuyện cũng sẽ không gây cản trở.
Cái này còn phải nhờ Dương Nghiên và cha Khương nói chuyện, cố ý thuê người từ nhóm lính đánh thuê gần đó, dù giá thuê cao nhưng sử dụng cũng tuyệt đối yên tâm.
Trong điện thoại, hình như Dương Nghiên còn đang chỉnh lý tư liệu, vừa nói vừa có tiếng gõ bàn phím không ngừng mơ hồ truyền đến, nghe ra có vẻ công việc đang đến giai đoạn căng thẳng: “Không cần cảm ơn, đều là người một nhà... Với lại cô ở biển chết thì để ý một chút, có thể tôi đoán sai, nhưng đến bây giờ vẫn chưa thấy Zeus đâu.”
Phong Tiểu Tiểu ngẩn người: “Bỏ nhà trốn?... Không đúng, anh bảo tôi để ý? Chẳng lẽ ý là anh ta cũng theo tới?”
Dương Nghiên thở dài: “Đúng là tôi đang lo lắng chuyện này.”
Vốn Dương Nghiên từng nhìn thấy Zeus qua lại trong phòng của Đế Thính, nhưng lúc ấy anh ta cho rằng, cho dù đối phương muốn ra tay, nhưng ít nhất thì cũng sẽ liên hệ với Athena trước.
Không ngờ tên dê xồm này vẫn rất thâm tình với vợ trước như vậy, không rên lấy tiếng nào đã mất tích... Chỗ Athena không có động tĩnh gì, khả năng lớn nhất chính là Zeus đã tự nghĩ cách để đi đến đây.
Bọn họ bàn bạc chuyện đi biển chết cũng đã từ vài ngày trước rồi, nếu Zeus quanh quẩn tìm loạn bên ngoài thì không nói, thế thì không cần quan tâm, bởi dù sao cũng sẽ không xảy ra chuyện. Nhưng nếu anh ta cũng nghe lén hoặc là dùng con đường khác để tìm đến nơi này, như vậy thì cũng chỉ có mấy người Phong Tiểu Tiểu ở gần đó mới ứng phó được.
Quả thực Phong Tiểu Tiểu nhức hết cả đầu: “Rốt cuộc tên dê xồm vô liêm sỉ kia muốn làm gì?”
“Tuy nói hoa nhà không thơm bằng hoa dại, nhưng đồ đạc đã từng là của mình lại đột nhiên không thuộc về mình, tình huống này càng có thể khiến đàn ông có ham muốn chiếm lấy.” Tiếng gõ bàn phím tạm dừng một lát, giọng Dương Nghiên cũng có chút bất đắc dĩ nói.
“Thói hư tật xấu của đàn ông.” Phong Tiểu Tiểu xỉ vả.
“Ê!” Dương Nghiên đen mặt.
“Không nói anh nha anh Nhị!”
Dương Nghiên trầm mặc: “... Ý cô là tôi không phải đàn ông thiếu đạo đức? Hay là nói tôi không phải đàn ông?”
Phong Tiểu Tiểu cũng câm nín: “Chúng ta gọi điện thoại quốc tế đường dài mà nói mấy chuyện này có phải hơi xấu hổ hay không?”
Vì thế, một giây sau điện thoại đã bị cúp.
Phong Tiểu Tiểu sờ sờ cái mũi, ngoan ngoãn ngồi xổm cạnh cửa khách sạn chờ phiên dịch của mình tới gặp. Cô hết đi sang trái lại đi sang phải, chờ đến tận khi sắp tới giờ cơm chiều, thấy hôm nay chắc đã không đi biển chết được nữa, đang định vỗ mông đứng lên trở về phòng ăn cơm thì trước mắt đột nhiên có một bóng đen thật lớn xuất hiện, mang theo âm điệu kéo dài ngọt ngào vui vẻ kêu lên: “Mammy~~”
“...”
“...”
Phong Tiểu Tiểu đẩy ra thanh niên tóc vàng ôm cổ ghé vào trên người mình, cạn lời nhìn cái đầu trọc cách đó không xa cũng đang cạn lời: “Sao mấy người cũng tới vậy?”
Đầu trọc đen mặt hồi lâu: “Chúng tôi... Tôi đã về hưu, bởi vì muốn chăm sóc anh ta cho nên bây giờ tôi chỉ nhận một vài nhiệm vụ đơn giản. Lần này đến là làm phiên dịch cho một cô gái phương Đông...” Nói tới đây có lẽ là đột nhiên nghĩ đến một khả năng đáng sợ nào đó, đầu trọc hít sâu một hơi kinh hãi: “Cô gái thuê chúng tôi... chắc không phải là cô đấy chứ?”
Phong Tiểu Tiểu cũng ngẩn người, sau đó kéo theo thanh niên tóc vàng đang cọ mạnh vào mình đứng lên, chậm rãi vỗ vỗ đất cát trên người, bỗng nhiên ngẩng đầu, nhe răng mỉm cười với đầu trọc: “Thiên vương cái địa hổ?”
“...”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Trời sinh đã thiếu hai linh kiện so với người ta, lúc nhóm thiên thần sa ngã bị gạt bỏ lời đề nghị của mình thì liền nhìn Phong Tiểu Tiểu với ánh mắt thương hại, chẳng khác gì nhìn người khuyết tật...
Đến cơ quan du lịch thành phố S đăng ký, sau đó giữa trưa bay qua Hồng Kông chơi một vòng, ngày hôm sau bay đến Tel Aviv, lại chơi nửa ngày rồi đổi xe... Rốt cuộc bốn ngày sau cũng tới được khách sạn ở biển chết, năm thiên thần sa ngã thở phào một hơi, nhìn qua giống như kiểu cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ gian khổ nhất vậy.
Vừa mới vào phòng sắp xếp lại hành lý xong, hướng dẫn viên du lịch đến gõ cửa muốn mọi người tập hợp ngoài sảnh, vì thế năm thiên thần sa ngã và Phong Tiểu Tiểu liền đi ra, sau đó nghe được một tin tức làm người ta đau khổ.
“Hành trình hôm nay của chúng ta là thoả thích vui chơi ở biển chết. Mọi người có thể tự do chơi đùa, nhưng xin đừng đi quá xa, có vấn đề gì xin tìm phiên dịch...” Hướng dẫn viên du lịch mỉm cười ngọt ngào: “Sau bữa sáng ngày mai, chúng ta sẽ đi tham quan Petra, cho nên mọi người đừng chơi muộn quá nhé.”
“Petra ở chỗ nào?” Thiên thần sa ngã tóc đỏ ngây thơ hỏi Phong Tiểu Tiểu.
“Chờ chút!” Phong Tiểu Tiểu nhanh chóng lật sách du lịch: “Đây rồi, nghe nói là một tòa thành cổ, cách biển chết khoảng ba giờ chạy xe, có rất nhiều điểm tham quan.”
“Tôi không quan tâm cái này!” Thiên thần sa ngã tóc đỏ phẫn nộ: “Mục đích của chúng tôi chính là biển chết, vất vả lãng phí nhiều thời gian như vậy mới đến được đây, kết quả cô lại bảo chúng tôi là ngày mai sẽ phải rời đi sao?”
Phong Tiểu Tiểu thấp giọng: “Tour du lịch trong nước đều là như vậy, cưỡi ngựa xem hoa... Ngại quá, tôi quên là các anh thất học, khụ! Ý là mỗi điểm tham quan sẽ không để các anh dừng lại quá lâu, bình thường đi du lịch đường bộ mà có thể sắp xếp thời gian nửa ngày để tham quan một điểm đã là rất được rồi.”
“Cô bảo chúng tôi tìm hồ lửa Lưu Hoàng, sau đó mang ông chủ trở về trong thời gian nửa ngày sao?” Thiên thần sa ngã tóc đỏ đập bàn: “Đùa đó hả!”
Cô hướng dẫn viên du lịch chú ý tới không khí không hài hòa bên này, mỉm cười nhìn qua hỏi: “Các vị có ý kiến gì không?”
“Đương...”
Thiên thần sa ngã tóc đỏ vừa định phát biểu ý kiến đã bị Phong Tiểu Tiểu đè xuống, nhanh chóng cắt đứt câu chuyện: “Đương nhiên không có!” Rồi sau đó lặng lẽ hạ giọng bất mãn nói với tóc đỏ và bốn thiên thần khác: “Trong nước còn có hiện tượng, hỏi anh có ý kiến gì hay không không phải là bảo anh đưa ra ý kiến thật mà là bảo anh câm miệng lại. Bởi vì có ý kiến thì bọn họ cũng không nghe đâu, họ sẽ chỉ dùng đủ loại đạo lý để phản bác anh, hoặc là nhớ kỹ anh để sau này lặng lẽ làm khó thôi...”
Cô gái duy nhất trong tiểu đội thiên thần là Chessia, so với thiên thần sa ngã tóc đỏ, cô nàng này có vẻ lý trí hơn, đại khái cũng là do ngay từ đầu thuộc tính khác nhau, sở trường của người ta chính là ở phương diện trí lực tinh thần: “Cô Phong, như vậy chẳng lẽ chúng ta thật sự chỉ có thể dừng chân lại đây một đêm thôi sao?”
Lắc đầu, Phong Tiểu Tiểu rất tự nhiên nói: “Cô ta nói là việc của cô ta, chúng ta ở lại là việc của chúng ta, anh Nhị đã sớm chuẩn bị xong rồi, đến ngày mai bọn họ đi thì chúng ta liền rời đoàn. Sau đó lúc về lại về cùng đoàn khác...”
Du lịch nước ngoài không phải không thể rời đoàn giữa chừng, nhưng cần phải có thư thỏa thuận, quan trọng nhất là phải chuẩn bị. Dù sao thì cũng không phải tất cả các đoàn du lịch đều dám tùy tiện gánh vác loại trách nhiệm này, nếu trong nước thì đã đơn giản hơn nhiều rồi.
Tiểu đội thiên thần nghe nói có thể tự chủ hành trình thì rốt cuộc lúc này mới thở phào, ngoan ngoãn nghe hướng dẫn viên du lịch tiếp tục nhắc tới những việc cần chú ý...
Nhiệt độ không khí quanh biển chết rất cao, trung bình năm cũng phải 25 độ, hằng năm lúc nào cũng có một tầng hơi nước trên bề mặt, tất cả đều là do phản ứng thủy phân nên nước bốc hơi mà thành. Cho nên, dù ở trong nước mọi người vẫn còn phải mặc quần áo dài tay, nhưng đến nơi này thì đã có thể đổi thành váy ngắn mát mẻ.
Mà nước biển chết cũng khá trong, mặt nước màu xanh biếc, yên ả không một sóng gợn, giống như không có bất cứ sinh mệnh nào tồn tại vậy. Trên bờ còn có một dải muối tinh phơi nắng, đây là cảnh đẹp kỳ lạ khó có thể nhìn thấy ở nơi khác.
Cô hướng dẫn viên du lịch cũng đã nhận được thông báo của cơ quan du lịch từ trước, biết đây là điểm dừng cuối cùng mình dẫn đoàn người Phong Tiểu Tiểu, cho nên nhận thỏa thuận xong thì cũng chẳng thèm quan tâm đến bọn họ nữa, dẫn đoàn đi nơi khác tham quan.
Phong Tiểu Tiểu trở về phòng chỉnh trang lại, chỉ một lát sau dã mò ra cái chân vịt cao su, ô che nắng, đồ bơi cũng đã thay xong, da dẻ trắng trẻo lao ra, hưng phấn chạy ra biển chết... Chạy được một nửa thì bị giữ lại.
Gân xanh trên trán thiên thần sa ngã tóc đỏ quả thực sắp nhảy ra ngoài: “Người mặc thế này là muốn...” Không phải anh ta nghĩ nhiều, mà thật sự là thấy thế nào thì bộ dạng của em gái này cũng không phải là muốn làm chính sự.
“Nghỉ phép!” Phong Tiểu Tiểu quả nhiên đúng lý hợp tình đáp: “Các anh đi tìm chủ nhân các anh đi, đừng quan tâm tới tôi!” Vừa nói, cánh tay vừa hào sảng vung lên, hết sức có khí thế.
“... Người không đi tìm lối vào hồ lửa Lưu Hoàng cùng chúng tôi ư?” Quả nhiên người này không hề để tâm.
Nếu không phải thân phận Phong Tiểu Tiểu đặc biệt thì thiên thần sa ngã tóc đỏ quả thực muốn hét lên.
“Anh có biết hồ lửa Lưu Hoàng ở chỗ nào không?” Phong Tiểu Tiểu hỏi lại.
“Đương nhiên không biết, cho nên chúng tôi mới cần...”
“Anh đã không biết, vậy sao xác định chỗ tôi đi chơi sẽ không tình cờ gặp được?” Phong Tiểu Tiểu lại nói: “Thả lỏng tâm tình ra mà tìm với căng thẳng thần kinh để tìm thì sẽ có hiệu suất khác nhau đó... Người trẻ tuổi, phải biết hưởng thụ cuộc sống!”
Cô không vội sao? Cô đương nhiên cũng vội, đừng nói tới việc động tĩnh của Bàn Cổ càng ngày xuất hiện càng nhiều, đừng nói tới việc Lucifer còn là cô hồn dã quỷ chờ người cứu vớt, cho dù Phong Tiểu Tiểu thật sự vô tư tới mức vô tâm thì tốt xấu gì cũng còn phải quan tâm đến Khương Lễ đang nằm ở nhà.
Nhưng mấy vấn đề này không phải cứ vội vàng là có thể giải quyết, huống hồ Phong Tiểu Tiểu còn có cảm giác, nếu Bàn Cổ muốn tìm mình thì có lẽ còn gấp gáp hơn so với việc mình muốn tìm đối phương...
Trong nước không tiện ra tay, đến nơi này rồi thì coi như đã tới nửa địa bàn của đối phương, chẳng lẽ anh ta lại không xuất hiện?
Nếu như nhóm thiên thần sa ngã cần chủ động tản ra thì chỗ cô chắc chỉ cần kiên nhẫn chờ là đủ rồi.
Đeo kính mát, giơ ô che nắng, Phong Tiểu Tiểu mang theo phao đi ra khỏi khách sạn. Chia tay với tiểu đội thiên thần sa ngã chưa được bao lâu, cô liền nhận được cuộc gọi của Dương Nghiên: “Đã sắp xếp người phiên dịch cho cô rồi, lát sẽ có người tới quầy tìm cô Phong, ám hiệu liên lạc là - thiên vương cái địa hổ.”
“... Anh Nhị, anh thật hài hước, cảm ơn.” Vẻ mặt Phong Tiểu Cẩn rối rắm nói lời cảm ơn. Khó trách người ta thường nói, có tiền có thể sai khiến ma quỷ, cứ quăng tiền mở đường thì làm gì cũng tiện hơn.
Tiếng mẹ đẻ của nhóm thiên thần sa ngã vốn là tiếng Anh, muốn làm chuyện gì cũng tiện. Nhưng đổi lại cô muốn hành động một mình mà bên người không có dân bản xứ có thể giao lưu với người ở đây thì hành động sẽ khó hơn nhiều.
Mà người phiên dịch trong miệng Dương Nghiên đã nói tất nhiên cũng không phải người thường, chỉ cần biết nói tiếng Anh thì trực tiếp tới đoàn du lịch kéo tới là được, nhưng Phong Tiểu Tiểu còn có thêm một yêu cầu, không cần đối phương có thể nghiêng trời lệch đất, nhưng ít nhất cũng phải có thân thủ nhanh nhẹn, như vậy thì ít nhất lúc có chuyện cũng sẽ không gây cản trở.
Cái này còn phải nhờ Dương Nghiên và cha Khương nói chuyện, cố ý thuê người từ nhóm lính đánh thuê gần đó, dù giá thuê cao nhưng sử dụng cũng tuyệt đối yên tâm.
Trong điện thoại, hình như Dương Nghiên còn đang chỉnh lý tư liệu, vừa nói vừa có tiếng gõ bàn phím không ngừng mơ hồ truyền đến, nghe ra có vẻ công việc đang đến giai đoạn căng thẳng: “Không cần cảm ơn, đều là người một nhà... Với lại cô ở biển chết thì để ý một chút, có thể tôi đoán sai, nhưng đến bây giờ vẫn chưa thấy Zeus đâu.”
Phong Tiểu Tiểu ngẩn người: “Bỏ nhà trốn?... Không đúng, anh bảo tôi để ý? Chẳng lẽ ý là anh ta cũng theo tới?”
Dương Nghiên thở dài: “Đúng là tôi đang lo lắng chuyện này.”
Vốn Dương Nghiên từng nhìn thấy Zeus qua lại trong phòng của Đế Thính, nhưng lúc ấy anh ta cho rằng, cho dù đối phương muốn ra tay, nhưng ít nhất thì cũng sẽ liên hệ với Athena trước.
Không ngờ tên dê xồm này vẫn rất thâm tình với vợ trước như vậy, không rên lấy tiếng nào đã mất tích... Chỗ Athena không có động tĩnh gì, khả năng lớn nhất chính là Zeus đã tự nghĩ cách để đi đến đây.
Bọn họ bàn bạc chuyện đi biển chết cũng đã từ vài ngày trước rồi, nếu Zeus quanh quẩn tìm loạn bên ngoài thì không nói, thế thì không cần quan tâm, bởi dù sao cũng sẽ không xảy ra chuyện. Nhưng nếu anh ta cũng nghe lén hoặc là dùng con đường khác để tìm đến nơi này, như vậy thì cũng chỉ có mấy người Phong Tiểu Tiểu ở gần đó mới ứng phó được.
Quả thực Phong Tiểu Tiểu nhức hết cả đầu: “Rốt cuộc tên dê xồm vô liêm sỉ kia muốn làm gì?”
“Tuy nói hoa nhà không thơm bằng hoa dại, nhưng đồ đạc đã từng là của mình lại đột nhiên không thuộc về mình, tình huống này càng có thể khiến đàn ông có ham muốn chiếm lấy.” Tiếng gõ bàn phím tạm dừng một lát, giọng Dương Nghiên cũng có chút bất đắc dĩ nói.
“Thói hư tật xấu của đàn ông.” Phong Tiểu Tiểu xỉ vả.
“Ê!” Dương Nghiên đen mặt.
“Không nói anh nha anh Nhị!”
Dương Nghiên trầm mặc: “... Ý cô là tôi không phải đàn ông thiếu đạo đức? Hay là nói tôi không phải đàn ông?”
Phong Tiểu Tiểu cũng câm nín: “Chúng ta gọi điện thoại quốc tế đường dài mà nói mấy chuyện này có phải hơi xấu hổ hay không?”
Vì thế, một giây sau điện thoại đã bị cúp.
Phong Tiểu Tiểu sờ sờ cái mũi, ngoan ngoãn ngồi xổm cạnh cửa khách sạn chờ phiên dịch của mình tới gặp. Cô hết đi sang trái lại đi sang phải, chờ đến tận khi sắp tới giờ cơm chiều, thấy hôm nay chắc đã không đi biển chết được nữa, đang định vỗ mông đứng lên trở về phòng ăn cơm thì trước mắt đột nhiên có một bóng đen thật lớn xuất hiện, mang theo âm điệu kéo dài ngọt ngào vui vẻ kêu lên: “Mammy~~”
“...”
“...”
Phong Tiểu Tiểu đẩy ra thanh niên tóc vàng ôm cổ ghé vào trên người mình, cạn lời nhìn cái đầu trọc cách đó không xa cũng đang cạn lời: “Sao mấy người cũng tới vậy?”
Đầu trọc đen mặt hồi lâu: “Chúng tôi... Tôi đã về hưu, bởi vì muốn chăm sóc anh ta cho nên bây giờ tôi chỉ nhận một vài nhiệm vụ đơn giản. Lần này đến là làm phiên dịch cho một cô gái phương Đông...” Nói tới đây có lẽ là đột nhiên nghĩ đến một khả năng đáng sợ nào đó, đầu trọc hít sâu một hơi kinh hãi: “Cô gái thuê chúng tôi... chắc không phải là cô đấy chứ?”
Phong Tiểu Tiểu cũng ngẩn người, sau đó kéo theo thanh niên tóc vàng đang cọ mạnh vào mình đứng lên, chậm rãi vỗ vỗ đất cát trên người, bỗng nhiên ngẩng đầu, nhe răng mỉm cười với đầu trọc: “Thiên vương cái địa hổ?”
“...”
Bình luận facebook