• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Nhật Ký Trưởng Thành Của Nữ Oa(Bản Mới) (2 Viewers)

  • nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-334

Chương 337: Gọi sấm sét đến




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
72527.png

Xem ảnh 2
72527_2.png
“Trả tiền vé đi! Nhanh lên, đừng có chắn ở cửa!”



Ngay lúc tên ngoại quốc còn ngây người, phụ xe phát hiện vấn đề đã rống lên với phần tử khủng bố nào đó.



Tên cướp ngồi ghế phụ lái ôm va ly vuốt mồ hôi: “... Ví của bọn tôi hình như bị trộm rồi.”



Lái xe nhìn mấy người này ăn mặc tương tự nhau, hoài nghi hỏi lại: “Đều bị trộm cả à?”



Đương nhiên chỉ có một người bị trộm, nhưng… Mấy tên cướp nhìn nhau câm nín, thật dè dặt hỏi: “Dùng đô la Mỹ được không?”



“…” Lái xe cũng câm nín.



Cả lũ đều là Hoa Kiều tinh anh, lần này vì muốn phối hợp với tên nước ngoài này nên mới theo tới đây, tiền đổi từ đô la Mỹ ra tiền mặt trong nước cũng chỉ để một người cầm, không ngờ lại bị thó mất. Thấy cả lũ tang thương như vậy, cuối cùng thiên thần nhỏ người phương Đông mặc bộ đồ màu vàng lại là người giải cứu cho đám phần tử khủng bố này. “Để tôi trả giúp bọn họ.” Ngay lúc lái xe sắp không nhịn định được mời mấy người này xuống xe, phía sau mấy người đột nhiên xuất hiện một thanh âm rụt rè, quay đầu nhìn lại, một cô gái nhỏ mặc đồ màu vàng đã ném tờ mười tệ vào hộp đựng tiền vé. Cô gái vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy một đám phần tử khủng bố đều mang vẻ mặt cảm động nhìn mình, ngại ngùng cười cười: “Nhanh lên xe đi, nhiều khi ra ngoài cũng không tránh khỏi gặp phải những chuyện bất tiện mà?”



Tên ngoại quốc đột nhiên nắm lấy tay em gái mặc đồ vàng rất cảm kích mà lắc lấy lắc để: “Cảm ơn! Cảm ơn! 3Q(*)!” Trong tình cảnh liên tục gặp phải đả kích thế này, sự xuất hiện của em gái này cuối cùng cũng khiến hắn một lần nữa dấy lên hy vọng đối với cuộc đời này.



(*) 3Q: Cách nói lái của từ Thank you.



“…” Ngao Tiềm cạn lời nhìn em gái mặc đồ vàng trước mặt, lại nhìn em gái đang ngượng ngùng bị tên ngoại quốc nắm lấy tay để cảm ơn… Em gái ngẩng đầu thấy Ngao Tiềm đang nhìn mình, liền ngẩn ra, lại nhìn đám cướp vẫn luôn kè kè anh, em gái nhíu mày, theo bản năng tức giận phun một câu: “Nhìn cái gì mà nhìn, pha lê chết tiệt!”



Mới đầu, tên ngoại quốc còn sửng sốt, sau đó phụt cười, dồn cả lũ vào trong xe.



“…”



Chim nhỏ, cô được lắm!



Ngao Tiềm nhếch môi, trừng em gái mặc đồ vàng một cái, buồn bực đi theo mọi người vào xe.



Em gái mặc đồ vàng chính là Y Y, trong quá trình dài lâu mà đám người này chờ xe, em gái chim đã quay lại với hình người, sau đó vội vàng đuổi kịp, để dễ nhắn tin và theo sát đối phương trên xe buýt.



Đương nhiên sự kiện trả tiền vé lại thuộc về chuyện ngoài ý muốn, chủ yếu là do cô nhóc không muốn giữa đường lại xảy ra vấn đề ảnh hưởng kế hoạch hành động của mấy người này.



Y Y theo dòng người đi vào trong xe, giữ khoảng cách nhất định với mấy người kia, sau đó cô cúi đầu tiếp tục lướt điện thoại. Ngao Tiềm ở xa không nhìn thấy, nhưng đại khái đoán được đối phương đang nhắn tin mật báo cho hai tên xấu xa nào đấy… Anh còn lâu mới tin Y Y xuất hiện ở đây là trùng hợp, nhất là đối phương còn giả bộ không quen biết anh.



Trong nhận thức của Ngao Tiềm, Nữ Oa và Nhị Lang Thần đều có chút năng lực trên người, tính thêm cả Xi Vưu, mấy người kia đương nhiên đều không dễ chọc vào, thuộc loại nếu gặp phải nguy hiểm thì có thể bảo đồng bọn đáng tin đến cứu mình, đồng bọn đáng tin, chính là Y Y sao? Một người chim chỉ biết lấp biển thì có thể làm được gì? Trong lòng Ngao Tiềm cự tuyệt thừa nhận rằng anh thật ra không hy vọng đối phương mạo hiểm.



Tô Tuyền chớp mắt mấy cái, phát hiện ánh mắt anh chàng xui xẻo bị bắt cùng mình không tự chủ cứ hướng về phía Y Y, không nhịn được cười ra tiếng, giọng nói không cố ý đè thấp cũng không quá lớn: “Thích em gái kia rồi hả?”



Vấn đề có chút ngả ngớn, có thể nghe ra chỉ là thuận miệng trêu đùa, nhưng mấu chốt ở chỗ trêu nhầm đối tượng và cũng chẳng phải lúc.



Cho dù xuất phát từ lý do gì, hiện giờ quanh hai người đều là phần tử khủng bố, trong tình huống này còn nói chuyện phiếm về Y Y, khiến cho bọn họ chú ý là một hành vi không an toàn. Cho dù mấy tên này thật ra không hề biết em gái mặc đồ vàng có quen với Ngao Tiềm… Ngao Tiềm nhíu mày, cuối cùng có chút không vui, nhưng vẫn duy trì phép lịch sự cơ bản mà gật đầu: “Chỉ là không ngờ sẽ có người chịu mua vé cho chúng ta thôi, cô nghĩ nhiều rồi.”



Tô Tuyền không để ý nhún vai: “Thuận miệng thôi, thật ra anh thích cũng chẳng sao.” Dù sao thì trong tình cảnh này cũng chẳng thể tán tỉnh được.



“… Tôi không thích tùy tiện làm liên lụy đến người khác như cô.” Ngao Tiềm thản nhiên liếc Tô Tuyền một cái, cô ta liền bị nghẹn, có vẻ không ngờ Ngao Tiềm sẽ đột nhiên nói vậy, nhất thời không biết nói gì.



Trước đó Ngao Tiềm đã phát hiện, Tô Tuyền luôn cố ý hoặc là vô tình khoe khoang sự ưu việt của bản thân, giống như khi ở sân bay tự hào khoe ra quốc tịch của mình, hay như lúc trên đường cao tốc cố ý chỉ ra thân phận của tên cướp mà chẳng đếm xỉa đến tên cướp đang bực bội. Lúc này cũng vậy, biết rõ tình cảnh của mình không lạc quan, còn ra vẻ tự nhiên trêu đùa người qua đường, không quan tâm rằng lời nói và việc làm của mình sẽ khiến đám khủng bố chú ý tới người qua đường, hoặc bởi người qua đường chú ý về phía này mà gây ra phiền phức không cần thiết.



Tên ngoại quốc mỉm cười ha ha, vỗ vỗ Ngao Tiềm, lần đầu tiên có thiện cảm với người này: “Mày cũng thấy con đĩ… con nhỏ này lắm mồm đúng không?!”



Ngao Tiềm nghiêm túc gật đầu đáp: “Đúng là nói hơi nhiều thật.”



Tô Tuyền nghẹn họng, hừ lạnh một tiếng rồi không nói gì nữa.



Mặt khác, Y Y ở cách đó không xa đang nhìn bọn họ có vẻ đang tán gẫu vui vẻ một cách khó hiểu, sau đó cúi đầu gửi tin nhắn: [Dường như Ngao Tiềm trò chuyện khá vui vẻ với bọn họ, tiện thể nói luôn, bạn trai của anh ta trông thật xấu…]



***



Nhận được tin nhắn Phong Tiểu Tiểu phì cười một cái, ném di động cho hai người ngồi phía sau, sau đó tự quay sang cười nói với Dương Nghiên: “Đuổi kịp rồi, giờ đang trên xe buýt, chúng ta đi bắt người luôn không?”



Dương Nghiên đã lái xe chạy trên lộ tuyến của xe buýt từ lâu, vừa ở ngã tư đường xác định hướng đi vừa không chút để ý nói: “Dặn Tiểu Y tránh xa một chút, đừng để bản thân cũng bị kéo vào… Đúng rồi, nếu có thể thì dùng di động chụp mấy bức ảnh của đám người kia được không?”



Triển Hiên đang lấy di động liên hệ với quan ngành có liên quan, vừa nghe vậy liền ngăn lại: “Tốt nhất là không nên, tính cảnh giác của những người này rất cao. Trên thực tế, tôi nghi ngờ bọn chúng là phần tử nguy hiểm nước ngoài nhập cảnh trái phép vào nước ta, không cần bảo bạn cậu mạo hiểm như vậy.”



“Tôi cũng thấy không nên.” Phong Tiểu Tiểu cầm lại di động gật gật đầu, “Vẫn nên theo dõi từ xa thì hơn, dù sao lát nữa đuổi kịp thì chúng ta cũng có thể biết bọn chúng trông thế nào.”



Triển Hiên dặn dò vài câu qua điện thoại, nhờ bộ phận kiểm soát giao thông đoạn đường này phối hợp khi cần thiết, sau đó tắt di động ngẫm lại: “Chuyện này giao cho bọn tôi là được rồi, lát nữa mọi người vẫn nên tránh ra thì hơn, tôi nhất định sẽ cứu được bạn của mọi người.”



“Vì sao?” Phong Tiểu Tiểu ngẩn người, “Ý anh là bảo chúng tôi mặc kệ sao?”



“Phải.” Triển Hiên trịnh trọng nói, “Phần tử khủng bố rất đáng sợ, là sự tồn tại mà trong cuộc sống thường ngày mọi người không thể tưởng tượng nổi đâu.”



“…” Thần tiên cũng rất đáng sợ đấy nhé…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom