Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-395
Chương 398: Vô đề
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Dù sao, hiện tại trong thần đình vẫn còn thừa rất nhiều vị trí trống, đất đai cũng khá nhiều.
Vậy nên dù thế nào, mọi người vẫn tin rằng chắc chắn sẽ có chỗ có thể lợi dụng triệt để giá trị thặng dư của các thiên thần.
Còn trống chức vị nào cho bọn họ đảm nhiệm chức vị đó, mà không có thì vẽ ra chức vị mới rồi làm... Giống như khai hoang ấy...
Jehovah chắc chắn sẽ chấp nhận điều kiện này. Sau khi không gian hệ thần của mình sụp đổ hoàn toàn, ông ta đang khẩn cấp cần một mảnh đất giúp mình và các thiên thần bổ sung linh lực bị tiêu hao hằng ngày.
Trước khi tìm được một mảnh vỡ hỗn độn còn nguyên vẹn để đặt nền móng, đồng thời dùng sức mạnh tín ngưỡng mở thiên đường ra một lần nữa, ông ta chỉ có thể ở lại đây.
Mà xét theo tình hình thế giới hiện tại, tính dè dặt ra thì ít nhất ông ta cũng phải mất thời gian theo đơn vị hàng vạn năm cố gắng mới thực hiện được mệnh đề tiên quyết này.
“Đáng thương quá! Trước đây khi Bắc Âu bị diệt tộc, tốt xấu gì bọn họ cũng còn có cây Thế Giới nên không thiếu nền móng, chỉ cần thu thập sức mạnh tín ngưỡng là đủ... Không ngờ thiên đường hiện tại ngay cả nền nóng cũng sụp luôn rồi.” Các vị thần thương hại than thở, đồng thời phát biểu cảm nghĩ đồng tình của mình.
Nhắc đến hệ thần thu thập sức mạnh tín ngưỡng nhanh nhất, chắc chắn mọi người sẽ phải kể đến phương Đông, phương Tây và Hy Lạp, đó là điều không còn gì để nghi ngờ... Phương Đông có lịch sử văn hóa lâu đời làm chỗ dựa, dù cho hương khói nhang đèn của bọn họ không còn thịnh vượng, nhưng bọn họ lại có thể thu thập sức mạnh tín ngưỡng khắp các hang cùng ngõ hẻm từng chút từng chút một. Ví dụ như rất nhiều người làm kinh doanh buôn bán thích các loại hoạt động tâm linh giống như xem phong thủy, khi bọn họ thật lòng mong chờ những thứ đó mang đến vận may cho mình, sức mạnh tín ngưỡng sẽ được tạo ra nhờ lòng tin tưởng và sự cầu khẩu của bọn họ.
Phương Tây thì không cần nói đến nữa, hiện tại đạo Thiên Chúa chính là tôn giáo hoạt động mạnh mẽ nhất trên thế giới, gần như phần lớn các quốc gia đều có dấu vết tín ngưỡng của bọn họ. Càng không kể đến đó còn là lòng tin xuất phát từ thật tâm, số lượng lại nhiều, sức mạnh tích lũy được tất nhiên cũng rất khả quan.
Còn Hy Lạp... Hệ thần này chủ yếu dựa vào sản phẩm phụ nổi tiếng nhất của bọn họ, cũng chính là các chòm sao. Đương nhiên, mũi tên vàng của thần Cupid cũng vô cùng được ưu chuộng. Hai thứ này đều nhận được sự yêu thích khó hiểu của các thanh niên nam nữ.
Lucifer được giao nhiệm vụ, cực kỳ mong chờ có cơ hội biểu diễn. Anh ta dẫn Jehovah đi tham quan thần đình mới, tiện thể phân công nhiệm vụ cho đàn em của đối phương - các thiên thần. Sau lúc đó, Phong Tiểu Tiểu thay váy xong cũng chen vào tám nhảm: “Đúng đó, đúng đó. Thiên đường bị hại thảm thật... Nhưng lẽ nào các anh không để ý đến chuyện gì khác sao?”
“Chuyện gì cơ... Á! Sao cô lại ra đây?” Lúc đầu các vị thần còn không chú ý tới ai đang nói, đợi đến lúc này mới đột nhiên nhận ra người vừa phát biểu chính là cô dâu trong đám cưới hôm nay, hơn nữa cô đã thay quần áo xong, chắc hẳn đang chuẩn bị đi ra ngoài. Cả đám lập tức hoảng, nhảy dựng lên.
“Sao tôi lại không thể ra đây?” Phong Tiểu Tiểu nghi hoặc: “Athena đã bắt được Hermes rồi. Tôi đang muốn đi xem xét tình hình thẩm vấn hắn ta thế nào.”
Các vị thần đồng loạt nghẹn lời. Có người gan khá lớn, nhanh chóng nhìn thoáng qua vẻ mặt tối tăm của Phục Hy ở bên cạnh, sau đó cậu ta nuốt vài ngụm nước miếng, cẩn thẩn lựa lời can ngăn: “Thực, thực ra chuyện này không cần vội đâu... Hôm nay là ngày quan trọng như vậy, thẩm vấn Hermes muộn một chút cũng...”
Cướp mất đêm động phòng hoa chúc của người ta là hành động rất rất rất không nhân đạo, nói chi đến đêm động phòng của vị Tổ thần này... Nếu bọn họ không biết thì còn châm chước được. Nhưng bây giờ đã biết rồi, không ngăn cô nàng này lại, có khi sẽ bị đối phương ghim lên đầu danh sách đen ấy chứ.
“...” Phong Tiểu Tiểu cũng nhìn theo tầm mắt của người đó liếc Phục Hy một cái, sau đó cô quay lại, vô cùng hùng hồn chính trực phê bình vị thần nọ: “Thái độ làm việc của các người không nghiêm túc chút nào! Chúng ta phải quan tâm đến sự phát triển của hệ thần nhiều hơn mới đúng chứ. Sao có thể vì việc cá nhân mà tự ý rời khỏi cương vị chức trách của mình được.”
Phục Hy trầm mặt toát ra khí lạnh. Các vị thần đứng xung quanh chịu đựng nửa ngày, cuối cùng cũng không nín được nữa: “... Rõ ràng cô muốn mượn cớ bỏ chạy mà!”
“Đương nhiên không phải thế!” Phong Tiểu Tiểu phản bác lời lên án này: “Các anh cũng biết tầm quan trọng của Hermes mà...”
“Dù sao còn chín năm nữa mới đến tận thế!” Cả đám quả thực đã đến bờ vực của sự sụp đổ. Hiển nhiên khí lạnh Phục Hy tỏa ra đã đóng băng đầu óc của bọn họ, cả đám bắt đầu nói hươu nói vượn... Vấn đề mấu chốt nhất ở đây là, nếu giờ mà cô nàng này thực sự đi mất, chắc tận thế sẽ đến sớm trước chín năm quá!!!
Phong Tiểu Tiểu cạn lời: “... Chín năm là kỳ hạn chót, nó không nhất thiết phải diễn ra vào thời gian đó... Thế nên khi nãy tôi đã nói rồi, chẳng lẽ các anh không cảm thấy sự kiện thiên đường bị hủy diệt đã chứng minh cho lời tiên đoán sao?”
Nơi này thần diệt, nơi đây thế diệt... Lãnh thổ tín ngưỡng sụp đổ, chính là “thế” diệt. Nếu như phương Đông không thu nhận và giúp đỡ các thiên thần, bọn họ sẽ không nhận được sức mạnh bổ sung, tất cả linh khí trong cơ thể dần dần bị xói mòn, cuối cùng hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này. Đó chính là “thần” diệt.
Mặc dù Phong Tiểu Tiểu cho rằng thảm cảnh thiên đường đang phải chịu thực ra do Phục Hy một tay tạo thành. Nhưng bất kể quá trình và nguyên nhân ra sao, kết quả này đã chứng minh lời tiên đoán đã thành sự thật.
Hoặc nghĩ từ một góc độ khác, ma quỷ đột nhiên xuất hiện trên thiên đường vốn cũng được coi là vì để diệt “thế”. Dù cho lúc đó Phục Hy không ra tay, sau này chắc chắn có thể sẽ có một chuỗi sự tai nạn thúc đẩy cho kết quả cuối cùng xảy ra.
Thiên đường không phải là điểm cuối cùng. Đến khi mọi chuyện kết thúc, e rằng tất cả các hệ thần đều sẽ hoàn toàn tan biến, ngay cả phương Đông cũng không ngoại lệ... Nếu Phong Tiểu Tiểu đoán không sai, sự kiện dây tơ hồng và Hermes có khả năng chỉ là khởi đầu, hẳn là Olympus đã nằm trong danh sách xử lý của Thiên Đạo từ lâu. Cô chỉ không biết cuối cùng, nhân tố then chốt khiến cho sự thay đổi về lượng biến thành sự thay đối về chất theo đúng nghĩa nằm ở đâu thôi...
Các vị thần vừa nghe thấy Phong Tiểu Tiểu phân tích như vậy, cả đám lập tức sững sờ, sau đó liếc mắt nhìn nhau.
Ban đầu, bọn họ chỉ cho rằng Phong Tiểu Tiểu muốn chạy trốn, không ai thực sự chú ý tới vấn đề này. Bây giờ suy ngẫm lại kỹ càng, kết cục của thiên đường đúng thật như lời cô nói, lời tiên đoán thế diệt thần diệt đã ứng nghiệm?
Nếu như đây không phải sự trùng hợp...
Vẻ mặt của các vị thần bắt đầu trở nên khó coi. Ngay khi phát hiện ra ví dụ thực tế ở ngay sát bên cạnh mình, vốn chư thần còn đang an ủi mình, rằng còn chín năm mới hết thời hạn nguy cơ tận thế, nhưng bây giờ nó lại trở nên chân thật và nặng nề hơn.
Lúc này làm gì còn ai nhớ đến quyền lợi của Phục Hy nữa. Dù sao cũng không chỉ có một mình anh là Tổ thần, hơn nữa có thể thấy rõ ràng trong gia đình này, bà xã anh mới là người nắm quyền quyết định.
Sau thời gian yên lặng ngắn ngủi, các vị thần bỗng nhiên xúm lại với nhau, lao nhao hỏi dồn: “Nói vậy thì vừa rồi cô đặc biệt dặn dò Lucifer, muốn anh ấy sắp xếp các thiên thần sa ngã chú trọng tuần tra khu vực xung quanh cây Thế Giới mới là vì muốn phòng ngừa pháp tắc động tay động chân với nền tảng của Bắc Âu phải không?”
“Tôi không loại trừ khả năng này!” Phong Tiểu Tiểu sờ cằm, vô cùng vừa lòng khi cuối cùng mọi người cũng chú ý đến việc chính: “Thần đình Bắc Âu đã bị anh... Khụ! Đã bị phá hủy thành một đống hoang tàn, hơn nữa thần tộc Aesir cũng đã ngủ say trong phong ấn, nền tảng còn dư lại tất nhiên sẽ trở thành chìa khóa then chốt. Nếu chẳng may nó bị chặt đổ một lần nữa, tôi dự là toàn bộ thần tộc đó cũng coi như hoàn toàn xong đời, ngay cả tộc Warner cũng không chạy thoát khỏi kiếp bị tuẫn táng đâu.”
Lập tức có một người trong đám thần vây xung quanh cô rơi nước mắt như mưa, nhận được ánh mắt thương cảm của bạn bè: “Đại nhân, tôi là người tộc Warner đó...”
“Hả? Vậy sau này anh phải chú ý đến cây Thế Giới của tộc các anh nhiều hơn.” Phong Tiểu Tiểu lúng túng, không ngờ một trong các nhân vật chính của câu chuyện lại ẩn thân bên cạnh mình. Cô vội vàng chữa cháy, nói một câu an ủi: “Hay là các anh cứ trực tiếp dọn nhà đến sống ở phương Đông lâu dài giống như Jehovah đi. Không được nữa thì anh ký khế ước với chúng tôi, trở thành thần chính thức của phương Đông luôn?”
“...” Vị thần nhỏ bé của tộc Warner yên lặng lùi lại. Mặc dù đây cũng là một cách. Nhưng năm đó, ngay cả khi đối mặt với tộc Aesir cùng thuộc Bắc Âu, bọn họ cũng chưa từng cúi đầu chịu thua, cùng lắm đến cuối cùng hai bên chỉ ký hiệp nghị đàm phán hòa bình, phân chia khu vực quản lý. Nào có giống hiện tại... Ai lại đi bảo bọn họ trực tiếp trở thành thần thuộc hệ thần khác như thế!
Nhờ có ví dụ so sánh, các vị thần khác nửa vui nửa buồn, đều bắt đầu điên cuồng phát huy trí tưởng tượng bay bổng: Có đường lui! Vậy nếu tương lai, hệ thần nhà mình cũng không may gặp phải tai họa, bọn họ có nên bước lên con đường này không nhỉ...
Phong Tiểu Tiểu giải quyết xong đám buôn chuyện, hiện tại không còn ai quan tâm đến chuyện cô tính toán tránh khỏi vấn đề nan giải là động phòng hoa chúc nữa. Bọn họ có vấn đề nghiêm túc hơn, quan trọng hơn cần nghiên cứu giải quyết rồi. Ví dụ như chứng minh tính tất yếu và hai mặt lợi hại của việc phản bội hệ thần nhà mình...
Đã không còn ai chặn đường, tất nhiên Phong Tiểu Tiểu sẽ vui vẻ đi đến Olympus. Chuyện khiến Phục Hy tức giận hơn là, không ngờ bà xã nhà anh lại dám vứt anh lại, coi anh thành thú trông nhà.
Bởi vì mọi người đều sợ Thiên Đạo hèn hạ vô liêm sỉ chơi bài rút củi dưới đáy nồi, bọn họ tuyệt đối không thể để thần đình phương Đông - nơi được coi là đường lui cuối cùng của các hệ thần phải chịu bất kỳ tổn thất nào. Còn Phục Hy vừa đúng lại là người có thể kịp thời giải quyết tất cả các âm mưu rắc rối, vậy nên tất nhiên anh không thể đi tới nơi xa xôi như Olympus cùng Phong Tiểu Tiểu được.
Thật ra anh cảm thấy tận thế cũng không sao, dù sao quê hương còn lâu mới quan trọng bằng bà xã. Vấn đề là do Phong Tiểu Tiểu thấy rất có sao, hơn nữa cô còn cứng rắn bày tỏ rằng nếu đối phương không nghe lời, cô sẽ lập tức dùng đuôi roi hầu hạ...
Móe nó! Quả nhiên Tiểu Tiểu khôi phục ký ức không hoàn toàn là chuyện mừng, ít nhất thì bây giờ cô đã không đối xử mềm mỏng với anh như trước nữa...
Athena cũng không ngờ Phong Tiểu Tiểu lại tới đây sớm như vậy, anh ta vốn còn cho rằng ít nhất cũng phải sau một thời gian nữa cô mới có thể xuất hiện.
Trước đây, Zeus và Hera đi nghỉ tuần trăng mật còn hết năm trăm năm, cứ cho là bây giờ không có nhiều thời gian để cặp vợ chồng mới cưới này bồi đắp tình cảm thì ít nhất cũng phải mất một năm... Không, một tháng, không không, một tuần chứ nhể?
Nói tóm lại, năng lực của cổ thần phương Đông không kém cỏi đến mức độ này mới phải lẽ!
Trái ngược với anh, Phong Tiểu Tiểu vung tay lên, phá lệ thoải mái: “Chuyện của Hermes khá quan trọng. Còn kết hôn ấy mà, đi ngang qua trình diễn một lượt là được... Đúng rồi, anh biết chuyện chưa? Ông già râu quai nón ở thiên đường cũng chạy tới thần đình của chúng tôi rồi.”
Athena yên lặng không nói gì, quả thực anh ta không biết chuyện này.
Quấy rầy đêm tân hôn của người ta, vậy đồng nghĩa với Jehovah và bản thân anh ta đều bị liệt vào danh sách đen của phương Đông trong tương lai phải không?
Chiến xa của Hades không có ý định trở về. Mà ngoại trừ Phong Tiểu Tiểu ngồi xe tới đây, còn tặng kèm cả Hades và Hela cũng đều đến Olympus hóng hớt luôn.
Việc Hermes ăn cây táo rào cây sung cũng có thể coi là sự kiện trọng đại đầu tiên kể từ sau khi Athena ngồi lên ngai Thần vương. Càng không cần nói đến chuyện trong lịch sử của Olympus chưa từng xuất hiện bất kỳ vị thần nào bắt tay với người ngoài phản bội hệ thần của mình... Mọi người cùng lắm cũng chỉ chiến tranh trong nội bộ với nhau thôi!
“Các anh còn chưa bắt đầu thẩm vấn hắn sao?” Phong Tiểu Tiểu cũng chẳng tự coi mình là người ngoài, cô thản nhiên ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, lấy tay làm quạt phe phẩy bên mặt mình. Cô còn khuyến mãi cung cấp một tin tức dọa người: “Đúng rồi, lát nữa các anh nhớ phải tra hỏi hắn chi tiết một chút. Tôi nghi có khả năng Olympus của các anh cũng sẽ bị Hermes phá sụp đó.” Giống như thiên đường vậy.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Vậy nên dù thế nào, mọi người vẫn tin rằng chắc chắn sẽ có chỗ có thể lợi dụng triệt để giá trị thặng dư của các thiên thần.
Còn trống chức vị nào cho bọn họ đảm nhiệm chức vị đó, mà không có thì vẽ ra chức vị mới rồi làm... Giống như khai hoang ấy...
Jehovah chắc chắn sẽ chấp nhận điều kiện này. Sau khi không gian hệ thần của mình sụp đổ hoàn toàn, ông ta đang khẩn cấp cần một mảnh đất giúp mình và các thiên thần bổ sung linh lực bị tiêu hao hằng ngày.
Trước khi tìm được một mảnh vỡ hỗn độn còn nguyên vẹn để đặt nền móng, đồng thời dùng sức mạnh tín ngưỡng mở thiên đường ra một lần nữa, ông ta chỉ có thể ở lại đây.
Mà xét theo tình hình thế giới hiện tại, tính dè dặt ra thì ít nhất ông ta cũng phải mất thời gian theo đơn vị hàng vạn năm cố gắng mới thực hiện được mệnh đề tiên quyết này.
“Đáng thương quá! Trước đây khi Bắc Âu bị diệt tộc, tốt xấu gì bọn họ cũng còn có cây Thế Giới nên không thiếu nền móng, chỉ cần thu thập sức mạnh tín ngưỡng là đủ... Không ngờ thiên đường hiện tại ngay cả nền nóng cũng sụp luôn rồi.” Các vị thần thương hại than thở, đồng thời phát biểu cảm nghĩ đồng tình của mình.
Nhắc đến hệ thần thu thập sức mạnh tín ngưỡng nhanh nhất, chắc chắn mọi người sẽ phải kể đến phương Đông, phương Tây và Hy Lạp, đó là điều không còn gì để nghi ngờ... Phương Đông có lịch sử văn hóa lâu đời làm chỗ dựa, dù cho hương khói nhang đèn của bọn họ không còn thịnh vượng, nhưng bọn họ lại có thể thu thập sức mạnh tín ngưỡng khắp các hang cùng ngõ hẻm từng chút từng chút một. Ví dụ như rất nhiều người làm kinh doanh buôn bán thích các loại hoạt động tâm linh giống như xem phong thủy, khi bọn họ thật lòng mong chờ những thứ đó mang đến vận may cho mình, sức mạnh tín ngưỡng sẽ được tạo ra nhờ lòng tin tưởng và sự cầu khẩu của bọn họ.
Phương Tây thì không cần nói đến nữa, hiện tại đạo Thiên Chúa chính là tôn giáo hoạt động mạnh mẽ nhất trên thế giới, gần như phần lớn các quốc gia đều có dấu vết tín ngưỡng của bọn họ. Càng không kể đến đó còn là lòng tin xuất phát từ thật tâm, số lượng lại nhiều, sức mạnh tích lũy được tất nhiên cũng rất khả quan.
Còn Hy Lạp... Hệ thần này chủ yếu dựa vào sản phẩm phụ nổi tiếng nhất của bọn họ, cũng chính là các chòm sao. Đương nhiên, mũi tên vàng của thần Cupid cũng vô cùng được ưu chuộng. Hai thứ này đều nhận được sự yêu thích khó hiểu của các thanh niên nam nữ.
Lucifer được giao nhiệm vụ, cực kỳ mong chờ có cơ hội biểu diễn. Anh ta dẫn Jehovah đi tham quan thần đình mới, tiện thể phân công nhiệm vụ cho đàn em của đối phương - các thiên thần. Sau lúc đó, Phong Tiểu Tiểu thay váy xong cũng chen vào tám nhảm: “Đúng đó, đúng đó. Thiên đường bị hại thảm thật... Nhưng lẽ nào các anh không để ý đến chuyện gì khác sao?”
“Chuyện gì cơ... Á! Sao cô lại ra đây?” Lúc đầu các vị thần còn không chú ý tới ai đang nói, đợi đến lúc này mới đột nhiên nhận ra người vừa phát biểu chính là cô dâu trong đám cưới hôm nay, hơn nữa cô đã thay quần áo xong, chắc hẳn đang chuẩn bị đi ra ngoài. Cả đám lập tức hoảng, nhảy dựng lên.
“Sao tôi lại không thể ra đây?” Phong Tiểu Tiểu nghi hoặc: “Athena đã bắt được Hermes rồi. Tôi đang muốn đi xem xét tình hình thẩm vấn hắn ta thế nào.”
Các vị thần đồng loạt nghẹn lời. Có người gan khá lớn, nhanh chóng nhìn thoáng qua vẻ mặt tối tăm của Phục Hy ở bên cạnh, sau đó cậu ta nuốt vài ngụm nước miếng, cẩn thẩn lựa lời can ngăn: “Thực, thực ra chuyện này không cần vội đâu... Hôm nay là ngày quan trọng như vậy, thẩm vấn Hermes muộn một chút cũng...”
Cướp mất đêm động phòng hoa chúc của người ta là hành động rất rất rất không nhân đạo, nói chi đến đêm động phòng của vị Tổ thần này... Nếu bọn họ không biết thì còn châm chước được. Nhưng bây giờ đã biết rồi, không ngăn cô nàng này lại, có khi sẽ bị đối phương ghim lên đầu danh sách đen ấy chứ.
“...” Phong Tiểu Tiểu cũng nhìn theo tầm mắt của người đó liếc Phục Hy một cái, sau đó cô quay lại, vô cùng hùng hồn chính trực phê bình vị thần nọ: “Thái độ làm việc của các người không nghiêm túc chút nào! Chúng ta phải quan tâm đến sự phát triển của hệ thần nhiều hơn mới đúng chứ. Sao có thể vì việc cá nhân mà tự ý rời khỏi cương vị chức trách của mình được.”
Phục Hy trầm mặt toát ra khí lạnh. Các vị thần đứng xung quanh chịu đựng nửa ngày, cuối cùng cũng không nín được nữa: “... Rõ ràng cô muốn mượn cớ bỏ chạy mà!”
“Đương nhiên không phải thế!” Phong Tiểu Tiểu phản bác lời lên án này: “Các anh cũng biết tầm quan trọng của Hermes mà...”
“Dù sao còn chín năm nữa mới đến tận thế!” Cả đám quả thực đã đến bờ vực của sự sụp đổ. Hiển nhiên khí lạnh Phục Hy tỏa ra đã đóng băng đầu óc của bọn họ, cả đám bắt đầu nói hươu nói vượn... Vấn đề mấu chốt nhất ở đây là, nếu giờ mà cô nàng này thực sự đi mất, chắc tận thế sẽ đến sớm trước chín năm quá!!!
Phong Tiểu Tiểu cạn lời: “... Chín năm là kỳ hạn chót, nó không nhất thiết phải diễn ra vào thời gian đó... Thế nên khi nãy tôi đã nói rồi, chẳng lẽ các anh không cảm thấy sự kiện thiên đường bị hủy diệt đã chứng minh cho lời tiên đoán sao?”
Nơi này thần diệt, nơi đây thế diệt... Lãnh thổ tín ngưỡng sụp đổ, chính là “thế” diệt. Nếu như phương Đông không thu nhận và giúp đỡ các thiên thần, bọn họ sẽ không nhận được sức mạnh bổ sung, tất cả linh khí trong cơ thể dần dần bị xói mòn, cuối cùng hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này. Đó chính là “thần” diệt.
Mặc dù Phong Tiểu Tiểu cho rằng thảm cảnh thiên đường đang phải chịu thực ra do Phục Hy một tay tạo thành. Nhưng bất kể quá trình và nguyên nhân ra sao, kết quả này đã chứng minh lời tiên đoán đã thành sự thật.
Hoặc nghĩ từ một góc độ khác, ma quỷ đột nhiên xuất hiện trên thiên đường vốn cũng được coi là vì để diệt “thế”. Dù cho lúc đó Phục Hy không ra tay, sau này chắc chắn có thể sẽ có một chuỗi sự tai nạn thúc đẩy cho kết quả cuối cùng xảy ra.
Thiên đường không phải là điểm cuối cùng. Đến khi mọi chuyện kết thúc, e rằng tất cả các hệ thần đều sẽ hoàn toàn tan biến, ngay cả phương Đông cũng không ngoại lệ... Nếu Phong Tiểu Tiểu đoán không sai, sự kiện dây tơ hồng và Hermes có khả năng chỉ là khởi đầu, hẳn là Olympus đã nằm trong danh sách xử lý của Thiên Đạo từ lâu. Cô chỉ không biết cuối cùng, nhân tố then chốt khiến cho sự thay đổi về lượng biến thành sự thay đối về chất theo đúng nghĩa nằm ở đâu thôi...
Các vị thần vừa nghe thấy Phong Tiểu Tiểu phân tích như vậy, cả đám lập tức sững sờ, sau đó liếc mắt nhìn nhau.
Ban đầu, bọn họ chỉ cho rằng Phong Tiểu Tiểu muốn chạy trốn, không ai thực sự chú ý tới vấn đề này. Bây giờ suy ngẫm lại kỹ càng, kết cục của thiên đường đúng thật như lời cô nói, lời tiên đoán thế diệt thần diệt đã ứng nghiệm?
Nếu như đây không phải sự trùng hợp...
Vẻ mặt của các vị thần bắt đầu trở nên khó coi. Ngay khi phát hiện ra ví dụ thực tế ở ngay sát bên cạnh mình, vốn chư thần còn đang an ủi mình, rằng còn chín năm mới hết thời hạn nguy cơ tận thế, nhưng bây giờ nó lại trở nên chân thật và nặng nề hơn.
Lúc này làm gì còn ai nhớ đến quyền lợi của Phục Hy nữa. Dù sao cũng không chỉ có một mình anh là Tổ thần, hơn nữa có thể thấy rõ ràng trong gia đình này, bà xã anh mới là người nắm quyền quyết định.
Sau thời gian yên lặng ngắn ngủi, các vị thần bỗng nhiên xúm lại với nhau, lao nhao hỏi dồn: “Nói vậy thì vừa rồi cô đặc biệt dặn dò Lucifer, muốn anh ấy sắp xếp các thiên thần sa ngã chú trọng tuần tra khu vực xung quanh cây Thế Giới mới là vì muốn phòng ngừa pháp tắc động tay động chân với nền tảng của Bắc Âu phải không?”
“Tôi không loại trừ khả năng này!” Phong Tiểu Tiểu sờ cằm, vô cùng vừa lòng khi cuối cùng mọi người cũng chú ý đến việc chính: “Thần đình Bắc Âu đã bị anh... Khụ! Đã bị phá hủy thành một đống hoang tàn, hơn nữa thần tộc Aesir cũng đã ngủ say trong phong ấn, nền tảng còn dư lại tất nhiên sẽ trở thành chìa khóa then chốt. Nếu chẳng may nó bị chặt đổ một lần nữa, tôi dự là toàn bộ thần tộc đó cũng coi như hoàn toàn xong đời, ngay cả tộc Warner cũng không chạy thoát khỏi kiếp bị tuẫn táng đâu.”
Lập tức có một người trong đám thần vây xung quanh cô rơi nước mắt như mưa, nhận được ánh mắt thương cảm của bạn bè: “Đại nhân, tôi là người tộc Warner đó...”
“Hả? Vậy sau này anh phải chú ý đến cây Thế Giới của tộc các anh nhiều hơn.” Phong Tiểu Tiểu lúng túng, không ngờ một trong các nhân vật chính của câu chuyện lại ẩn thân bên cạnh mình. Cô vội vàng chữa cháy, nói một câu an ủi: “Hay là các anh cứ trực tiếp dọn nhà đến sống ở phương Đông lâu dài giống như Jehovah đi. Không được nữa thì anh ký khế ước với chúng tôi, trở thành thần chính thức của phương Đông luôn?”
“...” Vị thần nhỏ bé của tộc Warner yên lặng lùi lại. Mặc dù đây cũng là một cách. Nhưng năm đó, ngay cả khi đối mặt với tộc Aesir cùng thuộc Bắc Âu, bọn họ cũng chưa từng cúi đầu chịu thua, cùng lắm đến cuối cùng hai bên chỉ ký hiệp nghị đàm phán hòa bình, phân chia khu vực quản lý. Nào có giống hiện tại... Ai lại đi bảo bọn họ trực tiếp trở thành thần thuộc hệ thần khác như thế!
Nhờ có ví dụ so sánh, các vị thần khác nửa vui nửa buồn, đều bắt đầu điên cuồng phát huy trí tưởng tượng bay bổng: Có đường lui! Vậy nếu tương lai, hệ thần nhà mình cũng không may gặp phải tai họa, bọn họ có nên bước lên con đường này không nhỉ...
Phong Tiểu Tiểu giải quyết xong đám buôn chuyện, hiện tại không còn ai quan tâm đến chuyện cô tính toán tránh khỏi vấn đề nan giải là động phòng hoa chúc nữa. Bọn họ có vấn đề nghiêm túc hơn, quan trọng hơn cần nghiên cứu giải quyết rồi. Ví dụ như chứng minh tính tất yếu và hai mặt lợi hại của việc phản bội hệ thần nhà mình...
Đã không còn ai chặn đường, tất nhiên Phong Tiểu Tiểu sẽ vui vẻ đi đến Olympus. Chuyện khiến Phục Hy tức giận hơn là, không ngờ bà xã nhà anh lại dám vứt anh lại, coi anh thành thú trông nhà.
Bởi vì mọi người đều sợ Thiên Đạo hèn hạ vô liêm sỉ chơi bài rút củi dưới đáy nồi, bọn họ tuyệt đối không thể để thần đình phương Đông - nơi được coi là đường lui cuối cùng của các hệ thần phải chịu bất kỳ tổn thất nào. Còn Phục Hy vừa đúng lại là người có thể kịp thời giải quyết tất cả các âm mưu rắc rối, vậy nên tất nhiên anh không thể đi tới nơi xa xôi như Olympus cùng Phong Tiểu Tiểu được.
Thật ra anh cảm thấy tận thế cũng không sao, dù sao quê hương còn lâu mới quan trọng bằng bà xã. Vấn đề là do Phong Tiểu Tiểu thấy rất có sao, hơn nữa cô còn cứng rắn bày tỏ rằng nếu đối phương không nghe lời, cô sẽ lập tức dùng đuôi roi hầu hạ...
Móe nó! Quả nhiên Tiểu Tiểu khôi phục ký ức không hoàn toàn là chuyện mừng, ít nhất thì bây giờ cô đã không đối xử mềm mỏng với anh như trước nữa...
Athena cũng không ngờ Phong Tiểu Tiểu lại tới đây sớm như vậy, anh ta vốn còn cho rằng ít nhất cũng phải sau một thời gian nữa cô mới có thể xuất hiện.
Trước đây, Zeus và Hera đi nghỉ tuần trăng mật còn hết năm trăm năm, cứ cho là bây giờ không có nhiều thời gian để cặp vợ chồng mới cưới này bồi đắp tình cảm thì ít nhất cũng phải mất một năm... Không, một tháng, không không, một tuần chứ nhể?
Nói tóm lại, năng lực của cổ thần phương Đông không kém cỏi đến mức độ này mới phải lẽ!
Trái ngược với anh, Phong Tiểu Tiểu vung tay lên, phá lệ thoải mái: “Chuyện của Hermes khá quan trọng. Còn kết hôn ấy mà, đi ngang qua trình diễn một lượt là được... Đúng rồi, anh biết chuyện chưa? Ông già râu quai nón ở thiên đường cũng chạy tới thần đình của chúng tôi rồi.”
Athena yên lặng không nói gì, quả thực anh ta không biết chuyện này.
Quấy rầy đêm tân hôn của người ta, vậy đồng nghĩa với Jehovah và bản thân anh ta đều bị liệt vào danh sách đen của phương Đông trong tương lai phải không?
Chiến xa của Hades không có ý định trở về. Mà ngoại trừ Phong Tiểu Tiểu ngồi xe tới đây, còn tặng kèm cả Hades và Hela cũng đều đến Olympus hóng hớt luôn.
Việc Hermes ăn cây táo rào cây sung cũng có thể coi là sự kiện trọng đại đầu tiên kể từ sau khi Athena ngồi lên ngai Thần vương. Càng không cần nói đến chuyện trong lịch sử của Olympus chưa từng xuất hiện bất kỳ vị thần nào bắt tay với người ngoài phản bội hệ thần của mình... Mọi người cùng lắm cũng chỉ chiến tranh trong nội bộ với nhau thôi!
“Các anh còn chưa bắt đầu thẩm vấn hắn sao?” Phong Tiểu Tiểu cũng chẳng tự coi mình là người ngoài, cô thản nhiên ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, lấy tay làm quạt phe phẩy bên mặt mình. Cô còn khuyến mãi cung cấp một tin tức dọa người: “Đúng rồi, lát nữa các anh nhớ phải tra hỏi hắn chi tiết một chút. Tôi nghi có khả năng Olympus của các anh cũng sẽ bị Hermes phá sụp đó.” Giống như thiên đường vậy.
Bình luận facebook