• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Nhật Ký Trưởng Thành Của Nữ Oa(Bản Mới) (1 Viewer)

  • nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-468

Chương 471: Vô đề




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
72681.png

Xem ảnh 2
72681_2.png
Lễ hoàn hồn không nên chậm trễ, xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, xế chiều hôm đó lịch trình của Phong Tiểu Tiểu và Dương Nghiên chính là ghé thăm bệnh viện



Xuất phát từ sự quan tâm với em gái, thời gian này cậu em tóc đỏ thường xuyên túc trực tại bệnh viện, không chỉ bản thân đến, cậu ta còn lôi cả mẹ ruột đến.



Câu ta chịu đựng đủ việc bà mẹ vì gả vào nhà giàu mà vô tình không chịu nhận con gái ruột rồi



Trong suy nghĩ cậu em tóc đỏ, có thể cứu được em gái là điều cậu ta mong muốn nhất, nếu thật sự không thể, ít nhất trong quãng thời gian còn lại cũng muốn tất cả người thân đều bầu bạn với em gái



Chỉ riêng chuyện này là không thỏa hiệp gì hết, nếu không cậu ta tình nguyện không thèm nhận bà mẹ này nữa.



Cho nên khi Phong Tiểu Tiểu và Dương Nghiến tra được bệnh viện mà em gái của cậu em tóc đỏ đang ở và tìm tới, thì hai người nhìn thấy cậu ta và bà mẹ kế thứ bảy của Dương Nghiện đang ngồi túc trực ở phòng bệnh.



“Tiểu Nghiên” Mẹ của em trai tóc đỏ có chút kinh ngạc đứng dậy, khuôn mặt diễm lệ phóng đãng, tuổi bốn mươi đối với một người phụ nữ đã không tính là trẻ tuổi nữa, nhưng làn da của bà ta vẫn non mịn trắng nõn như trước, trên người lộ ra vẻ quyến rũ của người phụ nữ trưởng thành, đây là nguyên nhân lớn nhất khiến ông Dương lấy bà ta.



Dương Nghiên chỉ gật gật đầu, không tỏ thái độ gì với bà ta, cũng không phải vì tâm lý bài xích với mẹ kế, mà là phụ nữ như thế đã được định vị rõ ràng trong lòng anh, chỉ là một trợ lý bên cạnh ông già nhà mình mà thôi.



Hai mươi năm qua, tổng cộng ông Dương thay bảy bà vợ



Khi mang bà thứ nhất về ông đã từng nói rõ ràng, những người phụ nữ này trên danh nghĩa là mẹ kể, nhưng không cần quá để ý



Họ chỉ là người trông coi và quản lý việc nhà mà thôi, thuận tiện để giải quyết “nhu cầu nào đó” hoặc dẫn theo ra ngoài trong vài trường hợp cần thiết



Trước khi kết hôn cũng đã phân rõ tài sản, nếu tôn trọng chút thì gọi là dì, còn không muốn thì cũng có thể trực tiếp gọi tên, nhưng đừng vội vàng gọi mẹ, rất mất mặt.



Những lời này là nói ngay trước mặt người phụ nữ đó, lúc ấy sắc mặt của người kia cực kỳ khó coi



Vốn đang dã tâm bừng bừng muốn tạo quan hệ tốt với con riêng của chồng, dùng “chân ái” để tranh gia sản, nhưng đáng tiếc ngay từ đầu đã bị tạt nước lạnh vào đầu...



Cậu em tóc đỏ thầy Dương Nghiên, thái độ lạnh lùng, chỉ liếc mắt một cái: “Đến xem náo nhiệt sao?” Nói năng đặc biệt thiếu đòn, hai người cho dù không tính là kẻ thù, nhưng quan hệ cũng chưa từng tốt đẹp



Nếu để Dương Nghiên đánh thằng nhóc tóc đỏ kia đối quả đúng là hoàn toàn là dễ như trở bàn tay, chẳng chút áp lực, áp lực duy nhất là thực lực của hai bên quá đối lập.



Ngược lại, bà mẹ của em trai tóc đỏ có chút kiêng dè, trừng mắt trách cứ thằng con: “Nói cái gì đó?” Sau đó quay đầu cười tủm tỉm tiếp đón Dương Nghiên, “Tiểu Nghiên cũng tới thăm A Vi sao? Không nghĩ tới con lại quan tâm đến A Vi như thế



À, đúng lúc dì cũng cần đi mua cho ba con mấy thứ...” “Mẹ, ý mẹ là mua đồ còn quan trọng hơn so với trông nom Tiểu Vi sao?” Cậu em tóc đỏ oán hận ngắt lời bà ta.



“Đứa nhỏ này.” Bà mẹ xấu hổ cười cười, có chút chột dạ



Chột dạ chủ yếu là vì sợ cậu em tóc đỏ nói điều không nên nói trước mặt Dương Nghiên, liền vội trấn an: “A Vi đã có hộ lý chuyên nghiệp, chúng ta cũng sắp xếp ổn thỏa cho con bé rồi, mỗi ngày trông chừng ở đây cũng là vô dụng.” “Dù sao cũng là con ruột, mắt thấy bệnh tình đã như vậy rồi, ngoài mặt cổ làm ra vẻ chút cũng không được sao.” Phong Tiểu Tiểu nhìn không được xem mồm nói.



Bà mẹ cậu em tóc đỏ che miệng kinh hãi, cậu em tóc đỏ thì bật mạnh dậy: “Cô nói cái gì?” Cô gái này từ đâu biết được Vương Vi là em gái ruột của cậu ta.



Dương Nghiên quay đi, không mấy để tâm: “Chẳng lẽ nói không đúng sao?”



Tâm tình của cậu em tóc đỏ nhất thời vô cùng phức tạp, không nói nên lời, còn bà mẹ thì xấu hổ gượng cười: “À..



Chỉ là một người họ hàng xa thôi, cô đây hiểu lầm rồi.”



Dương Nghiên gật gật đầu: “Vậy để tránh cho ai đó hiểu lầm, vừa hay đang ở bệnh viện, mọi người có nên làm xét nghiệm ADN để chứng minh trong sạch không?”



Phong Tiểu Tiểu nhìn sắc mặt người phụ nữ kia nháy mắt trở nên khó coi, có chút không thể hiểu nổi mà lắc đầu thở dài: “Thế lực nhà họ Dương lớn như vậy, nếu có hứng thú với chuyện của bà thì đã sớm điều tra cả rồi



Không điều tra không phải bởi vì tin tưởng bà, mà là không cần thiết..



Thật không biết bà còn kiên trì cái gì.” Rồi sau đó cô quay sang cười cười với cậu em tóc đỏ: “Hi, nhóc tóc đỏ, bọn tôi đến thăm em cậu này.



Sắc mặt cậu em tóc đỏ lập tức còn khó coi hơn cả mẹ mình



Hai người này có ý gì? Nhìn qua thì giống như đến xem trò cười, nhưng lại cũng giống như đến giúp...



Dương Nghiện nói tiếp, phối hợp vô cùng ăn ý với Phong Tiểu Tiểu: “Hai vị, tôi nghĩ có phải chúng ta nên đổi nơi nói chuyện hay không?”



Cậu em tóc đỏ chợt có loại cảm giác bừng tỉnh, cho là mình đã nhìn thấu mục đích tới thăm của đối phương, cười nhạo: “Thì ra là tới tìm bọn tôi?” Thảo nào cố ý tới phòng bệnh của em gái cậu ta, có lẽ là bọn họ đã nhìn ra điều gì đó khác thường qua bệnh án của em gái cậu ta, nếu không thì cũng là do thái độ gần đây của cậu quá mức gây chú ý



Trước mắt là tìm nguyên do, chờ đối phương nắm giữ đầy đủ chứng cớ, kế tiếp sẽ là đàm phán giữa hai bên...



Cậu em tóc đỏ tự cho là đã nhìn thấu chân tướng, nhưng cậu ta cảm thấy chẳng sao cả, mọi chuyện bị vạch trần cũng không hẳn là chuyện xấu, ít nhất cậu ta có thể quang minh chính đại yêu cầu ông Dương phải giúp đỡ



Bây giờ không cần phải tiếp tục che che giấu giấu nữa, lý do đã đủ nhiều rồi



Mà ông Dương đến tám phần là sẽ không vì chút tiền ấy mà hủy hoại thanh danh của mình.



Đương nhiên, điều tệ nhất cũng không phải không thể xảy ra, tệ nhất là ông Dương cảm thấy phẫn nộ khi mình bị lừa gạt nhiều năm như vậy..



Tuy rằng lão già kia hơn nữa là không thèm để ý quá khứ tình trường của phụ nữ bên cạnh mình, nhưng cũng không nói lên rằng đối phương sẽ vui vẻ khi biết có người quăng cho mình sự lừa gạt lớn như vậy..



Đến lúc đó sự việc bại lộ, không chừng vị trí bà vợ thứ bảy này của mẹ cậu ta sẽ bị hạ top, nhưng việc này quan trọng sao? Chỉ cần Vương Vi có thể tỉnh lại thì trong lòng cậu em tóc đỏ tất cả mọi chuyện đều không quan trọng



Dương Nghiên làm bộ làm tịch thuận lợi kéo sạch người rời khỏi phòng bệnh, Phong Tiểu Tiểu thuận lý thành chương mà ở lại



Cũng không có người sẽ hoài nghi cô giở trò gì với Vương Vi



Một là, dù sao đây cũng là bệnh viện, nếu thật sự giở trò gì cũng rất dễ điều tra ra



Thứ hai là, Vương Vi cũng không phải nhân vật quan trọng gì, nếu thật sự có gì quan trọng, vậy cũng chỉ là nhân chứng quan trọng để Dương Nghiên khống chế hai mẹ con cậu em tóc đỏ mà thôi.



Cho nên dù là từ góc độ nào, vẫn không cần lo lắng về an toàn của Vương Vi



Phong Tiểu Tiểu khóa kỹ cửa, đi đến bên giường sờ sờ khuôn mặt nhỏ đang hôn mê của Vương Vi



Đúng là có cảm giác thiếu chút gì đó, mặc dù lấy góc độ y học mà nói thì cô bé vẫn còn sống, nhưng từ góc độ của Phong Tiểu Tiểu mà xem thì đây đã có thể tính là người chết rồi.



Cô thở dài lấy ra miếng ngọc bội để ở bên giường Vương Vi, Phong Tiểu Tiểu ngồi xuống, nửa người dưới dần dần kéo duỗi biến thành đuôi rắn lớn màu trắng..



Tuy cô ở trạng thái người thường cũng có thể phát ra linh lực, nhưng tình trạng tim Vương Vi hiển nhiên đã xấu đi rất nhiều.



Sau khi biến thân, Phong Tiểu Tiểu cảm ngọc bội đặt trên người Vương Vi, một đám sương mù màu trắng xanh từ trong ngọc bội bay ra, sau đó theo vị trí tay đang ẩn của Phong Tiểu Tiểu mà vô thanh vô thức chui vào trong cơ thể Vương Vi.



Để xác định hồn phách đã hoàn toàn trở về vị với thân xác hay chưa, Phong Tiểu Tiểu còn cố tình đưa tay kiểm tra thân thể Vương Vi, trái phải sờ sờ, vuốt vuốt, sau đó lông mi Vương Virun lên, dần dần tỉnh lại



Phong Tiểu Tiểu lại đúng lúc đụng đến ngực của em gái này: “...” Vương Vi mơ hồ đảo mắt, đầu óc hình như có chút hỗn độn, qua một lúc mới dần điều chỉnh tầm nhìn đến trên người Phong Tiểu Tiểu, nhớ ra đối phương chính là người mà mình và anh trai từng gặp ở cửa hàng đồ hiệu, sau đó lại nhìn cái tay trên ngực mình: “..



Chị dâu?”



Phong Tiểu Tiểu rốt cuộc cũng nghĩ là nên thu hồi lại động tác không thích hợp, tay lùi về nhanh như chớp rồi họ mạnh một cái: “Khụ khụ khụ! Thật ra đây là hiểu lầm!” Theo lý mà nói, thân thể người đang suy yếu thì cho dù hồn phách có trở về thì cũng phải hôn mê thêm một lúc không phải sao?



Vương Vi: “...” “Ờ, em tỉnh lại thì tốt rồi, chị đi gọi bác sĩ.” Nói rồi nhanh chóng xoay người, tha đuôi rắn trườn đi một lúc mới cảm thấy có gì đó không ổn.



Cúi đầu, đập vào mắt chính là nửa người dưới với đuôi rắn màu trắng quen thuộc



Lại quay đầu, cái miệng nhỏ của Vương Vi quả nhiên đang há lớn với vẻ kinh ngạc



“..



Cái này thật ra cũng là hiểu lầm.” Phong Tiểu Tiểu rơi lệ đầy mặt.



Không nghĩ tới người bình tĩnh trước lại là Vương Vi, chỉ thấy cô bé ngậm lại cái miệng đang há, trên mặt lộ vẻ suy nghĩ sâu xa: “Vốn em còn cho rằng lần trước ở biệt thự là em nằm mơ, nếu không thì là đầu óc ngủ mụ mị nên hoa mắt, không nghĩ tới vậy mà lại là thật...”



“Hả?”



“Chị quả nhiên là nửa người nửa rắn.” Vương Vi mỉm cười nhìn biểu tình buồn cười của Phong Tiểu Tiểu khi bị chính mình hù dọa, “Chị và anh Dương là cùng một loại người?”



“...” Phong Tiểu Tiểu quá mức khiếp sợ, đã không thể phản ứng được gì, mãi một lúc sau cô mới gượng cười: “Em có ý gì?” Nếu đối phương đã không sợ, Phong Tiểu Tiểu liền biến trở về hai chân, chỉnh lại quần áo sau đó ngồi trở lại bên giường



Nghe Vương Vi nói, chẳng lẽ cô bé không phải chỉ từng nhìn thấy đuôi rắn của mình, mà còn từng nhìn thấy mắt thông thiên của Dương Nghiên?



Vương Vi mỉm cười rồi họ mạnh, cố gắng ngồi dậy



Phong Tiểu Tiểu vội nhét cái gối vào sau lưng đối phương, đỡ cô bé ngồi xong mới lùi lại



Vương Vị nói cảm ơn, sau đó lộ vẻ hoài niệm: “Mấy năm trước anh Dương cũng từng bị bệnh nặng một lần, tưởng như sắp chết, lúc ấy em..



Đúng lúc cô của em đón em đến nhà họ Dương làm khách, còn muốn em lấy lòng người nhà họ Dương, cho nên đưa em đến chăm sóc anh Dương



Nhưng chính tại lúc anh ấy hôn mê, em đã nhìn thấy giữa trán anh Dương nứt ra một khe hẹp màu lửa đỏ, còn tràn ra ánh sáng màu vàng.”



“...” Anh Nhị ơi là anh Nhị, thì ra anh đã sớm bị người ta nhìn thấu! Trên mặt Phong Tiểu Tiểu không biểu lộ gì, nhưng trong lòng như có vạn mã gào thét chạy như điên.



“Khi em còn nhỏ, lần đầu tiên nhìn thấy chuyện lạ như vậy, liền phát bệnh tim rồi ngất..



Quan hệ giữa anh của em và anh Dương cũng từ đó mà trở nên xấu đi



Bọn họ vốn cũng không mấy hòa hợp, nhưng ít ra cũng nước sông không phạm nước giếng...” Vương Vi buồn cười lắc đầu, “Bởi vì sau khi em hôn mê không lâu, anh Dương đã tự mình tỉnh lại, mà em lại còn đang ở trong bệnh viện cứu chữa, nhập viện phải gần một tháng



Anh trai em tưởng rằng anh Dương nói hoặc làm gì đó kích thích tới em, từ đó bắt đầu căm thù nhà bọn họ, thật ra em chỉ là bị dọa mà thôi.”



Phong Tiểu Tiểu cảm giác chính cô cũng bị dọa, không nói em gái trước mặt này vậy mà có thể tiếp thu loại chuyện này, riêng việc cô bé dù biết bí mật này nhiều năm nhưng không vạch trần Dương Nghiên đã là khó mà tưởng tượng rồi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom