• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Phụ Thân Muốn Ta Thay Tỷ Tỷ Tiến Cung (2 Viewers)

  • Chương 6

21.

Ở hành cung gần ba tháng, hoàng đế cuối cùng cũng quyết định hồi cung, tiểu hoàng tôn lưu luyến không nỡ, ta nói với hắn, sang năm vẫn còn có thể đến đây.

Sáng sớm hôm sau sau khi hồi cung, thái tử phi liền tới, phản ứng đầu tiên của ta là nghĩ đến việc nàng ấy đến hỏi tội, nhưng nghĩ kĩ lại, chắc hoàng đế sẽ không nhiều lời như vậy đâu?

Sự thật chứng minh, hoàng đế sẽ không nhiều lời, nhưng hắn lại dặn dò thái tử phi trồng cho ta hai cây đại thụ chọc trời ở trong viện, "Phụ hoàng nói, hoàng tổ mẫu thích ngắm cây, cố ý lệnh cho cháu dâu trồng trước. ”

Ta cũng phải cảm ơn hoàng đế, ngày hôm qua sau khi ta trở về liền đi ngủ, ta thật sự là không chú ý đến. Trò chuyện một lát, thấy Tiến Bảo tiến vào bẩm báo, nói nhị tỷ tam tỷ của ta đến.

Lúc này ta mới vừa trở về các tỷ ấy liền đến, ta không muốn gặp, có thể là thái tử phi cũng nhìn ra ý nghĩ của ta, liền đặc biệt uyển chuyển đề nghị ta gặp các tỷ ấy một lần.

Phải biết rằng, ta và thái tử phi kỳ thật cũng không phải đặc biệt thân quen, nàng cũng không phải người thích xen vào việc của người khác, có thể để cho thái tử phi nói như vậy, khẳng định là nhị tỷ và tam tỷ của ta xảy ra chuyện.

Ta bèn nói để cho các tỷ ấy tiến vào, thái tử phi đặc vô cùng thức thời rời đi, ta nghĩ cũng có thể là vì muốn bảo toàn mặt mũi của ta. Nhị tỷ và tam tỷ vừa tiến vào, điều đầu tiên ta chú ý đến chính là mặt của tam tỷ, thế mà lại mang theo mạng che mặt.

"Các ngươi đều lui xuống hết đi." ta nói với những người khác trong phòng, chờ bọn họ lui hết, ta bắt đầu hỏi tam tỷ, mặt tỷ ấy bị làm sao vậy.

Phản ứng đầu tiên của tam tỷ chính là che mặt trái lại, "không sao cả, chính là gần đây có chút hỏa vượng. ”

"Ta không tin, tỷ tháo mạng che mặt ta xem một chút." phải biết rằng, chúng ta từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên, ta chưa từng thấy tam tỷ chú trọng điều gì như vậy.

"Được rồi, Nhuy nương, muội đừng làm khó tam tỷ nữa."

"Vậy để ta tự mình tháo." động tác của ta rất nhanh, sức lực của tam tỷ nhỏ tất nhiên không so được với ta, liền nhìn thấy trên mặt trái của tỷ ấy đã có một lớp vảy.

Trong khoảnh khắc đó, mặt ta cũng bắt đầu đau.

"Đây là chuyện gì?" ta hỏi, tam tỷ luống cuống tay chân buộc lại tấm mành che, nhưng mà ta không nhìn lầm, tỷ ấy cúi đầu đỏ mắt, "Ai đánh? ”

Thực ra không cần hỏi, phản ứng đầu tiên của ta chính là nghĩ đến tên phụ lòng Ngô Dục kia. nhưng lúc ta đi, rõ ràng để lại cho tam tỷ hai ma ma, đó là người ta đã lựa chọn kỹ càng trong cung, các bà ấy phải nên ngăn cản được Ngô Dục.

"Là Ngô Dục đánh đúng không? Các ma ma không ngăn lại sao? ta hỏi.

Nhưng tam tỷ cúi đầu không nói gì, "Tỷ không nói, ta sẽ triệu các ma ma tới đây, dù sao ta cũng sẽ biết được. ”

Vẫn là nhị tỷ không thể nhịn nổi, nói cho ta biết nguyên nhân sự việc. Ma ma vừa tới chưa được mấy ngày, đã bị tam tỷ cầu xin hãy rời đi. Còn nhị tỷ từ sau khi Ngô Dục tới, cũng thuê một gian phòng khác, cho nên Ngô Dục động thủ tất nhiên sẽ không có ai ngăn cản.

"Ta sai người đi bắt hắn tống vào tù."

"Đừng." tam tỷ giữ chặt ta, "Không phải do hắn cố tình. ”

Này còn không phải là cố tình? "Tỷ phải đợi đến lần sau hắn muốn mạng của tỷ mới gọi là cố tình sao?" Nam nhân đánh nữ nhân của mình, thì chẳng một ai tốt cả.

Nhưng tam tỷ lại không cho là như vậy, "Do hắn uống quá chén rồi, trước kia không hề như vậy, Nhuy nương, muội đừng tức giận, hắn đã xin lỗi ta rồi. ”

Lời này đầy ắp kẽ hở, ta vậy mà không biết nên nói với tỷ ấy như thế nào. Chỉ hỏi tỷ ấy, "Tại sao hắn ta lại bắt đầu uống rượu rồi?"

Tam tỷ mềm yếu đáp, "Tướng công của ta hiện giờ không được làm quan, cả ngày đều buồn bực không vui. ”

Hắn là thư sinh lỗi thời lạc hậu còn đòi làm quan gì chứ, lại xen lẫn việc của Bình quận vương, giữ được mạng đã là tốt rồi, thấy ta không nói lời nào, tam tỷ lại nói, "Nhuy nương, hiện nay muội cũng là thái hậu, có thể giúp đỡ tướng công ta hay không. ”

"Giúp hắn?"

- Tục ngữ nói, trước cửa tể tướng thất phẩm quan, hắn lại là tỷ phu của muội.

"Tam tỷ, hôm nay tỷ tới chỉ vì việc này?"

Tam tỷ gật gật đầu, ta nhìn nhị tỷ, lại không nghĩ tới nhị tỷ cũng khuyên ta nên giúp đỡ, "Nhuy nương, muội giúp tam tỷ của muội đi. ”

Ta hoài nghi hai người bọn họ có phải là trong lúc ta vắng mặt, đã đem đầu óc đập đến choáng váng, đây là lời mà người có thể nói sao?

"Là hắn kêu tam tỷ đến đây nói chuyện đúng không." ta chắc chắn nói, nhất là khi nhìn thấy vẻ mặt của tam tỷ khi nghe ta nói những lời này. Ta biết, tam tỷ ta cùng phụ thân đều có chung đức hạnh, đều thanh cao vô cùng.

Nhất là tam tỷ, nếu không tỷ ấy cũng không liều lĩnh coi trọng người đàn ông phụ bạc kia, vốn cũng không phải vì công danh lợi lộc mà không quan tâm đến mạng sống. Bây giờ, nói như vậy, hơn một nửa cũng là do người khác dạy.

22.

Dưới sự kiên trì truy hỏi của ta, rốt cục chính miệng nhị tỷ và tam tỷ đã đem chân tướng của sự việc bổ sung thêm bảy tám phần.

"Nhuy nương, tam tỷ cầu xin muội, nếu tướng công không gặp phải chuyện xấu đó,thì đã không như vậy."

Mắt thấy tam tỷ chuẩn bị quỳ xuống, ta chỉ có thể nói, "Tỷ và ta đều là tỷ muội một nhà, ta cũng chỉ nói lời thật lòng, mặc dù ta là thái hậu, nhìn qua có vẻ hào quang, nhưng thực tế như thế nào tam tỷ thật sự không biết sao? Tỷ nhìn xem, bên ngoại của hoàng đế, gia tộc của thê tử hắn từ khi hắn đăng cơ đều được phong thưởng, duy chỉ có thái hậu ta, nhận được lợi ích gì? ”

Thấy các nàng tựa hồ không hiểu, ta tiếp tục nói, "Các tỷ ngẫm lại xem phụ thân đi, bị phái tới nơi hẻo lánh kia, không cảm thấy hoàng đế hắn căn bản là không đối đãi tốt với ta hay sao? ”

"Làm sao có thể?" tam tỷ lẩm bẩm, bộ dáng không tin.

"Không phải là ta không giúp, chỉ là hậu cung làm sao có thể nhúng vào chính sự? Huống chi, Ngô Dục hắn bây giờ là loại người gì, còn ai không hiểu rõ sao? Chính là do hắn đã tham gia chuyện của bình quận vương. ”

"Cũng là do hắn bị bức ép một cách bất đắc dĩ." tam tỷ vội vàng phản bác.

Bất đắc dĩ? Cháu gái của Bình quận vương phi đem dao kề vào cổ hắn buộc hắn hưu thê tái hôn? Còn không phải dos chính hắn trông mong tiến lại gần làm thiến cẩu, kết quả chỗ tốt không với được, ngược lại thiếu chút nữa mất mạng.

-Được rồi! -Ta thở dài

Tam tỷ tựa hồ cảm thấy có thể lay động được ta, ánh mắt cũng sáng lên vài phần, "Nhuy nương, ta liền biết muội sẽ giúp đỡ mà. ”

"Quả thật ta có thể sắp xếp cho hắn một vị trí, " Thấy tam tỷ chờ mong, ta tiếp tục nói, "Tổng lĩnh thái giám trong cung ta chính là vị trí tốt, cấp ngũ phẩm, nếu hắn thích ta liền để hắn nhịn đau cắt mất...”

“Muội điên rồi sao?" tam tỷ ngơ ngác không kịp phản ứng, nhị tỷ lại mở miệng nói trước.

Ta nhìn nhị tỷ, hỏi tỷ ấy, "Ngũ phẩm, tỷ, phụ thân chìm nổi trong quan trường nhiều năm, bất quá hiện giờ cũng chỉ là ngũ phẩm. ”

......

Việc này xác suất lớn là không thể giải quyết được, bởi vậy cho nên tam tỷ cho đến lúc rời đi cũng không nói thêm câu nào với ta, sợ là đã bị ta làm cho tức giận rồi, nhị tỷ đối với ta hình như cũng có chút ý kiến nhưng sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày, các tỷ ấy sẽ biết là ta đúng.

Trước khi đi, ta nhiều lần dặn dò tam tỷ, nhất định phải đón các ma ma trở về, nhưng tam tỷ vẫn do dự, ta lại nói với nhị tỷ một lần nữa, chỉ nghe nhị tỷ nói, "Nhuy nương, bọn họ cũng chỉ là vợ chồng đánh nhau cãi nhau một chút, không nghiêm trọng như muội nghĩ đến đâu. ”

Này này, lúc trước không phải tỷ thiếu chút nữa đã bị lão già tồi tệ kia đánh chết sao? Hiện tại ngược lại thành cãi nhau đánh nhau nhỏ nhặt? Có lẽ tỷ ấy nhìn thấy suy nghĩ của ta nên đã nói, "những việc này, muội không hiểu đâu."

Ta không hiểu, à, được được rồi, tình cảm vợ chồng sâu đậm của tỷ ấy nào có giống ta, trượng phu của ta đã chết, lại có vinh hoa phú quý cả đời, vừa không bị nam nhân bọn hắn đánh đập , lại không cần vì gia đình mà lo toan cuộc sống, ta thật sự là quá đáng thương.

"Tùy các tỷ, tiễn khách."
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom