Lẽ nào là chồng tôi tặng cho cô ta?
Lần trước hiểu nhầm Lâm Tiêu, lần này tôi nhất định sẽ phải nắm được chứng cớ mới có thể đi nghi ngờ được.
Nửa đêm, tôi không tài nào ngủ nổi, sáng sớm khi tôi dậy, qua khe cửa lại nhìn thấy em họ tôi Hàn Mộng, đang vô cùng thân thiết thắt cà vạt giúp chồng tôi, khuôn mặt tràn đầy vẻ hạnh phúc, còn dựa lên vai chồng tôi không biết nói gì đó, Lương Thành giơ ngón tay lên quẹt mũi cô ta.
Giống như trong cái nhà này bọn họ mới đúng là vợ chồng vậy. Thấy tôi từ sau cửa phòng đi ra bọn họ mới tách nhau ra.
Lương Thành nhìn biểu cảm của tôi rõ ràng có chút chột dạ hỏi: “Sớm như vậy, vợ, em dậy làm bữa sáng sao?”.
Sau đó, điện thoại của Lương Thành vang lên, nói công ty mở một cuộc họp khẩn, anh ấy liền vội vàng mang giầy vào rồi đi.
“Chị họ, tối qua chị ngủ có ngon không?” Hàn Mộng nhiệt tình hỏi han tôi.
Tôi trả lời, giả vờ không có chuyện gì đi vào bếp làm bừa sáng, qua một lúc sau, nhìn thấy Hàn Mộng thay một bộ quần áo vô cùng chuyên nghiệp đi ra, đứng cạnh tôi xoay một vòng hỏi tôi có đẹp không.
Thân hình của Hàn Mộng không làm người mẫu quả là đáng tiếc, tôi cười nói đương nhiên là đẹp rồi, em của chị có thể không đẹp được hay sao.
Sau đó hỏi xem cô ấy định đi đâu, cô ta nói vừa về nước đương nhiên là đi tìm việc rồi, chuẩn bị đi đến công ty Lương Thành để ứng tuyển.
Tôi nói: “Em ăn xong bữa sáng rồi hẵng đi, chị đi dọn dẹp nhà cửa”.
Tôi cố ý đến phòng khách, lúc gập chăn tôi liền ngửi thấy mùi thuốc bạc hà, Lương Thành thích hút loại này, anh ấy nói bạc hà giúp đầu óc tỉnh táo, sau đó trong thùng rác cũng có không ít giấy, giống như còn chút dấu vết của một cuộc hoan lạc nào đó. Cuối cùng ở dưới gối tìm thấy điện thoại của Hàn Mộng, mở lên xem một chút máy không khóa.
Tôi biết xem trộm điện thoại của người khác là không tốt, nhưng tôi quả thật không nhịn được mở Wechat của Hàn Mộng ra, chỉ nhìn thấy Hàn Mộng lưu bí danh cho chồng tôi là “Anh trai”, sau đó là một loạt đoạn đối thoại giữa hai người, mỗi một đoạn đều dài hơn 30 giây.
Tôi vẫn kéo lên trên, nhìn thấy một tuần trước, đoạn đối thoại bọn họ hẹn nhau gặp mặt ở đảo Bali.
“Anh gạt Hà An đi Nam Kinh rồi, em đang ở đâu”. Lương Thành hỏi
“Thật sao? Em đã ở đảo Bali rồi, thuê một căn phòng nhìn ra biển, em rất nhớ anh”. Hàn Mộng nói
“Anh chuyến bay chiều, em yêu, anh tắt máy trước nhé, xuống tới nơi sẽ gọi điện cho em, yêu em” Lương Thành nói.
Đoạn đối thoại 3 câu ngắn ngủi, nhìn hai tay của tôi run lấy bẩy, giống như bị sét đánh trên đỉnh đầu vậy, nước mắt không ngừng rơi.
Lần này là sự thật, hóa ra đối tượng ngoại tình của Lương Thành lại là em họ tôi, bọn họ âm thầm tính toán chuyển tài sản.
Bọn họ sau lưng tôi cấu kết lừa dối tôi, là muốn tôi trở thành khán giả trung thành trong mối quan hệ ngầm của bọn họ sao?
“Chị, chị làm gì vậy, sữa nguội hết rồi” Nghe thấy tiếng Hàn Mộng trong nhà ăn đang gọi tôi.
Tôi hoang mang lau sạch nước mắt, Thẩm Thiêm nói đúng, hiện tại tôi phải thật thận trọng, thật bình tĩnh.
Tôi cười vui vẻ đi vào trong phòng ăn, sau khi cùng Hàn Mộng ăn sáng xong, nhìn cô ta ăn mặc gọn gàng trang điểm xinh đẹp đi ra ngoài, tôi đem chụp lại toàn bộ màn hình đoạn hội thoại trên wechat trong điện thoại của Hàn Mộng gửi cho Thẩm Thiêm.
Chưa tới 10 phút, Thẩm Thiêm trả lời điện thoại, hỏi tôi mấy giờ rảnh.
Buổi chiều, chúng tôi hẹn gặp nhau ở quán cà phê.
Quán cà phê mang đậm phong cách Địa Trung Hải này tràn ngập hương vị cà phê Mỹ, Thẩm Thiêm thay một bộ quần áo bóng chày, nhìn rất nhàn nhã phóng khoáng, từng sợi từng sợi tóc được túm lại, con ngươi thâm sâu vô cùng quyến rũ.
Anh ta bưng cốc cà phê lên nhấp một ngụm sau đó nói với tôi: “Tôi đã điều tra danh sách hội viên dưới tên chồng cô rồi, ở khách sạn Hilton một năm 235 lần tới thuê phòng toàn bộ đều là phòng có giường lớn. Cảnh sát cũng hỗ trợ điều tra giám sát, đều là thuê cùng một người phụ nữ, chính là em họ cô Hàn Mộng, tài khoản của Hàn Mộng tôi cũng cho điều tra rồi, trong thời gian hai năm du học ở nước ngoài, chồng cô tổng cộng chuyển cho cô ta tất cả là hơn hai nghìn vạn”.
“Hai nghìn vạn?” tôi vô cùng ngạc nhiên, Lương Thành có nhiều tiền như vậy sao, ánh mắt tôi bỗng trở lên mơ màng “Phó giám đốc của một công ty lương hàng năm có được bao nhiêu chứ”.
Bình luận facebook