• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Thần Tử Hoang Cổ (8 Viewers)

  • Chương 636-640

Chương 636

Rống!

Sau khi tiếng kèn vừa dứt, có thú tiếng rống kinh người truyền ra. Sâu trong Quân gia có hai lồng giam hư không được phong bế.

Mà lúc này, lồng giam bị mở ra.

Hai khí tức khủng bố kinh người bùng nổ, khí tức hung lệ ngập trời kích động!

Rống!

Một tiếng rống truyền ra, một con hung thú khủng bố trên lưng có hai cánh, dài đến trăm trượng gào rống lao ra.

Nó giống như lão hổ, vô cùng hung lệ dữ tợn, khí tức khủng bố kia có thể sánh ngang với Đại Thiên Tôn!

“Đó là... đại hung Thái Cổ, Cùng Kỳ!” Một ít tu sĩ cổ xưa chấn động đến mức da đầu tê dại.

Quân gia còn nuôi dưỡng một con đại hung Thái Cổ!

Nhưng còn không chỉ như thế, từ một lồng giam hư không khác vụt ra một con vượn khổng lồ cao tới trăm trượng, tựa như núi cao.

Con vượn khổng lồ này có phần đầu màu trắng, bàn tay bàn chân màu đỏ đậm. Nó đánh vào ngực mình, tiếng chấn động truyền khắp thiên địa, có tiếng sát phạt khủng bố vang lên.

“Là hung thú Thái Cổ Chu Yếm, con thú này vừa xuất hiện thì thiên hạ khởi binh qua chiến tranh!” Một cỗ lão đã bị chấn động đến chết lặng.

Hai con thú khổng lồ đại diện cho chiến tranh thời Thái Cổ, có tu vi sánh ngang với Thiên Tôn cảnh, chúng lao thẳng ra từ tộc địa của Quân gia, một thú có thể chắn được trăm vạn quân.

Đừng nói người ngoài bị chấn động, cho dù là Quân Tiêu Dao cũng phải trố mắt. Cả hắn cũng không biết, sâu trong Quân gia có nuôi dưỡng hai con đại hung Thái Cổ này.

Quân Vô Ý tiếp tục thổi lên Diệt Thế Hào Giác thứ năm.

Sau khi tiếng kèn này truyền ra, toàn bộ Hoàng Châu, thậm chí toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực, vô số thế lực lớn nhỏ đều tập kết.

Kèn này chính tổng động viên tất cả thế lực phụ thuộc Quân gia, để bọn họ tham dự chiến tranh.

Bình thường những thế lực đó đều được Quân gia bồi dưỡng, hiện giờ, Quân gia dấy lên binh qua, tất nhiên bọn họ không thể đứng ngoài cuộc.

“Chuẩn bị quân, xuất phát!” Phía Tứ Tượng Cổ Quốc, đám người Chu Tước quốc chủ xưa kia lập tức suất lĩnh mấy trăm vạn đại quân xuất chinh!

“Thánh địa Tử Phủ, xuất chiến!” Trước đó thánh địa Tử Phủ cũng đã đến phụ thuộc Quân gia, lúc này cũng xuất chiến.

Còn có vô số thế lực phụ thuộc cũng lên đường, thế lực nhất lưu, nhị lưu đều có.

Đừng nhìn sức mạnh này phân tán, nhưng nếu tập trung lại thì cũng hóa thành sóng triều diệt thế!

Quân Vô Ý lại thổi lên Diệt Thế Hào Giác thứ sáu.

Lần này, trong tộc địa của Quân gia có đế uy khủng bố đang chấn động.

“Đó là... Khí tức của Đế binh!” Một vài người nheo mắt lại.

Nhưng điều này không nằm ngoài dự đoán của bọn họ, lấy nội tình của Quân gia thì không có đế binh mới là lạ. Nhưng đế binh của Quân gia vẫn chưa lộ ra, hiển nhiên là vì phòng bị đế binh của thế lực Tổ Long Sào.

Cuối cùng, Quân Vô Ý thổi lên Diệt Thế Hào Giác thứ bảy.

Đây là tiếng Diệt Thế Hào Giác cuối cùng của Quân gia.

Khi tiếng kèn vang vọng khắp thiên địa, trong tổ từ của Quân gia có động tĩnh truyền ra.

Thánh quang vô tận kích động, khí tức chí tôn hiện lên, mặt đất rung động, hình như có cái gì muốn chui ra từ dưới đất lên.

Có tiếng nói già nua vang lên.

“Đây là kỷ nguyên nào?”

“Diệt Thế Hào Giác được thổi lên rồi.”

“Lại có thứ nào mắt mù dám chọc Quân gia ta, thật là quấy rối giấc mộng đẹp của lão phu, các ngươi cũng dậy đi.”

“Người nào dám chọc Quân gia, là dị vực tới xâm lấn, hay là đám lão già trong sinh mệnh vùng cấm lại không an phận?”

“Không biết, quan tâm nhiều làm gì, giết là được rồi...”

Theo những tiếng tán gẫu này vang lên, từng tiếng một đủ để khiến bóng dáng tinh không run rẩy, gia tổ Quân gia từ dưới mặt đất đi ra.

Bùn đất lắng động bị lật ra, bóng dáng khủng bố của từng vị khí tức mạnh mẽ tuyệt đối, từ trong lòng đất đi ra.

Nam nữ già trẻ đều có, dáng vẻ không đồng nhất, nhưng đều không ngoại lệ, cảnh giới đều mạnh kinh khủng, yếu nhất cũng là cường giả Tiểu Thiên Tôn.

Bọn họ có từ trong quan tài leo ra, có từ thổ nhưỡng nhảy ra, trên thân từng người một đều lây dính bùn đất bụi bặm.

Những người này chính là một ít lão tổ được chôn cất bên trong tổ từ Quân gia.

Còn có một ít lão tổ và cường giả Quân gia ngủ say ở địa phương khác nhau.

Có người, thậm chí còn trôi nổi ở Ngoại Vực Tinh Không.

Nhưng cho dù chỉ là những lão tổ ở trong tổ từ Quân gia này cũng đã đủ cường đại rồi, hơn nữa số lượng lại còn không ít.

Thập Thất Tổ, Thập Ngũ Tổ, Thập Tam Tổ, Thập Nhị Tổ, Thập Nhất Tổ…

Khi chứng kiến từng vị lão tổ Quân gia lần lượt thức tỉnh, tất cả thế lực đang vây xem bên ngoài đều rung động đến linh hồn run rẩy.

Diệt Thế Hào Giác của Quân gia thổi lên bảy lần.

Mỗi một lần thổi lên, Quân gia đều sẽ lộ ra biến đổi nội tình kinh người.

Đệ tam sát trận, Càn Thiên Thánh Vệ, Thái Cổ đại hung, lão tổ ngủ say…

Mỗi một cái nội tình hiển lộ ra đều đủ để khiến vô số đại nhân vật rung động đến da đầu tê dại.

“Đây chính là Hoang Cổ Quân gia sừng sững ở Tiên Vực không ngã đó sao, quả nhiên kinh khủng như vậy!”

Hiện tại, những tu sĩ vốn cho rằng Quân gia sẽ thảm bại, giờ phút này đều hoàn toàn nói không nên lời.

Một góc nội tình Quân gia hiển lộ ra đã đủ để cho bọn họ rúng động rất nhiều năm.

Mà giờ phút này, ở Quân gia, những lão tổ đã thức tỉnh này cũng đi ra khỏi tổ từ, hội hợp cùng đám người Thập Bát Tổ.

“Ha ha, các ngươi cũng đã tỉnh rồi…” Thập Bát Tổ thấy thế hơi mỉm cười.

“Là tên nhóc nào không có mắt, đầu óc bị lừa đá, dám chọc Quân gia ta hả?” Một vị lão giả tóc muối tiêu hùng hùng hổ hổ nói.

Ông ta là Thập Thất Tổ, thời gian ngủ say hơi ngắn, vốn còn định làm giấc mộng ngàn năm cơ đấy, kết quả lại bị Diệt Thế Hào Giác đánh thức.

“Là như vầy…” Thập Bát Tổ đơn giản giải thích cục diện một chút.

“Thì ra là thế.” Đám người Thập Thất Tổ khẽ gật đầu.

Nhưng ánh mắt một đám lão tổ này, toàn bộ đều rơi vào trên người Quân Tiêu Dao.

“Chậc chậc, Quân gia ta vậy mà lại ra một hậu bối yêu nghiệt như thế.”

“Thế này đã không chỉ là tư thái Đại Đế, đã có tư thái thành Tiên rồi thì phải?”

“Muốn diệt Kỳ Lân Tử của Quân gia ta, Thái Cổ hoàng tộc này quả thật là muốn chết mà!”

Những lão tổ này bao vây xung quanh Quân Tiêu Dao, trên mặt ai nấy đều mang vẻ hài lòng.

Hết chương 636.
Chương 637

“Tiêu Dao gặp qua các vị lão tổ.” Quân Tiêu Dao chắp tay, cũng hơi có chút xấu hổ.

Hắn cảm giác mình giống như là động vật bên trong vườn thú vậy, bị người vây xem.

“Yên tâm đi, loại sóng gió nhỏ nhoi này, Quân gia chúng ta đã gặp nhiều rồi, thế lực bất hủ bảy phương há có thể làm gì Quân gia ta sao?” Thập Thất Tổ vỗ nhẹ bả vai Quân Tiêu Dao.

“Tỉnh cũng đã tỉnh rồi, vậy thì cho Thái Cổ hoàng tộc xem một chút màu sắc đi.”

Những lão tổ Quân gia này, vẻ mặt ai nấy đều vô cùng rét lạnh.

Ngay lúc chư vị lão tổ Quân gia tỉnh lại từ trong ngủ say, liên quân tứ phương Thái Cổ hoàng tộc cũng đã đi tới bên ngoài Hoàng Châu.

“Đệ tam sát trận Thái Cổ ư?” Long Hàn Chí Tôn của Tổ Long Sào, trong mắt rồng cũng hiện lên một chút vẻ ngưng trọng.

Đệ tam sát trận Thái Cổ, hung uy ngập trời.

Cho dù là hắn ta, nếu như mạo muội bước vào, bị tập hợp lửa sát trận công kích, cũng chỉ có một đường vẫn lạc.

Chẳng qua lần này, bảy phương thế lực bất hủ liên thủ tiến công, cho dù là đệ tam sát trận cũng đừng mơ ngăn cản bước tiến của bọn họ.

“Kết Cửu Diệu Thiên Long Trận!”

Lời của Long Hàn Chí Tôn vừa hạ xuống, mấy trăm vị Thánh Nhân Long Tộc đều xôn xao kết xuất ấn trận.

Có hư ảnh Cửu Long hiện lên trên vòm trời, gào thét chấn động, phảng phất có thể khiến chư thiên run rẩy.

Cửu Diệu Thiên Long Trận, đồng dạng là một môn trận pháp vô cùng khủng bố, cho dù không bằng đệ tam sát trận Thái Cổ nhưng cũng là một trong những trận pháp đỉnh cấp mà Tổ Long Sào có thể lấy ra.

Đội ngũ Tổ Long Sào, lấy Cửu Diệu Thiên Long Trận xông vào địa giới Hoàng Châu.

Cùng một thời gian, Vạn Hoàng Linh Sơn, cổ động Kỳ Lân, Thượng Cổ Ngạc Hồ cũng đều tự kết xuất đại trận khủng bố, muốn chống tại đệ tam sát trận Thái Cổ.

Ngay sau khi tứ phương Thái Cổ hoàng tộc bước vào địa giới Hoàng Châu, đệ tam sát trận bắt đầu sôi trào, rậm rạp chi chít, sát quang kinh khủng số lượng hàng tỷ hiện lên trong hư không!

Một màn này, quả thực giống như sóng lớn diệt thế, muốn hủy thiên diệt địa.

Ầm ầm ầm!

Đệ tam sát trận vận chuyển, vô tận sát quang tung hoành giữa thiên địa, núi non sụp đổ liên miên, mặt đất sụp lún!

Về phần sinh linh trên Hoàng Châu, phần lớn đều đã bước vào điểm bố trí mà Quân gia đã chuẩn bị sẵn, sẽ không bị tổn hại bởi đệ tam sát trận.

Cho dù tứ phương Thái Cổ hoàng tộc có Chí Tôn Cổ Tổ chèo chống, có đại trận mênh mông phòng ngự, nhưng đối mặt với đại trận công giết kinh khủng xếp hạng ba cổ kim, vẫn như cũ có hàng loạt Thái Cổ sinh linh ngã xuống.

Máu tươi bắn tung tóe trên không trung, cả Hoàng Châu đều bị sương mù máu vùi lấp.

“Giết! Hôm nay thề phải hủy diệt Quân gia!”

“Quân gia không diệt, Thái Cổ hoàng tộc chúng ta vĩnh viễn đều không có ngày yên lành!”

Mặc dù có vô số Thái Cổ sinh linh vẫn lạc bên trong đệ tam sát trận, nhưng những sinh linh Thái Cổ hoàng tộc còn lại vẫn rất có tâm huyết, ngửa mặt lên trời gào thét, chiến ý ngập trời.

Hơn nữa tiến công cũng không chỉ có tứ phương Thái Cổ hoàng tộc này.

Núi Ngưu Ma, động Bàn Tơ, trên hàng trăm mạch Thái Cổ vương tộc Xà Hoàng Cốc cũng dẫn theo hàng tỷ quân đội, theo Thái Cổ hoàng tộc cùng nhau nhắm vào tổ địa Quân gia.

“Ha ha… thật đúng là có chút huyết tính như vậy cơ đấy…”

Thấy những Thái Cổ hoàng tộc kia gào thét, Quân gia bên này, trên mặt một ít lão tổ đã thức tỉnh mang theo nụ cười khinh miệt.

“Đã như vậy, thế thì cứ để cho bọn họ nhận thức được cái gì gọi là hiện thực đi.” Thập Thất Tổ lắc đầu cười một tiếng.

Bên trong tổ địa Quân gia, các phương quân đội cũng đã chấn chỉnh xong.

Quân Vô Ý chắp tay đứng giẫm lên hư không, lạnh giọng nói: “Quân gia ta kiếm chỉ thiên hạ, kẻ xâm phạm Quân gia ta, xa tới đâu cũng giết!”

Một lời của ông hạ xuống, trăm vạn thiết kỵ giẫm đạp trời cao, Phong Lâm Hỏa Sơn tứ vệ, hóa thành bốn dòng nước lũ, cuồn cuộn nghiền ép tới!

Chư vị tộc lão Quân gia, từng người lần lượt lách mình đi ra, bí mật mang theo ý lạnh ngập trời, trong mắt bắn ra ánh sáng sắc lạnh!

Mà Càn Thiên Thánh Vệ, cũng ở dưới sự thống lĩnh của năm vị chuẩn Chí Tôn, đạp không mà đi.

Chiến mã hí vang, cổ thú hống hét, trời đất rúng động!

Còn có Cùng Kỳ và Chu Yếm hai con Thái Cổ cự thú chiến tranh, cũng theo Càn Thiên Thánh Vệ cùng lúc xuất phát.

Ngoài ra, vô số thế lực phụ thuộc Quân gia cũng suất lĩnh hàng tỷ quân đội, đi theo cùng nhau xuất chinh.

“Chúng ta cũng đi gặp bọn họ một chút đi.” Thập Lục Tổ lên tiếng.

Những lão tổ còn lại của Quân gia cũng gật đầu.

“Vậy ta sẽ ở lại đây thủ, đề phòng ngộ nhỡ.” Thập Bát Tổ nói.

Nhưng những lão tổ khác đều biết, Thập Bát Tổ là chuyên môn đi theo bên cạnh Quân Tiêu Dao, bảo hộ hắn không bị Thái Cổ hoàng tộc uy hiếp.

“Giết!”

Bảy vị lão tổ Quân gia đạp không mà ra, uy áp Chí Tôn rung trời!

Ngay lúc toàn bộ thành viên Quân gia xuất động, ở một bên khác, thế lực Thái Cổ hoàng tộc rốt cuộc cũng thấy được vị trí của Quân gia.

“Giết, trên dưới Quân gia, một người cũng không để lại!” Long Hàn Chí Tôn hét lớn.

Đây là cơ hội tốt nhất để hủy diệt Quân gia, bọn họ đương nhiên sẽ không bỏ lỡ.

Bỏ qua lần này, muốn lần nữa liên hợp thế lực bất hủ các phương đối phó với Quân gia, gần như là chuyện không có khả năng.

Cho nên lần này, cho dù phải trả giá bằng máu thì bọn họ cũng muốn thừa cơ tiêu diệt Quân gia!

Quân đội Quân gia, rốt cuộc cũng xông tới quân đội tứ phương Thái Cổ hoàng tộc.

Tiếng hét phẫn nộ, tiếng la giết vang vọng trên trời dưới đất.

Phong Lâm Hỏa Sơn tứ vệ, phân biệt hóa thành bốn dòng nước lũ, đang cùng quân đội tứ phương Thái Cổ hoàng tộc chém giết lẫn nhau.

Mà hàng tỷ đại quân của hơn trăm chi Thái Cổ vương tộc sở hữu tạo thành, lại đang đối chọi với vô số thế lực phụ thuộc Quân gia.

Đây là một trận đại chiến diệt thế của hàng tỷ sinh linh, tiếng sát phạt chấn động toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực!

Đại chiến mở ra mới chỉ ngắn ngủi một khắc đồng hồ mà thôi, máu tươi bắn tung tóe ra đã hội tụ thành sông, uốn lượn chảy xuôi trên khắp mặt đất Hoàng Châu.

Không biết bao nhiêu dãy núi đã bị đánh sập, đại địa sụp lõm.

Bất hủ chiến mở ra, binh đối binh, tướng đối tướng.

Không chỉ có quân đội nghiền ép chém giết lẫn nhau mà một ít cường giả chuẩn Thánh, Thánh Nhân trở lên cũng bắt đầu bắt cặp chém giết từng đôi một.

Hết chương 637.
Chương 638

Về phần cường giả Chí Tôn mạnh hơn thì đứng ở trên chín tầng trời cao, ở trong Vũ Trụ Tinh Thần chém giết.

Mỗi một ngôi sao, ở trong mắt cường giả Chí Tôn đều giống như đồ chơi bình thường, tùy ý bị ném đi, chôn vùi.

Chư lão tổ Quân gia, cũng là thật sự quyết tâm.

Bọn họ nhấc tay lên, đạo quy tắc hùng hồn đan xen, hủy diệt vạn dặm hư không.

“Đáng chết, những lão tổ Quân gia này thực sự khó chơi…” Sắc mặt đám người Long Hàn Chí Tôn sầm xuống.

Tứ phương thế lực bất hủ bọn họ cộng lại, mặc dù ở phương diện số lượng nhiều hơn Quân gia, thế nhưng những lão tổ Quân gia này, nguyên một đám thủ đoạn thông thiên, một tay chém xuống Ngân Hà, hủy diệt Tinh Thần, kinh khủng vô biên!

“Thứ hắn thi triển ra, hình như là cổ thuật khủng bố một kỷ nguyên nào đó!”

“Một chiêu này, đến cùng là loại bí pháp vô thượng nào?”

Thần thông mà những lão tổ Quân gia này thi triển ra, thậm chí còn khiến cho một ít Chí Tôn Thái Cổ hoàng tộc bên này đều hơi choáng váng.

Một ít lão tổ Quân gia đã ngủ say quá lâu, thi triển ra đạo pháp kỷ nguyên của ông ta, người bình thường đều không nhận ra.

Nhưng uy năng lại là kinh khủng tuyệt luân, phảng phất ngay cả thời không cũng có thể cắt đứt.

Rất nhanh đã có Chí Tôn đổ máu.

Một vị cường giả Chí Tôn của Tổ Long Sào bị Thập Tứ Tổ bắt lấy cơ hội, một chưởng phá nát nhục thân, sau đó nguyên thần Chí Tôn của người này cũng bị đánh tan.

Bên kia, một vị Cổ Tổ Chí Tôn của Vạn Hoàng Linh Sơn bị một đao của Thập Nhị Tổ Quân gia chém thành hai nửa.

Cường giả Chí Tôn vốn có sức khôi phục cực mạnh, cho dù là nhục thân vỡ nát thì cũng có thể khôi phục lại ở trong thời gian cực ngắn.

Nhưng một đao này của Thập Nhị Tổ chém xuống, phảng phất bao hàm một cỗ quy tắc hủy diệt, vị Cổ Tổ Vạn Linh Sơn kia cơ bản là không có cách nào khôi phục lại.

Nét mặt Thập Nhị Tổ thản nhiên, một đao chém nguyên thần của vị Cổ Tổ Vạn Hoàng Linh Sơn kia thành hư vô.

Còn có một vị Cổ Tổ của Thượng Cổ Ngạc Hồ dùng bản thể chiến đấu, lại bị Thập Nhất Tổ dùng kiếm phong mở ngực mổ bụng, máu chảy xuôi hàng tỷ dặm, nhuộm đỏ cả một vùng Ngân Hà.

Có thể nói, đại chiến vô cùng thảm thiết.

Nhưng loại thảm thiết này, phần lớn đều là bên phía Thái Cổ hoàng tộc.

Bất kể là đại chiến quân đội hay là đại chiến cường giả Chí Tôn, Quân gia ngược lại là đơn phương nắm giữ ưu thế.

Phong Lâm Hỏa Sơn tứ vệ, anh dũng vô song, mặc dù bản thân cũng có thương vong, nhưng lại mang đến thương vong gấp mười lần cho kẻ địch.

Về phần Càn Thiên Thánh Vệ thì càng kinh khủng hơn, thành viên bị tổn hại rất ít, nhưng những nơi đi qua, không ai có thể ngăn cản, quả thực giống như một mâu xé gió mọi việc đều thuận lợi!

Nhưng rất nhiều thế lực đều biết, bây giờ song phương vẫn còn chưa có hoàn toàn triển khai đại chiến cuối cùng.

Song phương đều còn con át chủ bài chưa thi triển ra.

Chẳng qua dù vậy, đại chiến cũng đã đủ thảm.

Đặc biệt là ở tinh không cửu thiên, rất nhiều Chí Tôn lão tổ chém giết, đánh hàng ngàn hàng vạn ngôi sao của một mảnh tinh vũ kia ra thành bột phấn.

Khe nứt không gian tối đen lan rộng ra khắp nơi, cảnh tượng đáng sợ đến cực điểm.

Nếu là triển khai chiến đấu kiểu này ở Hoang Thiên Tiên Vực thì tuyệt đối có thể đánh chìm gần phân nửa Tiên Vực.

Đây chính là bất hủ chiến, quả nhiên là cảnh tượng vô số kỷ nguyên hiếm gặp.

Hơn nữa với tính cách trầm ổn của Quân Tiêu Dao, giờ phút này cũng cảm giác được nhiệt huyết sôi trào bên trong cơ thể.

Một tay ở giữa, Càn Khôn băng diệt, vũ trụ vỡ nát.

Đây chính là uy áp của vô thượng Chí Tôn.

Chuẩn Đế còn mạnh hơn thế này, thậm chí Đại Đế chân chính, lại còn mạnh đến cỡ nào?

Tiên trong truyền thuyết hư vô mờ mịt đó, lại còn đỉnh cỡ nào?

Giờ khắc này, Quân Tiêu Dao cũng kiên định giữ vững tín niệm của riêng mình.

Con đường của hắn còn rất xa.

Ngay lúc Quân Tiêu Dao còn đang suy tư trong lòng, ở trên tinh không cửu thiên, Chí Tôn của tứ phương Thái Cổ hoàng tộc đang vây quét chư vị lão tổ Quân gia nhưng lại không thể đánh chết được dù chỉ một vị.

Ngược lại bên phía Thái Cổ hoàng tộc, đến bây giờ đã vẫn lạc năm sáu vị cường giả Chí Tôn.

“Cứ tiếp tục thế này không ổn…” Trong mắt đám người Long Hàn Chí Tôn lóe lên ánh sáng giết chóc.

Đến lúc này, bọn họ cũng không còn đường quay về để đi, chỉ có thể tiếp tục bày ra nội tình, diệt sát chư tổ Quân gia.

“Đế binh ra!”

Giờ khắc này, Long Hàn Chí Tôn ngửa mặt lên trời gào thét, tiếng hét chấn động mười vạn dặm, khiến sao lớn xung quanh vỡ vụn.

Theo tiếng hét của hắn ta truyền ra, tại tổ địa Tổ Long Sào ở Hồng Châu có khí tức kinh khủng bộc phát ra, có Đế uy bay thẳng lên.

Một thanh trát đao kinh khủng màu vàng đen bay lên trời.

Cả thanh trát đao hết sức to lớn, vậy mà toàn bộ đều là từ Long Văn Hắc Kim đúc thành.

Phải biết rằng, trước đó tôn quý như Long Cát công chúa cũng chỉ là dùng một chút Long Văn Hắc Kim chế tạo ra một cây trâm cài tóc nhỏ xíu mà thôi.

Nhưng bây giờ, lưỡi trát đao khổng lồ này, vậy mà tất cả đều là từ Long Văn Hắc Kim chế tạo thành.

Lưỡi của thanh trát đao lại còn tích tụ vết máu loang lổ tối màu, tựa như máu tươi Thần Ma lưu lại.

“Đó là… Đế binh của Tổ Long Sào, Tổ Long Trát!”

Rất nhiều thế lực Hoang Thiên Tiên Vực đều chấn động.

Đế binh của Tổ Long Sào, Tổ Long Trát, tuyệt đối là một kiện binh khí vô cùng khủng bố, đã từng được Cổ Hoàng của Tổ Long Sào nắm giữ, chém giết qua Đại Đế chân chính.

Nói chung, nếu như không đến bước ngoặt cuối cùng, Tổ Long Sào sẽ không có khả năng tế ra thanh Đế binh này.

Ở cùng lúc Tổ Long Sào tế ra Đế binh, bên phía Vạn Hoàng Linh Sơn cũng có Đế uy mênh mông cuồn cuộn trào ra.

Một kiện thần binh đỏ tươi như máu, sáng chói như kim loại đằng không mà lên.

Tương tự trường mâu, hai bên còn có lưỡi dao Phượng Hoàng giương cánh.

“Là Đế binh của Vạn Hoàng Linh Sơn, Phượng Sí Lưu Kim Đảng, toàn thân dùng Hoàng Huyết Xích Kim chế tạo mà thành!”

Đế binh của Vạn Hoàng Linh Sơn, lại lần nữa khiến cho bốn phương rung động.

Cổ động Kỳ Lân bên kia cũng có tử khí tràn ngập.

Hết chương 638.
Chương 639

Ở trong tử khí mông lung, một cái Luân Bàn màu Tử Kim hiện lên, giống như một con Kỳ Lân màu tím hoàn toàn chiếm giữ xung quanh.

Chuyển động quay ở giữa cái Luân Bàn này, tựa như lưu chuyển nghĩa lý sinh tử sâu xa, cả hư không đều bị chia tách.

“Là Đế binh của cổ động Kỳ Lân, Kỳ Lân Luân!”

Toàn thân Kỳ Lân Luân do Thần Ngân Tử Kim chế tạo thành, phía trên lạc ấn có hàng tỷ hoa văn tộc Kỳ Lân, ở giữa chuyển động, thiên băng địa diệt.

Kiện Đế binh thứ ba xuất thế, khiến cho toàn bộ tu sĩ tứ phương ai nấy đều có chút chết lặng.

Nhưng ở bên phía Thượng Cổ Ngạc Hồ, lại lần nữa có uy áp Đế binh bộc phát ra.

Chẳng qua cỗ Đế uy này lại mang theo một luồng khí hung ác trước tất cả.

Một cây Đế Binh giống như Lang Nha Bổng từ chỗ sâu bên trong đầm lầy phá không bay lên.

Cả chuôi Đế binh hết sức u ám nặng nề, một loạt gai nhọn rậm rạp màu trắng kia, nhìn qua y như là răng cá sấu.

“Là Đế binh của Thượng Cổ Ngạc Hồ, Hoang Ngạc Toái Nha, nghe đồn gai nhọn phía trên chính là răng nanh của Ngạc Tổ…”

Cảm nhận được hung uy của chuôi Đế binh này, rất nhiều đại nhân vật đều cảm giác một hồi tim đập nhanh.

Ngạc Tổ, đây chính là một vị Cổ Hoàng hung danh hiển hách, từng tạo xuống sát kiếp vô biên, một ngụm nuốt chửng một phương Tinh Vực.

Trước đó Thượng Cổ Ngạc Hồ còn có hậu nhân xuất thế của Ngạc Tổ nhất mạch tiến vào con đường Đế Vương.

Giờ phút này, bốn kiện Đế binh của Thái Cổ hoàng tộc đồng thời bay lên không trung, uy thế rung chuyển cửu tiêu, cuốn lên vô tận phong vân!

Đế binh, chính là binh khí Đại Đế chứng đạo, có uy năng vô tận.

Trước đó, Quân Tiêu Dao đã từng chiếm được binh khí Bàn Võ Đại Đế chứng đạo, Bàn Hoàng Kiếm.

Chẳng qua khi đó tu vi của Quân Tiêu Dao vẫn còn chưa cao, cơ bản là không có cách nào thôi động kiện Đế binh này.

Mà bây giờ, bốn kiện Đế binh Thái Cổ hoàng tộc đằng không bay lên, uy thế lay động phong vân cửu tiêu.

Cường giả cấp bậc Chí Tôn, đã có đầy đủ năng lực thôi động Đế binh.

Có thể nói, hai vị Chí Tôn cấp bậc ngang nhau, nếu như trong đó có một vị Chí Tôn nắm giữ Đế binh thì tuyệt đối có thể nghiền ép, thậm chí đánh giết một vị Chí Tôn khác.

“Nội tình Quân gia mạnh hơn thì đã sao, lại có được mấy kiện Đế Binh đâu chứ?” Long Hàn Chí Tôn của Tổ Long Sào lạnh giọng quát.

Đế binh hiếm có cỡ nào, thông thường mà nói, cho dù là thế lực bất hủ thì cũng chỉ có một kiện, xem như nội tình trấn tộc.

Cho dù Quân gia có được Đế binh thuộc sở hữu của riêng mình, cộng thêm trước đó Quân Tiêu Dao tìm tới Bàn Hoàng Kiếm thì cũng chỉ có hai kiện mà thôi.

Mà Thái Cổ hoàng tộc bên này lại ước chừng có khoảng bốn kiện Đế binh.

Long Hàn Chí Tôn thôi động Tổ Long Trát, uy năng ngập trời.

Chí Tôn của tam đại Thái Cổ hoàng tộc còn lại cũng phân biệt nắm giữ ba kiện Đế binh Phượng Sí Lưu Kim Đảng, Kỳ Lân Luân, Hoang Ngạc Toái Nha.

Trong lúc nhất thời, chư vị lão tổ Quân gia bỗng nhiên rơi vào hiểm cảnh.

Đúng vậy, những lão tổ Quân gia này, bất kể thực lực hay là nội tình đều thâm hậu hơn những Thái Cổ hoàng tộc này.

Nhưng loại chênh lệch này cũng không phải đặc biệt lớn.

Thái Cổ hoàng tộc nắm trong tay Đế binh, lập tức xoay chuyển được tình thế bất lợi.

“Hừ, thứ Đế binh này, chẳng lẽ Quân gia ta thiếu sao?”

Thập Lục Tổ thấy thế, hừ lạnh một tiếng.

Hắn giơ tay lên, một trảo chụp về hướng Quân gia.

Nhất thời, một thanh cổ kiếm kéo theo mũi nhọn tuyệt thế trảm phá vạn vật thế gian phá không mà đến.

Ở xung quanh cổ kiếm có hư ảnh vạn linh hiển hiện, đang triều bái.

Có khí tức cổ xưa tràn ngập, khiến cho từng tấc hư không xung quanh sụp đổ, kiếm quang chiếu rọi cửu thiên.

Chính là Đế binh, Bàn Hoàng Kiếm!

Bàn Hoàng Kiếm ở trong tay Thập Lục Tổ, chiến lực lập tức tăng vọt, kiếm quang vạn trượng quét ra ngang trời, uy năng tuyệt thế!

Chứng kiến một màn này, đám người Long Hàn Chí Tôn cũng không cảm thấy bất ngờ.

Tất cả mọi người đều biết, Quân gia bởi vì duyên cớ Quân Tiêu Dao, đạt được Bàn Hoàng Kiếm của Bàn Võ thần triều.

“Đó là Bàn Hoàng Kiếm thuộc về Bàn Võ thần triều chúng ta!”

Nhìn đến thanh Bàn Hoàng Kiếm kia, sắc mặt Bàn Võ Thần Chủ của Bàn Võ thần triều vô cùng khó coi, đã biến thành màu gan heo.

Quân gia chính là cường đạo, đã cướp được Bàn Hoàng Kiếm, cơ bản là không có khả năng trả lại.

“Có Bàn Hoàng Kiếm thì đã sao, lại tế ra một kiện Đế binh khác của Quân gia ngươi đi, chẳng qua cho dù vậy thì các ngươi cũng chỉ có hai kiện Đế binh mà thôi.” Long Hàn Chí Tôn cười trào phúng.

“Ai… ếch ngồi đáy giếng, làm sao biết được nội tình Quân gia ta sâu cỡ nào chứ?”

Trên mặt đám người Thập Thất Tổ ai nấy đều lộ ra vẻ coi thường.

Loại cảm giác này, giống như là đang nhìn đồ nhà quê.

“Đế binh ra!”

Thập Thất Tổ quát lớn một tiếng, giọng như kinh lôi, vang vọng vạn dặm thương khung!

Cùng một thời gian, từ trong tổ từ Quân gia, có Đế uy khủng bố mênh mông dày đặc tràn ra.

Giờ phút này, toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực, tất cả mọi người đều đang chăm chú nhìn vào.

Quân gia nhất định có Đế binh thuộc về mình, chỉ là hầu như cho tới bây giờ đều chưa từng tế ra, cho nên rất nhiều người đều có lòng hiếu kỳ.

Ngay giữa cái nhìn chăm chú của vạn chúng, một mặt cổ kính ánh vàng rực rỡ hiện ra.

Cổ kính màu vàng hiện lên có hình thể tám cạnh, cùng loại với Bát Quái Trận Đồ, xung quanh có khắc phù văn Bát Quái.

Trong mặt gương phảng phất ẩn chứa Càn Khôn vạn vật, vũ trụ chúng sinh.

Trời trăng ngôi sao, núi non sông biển, cỏ cây trùng cá, đều tựa như diễn sinh trong đó, biến ảo, lộ ra vẻ hết sức huyền diệu và thần kỳ.

Thân kính tùy ý chấn động, có chùm sáng khủng bố bắn ra, xuyên thủng hư không, như thể có khả năng phân giải vạn vật, hóa thành hạt cơ bản nguyên thủy nhất.

“Mặt cổ kính kia, nhìn qua giống như là dùng Đạo Kiếp Hoàng Kim đúc thành.”

“Đây chính là Đế binh của Quân gia sao, quả nhiên dũng mãnh tuyệt luân…”

Cảm nhận được sự kinh khủng của cổ kính màu vàng kia, những đại nhân vật của nhiều thế lực châu khác đang xem chiến đều hít sâu một hơi.

Hết chương 639.
Chương 640

“Thiên Hoàng Kính đến!”

Thập Thất Tổ khẽ phất tay, kiện Đế binh Thiên Hoàng Kính này lập tức rơi vào trong tay hắn.

Nhưng điều khiến cho toàn thể mọi người ngạc nhiên chính là, Đế uy bên trong tổ từ Quân gia vẫn còn chưa tán đi.

Ở trong ánh mắt rung động của mọi người, vậy mà còn có một kiện đồ vật hiện lên.

Đó là một quyển sách ánh vàng rực rỡ, cũng giống vậy hình như là dùng Đạo Kiếp Hoàng Kim đúc thành.

Có hoa đại đạo hiện lên ở xung quanh quyển sách, cũng có vô số hư ảnh núi non sông biển đại địa, giống như một cái long mạch, cuối cùng hội tụ ở bên trong quyển sách.

“Đây… đây là…”

Hàng tỷ sinh linh Hoang Thiên Tiên Vực đang xem cuộc chiến, cả đám hoàn toàn ngẩn người.

Đế binh của Quân gia không phải Hoàng Thiên Kính sao, quyển sách gốc tản ra Đế uy này lại là cái gì?

“Địa Hoàng Thư, đến!”

Thập Nhất Tổ phía trên Cửu Thiên Tinh Thần quát nhẹ một tiếng, Địa Hoàng Thư đằng không bay lên, kéo theo lực lượng đại địa mênh mông vô tận.

“Quân gia thế mà lại còn có kiện Đế binh thứ hai, Địa Hoàng Thư!”

Bốn phương tám hướng, tiếng hít khí lạnh vang lên, tất cả mọi người đều cảm giác da đầu run lên.

Đám người Long Hàn Chí Tôn, càng là hô hấp ngừng lại trong một chớp mắt.

Nhưng vẫn chưa kết thúc!

Bên trong tổ từ Quân gia, kiện đồ vật thứ ba lại lần nữa đằng không bay lên.

Đó là một cây bút lông, thân bút lông đồng dạng là dùng Đạo Kiếp Hoàng Kim chế tạo thành, ở giữa đầu bút lông quay vòng, mang theo một cỗ đại khí phách nhân định thắng thiên.

“Nhân Hoàng Bút, đến!” Thập Nhị Tổ đưa tay dò tới, Đế binh Nhân Hoàng Bút lần nữa phá không bay lên.

Choáng váng!

Toàn bộ mọi người đều choáng váng!

“Cái này… mẹ nó, Quân gia lại có đến ba kiện Đế binh sao?”

“Kinh khủng, quá kinh khủng rồi, cho dù là thế lực bất hủ thì cũng không có khả năng cùng lúc lấy ra ba kiện Đế binh!”

Vô số lão cổ hủ giật mình khiếp sợ gần chết, tâm thần chấn động, tựa như hóa đá.

Nội tình bực này, quả thực!

Ngay cả người đang xem chiến còn rung động như thế, chớ đừng nói chi là đám người Long Hàn Chí Tôn.

Dù là với tâm tính Chí Tôn của bọn họ, giờ phút này cũng bị chấn động đến chết lặng, khí lạnh chạy lên dọc theo xương sống.

Thiên Hoàng Kính, Địa Hoàng Thư, Nhân Hoàng Bút, Bàn Hoàng Kiếm.

Số lượng Đế binh một nhà Quân gia đã tương đương với số lượng Đế binh của tứ phương Thái Cổ hoàng tộc bọn họ.

Mẹ nó, cái này không hợp lẽ thường!

Rất nhiều nhân vật của thế lực bất hủ đều đang cảm thán.

“Thảo nào Quân gia nói nhà mình là Đệ Bát Đại Bất Khả Tư Nghị, lúc này, ngược lại thật sự khiến cho chúng ta cảm thấy khó mà tin được.”

Ngay lúc các thế lực quan chiến còn đang cảm thán.

Phía trên Cửu Thiên Tinh Hà, đại chiến lại lần nữa nổ ra.

Khác với trước đó, lần này ước chừng có khoảng tám kiện Đế binh gia nhập chiến đấu, sức chấn động kia, quả thực y như diệt thế, không cách nào hình dung.

Ngàn vạn viên ngôi sao, trong phút chốc bị uy lực Đế binh làm vỡ nát, vết nứt không gian lan ra hàng tỷ dặm.

Thập Lục Tổ cầm Bàn Hoàng Kiếm trong tay, một kiếm chém tới, kiếm mang giáng xuống, chém đứt một vùng Ngân Hà ra thành hai nửa!

Mà càng khiến cho người ta hãi hùng khiếp sợ hơn chính là, ba kiện Đế binh của Quân gia, Thiên Hoàng Kính, Địa Hoàng Thư, Nhân Hoàng Bút, trong lúc mơ hồ, thế nhưng còn có thể gia tăng biên độ lẫn nhau.

Luồng khí tức kia, đuổi thẳng vô thượng Tiên Khí!

Ba kiện Đế binh này vốn là nguyên bộ, gọi chung là Tam Hoàng Đế Binh, khí tức tương thông lẫn nhau, xếp chồng lên nhau, càng có thể mạnh mẽ gia tăng uy lực lên, đủ để áp chế Đế binh bình thường.

“Đáng chết!” Đám người Long Hàn Chí Tôn bị đánh đến liên tục ho ra máu lui về phía sau.

Tại trong một khắc đồng hồ ngắn ngủi này, lại có mấy vị Chí Tôn vẫn lạc ở trong tay Tam Hoàng Đế Binh.

Tiếp tục như vậy, bọn họ làm sao chịu được đây?

“Vương gia, Thánh Giáo, Đọa Thần Cung, hôm nay nếu như các ngươi còn không ra tay thì không còn cơ hội nào nữa đâu!” Long Hàn Chí Tôn hét lớn một tiếng.

Lúc này, mọi người mới đột nhiên giật mình bừng tỉnh.

Đối thủ của Quân gia, không chỉ có riêng tứ phương Thái Cổ hoàng tộc mà còn có ba phương thế lực bất hủ muốn tuyên chiến.

Nghe được tiếng hét phẫn nộ của Long Hàn Chí Tôn, Thánh giáo chủ Thánh Giáo, Vương gia Vương Nguyên Bá và Sát Tổ của Đọa Thần Cung đều có kiểu ăn ý ngầm với nhau.

“Chỉ huy binh sĩ, trận chiến này phải diệt Quân gia!”

Ba phương thế lực bất hủ, lại lần nữa tham dự bất hủ chiến!

Nói thật, trận bất hủ chiến lần này, biểu hiện của Quân gia xác thực đã hoàn toàn khiến cho toàn bộ thế lực Hoang Thiên Tiên Vực rung động.

Ngay từ đầu, mọi người đều cho rằng Quân gia chỉ cần đối mặt với tứ phương Thái Cổ hoàng tộc đã có thể không chống đỡ nổi.

Nhưng kết quả thế nào?

Đầu tiên là chư tổ Quân gia thức tỉnh, tiếp theo là bốn kiện Đế binh xuất thế.

Có thể nói nội tình của Quân gia đã khiến cho toàn thể mọi người rung động.

Quân gia, xác thực hoàn toàn không thẹn với địa vị Thái Cổ Ngự Tam Gia, cũng xác thực có tư cách được xưng là Đệ Bát Bất Khả Tư Nghị.

Nhưng bây giờ, tất cả mọi người đều cảm thấy, nội tình của Quân gia, đã muốn xuất ra gần bảy tám phần rồi.

Cường giả nên thức tỉnh đã thức tỉnh.

Đế binh nên tế ra cũng đã tế ra.

Đệ tam sát trận cũng vẫn một mực vận chuyển.

Dưới tình huống này, Quân gia có thể ngăn cản tứ đại Thái Cổ hoàng tộc, hơn nữa còn chiếm thế thượng phong, đã đủ để rung động Tiên Vực hàng tỷ năm.

Nhưng giờ phút này, lại lần nữa có tam đại thế lực bất hủ, huy binh Hoàng Châu Quân gia.

Điều này ngang với lần nữa xóa đi ưu thế của Quân gia.

Không chỉ như thế, bây giờ Quân gia có vẻ như đã không còn lực lượng dư thừa tiếp tục đi đối phó tam đại thế lực bất hủ này.

“Ai, đáng tiếc, bút tích của Quân gia, hôm nay ta xem như đã được gặp.”

“Quân gia một phương thế lực bất hủ, đơn độc chống lại tứ đại Thái Cổ hoàng tộc đã đủ kinh khủng rồi, thế nhưng ước chừng có đến bảy phương thế lực bất hủ tuyên chiến với Quân gia cơ đấy.”

Rất nhiều thế lực chứng kiến một màn này đều cảm thán.

Biểu hiện của Quân gia đã vượt ra khỏi dự liệu của tất cả mọi người.

Chẳng phải sao, ước chừng có đến bảy phương thế lực bất hủ muốn Quân gia chết.

Quân gia song quyền khó địch bốn tay, một cây chẳng chống vững nhà.

Hết chương 640.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom