• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Thần Tử Hoang Cổ (9 Viewers)

  • Chương 706-710

Chương 706

“Là ta hoa mắt sao, bốn luồng tiên khí?”

“Một hai ba bốn, không sai, chính là bốn luồng tiên khí!”

Đạo tràng hư không bên ngoài Địa Ngục Tinh, nhìn cảnh tượng trong quầng sáng đó, tất cả mọi người đều ngơ ngác.

Bốn luồng tiên khí!

Trên đế lộ này chưa bao giờ xuất hiện chuyện này.

Có lẽ ở cổ lộ chung cực cuối đế lộ có khả năng xuất hiện thiên kiêu cấm kỵ bốn luồng tiên khí.

Nhưng vấn đề là, hiện tại đế lộ mới mở ra hơn hai năm, cho dù là Diệp Cô Thần xếp hạng đứng đầu trên Hoang Thiên Thánh Bảng cũng chưa ngưng luyện ra được bốn luồng tiên khí.

“Con mẹ nó, chủ nhân có mạnh quá không vậy?” Cửu Đầu Sư Tử kinh sợ đến nhảy dựng lên.

Có thể nói chiêu này của Quân Tiêu Dao thật làm chấn động mọi người.

“Sao lại như vậy, hắn đã có bốn luồng tiên khí, trước đó vì sao hoàn toàn không lộ ra chứ?” Cả người Khổng Huyên như bị rút mất linh hồn, ánh sáng trong đôi mắt đều biến mất.

“Hừ, có lẽ chủ nhân khinh thường để lộ ra, dù sao không phải ai cũng có tư cách để chủ người tung ra bốn luồng tiên khí.” Cửu Đầu Sư Tử càng khoe khoang.

“Không hổ là Thần Tử Quân gia, cũng ẩn giấu quá sâu.” Sùng Minh Chí Tôn cũng vô cùng cảm khái.

Ban đầu lão chỉ đến xem náo nhiệt, kết quả hiện tại cũng bị làm cho chấn động.

Lão lại nghĩ tới trước đó trong trận bất hủ chiến của Hoang Thiên Tiên Vực, Quân Tiêu Dao có được chiến tích khủng bố một mình đánh chết trăm vị thánh nhân.

Sùng Minh Chí Tôn bỗng cảm thấy, sợ là đám người Ngọc Phật Tử sắp gặp bi kịch.

Mà lúc này, ở tầng mười tám của Địa Ngục Tinh.

Nhìn Quân Tiêu Dao có bốn luồng tiên khí quấn quanh thân thể, tim gan của Tam Thái Tử Hải Thần muốn nát cả ra, đang run rẩy kịch liệt.

“Ngươi... Ngươi, sao có thể?” Tam Thái Tử Hải Thần hoàn toàn không dám tưởng tượng.

Quân Tiêu Dao bước lên đế lộ mới bao lâu đâu, sao có thể trực tiếp ngưng luyện ra bốn luồng tiên khí?

“Hay là trước khi bước lên đế lộ thì hắn đã ngưng luyện ra không chỉ một luồng tiên khí?”

Nghĩ vậy một chút, tâm thần Tam Thái Tử Hải Thần càng chấn động mãnh liệt, không thể tin nổi.

Không chỉ hắn mà sắc mặt của Ngọc Phật Tử và Hư Không Kiếm Tử cũng chợt thay đổi, trong lòng dâng trào sự chấn động.

Mà Tiên Tủy hóa hình thành tiểu loli đứng ngơ ngác một bên nhìn chằm chằm vào luồng tiên khí ngưng tụ thành từ Vạn Vật Mẫu Khí trên người Quân Tiêu Dao, khóe miệng có nước miếng trong suốt chảy xuống.

“Muốn... Muốn...” Tiểu loli lẩm bẩm, trong đôi mắt to tròn lấp lánh hiện lên sự khát vọng.

“Bản Thần Tử đã sớm nói qua, dùng tư duy thiển cận của các ngươi để nghiền ngẫm năng lực của bản Thần Tử thì thật sự quá buồn cười.” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.

Hắn đánh ra một chưởng vô cùng đơn giản.

Bốn luồng tiên khí gia trì trên một chưởng của hắn, cứ như một vòm trời lật úp xuống, mơ hồ mang theo bốn loại sức mạnh thuộc tính bất đồng gồm cực hạn của nhục thân, Vạn Vật Mẫu Khí, sức mạnh luân hồi, uy lực của hư không.

Một chưởng này giáng xuống, tiên quang cuồn cuộn, mặt đất vạn trượng trực tiếp bị đánh sụp xuống.

Tam Thái Tử Hải Thần cũng thúc giục năng lực của bản thân lên đến cực hận, tay cầm Tam Xoa Kích Hải Vương, hai luồng tiên khí quấn quanh nó, đâm xuyên qua cả hư không.

Oanh!

Một thức va chạm kinh thiên động địa làm cho cả tầng mười tám Địa Ngục Tinh cũng phải run rẩy.

Tam Thái Tử Hải Thần chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh cuồn cuộn bò dọc theo Tam Xoa Kích Hải Vương mà trùng kích vào mình.

Cánh tay hắn cầm kích trực tiếp vỡ ra, thân thể bay ngược ra sau, Thất Hải Giao Long Giáp trên người đều bị chấn nứt ra.

Tam Thái Tử Hải Thần bị một kích làm bị thương nặng!

Đây là một thiên kiêu cấp bậc tiểu đầu sỏ, hiện tại lại ngã xuống mặt đất không ngừng hộc máu như con chó chết.

“Ra tay!” Ngọc Phật Tử và Hư Không Kiếm Tử trực tiếp đồng thời ra tay.

Bọn họ cũng không phải người cổ hủ quan tâm đến chuyện quyết đấu phải công bằng công chính, lúc này nhìn thấy Quân Tiêu Dao tung ra bốn luồng tiên khí, lập tức không để ý đến thân phận thể diện, trực tiếp cùng nhau xông lên.

Ngoài thân thể Ngọc Phật Tử và Hư Không Kiếm Tử có hai luồng tiên khí hiện lên.

Bọn họ một người tay tung ra Phật ấn, một người lấy kiếm quang bắn phá, đánh về hướng Quân Tiêu Dao.

“Tới tốt lắm, như vậy mới thú vị chứ.” Quân Tiêu Dao thấy thế thì không chút hoang mang, thong dong ứng phó.

Mà ở đạo tràng, Khổng Huyên thấy tình cảnh này thì lập tức lộ ra vẻ mặt ngơ ngẩn.

“Sao lại vậy được, sao Phật tử đại nhân liên thủ với những người khác...”

Trong lòng Khổng Huyên, Ngọc Phật Tử luôn là một tồn tại vô địch đẩy ngang tất cả, có được phong thái tự tin tuyệt đối.

Nhưng hiện tại, hắn lại không chút do dự mà cùng người khác liên thủ đối phó Quân Tiêu Dao.

Điều này làm niềm tin nào đó trong cảm nhận của Khổng Huyên lập tức sụp đổ.

Trong tầng mười tám của Địa Ngục Tinh, nhìn hai người xông lên kia, Quân Tiêu Dao một tay thi triển ra đại thần thông Côn Bằng, một tay tung mạnh ra đại thần thông Lôi Đế, đồng thời còn có bốn luồng tiên khí thêm vào.

Hắn như hóa thành chiến thần vô địch, quét ngang tứ phương, lôi quang đan chéo thành một tấm lưới hủy diệt, bao phủ về hướng hai người. Đồng thời còn có hư ảnh Côn Bằng hiện lên, hất đuôi một cái thôi đã khiến hư không tan vỡ!

Oanh! Oanh! Oanh!

Tiếng gầm rú liên tục vang vọng toàn bộ tầng mười tám của Địa Ngục Tinh.

Quân Tiêu Dao giống như thiên thần giáng trần, chấp chưởng sức mạnh càn khôn vô thượng, giơ tay nhấc chân thôi đã đánh cho thiên địa sụp đổ.

“Khụ!”

Thân thể Ngọc Phật Tử và Hư Không Kiếm Tử cùng lui nhanh về phía sau, ánh mắt lộ ra sự hoảng sợ xưa nay chưa từng có.

Bọn họ cùng ra tay, không những không ngăn chặn được Quân Tiêu Dao, ngược lại còn bị hắn ngăn cản.

“A Nan Phật ấn!”

Trong ngực Ngọc Phật Tử có ánh sáng màu xanh biếc mãnh liệt chiếu rọi, đó là thần huy phát ra từ Bồ Đề Phật Tâm của hắn.

Cứ như có tiếng tụng kinh truyền ra từ trong hư không, mãnh liệt mà trang nghiêm.

Ngọc Phật Tử giáng thẳng một ấn ra, cứ như cổ Phật ra tay, trấn áp kiếp số.

Bên kia, Hư Không Kiếm Tử cũng thúc giục Hư Thiên Thể của bản thân, không gian chung quanh giống như bị cuộn sóng càn quét, các loại đạo tắc không gian hiện lên.

Hắn dùng đôi tay cầm kiếm, mơ hồ mang theo sức mạnh hư không vô tận.

Đó là cực chiêu, Không Gian Ba Động Kiếm!

Hết chương 706.
Chương 707

Nhưng còn không chỉ như thế, Tam Thái Tử Hải Thần ngã trên mặt đất cũng đứng dậy lần nữa.

Hắn mang huyết mạch Hải Thần, năng lực khôi phục cũng không yếu, cánh tay phải bị bẻ gãy cũng khôi phục với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.

Tam Thái Tử Hải Thần cũng không cam lòng, tiếp tục ra tay.

Bọn họ biết, hôm nay không phải Quân Tiêu Dao chết thì chính là bọn họ vong.

Ba tiểu đầu sỏ cung ra tay, có thể suy đoán ra uy năng đó, quả thực muốn hủy diệt cả không gian này.

Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt, thân thể hắn chấn động, Đại La Bất Hủ Tiên Thânn được tế luyện ra, sức mạnh nhục thân lại đột phá đến cực hạn.

Mỗi một tấc da thịt của hắn đều như nhiễm kim quang, cốt cách trong cơ thể như ngọc, khắc ấn phù văn màu vàng kim, mười vạn Tượng Thần vi lạp cũng bùng nổ.

Sau đó hắn nắm năm ngón tay lại, thi triển ra Lục Đạo Luân Hồi Quyền.

Lục Đạo Luân Hồi Quyền, khống chế sáu loại thần thông khủng bố gồm Côn Bằng Vô Lượng Thần Quyền, Lôi Đế Chỉ, Thần Tượng Băng Thiên Chàng, Thất Long Diệt Thế, Nguyên Hoàng Đạo Kiếm, Lục Tiên Kiếm Quyết rồi cùng giáng thẳng ra.

Không gì sánh kịp với dao động đó, như có thể đánh chìm một đại lục, quả thực có uy năng diệt thế.

Oanh!

Tiếng chấn động đâm thủng màng tai người ta truyền ra.

Dưới một kích này, ba tiểu đầu sỏ đều bay vút ra, cánh tay nổ tung, thân thể cũng lan tràn ra vết rách, chia năm xẻ bảy giống như đồ sứ!

Một quyền của Quân Tiêu Dao bày ra phong thái vô địch, nghiền áp ba tiểu đầu sỏ, như thiếu niên tiên vương, thần uy cái thế không thể địch nổi!

Toàn bộ thứ tầng mười tám của Địa Ngục Tinh đều vang lên tiếng nổ vang dội.

Thân thể ba tiểu đầu sỏ giống như cái túi rách mà bay ngược về sau, cả người nứt nẻ, máu tươi phụt ra.

“Sao có thể mạnh đến như vậy?”

Tam Thái Tử Hải Thần, Hư Không Kiếm Tử đang rống giận.

Ngọc Phật Tử xem như trấn định nhất trong ba người, nhưng trên mặt đã không có nụ cười mang tính đặc trưng kia nữa, hắn ta trở nên vô cùng nặng nề.

Mà ở phía đạo tràng, nhìn thấy biểu hiện của Quân Tiêu Dao, tất cả mọi người ở đây đều câm lặng.

Bọn họ biết Quân Tiêu Dao rất mạnh, nhưng cũng không ngờ sẽ mạnh đến mức độ biến thái này.

Ba tiểu đầu sỏ liên thủ mà cũng không thể địch lại Quân Tiêu Dao, ai cũng bị thương nặng, trái lại trên bộ bạch y của Quân Tiêu Dao không có lấy một nếp nhăn. Sự đối lập này cực kỳ kinh người.

Toàn bộ tam quan của Khổng Huyên bắt đầu sụp đổ, thực lực của Quân Tiêu Dao đổi mới nhận thức của nàng đối với cường giả.

“Không đúng, đám người Ngọc Phật Tử muốn bóp nát ngọc ấn!” Một thiên kiêu chỉ vào quầng sáng, phát ra tiếng kêu cả kinh.

Ánh mắt mọi người đều dán chặt vào quầng sáng, bọn họ biết, đám người Ngọc Phật Tử muốn liều mạng một lần!

Trong tầng mười tám của Địa Ngục Tinh, đám người Ngọc Phật Tử đứng dậy, lau đi máu tươi trên khóe miệng.

Bên ngoài thân thể của ba người bọn họ đều có các loại ánh sáng đang dâng trào, khép lại thân thể đang nứt nẻ kia.

Ngọc Phật Tử có Bồ Đề Phật Tâm, Hư Không Kiếm Tử là Hư Thiên Thể, Tam Thái Tử Hải Thần có được huyết mạch Hải Thần, có thể nói thân thể bọn họ được thiên phú của từng người gia trì thì đều không yếu.

Nhưng ngặt nổi, họ lại đụng phải tên đại biến thái Quân Tiêu Dao này.

Nhục thân của Quân Tiêu Dao có tư chất thành đế, thiên kiêu bình thường căn bản không phải so sánh được.

“Chuyện đã tới nước này thì chỉ có thể ra tay toàn lực.” Hư Không Kiếm Tử lấy ra một ngọc ấn.

Tam Thái Tử Hải Thần và Ngọc Phật Tử cũng lấy ngọc ấn ra.

Đừng quên, hiện tại bọn họ còn ở thứ tầng mười tám Địa Ngục Tinh, đã bị tràng vực áp chế, chỉ có thể phát huy ra bốn phần thực lực.

“Quân Tiêu Dao, bất kể thế nào thì hôm nay ngươi cũng phải chết!” Trong mắt Hư Không Kiếm Tử lộ ra sự kiên quyết.

Hắn phải chặn giết Quân Tiêu Dao, cướp lấy cơ duyên trên người hắn.

Rắc một tiếng, Hư Không Kiếm Tử bóp nát ngọc ấn.

Chỉ trong khoảnh khắc, khí tức trên người hắn như núi lửa phun trào, không gian chung quanh cũng vỡ vụn, thực lực của hắn đã khôi phục đỉnh cao.

Cùng lúc đó, Ngọc Phật Tử và Tam Thái Tử Hải Thần cũng bóp nát ngọc ấn. Khí tức của bọn họ đều tăng vọt, giải trừ gông xiềng, thực lực của bản thân đã hoàn toàn bùng nổ.

“Tuy rằng chỉ có mười lăm phút, nhưng cũng đủ giải quyết cuộc chiến, Quân Tiêu Dao, đến đây đi.”

Cảm nhận được thực lực của mình đã khôi phục tới trình độ vốn có, Phật tâm của Ngọc Phật Tử cũng ổn định lại. Thực lực của bọn họ đều khôi phục tới đỉnh cao, đã tự tin trở lại.

Nhưng làm bọn họ bất ngờ chính là, Quân Tiêu Dao lại không có hành động gì.

“Hả? Quân Tiêu Dao, ngươi muốn tự tìm đường chết sao?” Nhìn thấy Quân Tiêu Dao không bóp nát ngọc ấn, Hư Không Kiếm Tử nhướng mày và nói.

“Đối phó với các ngươi thì cần gì bóp nát ngọc ấn?” Quân Tiêu Dao lắc đầu cười khẽ.

“Cái gì, ngươi muốn dùng bốn phần thực lực để đánh một trận với ba người chúng ta?” Trong mắt Tam Thái Tử Hải Thần cũng hiện lên một tia sắc lạnh.

Quân Tiêu Dao đang miệt thị trần trụi bọn họ, thực lực của ba người họ đều đã khôi phục đỉnh cao, nhưng Quân Tiêu Dao vẫn muốn dùng bốn phần thực lực để đánh một trận với họ, đây không phải miệt thị thì là gì?

“Bốn phần thực lực còn ngại nhiều.” Quân Tiêu Dao nói.

“Sư tử vồ thỏ, cũng cần toàn lực, xem ra Quân Tiêu Dao ngươi cũng không biết đạo lý này.” Ngọc Phật Tử nói.

“Không cần nhiều lời, chỉ có mười lăm phút thôi, diệt sát hắn!”

Hư Không Kiếm Tử dẫn đầu ra tay, thể chất của hắn ta chính là Hư Thiên Thể, hơn nữa lĩnh ngộ được nửa cuốn Không Thư, cho nên tốc độ hắn ra tay cũng là nhanh nhất.

Bước chân vừa lướt đến giống như đi ngang qua hư không, trường kiếm trong tay đâm thẳng về hướng Quân Tiêu Dao.

Lần này hắn đã thi triển toàn lực, mà không phải bị áp chế sáu phần thực lực như trước đó.

Quân Tiêu Dao cũng bước ra một bước, thi triển ra Côn Bằng cực tốc, sau đó cong ngón tay búng ra, bắn thẳng lên mũi kiếm.

Đại La Bất Hủ Tiên Thân bị hắn thúc giục tới cực hạn, ngón tay còn kiên cố hơn cả thần kim bảo thiết.

Hết chương 707.
Chương 708

Một tiếng ‘Keng’ vang lên, mũi kiếm của Hư Không Kiếm Tử bị bắn văng đi. Quân Tiêu Dao hóa ngón tay thành quyền ấn, một quyền đấm thẳng lên người Hư Không Kiếm Tử.

Hư Không Kiếm Tử vội vàng giơ ngang kiếm mà chắn, nhưng thần lực cuồn cuộn kia vẫn làm sắc mặt Hư Không Kiếm Tử hoảng hốt, thân thể bay ngược về sau như đạn pháo.

“Cái gì?”

Tam Thái Tử Hải Thần và Ngọc Phật Tử thấy thế thì vẻ mặt lập tức nghiêm nghị, cũng không dám có ý khinh thường nào nữa, họ trực tiếp ra tay.

Trên đạo tràng bên ngoài Địa Ngục Tinh, mọi người thấy tình cảnh này đều bị mất tiếng.

Ba người Ngọc Phật Tử bóp nát ngọc ấn, có được chiến lực hoàn chỉnh trong vòng mười lăm phút. Trong lúc tất cả mọi người cho rằng Quân Tiêu Dao cũng sẽ bóp nát ngọc ấn, lấy trạng thái hoàn chỉnh để đánh một trận với ba tiểu đầu sỏ thì họ lại hoảng sợ phát hiện, Quân Tiêu Dao chẳng thèm vận dụng ngọc ấn.

Nói cách khác, hiện tại Quân Tiêu Dao đang dùng bốn phần thực lực để đối chiến với ba tiểu đầu sỏ ở trạng thái hoàn chỉnh.

Điều này thật sự làm người ta vô cùng sợ hãi, kinh hãi trong lòng.

Càng làm họ chấn động là, Hư Không Kiếm Tử vẫn bị Quân Tiêu Dao dùng một quyền đánh bay.

Trong lúc những người bên ngoài đang vô cùng chấn động, Quân Tiêu Dao lại dùng khí thế nghiền áp mà tấn công.

Bốn luồng tiên khí quấn quanh bên ngoài thân thể hắn, mặc dù chỉ có thể phát huy ra bốn phần thực lực, nhưng cũng đủ kinh người.

Hơn nữa mười vạn Tượng Thần vi lạp cộng thêm Đại La Bất Hủ Tiên Thân gia trì, mặc dù Quân Tiêu Dao chỉ có thể phát huy bốn phần thực lực, nhưng đối phó với đám người Ngọc Phật Tử vẫn rất nhẹ nhàng.

Hắn đấm ra một quyền, tiên quang cuồn cuộn, bốn luồng tiên khí thêm vào, đánh thẳng về hướng Tam Thái Tử Hải Thần.

Tam Thái Tử Hải Thần cũng dùng hai luồng tiên khí chống lại, kết quả lại bị nghiền áp toàn diện dưới sự bùng nổ của bốn luồng tiên khí kia, tiên khí của hắn ta như muốn tan rã ra.

Hắn gầm lên giận dữ, Tam Xoa Kích Hải Vương mơ hồ mang theo bí lực Hải Thần, lại đâm mạnh vào Quân Tiêu Dao lần nữa.

“Thật sự cho rằng ta đánh không nát sao?” Quân Tiêu Dao nâng bàn tay lên, tung ra Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh, từng luồng từng luồng Vạn Vật Mẫu Khí nhè nhẹ buông xuống, mang theo cảm giác nặng trịch.

“Đó là...”

Khi Quân Tiêu Dao tung ra Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh thì trong đôi mắt to của Tiên Tủy chi vương hóa hình tiểu loli đứng một bên đột nhiên nở rộ ra ánh sáng xưa nay chưa từng có, giống như thấy được thứ mà cô bé khát vọng nhất.

Mà bên này, Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh trực tiếp đập về hướng Tam Thái Tử Hải Thần.

Tam Thái Tử Hải Thần dùng Tam Xoa Kích Hải Vương ngăn cản, chỉ làm hắn ta hoảng sợ chính là, khi Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh trấn áp xuống, Tam Xoa Kích Hải Vương của hắn lại lan tràn những vết nứt nẻ.

“Không có khả năng!” Tam Thái Tử Hải Thần điên cuồng gào rống.

Đây là chí tôn khí, sao có thể bị phá huỷ dễ dàng như vậy chứ?

“Trấn!”

Quân Tiêu Dao lại thúc giục luồng tiên khí ngưng kết thành từ Vạn Vật Mẫu Khí, lập tức trút thẳng xuống.

Một tiếng ầm ầm vang lên, Tam Xoa Kích Hải Vương trực tiếp bị ép tới tan vỡ. Những mảnh nhỏ văng ra đâm xuyên qua Tam Thái Tử Hải Thần, xuyên thủng thân thể hắn thành cái sàng.

Sau đó, Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh hoàn toàn trấn áp xuống, từng luồng mẫu khí nhàn nhạt chảy xuống, giống như trời cao và mặt đất cùng đè ép xuống.

Phụt!

Tam Thái Tử Hải Thần và cả binh khí của hắn ta đều bị Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh đè thành bánh nhân thịt.

Một trong ba tiểu đầu sỏ là Tam Thái Tử Hải Thần đã trực tiếp ngã xuống dưới Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh. Hơn nữa cái chế này cực kỳ thê thảm, không để lại được cả di hài hoàn chỉnh, chỉ còn lại một bãi thịt băm nhìn thấy thôi đã làm người ta lạnh cả người.

“Kế tiếp là ngươi!”

Quân Tiêu Dao cất bước, dưới chân có hoa văn không gian huyền ảo nở rộ, đó là biểu hiện khi thi triển Côn Bằng cực tốc.

Quân Tiêu Dao nâng Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh, lại trấn sát về hướng Hư Không Kiếm Tử.

“Ức Vạn Không Gian Trảm Diệt Thuật!”

Cả người Hư Không Kiếm Tử nổi da gà, hắn vội vàng phản kháng, thi triển cường chiêu. Hư Thiên Thể của hắn bị thúc giục tới cực hạn, điều động sức mạnh không gian chung quanh công thêm hai tiên khí gia trì.

Kiếm này chém xuống, như thật sự có thể chém tan hàng tỉ tầng không gian, trong không gian tràn ngập kiếm khí sắc bén.

Nhưng thủ đoạn của Quân Tiêu Dao lại cực kỳ đơn giản mà trực tiếp, trực tiếp thúc đẩy Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh nghiền áp về phía trước.

Tất cả kiếm khí trên đường va chạm với Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh đều trực tiếp tan vỡ.

“Không ổn...”

Trong lòng Hư Không Kiếm Tử run lên, bước chân lướt đi, thi triển sức mạnh không gian, muốn rời đi.

Nhưng Quân Tiêu Dao cũng đã lĩnh ngộ nửa cuốn Không Thư, khống chế được sức mạnh không gian, hơn nữa hắn còn tu luyện đại thần thông Côn Bằng, tốc độ chỉ nhanh hơn Hư Không Kiếm Tử chứ không có chuyện chậm.

Phanh!

Quân Tiêu Dao thúc đẩy Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh, giống như đẩy mạnh cả ngôi sao khổng lồ, đâm nát Hư Không Kiếm Tử và cả mảng hư không kia.

Thân thể Hư Không Kiếm Tử trực tiếp bị chấn vỡ, cả nguyên thần cũng bị đánh nát.

Chỉ trong giây lát mà tiểu đầu sỏ thứ hai đã ngã xuống.

Ngọc Phật Tử ngây ngẩn cả người.

Thậm chí hắn ta còn chưa phản ứng kịp, chỉ trong mấy hô hấp ngắn ngủn thôi mà Tam Thái Tử Hải Thần và Hư Không Kiếm Tử đều đã thân tử đạo tiêu.

Giờ khắc này, trái tim Ngọc Phật Tử thật lạnh lẽo.

Quân Tiêu Dao dùng tay nâng Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh, dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn vào Ngọc Phật Tử.

“Phật gia các ngươi coi trọng nhân quả, trước đó ta giết Phật Tử Tiểu Tây Thiên Pháp Hải và Phật Nữ Diệu Vô Tâm, ngươi liền cho rằng bản Thần Tử sẽ gặp báo ứng, nhưng hiện tại thì sao?” Quân Tiêu Dao cười lạnh.

“Quân Tiêu Dao, ngươi gây ra nhiều giết chóc như thế, cho dù hiện tại không bị báo ứng thì tương lai nhất định cũng có nghiệp quả giáng xuống.”

Tuy Ngọc Phật Tử cố gắng trấn định, nhưng giọng điệu của hắn ta vẫn run lên nhè nhẹ.

“Cho dù thế gian này thực sự có nhân quả, vậy cũng phải nhìn xem, nhân quả này có dám giáng xuống người bản Thần Tử hay không!”

Tiếng nói của Quân Tiêu Dao vừa dứt thì đã giơ tay lên, trong đan điền Linh Hải, sức mạnh căn nguyên vũ trụ trong Thần Chi Nguyên Điểm lập tức tràn ra.

Hết chương 708.
Chương 709

Quân Tiêu Dao đưa bàn tay ra, sức mạnh căn nguyên vũ trụ hóa thành Trật Tự Thần Liên lộng lẫy, đan chéo thành một vệt sáng vĩnh hằng.

Đó là thần thông do Quân Tiêu Dao tự nghĩ ra, Thế Kỉ Ánh Sáng, Thần Chi Quang!

Từ khi nghĩ ra thần thông này, Quân Tiêu Dao rất ít sử dụng, bởi vì không có mấy người xứng để hắn sử dụng chiêu này.

Ngọc Phật Tử cũng không có tư cách, chẳng qua Quân Tiêu Dao muốn nhanh chóng giải quyết cuộc chiến này nên mới thi triển ra át chủ bài.

Vệt sáng kia cứ như tia sáng đầu tiên ra đời vào thuở sơ khai hỗn độn, chiếu sáng cả hắc ám vô tận. Thế gian vạn vật đều như trở về căn nguyên, bị trừ khử trong vô hình dưới ánh sáng này.

Cảm nhận được uy năng kinh khủng tới cực điểm đó, vẻ mặt Ngọc Phật Tử hoảng hốt, chắp tay trước ngực tụng kinh, cũng thi triển ra chiêu mạnh nhất của mình.

“Thiên Thủ Phật Đà, Bồ Đề Nhất Thán!”

Sau lưng Ngọc Phật Tử có hư ảnh Thiên Thủ Phật Đà hiện hóa ra, ngàn bàn tay cùng đánh ra, hóa thành một Phật ấn màu bích ngọc, cứ như có thể trấn áp ba ngàn thế giới vô biên.

Chiêu chung cực va chạm vào nhau, mặt đất chung quanh hóa thành tro bụi.

Nếu không phải bên ngoài có Cấm Tiên lớp thứ hai phong bế nơi đây thì có lẽ toàn bộ thứ tầng mười tám của Địa Ngục Tinh đã sụp nát.

Mà cũng dưới sự chấn động này, ở nơi sâu nhất của tầng mười tám Địa Ngục Tinh, bùn đất phủ đầy bị chấn động cho rơi xuống, một cánh cửa như dẫn đến chốn u minh lập tức lộ ra.

Đương nhiên, phía Quân Tiêu Dao còn chưa biết.

Thần hoa chói mắt cướp mất thị giác, cho dù là người đứng trên đạo tràng bên ngoài cũng không thể nhìn ra tình hình cụ thể.

Tất cả mọi người đang hết sức tò mò, rốt cục là ai thắng ai thua.

Khổng Huyên hồi hộp như muốn rớt tim ra ngoài.

Dưới ánh nhìn châm chú của vạn người, ánh sáng chậm rãi tiêu tán, nơi đó xuất hiện một cái hố lớn.

Quân Tiêu Dao thản nhiên đứng tại chỗ, bạch y không dính bụi trần.

Mà Ngọc Phật Tử đối diện đã biến mất.

Nói một cách nghiêm khắc, cả người Ngọc Phật Tử đều mai một thành hư vô trong Thần Chi Quang, không còn lại chút bụi bặm nào cảại.

Đây là uy lực khủng bố hình thành từ thần thông diễn biến ra bởi đạo của Quân Tiêu Dao, kết hợp với sức mạnh căn nguyên vũ trụ.

“Không biết khi nào mới có thể lĩnh ngộ ra thức thứ hai.” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.

hắn cũng không cảm thấy bất ngờ với kết quả này, dùng chiêu này hạ gục tiểu đầu sỏ trong nháy mắt là đủ rồi.

Nếu không được thì bổ sung thêm một chiêu.

Đến lúc, ba tiểu đầu sỏ đều đã ngã xuống dưới tay Quân Tiêu Dao, mà Quân Tiêu Dao còn chưa bóp nát ngọc ấn.

Nói cách khác, hắn dùng bốn phần thực lực của mình để giao thủ với ba tiểu đầu sỏ trong trạng thái đỉnh cao, mà cuối cùng còn diệt sát bọn họ.

Nếu chiến tích này truyền ra ngoài thì tuyệt đối có thể nhấc lên gợn sóng ngập trời trên đế lộ.

Hiện tại, ở đạo tràng bên ngoài Địa Ngục Tinh đã là một mảnh sôi trào.

“Con mẹ nó, bốn phần thực lực của Thần Tử Quân gia là để đủ diệt sát ba tiểu đầu sỏ, ta không phải đang nằm mơ đó chứ?”

“Bốn phần thực lực mà đã khủng bố như thế, nếu Thần Tử Quân gia toàn lực ra tay thì ai có thể chặn được hắn?”

“Không chừng cho dù là Diệp Cô Thần đứng đầu trên Hoang Thiên Thánh Bảng cũng không đủ xem.”

Kinh ngạc cảm thán!

Chấn động!

Kính sợ!

Đủ loại biểu tình và cảm xúc xuất hiện trong mắt tất cả thiên kiêu.

Cho dù là Sùng Minh Chí Tôn cũng nhịn không được thở dài một tiếng, lẩm bẩm: “Lời đồn trước đó về bất hủ chiến quả nhiên không phải giả, Thần Tử Quân gia thật sự không thẹn với danh hiệu Thánh Nhân vô địch này.”

Thánh Nhân vô địch không phải là danh hiệu mà ai cũng có thể đủ đảm nhiệm, chỉ có tồn tại thật sự vô địch ở Thánh Nhân Cảnh mới có tư cách đạt được danh hiệu này.

Nếu không dễ dàng bị người khác đánh bại thì chính là trò cười.

Trước đó Sùng Minh Chí Tôn nghe nói đến chiến tích một mình đánh chết trăm vị thánh nhân của Quân Tiêu Dao thì còn có chút không tin, dù sao thì nghe quá rợn người.

Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao đã dùng sự thật chứng minh lời đồn đó không phải giả.

“Ha ha, rốt cuộc con lừa trọc lông dài kia cũng đã chết, mụ già thúi, thế nào, biết chủ nhân nhà ta lợi hại chưa?” Cửu Đầu Sư Tử quơ chân múa tay.

Cả người Khổng Huyên giống như thạch hóa, như trực tiếp bị cướp đi hồn phách.

Phật tử đại nhân nàng ta sùng bái nhất lại không phải địch lại Quân Tiêu Dao!

Chênh lệch này quá lớn, khiến nàng ta căn bản không thể chấp nhận trong thời gian ngắn!

Bất kể ngoại giới ồn ào náo động đến mức nào, ở tầng mười tám Địa Ngục Tinh, Quân Tiêu Dao vẫn rất nhiên.

Diệt sát ba tiểu đầu sỏ cũng không phải là chuyện gì đặc biệt ghê gớm đối với hắn, chỉ là thuận tay mà làm thôi.

mục đích chủ yếu của hắn chính là tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh.

Nhưng trước đó, Quân Tiêu Dao còn có chút việc vặt phải xử lý.

Đầu tiên hắn đi đến trước người Hư Không Kiếm Tử, cướp đoạt pháp khí không gian trên người hắn ta, dùng thần thức tìm tòi một chút, khóe miệng Quân Tiêu Dao lập tức lộ ra nụ cười.

Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của hắn, nửa cuốn Không Thư còn lại đã tới tay.

Đến lúc này, Quân Tiêu Dao đã là người sở hữu hai cuốn Thiên Thư.

“Những người sở hữu Thất Đại Thiên Thư, phải tồn tại cho tốt, chờ bản Thần Tử đi thu hoạch các ngươi...” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm nói.

Sau khi có được Không Thư hoàn chỉnh, trái tim Quân Tiêu Dao cũng hơi buông xuống một chút.

Hắn lại quay đầu, nhìn nhìn Kim Sí Tiểu Bằng Vương mặt không cảm xúc, vẻ mặt chết lặng, âm thầm lắc đầu nói: “Xem ra ngươi vẫn thất bại.”

Quân Tiêu Dao thở dài đi qua, thúc giục sức mạnh Tam Thế Nguyên Thần, trực tiếp rót vào trong đầu Kim Sí Tiểu Bằng Vương.

Hắn phát hiện trên nguyên thần của Kim Sí Tiểu Bằng Vương có một hạt giống màu vàng.

Đây chắc là hạt giống Ngọc Phật Tử gieo xuống bằng cách dùng độ hóa chi thuật, nhưng lúc này Ngọc Phật Tử đã chết, hạt giống này cũng đã không bị sức mạnh nào trói buộc.

Sức mạnh nguyên thần của Quân Tiêu Dao hơi rung động, lập tức đánh nát hạt giống kia.

Hết chương 709.
Chương 710

Thân thể Kim Sí Tiểu Bằng Vương chấn động, trong ánh mắt chết lặng cũng dần lộ ra một ít sáng.

Gã như bừng tỉnh khỏi giấc ngủ mơ, nhìn thấy Quân Tiêu Dao trước mặt, trong đầu bỗng nhớ lại những chuyện xảy ra trước đó.

“Đa tạ Thần Tử cứu giúp, xem ra ta vẫn thất bại.” Kim Sí Tiểu Bằng Vương lộ ra vẻ mặt hổ thẹn.

“Không sao, về sau ngươi cũng không cần phiền não thêm về Ngọc Phật Tử.” Quân Tiêu Dao mỉm cười và nói.

“Chẳng lẽ...” Ánh mắt Kim Sí Tiểu Bằng Vương hiện đầy chấn động.

Sau khi biết được Quân Tiêu Dao đã dễ dàng diệt sát ba tiểu đầu sỏ bọn Ngọc Phật Tử, trong lòng Kim Sí Tiểu Bằng Vương cũng tràn đầy cảm khái, gã thật sự chịu phục Quân Tiêu Dao.

Kế tiếp, Quân Tiêu Dao đưa mắt nhìn Tiên Tủy chi vương hóa hình thành tiểu loli. Hắn chậm rãi đến gần tiểu loli, chóp mũi ngửi được một mùi hương ngát khiến cả lỗ chân lông cũng muốn giãn ra.

“Thật sự là nhân sâm quả?” Quân Tiêu Dao âm thầm nói thầm.

“Tiểu... Tiểu ca ca, đừng ăn ta, ta không thể ăn...” Tiểu loli co rúm lại, lông mi thật dài đang run lên nhè nhẹ.

Nếu để tên thuật sĩ có đam mê luyện đồng nào nhìn thấy hình ảnh này thì e rằng sẽ trực tiếp điên cuồng, hóa thân thành sói.

Cho dù không có đam mê đó, nhưng Tiên Tủy chi vương cũng rất có sức hấp dẫn đối với tu sĩ bình thường, huống chi còn là Tiên Tủy chi vương đã hóa hình.

“Nên xử lý thế nào đây, luyện hóa cánh tay hay là chân trước, hay lấy nồi hầm luôn một thể?”

Quân Tiêu Dao ngẫm nghĩ, có nên trực tiếp ném Tiên Tủy chi vương này vào Thiên Địa Hoả Lò để luyện hóa hay không?

Tiểu loli nghe vậy thì bị dọa khóc, những giọt nước mắt to như hạt đậu không ngừng chảy ra từ đôi mắt to tròn.

“Hả?”

Quân Tiêu Dao nhướng mày, duỗi tay chùi chùi nước mắt trên mặt tiểu loli rồi cẩn thận xem xét. Tiểu loli ngây ngẩn cả người, không ngờ Quân Tiêu Dao lại đột nhiên ôn nhu mà lau nước mắt cho mình.

Nhưng sự chú ý của Quân Tiêu Dao lại tập trung vào nước mắt .

“Cả nước mắt cũng là Tiên Linh Dịch?” Quân Tiêu Dao kinh ngạc.

Quả thực cả người tiểu loli này đều là bảo vật, nước mắt chảy ra cũng là Tiên Linh Dịch hi hữu.

Một khi đã vậy, Quân Tiêu Dao có một phỏng đoán lớn mật, có lẽ những chất lỏng chảy ra từ tiểu loli này cũng là kỳ trân hi thế.

Trong nhất thời, Quân Tiêu Dao cũng do dự.

Mổ gà lấy trứng, chỉ có thể dùng nhất thời.

Mà nuôi gà sinh trứng thì có thể luôn dùng được.

Hình như cảm nhận được sự do dự trên vẻ mặt của Quân Tiêu Dao, dục vọng cầu sinh của tiểu loli tăng vọt, vội vàng hô: “Tiểu ca ca trông đẹp như vậy, lại soái như thế, nhất định không phải người xấu, đúng không?”

“A... Tuy ngươi mới được dựng dục ra, nhưng xem ra cũng không ngốc, toàn biết nói thật.” Quân Tiêu Dao cười khẽ.

Hắn quyết định, hiện tại tạm thời không xử lý tiểu loli này, dù sao hắn vừa ngưng tụ thành luồng tiên khí thứ tư, tạm thời cũng không vội vã ngưng tụ luồng thứ năm.

Cảm nhận được sự nguy hiểm trong mắt Quân Tiêu Dao biến mất, tiểu loli thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Sau đó cô bé lại chớp đôi mắt, khuôn mặt nhỏ hiện ra sự khát vọng rồi nói: “Tiểu ca ca... cái đỉnh trước đó...”

Quân Tiêu Dao hơi ngơ ra, sau đó lại lấy Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh ra.

Khi nhìn thấy Vạn Vật Mẫu Khí quay cuồng trong cái đỉnh, trên mặt tiểu loli đột nhiên sinh ra sự mong mỏi.

“Ngươi muốn Vạn Vật Mẫu Khí?” Quân Tiêu Dao hỏi.

Tiểu loli vội vàng gật cái đầu nhỏ.

Quân Tiêu Dao suy tư, sau đó tách một luồng Vạn Vật Mẫu Khí ra.

Nhưng cảnh tượng kế tiếp lại làm Quân Tiêu Dao ngẩn ra, chỉ thấy tiểu loli này mở cái miệng anh đào nhỏ ra, trực tiếp nuốt ực Vạn Vật Mẫu Khí vào trong bụng.

“Vậy cũng được sao?”

Quân Tiêu Dao thật sự cảm thấy bất ngờ.

Tuy Vạn Vật Mẫu Khí là kỳ trân thiên địa, nhưng không phải ai cũng có thể hấp thu. Thiên kiêu bình thường còn không chịu nổi được một luồng Vạn Vật Mẫu Khí, thân thể sẽ trực tiếp bị đập vụn.

Quân Tiêu Dao là vì có được Hoang Cổ Thánh Thể và Đại La Bất Hủ Tiên Thân nên mới có thể mượn dùng Vạn Vật Mẫu Khí rèn luyện thân thể. Nhưng tiểu loli trước mặt lại trực tiếp nuốt Vạn Vật Mẫu Khí vào bụng.

“Còn... Còn có thể cho thêm một chút không, không ăn no...” Tiểu loli vặn vẹo ngón tay, ngượng ngùng nói.

“Thú vị.” Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra một tia mới lạ.

Cảm giác này giống như phát hiện một món đồ chơi thú vị.

Hắn lại phân ra vài luồng Vạn Vật Mẫu Khí, tiểu loli đều không từ chối mà nuốt hết vào trong bụng.

Khí tức của cô bé lại bắt đầu dâng lên, toàn bộ thể chất có vẻ trở nên càng ngưng tụ và thuần túy.

“Nếu tiếp tục bồi dưỡng thì chẳng lẽ thật sự có thể bồi dưỡng ra một tiểu thánh linh?” Quân Tiêu Dao suy tư trong lòng.

Tiên kim hóa thành thánh linh thật sự chính là tồn tại có thể sánh vai với đại đế, cổ hoàng. Thật ra cấp bậc của Tiên Tủy chi vương cũng không thua kém gì tiên kim. Nếu tiểu loli này thật sự có tiềm lực đó thì trực tiếp luyện hóa có chút phí phạm của trời.

“Nên xem nàng như đồ ăn, nuôi cho mập rồi làm thịt, hay là nuôi như sủng vật, nói không chừng ngày sau sẽ bồi dưỡng thành một tiểu thánh linh.” Quân Tiêu Dao suy nghĩ.

Sau đó hắn hỏi: “Ngươi tên là gì.”

“Ta... Ta không có tên.” Tiểu loli yếu ớt nói.

“Ngươi là Tiên Tủy chi vương hóa hình thành người, vậy gọi ngươi là Tiểu Tiên Nhi đi” Quân Tiêu Dao thuận miệng nói.

Loli Tiểu Tiên Nhi mềm mại đáng yêu, cái tên không tồi.

Trên khuôn mặt nhỏ của Tiểu Tiên Nhi lộ ra sự mừng rỡ, ít nhất điều này chứng tỏ Quân Tiêu Dao tạm thời sẽ không ăn nàng.

“Tiểu Bằng Vương, ngươi xem nàng, ta còn có việc.” Quân Tiêu Dao lại nói với Kim Sí Tiểu Bằng Vương.

“Chẳng lẽ... Thần Tử muốn...”

Kim Sí Tiểu Bằng Vương như nghĩ tới cái gì, đôi mắt lập tức trừng lớn, có vẻ không thể tin nổi.

Chẳng lẽ Quân Tiêu Dao lại muốn khiêu chiến tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh - một trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị?

Hết chương 710.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom