• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Thần Tử Hoang Cổ (3 Viewers)

  • Chương 771-775

Chương 771

Vẻ mặt của Quân Tiêu Dao rất bình thản, hắn cũng không tính luôn che giấu thân phận, chỉ là sau này sẽ thiếu đi chút yên tĩnh, có thêm chút ồn ào náo động mà thôi.

“Để Tần Vô Đạo tới tìm ta đi, bản Thần Tử cũng muốn xem hắn có thể làm ta vận dụng ra mấy thành thực lực.” Quân Tiêu Dao nói.

Hắn thúc giục sức mạnh nguyên thần, Tần Tử Mặc chưa kịp nói ra lời xin tha thì đã bị hoàn toàn mai một.

Tất cả thiên kiêu khắp bốn phương tám hướng đều nuốt một ngụm nước bọt, ai cũng nói tính cách của Thần Tử Quân gia bá đạo vô biên, hiện giờ xem ra là sự thật.

Con cháu Hoang Cổ thế gia mà nói giết là giết, cả mí mắt cũng không chớp lấy một cái.

“Công... Công tử, không ngờ là tiểu nhân mắt mù, có mắt không thấy chân long...” Lục Nhân Giáp run run rẩy rẩy mà nói.

Nhớ tới trước đó, hắn ta còn vỗ bả vai Quân Tiêu Dao và bảo hãy kêu mình là Lục ca. Lục Nhân Giáp chỉ muốn tát cho mình một cái, mẹ nó tìm đường chết cũng không phải làm như vậy.

Quân Tiêu Dao cười cho qua chuyện, hắn còn chưa đến mức bụng dạ hẹp như vậy hòi.

Khiếp sợ qua đi, Thái Âm Ngọc Thố lại càng mừng rỡ.

Trước đó nàng chỉ hy vọng Quân Tiêu Dao có thể trợ giúp Ngọc Thuyền Quyên đối phó Kim Ô Thập Thái Tử. Hiện tại xem ra, Kim Ô Thập Thái Tử chỉ là cái rắm khi đối mặt với Thần Tử Quân gia!

“Nếu là Thần Tử thì ta nguyện ý cho ngài ấy vuốt mỗi ngày...” Thái Âm Ngọc Thố thích thú trong lòng mà nghĩ.

Trong nháy mắt, ba thiên kiêu bị diệt sát, Kiếm Vô của Vô Cực Kiếm Tông còn bị đóng đinh trên vách tường.

Nghĩ đến mình lại dám xuất kiếm với Thần Tử Quân gia trong truyền thuyết, vị thiên kiêu đầu sỏ tiếng tăm lừng lẫy này trực tiếp bị dọa ngất đi!

“Thần Tử đại nhân, mời theo nô gia đến đây đi.” Thiên Nữ Diên nói với giọng thật êm ái.

Tuy các thiên kiêu ở đây đã tan nát cõi lòng, nhưng nói thật, ở đây không có ai càng có tư cách hơn Quân Tiêu Dao.

Hoặc có thể nói, lấy thân phận của Quân Tiêu Dao phối với Thiên Nữ Diên thì quả thực là vinh hạnh của Thiên Nữ Diên.

“Vì sao ngươi cảm thấy bản Thần Tử sẽ muốn đàm pháp luận đạo với ngươi?” Quân Tiêu Dao nghiêng đầu, thản nhiên hỏi.

Sóng mắt Thiên Nữ Diên lưu chuyển, bỗng cúi người xuống, tới gần bên tai Quân Tiêu Dao.

Chóp mũi của Quân Tiêu Dao ngửi thấy một làn gió thơm.

“Nô gia còn có một điệu múa chưa bao giờ nhảy trước mặt người ngoài, là phúc lợi đặc thù nga, chẳng lẽ Thần Tử đại nhân không hiếu kỳ chút nào sao sao?”

Thiên Nữ Diên nhả khí như hương hoa lan, mập mờ khiến người không thể không nghĩ nhiều.

Thiên Nữ Diên giỏi về múa trường tụ, có thể nói điệu Lạc Thần kinh hồng vũ này làm điên đảo cả chúng sinh, vậy mà nàng ta còn cất giấu chút hàng riêng không bị người khác xem qua.

“Tò mò hại chết mèo.” Quân Tiêu Dao mang đầy thâm ý mà nói.

“Thần Tử đại nhân cũng không phải là mèo, mà là một đại lão hổ mà ai cũng phải sợ hãi.” Thiên Nữ Diên cười tươi như hoa mà nói.

“Bản Thần Tử đáng sợ như vậy sao?” Tiên huy trên mặt Quân Tiêu Dao tan đi, lộ ra một dung nhan tuyệt thế trầm tĩnh như thần linh.

Dù là người tuyệt sắc như Thiên Nữ Diên thì cũng ngây người một chớp mắt. Nói thật, nàng từng gặp qua vô số những công tử Hoang Cổ thế gia, Thánh Tử thánh địa, tuyệt đại thiên kiêu, nhiều đến mức đếm không xuể.

Chỉ bàn về dung mạo thì không một ai có thể sánh vai với công tử trước mặt. Thậm chí, cho dù tính cả thực lực thì cũng không có mấy người so được với Quân Tiêu Dao.

Sau đó Thiên Nữ Diên mặt đỏ một cách hiếm thấy.

“Vậy đi thôi.” Quân Tiêu Dao tiêu sái nói.

Hắn cũng không thật sự có hứng thú gì với phúc lợi của Thiên Nữ Diên, mà chỉ muốn biết rốt cục trong hồ lô của nàng ta có chứa cái gì.

Hắn cũng biết vị hoa khôi Thần Nữ Phường này không đơn giản.

“Thần Tử đại nhân, mời đi theo nô gia.”

Thiên Nữ Diên nâng gót sen lên, chuẩn bị dẫn Quân Tiêu Dao đi đến sân tư nhân của mình.

Lục Nhân Giáp bên cạnh vừa đứng dậy thì đã có một nha hoàn tiến lên cười tủm tỉm và nói: “Xin lỗi, vị công tử này, tiểu thư chỉ tiếp đãi một người.”

“Mẹ!” Lục Nhân Giáp thầm mắng.

“Vậy nàng thì sao?” Lục Nhân Giáp nhìn về phía Thái Âm Ngọc Thố nằm trong ngực Quân Tiêu Dao.

“Đó là sủng vật.” Nha hoàn cười nói.

“Mẹ!” Lục Nhân Giáp tiếp tục thầm mắng.

Cuối cùng, dưới cái nhìn ganh tỵ chua chát của Lục Nhân Giáp và chúng thiên kiêu, Quân Tiêu Dao rời khỏi cao lầu trăm tầng, đi tới sân nhỏ tư nhân của Thiên Nữ Diên. Sau đó họ trực tiếp tiến vào khuê phòng đó.

Vừa tiến vào khuê phòng thì nụ cười trên khóe miệng Quân Tiêu Dao lập tức biến mất, thay vào đó là một đường thẳng rất lạnh lẽo.

Nhiệt độ trong khuê phòng giống như rơi xuống điểm đóng băng.

“Thần Tử đại nhân?” Đôi mày ngài của Thiên Nữ Diên hơi nhăn lại.

“Bản Thần Tử không quá vui, làm sao bây giờ?” Quân Tiêu Dao nghiền ngẫm mà nói.

“Thần Tử đại nhân có ý gì?” Thiên Nữ Diên yếu ớt nói.

“Ta không thích bị người ta thăm dò, chỉ sợ đám người Tần Tử Mặc kia đến chết cũng không biết tiên tử mà bọn họ khát khao nhất lại lợi dụng bọn họ như một quân cờ.” Quân Tiêu Dao lộ ra nụ cười lạnh.

Vẻ mặt Thiên Nữ Diên thực bình tĩnh, không quá mức hoảng loạn.

Nàng hành lễ và nói với Quân Tiêu Dao: “Xin lỗi, là nô gia quá tò mò, muốn tìm hiểu bản lĩnh của Thần Tử một chút.”

“Vậy hiện tại ngươi đã biết rồi chứ?” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.

Thiên Nữ Diên khẽ cắn đôi môi ngọc, êm ái nói: “Đã biết, Thần Tử đại nhân không chỉ rất dài, hơn nữa còn rất cứng, không phải ai cũng có tư cách thăm dò...”

Quân Tiêu Dao trực tiếp ngồi lên cái ghế thái sư bên cạnh.

Trên dung nhan lệ sắc tuyệt luân như tinh linh của Thiên Nữ Diên lộ ra ý cười xinh đẹp.

“Một khi đã vậy, nô gia nguyện lấy dùng một điệu múa để nhận lỗi, thỉnh cầu Thần Tử đại nhân khoan thứ.”

Nói xong, Thiên Nữ Diên lại dang đôi tay như ngó sen ra, giãn tứ chi, như con bướm nhẹ nhàng bay múa.

Dáng múa yểu điệu động lòng người, vòng eo kia mềm dẻo như rắn, bày ra muôn vàn tư thế.

Tuy điệu múa này cũng tuyệt đẹp, khiến người ta cảnh đẹp ý vui, nhưng hình như cũng không có khác biệt quá lớn so với cuộc biểu diễn trước đó.

Nhưng kế tiếp lại có biến hóa.

Hết chương 771.
Chương 772

Bởi vì càng nhảy múa thì quần áo trên người Thiên Nữ Diên cũng càng ngày càng ít.

“Thì ra là thế.” Quân Tiêu Dao bừng tỉnh hiểu ra.

Đây là phúc lợi đấy sao?

Sau đó, hắn duỗi tay che đôi mắt to của Thái Âm Ngọc Thố lại.

“Công tử, người ta cũng phải nhìn!” móng vuốt lông xù của Thái Âm Ngọc Thố dùng sức gạt tay của Quân Tiêu Dao ra.

“Thỏ con không nên nhìn.” Quân Tiêu Dao nói.

Thiên Nữ Diên vẫn có hạn cuối, trên người còn lại áo lót và đôi tất chân màu trắng như tuyết ngọc bện thành từ tơ tằm là không cởi.

Điệu múa cuối cùng của Thiên Nữ Diên là duỗi cái chân tuyệt đẹp của mình ra mà điểm lên ngực Quân Tiêu Dao.

Chân ngọc được tất chân bao phủ có vẻ mềm mại như không có xương, dịu dàng xinh đẹp đến cực điểm.

Sóng mắt của nàng lóng lánh, răng khẽ cắn môi đỏ mà nói: “Thần Tử đại nhân có thể giúp người ta cởi một chút không?”

Quân Tiêu Dao dùng tay chống cằm, lạnh nhạt nói: “Bản thân không có tay à?”

Thiên Nữ Diên nghe vậy thì trong mắt cũng hiện lên một tia ngạc nhiên nhàn nhạt.

Thật là thẳng nam sắt thép?

Thiên Nữ Diên hờn dỗi, lườm Quân Tiêu Dao một cái rồi thu chân lại.

Sau đó tất cả kết thúc.

“Chỉ có vậy?” Quân Tiêu Dao mất hết hứng thú.

“Bằng không thế nào?” Thiên Nữ Diên nói.

“Nói thẳng ý đồ đi, ngươi đặc biệt tổ chức buổi tiệc tối này vì bản Thần Tử, chỉ sợ không phải chỉ để ta thưởng thức điệu múa này đúng không?”

Lời Quân Tiêu Dao nói khiến đáy mắt Thiên Nữ Diên hiện lên chút gợn sóng.

Xem ra Quân Tiêu Dao đã biết mục đích của buổi tiệc tối này.

Nói là mời chúng thiên kiêu anh kiệt, nhưng thật ra chỉ là muốn mời một mình Quân Tiêu Dao mà thôi.

Từ đầu đến cuối, mục tiêu của Thiên Nữ Diên cũng chỉ có một mình Quân Tiêu Dao.

Các thiên kiêu Tần Tử Mặc chỉ là công cụ góp đủ số mà thôi.

Nếu bọn họ dưới suối vàng biết chuyện này thì không biết hiện tại sẽ có tâm tình ra sao?

“Vậy nô gia nói thẳng ý đồ vậy, Thần Tử đại nhân có nghe nói đến Thái Ách thần miếu chưa?”

“Đó là chỗ nào?” Quân Tiêu Dao hỏi.

“Nó nằm ở cửa ải thứ hai mươi ba của cổ lộ, Thiên Minh cổ tinh.”

“Thiên Minh cổ tinh, là địa bàn của một chủng tộc cổ lộ - Xà Nhân tộc - người mạnh nhất trong tộc này là một vị cường giả thánh chủ, tên là nữ vương Medusa.”

“Đương nhiên, điều này không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất là có tin tức nói Thái Ách thần miếu có khả năng sẽ mở ra trong mấy năm gần đây.”

Lời Thiên Nữ Diên nói khiến Quân Tiêu Dao lâm vào trầm tư.

Lấy mạng lưới tình báo của Thần Nữ Phường thì thám thính được mấy tin tức này cũng coi như bình thường.

“Vậy trong Thái Ách thần miếu có cái gì?” Quân Tiêu Dao hỏi.

“Nghe đồn có liên quan đến Thần Thoại Đế, thậm chí còn có khả năng liên quan đến Tiên.” Thiên Nữ Diên nói.

Quân Tiêu Dao rơi vào suy ngẫm.

Thần Thoại Đế là một ít Đại Đế cổ đại gần như đã trở thành thần thoại, như Độc Tí Minh Vương, Cổ Lan Thánh A La, Hải Thần..v..v.. gần như trở thành thần linh được người người cúng bái tín ngưỡng.

Nghe đồn những Thần Thoại Đế đó chỉ còn cách Tiên chân chính một bước mà thôi.

Chỉ là ở thời đại cận cổ, những Thần Thoại Đế đó không hiện hậu thế, không ai biết bọn họ còn tồn tại không hay là đã đi đến nơi nào.

“Vì sao lựa chọn ta?” Quân Tiêu Dao nói.

“Bởi vì Thần Tử đại nhân dám tranh hùng với trời, là tồn tại cấm kỵ mạnh nhất trên cổ lộ.” Thiên Nữ Diên cười ha ha, sùng bái nói.

“Ha hả, ta là tồn tại bị trời cao giáng nguyền rủa, không thể chứng đạo, lại có thể được hoa khôi Thần Nữ Phường xem trọng như vậy, cũng thật khiến người ta thụ sủng nhược kinh (1).” Quân Tiêu Dao cười như không cười mà nói.

(1) Được sủng/ coi trọng mà kinh hãi

“Thần Tử đại nhân cần gì phải khiêm tốn chứ.” Thiên Nữ Diên nói.

“Nói thật đi.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói, cũng lười làm bộ làm tịch.

Thiên Nữ Diên nói: “Thật không dám giấu giếm, Thái Ách thần miếu kia cực kỳ quỷ dị, tràn ngập nguyền rủa, dù chưa xếp vào Thất Đại Bất Khả Tư Nghị, nhưng cũng không kém bao nhiêu.”

“Thần Tử đại nhân từng tiến vào Thanh Đồng Tiên Điện và tầng mười chín Địa Ngục Tinh, hơn nữa bình yên đi ra, vậy hiểm địa này cũng không uy hiếp được đến Thần Tử đại nhân.”

“Còn nữa, Thần Tử đại nhân thân mang Hoang Cổ Thánh Thể, cũng có sức mạnh miễn dịch đối với các loại nguyền rủa quỷ dị, đi vào Thái Ách thần miếu là thích hợp nhất.” Thiên Nữ Diên từ từ kể ra.

“Cho nên...” Quân Tiêu Dao nhìn về phía Thiên Nữ Diên và nói: “Ngươi đang coi bản Thần Tử là công cụ?”

“Nô gia không dám.” Thiên Nữ Diên vội vàng giải thích.

Quân Tiêu Dao cười, chưa nói cái gì.

Trước mặt thực lực tuyệt đối thì bất cứ tính kế gì cũng có vẻ vô ích phí công.

Đến lúc đó là ai lợi dụng ai còn chưa biết chừng.

Tuy Thiên Nữ Diên này che giấu rất sâu, nhưng Quân Tiêu Dao cũng không để ý.

Một nữ nhân thôi, chẳng lẽ còn có thể thoát được ngũ chỉ sơn của hắn?

“Hình như Thần Tử đại nhân có hiểu lầm với nô gia, trên thực tế, sở dĩ nô gia nhìn trúng cơ duyên Thái Ách thần miếu là bởi vì tiếp theo Thần Nữ Phường ta sắp lựa chọn ra phường chủ đời kế tiếp.”

“Thần Nữ Thất Mỹ chúng ta đều là người được chọn, những người còn lại cũng sẽ mượn sức minh hữu.”

“Những người khác thì nô gia không để bụng, nhưng có một người, chính là quý nữ của Thái Cổ hoàng tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ tộc, là đối thủ cạnh tranh mạnh nhất của nô gia.”

“Có lẽ nàng ta sẽ mượn sức thiên kiêu cấm kỵ giúp đỡ mình.”

Thiên Nữ Diên thẳng thắn nói.

Quân Tiêu Dao lạnh nhạt gật đầu.

Đơn giản mà nói, chính là Thiên Nữ Diên muốn đoạt được cơ duyên Thái Ách thần miếu để tu vi của mình được lột xác, sau đó đoạt được vị trí phường chủ Thần Nữ Phường đời kế tiếp. Mà quý nữ của Cửu Vĩ Thiên Hồ tộc – cũng là một trong những Thần Nữ Thất Mỹ, là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của nàng ta.

Thiên Nữ Diên vì bảo đảm ổn thỏa nên nhìn trúng hắn.

“Trợ giúp ngươi thì có lợi gì cho ta?” Quân Tiêu Dao lười nhác hỏi.

Không có lợi thì không dậy sớm.

Không có ích lợi thì xưa nay Quân Tiêu Dao luôn lười làm.

“Có thể có được trái tim của nô gia, có tính là lợi ích không?” Thiên Nữ Diên cười thật xinh đẹp và nói.

Hết chương 772.
Chương 773

Quân Tiêu Dao khẽ nhướng mày, không hổ là hoa khôi của Thần Nữ Phường, tuy thánh khiết đến cực điểm, nhưng thủ đoạn tán tỉnh hán tử cũng không yếu.

“Nếu ta không muốn thì sao?” Quân Tiêu Dao nói.

“Vậy cánh cửa của nô gia luôn rộng mở vì Thần Tử đại nhân.” Sóng mắt của Thiên Nữ Diên lưu chuyển, sáng như ánh sao.

“Cánh cửa nào, phía dưới sao?” Quân Tiêu Dao nói.

Thiên Nữ Diên cũng sửng sốt, sau đó lập tức hiểu ra, đôi má hiện lên hai vệt đỏ ửng động lòng người, sóng mắt trong suốt mang theo một tia tức giận.

Cao thủ so chiêu, chiêu nào cũng trí mệnh.

Phải xem ai tán tỉnh giỏi hơn.

Sau khi đã nói rõ mọi chuyện, Quân Tiêu Dao cũng đáp ứng tiếp theo sẽ cùng Thiên Nữ Diên đi đến Thái Ách thần miếu.

Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy rất hứng thú với Thái Ách thần miếu, nó liên quan đến Thần Thoại Đế và Tiên nên cũng đáng để thăm dò.

Còn Thiên Nữ Diên, Quân Tiêu Dao biết chắc chắn nàng ta còn ẩn giấu rất nhiều bí mật. Nhưng lấy thực lực của Quân Tiêu Dao thì căn bản không cần để ý những chuyện đó.

Cường giả có thể làm lơ tất cả tính kế.

“Thần Tử đại nhân cần gì phải đề phòng nô gia như vậy, nô gia nguyện tự phạt ba ly.” Thiên Nữ Diên lấy chén rượu ra, tự uống ba ly.

Uống rượu xong, trên dung nhan tinh xảo của Thiên Nữ Diên có thêm ba phần diễm sắc, hơn nữa nàng cũng mặc không nhiều, thật khiến người ta kiềm chế không được.

Nhưng vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn lạnh nhạtn như cũ.

Sau đó, hai người bắt đầu đàm pháp luận đạo.

Làm Quân Tiêu Dao cảm thấy bất ngờ chính là, Thiên Nữ Diên lý giải vấn đề tu hành cực kỳ khắc sâu, thậm chí một ít truyền nhân thế lực bất hủ cũng không bằng nàng nổi.

Quân Tiêu Dao càng cảm thấy Thiên Nữ Diên rất có lai lịch.

Đương nhiên, những lời giải thích của Quân Tiêu Dao cũng khiến Thiên Nữ Diên chấn động, trong mắt hiện lên tia sáng kỳ dị.

Lý giải của Quân Tiêu Dao đối với tu hành không thua kém gì một ít lão tổ, hoá thạch sống.

“Nô gia vốn tưởng rằng mình có vài phần hiểu biết đối với tu hành, nhưng lại không biết nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, Thần Tử đại nhân thật khiến người ta tán thưởng.” Thiên Nữ Diên cảm thán.

Nói là chỉ luận đạo một đêm, nhưng một đêm trôi qua, Thiên Nữ Diên lại không để Quân Tiêu Dao rời đi, ngược lại năn nỉ hắn ở lại.

Cách thời gian diễn ra hội nghị thiên kiêu của Vạn Tộc Thương Minh còn hơn một tháng, Quân Tiêu Dao cũng rảnh rỗi không có việc gì làm nên trực tiếp tạm thời ở lại.

Mà chuyện Quân Tiêu Dao xuất hiện ở Thương Khâu Thánh Thành, cũng dần dần truyền ra ngoài.

Nếu hỏi thiên kiêu hiện tại khiến người ta chú ý nhất trên cổ lộ chung cực là ai.

Không nghi ngờ gì nữa, đó chính là Quân Tiêu Dao.

Đây là một nhân vật tàn nhẫn dám đánh cờ với ý chí tiên vực.

Mọi người cũng thực chờ mong trận chiến giữa Quân Tiêu Dao và Nghịch Quân Thất Hoàng.

“Chậc chậc, Thần Tử Quân gia ở lại chỗ Thiên Nữ Diên một đêm mà còn chưa đi ra nữa.”

“Quả nhiên, cho dù là tiên tử cao cao tại thượng, thánh khiết vô song, đối mặt với Thần Tử Quân gia thì cũng đói khát, bao nhiêu cũng không đủ.”

“Thế nào, ngươi ghen ghét?”

“Đổi lại là nam tử khác thì ta nhất định sẽ ghen ghét, nhưng nếu là Thần Tử Quân gia, trừ bội phục ra thì không dám có ý gì khác cả.”

Rất nhiều thiên kiêu đều đang cảm khái.

Đổi lại là thiên kiêu nào khác, nếu có thể được Thiên Nữ Diên ưu ái, tuyệt đối sẽ khiến người ta đố kỵ.

Nhưng với Quân Tiêu Dao thì người ta không ghen ghét nổi, bởi vì thực lực và thân phận của hắn đều quá siêu nhiên, khiến người ta cảm thấy Thiên Nữ Diên mới là người trèo cao.

“Công tử, ngươi có mỹ nhân cũng không thể quên mất Tiểu Lục!” Lục Nhân Giáp thực bi thương.

Quân Tiêu Dao nằm trong ôn nhu hương, hắn ta thì chỉ có thể ở ngoài cửa, để cơn mưa tuyết lạnh lẽo đập bùng bịch lên trên mặt.

Lúc này, trong mảnh trời sao cách Thương Khâu cổ tinh không, có bốn bóng dáng đang phá vỡ hư không, lao về hướng Thương Khâu cổ tinh.

“Đại ca, không ngờ diệt sát đám người Hùng Bá Thiên lại là vị Thần Tử Quân gia trong truyền thuyết kia.” Trong bốn người, một hán tử mọc đầy lông bườm màu xanh lá, thân thể tục tằng đang trầm giọng mà nói.

Hắn ta là một trong những Bát Tiểu Thánh của Thái Cổ vương tộc, Thanh Sư Tinh của Sư Đà Lĩnh.

Bát Tiểu Thánh bọn họ tung hoành cổ lộ chung cực, cho dù là thiên kiêu cấm kỵ cũng phải cho cấp vài phần thể diện.

Kết quả lại một hơi bị đánh chết bốn người trên Thương Khâu cổ tinh.

Vốn dĩ bọn họ còn cực kỳ phẫn nộ, trực tiếp chạy tới Thương Khâu cổ tinh, muốn lấy lại công đạo vì huynh đệ. Kết quả nửa đường lại nghe thấy người đánh chết huynh đệ bọn họ chính là Thần Tử Quân gia trong truyền thuyết.

Trong nhất thời, cho dù kiêu ngạo như Bát Tiểu Thánh cũng có chút e dè, do dự.

Trong bốn người này, cầm đầu là một nam tử tóc xám, sát khí quanh người như ngưng kết thành chín cái đầu dữ tợn.

Trong những cái đầu kia có cái tựa như đầu rồng, có cái như mãng xà, còn có cái như loài chim, nhìn có vẻ sát khí ngập trời, cực kỳ đáng sợ.

Người này chính là kẻ đứng đầu trong Bát Tiểu Thánh Thái Cổ vương tộc, Cửu Đầu Trùng.

Nghe đồn Cửu Đầu Trùng mang huyết mạch của Thái Cổ Cửu Phượng và Thái Cổ Cửu Anh, thực lực chân chính cũng không yếu hơn thiên kiêu cấm kỵ bao nhiêu.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Bát Tiểu Thánh có thể kiêu ngạo như thế.

“Thần Tử Quân gia thì thế nào, một tồn tại bị Thiên Đạo vứt bỏ, đừng thấy hiện tại hắn hào quang vạn trượng, cuối cùng không thể chứng đạo, chung quy cũng chỉ có thể ảm đạm hạ màn.”

Những người khác kiêng kị Quân Tiêu Dao, nhưng Cửu Đầu Trùng không sợ.

Thực lực của hắn ta tiếp cận thiên kiêu cấm kỵ. Nếu đối mặt với Quân Tiêu Dao, không nói đến chuyện có thể đánh thắng, nhưng thong dong rút lui vẫn làm được.

Dù sao thực lực của hắn ta cũng không phải bốn tiểu thánh Hùng Bá Thiên trước đó có thể so sánh được.

“Không sai, Thần Tử Quân gia làm hỏng chuyện tốt của Kim Ô Thập Thái Tử, dám cứu Thái Âm Ngọc Thố, hắn nhất định đã tự chuốc họa vào thân.”

Một thiên kiêu Thái Cổ vương tộc khác nói, hắn là thiên kiêu của Xích Hổ Sa tộc.

“Đi thôi, chúng ta đi gặp dị số vạn cổ trong truyền thuyết này, xem rốt cục hắn cường đại đến mức nào.” Cửu Đầu Trùng cười lạnh một tiếng.

Bốn tiểu Thánh lao về hướng Thương Khâu cổ tinh.

Hết chương 773.
Chương 774

Thời gian một tháng đảo mắt đã trôi qua.

Thương Khâu Thánh Thành cũng càng ngày càng náo nhiệt.

Hội nghị thiên kiêu của Vạn Tộc Thương Minh sắp mở ra, các loại bảo bối hi hữu trên đế lộ cũng được mang ra để giao dịch bán đấu giá.

Nhưng còn có một việc khác càng làm người ta chú ý, đó chính là Quân Tiêu Dao đã hơn một tháng không rời đi căn phòng tư nhân của Thiên Nữ Diên.

Điều này khiến rất nhiều người miên man bất định.

“Đã một tháng rồi, kinh thật, sức chiến đấu của Thần Tử Quân gia cũng quá mạnh.”

“Ta cũng nghe nói, thận của Hoang Cổ Thánh Thể khác hẳn với người thường, cực kỳ mãnh mẽ, có thể một đêm cưỡi ba ngàn nữ...”

“Thực sự mạnh như vậy sao, nếu ta là Hoang Cổ Thánh Thể thì tốt rồi.”

“Ai, nói tới đây thì hình như ta có nghe nói, trong hội nghị thiên kiêu lần này sẽ có bán đấu giá tinh huyết của Hoang Cổ Thánh Thể...”

“Cái gì, tinh huyết của Hoang Cổ Thánh Thể từ đâu mà đến?”

“Không biết, nghe đồn có người mang đến từ sâu trong cổ lộ, rất có thể là nhất mạch túc địch của Thánh Thể làm ra.”

“Chậc chậc, nếu Thần Tử Quân gia biết có người đang bán đấu giá tinh huyết của Hoang Cổ Thánh Thể thì không biết hắn sẽ có thái độ thế nào?”

Trong hội nghị thiên kiêu của Vạn Tộc Thương Minh sẽ có các loại bảo bối hiếm lạ cổ quái được giao dịch bán đấu giá, nhưng mọi người cũng không nghĩ tới sẽ có tinh huyết của Hoang Cổ Thánh Thể.

Đây quả thực là đang khiêu khích Thần Tử Quân gia.

Cũng có người cho rằng, chỉ sợ đây là nhất mạch túc địch của Thánh Thể hạ chiến thư với Quân Tiêu Dao ở phần cổ lộ đằng trước.

Một ít tu sĩ mơ hồ biết chuyện cũng biết, trên cổ lộ ngày xưa cũng từng có rất nhiều cuộc chiến chấn động bát phương giữa các thể chất chí cường.

Trong những cuộc chiến trước kia, nhất mạch Thánh Thể cũng chưa bao giờ thật sự chiếm cứ thượng phong.

Nhất mạch túc địch Thánh Thể cực kỳ khủng bố, có cái thế chi tư.

“Ta cũng nghe nói, hình như tinh huyết Thánh Thể này có liên quan đến Hoang Cổ Thánh Điện nằm sâu trong cổ lộ...”

“Hoang Cổ Thánh Điện, là nhất mạch sớm đã hoang vắng kết thúc kia sao?”

Rất nhiều tu sĩ đang châu đầu ghé tai, bàn tán về nhất mạch sớm đã ảm đạm hạ màn nọ.

Đúng lúc này, trong sân của Thiên Nữ Diên, hai bóng dáng đang thản nhiên bước ra, đó chính là Quân Tiêu Dao và Thiên Nữ Diên.

Quân Tiêu Dao đang ôm và vuốt ve Thái Âm Ngọc Thố, vẻ mặt rất bình thường.

Ngược lại là Thiên Nữ Diên, mặt đỏ mắt ướt, đôi mắt ngập nước, như một dòng thu thủy.

Vẻ mặt này rất dễ khiến một vài người sinh ra hiểu lầm và mơ màng nào đó, cho rằng nàng được mưa móc làm cho dễ chịu.

Sở dĩ Thiên Nữ Diên lộ ra thần thái như vậy, tất nhiên là vì trong hơn một tháng nay nàng ta luôn trong quá trình luận đạo.

Tu vi của nàng ta đã tăng lên một tiểu cảnh giới.

Ở Thánh Nhân Cảnh thì đây là điều cực kỳ hiếm thấy.

“Nghe Quân nói một buổi, còn hơn đọc sách mười năm, Thần Tử đại nhân thật là phúc tinh của nô gia.” Thân thể mềm mại của Thiên Nữ Diên dán lên Quân Tiêu Dao, đôi mắt quyến rũ như tơ, vui sướng mà nói.

Lúc này nhìn nàng giống như một tiểu cô nương vui vẻ ngây thơ, không có nửa phần tâm kế, cực kỳ hồn nhiên.

“Đó là do ngươi có thiên phú.” Vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn thật lạnh nhạt.

Hắn cũng không ngờ Thiên Nữ Diên này lại có thiên phú như thế, hơi thúc đẩy một chút là có thể đột phá.

Đương nhiên, bản thân Quân Tiêu Dao cũng có thu hoạch, hắn chỉ cần tích lũy thêm một chút là có thể ngưng luyện ra tiên khí mới.

“Công tử, cuối cùng ngài cũng ra, hội nghị thiên kiêu sắp sửa bắt đầu rồi.” Tên béo Lục Nhân Giáp lập tức vọt lên.

Nhìn thấy Thiên Nữ Diên mị nhãn như tơ, mang theo ý thỏa mãn, Lục Nhân Giáp kính nể mà nhìn Quân Tiêu Dao, chắp tay nói: “Thần Tử đại nhân thật là lợi hại, tận hơn một tháng.”

Nghe thấy lời này, Quân Tiêu Dao sửng sốt.

Sao hắn cảm thấy câu này có nghĩa khác?

Trong hơn một tháng này, Quân Tiêu Dao trừ luận đạo ra thì cũng chỉ đi ngâm mình mà thôi, nhiều nhất là để Thiên Nữ Diên bóp vai chà lưng hầu hạ, không có chuyện gì khác xảy ra.

Quân Tiêu Dao cũng rất giữ nguyên tắc.

“Đúng rồi, công tử, có một việc phải nói cho ngài biết...” Lục Nhân Giáp như nghĩ tới cái gì, lập tức thuật lại chuyện tinh huyết của Hoang Cổ Thánh Thể Quân Tiêu Dao biết.

“À, còn có chuyện như vậy.” Vẻ mặt Quân Tiêu Dao lạnh đi.

Nếu hắn đoán không sai thì đây là chuyện mà nhất mạch Thương Thiên Bá Thể làm ra.

Đây là khiêu khích, cũng là chiến thư dành cho hắn.

Mà đúng lúc này, bỗng có tiếng chuông hồn hậu vang lên.

Đó là dấu hiệu thông báo hội nghị thiên kiêu của Vạn Tộc Thương Minh đã mở ra.

“Đi, đi xem.” Quân Tiêu Dao vung tay áo lên, lạnh nhạt nói.

...

Vạn Tộc Thương Minh là một thế lực thương hội khổng lồ, trải rộng khắp Cửu Thiên Tiên Vực.

Sở dĩ gọi là vạn tộc, là bởi vì trong thương minh này có đủ loại chủng tộc sinh linh.

Nhân tộc, Yêu tộc, Thái Cổ hoàng tộc…v…v…

Từ trước đến nay Vạn Tộc Thương Minh luôn duy trì thái độ trung lập, đều bình đẳng đối đãi với thế lực các tộc.

Nguyên nhân cũng vì như thế mà việc làm ăn của bọn họ mới lớn mạnh đến như vậy.

Thậm chí trên cổ lộ chung cực còn có cứ điểm của bọn họ.

Trên không trung của Thương Khâu Thánh Thành, có một bảo khuyết tinh xảo hoa mỹ lơ lửng trong hư không.

Bảo khuyết này xa xỉ mà hoa mỹ, toàn thân được chế tạo từ phù cốt chân kim hi hữu hiếm thấy. Bởi vậy có thể thấy được nội tình của Vạn Tộc Thương Minh cực kỳ thâm hậu.

Các thiên kiêu hội tụ từ bốn phương tám hướng đến nơi đó.

“Hả, vị kia là thiếu tông chủ Lôi Chấn của Chấn Lôi Tông, nghe đồn khi hắn giáng sinh, có lôi đình hội tụ giữa mày, hóa thành một Bất Diệt Lôi Phù.” Một ít thiên kiêu nhìn thấy một bóng dáng trẻ tuổi cưỡi lôi long mã, cả người quấn quanh lôi đình thì lập tức tán thưởng.

Đó là một vị thiên kiêu đầu sỏ rất có danh khí trên cổ lộ chung cực, tu luyện lôi đình chi đạo.

“Vị kia là tiểu thiếu gia của Thiên Bảo tông, Tiễn Đa Tài.” Một tên béo mặc quần áo kim sắc, hình thể đủ để sánh ngang với Lục Nhân Giáp cũng khiến mọi người chú ý.

Tiễn Đa Tài kia ngồi trên một liễn xa chế tạo thành từ kim loại hiếm, lấy chín con bạch long mã huyết mạch thuần khiết kéo xe, trên mười ngón tay đeo đầy nhẫn không gian.

Hết chương 774.
Chương 775

“Tiểu thiếu gia Tiễn Đa Tài của Thiên Bảo tông nổi tiếng có tiền, nghe đồn nội tình tài phú của một ít truyền nhân thế lực bất hủ cũng không nhiều bằng hắn ta.”

Rất nhiều thiên kiêu nhìn Tiễn Đa Tài với đôi mắt nóng cháy.

“Vị tiểu thiếu gia kia thật soái.” Một ít nữ tu tán thưởng.

“Là người soái sao, đó là tiền soái!” Có nam tu chửi thầm.

“Nhưng có Tiễn Đa Tài ở đây thì những thiên kiêu còn lại muốn có được bảo bối cũng rất khó.” Một ít người tấm tắc lắc đầu.

Thật ra giá trị con người của truyền nhân bất hủ thật sự không phong phú bằng Tiễn Đa Tài, bởi vì những tài nguyên thần nguyên tiên tủy đó đều dùng để tu luyện.

Mà ở nơi như Vạn Tộc Thương Minh, tiền mới là đồng tiền mạnh, những thứ khác như thân phận bối cảnh đều phải đứng qua một bên.

Đúng lúc này, bốn phía bỗng vang lên tiếng kinh hô của một ít nam tu sĩ.

Trong hư không, có mưa hoa rơi xuống, bóng dáng một nam một nữ xuất hiện.

Làm các nam tu kinh hô là vị nữ tử trong đó, đó là một nữ tử mặc váy bào đỏ thẫm.

Mặc dù váy bào to rộng, cũng không thể che giấu dáng người bá đạo tuyệt luân của nàng, đường cong ma quỷ thướt tha hấp dẫn khiến những ánh mắt chung quanh giống như nam châm mà hấp thụ đến.

dung mạo của nàng ta cũng kiều diễm động lòng người, giống như yêu tinh mê hoặc người khác.

Khiến người ta chú ý nhất không gì khác ngoài chín cái đuôi cáo lông xù phía sau nữ tử, nó đã thể hiện rõ thân phận của nàng ta.

“Thì ra là quý nữ của Cửu Vĩ Thiên Hồ tộc, Hồ Thanh Thanh.”

“Nàng cũng là một trong những Thần Nữ Thất Mỹ, là người cạnh tranh hữu lực cho vị trí phường chủ tiếp theo của Thần Nữ Phường.”

“Nghe nói nàng cũng là đối thủ lớn nhất của Thiên Nữ Diên.”

“Nhưng sao ta cảm thấy sắc mặt của Hồ Thanh Thanh không quá đẹp?”

“Không phải vô nghĩa sao, Thiên Nữ Diên mượn sức được minh hữu cường đại như Thần Tử Quân gia, phỏng chừng Hồ Thanh Thanh đang cảm thấy đau đầu.”

Sự thật cũng giống như phỏng đoán của mọi người, tâm tình hiện tại của Hồ Thanh Thanh thật sự không tốt.

“Đáng giận, Thiên Nữ Diên kia lại giành trước một bước mà thiết lập quan hệ với Thần Tử Quân gia, phiền phức rồi đây.” Hồ Thanh Thanh cắn môi hồng mà nói.

“Bàn về dung mạo, về dáng người, về kỹ xảo, ta có điểm nào không bằng nữ nhân kia, không được, phải suy tính một phen...” Hồ Thanh Thanh thầm nghĩ.

Nam tử bên cạnh nàng ta nghe thấy lời nói thầm của Hồ Thanh Thanh thì lập tức mở miệng: “Quý nữ cũng không cần phiền não, chủ nhân nhà ta cũng chưa chắc yếu hơn Thần Tử Quân gia kia.”

Trên thực tế, trước khi Thiên Nữ Diên mượn sức Quân Tiêu Dao, Hồ Thanh Thanh đã lựa chọn xong minh hữu.

Một minh hữu cường đại tuyệt đối.

Vốn dĩ theo lý thuyết, có minh hữu này thì Hồ Thanh Thanh có tự tin tuyệt đối có thể hoàn toàn đàn áp Thiên Nữ Diên trong cơ duyên Thái Ách thần miếu.

Nhưng Thiên Nữ Diên đã mượn sức Quân Tiêu Dao, đây là điều làm Hồ Thanh Thanh bất ngờ, đánh cho nàng ta trở tay không kịp.

“Ta cũng không có ý làm thấp đi chủ nhân nhà ngươi, chỉ là Thần Tử Quân gia thật sự không phải người bình thường.”

Có thể trở thành đối thủ cạnh tranh với Thiên Nữ Diên thì chứng tỏ Hồ Thanh Thanh không phải ngu ngốc.

Người nào có thể chọc, người nào không thể chọc, nàng cũng hiểu rất rõ.

Quân Tiêu Dao là người không thể trêu chọc kia.

Mặc kệ về sau tiền đồ của hắn như thế nào, ít nhất hiện tại trên cổ lộ chung cực, người có tư cách trêu chọc Quân Tiêu Dao có thể đếm được trên đầu ngón tay.

“A... Ta thấy quý nữ quá xem trọng Thần Tử Quân gia kia, hắn bị Thiên Đạo nguyền rủa, đã định sẵn là không thể chứng đạo, không bao lâu nữa, hắn sẽ mờ nhạt trong biển người mà thôi.”

“Mà công tử nhà ta chính là thánh linh trời sinh, đã được đĩnh sẵn sẽ trở thành tồn tại sánh vai với đại đế, vật lộn được với cổ hoàng.”

Trong lời nói của nam tử trẻ tuổi kia mang theo sự cuồng nhiệt sùng bái đối với chủ nhân nhà mình. Sự sùng bái này giống như Tự Liệt Quân gia sùng bái Quân Tiêu Dao, quả thực đã trở thành tín ngưỡng.

“Tất nhiên người ta cũng biết rõ thực lực của công tử nhà ngươi, chỉ là...” Hồ Thanh Thanh thở dài khe khẽ.

Chủ nhân mà nam tử trẻ tuổi nhắc đến cực kỳ cường đại, là một trong những cấm kỵ trên cổ lộ chung cực.

Chỉ là hiện tại, vị cấm kỵ kia cũng không tiến đến Thương Khâu cổ tinh, mà chỉ phái hạ nhân của mình tiến đến liên lạc.

Có minh hữu này thì Hồ Thanh Thanh vốn đang tràn đầy tự tin.

Ngặt nổi giữa đường lại xuất hiện một Trình Giảo Kim.

“Mặc kệ, đi vào trước rồi nói sau, nhất định phải giành được vật hôm nay, nó có khả năng trợ giúp trong việc xông vào Thái Ách thần miếu.” Giọng điệu của Hồ Thanh Thanh như nhất định phải có được thứ này.

Trong Thái Ách thần miếu có thứ liên quan đến Thần Thoại Đế, thậm chí là Tiên.

Nếu nàng có được cơ duyên trong đó, vượt qua Thiên Nữ Diên, trở thành phường chủ đời kế tiếp của Thần Nữ Phường thì gần như là chuyện ván đã đóng thuyền.

Tất cả thiên kiêu đều tiến vào bảo khuyết, diện tích trong đó rất rộng lớn, đủ có thể chứa mười vạn sinh linh.

Những thiên kiêu thân phận tối cao như đám người Hồ Thanh Thanh, tiểu thiếu gia Thiên Bảo tông, thiếu tông chủ Chấn Lôi Tông đều ngồi ở vị trí hàng đầu.

Một lão giả Vạn Tộc Thương Hội lên đài làm người chủ trì.

Tu vi của lão đã đạt tới Thánh Nhân Vương cảnh, đủ để trấn áp toàn trường. Trong lúc bầu không khí bắt đầu náo nhiệt lên, một tiếng nói thản nhiên ôn nhuận nhàn nhạt vang lên từ bên ngoài.

“Không hổ là hội giao dịch của Vạn Tộc Thương Minh, cũng có chút náo nhiệt.”

“Tới rồi, chính chủ tới...”

Nghe âm thanh này, ánh mắt của mọi người ở nơi đây đều không hẹn mà cùng nhìn lại.

Ba bóng dáng chậm rãi đi tới.

Quân Tiêu Dao đang ôm Thái Âm Ngọc Thố trong lòng, Thiên Nữ Diên lại dựa vào bên cạnh Quân Tiêu Dao, dáng vẻ thật thuận theo. Lục Nhân Giáp thì đi ở phía bên kia, ưỡn cái bụng to béo ra, vẻ mặt đắc ý và kiêu ngạo, nhìn như cáo mượn oai hùm.

Dù sao lấy thân phận của hắn ta thì đã bao giờ được hưởng thụ vạn chúng chú mục như vậy?

Cũng chỉ khi đi theo bên cạnh Quân Tiêu Dao thì hắn mới có thể hưởng ké được chút ánh sáng như vậy.

Nhìn thấy dáng vẻ tiểu thê tử kia của Thiên Nữ Diên, vô số nam tu ở đây đều tan nát cõi lòng.

Nữ thần mà bọn họ không với tới được lại cho không Quân Tiêu Dao như vậy.

Có lẽ đây là nhân sinh.

Hết chương 775.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom