• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Hot Thần Vương Lệnh (2 Viewers)

  • Chương 139-140

Chương 139 Lời mời của ông chủ Nhị

Nghe thấy tiếng kêu cứu của Carlo Conti, người đứng đầu gia tộc Spoon, một ông già khá thấp bé chế nhạo nói: “Carlo, ông có thể đem lại lợi ích cho chúng tôi đây?”

“Tôi có thể cho các ông tiền!”

“Nói cho tôi biết, các ông muốn bao nhiêu?”

Thấy đối phương cười lạnh không nói gì, Carlo Conti nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi có thể trả lại tất cả các hạng mục mà tôi đã giành được từ chỗ các ông!”

Tứ đại gia tộc vẫn không lên tiếng.

Carlo Conti đỏ mặt, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi nói: “Chỉ cần các ông cứu tôi, giết chết tên họ Tần này, tôi sẽ cho các ông một phần năm gia tộc Conti!”

“Một phần tư!”

“Một phần ba!”

Nhìn thấy người đứng đầu của tứ đại gia tộc vẫn im lặng chế nhạo, Carlo Conti cuối cùng cũng suy sụp.

“Một nửa!”

“Cứu tôi, một nửa tài sản của gia tộc Conti đều thuộc về các ông!”

Nghe vậy, Carl ở một bên sửng sốt, ông ta lo lắng nhìn Tần Thiên.

Ông ta cảm thấy dưới sự cám dỗ của những lợi ích khổng lồ như vậy, tứ đại gia tộc không có lý do gì để từ chối.

Chỉ cần tứ đại gia tộc nhúng tay vào, Tần Thiên muốn sống sót rời khỏi nước Ý là một chuyện rất khó khăn.

“Tôi thừa nhận, thù lao của ông rất hậu hĩnh.” Trưởng lão gia tộc Mickey là một lão già cao gầy, hai mắt trũng sâu.

Ông ta cười lạnh nói: “Tuy nhiên, so với những gì mà Tần tiên sinh đã hứa với chúng tôi thì như vậy là quá ít.”

Carlo Conti ngẩn người một lúc rồi nói: “Tần Thiên cho các ông cái gì?”

“Tôi không tin hắn ta có thể giàu hơn gia tộc Conti chúng tôi!”

“Hắn ta không có khả năng ra giá cao hơn tôi!”

Một câu nói của tộc trưởng gia tộc Mickey đã khiến Carlo Conti hoàn toàn chết lặng.

“Thứ mà Tần tiên sinh đã hứa với chúng tôi là toàn bộ gia tộc Conti của ông.”

“Ông nghĩ xem so với một nửa của ông thì chúng tôi sẽ chọn cái nào?”

Carlo Conti bị tê liệt, bây giờ ông ta đã hiểu, bốn lão già trước mặt ông ta tới đây để phân chia chiếc bánh lớn của cả gia tộc Conti.

Thật lố bịch khi ông ta còn nghĩ rằng bọn họ đến đây để cứu ông.

Bọn họ là những con đại bàng ăn thịt!

Người đứng đầu của gia tộc Hasburg nhìn Tần Thiên cười lạnh nói: “Tần tiên sinh, cậu gọi chúng tôi đến đây chia bánh ngọt, giờ chúng tôi đến rồi.”

“Chỉ cần cậu có thể giữ lời hứa, tứ đại gia tộc chúng tôi cũng sẽ lập tức thực hiện lời hứa.”

“Từ nay trở đi chúng tôi sẽ hỗ trợ doanh nghiệp của cậu về mọi mặt và phát triển ở Ý.”

Tần Thiên cười nhạt nói: “Nhất ngôn cửu đỉnh.”

Vừa dứt lời, hắn giơ tay rút con dao găm trên tay Carlo Conti ra, đâm thẳng vào tim ông ta.

Carlo Conti hét lên và ngã xuống đất, chẳng mấy chốc ông ta đã không còn cử động được nữa.

Ngay cả tộc trưởng của tứ đại gia tộc có địa vị cao, nắm trong tay mạng sống của rất nhiều người cũng không khỏi sợ hãi trước phong cách giết người quyết đoán này.

“Tần tiên sinh tuổi trẻ tài cao, thật đáng ngưỡng mộ.” Một lúc sau, ông chủ gia tộc Porgy mới nghiến răng nghiến lợi, thấp giọng nói.

“Không dám.”

Tần Thiên lau tay, cười nói: “Tần mỗ kết giao bằng hữu khắp nơi.”

“Ai bằng lòng làm bằng hữu của Tần mỗ, ở chỗ Tần mỗ tôi không bao giờ thiếu rượu ngon.”

“Còn nếu như muốn đối đầu với tôi, chỉ cần không sợ chết, tôi cũng sẵn sàng hoan nghênh.”

Câu này là để cho tứ đại gia tộc nghe, cảnh báo bọn họ rằng trong tương lai, tốt nhất là nên yên phận hợp tác.

Trưởng lão của gia tộc Mickey do dự một hồi rồi nói: “Tần tiên sinh, cậu cũng là người của Thần Vương Điện sao?”

“Trần tiên sinh trước đây đã cho chúng tôi thấy sức mạnh phi thường, bây giờ chúng tôi lại biết đến Tần tiên sinh.”

“Tôi rất tò mò, không biết ông chủ của các cậu là người như thế nào.”

Cho đến bây giờ, họ cũng chỉ biết Trần Nhị Cẩu và An Bảo Thiên Thuẫn thuộc Thần Vương Điện, còn về thân phận của Tần Thiên bọn họ vẫn luôn nghi hoặc.

Bọn họ cho rằng Tần Thiên giống với Trần Nhị Cẩu, đều là những thuộc hạ đắc lực của Thần Vương Điện.

Carl thì âm thầm thở phào một hơi, trước đó ông ta vẫn lo lắng đề phòng, bây giờ cuối cùng cũng có thể yên tâm được rồi.

Chẳng trách Tần Thiên lại có thể to gan làm càn như vậy, thì ra hắn là người của Thần Vương Điện, ông ta cảm thấy bản thân mình trước đó đúng là đã quá xem nhẹ Tần Thiên rồi.

Cùng lúc đó, trong lòng ông ta cũng cảm thấy may mắn, may là ông ta không bán đứng Tần Thiên và Tô Tô.

Nếu không thì người nằm giữa vũng máu kia chắc chắn sẽ là ông ta.

Trước sự nghi hoặc của gia tộc Mickey và những gia tộc khác, Tần Thiên lúc này đang muốn nói gì đó thì từ xa trong không trung, đột nhiên có một chiếc trực thăng màu đen bay qua.

Hắn không nhịn được quay đầu qua nhìn.

Tất cả mọi người ở hiện trường cũng bị thu hút, họ đều ngẩng đầu lên xem.

Nhìn thấy thân máy bay được phun hoa văn Medusa ba chân, đám người gia tộc Mickey vô cùng kích động.

“Là chuyên cơ riêng của ông chủ Nhị!”

“Không ngờ lại kinh động đến ông chủ Nhị!”

“Mau lên, nghênh đón ông chủ Nhị!”

Nhìn chiếc trực thăng dừng lại trên bãi cỏ, bọn họ đều đến nghênh đón với sự phấn khích.

Carl ngẩn người ra một lúc, bỗng nhiên nghiến răng nói: “Hỏng rồi!”

“Tần tiên sinh, là tổ chức Mafia.”

“Bọn họ mới là bang phái lớn nhất ở nước Ý, ông chủ Nhị trong truyền thuyết kia đích thân đến đây, lần này gặp rắc rối thật rồi.”

Ngay cả Trần Nhị Cẩu cũng lập tức cảnh giác.

Anh ta vung tay lên, hơn trăm thành viên đội Thiên Thuẫn bày trận phía sau Tần Thiên.

Anh ta cũng tự mình xung phong đứng cạnh Tần Thiên, nghiêm trận chờ đợi.

Cửa khoang trực thăng mở ra, ông chủ Nhị trong truyền thuyết không xuất hiện, mà là một thanh niên có ánh mắt sắc bén.

Anh ta sau khi nhìn thấy các chưởng môn của tứ đại gia tộc cũng chỉ lạnh lùng gật đầu.

Sau đó, cao giọng nói: “Tôi là vệ sĩ thân cận của của ông chủ Nhị.”

“Phụng mệnh ông chủ Nhị đến đón một vị khách quý.”

Anh ta nhìn về phía Tần Thiên, bước nhanh tới rồi hơi khom người, trầm giọng nói: “Dám hỏi, ngài có phải là người đứng đầu Thần Vương Điện, Tần Thần Vương hay không?”

Cái gì?

Tần Thiên chính là người đứng đầu Thần Vương Điện, là vị Thần Vương trong truyền thuyết đó sao?

Tứ đại gia tộc và Carl ở đó đều ngây cả người.

Tần Thiên gật đầu mỉm cười nói: “Ông chủ Nhị của các cậu tìm tôi có việc gì?”

Người vệ sĩ thân cận thấp giọng nói: “Ông chủ Nhị nói, chuyện mà Tần tiên sinh dặn dò đã làm xong rồi.”

“Đúng lúc Tần tiên sinh đến nước Ý, nếu được ông chủ Nhị muốn mời Tần tiên sinh đến đảo một chuyến để thể hiện lòng hiếu khách.”

Trần Nhị Cẩu nghi hoặc nói: “Lão đại, anh gặp ông chủ Nhị của bọn họ lúc nào vậy? Lại còn làm giao dịch?”

Tần Thiên khẽ cười, cuối cùng đứng lên.

“Ông chủ Nhị quả nhiên tai mắt thông thiên.”

“Nếu đã như vậy, Nhị Cẩu, bảo các huynh đệ giải tán, cậu đi với tôi một chuyến.”

“Vâng!” Trần Nhị Cẩu lập tức đi theo.

Tần Thiên không nhịn được cười nói: “Đừng để mất mặt, để thứ này lại đi.”

Trần Nhị Cẩu do dự.

Tần Thiên cười nói: “Sao vậy, lẽ nào cậu còn sợ ông chủ Nhị sẽ nhốt chúng ta lại trên hòn đảo kia sao?”

“Trong thiên hạ này, người có thể nhốt được Tần mỗ tôi, chỉ sợ là vẫn còn chưa ra đời.”

Lúc này, hắn tươi cười trò chuyện, khí thế thấu trời.

Trần Nhị Cẩu cười lớn, ném súng tiểu liên trong tay cho một thành viên trong đội ở đằng xa rồi đi theo Tần Thiên lên trực thăng.

Trực thăng được in hình Madusa ba chân chậm rãi cất cánh.

“Cung tiễn Tần tiên sinh!”

“Gặp được ông chủ Nhị thì hãy chào hỏi thay chúng tôi!”

“Tần Thần Vương, sau khi trở về nếu có thời gian thì hãy cho chúng tôi có cơ hội được tiếp đãi tận tình!”

Đám người gia tộc Mickey hét lớn về phía trực thăng.

Giờ phút này bọn họ không còn vẻ lạnh lùng, họ trông giống như những học sinh tiểu học háo hức được giáo viên khen ngợi.
Chương 140 Giao dịch

Carl hoàn toàn ngây người.

Cho đến khi chiếc trực thăng biến thành một chấm đen rồi biến mất vào bầu trời xanh xa xôi, đầu ông ta vẫn còn hơi choáng váng.

Ông ta nhớ lại lần đầu tiên gặp Tần Thiên ở Long Giang. Khi đó Tần Thiên để lộ ra một chút uy phong khiến cho ông ta chú ý.

Ông ta hỏi Tần Thiên có từng nghe nói về người trên hòn đảo nhỏ của nước Ý chưa. Lúc đó ông ta hỏi với sự khoe khoang bên trong đó.

Tần Thiên khi đó chỉ mỉm cười không trả lời.

Cho nên Carl cảm thấy Tần Thiên chỉ là có chút thủ đoạn nhỏ ở Long Giang, cùng lắm chỉ là một tên côn đồ.

Không thể so sánh với Mafia chuyên nghiệp trên hòn đảo nhỏ ở Ý.

Không thể ngờ rằng Tần Thiên lại là khách quý của ông chủ Nhị!

Mà theo lời vệ sĩ thân cận đó nói, Tần Thiên giao phó việc cho ông chủ Nhị?

Điều này... cũng hơi quá sức tưởng tượng rồi.

Nhưng nghĩ đến việc Tần Thiên chính là chủ nhân Thần Vương Điện nổi tiếng đó, ông ta cảm thấy mọi thứ đều có lý.

...

Từ thành phố Lan đến đảo Sicilia cách hơn một nghìn km.

Chiếc máy bay trực thăng có hình Medusa ba chân này mặc dù được làm riêng cho ông chủ Nhị, có tính năng ưu việt và có tốc độ hơn 300km một giờ.

Tuy nhiên, cũng phải bay mất vài tiếng đồng hồ.

Có điều Tần Thiên cũng không để ý, hắn nhìn kiến trúc của thành phố, sông núi phía dưới, thưởng thức phong cảnh nước Ý.

Trần Nhị Cẩu cảm thấy nhàm chán, liền hỏi người vệ sĩ thân cận: “Người anh em, cậu tên là gì?”

“Ông chủ Nhị cử cậu tới đây đón khách quý, vậy chứng tỏ cậu rất được ông chủ Nhị tin cậy nhỉ?”

Nét mặt người vệ sĩ thân cận không chút thay đổi nói: “Tôi tên Đạt Đán, ông chủ Nhị là cha nuôi của tôi.”

“Thì ra là vậy.” Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Đạt Đán, Trần Nhị Cẩu không nhịn được muốn trêu chọc anh ta.

“Nếu cậu là con nuôi của ông chủ Nhị, vậy có nghĩa là chờ ông chủ Nhị thoái vị, cậu sẽ kế thừa vị trí của ông ấy sao?”

Đạt Đán liếc Trần Nhị Cẩu nhưng không nói gì.

Trần Nhị Cẩu mỉm cười, nói: “Bị tôi nói trúng rồi phải không? Tôi tên là Trần Nhị Cẩu, Đạt Đán sau này cậu sẽ phụ trách bang phái Mafia, vậy chúng ta sẽ thân thiết hơn rồi.”

Đạt Đán không mấy dễ chịu nói: “Anh nói bậy bạ cái gì vậy!”

“Cha nuôi tôi, ông ấy có rất nhiều con.”

“Để tôi đến đây chỉ là vì tiếng Trung của tôi tốt hơn mà thôi.”

“Ồ.” Trần Nhị Cẩu thay đổi chủ đề nói: “Tôi nghe nói mọi thứ trong giới Mafia các cậu bây giờ đều nghe theo ông chủ Nhị.”

“Có người nói với tôi, ông chủ lớn của các cậu đã qua đời từ lâu, là thật sao?”

Tần Thiên khá hứng thú đối với câu hỏi này. Mafia nổi tiếng thế giới, nhưng mọi người đều không biết gì về ông chủ lớn của bọn họ.

Mọi chuyện ngoài mặt đều do ông chủ Nhị xử lý.

Hắn không nhịn được nói: “Đạt Đán, ông chủ lớn của các cậu có phải bị ốm rồi không, cho nên mới sống ẩn?”

Đạt Đán vốn không định trả lời câu hỏi này, nhưng Tần Thiên đích thân hỏi, anh ta do dự một hồi rồi nói: “Tôi không biết.”

“Tôi cũng chưa từng gặp ông chủ lớn bao giờ.”

Ngay cả những thành viên cốt cán như Đạt Đán cũng chưa từng gặp ông chủ lớn, Trần Nhị Cẩu và Tần Thiên đều cảm thấy hơi ngạc nhiên.

Trần Nhị Cẩu vỗ vai Đạt Đán, lại tiếp tục tiếp cận làm quen.

“Đạt Đán, cậu đã từng tới phương Đông chúng tôi bao giờ chưa?”

“Phong cảnh bên đó không thua gì ở đây. Hơn nữa, các cô gái bên đó đều rất xinh đẹp.”

“Đúng rồi, cậu có vợ chưa? Tôi giới thiệu cho cậu một người nhé?”

Đạt Đán đỏ mặt và nói: “Không cần.”

“Khi nào đến lúc, cha nuôi sẽ sắp xếp cho tôi một cuộc hôn nhân.”

Tần Thiên không khỏi gật đầu, từ điều này có thể thấy được nội bộ Mafia đoàn kết và trung thành đến cỡ nào.

Những người như Đạt Đán hẳn là đã mồ côi từ nhỏ và được ông chủ Nhị nhận làm con nuôi. Họ không có kế hoạch của riêng mình, mọi thứ đều nghe theo sự sắp xếp của cha nuôi.

Bao gồm cả việc kết hôn.

Từ khía cạnh này có thể cảm nhận được một chút hương vị của chủ nghĩa cộng hưởng.

“Bây giờ là thời đại nào rồi còn sắp đặt hôn nhân. Thật nhàm chán.”

“Hơn nữa, con dâu được cha nuôi cậu sắp xếp cho có thể đẹp như những minh tinh này không?”

Trần Nhị Cẩu lấy điện thoại của mình ra và cho Đạt Đán xem ảnh của những người nổi tiếng, vô sỉ giống như một tên côn đồ dẫn dắt học sinh ba tốt phạm lỗi.

Mặc dù Đạt Đán rất xấu hổ, nhưng anh ta vẫn liếc nhìn với sự bối rối trên khuôn mặt.

Thấy đã gần đến lúc, Trần Nhị Cẩu quàng tay qua vai Đạt Đán và nói: “Người anh em, tôi biết cậu thích mà.”

“Thêm wechat đi, nếu cậu thích, tôi sẽ gửi wechat của cô ấy cho cậu.”

“Yên tâm đi, chỉ cần cậu nói ra tên Trần Nhị Cẩu tôi ra, những mỹ nữ này sẽ ngoan ngoãn bay tới đảo gặp cậu.”

Đạt Đán đỏ mặt và nói: “Tôi không có WeChat, đó là thứ gì?”

Trần Nhị Cẩu cười nói: “Cái này không quan trọng, dù gì thì chúng ta để lại thông tin liên lạc là được.”

“Đúng rồi Đạt Đán, bây giờ trên đảo bọn cậu có bao nhiêu Mafia?”

“Cậu có biết lần này ông chủ Nhị mời lão đại của chúng tôi tới làm gì không?”

Tần Thiên cười không nói lời nào, hắn biết rằng Trần Nhị Cẩu đã đi loanh quanh từ lâu, nhưng thực tế cậu ta vẫn muốn lấy một số thông tin từ miệng Đạt Đán.

Suy cho cùng thì nơi mà họ sẽ đến là Đảo Mafia nổi tiếng thế giới.

Trong trường hợp thông thường, Mafia sẽ không bao giờ mời các thế lực khác đến lãnh thổ địa bàn của họ.

Lần phá lệ vì Tần Thiên, mặc dù trước mắt xem ra là có ý tốt, nhưng không thể không đề phòng.

Tục ngữ có câu, vua không gặp vua. Nhưng mà bây giờ, vua sẽ sớm gặp vua, nếu có bất kỳ xích mích nào giữa hai vị vua vậy thì phải làm sao?

Một khi trở mặt, chỉ dựa vào hai người bọn họ làm sao có thể thoát khỏi đảo Sicilia?

Nhị Cẩu phải có một kế hoạch phòng bị.

Lần này, Đạt Đán trực tiếp trả lời: “Có năm triệu người trên đảo, gần một nửa trong số họ là người nhà của chúng tôi, phần còn lại cũng là bạn bè của chúng tôi.”

Trần Nhị Cẩu sửng sốt, anh ta và Tần Thiên nhìn nhau, trong mắt đều có vài phần kinh ngạc.

Theo ý của Đạt Đán thì người nhà của họ, cũng tức là anh em trong tổ chức, lên tới hai triệu người.

Ở một góc độ nào đó, đã gần như tương tự như một đất nước nhỏ.

“Còn về lí do tại sao cha nuôi mời Tần tiên sinh...” Đạt Đán nhìn Tần Thiên: “Tôi nghĩ Tần tiên sinh có lẽ đã biết.”

Tần Thiên gật đầu, trầm ngâm một lát, hắn nói: “Ông chủ Nhị hồi phục tốt chứ?”

Đạt Đán đứng dậy và chào Tần Thiên theo nghi thức trang trọng nhất của nơi đây.

“Cha nuôi hồi phục rất tốt, ông ấy luôn khen ngợi văn hóa phương Đông rất sâu sắc, thần châm của Tần tiên sinh rất có hiệu quả.”

“Ông ấy nói chỉ tiếc một điều là lần trước không gặp được anh.”

Trần Nhị Cẩu nhìn Tần Thiên cười nói: “Ông ấy không gặp được anh, nhưng anh đã chữa bệnh cho ông ấy rồi, nói như vậy, anh đã nhờ tên Vương Bá Niên kia ra tay à?”

Tần Thiên mỉm cười gật đầu.

Trần Nhị Cẩu cau mày nói: “Anh rốt cuộc đã thực hiện giao dịch gì với ông chủ Nhị?”

Tần Thiên cười nói: “Lát nữa cậu sẽ biết thôi.”

“Nhị Cẩu, nếu như tin tức mà ông chủ Nhị đưa ra giống với điều mà tôi đã dự đoán trước đó, vậy thì chuyện năm đó của lão đầu tử rất có khả năng sẽ có chút manh mối.”

“Anh nói cái gì?” Sắc mặt Trần Nhị Cẩu thay đổi kịch liệt.

Lúc này, trong mắt anh ta đầy sát khí, không còn dáng vẻ của một tên hâm chảy nước dãi khi xem ảnh của người nổi tiếng nữa.

Anh ta biết, lão đầu tử mà Tần Thiên nói chính là lão chưởng quỹ.

Mà chuyện năm đó, đương nhiên chính là trận chiến kinh hoàng và bi thảm dẫn đến việc Diêm Vương Điện bị phá hủy trong một đêm.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Bất Diệt Thần Vương
  • Đang cập nhật
(Full) Binh Vương Chiến Thần
Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom