Hắn thức dậy. Hắn nhớ lại những chuyện tối qua.
Hắn cầm lên chiếc chăn do cô đắp. Hắn nhíu mày. Ánh mắt của hắn chùn xuống.
Đến lớp. Cô bị sốt,nên ở phòng y tế. Hắn biết rõ cô đang trốn hắn.
Đợi hắn đi. Cô vọt lên lớp. Nghe hội bạn bàn tán sôi nổi.
"Hôm qua người yêu cũ của thầy kết hôn!"
"Hèn chi sáng giờ thấy thầy để hồn đi đâu"
Rồi đám bạn quay sang hỏi cô "Cậu hay đến nhà thầy ôn toán,vậy tối qua thầy có đi dự tiệc cưới không?"
Cô lắc đầu "không biết"
Một đứa bạn lại chen vô "nghe nói là mối tình 6 năm. Từng sống chung nữa đó"
Thì ra. Đêm qua thầy say là vì đi dự tiệc cưới người yêu cũ. Thầy vì nhớ nhung,rõ ràng thầy không buông bỏ được nên mới đau lòng mà nhìn nhầm ra cô là người ấy. Đó là do cô tự suy diễn
Cô khóc tức tưởi trong phòng vệ sinh. Càng đau lòng hơn khi nghĩ đến việc họ từng chung sống
Tối đó cô chẳng thèm đến nhà hắn nữa. Hắn cũng chẳng gọi cho cô như thường lệ "lại đi uống trà sữa rồi hả?" [...] "Trốn đi karaoke đúng không?" [...] "lười học nên bảo là bệnh à?" [....] "có tin tôi gọi cho bố mẹ em để xác nhận rằng em không bị bệnh không?"
Cô chui vào phòng,trùm chăn khóc. Lâu rồi cô mới khóc như thế.
Hắn biết đêm nay cô sẽ không đến học. Lòng hắn nóng hổi. Hắn muốn được gặp cô. Cả ngày hôm nay cô đã trốn hắn ...
Nhưng hắn lại nghĩ. Không gặp sẽ tốt hơn. Hắn không biết phải nói thế nào về hành động thân mật tối qua.
Chẳng lẽ hắn sẽ nói "vì tôi cũng thích em"
Không. Hắn không thích cô. Hắn chỉ là thầy quan tâm thầy trò nên khiến cô hiểu lầm. Hắn muốn nói cô đừng thích hắn nữa.
Hắn muốn nói hành động thân mật đêm qua không xuất phát từ tình cảm gì khác mà vì hắn say ...
Đó là hắn tự dối lòng mình !!!
Bình luận facebook