Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 959: Một kích quét ngang trời
Cuối cùng, cả người Thần Tử áo đen bị đánh tan xác, linh hồn bị hủy diệt hoàn toàn, không thể hồi phục. Chỉ có bảo vật không gian mang theo người bị Diệp Thành phất tay áo ra, thu vào trong ngọc Thuần Thanh Lưu Ly Như Ý.
Đây là vị Thần Tử đầu tiên trong số các đại giáo Chân Tiên đến tấn công mất mạng.
“Ặc!”
Khi Thần Tử áo đen chết đi, cả bầu trời im lặng như tờ, tất cả mọi người đều kinh hãi dừng hành động trong tay lại, run rẩy nhìn qua. Ngay cả mấy Thần Tử cũng biến sắc, đám Kim Tung, Trùng Dương đều mặt vàng như nghệ.
Một Thần Tử đã mất mạng rồi!
Hơn nữa còn bị Diệp Thành giết giữa vạn quân, vô số Nguyên Anh, Kim Đan và các Thần Tử khác xung quanh muốn cứu nhưng không thể cứu được. Uy lực Diệp Thành thể hiện ra lúc này quá mức đáng sợ, quả thực là kinh thiên động địa, chấn động vũ trụ!
“Ầm!”
Giữa hư không, pháp tắc rền vang, một mặt trời ma hiện lên, tỏa ra ánh sáng, sau đó chậm rãi tối đi, cuối cùng biến mất hoàn toàn.
Đây là pháp tắc của Thần Tử áo đen cộng hưởng với trời đất khi hắn chết, khiến trời đất thương cảm. Nguyên Anh càng mạnh chết đi, thì dị tượng cộng hưởng trời đất như vậy lại càng hoành tráng, cũng càng khiến lòng người kinh hãi.
Ngay cả Thần Tử áo đen mạnh mẽ như vậy cũng mất mạng trong tay Diệp Thành, bị anh bóp chết như một con kiến, vậy những người khác thì sao?
Mấy Thần Tử Kim Tung, Kim Hoa, Trùng Dương, Huyền Không, Diệt Tận cũng không mạnh hơn Thần Tử áo đen bao nhiêu. Cho dù là Huyền Không, Vân Lam cũng chưa thực sự thoát khỏi cảnh giới Thần Tử này, trở thành đối thủ của Diệp Thành.
Tất cả bọn họ đều không biết, lúc này Diệp Thành không có ý định nương tay.
“Kích đâu!”, Diệp Thành quát lên.
Cửu Khiếu Thần Anh đã phục hồi xong xuôi nhoáng lên một cái, hóa thành một luồng sáng vàng rơi vào tay Diệp Thành, hiện ra một thanh thần kích hoa văn rồng dài mấy trượng. Trên thanh thần kích kia, một con rồng vàng chín vuốt ngửa lên trời gầm thét, tròng mắt linh hoạt sống động, từng tia khí tức thần thánh đang ấp ủ trên đó. Uy lực của thanh thần kích này gần bằng với bán tiên bảo.
“Ầm!”
Diệp Thành có kích trong tay, khí tức lại tăng vọt thêm.
Anh đâm mạnh một cái, mũi thần kích lóe lên ánh sáng rực rỡ chói lòa, xé rách hư không, trong chớp mắt đã vượt qua mấy chục dặm không gian, vọt đến trước mặt Huyền Không.
“Gừ!”
Thần thú thủ hộ của Trường Sinh Giáo là Song Sí Thiên Long gầm lớn, thân thể dài mấy nghìn trượng kéo căng trong hư không, uy áp cuồn cuộn hiện lên trên người nó. Nó sải đôi cánh ra, vô số hoa văn màu tím trên cánh xuất hiện, che trời rợp đất, giống như hai vách tường phong tỏa hư không, phong tỏa cả bầu trời.
Trong lúc hoảng loạn, Huyền Không cũng lấy thần thông mạnh nhất của mình ra.
“Nhất Niệm Sinh Thế Giới!”
Vô số thế giới hiện ra trước mặt hắn, cuối cùng trải ra, hóa thành lớp màn chắn do vô số biển sao tạo thành. Mỗi đốm sao chính là một thế giới, cho dù “Thần Tử Diệt Tận” được xưng tụng là có thể nhảy qua hư không đến đây, thì sợ là cũng phải mất thời gian rất dài mới có thể xuyên qua lớp màn chắn được tạo thành từ các thế giới này. Chỉ dựa vào phép thần thông này thì Huyền Không đã đủ bất bại.
“Vù!”
Vị Đại Thần Tử này của Trường Sinh Giáo vừa thể hiện sức mạnh phòng ngự mạnh nhất của mình, đang thở phào nhẹ nhõm thì bỗng ngẩng đầu lên, nhìn thấy Song Sí Thiên Long vắt ngang hư không kia bỗng cứng người lại.
Sau đó, một luồng cầu vồng vàng rực rỡ, sắc bén đến mức không thể tưởng tượng được, xuyên từ đầu rồng thấu đến tận đuôi, cuối cùng xuyên qua hai lớp màn chắn được tạo thành từ đôi cánh màu tím, trong chớp mắt đã đến phía trước biển sao vô tận.
Huyền Không ngẩng đầu, hai mắt trợn tròn, chỉ thấy Diệp Thành khẽ vung thanh thần kích màu vàng trong tay. Thanh thần kích kia như được thần nhập, trong chớp mắt đâm xuyên lớp màn chắn vô tận, xuyên thấu từng tầng hư không, hủy diệt vô số thế giới, rồi đâm vào hắn.
“Vù!”
Trong hư không chỉ nhìn thấy một luồng ánh sáng rực rỡ xuyên thủng trời xanh.
Bất kể là Song Sí Thiên Long hay là mấy tỷ thế giới đều không thể ngăn cản được anh. Thậm chí Huyền Không còn nhìn thấy rõ vẻ bình thản trên khuôn mặt Diệp Thành, nhưng đã không kịp phản ứng nữa.
Sau lưng hắn, một đoạn thần kích có hoa văn rồng xuất hiện giữa không trung, đâm sâu vào người hắn, sau đó khẽ xoắn lại.
“Phụt!”
Cả linh hồn lẫn nguyên anh của Huyền Không đều bị nhát kích này của Diệp Thành xoắn tan nát. Mấy tấm thần phù thế mạng trong người hắn còn chưa kịp dùng đến, hắn đã hóa thành tro tàn, bị thần niệm vô tận trên thần kích hủy hoại sạch sẽ linh hồn.
Trong chớp mắt, vị Thần Tử thứ hai đã mất mạng, cả biển sao đều lấy làm sợ hãi.
Còn chưa đến một giây, Thần Tử thứ hai đã ngã xuống, hơn nữa còn trong tình huống có thần phù thế mạng trên người, vậy mà bị Diệp Thành giết chết, không kịp dùng đến.
Tuy thần phù này do Chân Tiên dùng tinh huyết để viết nên, có các loại phép thần thông không thể tin được, dưới Hợp Đạo, cho dù nguyên anh bị nứt vỡ thì cũng có thể sống lại trong thời gian nhất định, nhưng dù sao cũng không phải là vô địch.
Thần kích hoa văn rồng trong tay Diệp Thành chuyên khắc chế thần phù thế mạng.
Thanh thần kích này vốn có tên là Phương Thiên Họa Kích, là binh khí của một vị Chân Tiên tung hoành vô địch ở thế giới tinh hà trung tâm. Vị Chân Tiên kia tên là Phụng Hiến, cả đời chinh chiến, sát khí nồng đậm đến mức không thể tưởng tượng được.
Lão ta từng giết mấy tỷ chúng sinh, vô số ngôi sao, cuối cùng dùng máu Chân Tiên kết hợp với sát khí vô tận, ngưng tụ thành thanh Phương Thiên Họa Kích này, điểm đáng sợ nhất của nó là bên trong chứa một luồng thần niệm ngút trời tàn phá linh hồn.
Tuy Diệp Thành chỉ dùng Bách Niệm Thành Binh mô phỏng, nhưng vẫn mang đủ uy lực của Phương Thiên Họa Kích.
Trước kia anh không muốn thể hiện, chỉ vì sợ những Thần Tử này bỏ trốn, nhưng bây giờ đã đến lúc lật mặt, Diệp Thành chẳng còn kiêng dè khi dùng đến món sát khí cực kỳ đáng sợ này.
“Soạt!”
Một kích quét ngang trời, thần kích như rồng, ánh sáng vàng và xanh quấn quanh, một vệt vàng bỗng vụt qua hư không nghìn trượng. Bảy tám trưởng lão Nguyên Anh còn chưa kịp phản ứng, thân thể đã bị chém làm đôi giữa không trung, cả nguyên anh lẫn linh hồn đều bị vệt vàng cắt nửa.
Những trưởng lão này đều đến từ các đại giáo Chân Tiên.
Mỗi người bọn họ đều có giá trị con người vô cùng hùng hậu, sở hữu đủ loại thần thông bí bảo giữ mạng và một số bảo vật kéo dài mạng sống, tuy kém hơn thần phù thế mạng một chút, nhưng bình thường cũng không thể giết bọn họ một cách dễ dàng. Nhưng hiện giờ, đứng trước Phương Thiên Họa Kích, tất cả pháp bảo bí thuật đều chẳng khác gì tờ giấy, bị cắt làm đôi, linh hồn bị sát khí kinh thiên động địa xé nát thành mảnh vụn, cho dù Chân Tiên Hợp Đạo đến tận đây cũng đừng mong sống lại.
“Bốp bốp bốp!”
Lúc này, con Song Sí Thiên Long kia mới nứt toác hẳn ra.
Vô số xương thần và máu thần màu vàng nhạt bay đầy trời, tản khắp hư không, giống như một đóa pháo hoa nở rộ, vô cùng rực rỡ.
Nhưng tất cả những người chứng kiến đều thấy trong lòng lạnh lẽo như băng.
Đây là vị Thần Tử đầu tiên trong số các đại giáo Chân Tiên đến tấn công mất mạng.
“Ặc!”
Khi Thần Tử áo đen chết đi, cả bầu trời im lặng như tờ, tất cả mọi người đều kinh hãi dừng hành động trong tay lại, run rẩy nhìn qua. Ngay cả mấy Thần Tử cũng biến sắc, đám Kim Tung, Trùng Dương đều mặt vàng như nghệ.
Một Thần Tử đã mất mạng rồi!
Hơn nữa còn bị Diệp Thành giết giữa vạn quân, vô số Nguyên Anh, Kim Đan và các Thần Tử khác xung quanh muốn cứu nhưng không thể cứu được. Uy lực Diệp Thành thể hiện ra lúc này quá mức đáng sợ, quả thực là kinh thiên động địa, chấn động vũ trụ!
“Ầm!”
Giữa hư không, pháp tắc rền vang, một mặt trời ma hiện lên, tỏa ra ánh sáng, sau đó chậm rãi tối đi, cuối cùng biến mất hoàn toàn.
Đây là pháp tắc của Thần Tử áo đen cộng hưởng với trời đất khi hắn chết, khiến trời đất thương cảm. Nguyên Anh càng mạnh chết đi, thì dị tượng cộng hưởng trời đất như vậy lại càng hoành tráng, cũng càng khiến lòng người kinh hãi.
Ngay cả Thần Tử áo đen mạnh mẽ như vậy cũng mất mạng trong tay Diệp Thành, bị anh bóp chết như một con kiến, vậy những người khác thì sao?
Mấy Thần Tử Kim Tung, Kim Hoa, Trùng Dương, Huyền Không, Diệt Tận cũng không mạnh hơn Thần Tử áo đen bao nhiêu. Cho dù là Huyền Không, Vân Lam cũng chưa thực sự thoát khỏi cảnh giới Thần Tử này, trở thành đối thủ của Diệp Thành.
Tất cả bọn họ đều không biết, lúc này Diệp Thành không có ý định nương tay.
“Kích đâu!”, Diệp Thành quát lên.
Cửu Khiếu Thần Anh đã phục hồi xong xuôi nhoáng lên một cái, hóa thành một luồng sáng vàng rơi vào tay Diệp Thành, hiện ra một thanh thần kích hoa văn rồng dài mấy trượng. Trên thanh thần kích kia, một con rồng vàng chín vuốt ngửa lên trời gầm thét, tròng mắt linh hoạt sống động, từng tia khí tức thần thánh đang ấp ủ trên đó. Uy lực của thanh thần kích này gần bằng với bán tiên bảo.
“Ầm!”
Diệp Thành có kích trong tay, khí tức lại tăng vọt thêm.
Anh đâm mạnh một cái, mũi thần kích lóe lên ánh sáng rực rỡ chói lòa, xé rách hư không, trong chớp mắt đã vượt qua mấy chục dặm không gian, vọt đến trước mặt Huyền Không.
“Gừ!”
Thần thú thủ hộ của Trường Sinh Giáo là Song Sí Thiên Long gầm lớn, thân thể dài mấy nghìn trượng kéo căng trong hư không, uy áp cuồn cuộn hiện lên trên người nó. Nó sải đôi cánh ra, vô số hoa văn màu tím trên cánh xuất hiện, che trời rợp đất, giống như hai vách tường phong tỏa hư không, phong tỏa cả bầu trời.
Trong lúc hoảng loạn, Huyền Không cũng lấy thần thông mạnh nhất của mình ra.
“Nhất Niệm Sinh Thế Giới!”
Vô số thế giới hiện ra trước mặt hắn, cuối cùng trải ra, hóa thành lớp màn chắn do vô số biển sao tạo thành. Mỗi đốm sao chính là một thế giới, cho dù “Thần Tử Diệt Tận” được xưng tụng là có thể nhảy qua hư không đến đây, thì sợ là cũng phải mất thời gian rất dài mới có thể xuyên qua lớp màn chắn được tạo thành từ các thế giới này. Chỉ dựa vào phép thần thông này thì Huyền Không đã đủ bất bại.
“Vù!”
Vị Đại Thần Tử này của Trường Sinh Giáo vừa thể hiện sức mạnh phòng ngự mạnh nhất của mình, đang thở phào nhẹ nhõm thì bỗng ngẩng đầu lên, nhìn thấy Song Sí Thiên Long vắt ngang hư không kia bỗng cứng người lại.
Sau đó, một luồng cầu vồng vàng rực rỡ, sắc bén đến mức không thể tưởng tượng được, xuyên từ đầu rồng thấu đến tận đuôi, cuối cùng xuyên qua hai lớp màn chắn được tạo thành từ đôi cánh màu tím, trong chớp mắt đã đến phía trước biển sao vô tận.
Huyền Không ngẩng đầu, hai mắt trợn tròn, chỉ thấy Diệp Thành khẽ vung thanh thần kích màu vàng trong tay. Thanh thần kích kia như được thần nhập, trong chớp mắt đâm xuyên lớp màn chắn vô tận, xuyên thấu từng tầng hư không, hủy diệt vô số thế giới, rồi đâm vào hắn.
“Vù!”
Trong hư không chỉ nhìn thấy một luồng ánh sáng rực rỡ xuyên thủng trời xanh.
Bất kể là Song Sí Thiên Long hay là mấy tỷ thế giới đều không thể ngăn cản được anh. Thậm chí Huyền Không còn nhìn thấy rõ vẻ bình thản trên khuôn mặt Diệp Thành, nhưng đã không kịp phản ứng nữa.
Sau lưng hắn, một đoạn thần kích có hoa văn rồng xuất hiện giữa không trung, đâm sâu vào người hắn, sau đó khẽ xoắn lại.
“Phụt!”
Cả linh hồn lẫn nguyên anh của Huyền Không đều bị nhát kích này của Diệp Thành xoắn tan nát. Mấy tấm thần phù thế mạng trong người hắn còn chưa kịp dùng đến, hắn đã hóa thành tro tàn, bị thần niệm vô tận trên thần kích hủy hoại sạch sẽ linh hồn.
Trong chớp mắt, vị Thần Tử thứ hai đã mất mạng, cả biển sao đều lấy làm sợ hãi.
Còn chưa đến một giây, Thần Tử thứ hai đã ngã xuống, hơn nữa còn trong tình huống có thần phù thế mạng trên người, vậy mà bị Diệp Thành giết chết, không kịp dùng đến.
Tuy thần phù này do Chân Tiên dùng tinh huyết để viết nên, có các loại phép thần thông không thể tin được, dưới Hợp Đạo, cho dù nguyên anh bị nứt vỡ thì cũng có thể sống lại trong thời gian nhất định, nhưng dù sao cũng không phải là vô địch.
Thần kích hoa văn rồng trong tay Diệp Thành chuyên khắc chế thần phù thế mạng.
Thanh thần kích này vốn có tên là Phương Thiên Họa Kích, là binh khí của một vị Chân Tiên tung hoành vô địch ở thế giới tinh hà trung tâm. Vị Chân Tiên kia tên là Phụng Hiến, cả đời chinh chiến, sát khí nồng đậm đến mức không thể tưởng tượng được.
Lão ta từng giết mấy tỷ chúng sinh, vô số ngôi sao, cuối cùng dùng máu Chân Tiên kết hợp với sát khí vô tận, ngưng tụ thành thanh Phương Thiên Họa Kích này, điểm đáng sợ nhất của nó là bên trong chứa một luồng thần niệm ngút trời tàn phá linh hồn.
Tuy Diệp Thành chỉ dùng Bách Niệm Thành Binh mô phỏng, nhưng vẫn mang đủ uy lực của Phương Thiên Họa Kích.
Trước kia anh không muốn thể hiện, chỉ vì sợ những Thần Tử này bỏ trốn, nhưng bây giờ đã đến lúc lật mặt, Diệp Thành chẳng còn kiêng dè khi dùng đến món sát khí cực kỳ đáng sợ này.
“Soạt!”
Một kích quét ngang trời, thần kích như rồng, ánh sáng vàng và xanh quấn quanh, một vệt vàng bỗng vụt qua hư không nghìn trượng. Bảy tám trưởng lão Nguyên Anh còn chưa kịp phản ứng, thân thể đã bị chém làm đôi giữa không trung, cả nguyên anh lẫn linh hồn đều bị vệt vàng cắt nửa.
Những trưởng lão này đều đến từ các đại giáo Chân Tiên.
Mỗi người bọn họ đều có giá trị con người vô cùng hùng hậu, sở hữu đủ loại thần thông bí bảo giữ mạng và một số bảo vật kéo dài mạng sống, tuy kém hơn thần phù thế mạng một chút, nhưng bình thường cũng không thể giết bọn họ một cách dễ dàng. Nhưng hiện giờ, đứng trước Phương Thiên Họa Kích, tất cả pháp bảo bí thuật đều chẳng khác gì tờ giấy, bị cắt làm đôi, linh hồn bị sát khí kinh thiên động địa xé nát thành mảnh vụn, cho dù Chân Tiên Hợp Đạo đến tận đây cũng đừng mong sống lại.
“Bốp bốp bốp!”
Lúc này, con Song Sí Thiên Long kia mới nứt toác hẳn ra.
Vô số xương thần và máu thần màu vàng nhạt bay đầy trời, tản khắp hư không, giống như một đóa pháo hoa nở rộ, vô cùng rực rỡ.
Nhưng tất cả những người chứng kiến đều thấy trong lòng lạnh lẽo như băng.
Bình luận facebook