Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 971: Thần thể vô địch
Lão già gầy đét hét lớn, nói với giọng âm u: "Mấy lão già, các người đừng có mà đứng đó không chịu ra tay nữa, liên thủ bắt lấy cậu ta. Tôi có dự cảm rằng cơ duyên thực sự của hành tinh này chắc chắn nằm trên người thằng nhãi này. Nếu các người để cậu ta chạy, các vị giáo chủ trách tội thì chúng ta không thể thoát trách nhiệm được đâu".
Lão còn chưa dứt lời thì người đã biến mất.
Trong hư không xuất hiện một chuỗi các bóng dáng. Lão già gầy đét nhảy ra từ không trung, mỗi một mảnh hư không đều ngưng tụ một bóng dáng. Thoáng cái, lão đã để lại mấy trăm ảo ảnh trên bầu trời, bao chặt chẽ Diệp Thành, mạnh mẽ đánh tới.
Mỗi một bóng dáng này thực ra đều là phân thân của lão. Lão già gầy đét có thể tự do hoạt động, tự do di chuyển giữa những phân thân này. Nếu không thể hủy diệt tất cả ảo ảnh trong nháy mắt thì tuyệt đối không thể giết được lão già gầy đét này.
Đây là bí thuật trấn giáo có thể giết sạch cả một giáo phái.
"Diệt Tận Phân Ảnh Quyết!"
"Hai, tên nhóc họ Diệp, tôi vốn không muốn ra tay đâu. Muốn trách thì hãy trách bí thuật mà cậu tung ra quá mạnh, người có bảo vật chính là có tội".
Một Thái Thượng trưởng lão của Trường Sinh Giáo nhẹ nhàng thở dài. Trong suy nghĩ của lão, mỗi một thời khắc đều có vô tận thế giới sinh diệt, một thế giới hư không nổi ra trước người lão, sau đó thoángcái đã bị hủy diệt, biến thành một luồng ánh sáng xán trắng, thoáng cái đã bắn về phía Diệp Thành.
"Thế giới Trường Sinh, chôn vùi!"
Thuật này có năng lượng là sức mạnh của một thế giới hủy diệt, có thể khiến tu sĩ Hợp Đạo bị thương!
"Đi!"
Những Thái Thượng trưởng lão của những đạo thống Chân Tiên khác cũng tung ra phép thần thông mạnh nhất đánh tới chỗ Diệp Thành. Ngay cả người phụ nữ mặc đồ cổ trang cũng khẽ nhíu này, mở Sơn Hà Xã Tắc đồ, muốn tóm Diệp Thành vào trong bức họa. Vân Cực lắc đầu tiên tiếp, tiện tay tung ra ba bốn món pháp bảo, mỗi một món đều không hề thua kém thanh búa lớn màu vàng kim trước đó, biến thành ba luồng ánh sáng uy lực vô song chém tới chỗ Diệp Thành.
"Ầm ầm!"
Khoảnh khắc đó, bảy Thái Thượng trưởng lão không hề ngừng tay mà đều nghiêm túc đứng lên, cùng đánh ra một đòn. Tinh hà trước mặt họ khẽ run rẩy. Dù là mặt trăng cũng bị một đòn của họ đánh rơi từ trên trời xuống.
Nhưng sắc mặt Diệp Thành vẫn vô cùng bình tĩnh.
"Lên!"
Anh nhẹ nhàng bấm pháp quyết, tiện tay chỉ một ngón tay ra, một luồng ánh sáng xanh biếc như ngọc bắn ra, xanh biếc óng ánh, tràn đầy sức mạnh sức sống của vạn vật, nhưng lại có sức mạnh hủy diệt thần hồn vô vùng mạnh mẽ.
"Hải Hoàng Huyễn Diệt Chỉ!"
Đây là phép thần thông kèm theo của thân thể Hải Hoàng Lưu Ly, tuy là sát chiêu nhưng không phải mạnh nhất trong số tất cả các phép thần thông, thậm chí còn không phải một trong mười phép thần thông mạnh nhất của anh, Diệp Thành cũng lâu rồi chưa dùng đến. Nhưng lúc này với sự thúc giục của sức mạnh Bán Nguyên, phép thần thông này đã lộ ra diện mạo thực sự của mình.
"Ầm ầm ầm!"
Khoảnh khắc đó trong vũ trụ, một luồng sáng vàng kim vô cùng nhỏ bé, xanh biếc vô cùng, trên đó có khắc vô số bùa chú thần bí, tỏa ra ánh sáng xanh rực rỡ với ánh vàng kim vòng quanh lơ lửng trên không trung, cứ như ngón tay của vị thần thời Thái Cổ nhẹ nhàng đánh vào người lão già gầy đét.
Lão già gầy đét nở nụ cười lạnh, chỉ một phân thân bị tiêu diệt, hoàn toàn chẳng tổn hại gì đến lão. Lão lúc nào cũng có thể nhảy đến trên một trong số mấy trăm phân thân. Nhưng ngay sau đó ánh sáng xanh đó thoáng cái đã
men theo một con đường không thể nhìn thấy bằng mắt thường lan đến trên mấy trăm phân thân của lão già gầy đét.
Ngay sau đó, giữa ấn đường của mấy trăm phân thân đồng thời tái xanh, sau đó chẳng còn chút khí tức nào, đều bị hủy diệt.
Hải Hoàng Huyễn Thế Chỉ, chuyên diệt thần hồn, dù cách cả nghìn vạn dặm thì vẫn có sự đeo bám về khí tức, không thể thoát nổi.
Nếu không phải lúc cuối cùng lão già gầy đét lấy ra chuẩn tiên bảo có thể diệt một giáo phái ra, chém sạch mối liên kết cuối cùng đó thì e là phân thân cuối cùng và chân thân của lão đều sẽ chết.
"Giết!"
Chỉ ra một ngón tay đã làm lão già gầy đét bị thương, sắc mặt Diệp Thành vô cùng bình tĩnh. Anh tiện tay giơ bàn tay lên đẩy ngược ra, tựa như thần linh chống trời.
"Rắc rắc!"
Dải ngân hà mà Thái Thượng trưởng lão của Vô Cực Tông đập xuống từ trên trời không chịu nổi sức mạnh Bán Nguyên của Diệp Thành, lúc này nổ từng tấc một. Trong đó hàng tỉ ngôi sao tựa như cát trong tinh hà đã bị hủy diệt một mảng lớn bởi sức mạnh khổng lồ tới nỗi không thể tưởng tượng được của Diệp Thành. Mỗi một ngôi sao nổ tung có nghĩa là một đạo hành Kim Đan mà trưởng lão Vô Cực Tông khổ tu đã bị vỡ nát.
Đến cuối cùng, cả Cửu Thiên Ngân Hà đều vỡ tung, thiên hà bị Diệp Thành đánh nát từ đầu tới cuối. Trưởng lão Vô Cực Tông hộc máu, bay ra đằng sau mấy chục trượng.
Phép thần thông của lão vỡ nát, nguyên khí bị tổn hại nặng, sức mạnh khổ tu năm mươi nghìn năm bị Diệp Thành phá vỡ chỉ trong một chiêu, suýt nữa đã trượt khỏi cảnh giới Bán Bộ Chân Tiên.
"Sao có thể thế được, sức mạnh của cậu ta sao lại mạnh hơn ngày xưa nhiều thế chứ?". Trưởng lão Vô Cực Tông vừa hộc máu vừa trợn to mắt.
Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu. Diệp Thành dùng ngón tay như dao, vạch một cái qua không trung.
"Rắc!"
Cả biển sao này đều bị chém đôi ra bởi nhát kiếm của Diệp Thành. Năm màu sắc đỏ vàng trắng đen xanh, ánh sáng vô hình chuyển động biến thành một thanh thần binh dài mấy chục nghìn trượng, trông cứ như thiên đao trong tay thần linh, chém đôi bầu trời.
Thái Thượng trưởng lão của Vạn Yêu Môn bị chém thành hai nửa bởi nhát đao này, máu tươi bắn đầu không trung, cơ thể bị vò nát. Nếu không phải thần hồn nguyên anh được chuẩn tiên bảo bảo vệ rồi biến thành một luồng sáng bắn ra thì sẽ bị hủy diệt ngay, nhưng dù thế thì sắc mặt lão cùng vô cùng kinh hoàng.
Ngay sau đó Diệp Thành lại tung một quyền, một chưởng, một trảo ra.
Các Thái Thượng trưởng lão xung quanh lần lượt bị đánh bay ra. Đặc biệt là người phụ nữ mặc đồ cổ trang mắt vàng kim. Đối mặt với Sơn Hà Xã Tắc Đồ có danh xưng vô địch, có thể nhốt cả Hợp Đạo, Diệp Thành trực tiếp tung ra năng lực thiên phú của Chu Tước, lại thêm cả phép thần thông không gian đấu với chuẩn tiên bảo, suýt nữa hút Sơn Hà Xã Tắc đồ trong tay người phụ nữ mặc đồ cổ trang tới, khiến cô ta vội vàng thu lại, hốt hoảng chạy ra phía sau.
Thoáng cái, bảy Thái Thượng trưởng lão vây công Diệp Thành mà kết quả lại thua hết, hai người trong đó suýt nữa chết ngay tại chỗ, một chuẩn tiên bảo của Thái Thượng trưởng lão sắp bị Diệp Thành cướp lấy đến nơi.
Vô số người vây xem đều trợn mắt há mồm, cho dù là những tán tu trong biển sao cũng trợn to mắt, nghĩ là mình nhìn nhầm.
Diệp Thành một mình đứng ngạo nghễ trên không trung, toàn thân tỏa ra ánh hào quang rực rỡ, vòng sáng lượn quanh đỉnh đầu, trông như Chân Tiên giáng thế.
.....
"Bốp!"
Một đòn của Diệp Thành đã đánh lui đòn tấn công của Vân Cực. Giữa bàn tay của anh có sức mạnh của vạn đạo. Vô số ánh hào quang tràn ra từ trong tay anh, lần lượt đập vào trên chín món thiên bảo, phát ra tiếng kim loại leng keng. Những thiên bảo đó dù có thần liệu nhưng cũng không chống nổi một đòn của Bán Nguyên, bị in hình bàn tay lên.
Vân Cực thì bị sức mạnh rung lên khiến hộc máu ra, lui về sau nhanh chóng.
Ngay sau đó, Diệp Thành hợp thân lại va một cái, đập vào trong sự vây công của năm chuẩn tiên bảo.
Anh lấy cơ thể mình làm binh khí, bàn tay huơ lên, đập vào năm món chuẩn tiên bảo, phát ra hàng tỉ ánh hào quang, ánh vàng lượn khắp không trung. Những món chuẩn tiên bảo hoàn toàn thức tỉnh, mạnh tới nỗi không thể tin được mà chém vào bàn tay Diệp Thành không hề khiến anh bị thương chút nào, bị anh chém bay hết.
"Binh binh binh!"
Thoáng cái mà Diệp Thành đã giao đấu với năm Thái Thượng trưởng lão.
Những Thái Thượng trưởng lão này đều kinh hãi, ánh mắt kinh ngạc. Chuẩn tiên bảo tuy không phải tiên bảo thực sự nhưng vẫn do đích tay Chân Tiên luyện chế, sắc bén vô cùng, ngay cả cơ thể Chân Tiên cũng có thể chém được, thế mà Diệp Thành lại dùng tay không đỡ.
Cơ thể của thanh niên này làm từ gì vậy? Một thanh hợp kim nguyên chất sao?
Lão còn chưa dứt lời thì người đã biến mất.
Trong hư không xuất hiện một chuỗi các bóng dáng. Lão già gầy đét nhảy ra từ không trung, mỗi một mảnh hư không đều ngưng tụ một bóng dáng. Thoáng cái, lão đã để lại mấy trăm ảo ảnh trên bầu trời, bao chặt chẽ Diệp Thành, mạnh mẽ đánh tới.
Mỗi một bóng dáng này thực ra đều là phân thân của lão. Lão già gầy đét có thể tự do hoạt động, tự do di chuyển giữa những phân thân này. Nếu không thể hủy diệt tất cả ảo ảnh trong nháy mắt thì tuyệt đối không thể giết được lão già gầy đét này.
Đây là bí thuật trấn giáo có thể giết sạch cả một giáo phái.
"Diệt Tận Phân Ảnh Quyết!"
"Hai, tên nhóc họ Diệp, tôi vốn không muốn ra tay đâu. Muốn trách thì hãy trách bí thuật mà cậu tung ra quá mạnh, người có bảo vật chính là có tội".
Một Thái Thượng trưởng lão của Trường Sinh Giáo nhẹ nhàng thở dài. Trong suy nghĩ của lão, mỗi một thời khắc đều có vô tận thế giới sinh diệt, một thế giới hư không nổi ra trước người lão, sau đó thoángcái đã bị hủy diệt, biến thành một luồng ánh sáng xán trắng, thoáng cái đã bắn về phía Diệp Thành.
"Thế giới Trường Sinh, chôn vùi!"
Thuật này có năng lượng là sức mạnh của một thế giới hủy diệt, có thể khiến tu sĩ Hợp Đạo bị thương!
"Đi!"
Những Thái Thượng trưởng lão của những đạo thống Chân Tiên khác cũng tung ra phép thần thông mạnh nhất đánh tới chỗ Diệp Thành. Ngay cả người phụ nữ mặc đồ cổ trang cũng khẽ nhíu này, mở Sơn Hà Xã Tắc đồ, muốn tóm Diệp Thành vào trong bức họa. Vân Cực lắc đầu tiên tiếp, tiện tay tung ra ba bốn món pháp bảo, mỗi một món đều không hề thua kém thanh búa lớn màu vàng kim trước đó, biến thành ba luồng ánh sáng uy lực vô song chém tới chỗ Diệp Thành.
"Ầm ầm!"
Khoảnh khắc đó, bảy Thái Thượng trưởng lão không hề ngừng tay mà đều nghiêm túc đứng lên, cùng đánh ra một đòn. Tinh hà trước mặt họ khẽ run rẩy. Dù là mặt trăng cũng bị một đòn của họ đánh rơi từ trên trời xuống.
Nhưng sắc mặt Diệp Thành vẫn vô cùng bình tĩnh.
"Lên!"
Anh nhẹ nhàng bấm pháp quyết, tiện tay chỉ một ngón tay ra, một luồng ánh sáng xanh biếc như ngọc bắn ra, xanh biếc óng ánh, tràn đầy sức mạnh sức sống của vạn vật, nhưng lại có sức mạnh hủy diệt thần hồn vô vùng mạnh mẽ.
"Hải Hoàng Huyễn Diệt Chỉ!"
Đây là phép thần thông kèm theo của thân thể Hải Hoàng Lưu Ly, tuy là sát chiêu nhưng không phải mạnh nhất trong số tất cả các phép thần thông, thậm chí còn không phải một trong mười phép thần thông mạnh nhất của anh, Diệp Thành cũng lâu rồi chưa dùng đến. Nhưng lúc này với sự thúc giục của sức mạnh Bán Nguyên, phép thần thông này đã lộ ra diện mạo thực sự của mình.
"Ầm ầm ầm!"
Khoảnh khắc đó trong vũ trụ, một luồng sáng vàng kim vô cùng nhỏ bé, xanh biếc vô cùng, trên đó có khắc vô số bùa chú thần bí, tỏa ra ánh sáng xanh rực rỡ với ánh vàng kim vòng quanh lơ lửng trên không trung, cứ như ngón tay của vị thần thời Thái Cổ nhẹ nhàng đánh vào người lão già gầy đét.
Lão già gầy đét nở nụ cười lạnh, chỉ một phân thân bị tiêu diệt, hoàn toàn chẳng tổn hại gì đến lão. Lão lúc nào cũng có thể nhảy đến trên một trong số mấy trăm phân thân. Nhưng ngay sau đó ánh sáng xanh đó thoáng cái đã
men theo một con đường không thể nhìn thấy bằng mắt thường lan đến trên mấy trăm phân thân của lão già gầy đét.
Ngay sau đó, giữa ấn đường của mấy trăm phân thân đồng thời tái xanh, sau đó chẳng còn chút khí tức nào, đều bị hủy diệt.
Hải Hoàng Huyễn Thế Chỉ, chuyên diệt thần hồn, dù cách cả nghìn vạn dặm thì vẫn có sự đeo bám về khí tức, không thể thoát nổi.
Nếu không phải lúc cuối cùng lão già gầy đét lấy ra chuẩn tiên bảo có thể diệt một giáo phái ra, chém sạch mối liên kết cuối cùng đó thì e là phân thân cuối cùng và chân thân của lão đều sẽ chết.
"Giết!"
Chỉ ra một ngón tay đã làm lão già gầy đét bị thương, sắc mặt Diệp Thành vô cùng bình tĩnh. Anh tiện tay giơ bàn tay lên đẩy ngược ra, tựa như thần linh chống trời.
"Rắc rắc!"
Dải ngân hà mà Thái Thượng trưởng lão của Vô Cực Tông đập xuống từ trên trời không chịu nổi sức mạnh Bán Nguyên của Diệp Thành, lúc này nổ từng tấc một. Trong đó hàng tỉ ngôi sao tựa như cát trong tinh hà đã bị hủy diệt một mảng lớn bởi sức mạnh khổng lồ tới nỗi không thể tưởng tượng được của Diệp Thành. Mỗi một ngôi sao nổ tung có nghĩa là một đạo hành Kim Đan mà trưởng lão Vô Cực Tông khổ tu đã bị vỡ nát.
Đến cuối cùng, cả Cửu Thiên Ngân Hà đều vỡ tung, thiên hà bị Diệp Thành đánh nát từ đầu tới cuối. Trưởng lão Vô Cực Tông hộc máu, bay ra đằng sau mấy chục trượng.
Phép thần thông của lão vỡ nát, nguyên khí bị tổn hại nặng, sức mạnh khổ tu năm mươi nghìn năm bị Diệp Thành phá vỡ chỉ trong một chiêu, suýt nữa đã trượt khỏi cảnh giới Bán Bộ Chân Tiên.
"Sao có thể thế được, sức mạnh của cậu ta sao lại mạnh hơn ngày xưa nhiều thế chứ?". Trưởng lão Vô Cực Tông vừa hộc máu vừa trợn to mắt.
Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu. Diệp Thành dùng ngón tay như dao, vạch một cái qua không trung.
"Rắc!"
Cả biển sao này đều bị chém đôi ra bởi nhát kiếm của Diệp Thành. Năm màu sắc đỏ vàng trắng đen xanh, ánh sáng vô hình chuyển động biến thành một thanh thần binh dài mấy chục nghìn trượng, trông cứ như thiên đao trong tay thần linh, chém đôi bầu trời.
Thái Thượng trưởng lão của Vạn Yêu Môn bị chém thành hai nửa bởi nhát đao này, máu tươi bắn đầu không trung, cơ thể bị vò nát. Nếu không phải thần hồn nguyên anh được chuẩn tiên bảo bảo vệ rồi biến thành một luồng sáng bắn ra thì sẽ bị hủy diệt ngay, nhưng dù thế thì sắc mặt lão cùng vô cùng kinh hoàng.
Ngay sau đó Diệp Thành lại tung một quyền, một chưởng, một trảo ra.
Các Thái Thượng trưởng lão xung quanh lần lượt bị đánh bay ra. Đặc biệt là người phụ nữ mặc đồ cổ trang mắt vàng kim. Đối mặt với Sơn Hà Xã Tắc Đồ có danh xưng vô địch, có thể nhốt cả Hợp Đạo, Diệp Thành trực tiếp tung ra năng lực thiên phú của Chu Tước, lại thêm cả phép thần thông không gian đấu với chuẩn tiên bảo, suýt nữa hút Sơn Hà Xã Tắc đồ trong tay người phụ nữ mặc đồ cổ trang tới, khiến cô ta vội vàng thu lại, hốt hoảng chạy ra phía sau.
Thoáng cái, bảy Thái Thượng trưởng lão vây công Diệp Thành mà kết quả lại thua hết, hai người trong đó suýt nữa chết ngay tại chỗ, một chuẩn tiên bảo của Thái Thượng trưởng lão sắp bị Diệp Thành cướp lấy đến nơi.
Vô số người vây xem đều trợn mắt há mồm, cho dù là những tán tu trong biển sao cũng trợn to mắt, nghĩ là mình nhìn nhầm.
Diệp Thành một mình đứng ngạo nghễ trên không trung, toàn thân tỏa ra ánh hào quang rực rỡ, vòng sáng lượn quanh đỉnh đầu, trông như Chân Tiên giáng thế.
.....
"Bốp!"
Một đòn của Diệp Thành đã đánh lui đòn tấn công của Vân Cực. Giữa bàn tay của anh có sức mạnh của vạn đạo. Vô số ánh hào quang tràn ra từ trong tay anh, lần lượt đập vào trên chín món thiên bảo, phát ra tiếng kim loại leng keng. Những thiên bảo đó dù có thần liệu nhưng cũng không chống nổi một đòn của Bán Nguyên, bị in hình bàn tay lên.
Vân Cực thì bị sức mạnh rung lên khiến hộc máu ra, lui về sau nhanh chóng.
Ngay sau đó, Diệp Thành hợp thân lại va một cái, đập vào trong sự vây công của năm chuẩn tiên bảo.
Anh lấy cơ thể mình làm binh khí, bàn tay huơ lên, đập vào năm món chuẩn tiên bảo, phát ra hàng tỉ ánh hào quang, ánh vàng lượn khắp không trung. Những món chuẩn tiên bảo hoàn toàn thức tỉnh, mạnh tới nỗi không thể tin được mà chém vào bàn tay Diệp Thành không hề khiến anh bị thương chút nào, bị anh chém bay hết.
"Binh binh binh!"
Thoáng cái mà Diệp Thành đã giao đấu với năm Thái Thượng trưởng lão.
Những Thái Thượng trưởng lão này đều kinh hãi, ánh mắt kinh ngạc. Chuẩn tiên bảo tuy không phải tiên bảo thực sự nhưng vẫn do đích tay Chân Tiên luyện chế, sắc bén vô cùng, ngay cả cơ thể Chân Tiên cũng có thể chém được, thế mà Diệp Thành lại dùng tay không đỡ.
Cơ thể của thanh niên này làm từ gì vậy? Một thanh hợp kim nguyên chất sao?
Bình luận facebook