• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Tiên Đế Trùng Sinh - Diệp Thành (113 Viewers)

  • Chương 979: Uy lực khủng khiếp

"A!"

Đánh đến cuối cùng, có Thần Tử trực tiếp đốt cháy bản thân, khiến thần hồn và cơ thể đều cháy hừng hực, biến thành một luồng ánh sáng thuần chất nhất, dung hòa vào trong chuẩn tiên bảo. Nó bộc phát ra đòn mạnh nhất của chuẩn tiên bảo rồi mạnh mẽ đập vào người Diệp Thành, để lại một vết thương dài mấy tấc.

Tiếc là vết thương đó chỉ vỏn vẹn có nháy mắt đã lành lại.

"Tôi lên!"

"Tôi cũng lên!"

"Thêm cả tôi nữa!"

Các Thần Tử khác cũng gào to, thiêu đốt bản thân khiến thần hồn của mình dung nhập vào trong chuẩn tiên bảo, kêu gọi chuẩn tiên bảo hoàn toàn thức tỉnh, bộc phát một đòn toàn lực.

"Soạt soạt soạt!"

Trên người Diệp Thành có thêm bảy tám vết thương, tiếc là những vết thương này chẳng hề là gì đối với Diệp Thành. Anh vẫn giữ sắc mặt nghiêm nghị, ánh kiếm quét qua hư không, thanh đao gãy trong tay sắc bén vô cùng, chém vào thì chết, xẹt qua thì bị thương, thậm chí còn có món chuẩn tiên bảo bị Diệp Thành chém khuyết đi một đoạn.

Khi các Thần Tử đã chết hoặc bị thương đến quá nửa, thậm chí có Bán Bộ Chân Tiên còn tuyệt vọng thiêu đốt khí huyết lấy thân mình biến thành binh khí, đưa toàn bộ thần hồn và sức mạnh của mình vào chuẩn tiên bảo để tung ra một đòn cực mạnh với Diệp Thành.

"Ầm ầm!"

Đòn đó quả thực rất mạnh, ngay cả Diệp Thành cũng hơi khó chống đỡ.

Diệt Huyết Ma Đao tựa như một con rồng màu đỏ máu, đem theo khí tức Hợp Đạo vô tận, cuồn cuộn mạnh mẽ đến đỉnh điểm, chấn động hư không, đập mạnh lên người Diệp Thành, chém ra một vết thương dài mấy tấc, suýt nữa chém rụng cánh tay của anh xuống.

Ngay cả tam đại thần thể quy về làm một của anh mà đối mặt với đòn này cũng khó mà chịu nổi, anh bị trọng thương, máu tươi bắn đầy hư không.

"Quá yếu"

Nhưng Diệp Thành chỉ lạnh nhạt nói một câu, ám mắt anh vẫn lạnh nhạt. Anh giơ tay chém một cái khiến Diệt Huyết Ma Đao bị đánh bay ra ngoài, khiến món chuẩn tiên bảo này bị tổn hại nặng nề, phát ra tiếng kêu thảm thiết.

"Lão Tôn!"

Cuối cùng chỉ còn lại một Thái Thượng trưởng lão của Vô Cực Tông, lúc này mắt trưởng lão đó đã đỏ ngầu.

"Giết!"

Lão ta gào lên điên cuồng, chuẩn tiên bảo trong tay thoáng cái đã phát ra ánh sáng rực rỡ. Trưởng lão của Vô Cực Tông hợp thân với sao Bắc Đẩu, toàn bộ khí huyết và chân nguyên đều được hòa vào trong chuẩn tiên bảo, cuối cùng toàn thân lão ta biến thành một luồng sáng vô cùng rực rỡ.

Khoảnh khắc đó trong trời đất chỉ còn lại một màn sáng, ánh sáng thuần túy vô cùng. Phép thần thông Cửu Thiên Ngân Hà biến thành một dải sao trời dài hàng tỉ dặm đập về phía Diệp Thành. Khoảnh khắc đó trời đất sụp đổ, nhật nguyệt đứt lìa, cứ như vô số vì sao đã rơi từ trên trời xuống, cả Địa Cầu run rẩy.

Nhưng Diệp Thành chỉ nhẹ nhàng búng tay cầm kiếm mà đứng, bật thốt ra bốn chữ.

"Nhất Kiếm Cách Thế!"

"Xoẹt!"

Thanh thần bảo đao gãy biến thành một luồng sáng bạc bay ra từ trong tay anh, nó tựa như một thanh giáo thần vô cùng rực rỡ sáng chói, xuyên qua bầu trời, dễ dàng xuyên thủng Cửu Thiên Ngân Hà, chém thần hồn của vị trưởng lão cuối cùng của Vô Cực Tông.

Không chỉ như thế, chiêu này còn xuyên thẳng qua vô số tu sĩ Kim Đan Nguyên Anh, cuối cùng đâm vào cơ thể Vân Thần, ghim thiếu chủ này trên hư không, trông cứ như một bức bích họa.

Khoảnh khắc đó, cả thế giới đều yên tĩnh.

Vô số người chỉ có thể trợn mắt há mồm nhìn người thanh niên áo đen, chứng kiến sự rực rỡ và huy hoàng khi anh đè bẹp hàng vạn giáo phái!

"Anh ta rốt cuộc là ai? Sao lại có thể khí thế mạnh mẽ đến thế?"

Có một số tu sĩ ngoại vực chưa tham gia chiến tranh thì ngẩng đầu, lẩm bẩm nói.

Tiếc là không ai có thể trả lời...

Hàng vạn giáo phái đến tấn công với khí thế hừng hực, còn chưa khai mạc đã kết thúc với kết cục là Diệp Thành chém một nhát kiếm xuyên thủng Cửu Thiên Ngân Hà, đâm nát cơ thể của thiếu chủ Vân Thần.

"Sao lại như vậy được?"

Vân Cực mặc áo bào đỏ thêu rồng, khí thế cuồn cuộn cúi đầu, nhẹ giọng nói.

Không chỉ có ông ta không muôn tin mà tất cả tu sĩ của biển sao vây xem đều không muốn tin. Nhiều giáo phái bất diệt đều là sự tồn tại cao quý ở tinh hà ngoại vực, xưng bá cả một tinh vực.

Có thể nói trừ việc giáo chủ của các giáo phái lớn chưa đến thì những cường giả mạnh nhất khác đều đến đây rồi. Ngay cả những Thái Thượng trưởng lão có tu vi hơn năm mươi nghìn năm, pháp lực mạnh mẽ vô biên, thần thông quảng đại cực kỳ cũng không đỡ nổi một nhát kiếm của Diệp Thành.

"Tên Diệp Thành này rốt cuộc mạnh đến mức nào? Anh ta thực sự là người Địa Cầu sao?"

Đây là nghi vấn của rất nhiều người, họ không khỏi nhớ đến suy đoán trước đó của Vân Cực.

"Chẳng lẽ anh ta thực sự là Chân Tiên chuyển thế?"

Trừ việc đó ra thì không còn điều gì có thể giải thích sự mạnh mẽ của Diệp Thành. Cảnh giới của Diệp Thành rõ ràng là Nguyên Anh, thậm chí là Nguyên Anh sơ kỳ. Nhưng pháp lực của anh lại vô cùng mạnh mẽ, bất cứ phép thần thông nào rơi vào tay anh đều được anh nhanh chóng biển đổi, mạnh hơn nhiều so với thần thuật đỉnh cấp.

Dù là pháp thuật mà Trường Sinh Giáo, Vô Cực Tông, Vạn Yêu Môn hay Kim Ô Môn nắm giữ đều xếp hàng đầu trong tinh hà ngoại vực, nhưng lại dễ dàng bị Diệp Thành phá vỡ. Các loại phép thần thông thủ đoạn khi đối mặt với Diệp Thành đều yếu ớt không có sức, cứ như trẻ con.

"Người này chắc chắn không phải người Địa Cầu, thậm chí không đến từ tinh vực bị lãng quên. Hoặc là Chân Tiên chuyển thế không rõ danh tính, hoặc là đến từ ngoại vực, bên ngoài tinh hà ngoại vực, thậm chí có thể là tinh hà trung tâm".

Có người cúi đầu nói.

Tinh hà trung tâm?

Những người xung quanh đều chấn động. Đó chính là mảnh đất trong thần thoại, trung tâm của cả vũ trụ, vô vàn anh tài hội tụ nơi đó. Chân Tiên Hợp Đạo có thể tu thành đạo tổ ở tinh hà trung tâm tuy không phải nơi nào cũng có nhưng không hề khan hiếm.

Đó là thánh địa mà không biết bao nhiêu giáo phái đã đứng sừng sững hàng triệu năm thậm chí là hàng chục triệu năm, là nơi của tiên tông, Diệp Thành có thể là đến từ nơi đó sao?

Đối với tinh hà ngoại vực nằm bên rìa vũ trụ, tinh hà trung tâm tương đương với tiên giới trong truyền thuyết, xa xôi không thể với tới, nhiều người có khi cả đời cũng chưa từng đi ra khỏi tinh hà ngoại vực.

Ngay cả Vân Thần cũng chấn động. Dung mạo vô cùng tuấn mỹ, uy nghiêm của hắn hiện lên sự kinh ngạc: "Diệp Thành, cậu rốt cuộc là ai? Tinh vực bị lãng quên tuyệt đối không thể tạo ra một cường giả như cậu".

Hắn vừa nói, cơ mặt không khỏi giật lên.

"Phập phập!"

Thanh đao gãy cắm trên vai Vân Thần dễ dàng xuyên qua chiến y Liệt Nhật mà hắn mặc. Đó là bảo y mà Kim Ô Môn đã dùng lông vũ Kim Ô rụng xuống dệt thành. Tuy không phải tiên bảo hay chuẩn tiên bảo, nhưng tính phòng ngự của nó hơn xa thiên bảo, cho dù là Bán Bộ Chân Tiên cũng khó mà xuyên qua được.

Nhưng món pháp bảo phòng ngự này giờ đây lại bị thanh đao gãy dễ dàng xuyên qua, vết thương còn vang lên âm thanh xèo xèo, rắc rắc, khói trắng bốc lên.

"Anh là cái gì chứ, đâu có xứng để hỏi tôi?"

Diệp Thành cúi đầu, sắc mặt lạnh nhạt, anh nói rất thản nhiên.

Anh giơ tay thu hồi đao gãy. Qua mấy phen huyết chiến, đánh bại Thần Tử, đánh bại bảy Thái Thượng trưởng lão, chém tan hàng triệu quân địch, dù là Diệp Thành cũng thấy hơi không chịu nổi, cơ thể anh xuất hiện những vết nứt nhỏ, trên làn da trơn bóng lấp lánh có đường vân như tơ nhện.

Nhưng khí huyết của anh không giảm mà còn tăng, được thiêu đốt bởi Mặt Trời. Anh đi từng bước đến chỗ Vân Thần.

Các đệ tử Kim Ô Môn xung quanh đều liều chết xông lên, nhưng họ còn chưa đến được phạm vi vạn trượng quanh Diệp Thành là đã bị uy áp vô hình nghiền nát thành bãi thịt, nổ tung biến thành sương máu.

Dù chỉ là phát khí thế ra ngoài cũng uy lực như vậy!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom