Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 980: Tuyệt thế vô song!
"Cộp cộp cộp!"
Mỗi khi Diệp Thành giẫm một bước trên hư không đều tựa như sấm chớp vang rền, khiến cả hư không đều chấn động. Nhiều tu sĩ đứng gần đều trực tiếp bị xé nát, thân thể và hồn phách đều bị đánh chết.
"A!"
Vân Thần cố gắng đứng dậy, một luồng khói vàng kim mang sắc máu xộc lên từ cơ thể hắn, bay thẳng lên trời, gần như là xuyên qua cả vũ trụ.
Hắn mặc một bộ chiến giáp màu vàng kim, tuy rằng máu đỏ vẫn liên tục chảy ra từ vết thương trên vai và trên đầu hắn, vô cùng thảm hại, chẳng còn chút dáng vẻ nào của vị thiếu chủ cao quý, nhưng hắn vẫn chiến ý bừng bừng, cơ thể ngay lập tức đứng thẳng lại, vẻ mặt kiên quyết nói:
"Diệp Thành, cậu đừng tưởng rằng chém giết được mấy triệu quân, tiêu diệt mười Thái Thượng trưởng lão thì thật sự có thể đánh bại được Kim Ô Môn, đánh bại được các môn phái lớn ở ngoại vực. Uy nghiêm và sức mạnh của đạo thống Chân Tiên chúng tôi là thứ mà cậu vĩnh viễn không thể nào tưởng tượng ra được đâu, sức mạnh của Chân Tiên Hợp Đạo càng không phải thứ mà cậu có thể tưởng tượng ra được, có thể phản kháng lại được".
“Ồ, thế sao?”, Diệp Thành tùy tiện đáp lại một câu.
“Chẳng lẽ cậu tưởng rằng giết được đám người bọn họ, giết được đám trưởng lão và các Thần Tử, hay thậm chí đánh bại tôi là coi như thắng rồi sao? Thực sự quá nực cười, vô số các môn phái lớn ở tinh hà ngoại vực, ai mà không có tiên bảo và thần thú trấn áp, ai mà không có thần trận lợi hại tồn tại từ thời Thượng cổ, không có một hai vị Chân Tiên tồn tại cơ chứ?”
“Bọn họ muốn giết cậu cũng chỉ cần dùng đến một ngón tay cũng đủ để nghiền nát cậu thành tro bụi rồi”.
Vân Thần bình tĩnh nói, sau đó cười nhẹ: “Tôi tuy rằng mang danh là thiếu chủ của Kim Ô Môn, nhưng ở trong mấy người con của phụ hoàng tôi thì cũng chỉ xếp ở vị trí thứ ba mà thôi”.
“Đại ca của tôi tu vi thông thiên triệt địa, đã gần bằng phụ hoàng, mấy vạn năm trước đã trở thành Hợp Đạo. Nhị ca tôi còn có danh xưng Tiên Kiếm, đã từng một người một kiếm chống lại cả một môn phái lớn. Càng không phải nói đến ngoài Kim Ô Môn chúng tôi còn có Vô Cực Tông, Trường Sinh Giáo, Vạn Yêu Môn và vô số môn phái khác, ai mà không phải là môn phái lớn thống trị các tinh vực, tạo ra được hàng ngàn tu sĩ Nguyên Anh và hàng triệu các tu sĩ khác cơ chứ”.
“Nếu cậu giết tôi, đại quân như thế này, bọn họ muốn tổ chức lại mấy lần đều có thể làm được. Diệp Thành, cậu có thể ngăn cản được mấy lần cơ chứ?”
Ánh mắt Vân Thần tỏa ra ánh sáng lấp lánh, vẻ mặt trông vô cùng tự tin cùng kiêu ngạo.
Những đạo thống Chân Tiên đứng trên đỉnh của các tinh vực kia quả thực quá mạnh mẽ, cường giả bị tổn thất trên Địa Cầu đối với bọn họ chỉ là mất một sợi lông trên chín con trâu, sẽ không thương tổn đến căn cơ chân chính của bọn họ, cũng chỉ có mười Thái Thượng Trưởng lão kia là làm cho bọn họ có chút tiếc nuối mà thôi. Còn về đám Thần Tử và Nguyên Anh kia, mấy ngàn năm lại có thể bồi dưỡng ra được.
Mọi người khi nghe Vân Thần nói đột nhiên biến sắc.
“Hợp Đạo mà anh nói rất mạnh mẽ đấy, nhưng bọn họ đâu hết rồi?”. Diệp Thành bình tĩnh búng tay vào chiếc đao, nói với vẻ chế nhạo.
“Việc này…”
Nụ cười của Vân Thần hơi cứng lại.
Tình hình ở tinh vực bị lãng quên quá đặc thù, pháp tắc của thiên đạo không được hoàn chỉnh, có vô số loại tiên trận vô hình áp chế, người mạnh nhất có thể đến được đây là Ngụy Hợp Đạo. mà Hợp Đạo ở bên ngoài trừ khi là tự trảm tu vi, khiến cho bản thân không viên mãn, nếu không tuyệt đối sẽ không có cách nào tiến vào đây được.
Các Chân Tiên tiền thế của Vạn Yêu Môn đã chết ở đại điện Tề Thiên chính là ví dụ rõ ràng nhất, thậm chí đến cả tiên bảo và thần trận đều không có cách nào tiến vào, sẽ bị pháp trận áp chế.
“Tính toán của các Chân Tiên làm sao mà cậu có thể tưởng tượng nổi cơ chứ. Diệp Thành, bây giờ quay đầu vẫn còn kịp", Vân Thần trầm giọng nói.
“Ồ, có tính toán gì thế, mau tung ra tôi xem nào”. Diệp Thành lạnh lùng nói, lại tiến thêm một bước.
“Rầm!”
Một bước này của Diệp Thành đã chỉ còn cách Vân Thần trăm trượng, Vân Thần cũng không thể nào chịu nổi nữa, trên người hắn bộc lộ ra nguồn sức mạnh vô hạn, ánh sáng vàng kim lan tỏa ra khắp người, khí tức dần dần nâng cao, tu vi từ Nguyên Anh nhanh chóng đột phá lên cảnh giới Bán Bộ Chân Tiên, thậm chí vẫn còn chưa dừng lại, thẳng tắp một mạch lên đỉnh phong mới dừng lại.
“Giết!”
Vân Thần điều khiển tiên kiếm như một con rồng khổng lồ xuyên thẳng qua hư không, nhưng đây chưa phải là đòn sát thủ thực sự của hắn.
“Uỳnh uỳnh uỳnh!”
Lúc này đột nhiên ở trên đỉnh đầu hắn có một ảo ảnh màu vàng khổng lồ nhảy ra. Ảo ảnh được bao trùm bởi hào quang vô tận, mặc long bào có thêu chín cái đầu rồng, đầu đội mũ miện vàng, có chín con Kim Ô ba chân có lửa thiêu đốt đang bao quanh. Dáng vẻ của người đó vô cùng mơ hồ, được bao phủ trong một đám khói, giống như là một vị thần đứng ở trên chín tầng trời vậy.
Với sự xuất hiện của hình bóng ấy, một sức mạnh đáng sợ hơn trước đây vô số lần giống như một cơn bão khổng lồ ngay lập tức quét qua toàn bộ hệ Mặt Trời.
Vô số người run lên bần bật, trợn trừng hai mắt, vô cùng sợ hãi nhìn cảnh tượng trước mắt.
Hợp Đạo!
Lại có Hợp Đạo chân chính xuất hiện?
Lão tổ Thiên Huệ, Trùng Lâu, Ma La, Lục Nhĩ Mi Hầu vừa mới nở nụ cười trên mặt, lúc nãy nụ cười trên mặt gần như đông cứng lại, ai nấy đều không dám tưởng tượng, Chân Tiên không phải đã bị pháp tắc của hành tinh bị lãng quên hạn chế rồi sao? Đến cả tiên bảo cũng không thể nào vào đây được, làm sao Chân Tiên có thể xuất hiện được cơ chứ?
Hơn nữa hãy nhìn dáng vẻ của Chân Tiên này, đó chính là Kim Ô Chân Tiên của Kim Ô Môn. Lão chính là cường giả mạnh nhất của Kim Ô Môn, là cao thủ đứng thứ hai chỉ sau có Vạn Yêu Chân Tiên của ngoại vực! Cho dù trong cảnh giới Hợp Đạo cũng là tồn tại vô cùng mạnh mẽ, lão xuất hiện ở đây thực sự không thể nào tin nổi.
“Chém!”
Vân Thần hét lớn, chỉ thấy trong tay Kim Ô Chân Tiên xuất hiện một thanh thần kiếm màu vàng, nó giống như là ánh sáng chói lọi của mặt trời với sức nóng vô cùng khủng khiếp đánh thẳng về phía Diệp Thành.
Ngay lúc đó, hư không như bị cắt ra làm đôi, trời đất hoàn toàn bị che phủ bởi một kiếm này, giống như biến thành một đại dương đen tối không có chút ánh sáng nào, chỉ có luồng ánh sáng rực rỡ với sức mạnh không thể nào tưởng tượng nổi như chia cắt cả nhật nguyệt. Trong mắt của mọi người, sức mạnh của thanh kiếm này thậm chí còn có thể cắt nát cả nhật nguyệt thành nhiều mảnh.
Đối diện với sức mạnh có thể cắt nát cả nhật nguyệt, Diệp Thành chỉ cười lạnh, nói:
“Chỉ là một luồng thần niệm mà thôi, đừng nói chân thân, đến cả hóa thân cũng không dám tiến vào nơi đây, thế mà cũng muốn giết tôi ư? Rõ ràng là đang mơ giữa ban ngày mà, phá cho tôi!”
Nói xong, cơ thể của Diệp Thành cũng bùng nổ sức mạnh kinh thiên động địa, thiêu đốt cả không khí xung quanh, giống như là đốt cháy cả chín tầng trời. Một tiếng nổ ầm ầm, thanh thần kiếm gãy trong tay anh phát ra một tiếng gầm lớn chém ra một kiếm vô cùng kinh khủng.
Kiếm thứ nhất, Diệp Thành chém bay thanh Long Diệu của Vân Thần, khiến cho món chuẩn tiên bảo này phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Kiếm thứ hai, Diệp Thành tách đôi vô tận thần quang và chém luồng ảo ảnh cao vạn trượng kia làm hai mảnh. Cho dù ảo ảnh đó có gào thét thảm thiết cỡ nào thì anh cũng không hề nương tay.
Kiếm thứ ba, thiếu chủ Vân Thần trực tiếp bị Diệp Thành chém nát, cả người suýt nữa thì bị Diệp Thành chém thành hai mảnh. Một cánh tay với vô số máu tươi phun ra bắn thẳng lên bầu trời, bộ chiến giáp Kim Ô làm bằng lông của thần thú Kim Ô bị Diệp Thành chém nát thành từng mảnh.
Cho dù là lông vũ của thần thú cũng không thể nào ngăn cản được sự sắc bén từ tiên binh từ trên chín tầng trời của Diệp Thành.
Chỉ với ba nhát kiếm, Diệp Thành đã đánh bại thiếu chủ Vân Thần, người được cho là bất khả chiến bại dưới Hợp Đạo, người kế thừa của Kim Ô Môn.
“Phì phì!”
Khoảnh khắc đó như dừng lại.
Cho dù là Kháo Sơn Vương Vân Cực chỉ còn lại một chân hay là các thần tử và các tu sĩ xung quanh, hay là người trên Trái Đất và các Nguyên Anh của ngoại vực, bọn họ đều kinh ngạc không nói nên lời nhìn chằm chằm vào thứ vừa xảy ra.
Trong lòng tất cả mọi người đều hiểu, sợ rằng qua hôm nay, trên toàn bộ Địa Cầu thậm chí là cả tinh vực sẽ không ai có thể đánh bại được Diệp Thành nữa, cho dù là các môn phái lớn ở biển sao cũng thế!
Đây chính là con người tuyệt thế vô song!
Mỗi khi Diệp Thành giẫm một bước trên hư không đều tựa như sấm chớp vang rền, khiến cả hư không đều chấn động. Nhiều tu sĩ đứng gần đều trực tiếp bị xé nát, thân thể và hồn phách đều bị đánh chết.
"A!"
Vân Thần cố gắng đứng dậy, một luồng khói vàng kim mang sắc máu xộc lên từ cơ thể hắn, bay thẳng lên trời, gần như là xuyên qua cả vũ trụ.
Hắn mặc một bộ chiến giáp màu vàng kim, tuy rằng máu đỏ vẫn liên tục chảy ra từ vết thương trên vai và trên đầu hắn, vô cùng thảm hại, chẳng còn chút dáng vẻ nào của vị thiếu chủ cao quý, nhưng hắn vẫn chiến ý bừng bừng, cơ thể ngay lập tức đứng thẳng lại, vẻ mặt kiên quyết nói:
"Diệp Thành, cậu đừng tưởng rằng chém giết được mấy triệu quân, tiêu diệt mười Thái Thượng trưởng lão thì thật sự có thể đánh bại được Kim Ô Môn, đánh bại được các môn phái lớn ở ngoại vực. Uy nghiêm và sức mạnh của đạo thống Chân Tiên chúng tôi là thứ mà cậu vĩnh viễn không thể nào tưởng tượng ra được đâu, sức mạnh của Chân Tiên Hợp Đạo càng không phải thứ mà cậu có thể tưởng tượng ra được, có thể phản kháng lại được".
“Ồ, thế sao?”, Diệp Thành tùy tiện đáp lại một câu.
“Chẳng lẽ cậu tưởng rằng giết được đám người bọn họ, giết được đám trưởng lão và các Thần Tử, hay thậm chí đánh bại tôi là coi như thắng rồi sao? Thực sự quá nực cười, vô số các môn phái lớn ở tinh hà ngoại vực, ai mà không có tiên bảo và thần thú trấn áp, ai mà không có thần trận lợi hại tồn tại từ thời Thượng cổ, không có một hai vị Chân Tiên tồn tại cơ chứ?”
“Bọn họ muốn giết cậu cũng chỉ cần dùng đến một ngón tay cũng đủ để nghiền nát cậu thành tro bụi rồi”.
Vân Thần bình tĩnh nói, sau đó cười nhẹ: “Tôi tuy rằng mang danh là thiếu chủ của Kim Ô Môn, nhưng ở trong mấy người con của phụ hoàng tôi thì cũng chỉ xếp ở vị trí thứ ba mà thôi”.
“Đại ca của tôi tu vi thông thiên triệt địa, đã gần bằng phụ hoàng, mấy vạn năm trước đã trở thành Hợp Đạo. Nhị ca tôi còn có danh xưng Tiên Kiếm, đã từng một người một kiếm chống lại cả một môn phái lớn. Càng không phải nói đến ngoài Kim Ô Môn chúng tôi còn có Vô Cực Tông, Trường Sinh Giáo, Vạn Yêu Môn và vô số môn phái khác, ai mà không phải là môn phái lớn thống trị các tinh vực, tạo ra được hàng ngàn tu sĩ Nguyên Anh và hàng triệu các tu sĩ khác cơ chứ”.
“Nếu cậu giết tôi, đại quân như thế này, bọn họ muốn tổ chức lại mấy lần đều có thể làm được. Diệp Thành, cậu có thể ngăn cản được mấy lần cơ chứ?”
Ánh mắt Vân Thần tỏa ra ánh sáng lấp lánh, vẻ mặt trông vô cùng tự tin cùng kiêu ngạo.
Những đạo thống Chân Tiên đứng trên đỉnh của các tinh vực kia quả thực quá mạnh mẽ, cường giả bị tổn thất trên Địa Cầu đối với bọn họ chỉ là mất một sợi lông trên chín con trâu, sẽ không thương tổn đến căn cơ chân chính của bọn họ, cũng chỉ có mười Thái Thượng Trưởng lão kia là làm cho bọn họ có chút tiếc nuối mà thôi. Còn về đám Thần Tử và Nguyên Anh kia, mấy ngàn năm lại có thể bồi dưỡng ra được.
Mọi người khi nghe Vân Thần nói đột nhiên biến sắc.
“Hợp Đạo mà anh nói rất mạnh mẽ đấy, nhưng bọn họ đâu hết rồi?”. Diệp Thành bình tĩnh búng tay vào chiếc đao, nói với vẻ chế nhạo.
“Việc này…”
Nụ cười của Vân Thần hơi cứng lại.
Tình hình ở tinh vực bị lãng quên quá đặc thù, pháp tắc của thiên đạo không được hoàn chỉnh, có vô số loại tiên trận vô hình áp chế, người mạnh nhất có thể đến được đây là Ngụy Hợp Đạo. mà Hợp Đạo ở bên ngoài trừ khi là tự trảm tu vi, khiến cho bản thân không viên mãn, nếu không tuyệt đối sẽ không có cách nào tiến vào đây được.
Các Chân Tiên tiền thế của Vạn Yêu Môn đã chết ở đại điện Tề Thiên chính là ví dụ rõ ràng nhất, thậm chí đến cả tiên bảo và thần trận đều không có cách nào tiến vào, sẽ bị pháp trận áp chế.
“Tính toán của các Chân Tiên làm sao mà cậu có thể tưởng tượng nổi cơ chứ. Diệp Thành, bây giờ quay đầu vẫn còn kịp", Vân Thần trầm giọng nói.
“Ồ, có tính toán gì thế, mau tung ra tôi xem nào”. Diệp Thành lạnh lùng nói, lại tiến thêm một bước.
“Rầm!”
Một bước này của Diệp Thành đã chỉ còn cách Vân Thần trăm trượng, Vân Thần cũng không thể nào chịu nổi nữa, trên người hắn bộc lộ ra nguồn sức mạnh vô hạn, ánh sáng vàng kim lan tỏa ra khắp người, khí tức dần dần nâng cao, tu vi từ Nguyên Anh nhanh chóng đột phá lên cảnh giới Bán Bộ Chân Tiên, thậm chí vẫn còn chưa dừng lại, thẳng tắp một mạch lên đỉnh phong mới dừng lại.
“Giết!”
Vân Thần điều khiển tiên kiếm như một con rồng khổng lồ xuyên thẳng qua hư không, nhưng đây chưa phải là đòn sát thủ thực sự của hắn.
“Uỳnh uỳnh uỳnh!”
Lúc này đột nhiên ở trên đỉnh đầu hắn có một ảo ảnh màu vàng khổng lồ nhảy ra. Ảo ảnh được bao trùm bởi hào quang vô tận, mặc long bào có thêu chín cái đầu rồng, đầu đội mũ miện vàng, có chín con Kim Ô ba chân có lửa thiêu đốt đang bao quanh. Dáng vẻ của người đó vô cùng mơ hồ, được bao phủ trong một đám khói, giống như là một vị thần đứng ở trên chín tầng trời vậy.
Với sự xuất hiện của hình bóng ấy, một sức mạnh đáng sợ hơn trước đây vô số lần giống như một cơn bão khổng lồ ngay lập tức quét qua toàn bộ hệ Mặt Trời.
Vô số người run lên bần bật, trợn trừng hai mắt, vô cùng sợ hãi nhìn cảnh tượng trước mắt.
Hợp Đạo!
Lại có Hợp Đạo chân chính xuất hiện?
Lão tổ Thiên Huệ, Trùng Lâu, Ma La, Lục Nhĩ Mi Hầu vừa mới nở nụ cười trên mặt, lúc nãy nụ cười trên mặt gần như đông cứng lại, ai nấy đều không dám tưởng tượng, Chân Tiên không phải đã bị pháp tắc của hành tinh bị lãng quên hạn chế rồi sao? Đến cả tiên bảo cũng không thể nào vào đây được, làm sao Chân Tiên có thể xuất hiện được cơ chứ?
Hơn nữa hãy nhìn dáng vẻ của Chân Tiên này, đó chính là Kim Ô Chân Tiên của Kim Ô Môn. Lão chính là cường giả mạnh nhất của Kim Ô Môn, là cao thủ đứng thứ hai chỉ sau có Vạn Yêu Chân Tiên của ngoại vực! Cho dù trong cảnh giới Hợp Đạo cũng là tồn tại vô cùng mạnh mẽ, lão xuất hiện ở đây thực sự không thể nào tin nổi.
“Chém!”
Vân Thần hét lớn, chỉ thấy trong tay Kim Ô Chân Tiên xuất hiện một thanh thần kiếm màu vàng, nó giống như là ánh sáng chói lọi của mặt trời với sức nóng vô cùng khủng khiếp đánh thẳng về phía Diệp Thành.
Ngay lúc đó, hư không như bị cắt ra làm đôi, trời đất hoàn toàn bị che phủ bởi một kiếm này, giống như biến thành một đại dương đen tối không có chút ánh sáng nào, chỉ có luồng ánh sáng rực rỡ với sức mạnh không thể nào tưởng tượng nổi như chia cắt cả nhật nguyệt. Trong mắt của mọi người, sức mạnh của thanh kiếm này thậm chí còn có thể cắt nát cả nhật nguyệt thành nhiều mảnh.
Đối diện với sức mạnh có thể cắt nát cả nhật nguyệt, Diệp Thành chỉ cười lạnh, nói:
“Chỉ là một luồng thần niệm mà thôi, đừng nói chân thân, đến cả hóa thân cũng không dám tiến vào nơi đây, thế mà cũng muốn giết tôi ư? Rõ ràng là đang mơ giữa ban ngày mà, phá cho tôi!”
Nói xong, cơ thể của Diệp Thành cũng bùng nổ sức mạnh kinh thiên động địa, thiêu đốt cả không khí xung quanh, giống như là đốt cháy cả chín tầng trời. Một tiếng nổ ầm ầm, thanh thần kiếm gãy trong tay anh phát ra một tiếng gầm lớn chém ra một kiếm vô cùng kinh khủng.
Kiếm thứ nhất, Diệp Thành chém bay thanh Long Diệu của Vân Thần, khiến cho món chuẩn tiên bảo này phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Kiếm thứ hai, Diệp Thành tách đôi vô tận thần quang và chém luồng ảo ảnh cao vạn trượng kia làm hai mảnh. Cho dù ảo ảnh đó có gào thét thảm thiết cỡ nào thì anh cũng không hề nương tay.
Kiếm thứ ba, thiếu chủ Vân Thần trực tiếp bị Diệp Thành chém nát, cả người suýt nữa thì bị Diệp Thành chém thành hai mảnh. Một cánh tay với vô số máu tươi phun ra bắn thẳng lên bầu trời, bộ chiến giáp Kim Ô làm bằng lông của thần thú Kim Ô bị Diệp Thành chém nát thành từng mảnh.
Cho dù là lông vũ của thần thú cũng không thể nào ngăn cản được sự sắc bén từ tiên binh từ trên chín tầng trời của Diệp Thành.
Chỉ với ba nhát kiếm, Diệp Thành đã đánh bại thiếu chủ Vân Thần, người được cho là bất khả chiến bại dưới Hợp Đạo, người kế thừa của Kim Ô Môn.
“Phì phì!”
Khoảnh khắc đó như dừng lại.
Cho dù là Kháo Sơn Vương Vân Cực chỉ còn lại một chân hay là các thần tử và các tu sĩ xung quanh, hay là người trên Trái Đất và các Nguyên Anh của ngoại vực, bọn họ đều kinh ngạc không nói nên lời nhìn chằm chằm vào thứ vừa xảy ra.
Trong lòng tất cả mọi người đều hiểu, sợ rằng qua hôm nay, trên toàn bộ Địa Cầu thậm chí là cả tinh vực sẽ không ai có thể đánh bại được Diệp Thành nữa, cho dù là các môn phái lớn ở biển sao cũng thế!
Đây chính là con người tuyệt thế vô song!
Bình luận facebook