Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 985 Một chưởng phá vạn quân!
Nếu không phải Diệp Thành còn chút nương tay, thì Đạp Tinh Ngưu toàn thân xanh biếc kia đã nát bét dưới tay anh rồi. Nhưng dù là vậy, thì Đạp Tinh Ngưu cũng chịu xung kích rất mạnh, cả thân thể chấn động, kêu lên ai oán thảm thiết, bị bắn đi mấy chục dặm.
"Ặc!"
Tất cả các tu sĩ đại giáo chứng kiến cảnh này, đều cảm giác như bị một chậu nước lạnh tạt lên đầu, trong lòng lạnh lẽo.
Nhấc tay giết Thần Tử, một chưởng phá vạn quân!
VietWriter
Nếu như phân thân của Diệp Thành chỉ khiến mọi người kinh ngạc chứ không sợ hãi, ba Thần Tử liên thủ là có thể áp đảo, thì chân thân của Diệp Thành đã cho thấy sức mạnh vô địch thực sự.
Trùng Dương là Đại Thần Tử của Vô Cực Tông, là sự tồn tại đủ để nằm trong top năm của thế hệ trẻ tinh hà ngoại vực, tuy hắn chưa chạm đến cảnh giới Chân Tiên, nhưng cũng đã đi được rất xa trong cảnh giới Nguyên Anh. Quanh người hắn có rất nhiều thần thông bí bảo của Vô Cực Tông, còn tu hành hai đạo thần tắc âm dương, sở hữu năng lực Tạo Hóa Sinh Biến. Chưa kể còn điều khiển chiến xa, cưỡi Đạp Tinh Ngưu, vậy mà bị Diệp Thành nện cho thành bánh thịt một cách dễ dàng, thật là đáng sợ.
Đương nhiên trên người Trùng Dương còn có thần phù thế mạng do Chân Tiên của Vô Cực Tông ban cho, nhưng có ích gì chứ?
Hắn dùng hết sức cũng không đỡ được một chưởng của Diệp Thành, dù có thần phù sống lại, thì cũng chỉ làm phiền Diệp Thành vỗ thêm mấy chưởng nữa mà thôi. Đây là sự áp đảo về cấp độ sức mạnh, không phải thứ mà pháp bảo thần thông có thể bù đắp được. Mười vạn đại quân liên thủ bị một chưởng của Diệp Thành phá tan, càng khiến lòng người chấn động.
Bây giờ, cho dù là Thần Tử áo đen ngông cuồng vênh váo, Kim Tung cao ngạo lạnh lùng, Huyền Không ngạo nghễ, cũng không thể không công nhận sức mạnh của Diệp Thành.
Sáu khiếu quanh người Diệp Thành nuốt nhả năng lượng khổng lồ, ánh sáng xanh như nước, một đóa hoa như lưu ly phỉ thúy lơ lửng trên đỉnh đầu, có vô số tiên quang vây quanh người anh, mỗi hành động đều mang theo sức mạnh vô hạn, chấn động vũ trụ trời sao. Điều này đã vượt qua cực hạn mà các Thần Tử có thể tưởng tượng, đạt đến một cấp bậc khác, khiến bọn họ đều lấy làm kinh sợ.
"Hắn chưa chắc đã mạnh như vậy, nói không chừng chỉ là dùng bí thuật nào đó bộc phát...", Thần Tử Diệt Tận khàn giọng nói, quanh người hắn bao trùm trong một lớp ráng nhạt, thân hình mờ ảo hư vô, dường như có thể biến khỏi thế giới này bất cứ lúc nào.
Diệt Tận Giáo là một tông môn thích khách lớn nhất ở sâu trong biển sao.
Tông môn này không giỏi về chiến đấu chính diện, mà có sở trường về ám sát sau lưng, các loại thần thông của Diệt Tận Giáo đều lấy ẩn giấu thân hình, xuyên qua không gian, bộc phát lực ám sát làm chủ.
Vì vậy, trong số mọi người, Thần Tử Diệt Tận là không sợ Diệp Thành nhất, nếu không đánh lại được thật thì có thể chạy bất cứ lúc nào.
"Chết!"
Diệp Thành khẽ quát, sắc mặt lạnh nhạt, đưa tay thò vào hư không.
Bàn tay lóe lên ánh sáng xanh ngọc của anh thò sâu vào không gian, biến mất một nửa. Rồi sau đó xuất hiện ở hư không trên đỉnh đầu của Thần Tử Diệt Tận, lòng bàn tay nhón lấy đầu của hắn.
"Không!"
Trong mắt Thần Tử Diệt Tận hiện lên vẻ kinh sợ, điên cuồng kêu lên, thân hình nhòe đi định chạy trốn, nhưng đã bị bàn tay của Diệp Thành túm lấy, bóp chặt đầu, sau đó bụp một tiếng bóp vỡ như một quả dưa hấu. Màu trắng đỏ bắn tung tóe xung quanh, ngay cả nguyên anh trong thức hải cũng bị bóp nát, chỉ còn lại một thi thể không đầu.
Sau khi tiện tay giết chết Thần Tử Diệt Tận, Diệp Thành phẩy tay, rồi bước một bước, vượt qua hư không đến bên cạnh Thần Tử áo đen.
"Diệp Chân Tiên hãy tha mạng cho tôi!"
Thần Tử áo đen sợ đến mức hồn bay phách lạc, hắn khác với mấy Thần Tử khác, bởi vì trước đó đại chiến với phân thân của Diệp Thành, nên hắn chỉ còn một tấm thần phù thế mạng. Nếu bị Diệp Thành giết nữa, thì hắn thực sự không còn chỗ dựa nào, trơ trọi giữa hư không vũ trụ mà không có chút năng lực phản kháng, có thể mất mạng bất cứ lúc nào.
"Ặc!"
Tất cả các tu sĩ đại giáo chứng kiến cảnh này, đều cảm giác như bị một chậu nước lạnh tạt lên đầu, trong lòng lạnh lẽo.
Nhấc tay giết Thần Tử, một chưởng phá vạn quân!
VietWriter
Nếu như phân thân của Diệp Thành chỉ khiến mọi người kinh ngạc chứ không sợ hãi, ba Thần Tử liên thủ là có thể áp đảo, thì chân thân của Diệp Thành đã cho thấy sức mạnh vô địch thực sự.
Trùng Dương là Đại Thần Tử của Vô Cực Tông, là sự tồn tại đủ để nằm trong top năm của thế hệ trẻ tinh hà ngoại vực, tuy hắn chưa chạm đến cảnh giới Chân Tiên, nhưng cũng đã đi được rất xa trong cảnh giới Nguyên Anh. Quanh người hắn có rất nhiều thần thông bí bảo của Vô Cực Tông, còn tu hành hai đạo thần tắc âm dương, sở hữu năng lực Tạo Hóa Sinh Biến. Chưa kể còn điều khiển chiến xa, cưỡi Đạp Tinh Ngưu, vậy mà bị Diệp Thành nện cho thành bánh thịt một cách dễ dàng, thật là đáng sợ.
Đương nhiên trên người Trùng Dương còn có thần phù thế mạng do Chân Tiên của Vô Cực Tông ban cho, nhưng có ích gì chứ?
Hắn dùng hết sức cũng không đỡ được một chưởng của Diệp Thành, dù có thần phù sống lại, thì cũng chỉ làm phiền Diệp Thành vỗ thêm mấy chưởng nữa mà thôi. Đây là sự áp đảo về cấp độ sức mạnh, không phải thứ mà pháp bảo thần thông có thể bù đắp được. Mười vạn đại quân liên thủ bị một chưởng của Diệp Thành phá tan, càng khiến lòng người chấn động.
Bây giờ, cho dù là Thần Tử áo đen ngông cuồng vênh váo, Kim Tung cao ngạo lạnh lùng, Huyền Không ngạo nghễ, cũng không thể không công nhận sức mạnh của Diệp Thành.
Sáu khiếu quanh người Diệp Thành nuốt nhả năng lượng khổng lồ, ánh sáng xanh như nước, một đóa hoa như lưu ly phỉ thúy lơ lửng trên đỉnh đầu, có vô số tiên quang vây quanh người anh, mỗi hành động đều mang theo sức mạnh vô hạn, chấn động vũ trụ trời sao. Điều này đã vượt qua cực hạn mà các Thần Tử có thể tưởng tượng, đạt đến một cấp bậc khác, khiến bọn họ đều lấy làm kinh sợ.
"Hắn chưa chắc đã mạnh như vậy, nói không chừng chỉ là dùng bí thuật nào đó bộc phát...", Thần Tử Diệt Tận khàn giọng nói, quanh người hắn bao trùm trong một lớp ráng nhạt, thân hình mờ ảo hư vô, dường như có thể biến khỏi thế giới này bất cứ lúc nào.
Diệt Tận Giáo là một tông môn thích khách lớn nhất ở sâu trong biển sao.
Tông môn này không giỏi về chiến đấu chính diện, mà có sở trường về ám sát sau lưng, các loại thần thông của Diệt Tận Giáo đều lấy ẩn giấu thân hình, xuyên qua không gian, bộc phát lực ám sát làm chủ.
Vì vậy, trong số mọi người, Thần Tử Diệt Tận là không sợ Diệp Thành nhất, nếu không đánh lại được thật thì có thể chạy bất cứ lúc nào.
"Chết!"
Diệp Thành khẽ quát, sắc mặt lạnh nhạt, đưa tay thò vào hư không.
Bàn tay lóe lên ánh sáng xanh ngọc của anh thò sâu vào không gian, biến mất một nửa. Rồi sau đó xuất hiện ở hư không trên đỉnh đầu của Thần Tử Diệt Tận, lòng bàn tay nhón lấy đầu của hắn.
"Không!"
Trong mắt Thần Tử Diệt Tận hiện lên vẻ kinh sợ, điên cuồng kêu lên, thân hình nhòe đi định chạy trốn, nhưng đã bị bàn tay của Diệp Thành túm lấy, bóp chặt đầu, sau đó bụp một tiếng bóp vỡ như một quả dưa hấu. Màu trắng đỏ bắn tung tóe xung quanh, ngay cả nguyên anh trong thức hải cũng bị bóp nát, chỉ còn lại một thi thể không đầu.
Sau khi tiện tay giết chết Thần Tử Diệt Tận, Diệp Thành phẩy tay, rồi bước một bước, vượt qua hư không đến bên cạnh Thần Tử áo đen.
"Diệp Chân Tiên hãy tha mạng cho tôi!"
Thần Tử áo đen sợ đến mức hồn bay phách lạc, hắn khác với mấy Thần Tử khác, bởi vì trước đó đại chiến với phân thân của Diệp Thành, nên hắn chỉ còn một tấm thần phù thế mạng. Nếu bị Diệp Thành giết nữa, thì hắn thực sự không còn chỗ dựa nào, trơ trọi giữa hư không vũ trụ mà không có chút năng lực phản kháng, có thể mất mạng bất cứ lúc nào.
Bình luận facebook