Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 4
654.
Cố Hoan đứng hình!
Nụ cười hé lên trên mặt bị gượng lại!
Sao , sao trên xe lại có người? ?
Nét mặt của cô xanh đỏ lẫn lộn!
Kính cửa xe được mở ra hoàn toàn, lộ ra một gương mặt tuấn tú phi phàm.
Đường nét khuôn mặt góc cạnh rõ rệt, mang theo sự chế nhạo lạnh lùng.
Đôi mắt sâu thẳm bất cần ấy ngước lên, thoáng qua vẻ quái dị, nhìn thẳng chăm chăm vào trong mắt Cố Hoan!
Ngón tay cô run rẩy.
Trái tim dường như bị vật gì đó tông vào.
Người đàn ông tuấn tú quá!
- Thưa cô, ở đây không cần “phục vụ”.
Người đàn ông cố ý nhấn mạnh hai từ “phục vụ”, xen lẫn giọng điệu khinh bỉ, lườm cô với ánh mắt xem thường.
Cho dù ánh mắt tên này xem thường, nhưng thật đáng chết, giọng nói đậm trầm giống như bị gãy cánh vậy, chạm vào lòng cô một cách không phòng vệ, giọng nói hay đến nỗi khiến người khác phải đắm chìm!
Thậm chí, có cảm giác hơi quen thuộc...
Xa xôi, xa lạ, nhưng lại giống như đã nghe thấy ở đâu đấy rồi.
Trái tim cô bỗng đập mạnh một nhịp!
Thế nhưng ----
Phục vụ ?
Cố Hoan giờ mới ngộ ra!
Trừng to cặp mắt, cơn giận lập tức nổi lên.
Tên này nói cái gì?
Phục vụ?!
Ai cũng có thể nghe ra được câu này là đang nhạo báng!
Cho dù giọng nói anh ta nghe có hay đi chăng nữa, nhưng khi nói ra những câu này, khiến cô muốn cấu xé gương mặt đẹp trai tuấn tú đó!
Tên này xem cô là gì hả?
Cảm giác bị khinh thường khiến cô giận đến đỏ mặt!
Phục vụ cái đầu anh đấy, anh mới phục vụ, cả nhà anh cũng là phục vụ!!
Vốn dĩ muốn thét vào mặt anh, nhưng nghĩ lại.
Cô nghiến chặt răng, vẫn giữ nguyên thần thái lịch thiệp, nhìn anh và nở nụ cười ngọt ngào giả tạo:
- Ơ? Xem ra anh đã hiểu lầm rồi, tôi là đến “tìm phục vụ” đây mà!
Vừa nói, cô còn cố ý lườm mắt khinh miệt nhìn anh vài cái.
Còn khoa trương đến nổi từ trong túi xách lấy tiền ra, với vẻ chị đây muốn mua phục vụ vậy.
Giọng nói lạnh nhạt, kiêu ngạo mà nói tiếp:
- Chậc chậc, tiếc thật đấy, xem ra anh vẫn chưa đủ tiêu chuẩn tôi yêu cầu rồi!
Hức! Dám nhạo báng cô, vậy thì cô cũng không khách sáo nữa!
Đẹp trai thì sao chứ?
Miệng mồm độc ác vậy, chỉ tiếc cho gương mặt đẹp.
Người đàn ông có vẻ không vì những lời khiêu khích của cô, mà tỏ ra nóng giận.
Chỉ là lạnh lùng nhướng mày, mím môi và nói:
- Thật đúng lúc, tôi cũng không thích những người phụ nữ không ra gì.
Người phụ nữ không ra gì?
Hắn ta dám nói cô là người phụ nữ không ra gì ?!
Cô trừng to mắt, nhìn chăm chăm vào người đàn ông ấy!
Rất tốt!
Anh ta một lần lại một lần khiêu chiến thái độ của cô!
Cô nắm chặt nắm tay, nét mặt có chút xanh xao.
DMN cái gì gọi là phụ nữ không ra gì hả?
Hôm nay cô gặp xui xẻo gì thế này?
Chỉ là mượn kính cửa sổ xe soi gương chỉnh chu lại quần áo thôi!
Mà đã bị người đàn ông vô lễ này sỉ nhục rồi?
Cố Hoan nhìn gương mặt liệt ngàn năm không thay đổi của anh ta .
Giận đến nghiến răng!
Dường như trên gương mặt tuấn tú của anh ta chưa từng có những biểu cảm vui buồn sầu giận gì xuất hiện qua cả.
Tinh tế đến nỗi không tìm thấy một nếp nhăn!
Càng nhìn càng thấy giận!
Đẹp trai là được ăn hiếp phụ nữ sao?
Lái xe sang là được xem thường phụ nữ sao?
Nắm chặt nắm tay đang run rẩy vì giận, lườm mắt anh ta, nhân lúc anh ta đang muốn đóng cửa sổ-----
Cố đại tiểu thư đây làm ra một hành động điên cuồng nhất men lì nhất ----
Đôi mắt cô có vẻ hé cười, đột nhiên cúi thấp người xuống.
Cố ý kề sát cửa sổ xe anh, làm ra vẻ lẳng lơ.
Một tay đặt trên tấm kính cửa sổ, ngăn không cho anh khóa cửa.
Cười tủm tỉm đưa tay còn lại ra, nhân lúc anh chưa kịp phản ứng ----
Tay cô như tua của con bạch buộc vậy, bấu lấy gương mặt đẹp trai đến khiến người khác tức giận của anh!
Bốp bốp bốp!
Cô dùng sức vỗ mạnh ba cái lên mặt anh ta!
- Chà, cậu em, tôi thấy cậu em có vẻ như chích HA (Hyaluronic Acid - chất chống lão hóa) hơi bị nhiều rồi đấy? Nếu không, sao có thể dưỡng được làn da không một vết nhăn như vậy chứ? Làm ở Hàn Quốc đúng không?
Cô cười với vẻ mặt đắc ý, lén dùng sức chà mạnh mặt của anh ta, giống như đang nhào bột không chút nể nang!
Còn không quên moi móc thêm vài câu:
- Chậc, mặt liệt cả khuôn như vậy, càng nhìn càng thấy đau lòng. Hay là, chờ hôm nào cậu em mặt không liệt nữa, chị lại đến ủng hộ em ha, bái bai ~~
Cậu em trước, cậu em sau gọi sướng thật đấy.
Cô còn cố ý nói từ “ủng hộ”, nói một từ mà trúng hai ý, như anh là trai bao vậy.
Nhân lúc khi anh ta muốn nổi giận, cô vội vàng rút tay của mình lại.
Một làn gió âm lạnh thổi vào mặt.
Cô sợ đến giật cả mình.
Không dám nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm u ám của anh!
Theo phản ứng tự nhiên, cô cầm túi xách lui người về sau.
Trong lòng tim đập mạnh thình thịch, kèm theo nỗi vui sướng sau khi trả thù.
Không dám quay đầu lại nhìn nét mặt của người đàn ông ngồi trên xe.
Đi trên đôi giày cao gót lộc cộc, nhanh chân bước vào khách sạn Night Empire...
Lầu 3 khách sạn.
Cố Hoan vừa vào trong, hàng loạt mùi hương của những loại nước hoa nổi tiếng pha lẫn vào nhau xộc vào mũi cô.
Sảnh tiệc hội trường rất lớn, mọi người ăn mặc sang trọng tráng lệ.
Muôn màu muôn vẻ, nguy nga lộng lẫy.
Vừa nhìn là biết đây là buổi yến tiệc của giới thượng lưu.
- Tiểu Cố, cuối cùng cô cũng đến!
Lý Đỉnh Thành vừa quay đầu, liền thấy cô gái đứng ngay trước cửa sảnh.
Nhanh chân bước đến gần cô, ánh mắt của y có vẻ bất ngờ.
- Lý Tổng.
Cố Hoan mỉm cười gật gật đầu.
Trong lòng bỗng cảm thấy có chút bất an.