Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 641: Phù Văn Quỷ Giáp
Đùng!
Một tiếng nổ vang trời vang lên.
Diệp Vĩnh Khang quay người đạp một phát lên người của tên mặc áo giáp.
Tên mặc áo giáp lảo đảo lùi sau mấy bước.
Nhưng Diệp Vĩnh Khang lại bị lực phản văng ra ngoài!
Lồng ngực tên mặc áo giáp không có lấy một dấu chân!
Diệp Vĩnh Khang híp mắt.
Anh chưa từng đánh với một tên quái vật mạnh thế này, màu vàng đất trên người kia giống như là rỉ sắt, không biết bộ giáp này do ai chế tạo.
Đùng đùng đùng đùng!
Tên mặc áo giáp kia dường như bị chọc giận, cơ thể bọc trong bộ giáp đỏ lao về phía Diệp Vĩnh Khang.
Trên mặt đất lưu lại một chuỗi dấu chân liên tiếp.
Diệp Vĩnh Khang đã thấy được sự mạnh mẽ của tên mặc áo giáp này, anh không dám tiếp đòn, chỉ có thể lựa chọn tránh né.
Nhưng mà động tác của tên mặc áo giáp kia tuy cứng ngắc, nhưng tốc độ tấn công cực kỳ nhanh, cực kỳ mạnh.
Trong quá trình đánh, hắn không thay đổi phương hướng, cây cối trong rừng dù không hẳn là rậm rạp nhưng đây dù sao cũng là một rừng cây, cứ mỗi năm sáu mét sẽ có một cây.
Khi tiếng ken két vang lên, nơi tên mặc áo giáp đi qua cây cối lại bị nghiền nát như mì sợi vậy!
Tên mặc áo giáp như một chiếc xe tăng bọc thép vô địch!
Trong quá trình Diệp Vĩnh Khang di chuyển tránh đòn, nhiều lần anh tìm được sơ hở, phản kích tên mặc áo giáp.
Mỗi lần phản đòn anh đều nhắm chuẩn lên người hắn.
Có điều tên mặc áo giáp thực sự quá mạnh, đòn công kích mạnh mẽ của anh khi đánh lên người hắn chỉ như gãi ngứa mà thôi!
Hai bên giằng co mấy phút, tên mặc áo giáp đột nhiên nắm được sơ hở, hắn xông lên, tung hai nắm đấm, đấm thẳng vào ngực Diệp Vĩnh Khang!
Ken két ken két!
Mấy cành cây khô liên tiếp bị gãy, hai nắm đấm lập tức lại gần ngực Diệp Vĩnh Khang.
May mà cơ thể Diệp Vĩnh Khang dẻo dai, ở giây cuối cùng trước khi trúng đòn cơ thể anh cong thành một vòng cung không thể tin nổi.
Nắm đấm mạnh mẽ của tên mặc áo giáp dường như lướt qua gò má của Diệp Vĩnh Khang.
Tim Diệp Vĩnh Khang như co lại!
Bởi vì khi anh cong lưng về sau, anh đột nhiên nhìn thấy thánh nữ Loan Loan đang đứng phía sau mình!
Anh biết rõ đòn tấn công của tên mặc áo giáp mạnh thế nào, nếu như nắm đấm ấy mà tung vào người Loan Loan thì cô ta chắc chắn sẽ biến thằng đống thịt vụn.
Ở giây phút ngàn cân treo sợi tóc, Diệp Vĩnh Khang dùng hết toàn lực, giang hai cánh tay, ôm lấy hai chân của tên mặc áo giáp.
Đồng thời xoay người một cái, hai đùi cong lại, định dùng đây làm điểm tựa, cố gắng kéo tên mặc áo giáp ra!
Nhưng lực tấn công của hắn quá mạnh, dù Diệp Vĩnh Khang có dùng hết sức lực vẫn bị hắn lôi đi một đoạn, trên mặt đất lưu lại một cái rãnh sâu!
Có điều dù không kéo được đối phương, nhưng tốc độ tên mặc áo giáp ít nhiều bị ảnh hưởng, Thánh nữ Loan Loan nắm bắt sơ hở.
May mà thân thủ của thánh nữ Loan Loan không tồi, nhân lúc này di chuyển, tránh được đòn tấn công chí mạng của tên mặc áo giáp!
Nhưng cơ thể Diệp Vĩnh Khang thì bị đối phương kéo đi mười mấy mét, cho đến khi đòn tấn công của đối phương cuối cùng cũng kết thúc, Diệp Vĩnh Khang mới quay người, ôm lấy hai đùi tên mặc áo giáp rồi quay người, sau đó dùng toàn sức lực trên cơ thể để ném!
Tiếp theo sau anh hét lên một tiếng: "Chay!"
Hai người dùng tốc độ nhanh nhất lao ra khỏi rừng, mở cửa lên xe, đạp lút ga, sau mười phút, nghĩ rằng mình đã hoàn toàn bỏ lại tên mặc áo giáp rồi thì mới thở phào nhẹ nhõm.
"Con quái vật đó rốt cuộc là thứ gì?"
Thánh nữ Loan Loan vẫn còn sợ hãi.
Diệp Vĩnh Khang nắm chặt tay lái, sắc mặt trở nên cực kỳ nghiêm túc, anh trầm giọng nói: "Nếu như tôi đoán không nhầm, thứ kia chắc là Phù Văn Quỷ Giáp trong truyền thuyết!"
"Hả, Phù Văn Quỷ Giáp!"
Thánh Nữ Loan Loan trợn tròn mắt, vội vàng nói: "Chẳng nhẽ thứ kia là quỷ?"
Diệp Vĩnh Khang khẽ gật đầu: "Thực ra cũng không phải là quỷ thần gì, nhưng bên trong bộ giáp kia có một thứ, nhưng không được coi là người nữa rồi".
"Tôi cũng không rõ tình hình cụ thể, nhưng tôi từng nghe có người nhắc đến thứ này".
"Muốn tạo ra được Phù Văn Quỷ Giáp đầu tiên cân một cơ thể, yêu cầu của cơ thể vô cùng hà khắc, ít nhất phải là cao thủ cấp bậc tông sư".
"Sau đó cần ngâm cái xác vào trong một loại thuốc bí mật, sau đó dùng bí thuật phong ấn lại bảy bảy bốn chín ngày, cơ thể kia sẽ trở thành một kẻ nửa sống nửa chết không còn khả năng suy nghĩ".
"Điểm tuyệt diệu nhất là bộ giáp trên người, nghe nói dùng thép mẫu tinh để luyện chế thành, quá trình rèn cũng phải thêm một số loại cỏ quý, sau đó dùng bí thuật Phù Văn ".
"Lại dùng một số phương pháp đặc biệt mới có thể mặc bộ giáp vào cơ thể kia, sau đó ngâm vào trong một loại thuốc đặc biệt trong bảy bảy bốn chín ngày, khiến cho bộ giáp và cơ thể trở thành một, cuối cùng trở thành Phù Văn Quỷ Giáp tùy người điều khiển!"
Thánh nữ Loan Loan nghe xong liền khiếp sợ nói: "Không ngờ trên thế giới lại có thứ tà ác thế này, tôi đúng là được mở rộng tầm mắt, có điều cụ thể tại sao Phù Văn Quỷ Giáp lại đối phó với chúng ta, anh có biết do ai làm không?"
Diệp Vĩnh Khang lắc đầu: "Kẻ thù của tôi nhiều lắm, người muốn giêys tôi nhiều vô kể, cụ thể là ai tôi cũng không nói được".
"Cũng có thể là đến vì cô, cũng có thể Phù Văn Quỷ Giáp kia chẳng liên quan đến chúng ta, chúng ta chỉ chẳng may chạm mặt nó thôi".
Thánh nữ Loan Loan than thở: "Hy vọng là khả năng cuối cùng, nếu không con quái vật kia mà đuổi theo thì đúng là phiền, đúng rồi, ban nãy tôi thấy anh đánh tốn nhiều sức lắm, nếu như tiếp tục đánh, anh liệu có đánh lại còn quái vật kia không?"
Diệp Vĩnh Khang nói: "Cái này cũng khó nói, điểm lợi hại nhất của bộ Phù Văn Quỷ Giáp kia là đao thương bất nhập, dù tôi có tấn công thế nào cũng không khiến nó bị thương được".
"Nếu như thực sự đánh đến cùng với nó, tôi không phải không có cơ hội thắng, ít nhất tôi nắm chắc được hai phần".
"Có điều chắc cũng bị nó đánh mất hết sức lực, bị nó đánh chết, dù sao tôi cũng là người, thể lực có hạn, nhưng thứ kia không phải người nữa rồi, hơn nữa đao thương bất nhập mới là điểm đáng sợ nhất".
Thánh nữ Loan Loan nhíu mày nói: "Chỉ có hai phần thắng là anh lợi hại lắm rồi, không ngờ thứ này kinh khủng đến vậy, haizz, nếu như tôi có thể kiếm nó làm vệ sĩ thì hay rồi".
"Không chỉ không cần cho nó ăn uống, mà nó còn nghe lời, tuyệt đối trung thành, sức mạnh thì quá kinh khủng, nếu như đưa nó lên núi Thanh Thành, mấy lão già kia còn dám ngăn cản tôi không?"
Một tiếng nổ vang trời vang lên.
Diệp Vĩnh Khang quay người đạp một phát lên người của tên mặc áo giáp.
Tên mặc áo giáp lảo đảo lùi sau mấy bước.
Nhưng Diệp Vĩnh Khang lại bị lực phản văng ra ngoài!
Lồng ngực tên mặc áo giáp không có lấy một dấu chân!
Diệp Vĩnh Khang híp mắt.
Anh chưa từng đánh với một tên quái vật mạnh thế này, màu vàng đất trên người kia giống như là rỉ sắt, không biết bộ giáp này do ai chế tạo.
Đùng đùng đùng đùng!
Tên mặc áo giáp kia dường như bị chọc giận, cơ thể bọc trong bộ giáp đỏ lao về phía Diệp Vĩnh Khang.
Trên mặt đất lưu lại một chuỗi dấu chân liên tiếp.
Diệp Vĩnh Khang đã thấy được sự mạnh mẽ của tên mặc áo giáp này, anh không dám tiếp đòn, chỉ có thể lựa chọn tránh né.
Nhưng mà động tác của tên mặc áo giáp kia tuy cứng ngắc, nhưng tốc độ tấn công cực kỳ nhanh, cực kỳ mạnh.
Trong quá trình đánh, hắn không thay đổi phương hướng, cây cối trong rừng dù không hẳn là rậm rạp nhưng đây dù sao cũng là một rừng cây, cứ mỗi năm sáu mét sẽ có một cây.
Khi tiếng ken két vang lên, nơi tên mặc áo giáp đi qua cây cối lại bị nghiền nát như mì sợi vậy!
Tên mặc áo giáp như một chiếc xe tăng bọc thép vô địch!
Trong quá trình Diệp Vĩnh Khang di chuyển tránh đòn, nhiều lần anh tìm được sơ hở, phản kích tên mặc áo giáp.
Mỗi lần phản đòn anh đều nhắm chuẩn lên người hắn.
Có điều tên mặc áo giáp thực sự quá mạnh, đòn công kích mạnh mẽ của anh khi đánh lên người hắn chỉ như gãi ngứa mà thôi!
Hai bên giằng co mấy phút, tên mặc áo giáp đột nhiên nắm được sơ hở, hắn xông lên, tung hai nắm đấm, đấm thẳng vào ngực Diệp Vĩnh Khang!
Ken két ken két!
Mấy cành cây khô liên tiếp bị gãy, hai nắm đấm lập tức lại gần ngực Diệp Vĩnh Khang.
May mà cơ thể Diệp Vĩnh Khang dẻo dai, ở giây cuối cùng trước khi trúng đòn cơ thể anh cong thành một vòng cung không thể tin nổi.
Nắm đấm mạnh mẽ của tên mặc áo giáp dường như lướt qua gò má của Diệp Vĩnh Khang.
Tim Diệp Vĩnh Khang như co lại!
Bởi vì khi anh cong lưng về sau, anh đột nhiên nhìn thấy thánh nữ Loan Loan đang đứng phía sau mình!
Anh biết rõ đòn tấn công của tên mặc áo giáp mạnh thế nào, nếu như nắm đấm ấy mà tung vào người Loan Loan thì cô ta chắc chắn sẽ biến thằng đống thịt vụn.
Ở giây phút ngàn cân treo sợi tóc, Diệp Vĩnh Khang dùng hết toàn lực, giang hai cánh tay, ôm lấy hai chân của tên mặc áo giáp.
Đồng thời xoay người một cái, hai đùi cong lại, định dùng đây làm điểm tựa, cố gắng kéo tên mặc áo giáp ra!
Nhưng lực tấn công của hắn quá mạnh, dù Diệp Vĩnh Khang có dùng hết sức lực vẫn bị hắn lôi đi một đoạn, trên mặt đất lưu lại một cái rãnh sâu!
Có điều dù không kéo được đối phương, nhưng tốc độ tên mặc áo giáp ít nhiều bị ảnh hưởng, Thánh nữ Loan Loan nắm bắt sơ hở.
May mà thân thủ của thánh nữ Loan Loan không tồi, nhân lúc này di chuyển, tránh được đòn tấn công chí mạng của tên mặc áo giáp!
Nhưng cơ thể Diệp Vĩnh Khang thì bị đối phương kéo đi mười mấy mét, cho đến khi đòn tấn công của đối phương cuối cùng cũng kết thúc, Diệp Vĩnh Khang mới quay người, ôm lấy hai đùi tên mặc áo giáp rồi quay người, sau đó dùng toàn sức lực trên cơ thể để ném!
Tiếp theo sau anh hét lên một tiếng: "Chay!"
Hai người dùng tốc độ nhanh nhất lao ra khỏi rừng, mở cửa lên xe, đạp lút ga, sau mười phút, nghĩ rằng mình đã hoàn toàn bỏ lại tên mặc áo giáp rồi thì mới thở phào nhẹ nhõm.
"Con quái vật đó rốt cuộc là thứ gì?"
Thánh nữ Loan Loan vẫn còn sợ hãi.
Diệp Vĩnh Khang nắm chặt tay lái, sắc mặt trở nên cực kỳ nghiêm túc, anh trầm giọng nói: "Nếu như tôi đoán không nhầm, thứ kia chắc là Phù Văn Quỷ Giáp trong truyền thuyết!"
"Hả, Phù Văn Quỷ Giáp!"
Thánh Nữ Loan Loan trợn tròn mắt, vội vàng nói: "Chẳng nhẽ thứ kia là quỷ?"
Diệp Vĩnh Khang khẽ gật đầu: "Thực ra cũng không phải là quỷ thần gì, nhưng bên trong bộ giáp kia có một thứ, nhưng không được coi là người nữa rồi".
"Tôi cũng không rõ tình hình cụ thể, nhưng tôi từng nghe có người nhắc đến thứ này".
"Muốn tạo ra được Phù Văn Quỷ Giáp đầu tiên cân một cơ thể, yêu cầu của cơ thể vô cùng hà khắc, ít nhất phải là cao thủ cấp bậc tông sư".
"Sau đó cần ngâm cái xác vào trong một loại thuốc bí mật, sau đó dùng bí thuật phong ấn lại bảy bảy bốn chín ngày, cơ thể kia sẽ trở thành một kẻ nửa sống nửa chết không còn khả năng suy nghĩ".
"Điểm tuyệt diệu nhất là bộ giáp trên người, nghe nói dùng thép mẫu tinh để luyện chế thành, quá trình rèn cũng phải thêm một số loại cỏ quý, sau đó dùng bí thuật Phù Văn ".
"Lại dùng một số phương pháp đặc biệt mới có thể mặc bộ giáp vào cơ thể kia, sau đó ngâm vào trong một loại thuốc đặc biệt trong bảy bảy bốn chín ngày, khiến cho bộ giáp và cơ thể trở thành một, cuối cùng trở thành Phù Văn Quỷ Giáp tùy người điều khiển!"
Thánh nữ Loan Loan nghe xong liền khiếp sợ nói: "Không ngờ trên thế giới lại có thứ tà ác thế này, tôi đúng là được mở rộng tầm mắt, có điều cụ thể tại sao Phù Văn Quỷ Giáp lại đối phó với chúng ta, anh có biết do ai làm không?"
Diệp Vĩnh Khang lắc đầu: "Kẻ thù của tôi nhiều lắm, người muốn giêys tôi nhiều vô kể, cụ thể là ai tôi cũng không nói được".
"Cũng có thể là đến vì cô, cũng có thể Phù Văn Quỷ Giáp kia chẳng liên quan đến chúng ta, chúng ta chỉ chẳng may chạm mặt nó thôi".
Thánh nữ Loan Loan than thở: "Hy vọng là khả năng cuối cùng, nếu không con quái vật kia mà đuổi theo thì đúng là phiền, đúng rồi, ban nãy tôi thấy anh đánh tốn nhiều sức lắm, nếu như tiếp tục đánh, anh liệu có đánh lại còn quái vật kia không?"
Diệp Vĩnh Khang nói: "Cái này cũng khó nói, điểm lợi hại nhất của bộ Phù Văn Quỷ Giáp kia là đao thương bất nhập, dù tôi có tấn công thế nào cũng không khiến nó bị thương được".
"Nếu như thực sự đánh đến cùng với nó, tôi không phải không có cơ hội thắng, ít nhất tôi nắm chắc được hai phần".
"Có điều chắc cũng bị nó đánh mất hết sức lực, bị nó đánh chết, dù sao tôi cũng là người, thể lực có hạn, nhưng thứ kia không phải người nữa rồi, hơn nữa đao thương bất nhập mới là điểm đáng sợ nhất".
Thánh nữ Loan Loan nhíu mày nói: "Chỉ có hai phần thắng là anh lợi hại lắm rồi, không ngờ thứ này kinh khủng đến vậy, haizz, nếu như tôi có thể kiếm nó làm vệ sĩ thì hay rồi".
"Không chỉ không cần cho nó ăn uống, mà nó còn nghe lời, tuyệt đối trung thành, sức mạnh thì quá kinh khủng, nếu như đưa nó lên núi Thanh Thành, mấy lão già kia còn dám ngăn cản tôi không?"
Bình luận facebook