• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Tuyệt Thế Cường Long (1 Viewer)

  • Chương 540-542

Chương 540 Lòng dạ ác độc

Chương 540: Lòng dạ ác độc

Cuộc điện thoại này đã trực tiếp phá vỡ tam quan của Trần Ngoại Sứ.

Tại sao trong một đêm mà Soskov và Chekhov, hai cha con nổi như cồn ở Tuyết quốc đã biến thành con chuột chạy qua đường? Con chó bị gãy xương rồi?

“Tiểu Trần à, nếu các đồng nghiệp trong phòng chính trị đã tiếp nhận chuyện rắc rối này rồi, cậu không cần tham gia vào để cho bọn họ giải quyết là được.”

“Chekhov chết thì cũng đã chết rồi, quan chức của Tuyết quốc có khi còn cảm ơn chúng ta vì đã giải quyết thay họ chuyện này”

Trần Ngoại Sứ yên lặng cúp điện thoại, ánh mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn có hơi phức tạp.

Soskov ở Tuyết quốc có địa vị như thế nào, Trần Ngoại Sứ cực kỳ hiểu rõ. Đột nhiên hắn ta ngã ngựa trở thành phạm nhân, con trai của Soskhov lại trở thành tội phạm bị truy nã. Những chuyện này quá khó tin.

Tề Đẳng Nhàn người này, chẳng lẽ lại có cả năng lực chi phối tình hình chính trị ở Tuyết quốc?

Soskhov, hắn ta đã có thể nói là đại lão hàng đầu rồi…

Trần Ngoại Sứ nói: “Tề chuẩn tướng, nếu anh đã bắn chết Chekhov, vậy thì mọi chuyện tiếp sau sẽ do toàn quyền phòng chính trị bên anh xử lý đi.”

Tề Đẳng Nhàn trả lời: “Đương nhiên… Tên Chekhov này ở Hoa quốc đã giết một cô gái tên Duy Kim Na, tôi giết hắn ta, chẳng qua là một mạng đổi một mạng thôi, ông không cần lo lắng bên Tuyết quốc sẽ truy cứu.”

Trần Ngoại Sứ gật đầu, nói: “Tề chuẩn tướng thủ đoạn phi thường, còn có thể hạ bệ được loại người như Soskov, tôi rất khâm phục cậu.”

Nói xong câu này, Trần Ngoại Sứ cũng không quay đầu mà trực tiếp rời đi.

Từ An nhìn cảnh tượng trước mắt, có chút sững sờ, chuyện gì xảy ra vậy… Bắn chết Chekhov, vậy mà lại không phải chịu một chút trách nhiệm nào sao?

Nghe lời của Trần Ngoại Sứ, giống như là Chekhov có vấn đề?

“Từ An, anh muốn lợi dụng Chekhov âm mưu với tôi, tôi cũng không có quá nhiều ý kiến.”

“Nhưng tên khốn này đã giết chết bạn của tôi, hơn nữa còn chặt đứt một ngón tay của người ta.”

“Anh nói xem, tôi nên tính toán món nợ này với anh như thế nào?”

Tề Đẳng Nhàn quay đầu lại nhìn Từ An, mặt mũi hắn đầy hung ác nhìn người chủ lái của đội lái phụ tỉnh Đông Hải Long Môn.

Từ An bị dọa khẽ run rẩy.

Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng nhìn Từ An, Chekhov vì để bắt được Irena Jinva mà đã làm liên lụy đến người vô tội, hắn ta giết bạn của Irena Jinva là Duy Kim Na, chuyện này làm cho Tề Đẳng Nhàn cực kỳ tức giận.

Nếu không phải do tên Từ An này nhiều chuyện, đưa Chekhov vào trong nước thì làm sao bi kịch này có thể xảy ra?

Tề Đẳng Nhàn có thể chấp nhận người khác nhằm vào hắn, trả thù hắn, nhưng hắn tuyệt đối không cho phép bạn bè hắn bị liên lụy!

Từ An nói: “Tôi sẽ chặt đứt ngón tay của mình xem như là lời xin lỗi!”

Từ An cũng là người có dã tâm, hắn ta nhanh chóng đưa ra quyết định, muốn dùng cách này để xoa dịu con tức giận trong lòng Tề Đẳng Nhàn.

Tề Đẳng Nhàn lắc đầu cười lạnh, nói: “Đã muộn rồi Từ An, tôi muốn anh phải chết!”

Từ An giật mình, cau mày nói với Tề Đẳng Nhàn: “Nếu anh mà giết tôi thì Long Môn sẽ không bỏ qua cho anh, anh nên biết dù sao tôi cũng là chủ lái của đội lái phụ ở tỉnh Đông Hải!”

Tề Đẳng Nhàn trả lời hắn ta: “Đừng nói anh là chủ lái của lái phó, kể cả anh là ai, hôm nay anh cũng phải chết! Chekhov là tội phạm bị truy nã, hơn nữa cũng là một gián điệp, anh làm ăn với anh ta, bây giờ tôi nghi ngờ anh có ý định bán tin tức Hoa quốc của chúng tôi!”

Từ An tức giận nói: “Muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do! Chúng tôi chỉ là hợp tác làm ăn qua lại, không hề có liên hệ gì khác!”

Tề Đẳng Nhàn trả lời: “Lời này của anh tốt nhất hãy đợi xuống âm phủ mà nói với Diêm Vương đi!”

Khi nói câu này, Tề Đẳng Nhàn đã đi về phía Từ An.

Từ An nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn thực sự muốn giết mình, sợ đến không ngừng run rẩy, nói: “Anh… anh, anh. Anh không được giết tôi, anh giết tôi thì anh sẽ thành kẻ thù của cả Long Môn!”

Tề Đẳng Nhàn cười lạnh, lấy ra ngọc tủy mà Lý Hà Đồ đưa cho hắn, nói: “Anh xem, đây là cái gì?”

Từ An vừa nhìn ngọc tủy, bên trên còn khắc hai chữ “U Đô”, không khỏi cả kinh, nói: “Đây là… Đây là tín vật của U Đô, Long Môn? Tại sao anh lại có nó trong tay?”

Tề Đẳng Nhàn trả lời: “Lý Hà Đồ sớm đã tìm đến tôi, muốn tôi làm chủ lái của lái phụ U Đô, tôi cũng đã đồng ý rồi.”

“Vậy nên, tôi giết anh, sẽ không đắc tội với cả Long Môn này.”

“Bởi vì, tôi là người của Long Môn, hơn nữa còn cùng cấp bậc chủ lái của anh.”

“Tôi giết anh, chẳng qua là thanh trừ môn hộ.”

“Huống hồ, tôi còn là chuẩn tướng bộ chính trị!”

Nói xong câu này, Tề Đẳng Nhàn đã giơ nòng súng sleen, nhắm thẳng vào đầu của Từ An.

Từ An sụp đổ hoàn toàn, hắn ta không ngờ Tề Đẳng Nhàn sớm đã không tiếng động gia nhập vào Long Môn, hơn nữa còn do tổng hội trưởng là Lý Hà Đồ tự tìm đến hắn.

“Pằng!”

Một tiếng súng vang lên, cơ thể của Từ An dừng lại, đột nhiên ngã về phía sau.

Tề Đẳng Nhàn thu lại súng, trên mặt là sự lạnh lùng.

Binh lính của đội Tiêm Đao Liên còn bị Tề Đẳng Nhàn làm cho lạnh cả sống lưng, bọn họ biết rõ, khi Tề Đẳng Nhàn ra tay, hắn ngay cả mắt cũng không chớp một cái!

Mặc dù ngày bình thường Tề Đẳng Nhàn huấn luyện rất nghiêm khắc nhưng sau khi huấn luyện xong, hắn đều cùng mọi người cười nói vui vẻ, không một chút để ý nào, mọi người đều rất yêu quý Tề Đẳng Nhàn.

Bọn họ chưa từng nghĩ đến Tề Đẳng Nhàn sẽ có một mặt tàn nhẫn như vậy, nói giết là giết luôn, hơn nữa mỗi lần giết là sẽ giết một đôi!

Sau khi giết chết Từ An, Tề Đẳng Nhàn trực tiếp gọi điện cho Lý Hà Đồ: “Lý hội trưởng, chủ lái của lái phó Long Môn, tỉnh Đông Hải, cũng chính là Từ An, vì câu kết với gián điệp Tuyết quốc, đã bị tôi giải quyết, mong mọi người biết.”

Lý Hà Đồ nghe xong cả kinh, tức giận nói: “Cậu to gan thật đấy!”

Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói: “Tôi đã thông báo cho ông biết rồi, tôi cúp máy đây nhé.”

Lý Hà Đồ tức giận không có chỗ phát tiết, Tề Đẳng Nhàn giải quyết một chủ lái như vậy, sau đó lại lạnh lùng nói với ông ta một tràng dài thế kia, câu cuối lại còn là “Mong mọi người biết” ? Đây là có ý gì, không coi Lý Hà Đồ ông ta là người sao?

Giết chủ lái của lái phó ở Long Môn, lại giống như không có việc gì xảy ra, còn kêu ông ta thông báo cho mọi người biết?

“Cậu chờ chút, rốt cuộc có chuyện gì, cậu nói rõ cho tôi.” Lý Hà Đồ tức giận đùng đùng nói.

“Ông tự nghe ngóng đi, tôi cũng không có hứng thú tán gẫu với ông, chốc nữa tôi còn bận làm việc khác rồi.” Tề Đẳng Nhàn lãnh đạm nói.

Tề Đẳng Nhàn phất tay, ra hiệu cho binh lính của đội Tiêm Đao Liên thu dọn thi thể.

Sau đó, hắn trực tiếp cúp điện thoại và chặn Lý Hà Đồ, rồi ném điện thoại vào túi.

Qủa nhiên Lý Hà Đồ gọi lại cho Tề Đẳng Nhàn nhưng bản thân đã bị chặn, gọi không được, tức giận không chịu nổi.

“Cái tên này…”

“Cái tên này cũng quá là điên rồi!”

“Lần trước thì kết hợp với Ngọc Tiểu Long làm ta thiệt một vố lớn, lần này lại không nói lời nào mà giết chết chủ lái của ta!”

Lý Hà Đồ hận nghiến răng nghiến lợi, nếu bây giờ Tề Đẳng Nhàn đứng trước mặt ông ta, ông ta hận không thể xé hắn ra thành trăm nghìn mảnh.

Tề Đẳng Nhàn sau khi giết Chekhov, trực tiếp đi đến cục An ninh nội địa.

Hắn vừa đến nơi, người trong cục An ninh nội địa đều nhìn hắn như gặp đại địch, có người nhìn hắn mang theo chút hả hê, lại có người nhìn hắn như xem trò vui.

Mọi người đều biết, sáu giờ hôm nay, Irena Jinva sẽ bị giao lại cho Chekhov.

Tề Đẳng Nhàn không thể nhúng tay chuyện này.

“Tôi đến đưa người của tôi đi, cục trưởng Trương Khác, hãy thả người đi.” Tề Đẳng Nhàn trực tiếp đi vào phòng của cục trưởng, tìm đến Trương Khác, nói thẳng vào vấn đề.

Trương Khác không khỏi sửng sốt, hỏi: “Tề chuẩn tướng, cậu bị làm sao vậy? Sắp sáu giờ rồi, người đấy chúng tôi phải bàn giao cho Chekhov.”

Tề Đẳng Nhàn cười nhẹ: “Chekhov đã là người chết rồi, ông sẽ không giao người sống cho một người chết chứ?”
Chương 541 Tình hình biến hóa

Chương 541: Tình hình biến hóa

“Cái gì?!”

“Vui đùa cái gì vậy!”

Nghe thấy tin tức này, không người nào là không giật mình.

Tề Đẳng Nhân điên như vậy sao? Hắn bắn chết Chekov?

Tề Đẳng Nhân nói: “Đúng vậy, mọi người không nghe lầm đâu, Chekov đã chết, người không cần chuyển giao cho anh ta, tôi trực tiếp tới đón người đi.”

Sắc mặt Trương Khác trầm xuống, trực tiếp gọi một cuộc điện thoại, một lúc sau, ông ta mới buông điện thoại xuống.

“Giao người cho Tề tướng quân.”

Trương Khác phất tay, nhàn nhạt đưa ra mệnh lệnh.

Nhân viên cục an ninh quốc gia thành phố Trung Hải đều tròn mắt nhìn nhau, có chút kinh ngạc.

Trước đó bọn họ còn cảm thấy Tề Đẳng Nhân vô năng, căn bản cứu không được Irena Jinva, nhưng hiện tại, Trương Khác lại thay đổi? Để hắn mang người đi?

Sau khi Irena Jinva được cục an ninh quốc gia thành phố Trung Hải thả ra, ngay khi cô ta nhìn thấy Tề Đẳng Nhân, trong nháy mắt cô ta gần như nước mắt đầy mặt.

Cô ta biết, 6 giờ hôm nay cô ta sẽ bị chuyển đến chỗ Chekov, cô ta cho rằng chính mình lại bị lừa.

Nhưng cuối cùng, cô ta vẫn bình an không có chuyện gì.

“Không sao đâu, Chekov và Soskov đều đã ngã xuống, cô không cần phải lo lắng về an toàn của bản thân sau này sẽ bị uy hiếp nữa.” Tề Đẳng Nhân duỗi tay xoa đầu Irena Jinva.

“Cảm ơn anh!” Irena Jinva lau đi nước mắt của mình.

Hai người lập tức rời khỏi cục anh ninh quốc gia.

“Trương cục trưởng, sao lại thế này ? Không phải nói 6 giờ hôm nay sẽ chuyển người giao cho Chekov sao?” Phó cục trưởng Triệu Chính Hoa nhịn không được mở miệng dò hỏi.

“Chekov và Soskov ngay trong một đêm đã biến thành tù nhân và tội phạm bị truy nã, chuyển giao thế nào nữa?” Trương Khác hỏi, “Hơn nữa, Chekov đã bị Tề tướng quân bắn chết ngay tại chỗ.”

Triệu Chính Hoa trợn mắt há hốc mồm nói: “Này…… Cũng quá kinh khủng rồi? Hắn bắn chết Chekov, mà không chút lo lắng sẽ xảy ra chuyện?”

Trương Khác nói: “Có thể xảy ra chuyện gì nữa chứ? Cặp cha con này trong một đêm đã biến thành chuột chạy qua đường, giết thì giết thôi, bên Tuyết Quốc sẽ không tới kiếm chuyện.”

Triệu Chính Hoa nhịn không được mà hít một ngụm khí lạnh, nói: “Cái năng lượng này, thật đúng là khủng bố!”

Địa vị của Soskov ở Quốc đương nhiên là không cần phải nói tới, chỉ một mình Chekov, đã là người không phải người bình thường có tthể động được.

Vậy mà, trong một đêm này, hai cha con Soskov và Chekov trực tiếp tuyên cáo thất bại, thủ đoạn bậc này, cũng không phải người bình thường có thể có được.

Quan trọng nhất chính là, Tề Đẳng Nhân chỉ là một người của Hoa Quốc, lại có thể làm ra chuyện kinh thiên động địa đến mức thay đổi cơ cấu chính trị chủa Tuyết Quốc?

Theo sau sự sụp đổ của Soskov, một số lượng lớn nhà chính trị cùng phe với hắn ta cũng sẽ bị người của cục chính trị thanh lý.

Thậm chí vị thị trưởng St. Peterburg có khả năng sẽ trở thành tổng thống trong tương lai cũng bị liên lụy, dẫn đến con đường chính trị của ông ta sau này chìm trong bóng tối không lối thoát.

Tình hình của Tuyết Quốc, cũng chính là mấy ngày sau khi Irena Jinva bị cục an ninh quốc gia mang đi, đã xảy ra biến hóa long trời lở đất.

Tôi còn cho rằng hôm nay thật sự sẽ phải bị giao cho Chekov rồi, bọn họ đều nói như vậy.” Trong lòng Irena Jinva vẫn còn sợ hãi, đáng thương nói.

“Cổ Tân Tư Cơ và Duy Đầu ra tay, Soskov và Chekov đều đã ngã ngựa, hơn nữa, người sau còn bị tôi bắn chết.” Tề Đẳng Nhân nhàn nhạt nói.

Irena Jinva có chút kinh ngạc, nói: “Anh bắn chết Chekov? Làm như vậy không phải sẽ mang đến phiền toái rất lớn sao?”

Tề Đẳng Nhân nói: “Phiền toái đương nhiên sẽ có, chẳng qua, tôi vẫn sẽ làm. Dù sao, anh ta đã giết Duy Kim Na.”

Nhắc tới Duy Kim Na, cảm xúc của Irena Jinva liền hạ xuống, đó là bạn thân của cô ta, bởi vì chuyện của cô ta mà bị liên lụy, điều này làm trong lòng cô ta cực kỳ khó chịu.

“Kế tiếp tôi phải làm gì bây giờ đây?” Irena Jinva có chút phiền muộn hỏi.

“Ngày mai cô đến tập đoàn Hướng thị làm việc đi, làm việc cho tốt, chờ thời cơ chín muồi, tôi sẽ sắp xếp cho cô một vài chuyện đặc biệt để làm” Tề Đẳng Nhân nói.

Irena Jinva gật đầu, cô ta cũng muốn sống như người bình thường, làm một con chim hoàng yến tương lai mịt mù thực sự là một chuyện vô cùng đau khổ.

Sau khi Tề Đẳng Nhân làm thịt Chekov, tuy rằng vấn đề không lớn, nhưng mọi chuyện ít nhiều vẫn có chút lên men.

Chẳng qua, đã có Phong Vân lão tại thời khắc mấu chốt đứng ra nói chuyện giúp hắn, anh ta cho rằng Tề Đẳng Nhân làm như vậy, là vì muốn giữ lấy lợi ích cho quốc gia, bởi vì, Chekov thuộc diện nhân vật nguy hiểm, càng là tội phạm bị truy nã, đi vào Hoa Quốc đương nhiên là có âm mưu không muốn người nhìn thấy.

Bản thân địa vị siêu nhiên của Chekov đã rơi xuống đáy cùng với những thay đổi mạnh mẽ của Tuyết Quốc, hơn nữa có Phong Vân lão đứng ra vì Tề Đẳng Nhân nói chuyện, chuyện này cuối cùng cũng chỉ có thể không giải quyết được gì.

Hơn nữa, nhìn dáng vẻ của Tuyết Quốc có vẻ như cũng không tính truy cứu, bọn họ chỉ yêu cầu Hoa Quốc vận chuyển thi thể về Tuyết Quốc là được.

Tề Đẳng Nhân để Irena Jinva lái xe, bản thân lại ngồi trên xe gọi không ít cuộc điện thoại, tuy rằng giết người rất sảng khoái, nhưng xong việc cũng phí rất nhiều miệng lưỡi.

“Lần sau đừng xúc động như vậy nữa, giết người cũng không thể giải quyết vấn đề. Huống chi, cậu cũng có thể làm một cách kín đáo đến thần không biết quỷ không hay!” Phong Vân lão nói.

“Tôi thì muốn quang minh chính đại xử lý anh ta, như vậy, những kẻ đối địch với tôi cũng sẽ biết không nên xuống tay với người thân bạn bè của tôi.” Tề Đẳng Nhân lại không chút nào cảm kích mà đáp lại.

Phong Vân lão bị hắn làm cho đau đầu, nói: “Cậu làm việc có thể mang theo đầu óc được không?”

Tề Đẳng Nhân nói: “Nếu tôi không mang theo đầu óc thì ngày đó tôi đã trực tiếp giết anh ta rồi, sao có thể để anh ta kiêu ngạo cho tới hôm nay?”

Phong Vân lão hết chỗ nó, lắc đầu: “Được, nếu cậu đã làm, tôi cũng lười nói nữa. Bất quá, tôi hy vọng lần sau lúc cậu làm những chuyện như thế này, nhớ để ý nhiều hơn một chút.”

Tề Đẳng Nhân ừ ừ à à đáp ứng, trực tiếp cúp điện thoại, Phong Vân lão vừa nghe liền biết cái tên này không để trong lòng, xem toàn bộ những gì ông ấy nói đều là gió thoảng bên tai.

Ông ấy dở khóc dở cười, cũng không biết tính tình tùy hứng này của Tề Đẳng Nhân là tốt hay xấu.

Điểm tốt chính là hắn yêu ghét rõ ràng, tuyệt không nương tay với đối thủ; điểm xấu là có đôi khi quá mức cương liệt, căn bản không tính toán so đo hậu quả.

“Từ xưa nho lấy văn loạn pháp, hiệp dùng võ vi phạm lệnh cấm. Tên Tề Đẳng Nhân này, một thân trình độ võ nghệ cao đến thái quá, hơn phân nửa cũng có tâm tư dùng võ vi phạm lệnh cấm……” Phong Vân lão âm thầm cười khổ.

Quốc gia đối với một vài cao thủ võ thuật cũng cực kỳ đau đầu, những người này giá trị vũ lực cực cao, không chịu quản giáo, sống toàn tâm toàn ý dựa vào chính bản thân mình.

Sau khi Ngọc Tiểu Long biết được chuyện Tề Đẳng Nhân bắn chết Chekov cũng khá ngạc nhiên, ngay sau đó, cô gật đầu, nói: “Nhân vật như thế, mới có tư cách sóng vai sánh bước với con.”

Hiển nhiên, cô vô cùng tán thành cách làm của Tề Đẳng Nhân.

Irena Jinva thấy Tề Đẳng Nhân gọi nhiều cuộc điện thoại như vậy, liền trở nên cẩn thận, nói: “Tiên sinh, có phải có rất nhiều phiền toái đúng không?”

Tề Đẳng Nhân cười cười, nói: “Có phiền toái cũng không liên quan tới cô, tôi sẽ xử lý rõ ràng.”

Hai người đã về tới tiểu khu Kim Sắc Hoa Viên, Irena Jinva thông báo một tiếng, rồi đi tắm rửa.

Ở cục an ninh quốc gia đợi mấy ngày nay, không thể cẩn thận rửa mặt tắm rửa kỹ càng, làm cô ta cảm thấy cả người cực kỳ không thoải mái.

“Mẹ nó, chỉ giết có 2 người thôi có gì đâu! Sớm biết vậy đã không gia nhập giới chính trị!” Tề Đẳng Nhân có chút khó chịu mà nhíu mày, trực tiếp tắt nguồn điện thoại.

Hết người này đến người khác gọi điện thoại tới, làm hắn điên hết cả đầu, hắn căn bản là lười quan tâm, giết cũng giết hết rồi, còn gì mà nói?
Chương 542 Canh gà tới trễ

Chương 542: Canh gà tới trễ

Lúc trước, Tề Đẳng Nhân tiếp nhận ý tốt của Phong Vân, cũng có một chút do dự, chính là sợ những chuyện phiền toái như thế này.

So với trước kia, muốn giết thì giết, sẽ không có ai tới lải nhải trước mặt hắn.

Sau khi Irena Jinva tắm xong đi ra, trên người thay một bộ áo ngủ lông xù hình phim hoạt hình, nhìn qua giống như em gái nhà bên.

Những người phụ nữ xuất thân từ Trại Nhạn chính là như vậy, cho dù có trang điểm hóa thân thế nào, họ cũng có thể sắm vai đủ loại nhân vật, hơn nữa, còn làm người khác không thể bắt bẻ bất cứ thứ gì.

Cô ta nhìn thấy Tề Đẳng Nhân đang ở trong bếp nấu ăn, lập tức sửng sốt, sau đó trong lòng dấy lên một chút cảm giác tốt đẹp, ảo tưởng chính mình đã kết hôn với người đàn ông này, bản thân cô ta mới vừa tan tầm trở về, còn chồng cô ta thì đang ở trong bếp nấu ăn.

“Tự do, giống như một chiếc lông vũ không được cố định, chỉ cần thổi một cái, nó sẽ lập tức bay đi.” Irena Jinva nghĩ đến lời của một trong những tiền bối của cô đã từng nói một cách thấm thía.

Một bữa tối tuy không quá phong phú, nhưng có thể nói là ngon miệng tối nay khiến Irena Jinva cảm thấy mỹ mãn.

Sau đó, cô ta hỏi: “Tiên sinh, đêm nay anh sẽ ở lại chỗ này sao?”

Tề Đẳng Nhân nói: “Không, cô nghỉ ngơi cho tốt đi, ngày mai đến tập đoàn Hướng thị chính thức làm việc, tôi sẽ không quấy rầy cô.”

Irena Jinva ái muội nói: “Này cũng không tính là quấy rầy, ngược lại có thể xem như một loại cổ vũ.”

Tề Đẳng Nhân lắc đầu nói: “Cô không cần cố tình lấy lòng tôi, đây không phải là chuyện mà cô nên làm, bởi vì sau này cô sẽ có một cuộc sống hoàn toàn mới.”

Tuy rằng ngày đó Irena Jinva leo lên giường hắn, nhưng hắn vẫn cho rằng, đây chẳng qua chỉ là ham muốn cầu sinh của một người phụ nữ mà thôi, cô ta muốn nịnh bợ hắn, từ đó có thể bảo toàn tính mạng.

“Tôi không có cố tình lấy lòng anh, anh đã cứu mạng tôi, hơn nữa còn nguyện ý cho tôi tự do, chẳng lẽ anh không cho rằng tôi thích anh sao?” Irena Jinva có chút oán hận mà nói.

Thời điểm cô ta nói những lời này lộ ra vẻ nhu nhược đáng thương, ánh mắt tràn ngập trông chờ người nổi lòng trắc ẩn.

Nhưng Tề Đẳng Nhân rõ ràng, Irena Jinva chính là người xuất thân từ Trại Nhạn, những cảm xúc lộ ra như này, đều là nhờ huấn luyện đặc biệt mà có.

Irena Jinva có chút buồn bực, nói: “Vậy anh muốn tôi làm gì thì anh mới tin tưởng tôi?”

“Chuyện anh hùng cứu mỹ nhân từ xưa đã có, cảm tình thường thường sẽ xuất hiện sau khi mỹ nhân được cứu.”

“Tình cảm của chúng ta là logic, hoàn toàn phù hợp với logic ngày xưa và quy luật tự nhiên.”

Tề Đẳng Nhân chỉ cười ha ha, nói: “Tôi cảm thấy tâm tư của cô hiện tại quá rối loạn, chờ đến khi bình tĩnh lại, sau đó hẳn cẩn thận suy nghĩ lại chuyện như vậy.”

“Ra vẻ đạo mạo cùng lắm cũng chỉ thế này là cùng.”

Irena Jinva mím môi, trong lòng thầm nghĩ, bỗng nhiên có chút tán thành với mấy câu mà Trương Nhu mắng hắn.

Nghĩ nghĩ, Irena Jinva yên lặng nâng hai chân thon dài lên, ống quần trượt xuống, lộ ra cẳng chân mảnh khảnh mượt mà.

Bên trên cẳng chân được bọc một lớp lụa mỏng màu đen..

“Này, làm gì có chuyện ở nhà mặc áo ngủ mang vớ lụa, con yêu tinh này đạo hạnh rất cao! Có vẻ là đã sớm có dự mưu!” Tề Đẳng Nhân tàn nhẫn đưa ra một lời bình luận xem thường.

“Anh không thể đi.” Irena Jinva trực tiếp đứng lên, đi đến cạnh cửa, giang đôi tay ra chặn cửa.

“Canh gà không có độc, mau nhân lúc còn nóng thì uống đi, tôi không quấy rầy cô.” Tề Đẳng Nhân nói.

“???”Irena Jinva mặt đầy dấu chấm hỏi nhìn hắn, không rõ hắn đột nhiên nói một câu như vậy là có ý gì.

Tề Đẳng Nhân nói: “Cô không cho tôi đi, tôi sẽ đánh cô!”

Irena Jinva nói: “Hôm nay tôi có thể xuất ra 10% kỹ năng tôi học được từ trong Trại Nhạn!”

Tề Đẳng Nhân hít hà một hơi, lần trước 1% đã tuyệt vời như vậy rồi, này con mẹ nó, 10% là lợi hại như thế nào?

Bị một cô gái đặc vụ đến từ một dân tộc thiện chiến đe dọa uy hiếp, hơn nữa đối phương còn tuyên bố sẽ xuất ra 10% kỹ năng, một người sinh ra đã sống trong nhung lụa như Tề Đẳng Nhân sao có thể chống lại?

Người ta dù sao cũng là dân tộc thiện chiến, hơn nữa còn là đặc vụ, nói vậy có nghĩa là rất lợi hại.

Để tránh cho bị tổn hại, hắn cũng chỉ có thể ủy khuất mà phản bội lập trường cách mạng mà bản thân vừa mới kiên định noi theo.

“Như thế này mà…… Thật sự chỉ có 10% thôi sao?”

“Đúng vậy…… Chỉ có 10% công lực!”

“Trại Nhanh đúng là lợi hại, những thứ này mà cũng có thể nghĩ đến.”

“Còn có cái lợi hại hơn, về sau tôi sẽ biểu diễn cho anh xem.”

“Thật lợi hại.” Tề Đẳng Nhân thở dài một tiếng, tâm phục khẩu phục, khó trách đặc vụ của Trại Nhạn có thể trở thành vợ của các quan chức cấp cao của nước Mỹ, kỹ năng bậc này, không chỉ đơn giản là hai người ngủ với nhau.

Ngày hôm sau lúc Tề Đẳng Nhân mở mắt, cảm thấy có hơi hoa mắt, tiếp sau đó là eo đau.

Mở mắt ra đã nhìn thấy Irena Jinva chỉ mặc một cái áo sơ mi của hắn đứng ở chỗ cửa sổ, ánh mặt trời bên ngoài chiếu vào, đáp trên gương mặt trắng nõn và mái tóc vàng kim óng ả của cô ta.

Áo sơ mi nhẹ nhàng đong đưa theo gió, căn bản không che được cặp chân dài có lực sát thương siêu cao của cô ta.

Giờ phút này tay phải của Irena Jinva đang chống cằm, mắt nhìn về phương xa, trong ánh mắt đã không còn sự mê man và do dự như ngày thường, lại nhiều thêm vài phần lãnh đạm và điềm tĩnh.

Trong lòng Tề Đẳng Nhân nảy lên một loại cảm xúc khác thường, cô ta giống như đã hoàn thành bước lột xác?

Chẳng lẽ người này thực sự là yêu tinh lẻn xuống trần gian sao? Lấy phương thức như vậy để hoàn thành tiến hóa? Này, thực sự không thể tưởng tượng nổi……

Nghĩ ngợi, Tề Đẳng Nhân mở điện thoại ra, đập vào mắt chính là một đống cuộc gọi nhỡ, tạm thời lười quan tâm, trực tiếp mở ra chức năng camera trong máy, hướng về phía người phụ nữ đang đứng bên cửa sổ, chụp một tấm.

“A, anh tỉnh rồi!” Irena Jinva nghe được tiếng phát ra từ điện thoại di động, lúc này mới di chuyển ánh mắt nhìn qua, nở một nụ cười ngọt ngào đến mức khiến người hoa cả mắt.

Tề Đẳng Nhân tùy tiện bấm vào một cuộc gọi nhỡ, sau đó mới phát hiện chính mình hôm nay lại cho Dương Quan Quan và Hoàng Sung leo cây.

Hiện tại ngẫm lại, bản thân hắn từng nói với hai người rằng hắn rất ghét những người không có ý thức trong việc quản lý thời gian, thật đúng là tự vả vào mặt mình.

Bất quá, hắn cảm thấy cái này cũng không thể trách chính mình được, ai bảo hắn gặp được yêu tinh lẻn xuống trần gian chứ? Hắn đây là vì bảo vệ nhân loại mà nỗ lực chiến đấu!

Không thấy cái eo của hắn đang đau đớn, thậm chí chân còn có chút mềm nhũn sao?

Tề Đẳng Nhân nói: “Cô hình như đã trở nên kiên định hơn rất nhiều.”

Irena Jinva nói: “Bởi vì phải tuân thủ lời hứa với anh, không tự coi mình là một quân cờ. Tôi cảm giác chính mình đã tìm được cái để dựa vào, cũng có thêm một vài mục tiêu mới.”

Tề Đẳng Nhân nói: “Vậy mục tiêu của cô là gì?”

Irena Jinva nói: “Tôi sẽ cố gắng thể hiện tất cả những gì mà tôi đã học được, nhất định có thể giúp được anh.”

Tề Đẳng Nhân hít hà một hơi, nói: “Lần sau bày ra 5% là đủ rồi, 10% có chút mạnh, ăn không tiêu.”

“A?”

Irena Jinva nghe được lời này, lập tức giật mình, nghiêng đầu choáng váng.

Sau một lát, cô ta phục hồi lại tinh thần, khuôn mặt xinh đẹp có chút đỏ bừng, nói: “Tôi nào có nói tới chuyện này!”

Tề Đẳng Nhân cũng hồi thần lại, biết điều cô ta nói tới không phải là 89% kỹ năng chưa bày ra, lập tức ho khan một tiếng, nói: “Ừ ừ, tôi biết rồi, cô mau nhanh chóng sửa soạn bản thân lại, đến tập đoàn Hướng thị báo danh đi.”

Irena Jinva nhẹ nhàng gật đầu.

Chờ đến khi Tề Đẳng Nhân nhìn thấy cô ta lần nữa, thì cô ta đã thay đổi thành trang phục công sở.

Khí chất này hoàn toàn khác cho với hình ảnh thiếu nữ nhà bên ngày hôm qua, cẩn thận đánh giá, hắn nhìn thấy cách ăn mặc và gu thẩm mỹ sắc bén của những nữ cưỡng nhân giới thượng lưu nước Đức.

“Tuyệt đối là một yêu tinh, cực kỳ am hiểu ngụy trang chính mình, giả thành cái gì lập tức trở thành cái đó.” Tề Đẳng Nhân trong lòng thầm nghĩ.

Vì sự sống còn của nhân loại, hắn nhất định phải dùng hết toàn lực mới có thể đánh bại cô ta!

Trước khi Irena Jinva xuống xe, cô ta chủ động tiến tới đặt một nụ hôn lên khuôn mặt hắn, nhu tình nói: “Mỗi tối tôi sẽ chờ đợi thanh âm vặn tay nắm cửa của anh.”

Nói xong lời này, cô ta xuống xe, vừa đi vừa nhảy nhót, bộ dáng kia trông rất vui vẻ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tuyệt Thế Thần Y!
Tuyệt Thế Long Soái
  • Ma Mị Hồng Trần
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Long Soái
  • Ma Mị Hồng Trần
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom