• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Tuyệt Thế Cường Long (2 Viewers)

  • Chương 547-549

Chương 547 Quặng mỏ

Chương 547: Quặng mỏ

Từ Ngạo Tuyết ngạc nhiên, cầm lấy hợp đồng, nhíu mày.

Sau đó, cô ta cười khẩy nói: “Trước đó thì không chịu bán, hiện tại lại thay đổi ý định?”

Tề Đẳng Nhân nói: “Tôi nghĩ kỹ rồi, chỉ là một cái quặng sắt sắp khai thác xong, ngu mới không bán, dù sao có người tình nguyện tiêu tiền như rác tiếp nhận, cớ sao lại không làm?”

Từ Ngạo Tuyết nói: “Sợ là không chỉ đơn giản như vậy chứ?”

Sau khi nói xong lời này, cô ta bật cười, nói: “Trước đó tôi ra giá 4 tỷ, nhưng hiện tại, chỉ sợ chỉ có thể bán 1.5 tỷ.”

Tề Đẳng Nhân nói: “6 tỷ, cô có muốn hay không! Tôi không hố bạn bè, 4 tỷ là cho Trần gia, tôi chỉ lấy 2 tỷ.”

Từ Ngạo Tuyết nói: “Anh đúng thật là nghĩ tôi coi tiền như rác sao? Tôi hiện tại, không cần!”

Sắc mặt Tề Đẳng Nhân tối sầm, nói: “Cô không cần, vậy thì về sau cũng đừng trách tôi không cho cô cơ hội.”

“Không cần thì là không cần, tôi cũng đổi ý rồi.” Từ Ngạo Tuyết lạnh lùng nói.

Tề Đẳng Nhân biết hơn phân nửa là hắn đã giả bộ dụ cô ta thành công rồi, cô ta hiện tại thật sự cho rằng, tập đoàn Hướng thị cực kỳ thiếu tiền.

“Từ Ngạo Tuyết, cô chơi tôi sao? Ông đây vì giúp cô lấy được quặng mỏ này, mà phải mặt dày đến tìm Trần gia xin xỏ, cô hiện tại lại nói không cần?” Tề Đẳng Nhân giơ tay lên, làm ra hành động như chuẩn bị muốn đánh người.

“Tôi nói, không cần thì là không cần, tôi đổi ý rồi! Hơn nữa, còn muốn đòi 6 tỷ? Anh là đồ ngốc, hay là thật sự cho rằng tôi là đồ ngốc sao?” Từ Ngạo Tuyết cười lạnh nói.

“Cô nói đúng, cô là đồ ngốc.” Tề Đẳng Nhân nói.

Từ Ngạo Tuyết giật mình, sau đó lạnh lùng nói: “Tôi nói là anh cho rằng tôi là……”

Tề Đẳng Nhân nói: “Cô là cái gì?”

Từ Ngạo Tuyết đột nhiên cười tươi như hoa, nói: “Tôi là mẹ anh!”

Tề Đẳng Nhân trực tiếp lấy lại hợp đồng, lạnh lùng nói: “Đừng có phá hư, tôi còn phải trả lại cho Trần gia!”

Nói xong lời này, hắn nổi giận đùng đùng rời đi.

Từ Ngạo Tuyết lại âm thầm cười lạnh trong lòng: “Hiện tại tập đoàn Hướng thị thiếu tiền, mới biết tới tìm tôi bán quặng mỏ? Còn chào giá 6 tỷ, thật sự khinh thường tôi là đồ ngốc sao?”

“Mười.”

“Chín.”

“Tám.”

……

“Ba. ”

Từ Ngạo Tuyết còn chưa đếm tới một, Tề Đẳng Nhân đã từ cửa quay trở lại, tức giận đã không còn, trên mặt tràn đầy ý cười.

“Vừa rồi chỉ là đùa cô một chút thôi, tôi làm người trung gian sao có thể báo giá chênh lệch chứ?”

“Niệm tình cô là tình nhân cũ của tôi, tôi giảm giá cho cô, 5 tỷ được không!”

Tề Đẳng Nhân vừa trở về đã cười tủm tỉm nói, cô ta duỗi tay ra tát hắn một cái, kiêu ngạo đến nói không nên lời.

Từ Ngạo Tuyết chỉ lạnh nhạt mà nhìn Tề Đẳng Nhân, nói: “Ai là tình nhân cũ của anh? Tôi nghĩ anh đối với chuyện này có hiểu lầm gì đó!”

Tề Đẳng Nhân giả vờ đau đầu mà nói: “Cô rốt cuộc có muốn hay không, đừng lãng phí thời gian của tôi!”

“Muốn, 2 tỷ! Anh bán thì tôi mua, không bán thì thôi.” Từ Ngạo Tuyết dang hai tay, vẻ mặt thoải mái nói.

“Tôi muốn tát chết cô!” Tề Đẳng Nhân giơ tay lên.

“Tới đi!” Từ Ngạo Tuyết cười lạnh.

Tề Đẳng Nhân duỗi tay trực tiếp nhấn lên ngực cô ta một cái, đã chiếm được tiện nghi đồng thời, cũng trả thù lại được.

Từ Ngạo Tuyết hét một tiếng, hận không thể ngất đi, miệng vết thương trước ngực còn chưa có khép lại, giờ lại bị hắn ấn như vậy, thực sự đau đến tê tâm liệt phế, thiếu chút nữa làm cô ta chết ngất.

Tề Đẳng Nhân nghiêm trang nói: “Tôi sao có thể đánh phụ nữ chứ!”

Từ Ngạo Tuyết tức giận không chịu được, tên khốn này quá đê tiện, đã cố ý ấn vào miệng vết thương của cô ta mà còn có mặt mũi nói không đánh phụ nữ?

“4.5 tỷ được không? Không thể giảm nữa đâu.” Tề Đẳng Nhân thở dài nói.

“3 tỷ.” Từ Ngạo Tuyết khó chịu nói.

Tề Đẳng Nhân duỗi tay lại nhấn một cái.

Từ Ngạo Tuyết đau đến suýt nữa lăn lộn trên giường, nước mắt còn chảy ra, cô ta thở hổn hển liên tục.

Tề Đẳng Nhân nói: “Kiên nhẫn của tôi có hạn, 4 tỷ, không muốn dây dưa với cô nữa. Nếu lại không muốn, vậy thì bỏ đi!”

Từ Ngạo Tuyết cầm lấy sách ném vào mặt Tề Đẳng Nhân, nhưng cuối cùng lại bị hắn

nhẹ nhàng né được.

“Bị thương thì phải nghỉ ngơi cho tốt, đừng

nóng tính như vậy, sẽ ảnh hưởng miệng vết thương khép lại.” Tề Đẳng Nhân nói.

“Tôi khép lại cái mặt anh! Anh cũng biết tôi bị thương chỗ này mà còn cố ý ấn vào?!” Từ Ngạo Tuyết giận dữ nói.

“Tôi chỉ là thấy cô có chút gầy ốm, cho nên sờ thử xem có phải thật hay không thôi.” Tề Đẳng Nhân nhàn nhạt nói.

Từ Ngạo Tuyết cũng biết hắn là một tên khốn nạn không có điểm mấu chốt, nếu cứ tiếp tục dong dài với hắn, nói không chừng, miệng vết thương của cô ta sẽ bị ấn xuất huyết mất.

Vì thế, cô ta cũng chỉ có thể trầm mặt nói: “Vậy lấy giá gốc, 4 tỷ! Anh đừng có mà chơi chiêu với tôi.”

Tề Đẳng Nhân nói: “Tôi chơi chiêu cái gì? Giấy trắng mực đen viết rõ ràng ở đây này, nếu còn không tin, cô có thể tìm luật sư xem thử!”

Từ Ngạo Tuyết khẽ hừ nhẹ một tiếng, cầm lấy hợp đồng cẩn thận đọc, sau khi đọc xong từng câu từng chữ, đến khi cô ta không có phát hiện ra vấn đề gì, lúc này mới vừa lòng.

“Nhanh nhanh chuyển 4 tỷ tới, sau đó ký tên lên hợp đồng là được.” Tề Đẳng Nhân nói.

“Anh ký tên trước rồi tôi mới chuyển.” Từ Ngạo Tuyết lạnh lùng nói.

Tề Đẳng Nhân nhún vai, cầm lấy hợp đồng tới ký tên, sau đó giao cho Từ Ngạo Tuyết.

Từ Ngạo Tuyết vừa lòng gật đầu, cầm lấy điện thoại di động gọi đi một cuộc điện thoại, nói: “Đã lấy được quặng sắt ở Nam Dương, tôi gửi số tài khoản cho anh, sau đó anh gửi tiền qua đi đi.”

Nói xong lời này, cô ta trực tiếp cúp điện thoại, giống như sợ Tề Đẳng Nhân nghe được cái gì.

Nhĩ lực của Tề Đẳng Nhân rất tốt, cho dù không bật loa ngoài, hắn cũng có thể nghe được bên kia đang nói cái gì.

“Cô phòng bị tôi như vậy làm gì? Người ta thường nói một ngày phu thê trăm ngày ân nghĩa, chúng ta cũng không biết đã có bao nhiêu ngày rồi.” Tề Đẳng Nhân cợt nhả mà nói.

“Đừng có ba láp ba xàm ở chỗ này của tôi, mau đọc số tài khoản của anh cho tôi!” Từ Ngạo Tuyết lạnh lùng nói.

Sau khi Từ Ngạo Tuyết gửi tin nhắn đi, không tới ba phút sau, điện thoại Tề Đẳng Nhân di đã truyền đến âm thanh chuyển tiền, 4 tỷ đã được chuyển đến.

Tề Đẳng Nhân trực tiếp gọi điện thoại cho Trần Ngư, nói: “Alo, Trần Ngư, cái quặng sắt bỏ đi tôi đã bán được rồi, 2 tỷ!”

“Ừ ừ, nhớ chuyển cho tôi một trăm triệu tiền thuê trung gian? Được được, được rồi, tôi mà còn từ chối thì bất lịch sự quá.”

“Được được được, không cần cảm ơn tôi, chuyện nhỏ thôi.”

Từ Ngạo Tuyết nghe được thì ngạc nhiên, sau đó khinh thường nói: “Cũng không biết cái tên khốn nạn nào nói, tuyệt đối sẽ không báo chênh lệch giá cả, không hố bạn bè, hiện tại đã trực tiếp tính kế người ta được 2 tỷ, còn có mặt mũi lấy tiền thuê!”

Tề Đẳng Nhân cười trầm ngâm rồi cúp điện thoại, nói: “Tôi có nói như vậy sao? Sao tôi lại không nhớ nhỉ? Cô cứ dưỡng thương cho tốt đi, còn có mối làm ăn nào thì bất cứ lúc nào cũng có thể gọi cho tôi.”

Từ Ngạo Tuyết lạnh mặt nói: “Cút!”

Tề Đẳng Nhân cảm thấy mỹ mãn mà rời đi.

Từ Ngạo Tuyết cầm hợp đồng, đồng dạng cũng cảm thấy mỹ mãn, nhiệm vụ này, xem như hoàn thành, cũng coi như bước đầu tiên trên con đường thăng tiến của cô ta.

Trong lòng cô ta nhẹ nhàng thở ra một hơi, hiện tại, chỉ cần an tĩnh dưỡng thương, qua mấy ngày nữa, là có thể xuất viện trở về thủ đô rồi.

Nhưng cô ta cũng không biết, bản thân cô ta đã sớm bị Tề Đẳng Nhân ăn sạch không còn mẫu xương.

Triệu gia dưới tình huống không có phòng bị mà tiếp nhận quặng mỏ này, Trần gia không cần phải đánh ván bài này ở ngoài sáng, sẽ có rất nhiều thời gian để chuẩn bị.

Sau khi Tề Đẳng Nhân trở lại công ty lập tức trực tiếp mở máy tính lên, chuyển 4 tỷ tới tài khoản của Trần Ngư.
Chương 548 Nhục nhã

Chương 548: Nhục nhã

Tất cả mọi chuyện đều đã ổn thỏa, Trần Ngư đương nhiên rất vui vẻ.

Trần gia làm ông trùm ở Nam Dương đã lâu, nhưng thời gian càng trôi đi, vẫn để lại không ít vấn đề.

Cô ta muốn muốn nhân cơ hội này, hoàn toàn quấy dục nước ở Nam Dương, sau đó một lưới bắt hết một đám đục nước béo cò, sau đó đá tất cả bọn chúng ra khỏi Nam Dương.

Đây đương nhiên không phải là chuyện dễ dàng, nhưng cũng may bạn bè cùng chung chí hướng cũng nhiều, hơn nữa năng lượng của những người bạn này cũng đủ lớn, điều này làm cho cô ta rất tự tin.

Tề Đẳng Nhân mời hai người Trần Ngư và Ngọc Tiểu Long ăn cơm, không phải ăn ở bên ngoài, mà là ăn ở trong nhà hắn, hắn tự mình xuống bếp, sau đó còn gọi cả Hướng Đông Tình sang.

Ba người phụ nữ diễn kịch, cùng ngồi chung một bàn, Tề Đẳng Nhân cảm thấy không cần ăn cơm cũng no rồi.

“Trần gia chúng tôi kế tiếp muốn đặt chân vào ngành công nghiệp sản xuất ô tô, không biết Hướng tổng có hứng thú tham dự một chút không?” Trần Ngư đưa ra lời mời gọi trên bàn ăn.

“Sản xuất ô tô sao? Đây là một ngành sản xuất rất đốt tiền, chỉ riêng chi phí nghiên cứu sản xuất hàng năm cũng là con số thiên văn.” Hướng Đông Tình nghe thấy thì nhíu mày.

Tập đoàn Hướng thị tuy rằng kiếm lời không ít, nhưng vẫn kém xa so với kiểu nhà tài phiệt có nội tình thâm sâu, độc chiếm luôn một quốc gia như Trần gia.

Cô ta có tiền, nhưng tuyệt đối không nhiều tới mức đầu nhập vào một ngành sản xuất đốt tiền như vậy.

Hiện tại có đủ loại các nhãn hiệu ô tô hoa hoè loè loẹt trên thị trường, nhưng địa vị của ba nhãn hiệu nổi tiếng gần đây gần như không thể lay động, nhất là xe ô tô của Kiệt Bành, từ giá cả bình dân cho đến trung cấp đều khó tìm được đối thủ xứng tầm.

Trần Ngư cười cười, nói: “Cũng không khoa trương như Hướng tổng tưởng tượng, giai đoạn đầu đương nhiên sẽ khá đốt tiền, nhưng cũng không nhiều quá mức. Hơn nữa, Trần gia chúng tôi đã khai quật được kha khá nhân tài, nắm giữ các kỹ thuật rất tiên tiến.”

“Nếu cô có hứng thú thì có thể đầu tư một chút và tham gia mua cổ phiếu của chúng tôi.”

“Trần gia chúng tôi, sẽ không hố bạn bè.”

Hướng Đông Tình nói: “Trần gia đã có kế hoạch rồi sao? Nhanh như vậy……”

Trần Ngư cười nói: “Sắp tới tôi đang chuẩn bị một cuộc triển lãm xe hơi ở thành phố Tây Hà, đến lúc đó Hướng tổng có thể đến xem.”

Hướng Đông Tình nói: “Tôi đồng ý gia nhập.”

Trần Ngư giật mình.

Hướng Đông Tình nói: “Trần gia nắm trùm cả Nam Dương, chịu ảnh hưởng phóng xạ toàn bộ vùng Nam Dương, không nói cái khác, toàn bộ thị trường ở Nam Dương không thể chạy thoát, còn có những quốc gia nhỏ xung quanh Nam Dương, cũng có thể kiếm lời. Nếu Trần gia đã có nhân tài tương ứng và kỹ thuật chuyên nghiệp, chút tiền này, tôi sao có the6 không kiếm?”

“Được.” Trần Ngư cười, nói đồng ý.

Có một vài người bạn bè, mối quan hệ giữa họ vẫn luôn rất tốt, nhưng nếu có thêm một tầng lợi ích ràng buộc, vậy mối quan hệ kia sẽ càng thêm kiên cố không thể phá vỡ.

Trần gia đương nhiên cảm thấy Tề Đẳng Nhân không phải là loại bạn bè sẽ phản bội người khác, chẳng qua, nếu kéo hắn vào một mối quan hệ lấy lợi ích làm ràng buộc, có tiền cùng nhau kiếm chẳng phải sẽ càng tốt hơn hay sao?

Ngọc Tiểu Long liếc mắt nhìn Trần Ngư một cái, không nghĩ tới cô ta lại có thể khẳng khái hào phóng như vậy, hiển nhiên, trí tuệ và khí độ đó, so với trong tưởng tượng của cô còn lớn hơn nhiều.

Hướng Đông Tình cũng rất rõ ràng ở trong chuyện này, cho nên mới đồng ý nhanh như vậy, chỉ có Tề Đẳng Nhân chẳng hay biết gì, chỉ cho rằng bọn họ chỉ đang bàn chuyện làm ăn mà thôi.

Cái chỉ số EQ của hắn tuy rằng cũng khá cao, nhưng so với mấy người phụ nữ cấp yêu tinh này, vẫn kém hơn một chút, cùng lắm cũng chỉ đủ để hắn bắt nạt Dương Quan Quan mà thôi.

Trần gia đã sáng lập một công ty ô tô, công ty đặt tên rất hay, tên là Lư.

Lư mã, là ngựa của Lưu Bị, Lưu Bị nhờ có con ngựa này mà vượt qua con sông Đàn Khê, thoát khỏi truy binh.

Trong thơ của nhà thơ Tân Khí Tật cũng có một câu “Mã làm Lư bay nhanh, cung như sét đánh huyền kinh”.

Tề Đẳng Nhân không nghĩ tới, chỉ là mời mọi người ăn một bữa cơm thôi mà cũng có thể chốt một vụ làm ăn.

“Tôi đúng là phúc tinh của cô nha về sau đối tốt với tôi một chút.” Tề Đẳng Nhân nói với Hướng Đông Tình.

“Không biết xấu hổ.” Hướng Đông Tình chỉ vô cảm mà cho hắn một cái đánh giá.

Ngay lúc này, cửa truyền một thanh âm quét thẻ mở cửa.

Lý Vân Uyển tiến vào phòng, nhìn thấy ở có ba đôi giày nữ, lập tức hét lên: “A a a, Tề Đẳng Nhân, tôi giết anh! Vậy mà dám mang người phụ nữ khác về nhà, hơn nữa còn mang tận ba người!”

“Phụt!”

Trần Ngư quay đầu sang một bện, trực phun ngụm rượu vang đỏ trong miệng ra, không một chút hình tượng mà ôm bụng cười to.

Còn Hướng Đông Tình lại giật mình, sau đó giữa mày xẹt qua một tia bất mãn, nhưng nỗi bất mãn đó là cái gì, thì cô ta không biết.

Khóe miệng Ngọc Tiểu Long cũng mang theo một tia ý cười, bất đắc dĩ mà lắc đầu.

Sau đó, bốn người đang ngồi trong phòng ăn lập tức quay đầu nhìn thấy Lý Vân Uyển nổi giận đùng đùng chạy vào, giày cũng không cởi, còn thuận tay cầm thêm một cái ô che mưa, một bộ dáng dữ dằng như muốn giết người.

“Ách!”

Sau khi thấy rõ ràng ba người trong nhà là ai, Lý Vân Uyển giật mình, nghẹn ngào.

Tề Đẳng Nhân không một chút lương tâm mà cười nghiêng ngả chung với Trần Ngư, rồi nhìn cô ta với vẻ mặt trêu chọc.

Lý Vân Uyển giống như không có chuyện gì sửa sửa lại tóc của mình, nói: “A, bên ngoài trời hình như sắp mưa, tôi tới nhắc nhở mọi người tí nữa ra cửa nhớ mang theo ô che mưa.”

Hôm nay cô ta mới từ thủ đô gấp gáp trở về, vừa vào cửa đã nhìn thấy ba đôi giày nữ, tâm trí trực tiếp nổ mạnh, nhưng nào có thể nghĩ đến, ngồi ở đây chính là ba vị tôn đại Phật.

Hướng Đông Tình cũng xem như là một nửa sếp của cô ta, Trần Ngư và Ngọc Tiểu Long càng không cần nói tới……

Tề Đẳng Nhân nếu thật sự có cái năng lực kia, cô ta tuyệt đối không nói một câu nào ngoại trừ một tiếng “Lợi hại”, sau đó sẽ không nói gì nữa.

“Em trở về mà không nói trước, anh cũng không biết.” Tề Đẳng Nhân cười no luôn, vẫy tay với Lý Vân Uyển, bảo cô ta lại đây ngồi.

Lý Vân Uyển trong lòng nghĩ chỉ cần mình không xấu hổ thì người xấu hổ chính là người khác, trực tiếp ngồi xuống, mỉm cười nói: “Không nghĩ đến trong nhà có tới ba vị khách quý, anh cũng không biết gọi điện thoại nói cho em một tiếng?”

“Lý tổng cũng xem trọng người đàn ông nhà mình quá đi chứ?” Trần Ngư cười nói.

“Vừa rồi tôi chỉ đùa một chút mà thôi.” Lý Vân Uyển ép buộc bản thân bình tĩnh, cảm thấy chính mình vừa rồi quá mất mặt, quá mức với mất bình tĩnh.

Mọi người cũng không để ý sự mất bình tĩnh vừa rồi của Lý Vân Uyển, chỉ cảm thấy buồn cười mà thôi, sau khi cười xong, lại quay về chính sự.

“Tôi nghe nói Tề Đẳng Nhân anh có một chiếc Aston Martin one77 đúng không? Có thể mượn một chút hay không, lúc triển lãm xe cần dùng đến.” Trần Ngư hỏi.

“Xe của tôi đã đưa cho cô ấy, cái này cô phải hỏi cô ấy.” Tề Đẳng Nhân nói.

Trần Ngư quay đầu nhìn về phía Lý Vân Uyển, hỏi: “Lý tổng, có thể chứ?”

Lý Vân Uyển nói: “Trần tiểu thư, không thành vấn đề, chút nữa cô cứ trực tiếp bảo người tới gara lấy đi.”

Sau khi ăn cơm xong, ba người cùng nhau tạm biệt rời đi.

“Em muốn bóp chết anh!” Người vừa đi, Lý Vân Uyển lập tức hung thần ác sát mà xông lên, mở hai tay ra, một bộ dáng như muốn ăn thịt người.

“Là chính em hiểu lầm, không liên quan gì tới anh mà.” Tề Đẳng Nhân dễ dàng né tránh.

Lý Vân Uyển trực tiếp nhào lên sô pha, ai oán nói: “Thật là nhục nhã quá đi! Vốn dĩ đã không ưu tú bằng người ta rồi, còn để người ta nhìn thấy một màn nhục nhã như vậy, muốn chết quá.”

Tề Đẳng Nhân giật mình, ánh mắt ôn hòa sờ đầu cô ta, nói: “Em đã rất nỗ lực rất ưu tú rồi, hơn nữa, tương lai cũng sẽ càng ưu tú hơn.”
Chương 549 Người điên

Chương 549: Người điên

Hành trình đến thủ đô lần này của Lý Vân Uyển không phải đặc biệt thuận lợi, dù sao, nơi đầm nước sâu thẳm như thủ đô, đặc biệt nhiều người khốn nạn.

Lần này cô ta đến thủ đô, trên cơ bản chỉ là ném đá dò đường, đồng dạng, cũng là mở rộng tầm mắt.

Được một vài ông chủ lớn đánh giá cao, cũng gặp phải một vài khó khăn, chịu không ít xem thường, cũng nhận được một số tràng pháo tay khen ngợi……

Điều này làm trong lòng cô ta nhận ra được khoảng cách giữa bản thân và Hướng Đông Tình còn cần một quãng đường dài phải đi, sâu trong nội tâm đôi khi cũng không tránh khỏi sự chán nản.

Cô ta nhịn không được mà nghĩ, nếu tùy tiện chọn một trong ba người phụ nữ trong phòng hôm nay đến thủ đô thì sai?

Chắc chắn, sẽ không có bất kỳ người nào dám xem thường cho dù là đi chăng nữa?

“Em kế tiếp còn cần phải học hỏi và tích lũy thêm, sau đó, đến nước Mỹ tiếp nhận công việc. Nơi đó, sẽ còn có sân khấu lớn hơn nữa đang chờ đợi em.” Tề Đẳng Nhân nói.

Nước Mỹ đương nhiên là một nơi càng phức tạp hơn, hơn nữa còn nằm ngoài tầm tay của Tề Đẳng Nhân, sẽ là nơi khảo nghiệm năng lực làm việc của Lý Vân Uyển.

Chẳng qua, hắn cũng đã an bài xong xuôi hết rồi, đến lúc đó cũng sẽ đưa Irena Jinva qua cùng, có yêu tinh này trợ giúp, hẳn là có thể giảm bớt rất nhiều áp lực cho Lý Vân Uyển.

Hướng Đông Tình cũng từng nghi ngờ quyết định này của Tề Đẳng Nhân.

Nhưng Tề Đẳng Nhân nói, nếu một người đàn ông ngay cả người phụ nữ bên gối của mình cũng không dám tin, thì người đàn ông này không phải là độc tài, mà là một kẻ thất bại.

Lý Vân Uyển bò dậy, mỉm cười, nói: “Em đã tham gia rất nhiều đại hội, gặp được nhiều nhân vật lớn mà chỉ có thể nhìn thấy ở trên TV, cũng học hỏi được rất nhiều thứ. Nói tóm lại, em rất vừa lòng với chuyến đi này!”

Tề Đẳng Nhân nói: “Em vừa lòng là tốt rồi. Ừm…… anh cho em thả lỏng ba ngày, em nghỉ ngơi cho tốt để chuẩn bị cho công việc sắp tới.”

Lý Vân Uyển nói: “Được được được, hôm nay anh cùng em đi quán bar thư giãn đi, đã lâu rồi không nhảy Disco.”

Tề Đẳng Nhân nhìn cô ta bằng ánh mắt kỳ quái, nói: “Em còn thích nhảy Disco?”

Lý Vân Uyển lập tức thẹn thùng giả bộ ngây thơ nói: “Em uống rượu, em hút thuốc, em thường xuyên hộp đêm, nhưng em là một người phụ nữ tốt!”

Khóe miệng Tề Đẳng Nhân run rẩy.

Bản thân Lý Vân Uyển cũng bị câu nói này làm cho bật cười, nói: “Đi thôi, hôm nay em nhất định phải đến quán bar quẩy, cho dù Thiên Vương lão tử có tới cũng mặc kệ!”

Tề Đẳng Nhân suýt nữa thì quên, người phụ nữ Lý Vân Uyển này trước kia cũng là một Trapgirl, có thể khiến nhóm người theo đuổi cô ta bị chơi đùa đến quay vòng vòng, nhưng cố tình lại không ai có thể chiếm được tiện nghi của cô ta.

Tề Đẳng Nhân cũng chỉ có thể cùng cô ta đến quán bar nổi tiếng nhất thành phố Trung Hải nổi tiếng nhất quán bar Kim Thành, cái quán bar này sở dĩ gọi là Kim Thành, là bởi vì người tới nơi này quẩy, đều là những người tiêu tiền như nước.

Tề Đẳng Nhân không phải đặc biệt thích tới những nơi như này, hắn ngược lại càng thích những quán bar nhỏ yên tĩnh như quán của Trương Tĩnh mở hơn, thậm chí, đến những quán bar như vậy thỉnh thoảng còn có thể hấp dẫn tới một vài nhân vật nổi tiếng như Triệu Hồng Nê lên đài đánh đàn.

Lý Vân Uyển thân cao chân dài vừa mới tiến vào quán bar đã trở thành con mồi trong lòng vô số đàn ông, đáng tiếc, Lý Vân Uyển hiện tại lại không có tâm tư xem bọn họ là con mồi để chơi đùa.

“Ai, cảm giác đây không phải là quyết định tốt, hiện tại trở lại nơi này, tâm cảnh hoàn toàn khác so với trước kia.” Sau khi. Lý Vân Uyển chọn một ly rượu, uống được hại ngụm rồi ngồi xuống, căn bản không đứng dậy được.

Phía dưới sàn nhảy là một đám quần ma loạn vũ, đầu tóc phụ nữ thì rối như ma, còn đàn ông lại hứng phấn cứ như cắn thuốc.

Tề Đẳng Nhân nói: “Vì sao?”

“Bởi vì ba người phụ nữ hôm nay trong nhà xuất hiện kia, tuyệt đối sẽ không tới loại những nơi như này để chơi, hơn nữa, cũng không muốn chơi.” Lý Vân Uyển lắc đầu thở dài.

“Đây cũng chỉ là sở thích của mỗi người khác nhau.” Tề Đẳng Nhân nói.

“Là sự khác nhau giữa phẩm vị, hay là sở thích cá nhân?” Lý Vân Uyển lại nói.

Sau đó, cô ta ngẩn người, nói: “Em wtf……”

Tề Đẳng Nhân nhìn theo tay cô ta chỉ thì thấy một người phụ nữ đầu tóc bù xù, nhảy nhót điên cuồng như một kẻ điên ở giữa sàn nhảy, trông rất kỳ cục.

“Em con mẹ nó…… tam quan vỡ nát rồi!”

Khóe miệng Tề Đẳng Nhân điên cuồng run rẩy, không thể tin tưởng mà nhìn một đám vệ sĩ vây quanh Trần Ngư đang điên cuồng nhảy nhót giữa sàn.

Trần Ngư không biết hành động trông cực kỳ điên cuồng của bản thân đã bị Tề Đẳng Nhân nhìn thấy hoàn toàn, trên khuôn mặt đều là vẻ say mê hưởng thụ không khí náo nhiệt của quán bar, nhảy đến mồ hôi chảy đầm đìa.

Bộ dáng này, nào có nửa điểm khí chất nữ thần như lần đầu gặp mặt?

“Cẩn thận, đừng để cô ấy nhìn thấy, bằng không chúng ta sẽ bị diệt khẩu mất……” Tề Đẳng Nhân ho khan một tiếng, nắm tay Lý Vân Uyển ấn xuống dưới.

“Hiện tại em cảm thấy phẩm vị của em không phải là vấn đề, em lại tự tin lại rồi!” Lý Vân Uyển trực tiếp kéo tay Tề Đẳng Nhân kéo cả người đi qua, lẫn vào đám người nhảy nhót giữa sàn.

Lá ngọc cành vàng như Trần Ngư, vừa sinh ra đã ngậm thìa vàng, không chừng từ nhỏ còn có giáo viên dạy lễ nghi mọi lúc mọi nơi xét nét, dạy cô ta phải lễ phép như thế nào.

Cô ta vừa rời không Nam Dương, lập tức giống như ngựa hoang đứt cương, trở nên tùy tâm sở dục hơn.

Mặc cho ai cũng không thể tưởng nổi, đại tiểu thư Trần gia ở Nam Dương bày ra dáng vẻ này trong một quán bar ở thành phố Trung Hải.

Chẳng qua, cho dù Trần Ngư có điên, thì cũng phải đảm bảo an toàn, nếu không cũng không mang theo vệ sĩ cùng đi nhảy Disco, trực tiếp bao vây xung quanh cô ta một vòng.

Một đám người mặt mày sát khí như thần lần lượt đứng xung quanh, một tay còn đút trong túi áo đề phòng, vừa nhìn là biết không dễ chọc, ngay cả những người đàn ông tinh anh tự cho mình lợi hại, một người cũng không dám đến gần trò chuyện.

Bố cục như này, đủ để dọa lui 99.99% đám đàn ông.

Lý Vân Uyển phát hiện ánh mắt của Tề Đẳng Nhân vẫn đang hướng về phía Trần Ngư qua những khoảng trống trong đám đông, cô ta bất mãn, duỗi ra tay, trực tiếp mạnh mẽ xoay đầu hắn quay lại.

“Có cái gì mà đẹp?” Lý Vân Uyển đằng đằng sát khí hỏi, “Em không đẹp bằng cô ta sao?”

“Cũng không phải, chỉ là cảm thấy rất thú vị thôi.” Tề Đẳng Nhân cười cười, kiểu điên cuồng trong âm nhạc này không phù hợp với hắn, hứng thú không nhấc lên nổi.

“Không được nhìn cô ta.” Lý Vân Uyển bá đạo nói, trực tiếp dán mặt lại gần, không kiêng nể gì mà hôn lên.

Tề Đẳng Nhân cảm thấy như vậy quá đồi phong bại tục sao? Nhưng ánh mắt cô ta đảo qua, thấy mấy người nam nữ xung quanh đều là bộ dáng này, tâm thái dịu xuống, thản nhiên tiếp nhận.

Sau khi nhảy đến đầu đầy mồ hôi, Lý Vân Uyển cảm thấy rất mỹ mãn, cảm giác những áp lực gần đây đều biến thành hư không, trực tiếp lôi kéo Tề Đẳng Nhân trở lại quầy bar.

Tề Đẳng Nhân quay đầu lại nhìn, Trần Ngư vẫn còn đang nhảy nhót, hắn lắc đầu, người phụ nữ này, thật đúng là biết chơi!

Ngày thường suốt ngày bày ra bộ dáng như nữ thần, còn đặc biệt đeo thêm cặp mắt kính, quả thực khí chất ngời ngời, bây giờ vào hộp đêm lại như biến thành người điên……

Lý Vân Uyển cũng xem đến ngon lành, cười nói: “Xem ra, đại tiểu thư Trần gia cũng có áp lực mà người khác không thể tưởng được!”

Tề Đẳng Nhân nói: “Mỗi nhà mỗi cảnh, điều này rất bình thường.”

Trần Ngư giống như trời sinh đã có giác quan thứ sáu vô cùng mạnh mẽ, ở trong quán bar nhiều người ồn ào như vậy, thế nhưng liếc mắt một cái là có thể thấy ngay hai người Lý Vân Uyển và Tề Đẳng Nhân đang ngắm nghía mình một cách thích thú.

Cô ta lập tức nhe răng trợn mắt cười.

Tề Đẳng Nhân run lên một cái, như thế nào lại cảm giác hàm răng kia, giống như vừa xẹt qua tia sáng lạnh như dao?

“Không xong rồi, anh nhất định sẽ bị diệt khẩu!” Tề Đẳng Nhân nói khẽ với Lý Vân Uyển.

“Đừng sợ, chúng ta có nhược điểm của cô ta!” Lý Vân Uyển mở miệng cười nói.

Trần Ngư đã đi tới, vẫy vẫy tay, bảo đám vệ sĩ lui sang một bên, cười nói: “Tôi bây giờ nên diệt khẩu, hay là mua chuộc đây?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tuyệt Thế Thần Y!
Tuyệt Thế Long Soái
  • Ma Mị Hồng Trần
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Long Soái
  • Ma Mị Hồng Trần
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom