• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Vào Nhầm Hang Sói - Cố Yên (1 Viewer)

  • Chương 20: Em chỉ thích...

Thâm tâm ông Cố vô cùng áy náy, bây giờ muốn bù đắp cũng không còn cách nào khác nữa. Nói gì thì Cố Yên cũng đã gả cho Ngụy Thành và trở thành con dâu Ngụy gia, ông không có quyền can thiệp vào tương lai của cô.


Nửa đời sau phải sống cùng một người tàn tật như vậy, chưa kể tính tình cậu ta không tốt, có vẻ dễ nổi giận, khẳng định cuộc sống của cô sẽ là một màu đen u tối. Ông Cố càng nghĩ càng run lẩy bẩy vì tức, Cố Yên thấy ông như thế thì mỉm cười dỗ dành:


“Không sao thật mà, ba đừng nghĩ nhiều, đây là bổn phận của con. Nếu không phải con thì Cố Duyệt sẽ phải...”


Dừng một chút, cô hơi nhíu mày:


“Chuyện này cứ dừng ở đây đi ạ.”



Nhìn người đàn ông trước mắt bày ra vẻ mặt thương cảm với mình, Cố Yên suýt chút nữa không nhịn được mà nở nụ cười khinh miệt. Mười năm rồi, đây là lần đầu tiên ông ta thấy xót cho đứa con gái ruột này. Trước kia khi cô phải ăn lại đồ thừa của Cố Duyệt, mặc quần áo bỏ đi của cô ta, bị mắng chửi sỉ nhục là đứa con của người phụ nữ vô liêm sỉ, ông ở đâu, ông làm gì?


Lúc cô vừa về Cố gia chịu trăm ngàn ủy khuất nhưng cô không hề oán trách, thậm chí còn vui mừng vì tìm được người thân của mình. Kết quả hai mẹ con Cố


Duyệt luôn làm người tốt trước mặt ông, phía sau âm thầm chèn ép đủ kiểu. Sau này, khi ông phát hiện ra cô phải dùng lại đồ cũ của Cố Duyệt cũng chỉ nói cô nên tập tính tiết kiệm, chắt chiu.


Buồn cười làm sao! Cố Yên chua xót, nở nụ cười khổ, mà vẻ mặt đó của cô thành công khiến ông Có nghẹn họng. Ông nhìn chằm chằm vào đứa con gái bị mình


ghẻ lạnh này, thoáng chốc mất hết dũng khí đối mặt với sự thật rằng bản thân là một người cha to


Bởi vì sắc mặt của Ngụy Thành vô cùng xấu, hơn nữa ông Cố không vui, bữa ăn ngột ngạt nhanh chóng kết thúc, Cố Yên ở phía sau đẩy xe cho anh rồi cùng anh rời khỏi Cố gia. Chuyện công việc mà ông cố định nói bị cưỡng ép đẩy văng vào một góc trong xó.


Hai người mới khuất bóng, Cố Duyệt tiền che miệng cảm thán:




“Không nghĩ tới người đàn ông này lại giống như y như trong lời đồn, đáng sợ quá.”


Vừa rồi chỉ riêng khí thế hung ác của Ngụy Thành cũng đã ép cho cô ta thấy khó thở, nếu mỗi ngày đều phải đối mặt với dáng vẻ ấy, bị anh ta ức hiếp thì còn


mệt mỏi ra sao nữa?


“Dù sao người ta cũng là đại thiếu gia của nhà họ Ngụy, trừ việc hơi khó tính thì những thứ khác đều xuất sắc mà. Cố Yên... sẽ không đến nỗi bị bắt nạt đâu.”


Hai mẹ con Cố Duyệt đắc ý kiếc nhìn nhau, mở miệng cảm thán, thương xót, đồng cảm với số phận của Cố Yến. Họ nói hăng say, không hề chú ý đến ông Cố đang nhíu chặt mày buồn bực.


Ngoài cổng, Cố Yên đưa tay sờ lên vai của Ngụy Thành rồi len lén vuốt ve hai cái. Cô đẩy xe cho chồng, nhân tiện sàm sỡ anh trong phạm vi cho phép. Cô đã chú ý đến vấn đề này mấy hôm nay rồi, chỉ cần không quá phận, anh còn rất là vui vẻ để cho cô SỞ vai sờ tay nữa.


Ây da, đàn ông gì mà cứ ngượng ngùng, thích muốn chết nhưng miệng lại liên tục từ chối cô!


Khi hai người rời khỏi Cố gia, nắng đang lên và nhẹ nhàng phủ xuống trên đỉnh đầu họ, có hơi chói mắt. Cố Yên một tay đẩy xe cho chồng, tay còn lại che trán anh rồi nói:


“Lần sau ra ngoài em sẽ mang theo dù.”


“Không cần đâu, Em thấy biểu hiện vừa rồi của tôi thế nào?” Ngụy Thành nâng mắt nhìn lên, gian manh nở nụ cười.


“Rất tốt, tuyệt lắm, anh nên đi làm diễn viên!”


“Em không sợ tôi nổi tiếng rồi sẽ bị cám dỗ, bị những cô gái khác cướp mất hay sao?”


Nghe anh tự khen bản thân, Cố Yên khịt mũi nói:


“Anh nên biết đạo lý ông ăn chả, bà ăn nem. Đến lúc đó em cũng sẽ tiến vào ngành giải trí, một bước lên trời, khiến cho anh không kịp lau mắt mà nhìn.”


Bản thân Cố Yên xinh đẹp thu hút, khí chất không tồi, mắt to tròn long lanh có thần, lúc nãy cố tỏ ra tủi thân thật sự đã khiến Ngụy Thành có cảm giác muốn


dang tay ra ôm lấy, đem cô nhét vào trong lòng mình mà an ủi. Cho nên lời cô nói cũng có cơ sở.


Anh quan sát thật kỹ mỗi một cử chỉ nhỏ của vợ mình, nói:


“Nếu em theo nghiệp diễn, tôi bảo đảm em sẽ lên như diều gặp gió. Em thích làm minh tinh không?”


Cố Yên nghe anh tán thưởng mà ngượng ngùng chớp mắt. Cô ở bên cạnh vuốt vai Ngụy Thành, sờ dần lên yết hầu gợi cảm của anh rồi chậm rãi cúi đầu, dùng


chất giọng ngọt ngào thì thầm bên tai anh:


“Không thích làm minh tinh, em chỉ thích làm vợ anh thôi.”


Hơi thở ấm nóng lướt qua da thịt Ngụy Thành, như có một ngọn lửa tình đột nhiên nhen nhóm khắp thân.


Hai vợ chồng bọn họ liếc mắt đưa tình, đều nhìn ra được trong mắt đối phương ý cười.


Cố Yên cùng Ngụy Thành lên xe trở về, suốt quá trình đó đều dính lấy nhau. Chủ đề của cuộc trò chuyện thì chỉ xoay quanh một việc...


Ông xã, khi nào thì anh cho em ngủ chung giường với anh?"


Cố Yên dùng hai tay nâng khuôn mặt nhỏ của mình lên, chu môi Làm nũng. Ở trước mặt chồng cô phải cố gắng trở thành một người vợ ngoan hiền, hiểu


chuyện, nhưng riêng việc ngủ chia giường là cô không nhịn được, phải hỏi ngay!


Trần đời ai là vợ chồng mà phân phòng ngủ như họ không? Cô đâu có ăn thịt anh, chỉ muốn ở bên cạnh để nhân lúc trời tối có thể làm cái này cái kia. Không


đúng, nhầm rồi, phải là để những lúc khó khăn có thể giúp đỡ anh mà thôi.


Đúng như dự đoán, Ngụy Thành vẫn bình tĩnh từ chối:


“Không được.”


“Nếu buổi tối anh khát nước thì làm sao?” Cố Yên nghiêng người sang bên cạnh, tay chống nhẹ lên đùi anh.


Lần nào cô chạm vào đùi anh cũng không thấy anh có phản ứng gì, cho nên đoán rằng anh đã mất hoàn toàn cảm giác, nào biết tư thế ấy khiến Ngụy Thành


giật nảy. Chú gà nhỏ dưới lớp vải dày suýt chút nữa bị cô chụp trúng! Ngụy Thành đưa tay đẩy đầu cô ra:


“Em bỏ suy nghĩ xấu xa kia ra khỏi đầu đi, buổi tối tôi khát nước có thể tự mình lấy.”


“Người ta là thiếu nữ trong sáng, suy nghĩ gì xấu xa?” Cố Yên đáp. Cô thật sự không hiểu, ngồi bên cạnh anh lẩm bẩm: “Không phải buổi tối anh ngủ một mình.


như vậy, có chuyện gì thì rất bất tiện à? Em cũng đâu phải quái vật sẽ ăn thịt anh đâu mà sợ?”


Câu nói này chọc cho Hoàng Hậu đang lái xe không nín được, phụt một tiếng nở nụ cười, sau đó thông qua kính chiếu hậu nhìn thấy ánh mắt tóe lửa của Ngụy thiếu, hắn lập tức câm miệng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom