• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Viên lão quái kỳ án full (1 Viewer)

  • Chương 124 - Chương 124 TRÒ CHƠI BẮT ĐẦU

Chương 124 TRÒ CHƠI BẮT ĐẦU

Không ngờ lúc này Điền Mặc Dân lại trầm giọng nói: “Anh có thể bán đứng anh ta thì cũng có thể bán đứng chúng tôi... chuyện video có phải có liên quan đến anh không?”



Lưu Bảo Khôn không hiểu bèn chỉ tay vào người mặc áo khoác xám: “Các anh điên rồi à? Hắn nói cái gì các anh cũng tin? Hắn đang châm ngòi ly gián chúng ta! Hơn nữa trong những đoạn video này cũng có tôi, sao tôi phải tự mình hại mình chứ?”



Điền Mặc Dân hừ lạnh: “Đó là vì anh chính là chủ mưu phía sau, anh đương nhiên sẽ không để những đoạn video kia thực sự bị lộ ra ngoài, nhưng anh có thể dùng chúng để uy hiếp chúng tôi, còn mình thì đứng sau lưng chúng tôi đóng vai người bị hại. Nói! Tên này có phải do anh đưa về hay không!”



Người đàn ông được Thẩm Thừa gọi là Cục trưởng Đoạn đột nhiên hét lớn: “Tất cả đừng nói nữa, chuyện này không đơn giản như vậy! Trước hết mọi người đừng cuống, nghe tôi nói, cho dù người quay lén những video này có phải là ai trong chúng ta hay không thì mục đích của hắn vẫn là tiền đúng không? Bây giờ những vấn đề có thể dùng tiền để giải quyết thì không còn là vấn đề nữa, không cần biết người này là ai, tôi tin rằng người đó đang gặp phải khủng hoảng kinh tế trầm trọng... Bất kể là ai làm, chỉ cần bây giờ dám đứng ra nói rõ nguy cơ đang phải đối mặt, những người ở đây đều ngồi trên một thuyền cả, nói ra mọi người sẽ giúp đỡ! Cần gì phải lôi người ngoài vào?”



Nghe cách nói của ông ta, Tạ Hải Long bèn trở mặt: “Nói đi nói lại các người vẫn không tin tôi! Được, mấy năm gần đây chuyện làm ăn của tôi không thuận lợi, mấy hạng mục liên tiếp đều phải bồi thường tiền. Nhưng quan hệ giữa chúng ta thế nào? Tôi có thể cầm thứ này đi uy hiếp mọi người sao?”



“Vậy cũng chưa hẳn, khi con người ta đến đường cùng, chuyện gì cũng có thể làm ra được...” Điền Mặc Dân nói. Đột nhiên ông ta quay đầu nhìn người mặc áo khoác xám: “Cậu thanh niên, trước đó chúng tôi không biết cậu, cậu tìm đến chúng tôi đơn giản cũng chỉ vì tiền, nếu như đồng bọn của cậu là Tạ Hải Long, vậy thì cậu tính toán nhầm rồi!”



Người mặc áo khoác xám nghe xong không thừa nhận cũng không phủ nhận, chỉ xoay xoay bàn kính, chỉnh đĩa cá hấp đến trước mặt mình, sau đó ăn một miếng rồi nói: “Đây là chuyện giữa các vị, tôi không biết nhiều.... Như ông đã nói, tôi chỉ cần tiền mà thôi.”



Thật ra, người mặc áo khoác xám bề ngoài là quay bàn ăn để ăn món cá, nhưng thực ra là quay con dao phẫu thuật vừa rồi đến trước mặt Thẩm Thừa...



Lúc này Điền Mặc Dân nhân lúc Tạ Hải Long không chú ý, liếc mắt với Thẩm Thừa... Viên Mục Dã là người đứng xem, nên nhìn rõ hành động của hai người họ, giây phút đó trong mắt bọn họ đầy sát khí.



Lần này người ra tay là Thẩm Thừa, lúc đó Tạ Hải Long ngồi giữa Điền Mặc Dân và Thẩm Thừa, mà con dao phẫu thuật dùng để giết Thái Vi Vi vừa khéo nằm trước mặt Thẩm Thừa. Đừng nhìn vóc dáng của Thẩm Thừa không cao, lúc trước lại luôn khúm núm trước mặt những kẻ khác, nhưng khi gã ra tay lại không hề do dự.



Còn lại hai người Đoạn, Lưu, nhìn thấy Thẩm Thừa đột nhiên ra tay, tất cả đều bị dọa ngây người tại chỗ, không nói lên lời.

Viên Mục Dã có thể nhận ra, đám người này ngoài mặt thì như cùng nhau có lợi, nhưng bên trong lại chia bè kết phái, ít nhất thì Thẩm Thừa, Thái Vi Vi và Điền Mặc Dân là cùng một bọn.



Có điều, vì lợi ích trước mắt của bản thân, cho dù là đồng minh thân cận nhất cũng có thể sụp đổ, cho nên sau khi bị người mặc áo khoác xám lừa dối, Điền Mặc Dân không hề do dự giết Thái Vi Vi...



Hiện giờ hai tay Điền Mặc Dân và Thẩm Thừa đều đã dính máu, nhất là Thẩm Thừa, trước đó bọn họ chỉ nghi ngờ vì trong tay gã chưa làm nhiều chuyện xấu, nhưng bây giờ đến giết người gã cũng đã làm, trên đời này còn chuyện gì kinh tởm hơn giết người sao?

Đọc truyện tại Vietwriter.vn

Sau khi Tạ Hải Long chết, việc quay lén video kia đã chụp lên đầu hắn ta, có điều Viên Mục Dã biết rõ “Sứ giả nhà trời” này sẽ không dễ dàng buông tha bọn họ.... Trò chơi đã bắt đầu, người còn chưa chết hết sao hắn có thể bỏ qua?



Lúc này Điền Mặc Dân lạnh lùng cười, nhìn về phía người mặc áo khoác xám: “Bây giờ mày đã không còn đồng bọn nữa, có phải nên nghĩ kĩ xem kết cục của mình sẽ thế nào không?”



Người mặc áo khoác xám cười, đặt đôi đũa trong tay xuống và nói: “Ồ? Ông thực sự cho là như vậy sao? Vậy ông có thể thử xem... Hay là hai chúng ta chơi một ván cược? Xem xem sau khi ông giết tôi, ngày mai những đoạn video mà ông là nhân vật chính có được tung lên mạng hay không nhé?”



Điền Mặc Dân nhìn vẻ mặt lạnh lùng của người mặc áo khoác xám, hắn không hề có chút chột dạ nào, sắc mặt của ông ta theo thời gian dần trầm xuống. Ở trong lòng của Điền Mặc Dân, Thẩm Thừa vì mình mà giết người đương nhiên sẽ không phải kẻ quay lén video để uy hiếp mình, nhưng hai người còn lại thì khác! Bọn họ luôn là kẻ có lợi thì đến hết lợi thì tan, khó đảm bảo không vì lợi ích bản thân mà lừa dối nhau.



Lúc này, hai người Đoạn và Lưu cũng nhìn ra vẻ bất thiện của Điền Mặc Dân, họ vội vàng mỗi người một câu đua nhau giải thích mình không phải là người quay lén!



Điền Mặc Dân lạnh lùng nói với hai người họ: “Các anh không cần sợ, vừa rồi tôi và Thẩm Thừa đều đã dùng hành động để chứng minh mình trong sạch? Bây giờ đến lượt các anh, hôm nay ai trong các anh có thể ra tay giết tên người ngoài này, thì người đó không phải là người đã quay lén đoạn video tiết lộ bí mật!”



Điền Mặc Dân nói xong thì dùng ngón tay di chuyển bàn kính xoay và con dao phẫu thuật nhuộm sắc đỏ quay từng vòng từng vòng trước mặt hai người kia... Hai người kia lập tức biến sắc, không ai dám đưa tay ra cầm.



Không có ai ngu cả, giết người không phải chuyện đùa. Hai người bọn họ mặc dù đã làm không ít những chuyện xấu xa, nhưng đều khác xa so với chuyện giết người, cho nên hai người họ không tùy tiện ra tay cũng là hợp tình hợp lý.



Nhưng trong mắt của Điền Mặc Dân, thì hành động này chứng minh trong lòng họ có quỷ, bọn họ có khả năng cao là cùng một bọn với gã trẻ tuổi kia! Thế là sau khi con dao phẫu thuật quay qua trước mặt ông ta lần cuối, ông ta đột ngột cầm nó lên, quay người cắt đứt cổ họng của người họ Đoàn.



Lưu Bảo Khôn sợ đến choáng váng! Hắn đứng bật dậy khỏi ghế, dùng vẻ mặt không thể tin, nói: “Tổng giám đốc Điền.... Anh, anh làm cái gì vậy? Cục trưởng Đoàn... ông ấy sao có thể là người tiết lộ bí mật chứ?”



Điền Mặc Dân cầm con dao trong tay chỉ về phía Lưu Bảo Khôn, lạnh lùng nói: “Không phải ông ta thì chính là anh... Tôi chưa từng nhìn thấy tên thanh niên này lần nào, hắn sao có thể quay lén được những đoạn video kia? Nhất định là có nội ứng giúp hắn! Không! Chính xác hơn là, hắn là người giúp kẻ nội gián kia!”



“Điên rồi... Anh đúng là điên rồi! Chúng ta quen biết bao nhiêu năm như vậy, chỉ với một chút nghi ngờ... Anh đã, đã giết bọn họ sao?” Lưu Bảo Khôn suy sụp. Điền Mặc Dân nghe xong thì ném con dao trong tay lên mặt bàn, sau đó nhẹ nhàng xoay mặt bàn kính: “Tôi cho anh thêm một cơ hội, giết tên người lạ kia, từ nay về sau ba người chúng ta thực sự ngồi chung một con thuyền!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom