• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Viên lão quái kỳ án full (9 Viewers)

  • Chương 527 - Chương 527 CÁ TÔM THỐI RỮA

Chương 527

CÁ TÔM THỐI RỮA

Viên Mục Dã và Đoàn Phong thấy thế bèn lập tức tiến đến kiểm tra những thi thể này, họ phát hiện có kẻ vừa mới chết cách đây không lâu, có kẻ đã chết hai ngày… Mà toàn bộ những ong thợ này đều có một lỗ máu ở gáy giống hệt nhau.

Thạch Lỗi nhìn thoáng qua đám thi thể trên đất, sau đó nghi ngờ hỏi: “Tại sao bọn chúng chết hết vậy? Chẳng lẽ còn có những người khác săn giết những sinh vật này sao?”

Viên Mục Dã quan sát kỹ vết thương trên gáy những thi thể, sau đó lắc đầu: “Vết thương này không giống như bị tác động bởi ngoại lực, trông nó giống vết thương được tạo thành khi côn trùng chui từ bên trong ra hơn.”

A Triết bồn chồn hỏi: “Sao bọn chúng lại nghĩ quẩn vậy? Tất cả đều tự sát tập thể à?”

“Không giống lắm, nhìn thì thấy có vẻ như đám bọ đã vứt bỏ những cơ thể này…” Viên Mục Dã trầm giọng nói.

“Tại sao lại muốn vứt bỏ cơ thể? Chẳng lẽ bọn chúng tìm được cơ thể ký sinh mới?” Đoàn Phong nói với vẻ khó hiểu.

Viên Mục Dã nhìn lướt qua xung quanh, cậu bỗng thấy trong ngõ nhỏ phía trước loáng thoáng có bóng người, Viên Mục Dã vội chạy đến nhìn thì thấy có một con bọ đang cắn nát da gáy ong thợ để chui ra, sau đó nó nhảy vèo một cái lên tường rồi thoáng cái chạy mất.

Viên Mục Dã nhìn theo hướng con bọ chạy đi, cậu nói: “Chắc chắn đám côn trùng này đến nhà máy nước, ở đó có xác bọ chúa…”

Sau đó cả nhóm đi theo những thi thể trên mặt đất để tiến về nhà máy nước, vậy mà họ còn chưa tiến vào đã thấy rất nhiều xác bọ, A Triết dùng dao quân dụng lật một con bọ mềm oặt lên nhìn thoáng qua rồi bảo: “Ngỏm rồi!”

Sau khi đi vào nhà máy nước, cảnh tượng càng gây sốc hơn, có vô số con bọ nằm lít nha lít nhít trên mặt đất, có con vẫn đang giãy giụa, có con thì đang bò về phía ao nước phía sau nhà máy, còn phần lớn đều đã chết trên đường…

“Chắc bọn chúng biết mình sắp chết nên muốn quay về dưới lòng đất, nhưng tiếc là cuối cùng vẫn chết trên mặt đất.” Viên Mục Dã lẩm bẩm.

“Đáng đời! Ai bảo bọn chúng cứ đòi đi lên?” A Triết cười trên nỗi đau của người khác.

Không ngờ khi mọi người vừa đi đến ao nước hình tròn, cả đám đã ngửi thấy một mùi thối gay mũi, bọn họ tiến đến gần thì phát hiện xác con bọ chúa bắt đầu thối rữa, Trương Khai vội che mũi rồi cằn nhằn: “Mẹ, sao cứ như mùi tôm cá thối rữa vậy?”

Viên Mục Dã nhìn xác con bọ chúa, cậu suy nghĩ một chút rồi bảo: “Chúng ta phải tranh thủ lúc đám ‘Hy vọng’ chưa về để bố trí chỗ này một chút…”

Đoàn Phong thắc mắc: “Bố trí gì cơ?”

Viên Mục Dã suy nghĩ rồi đáp: “Chẳng phải những ‘Hy vọng’ kia rất sợ lửa à? Chúng ta có thể chất đống một số vật dễ cháy ở bốn phía xung quanh, đợi đến khi đám ‘Hy vọng’ quay về, chúng ta châm lửa để quây chúng ở chỗ này… Đồng thời tôi sẽ đi mở vòi nước thông xuống dưới đất, để ao nước chứa đầy nước ngầm.”

“Cậu muốn ép bọn chúng từ bỏ thân thể con người để quay về trong nước à?” Đoàn Phong hỏi.

Viên Mục Dã gật đầu: “Đúng thế, hoặc là bị chết cháy, hoặc là về dưới đất… Để xem bọn chúng chọn lựa thế nào.” Vietwriter.vn

Nhưng A Triết lại dội một gáo nước lạnh: “Xung quanh đây trống trải như vậy, cậu đặt một đống vật dễ cháy ra đây, chẳng phải nói rõ đây là cái bẫy sao? Những ‘Hy vọng’ kia đều có đầu óc cả, có quỷ mới nhảy vào bên trong ấy!”

Viên Mục Dã thở dài: “Cho nên chúng ta phải suy nghĩ thật kỹ xem bố trí cái bẫy này thế nào…”

Cuối cùng Viên Mục Dã chia mọi người làm hai tổ, cậu, Đoàn Phong và Đại Quân đi tìm chất dẫn cháy, còn Thạch Lỗi, A Triết và Trương Khai đi tìm vật gì đó dễ bắt lửa, tốt nhất là thứ nhìn qua không giống vật dễ cháy.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom