• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Viên lão quái kỳ án full (11 Viewers)

  • Chương 532 - Chương 532 CHIẾC XE BUÝT BIẾN MẤT

Chương 532

CHIẾC XE BUÝT BIẾN MẤT

Viên Mục Dã hơi lo lắng nói: “Tiến sĩ Lâm, lúc anh nghiên cứu vật này nhất định phải cẩn thận một chút, nó đã từng hại chết toàn bộ người dân của một thị trấn đấy!”

Lão Lâm đẩy kính mắt rồi nói: “Yên tâm đi, tôi đã nghe Đoàn Phong kể về chuyện của thị trấn Hải Lâm rồi, đúng là thảm kịch chốn nhân gian… Nhưng chúng ta phải nghiên cứu sâu về những sinh vật thời cổ này thì mới thật sự ngăn ngừa được chuyện tương tự lại xảy ra.”

Viên Mục Dã không hiểu nhiều về việc nghiên cứu khoa học nên không có quyền phát biểu, hơn nữa qua một thời gian ở cạnh nhau, cậu cảm thấy nhân phẩm của tiến sĩ Lâm cũng đáng tin…

Sau đó tiến sĩ Lâm lại xét nghiệm máu cho Viên Mục Dã, anh ta phát hiện virus trong cơ thể cậu lại xuất hiện biến dị, điều này khiến thuốc giải độc mà tiến sĩ Lâm nghiên cứu trước đó hoàn toàn không có tác dụng nữa, chỉ có thể làm lại từ đầu.

Đoàn Phong lái xe chở Viên Mục Dã và Kim Bảo về nhà lúc trời tối, anh ta thấy Viên Mục Dã có vẻ mệt mỏi nên dặn dò cậu nghỉ ngơi một ngày, ngày kia hẵng đi làm, dù sao mấy ngày nay số 54 cũng không có việc gì.

Sau khi Đoàn Phong rời đi, Viên Mục Dã nhìn thoáng qua căn nhà trống rỗng của mình, nó chẳng khác gì so với lúc trước khi cậu đi, còn nửa túi thức ăn cho chó trong tủ đựng thức ăn, bởi vì người hay mua thức ăn cao cấp cho Kim Bảo đã không quay về nữa…

Viên Mục Dã nghĩ đến đây cũng cảm thấy hơi thương cảm, mặc dù trước đó có đủ loại dấu hiệu để nghi ngờ cái chết của Diệp Dĩ Nguy, nhưng điều đó cũng không thể chứng minh anh ta còn sống. Bây giờ Viên Mục Dã chỉ hy vọng Diệp Dĩ Nguy có thể sống bình yên ở một góc nào đó trên thế giới, không cần phải cố gắng ngụy trang bản thân, cứ trải qua cuộc sống đơn giản là tốt rồi.

Lúc này Kim Bảo chạy đến dụi dụi vào bàn tay Viên Mục Dã, sau đó nó nhìn cậu và liếm liếm đầu lưỡi, ý của con chó này quá rõ, nó muốn nói mình đang đói. Viên Mục Dã bất đắc dĩ mỉm cười, sau đó đứng dậy đi lấy túi thức ăn cho chó chỉ còn một nửa kia…

Sau khi dọn dẹp đơn giản, Viên Mục Dã mới nhớ đã nhiều ngày rồi mình không bật điện thoại. Nhưng cũng không thể trách cậu đã quên được, bởi vì dù có bật máy, Viên Mục Dã cũng không thể báo bình an với ai cả.

Ngay lúc Viên Mục Dã tự giễu rồi bật điện thoại, chỉ mấy giây thôi mà có rất nhiều tin nhắn hiện ra, đa số là các tin quảng cáo, cũng không có tin tức gì quan trọng cả, đến tận lúc Viên Mục Dã thấy được dãy số của Từ Lệ…

Dưới tình huống bình thường, nếu có việc thì Từ Lệ hay gọi cho Viên Mục Dã, anh ta rất ít khi nhắn tin, mà lạ nhất là nội dung của những tin nhắn này, nó là một đống mã lộn xộn! Viên Mục Dã không biết tin nhắn khó hiểu này của Từ Lệ muốn biểu đạt thứ gì? Viên Mục Dã nghĩ đến đây bèn gọi lại cho Từ Lệ, nhưng lại được thông báo số máy nằm ngoài vùng phủ sóng.

Lúc đó Viên Mục Dã cũng không để ý nhiều, cậu cảm thấy chắc Từ Lệ không khóa kỹ màn hình nên mới không cẩn thận nhắn nhầm, cậu định bấm nút xóa. Nhưng khi cậu chuẩn bị nhấn xác nhận thì lại hơi chần chừ, Viên Mục Dã cảm thấy tin nhắn này có ý nghĩa đặc biệt gì đó, bèn giữ nó lại.

Sáng hôm sau, Viên Mục Dã dẫn Kim Bảo đi cửa hàng thú nuôi mà mình vẫn hay đến để mua thức ăn, vậy mà lúc quay về lại nhận được tin nhắn của Từ Lệ… Viên Mục Dã mở ra xem thì thấy nó không khác mấy với tin nhắn trước đó, nhìn qua chỉ là một đống mã lộn xộn.

Nhưng lạ ở chỗ, Viên Mục Dã vừa nhận được tin nhắn của Từ Lệ xong bèn gọi ngay lại, nhưng đối phương vẫn nằm ngoài vùng phủ sóng? Lần này Viên Mục Dã đã hơi mất bình tĩnh, cậu nhanh chóng gọi cho Tiểu Triệu, nhưng kết quả cũng không liên lạc được giống Từ Lệ.

Viên Mục Dã cảm thấy chuyện này có gì đó không ổn, cậu vội vàng gọi điện đến văn phòng Từ Lệ và cậu nghe thấy giọng một người đàn ông xa lạ. Anh ta nghe thấy Viên Mục Dã muốn tìm Từ Lệ thì vội hỏi ngay: “Cậu có phải Viên Mục Dã không?”

Viên Mục Dã nghe thế bèn đáp: “Đúng vậy, đội trưởng Từ của các anh đâu?”

Không ngờ đối phương đột nhiên kích động nói: “Sao bây giờ cậu mới gọi điện? Chúng tôi đã tìm cậu vài ngày, đội trưởng Từ xảy ra chuyện rồi!”

“Xảy ra chuyện? Xảy ra chuyện gì?” Viên Mục Dã trầm giọng hỏi.

Có vẻ đối phương cũng cảm thấy mình hơi quá kích động, vội ổn định lại cảm xúc rồi trả lời: “Lãnh đạo của chúng tôi đã đi đến số 54 rồi, tình huống cụ thể cậu sẽ biết nhanh thôi.”

Viên Mục Dã đang nói chuyện thì trên điện thoại lại thông báo có một cuộc gọi khác, cậu nhìn xem hóa ra là số máy riêng từ phòng Đoàn Phong, xem ra là cùng một việc, thế là Viên Mục Dã dập máy bên văn phòng Từ Lệ để bật cuộc gọi của Đoàn Phong.

“Có vụ án mới, tôi đã bảo Trương Khai qua đón cậu rồi!” Đoàn Phong nói ngắn gọn qua điện thoại.

Viên Mục Dã vội vàng hỏi: “Có liên quan đến Từ Lệ đúng không?”

Đoàn Phong chỉ “Ừ” một tiếng rồi bảo: “Tình huống cụ thể lúc vào đến hẵng nói.”

Khi Trương Khai đón Viên Mục Dã đến số 54, cậu thấy một chiếc xe Honda màu đen với biển số thuộc về văn phòng thành phố cũng cùng lúc lái ra, Viên Mục Dã nhìn biển số hơi quen, chắc là một vị lãnh đạo nào đó.

Khi Viên Mục Dã và Trương Khai cùng đi vào phòng họp, mọi người đã chờ ở trong từ lâu, trên tay Đoàn Phong còn cầm một xấp tài liệu, anh ta nói với Viên Mục Dã bằng sắc mặt nghiêm túc: “Bốn ngày trước Từ Lệ và ba đồng sự đã mất tích khi đi phá án, đến bây giờ vẫn không rõ tung tích!”

Viên Mục Dã lập tức lấy điện thoại ra nhìn hai tin nhắn trước đó, tin nhắn thứ nhất là vào nửa đêm bốn ngày trước. Cậu vội vàng đưa di động cho Đoàn Phong và bảo: “Tôi có hai tin nhắn do Từ Lệ gửi, một cái nhận được vào bốn ngày trước, một cái vừa mới nhận được, nhưng tiếc là nội dung của nó toàn những mã lộn xộn, không biết anh ấy muốn diễn đạt điều gì!”

Đoàn Phong nhận điện thoại xong, sau khi nhìn thoáng qua thì đưa cho Hoắc Nhiễm: “Đi phá giải thử xem, xem có phải nó đã được mã hóa không!”

Hoắc Nhiễm nhận điện thoại xong lập tức kết nối với máy tính để phá giải, còn Viên Mục Dã quay ra bảo Đoàn Phong kể lại kỹ càng mọi chuyện cho cậu biết… Nguồn : Vietwriter.vn

Hóa ra vào bốn ngày trước, mấy người Từ Lệ nhận được một tin báo nặc danh, nói là tên tội phạm đang bỏ trốn Tạ Chí Hồng đã xuất hiện tại một thị trấn nhỏ ở miền Bắc nước S. Bởi vì Tạ Chí Hồng có dính líu đến một vụ án thảm sát liên hoàn, vì vậy Từ Lệ lập tức dẫn ba đồng nghiệp chạy đi ngay trong đêm.

Bởi vì vị trí trấn nhỏ kia khá xa xôi, cho nên sau khi máy bay hạ cánh, bọn họ đã bắt xe buýt để tới vùng núi đó, nhưng vấn đề lại nằm ở chiếc xe này…

Chiếc xe buýt nhỏ này là phương tiện giao thông công cộng duy nhất từ thành phố An Bình đến thị trấn Bắc Nham, mà thị trấn Bắc Nham chính là đích đến của mấy người Từ Lệ, cũng chính là thị trấn xa xôi phát hiện tung tích Tạ Chí Hồng.

Chuyến xe này khởi hành đúng 11 giờ trưa, bình thường tầm bốn giờ chiều là đến thị trấn Bắc Nham. Nhưng đến tận hơn mười giờ đêm, khi bến xe buýt sắp đóng cửa thì chiếc xe này vẫn chưa đến.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom