Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 226 - Chương 226 TIN TỨC TỐT
Chương 226 TIN TỨC TỐT
Jason nằm trên đất bị chuyên gia Mạnh giày vò một trận, cơ thể ông ta đột nhiên bị co giật dữ dội, trông rất đau đớn. May mắn thay một vài người của đội y tế khá khỏe, nhờ thế mới không để cho ông ta nhảy lên.
Bấy giờ, chuyên gia Mạnh đứng lên, anh ta thở dài một hơi, sau đó quay sang hỏi Viên Mục Dã: “Con trùng đực còn lại ở nơi nào?”
Viên Mục Dã thành thật trả lời: “Ở phòng tạm giam dưới đáy tàu.”
Chuyên gia Mạnh gật đầu, anh ta bảo: “Tốt, nhất định phải canh chừng chặt tên đó, tuyệt đối không được để hắn đi ra ngoài…”
Sau đó vị chuyên gia Mạnh này lại gọi người từ bên ngoài mang vào một chiếc hộp làm bằng thủy tinh, bên trong là mấy con chuột bạch. Anh ta nói với mọi người: “Lát nữa tôi sẽ lấy máu của ông ta rồi tiêm vào chuột bạch, vì kích thước của mỗi cá thể không giống nhau, nên ký sinh trùng sinh trưởng trên người chuột bạch sẽ nhanh hơn so với con người, cứ như vậy trong khoảng thời gian ngắn chúng ta có thể hiểu rõ được toàn bộ chu kỳ sống của loại ký sinh trùng này, mà không cần lấy người sống làm thí nghiệm.”
Viên Mục Dã nghe vậy trong lòng không khỏi cảm thấy lo lắng, bởi vì mặc dù là như thế thì cũng cần hai đến ba ngày, có thể phải dài hơn! Nhưng vì thời gian lây nhiễm khác nhau nên những người đã bị nhiễm lúc đầu kia vô cùng có khả năng không thể đợi được nữa…
Cậu nói ra những lo lắng trong lòng mình cho chuyên gia Mạnh biết, anh ta nghe xong nghĩ ngợi một lúc rồi nói: “Đây đúng là một vấn đề khá khó để giải quyết, nhưng trước mắt chúng tôi vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra với loại ký sinh trùng này, vì thế mà chúng tôi không thể làm gì được. Tôi đã xem đoạn video mà các cậu gửi cho lão Lâm, rõ ràng là loài ký sinh trùng này đã xảy ra biến dị và tiến hóa sau khi lây nhiễm vào cơ thể con người. Vì vậy trước khi chúng tôi biết nó gây tổn thương đến mức độ nào với cơ thể con người, thì chúng tôi không biết nên dùng phương pháp gì để xử lý chúng, nếu xảy ra sai lầm… Rất có khả năng người bị lây nhiễm sẽ chết ngay tại chỗ!”
Sau khi nghe những lời này của chuyên gia Mạnh, sắc mặt của cả đám người ở đây đều trở nên rất khó coi, nhưng điều mà bọn họ có thể làm bây giờ cũng chỉ có thể là mau chóng tìm ra biện pháp xử lý loại ký sinh trùng này an toàn và đáng tin cậy nhất thông qua thí nghiệm với chuột bạch.
Ngay lúc đó, chuyên gia Mạnh đã rút một ống máu từ trên người Jason và rất nhanh chóng tiêm vào người mấy con chuột bạch. Mấy con chuột nhỏ này ban đầu còn giãy giụa rất mạnh, nhưng sau khi bị tiêm thì rất nhanh không còn nhúc nhích nữa.
Tằng Nam Nam đứng ở một bên thấy cảnh này không nhịn được phải quay mặt đi. Viên Mục Dã biết cô ấy không đành lòng nhìn thấy mấy con chuột bạch nhỏ bé này bị hy sinh như thế… Mặc dù trong lòng mỗi người chúng ta đều hiểu, những con vật nhỏ sống trong phòng thí nghiệm cuối cùng chỉ có thể kết thúc với số phận này.
Chuyên gia mạnh hoàn thành công việc xong, đột nhiên quay người nói với đám Viên Mục Dã: “Đúng rồi, nghe nói trước đó các cậu đã từng làm xét nghiệm máu cho mấy người bị lây nhiễm hả? Đưa tôi xem kết quả một chút!”
Viên Mục Dã đưa kết quả xét nghiệm của mười người kia cho chuyên gia Mạnh, anh ta nhận lấy lật đi lật lại xem, một lát sau, chuyên gia Mạnh đột nhiên vui mừng nói: “Trong này có hai người lây nhiễm bị sốt dường như có triệu chứng nhẹ hơn, có vẻ như loại ký sinh trùng đến từ biển sâu này không thích ứng được với nhiệt độ cơ thể quá cao... Có lẽ chúng ta có thể tìm ra biện pháp ở phương diện này.”
Đội trưởng của đội y tế là một người đàn ông trung niên mặt đen nhánh, mặc dù hiện tại anh ta đang mặc bộ đồ của nhân viên y tế, nhưng vừa nhìn là biết anh ta là quân nhân. Nhóm bọn họ có mười người, ngoại trừ chuyên gia Mạnh ra thì tất cả những người còn lại đều giống anh này, dáng dấp ai trông cũng vạm vỡ cả.
Lúc này, chợt nghe vị tiểu đội trưởng này nói với chuyên gia Mạnh: “Tiến sĩ Mạnh, phải xử lý tay người Anh này thế nào? Cứ để hắn ở lại đây à?”
Chuyên gia Mạnh lắc đầu: “Đương nhiên là không, trong bụng tay này đang có một đống trứng trùng, chờ khi những trứng trùng kia biến thành ấu trùng, cơ thể của tay người nước ngoài này sẽ trở nên chật chội, ước đoán sẽ có thể bị nổ bất cứ lúc nào…”
Cả đám người nghe chuyên gia Mạnh nói như vậy xong đều không tự chủ được lùi về phía sau hai bước… Nói gì thì nói, loại ký sinh trùng này đúng là làm người ta cảm thấy buồn nôn.
Vietwriter.vn
Tay tiểu đội trưởng nghe xong, xoay người hỏi Đoàn Phong: “Đội trưởng Đoàn, lúc trước các anh định nhốt hắn ở nơi nào?”
Đoàn Phong nói: “Chúng tôi vốn định nhốt ông ta vào cùng với người nhiễm bệnh đầu tiên ở phòng tạm giam tầng hai, nhưng bởi vì tay này có thân phận đặc thù nên chúng tôi chỉ có thể chờ đợi đến khi trời tối mới dám đưa ông ta đi.”
Tiểu đội trưởng hơi không yên tâm hỏi chuyên gia Mạnh: “Nhốt hai người họ ở chung với nhau có an toàn không? Thứ ký sinh trùng ở trong cơ thể của họ sẽ không tiếp tục…?”
Chuyên gia Mạnh lắc đầu: “Chắc sẽ không sao, dù gì trong bụng con trùng cái kia cũng đang đầy trứng, trước lúc nó tìm được nơi đặt ấu trùng thì hẳn bọn chúng sẽ không tiếp tục giao phối.”
Viên Mục Dã nghe xong liền vội vàng giải thích: “Không cần giam chung một chỗ đâu… ở dưới đấy có hai phòng tạm giam.”
Vì bắt buộc phải thả mấy con chuột bạch vào phòng thí nghiệm, nên tiểu đội trưởng đã đi tìm phó thuyền trưởng, nói muốn trưng dụng phòng y tế trên thuyền, cùng bác sĩ Triệu Vĩ…
Sau đó chuyên gia Mạnh và Triệu Vĩ ở trong phòng thí nghiệm quan sát tình trạng của mấy con chuột bạch, để có thể nhanh chóng tìm được biện pháp xử lý ký sinh trùng an toàn. Còn đám người số 54 sau khi đem Jason nhốt dưới đáy thuyền xong, sẽ tiếp tục giúp chuyên gia Mạnh tìm ra những người bị nhiễm bệnh còn lại trên tàu.
So với lúc trước đó, bên tàu Helios lại có thêm 69 người bị nhiễm bệnh, trong đó bao gồm mấy người cấp dưới có quan hệ tốt với Jason. Và những cô gái đêm qua thân mật với ông ta ở trong quán bar cũng nằm trong số đó…
Đáng tiếc hơn nữa, trong quá trình tìm kiếm người nhiễm bệnh mới, nhóm Đoàn Phong lại phát hiện thêm mấy bộ hài cốt của con người đã bị ăn sạch. Theo như tình hình hiện tại, đã rất khó để tra ra thứ tự lây nhiễm của những người này, chỉ có thể phán đoán dựa trên những triệu chứng của họ, bọn họ ai cũng tiến gần hơn một bước đến cái chết.
Một ngày sau đó, chuyên gia Mạnh và Triệu Vĩ truyền đến tin tức tốt. Mặc dù bây giờ bọn họ vẫn chưa tìm được phương pháp diệt trừ ký sinh trùng an toàn hiệu quả, nhưng thông qua thí nghiệm chứng minh, chỉ cần làm nhiệt độ cơ thể của vật chủ tăng lên, thì ở một mức độ nhất định nào đó sẽ làm chậm lại hoặc giết chết những ký sinh trùng này.
Sau đó bọn họ mời hai hành khách bị sốt trong mười người lúc trước đến phòng thí nghiệm, lấy máu của họ tiến hành xét nghiệm, phát hiện về cơ bản thì những ký sinh trùng trong cơ thể hai người này đều đã biến mất, chỉ cần dùng một vài lần thuốc diệt ký sinh trùng là có thể trở lại bình thường.
Khi Viên Mục Dã nhìn thấy đám chuyên gia Mạnh cho ra những số liệu thí nghiệm này, cậu cau mày lại, hỏi: “Chỉ cần sốt là có thể ức chế sự phát triển của ký sinh trùng…? Nói cách khác thì bọn chúng không thể thích nghi được với độ ấm cơ thể quá cao của động vật có vú và chúng sẽ tự nhiên chết theo thời gian?! “
Chuyên gia Mạnh hưng phấn gật đầu: “Đúng là như vậy, bây giờ chỉ cần để những người bị nhiễm bệnh bị sốt là được rồi!”
Jason nằm trên đất bị chuyên gia Mạnh giày vò một trận, cơ thể ông ta đột nhiên bị co giật dữ dội, trông rất đau đớn. May mắn thay một vài người của đội y tế khá khỏe, nhờ thế mới không để cho ông ta nhảy lên.
Bấy giờ, chuyên gia Mạnh đứng lên, anh ta thở dài một hơi, sau đó quay sang hỏi Viên Mục Dã: “Con trùng đực còn lại ở nơi nào?”
Viên Mục Dã thành thật trả lời: “Ở phòng tạm giam dưới đáy tàu.”
Chuyên gia Mạnh gật đầu, anh ta bảo: “Tốt, nhất định phải canh chừng chặt tên đó, tuyệt đối không được để hắn đi ra ngoài…”
Sau đó vị chuyên gia Mạnh này lại gọi người từ bên ngoài mang vào một chiếc hộp làm bằng thủy tinh, bên trong là mấy con chuột bạch. Anh ta nói với mọi người: “Lát nữa tôi sẽ lấy máu của ông ta rồi tiêm vào chuột bạch, vì kích thước của mỗi cá thể không giống nhau, nên ký sinh trùng sinh trưởng trên người chuột bạch sẽ nhanh hơn so với con người, cứ như vậy trong khoảng thời gian ngắn chúng ta có thể hiểu rõ được toàn bộ chu kỳ sống của loại ký sinh trùng này, mà không cần lấy người sống làm thí nghiệm.”
Viên Mục Dã nghe vậy trong lòng không khỏi cảm thấy lo lắng, bởi vì mặc dù là như thế thì cũng cần hai đến ba ngày, có thể phải dài hơn! Nhưng vì thời gian lây nhiễm khác nhau nên những người đã bị nhiễm lúc đầu kia vô cùng có khả năng không thể đợi được nữa…
Cậu nói ra những lo lắng trong lòng mình cho chuyên gia Mạnh biết, anh ta nghe xong nghĩ ngợi một lúc rồi nói: “Đây đúng là một vấn đề khá khó để giải quyết, nhưng trước mắt chúng tôi vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra với loại ký sinh trùng này, vì thế mà chúng tôi không thể làm gì được. Tôi đã xem đoạn video mà các cậu gửi cho lão Lâm, rõ ràng là loài ký sinh trùng này đã xảy ra biến dị và tiến hóa sau khi lây nhiễm vào cơ thể con người. Vì vậy trước khi chúng tôi biết nó gây tổn thương đến mức độ nào với cơ thể con người, thì chúng tôi không biết nên dùng phương pháp gì để xử lý chúng, nếu xảy ra sai lầm… Rất có khả năng người bị lây nhiễm sẽ chết ngay tại chỗ!”
Sau khi nghe những lời này của chuyên gia Mạnh, sắc mặt của cả đám người ở đây đều trở nên rất khó coi, nhưng điều mà bọn họ có thể làm bây giờ cũng chỉ có thể là mau chóng tìm ra biện pháp xử lý loại ký sinh trùng này an toàn và đáng tin cậy nhất thông qua thí nghiệm với chuột bạch.
Ngay lúc đó, chuyên gia Mạnh đã rút một ống máu từ trên người Jason và rất nhanh chóng tiêm vào người mấy con chuột bạch. Mấy con chuột nhỏ này ban đầu còn giãy giụa rất mạnh, nhưng sau khi bị tiêm thì rất nhanh không còn nhúc nhích nữa.
Tằng Nam Nam đứng ở một bên thấy cảnh này không nhịn được phải quay mặt đi. Viên Mục Dã biết cô ấy không đành lòng nhìn thấy mấy con chuột bạch nhỏ bé này bị hy sinh như thế… Mặc dù trong lòng mỗi người chúng ta đều hiểu, những con vật nhỏ sống trong phòng thí nghiệm cuối cùng chỉ có thể kết thúc với số phận này.
Chuyên gia mạnh hoàn thành công việc xong, đột nhiên quay người nói với đám Viên Mục Dã: “Đúng rồi, nghe nói trước đó các cậu đã từng làm xét nghiệm máu cho mấy người bị lây nhiễm hả? Đưa tôi xem kết quả một chút!”
Viên Mục Dã đưa kết quả xét nghiệm của mười người kia cho chuyên gia Mạnh, anh ta nhận lấy lật đi lật lại xem, một lát sau, chuyên gia Mạnh đột nhiên vui mừng nói: “Trong này có hai người lây nhiễm bị sốt dường như có triệu chứng nhẹ hơn, có vẻ như loại ký sinh trùng đến từ biển sâu này không thích ứng được với nhiệt độ cơ thể quá cao... Có lẽ chúng ta có thể tìm ra biện pháp ở phương diện này.”
Đội trưởng của đội y tế là một người đàn ông trung niên mặt đen nhánh, mặc dù hiện tại anh ta đang mặc bộ đồ của nhân viên y tế, nhưng vừa nhìn là biết anh ta là quân nhân. Nhóm bọn họ có mười người, ngoại trừ chuyên gia Mạnh ra thì tất cả những người còn lại đều giống anh này, dáng dấp ai trông cũng vạm vỡ cả.
Lúc này, chợt nghe vị tiểu đội trưởng này nói với chuyên gia Mạnh: “Tiến sĩ Mạnh, phải xử lý tay người Anh này thế nào? Cứ để hắn ở lại đây à?”
Chuyên gia Mạnh lắc đầu: “Đương nhiên là không, trong bụng tay này đang có một đống trứng trùng, chờ khi những trứng trùng kia biến thành ấu trùng, cơ thể của tay người nước ngoài này sẽ trở nên chật chội, ước đoán sẽ có thể bị nổ bất cứ lúc nào…”
Cả đám người nghe chuyên gia Mạnh nói như vậy xong đều không tự chủ được lùi về phía sau hai bước… Nói gì thì nói, loại ký sinh trùng này đúng là làm người ta cảm thấy buồn nôn.
Vietwriter.vn
Tay tiểu đội trưởng nghe xong, xoay người hỏi Đoàn Phong: “Đội trưởng Đoàn, lúc trước các anh định nhốt hắn ở nơi nào?”
Đoàn Phong nói: “Chúng tôi vốn định nhốt ông ta vào cùng với người nhiễm bệnh đầu tiên ở phòng tạm giam tầng hai, nhưng bởi vì tay này có thân phận đặc thù nên chúng tôi chỉ có thể chờ đợi đến khi trời tối mới dám đưa ông ta đi.”
Tiểu đội trưởng hơi không yên tâm hỏi chuyên gia Mạnh: “Nhốt hai người họ ở chung với nhau có an toàn không? Thứ ký sinh trùng ở trong cơ thể của họ sẽ không tiếp tục…?”
Chuyên gia Mạnh lắc đầu: “Chắc sẽ không sao, dù gì trong bụng con trùng cái kia cũng đang đầy trứng, trước lúc nó tìm được nơi đặt ấu trùng thì hẳn bọn chúng sẽ không tiếp tục giao phối.”
Viên Mục Dã nghe xong liền vội vàng giải thích: “Không cần giam chung một chỗ đâu… ở dưới đấy có hai phòng tạm giam.”
Vì bắt buộc phải thả mấy con chuột bạch vào phòng thí nghiệm, nên tiểu đội trưởng đã đi tìm phó thuyền trưởng, nói muốn trưng dụng phòng y tế trên thuyền, cùng bác sĩ Triệu Vĩ…
Sau đó chuyên gia Mạnh và Triệu Vĩ ở trong phòng thí nghiệm quan sát tình trạng của mấy con chuột bạch, để có thể nhanh chóng tìm được biện pháp xử lý ký sinh trùng an toàn. Còn đám người số 54 sau khi đem Jason nhốt dưới đáy thuyền xong, sẽ tiếp tục giúp chuyên gia Mạnh tìm ra những người bị nhiễm bệnh còn lại trên tàu.
So với lúc trước đó, bên tàu Helios lại có thêm 69 người bị nhiễm bệnh, trong đó bao gồm mấy người cấp dưới có quan hệ tốt với Jason. Và những cô gái đêm qua thân mật với ông ta ở trong quán bar cũng nằm trong số đó…
Đáng tiếc hơn nữa, trong quá trình tìm kiếm người nhiễm bệnh mới, nhóm Đoàn Phong lại phát hiện thêm mấy bộ hài cốt của con người đã bị ăn sạch. Theo như tình hình hiện tại, đã rất khó để tra ra thứ tự lây nhiễm của những người này, chỉ có thể phán đoán dựa trên những triệu chứng của họ, bọn họ ai cũng tiến gần hơn một bước đến cái chết.
Một ngày sau đó, chuyên gia Mạnh và Triệu Vĩ truyền đến tin tức tốt. Mặc dù bây giờ bọn họ vẫn chưa tìm được phương pháp diệt trừ ký sinh trùng an toàn hiệu quả, nhưng thông qua thí nghiệm chứng minh, chỉ cần làm nhiệt độ cơ thể của vật chủ tăng lên, thì ở một mức độ nhất định nào đó sẽ làm chậm lại hoặc giết chết những ký sinh trùng này.
Sau đó bọn họ mời hai hành khách bị sốt trong mười người lúc trước đến phòng thí nghiệm, lấy máu của họ tiến hành xét nghiệm, phát hiện về cơ bản thì những ký sinh trùng trong cơ thể hai người này đều đã biến mất, chỉ cần dùng một vài lần thuốc diệt ký sinh trùng là có thể trở lại bình thường.
Khi Viên Mục Dã nhìn thấy đám chuyên gia Mạnh cho ra những số liệu thí nghiệm này, cậu cau mày lại, hỏi: “Chỉ cần sốt là có thể ức chế sự phát triển của ký sinh trùng…? Nói cách khác thì bọn chúng không thể thích nghi được với độ ấm cơ thể quá cao của động vật có vú và chúng sẽ tự nhiên chết theo thời gian?! “
Chuyên gia Mạnh hưng phấn gật đầu: “Đúng là như vậy, bây giờ chỉ cần để những người bị nhiễm bệnh bị sốt là được rồi!”
Bình luận facebook