• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Viên lão quái kỳ án full (2 Viewers)

  • Chương 95 - Chương 95 MẶT XÁM NHƯ TRO

Chương 95 MẶT XÁM NHƯ TRO

Trong mắt nhân viên công ty, sở dĩ Trương Thiến có thể bám vào Lâm Bảo Cương hoàn toàn là vì cô ta lúc nào cũng phấn đấu quên mình dính lấy sếp, đồng thời còn dùng khá nhiều thủ đoạn bỉ ổi...



Với những tình tiết như vậy, hai người họ đều có động cơ giết người. Nhưng vấn đề là sau khi điều tra, cảnh sát lại phát hiện, mặc dù hai người họ đều có động cơ gây án, nhưng lại không có thời gian gây án.



Buổi sáng Lâm Bảo Cương chết, Diệp Mai đang cấp cứu cho một bệnh nhân trong tình trạng vô cùng nguy hiểm, không thể nào phân thân đến chung cư Kim Tử Kim giết người được.



Trương Thiến vì sắp đến ngày dự sinh, mà cô ta lại không có người nhà đến chăm sóc thời gian ở cữ, cho nên Lâm Bảo Cương đã tìm một nhà hộ sinh để Trương Thiến vào đó ở.



Sau khi cảnh sát lấy video giám sát ở trung tâm mà Trương Thiến ở, thì thấy ngày trước khi xảy ra án mạng, chín giờ tối cô ta lên giường đi ngủ, sau đó ngủ đến tám giờ sáng ngày hôm sau được nhân viên trung tâm đưa bữa sáng đến gọi dậy, trong thời gian đó không hề rời khỏi trung tâm này.



Mặc dù hai người đều nói đối phương là hung thủ giết hại Lâm Bảo Cương, nhưng có một vấn đề mà cả hai đều chung ý kiến, đó chính là họ đều cho rằng Lâm Bảo Cương sẽ không tự sát.



Bề ngoài, Lâm Bảo Cương đúng là bị tổn thương chuyện tình cảm, cũng vì chuyện này mà anh ta bị mắc bệnh trầm cảm, cho nên có thể có khả năng tự sát, nhưng vụ án này lại có rất nhiều điểm khó khẳng định.



Đầu tiên, Lâm Bảo Cương là một người đàn ông thành công trong sự nghiệp, cho dù anh ta vì chút rung động nhất thời mà phạm sai lầm, cũng vì sai lầm đó dẫn đến hôn nhân tan vỡ, nhưng điều này không thể trở thành lý do để anh ta tự sát.



Nếu như Lâm Bảo Cương là một người đàn ông yếu đuối không chịu được tổn thương, thì anh ta không thể từ hai bàn tay trắng xây dựng được sự nghiệp như bây giờ? Trên đời không có ai cả đời suôn sẻ, trong cuộc sống nhất định sẽ có chút long đong lận đận cản trở, nếu như chỉ có chút chuyện đó đã khiến anh ta không muốn sống nữa, vậy thì anh ta không thể có được thành công như ngày hôm nay.



Hơn nữa, cho dù Lâm Bảo Cương có thật sự yêu thương Trương Thiến hay không, thì con của bọn họ sớm muộn vẫn sẽ được sinh ra. Là một người làm ăn, anh ta vì đứa bé này đã hy sinh cuộc hôn nhân của mình, sao có thể chưa nhìn đứa bé ra đời đã đi tìm chết?

Điều khiến cảnh sát nhức đầu nhất chính là hiện trường gây án hoàn toàn không có người ở, nhưng từ trong ra ngoài lại vô cùng sạch sẽ, đến mức một chút bụi cũng không có! Chẳng lẽ trước khi chết Lâm Bảo Cương còn đi lau dọn sạch sẽ căn phòng ư?



Và thường khi con người ta chọn cách tự sát, đều sẽ để lại di thư hoặc di vật gì đó, nhưng tại hiện trường ngoài một chiếc ghế mà Lâm Bảo Cương đã từng ngồi thì không tìm được thứ gì khác.



Còn có một điểm không rõ nữa, đó chính là vì sao Lâm Bảo Cương lại chọn căn nhà này để tự sát? Theo cảnh sát điều tra được, Lâm Bảo Cương đứng tên mười mấy căn nhà, mà căn nhà ở Kim Tử Kim này anh ta mua với mục đích đầu tư.



Có thể nói căn hộ này và cả những bất động sản khác mà anh ta đứng tên, ngoài việc giúp anh ta gia tăng giá trị kinh tế thì không có ý nghĩa đặc biệt nào khác. Không phải là căn nhà đầu tiên mà anh ta có được khi lập nghiệp, cũng không phải tổ ấm của anh ta và Diệp Mai, càng không phải ngôi nhà mà anh ta sống với Trương Thiến.



Bởi vậy lý do Lâm Bảo Cương chọn ngôi nhà này làm nơi tự sát cũng khiến cảnh sát đau đầu, Từ Lệ cảm thấy đây là một điểm rất quan trọng, nhưng lại không biết rõ nó quan trọng ở chỗ nào...



Điều tra đến bước này, mặc dù còn nhiều điểm chưa rõ ràng, nhưng vẫn không thể thay đổi được kết quả cái chết của Lâm Bảo Cương là tự sát. Nếu như đã loại bỏ khả năng anh ta bị giết hại, thì đây không còn là vụ án hình sự nữa, tất nhiên cũng không chịu sự quản lý của Từ Lệ nữa.



Không ngờ khi cảnh sát vừa chuẩn bị trấn an người nhà, khuyên bọn họ nên ký tên vào báo cáo kết án, thì cục giám sát an ninh mạng chặn được một video của Sứ giả nhà trời...



Trong video, Lâm Bảo Cương mặt xám như tro ngồi trên chiếc ghế ở hiện trường, trên người không hề có dấu hiệu bị trói, đứng sau lưng anh ta là một người đàn ông mặc áo khoác xám, đầu đội mặt nạ màu trắng, đó chính là người đã bắt cóc Mã Bách Xuyên - Sứ giả nhà trời.



Hắn bình tĩnh đứng sau lưng Lâm Bảo Cương, hai tay nhẹ nhàng đặt trên vai anh ta... Mà Lâm Bảo Cương ngồi trên ghế không hề có bất kỳ phản kháng nào, nhìn dáng vẻ của anh ta dường như đang rất kích động.



Nếu như chỉ đơn thuần nhìn trạng thái của Lâm Bảo Cương trong đoạn video thì anh ta đúng là có khả năng tự sát, nhưng phía sau anh ta lại xuất hiện Sứ giả nhà trời, điều này chứng minh cái chết của anh ta không chỉ đơn giản là tự sát.



Video lần này khác hẳn lần trước, Lâm Bảo Cương không hề khai ra tội lỗi của mình như Mã Bách Xuyên, mà từ đầu đến cuối đều giữ khuôn mặt như tro tàn ngồi ở đó.

Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com

Mà Sứ giả nhà trời đứng sau lưng anh ta cũng chỉ nói một câu: “Tôi là Sứ giả nhà trời, đây là người thứ hai!”



Sau khi Sứ giả nhà trời nói xong câu đó thì nhẹ nhàng vỗ vỗ vào vai Lâm Bảo Cương, anh ta mê mang đứng dậy, sau đó bước về phía ban công không quay đầu lại...



Video đến hình ảnh này thì kết thúc, mặc dù cảnh sát đã chặn được video này, nhưng không thể nào làm rõ được vì sao Lâm Bảo Cương lại trở thành mục tiêu thứ hai của Sứ giả nhà trời.



Viên Mục Dã nghe Từ Lệ kể xong vụ án thì im lặng rất lâu mới nói: “Sứ giả nhà trời sẽ không vô duyên vô cớ chọn Lâm Bảo Cương, nhất định anh ta đã làm chuyện gì đó mới dẫn đến kết cục như vậy.”



Từ Lệ thở dài: “Biết thì biết là vậy, nhưng Sứ giả nhà trời này thực sự quá xuất quỷ nhập thần. Sau khi phát hiện đoạn video này, chúng tôi lập tức chạy đến hiện trường, đồng thời còn thu thập tất cả video giám sát trong khu Kim Tử Kim, kết quả lại không hề phát hiện bóng dáng của Sứ giả nhà trời... Cậu nói xem, có khi nào hắn không phải là người

không!”



Viên Mục Dã không nhịn được cười bảo: “Anh Từ, anh thật biết nói đùa... Hắn không phải là người thì là ma à? Nếu như hắn thực sự là ma, thì có cần phí sức đến thế không? Cứ trực tiếp bóp chết người kia là được, cần gì phí công bày ra tai nạn xe rồi nhảy lầu làm gì!”



Từ Lệ thấy cũng có lý, anh ta lại rót cho Viên Mục Dã một chén trà: “Tối nay cậu có muốn đến hiện trường với tôi không...?”



Với tính cách của Viên Mục Dã, đương nhiên sẽ không từ chối Từ Lệ, cậu gật đầu: “Được, vậy khi nào anh tan làm thì đến đón tôi...”



Sau khi hết giờ làm, Trương Khai kéo Viên Mục Dã đến phòng ăn, kết quả Viên Mục Dã đưa một hộp giữ nhiệt cho đầu bếp Lưu: “Bác Lưu, hôm nay cháu có chút việc, không ăn ở nhà ăn, bác cho canh vào đây giúp cháu nhé!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom