• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân 2023 (5 Viewers)

Các bạn đang đọc truyện Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân – Chương 424 miễn phí tại Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter trên nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​




Chương 424 NGƯỜI MÀ ANH BẢO VỆ (7)
“Sao Thượng tướng Quý lại đến?” Hoắc Thiệu Hằng trầm ngâm hỏi, “Hỏi rõ ràng mục đích ông ấy đến đây, sau đó mời ông ấy đến phòng họp quy cách cao nhất của trụ sở chính.”


“Rõ!” Mắt Triệu Lương Trạch sáng lên, lập tức hiểu ra dụng ý của Hoắc Thiệu Hằng.


Cho dù vợ chồng nhà họ Từ đi cùng Thượng tướng Quý thật hay là tình cờ gặp nhau ở cổng nên được Thượng tướng Quý dẫn vào đi chăng nữa, chỉ cần mời Thượng tướng Quý đến phòng họp quy cách cao nhất của trụ sở chính thì lập tức có thể tách được ông ấy khỏi vợ chồng nhà họ Từ.


Như vậy vợ chồng nhà họ Từ sẽ không thể dựa vào Thượng tướng Quý để gây chuyện, rồi đến lúc lại chụp mũ đổ cho họ tội bất kính với Thượng tướng Quý được.


Triệu Lương Trạch đích thân ra ngoài cổng trụ sở, rất cung kính nói với Thượng tướng Quý: “Chào thủ trưởng, Hoắc thiếu nói nếu chú có việc gì thì gọi một cuộc điện thoại là được rồi, cần gì phải đích thân đi một chuyến vậy ạ? Bây giờ anh ấy đang bận, tạm thời không thể nghe điện thoại được, nhưng Hoắc thiếu đã bảo cháu mời chú đến phòng họp số một, mời chú đi hướng này.” Nói xong anh ta chìa tay ra làm động tác mời.


Thượng tướng Quý biết phòng họp số một trong trụ sở chính của Cục tác chiến đặc biệt là phòng họp quy cách cao nhất, ở toàn bộ Đế Quốc này, số người có thể vào trong không đến năm người, thủ tục an ninh bên trong là nghiêm ngặt nhất. Rất nhiều người đang ở cách khu hội nghị năm trăm mét thôi cũng không thể tiến thêm một bước, cho dù là người trong nội bộ Cục tác chiến đặc biệt.


Thượng tướng Quý rất kinh ngạc, vội nói: “Tôi chỉ đến thăm Niệm Chi một chút thôi, nghe nói con bé bị thương nặng, cần gì phải phiền phức đến vậy chứ?”


Đương nhiên, bất luận là vì nguyên nhân gì khiến Hoắc Thiệu Hằng tiếp đón ông với quy cách cao như thế này thì trong lòng Thượng tướng Quý vẫn thấy rất thoải mái.


Triệu Lương Trạch đã sớm có chuẩn bị, bèn nghiêm túc nói: “Thủ trưởng, Hoắc thiếu luôn luôn làm việc đâu ra đấy, chú không phải không biết đúng không ạ? Chú đến trụ sở của chúng cháu thì phải là phòng họp theo quy cách cao nhất. Điều này thì không ai có thể bàn cãi gì, cũng không ai có thể nói là làm sai được.” Nói xong, anh ta hơi liếc mắt nhìn Phó Tham mưu trưởng Từ và bà Từ đứng sau lưng Thượng tướng Quý một cái.


Hai người này đang đứng sau lưng Thượng tướng Quý cười hùa theo, bộ dạng khúm na khúm núm, đến cả thư ký đời sống và vệ sĩ chính thức của Thượng tướng Quý cũng bị đẩy lùi ra phía sau.


Triệu Lương Trạch khẽ nhíu mày, không nói thêm gì, lùi sang một bước, mời Thượng tướng Quý lên xe đi vào trụ sở.


Thượng tướng Quý khẽ gật đầu, quay lại đi đến bên cạnh xe của mình.
Thư ký đời sống đang đứng cạnh xe vội mở cửa xe để ông lên.


Ba xe ô tô của Thượng tướng Quý nhanh chóng đi vào trụ sở, hướng về phía tòa nhà hội nghị của trụ sở chính.


Phó Tham mưu trưởng Từ vội nói với vợ mình: “Chúng ta cũng mau lên xe đi vào thôi.”


Ông ta cũng ngồi xe riêng đến, đương nhiên vì cấp bậc không cao bằng Thượng tướng Quý và Hoắc Thiệu Hằng nên xe riêng của ông ta chỉ có một tài xế, còn không phải là người chỉ nghe lệnh của riêng ông ta, mà chỉ là người được điều đến tạm thời thôi.


Triệu Lương Trạch khẽ nhíu mày, chắp tay sau lưng đứng trước cổng trụ sở, nói với vợ chồng nhà họ Từ: “Mời hai người xuất trình giấy thông hành đặc biệt, nếu không thì không được vào.”


Phó Tham mưu trưởng Từ lập tức đỏ bừng mặt, đành phải xuống xe, nói: “Chúng tôi đến để thăm cô Cố và xin lỗi cô ấy. Xin hỏi cậu là thư ký đời sống của Thiếu tướng Hoắc, Triệu Lương Trạch đúng không?”


Triệu Lương Trạch mỉm cười nhẹ nhìn ông ta, khẽ gật đầu, “Tôi là Triệu Lương Trạch, mời trình giấy thông hành đặc biệt ra, đừng làm mất thời gian của mọi người.”


“Chúng tôi chỉ đến thăm bệnh thôi.” Dáng vẻ của bà Từ rất kinh ngạc, “Chẳng lẽ việc này cũng cần giấy thông hành đặc biệt ư?”


“Đương nhiên là cần rồi. Tôi rất bận, không có thời gian đâu.” Triệu Lương Trạch nhìn đồng hồ đeo tay một chút, “Phó Tham mưu trưởng Từ này, hình như vợ của ông không hiểu rõ lắm về quy tắc của Cục tác chiến đặc biệt thì phải, ông giải thích cho bà ấy nghe đi. Tôi xin phép.”


Anh ta xoay người rời đi, lên xe ô tô nhỏ cơ động của trụ sở, lái đến tòa nhà hội nghị của trụ sở.


“Ô! Sao cậu đã đi rồi?! Chưa bao giờ gặp chuyện như thế này! Vào cũng không cho người ta vào! Dựa vào cái gì chứ? Chúng tôi chỉ đến thăm bệnh thôi! Tôi không tin có thể không cho chúng tôi vào! Dù nói gì đi nữa thì cũng là bọn họ vô lý!”


Vợ của Phó Tham mưu trưởng Từ tức điên lên vì thái độ không lạnh không nhạt của Triệu Lương Trạch, bao nhiêu nhiệt huyết sắp lặn vào trong cả rồi.


“Bà đừng nói nữa!” Phó Tham mưu trưởng Từ kéo tay vợ mình lại, suýt chút nữa thì che miệng bà ta lại, “Nơi này là Cục tác chiến đặc biệt đấy! Đây là chỗ bà có thể làm loạn à?!”


“Làm loạn thì làm sao?! Tôi cũng chỉ đi thăm bệnh thôi mà! Tôi không tin vào thì chết người!” Bà Từ bị chọc giận cực độ.


Bà ta luôn luôn qua lại với những bà vợ của những sĩ quan cấp thấp hơn mình. Gần đây nhờ phúc của con gái Từ Phiêu Hồng mà bắt đầu thân thiết với vợ của Thượng tướng Quý, hơn nữa vợ của Thượng tướng Quý vô cùng khách sáo lịch sự với bà ta, cho nên bà ta không thể chịu nổi thái độ vô lễ bất kính của người khác đối với mình.


Bà ta đẩy Phó Tham mưu trưởng Từ ra, ngẩng đầu ưỡn ngực định đi vào trong.


Chỉ kịp nghe hai tiếng súng “Bang bang” vang lên, hai viên đạn bắn vào ngay gần chân bà Từ, một giọng nói không biết truyền đến từ chỗ nào, điềm tĩnh nói: “Còn bước thêm một bước, bắn chết ngay lập tức.”


Bà Từ sợ hãi sửng sốt trọn một phút mới ôm đầu hét toáng lên.


Bà ta có chất giọng cao bẩm sinh, lại chưa bao giờ bị kinh hãi như lần này nên cổ họng lại càng dùng nhiều sức hơn. Giọng nữ cao vút khiến chim chóc trong rừng cũng sợ đến mức bay lên phành phạch, lượn vòng trên không trung.


Phó Tham mưu trưởng Từ xấu hổ đỏ bừng cả mặt, vội kéo bà ta lên xe riêng của mình, ra lệnh cho tài xế: “Mau lái đi! Mau lái đi!”


Người tài xế kia thuộc trung đội xe, vẻ coi thường trên khuôn mặt dường như không kiềm chế được nữa rồi, anh ta nhìn vào gương chiếu hậu rồi đánh vòng xe lại lái đi.


Trên đường đi, bà Từ run lẩy bẩy nắm cổ áo của Phó Tham mưu trưởng Từ, run rẩy hỏi: “Vừa nãy là bắn thật sao?! Sao bọn chúng dám?! Tôi là vợ ông cơ mà! Ông là Phó tham mưu trưởng cơ mà! Sao bọn chúng dám?!”


Phó Tham mưu trưởng Từ như nghe thấy tiếng cười nhạo của người tài xế thuộc trung đội xe đang cầm lái ở phía trước thì đành phải giải thích với vợ: “Đó là Cục tác chiến đặc biệt, cấp bậc an ninh của bọn họ cực kì cao, người bình thường quả thật là không thể đi vào được. Tôi vốn định đi cùng Thượng tướng Quý vào trong, bọn họ sẽ không dám cản chúng ta… Không ngờ Hoắc Thiệu Hằng ranh mãnh như vậy, chỉ trong chốc lát đã tách chúng ta khỏi Thượng tướng Quý.”


“Ông muốn nói là Thiếu tướng Hoắc cố ý?!” Bà Từ tức giận nói, “Kể cả như vậy cũng không thể tùy tiện nổ súng chứ! Chuyện này nói thế nào cũng không thể chấp nhận được! Nếu cậu ta thật sự là người lỗ mãng như thế này, tôi cũng không muốn gả con gái cho cậu ta đâu. Lão Từ, ông nói chuyện với Thượng tướng Quý cho rõ ràng đi, dạng người như Hoắc Thiệu Hằng, con gái chúng ta…”


“Bà im miệng đi!” Mặt Phó Tham mưu trưởng Từ tối sầm lại, đè thấp giọng dạy bảo vợ mình, “Bà cho rằng con gái bà là miếng bánh thơm ngon người ta muốn tranh cướp à? Đừng bao giờ nhắc đến việc này nữa! Bà tưởng là con bé vẫn còn cơ hội cưới người như Hoắc Thiệu Hằng nữa à?!”


“Làm sao vậy? Không phải chúng ta tới để nói xin lỗi sao? Hơn nữa còn có thể thay đổi quyết định của bên trên tổ chức sao?” Bà Từ thấy vô cùng khó hiểu, “Cậu ta không chấp nhận là vấn đề của cậu ta, chứ đâu phải việc của chúng ta.”


“Bà đủ rồi đấy! Trên tổ chức đã từng chính thức nói về chuyện này lúc nào hả?! Bà đừng có mà lấy lông gà làm lệnh tiễn!” Phó Tham mưu trưởng Từ thật sự không chịu nổi nữa, “Chuyện này dừng ở đây thôi. Bà đừng tham gia vào nữa, chúng ta về nhà.”
Phó Tham mưu trưởng Từ khoanh tay, nhắm mắt lại không nói thêm lời nào. Mặc dù bình thường ông ta sẽ chiều vợ và con gái muốn gì được nấy, nhưng việc lớn thì đều do ông ta kiểm soát.


Vừa tỏ thái độ như thế này, quả nhiên vợ ông ta không dám nói thêm gì nữa, chỉ lẩm bẩm: “Không cho chúng ta thăm bệnh, ai mà biết được liệu có uẩn khúc gì bên trong không…”


Phó Tham mưu trưởng Từ mặc kệ bà ta, lặng lẽ suy nghĩ, chờ Thượng tướng Quý quay về thì lại đi dò ý của ông ấy vậy.


Trên đường đi, hai người đều không nói gì thêm.
Nguồn : ngontinh hay.com
Về đến nhà, Từ Phiêu Hồng nghe thấy họ đã trở về bèn lao từ tầng trên xuống, sốt ruột hỏi: “Ba mẹ đã gặp Cố Niệm Chi chưa ạ? Có phải cô ta giả vờ bị thương không?!”


“Ai biết có phải giả vờ hay không chứ? Ba mẹ còn chưa gặp được cô ta đâu!” Bà Từ hừ một tiếng từ trong mũi, “Mẹ thấy con cũng đừng quan tâm đến cô ta nữa, đợi mấy ngày nữa gặp được người ta thì nói tiếp.”


Từ Phiêu Hồng thở dài một hơi, vỗ ngực nói: “May quá may quá, con biết là cô ta đang giả vờ mà!”





Lúc này ở trong phòng họp quy cách cao nhất của trụ sở chính Cục tác chiến đặc biệt, Thượng tướng Quý vừa mới ngồi xuống uống một ngụm trà, Hoắc Thiệu Hằng liền đẩy cửa đi vào, đứng nghiêm chào đúng điều lệnh với Thượng tướng Quý, “Chào thủ trưởng!”


“Ừ, qua đây ngồi đi.” Thượng tướng Quý đưa tay chỉ vào vị trí ở trước mặt mình, “Có một số việc tôi muốn nói với cậu để cậu có sự chuẩn bị trước.”


Hoắc Thiệu Hằng lặng lẽ ngồi xuống, yên lặng nhìn Thượng tướng Quý, “Là việc Từ Phiêu Hồng tiết lộ bí mật sao ạ?”


“Đúng thế.” Thượng tướng Quý thở dài, “Thiệu Hằng, để cậu phải chịu uất ức quá. Chỉ vì chuyện này mà hôm nay Ủy ban tối cao Bộ Quốc phòng đã mở một cuộc họp, tôi cũng đã phải tự kiểm điểm trong cuộc họp đó.”


“Thượng tướng Quý, chuyện này cũng không phải lỗi của chú.” Hoắc Thiệu Hằng vừa điềm tĩnh nói vừa lấy một bản báo cáo ra, “Đây là tổng hợp những phản ứng của các tổ chức tình báo lớn trên thế giới trong hai ngày nay về việc này. Nhìn từ mọi phương diện thì thân phận của cháu đã bị lộ rồi. Cháu không thể tiếp tục đảm nhiệm vị trí Chỉ huy trưởng của Cục tác chiến đặc biệt này nữa.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom