• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân 2023 (4 Viewers)

Các bạn đang đọc truyện Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân – Chương 425 miễn phí tại Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter trên nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​




Chương 425 VƯỢT NGOÀI DỰ KIẾN
“Nhanh như vậy sao?” Mặc dù đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng khi sự thật bày ở trước mặt, Thượng tướng Quý vẫn khó có thể tin được.


Ông nhận lấy bản báo cáo tổng hợp nội bộ kia đọc thật kĩ càng.


Hoắc Thiệu Hằng không lên tiếng, chỉ rót cho mình một chén trà rồi chậm rãi thưởng thức, chờ phản ứng của Thượng tướng Quý.


Sau một lúc lâu, Thượng tướng Quý khẽ day nếp nhăn sâu ở giữa hàng lông mày hình thành do thường xuyên cau mày, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc: “Chuyện này quả thật là vô cùng nghiêm trọng, chúng tôi đã suy nghĩ đến tình huống này trong buổi họp hôm nay. Có điều cậu không thể nói không làm là không làm luôn thế này được đúng không? Cục tác chiến đặc biệt là do một tay cậu sáng lập, cậu nỡ lòng vứt bỏ mặc kệ nó sao? Thiệu Hằng à, cậu đã là Thiếu tướng rồi, không thể bực tức giống người bình thường được.”


“Thượng tướng Quý, cháu đang nói thực tế, chứ chưa từng nghĩ đến việc muốn từ bỏ.” Hoắc Thiệu Hằng mỉm cười lắc đầu, “Cháu có thói quen suy nghĩ đến tình huống xấu nhất, sắp xếp ổn thỏa tất cả, rồi xem xét phản ứng của đối phương, đưa ra cách ứng phó của chúng ta.”


“Không bực tức thật chứ?” Thượng tướng Quý ngước mắt lên nhìn vẻ mặt của Hoắc Thiệu Hằng qua cặp kính lão, “Việc của Từ Phiêu Hồng là do tôi không đúng, phải chịu phần lớn trách nhiệm, tôi đã tự kiểm điểm ở Hội đồng tối cao rồi, tôi cũng có thể đích thân xin lỗi cậu.”


“Thật sự là không ạ.” Hoắc Thiệu Hằng đứng dậy, “Thượng tướng Quý, chúng ta đang nói về việc công, mặc dù việc của Từ Phiêu Hồng đã gây ra phiền phức lớn cho công việc của cháu, nhưng đây không phải là trách nhiệm của chú, cháu phân biệt rất rõ ràng.”


Thượng tướng Quý rất cảm động nhìn Hoắc Thiệu Hằng, gật đầu nói: “Cậu không giận tôi vì chuyện này là tôi đã cảm thấy được an ủi lắm rồi. Có điều việc của nhà họ Từ đúng là do tôi không đúng. Không nên chưa điều tra cẩn thận về gia thế và nhân phẩm của Từ Phiêu Hồng mà đã để lộ bí mật với cô ta.”


Hoắc Thiệu Hằng im lặng không nói gì, hai mắt bình tĩnh nhìn thẳng về phía trước, vẻ mặt không buồn không vui, không thể nhìn ra được tâm tư của anh.


Thượng tướng Quý lại nói tiếp: “Trên tổ chức vô cùng coi trọng việc hôn nhân của cậu, cho nên sau này sẽ chặt chẽ hơn, cậu cũng nên chuẩn bị tâm lý trước đi.”


Lúc này Hoắc Thiệu Hằng mới điềm tĩnh thản nhiên nói: “Cháu hy vọng bên trên tổ chức có thể xem xét về tính đặc thù trong công việc của cháu, để cháu tự lựa chọn người phù hợp làm vợ.”


Anh đang thể hiện rằng mình không tin tưởng với cách xử lý công việc của nhóm Thượng tướng Quý.
Nếu nói những lời như thế này trước khi việc của Từ Phiêu Hồng xảy ra thì chắc chắn Thượng tướng Quý sẽ mắng lại Hoắc Thiệu Hằng, bắt anh phải phục tùng, nghe lời bọn họ, bên trên tổ chức sẽ chọn cho anh một người vợ phù hợp nhất.


Thế nhưng khi việc như thế này xảy ra, còn gây ra hậu quả nghiêm trọng như vậy, ông không thể không cân nhắc về lời của Hoắc Thiệu Hằng nữa.


“Có phải cậu đã có tính toán riêng rồi không?” Thượng tướng Quý vẫn nhướng mắt lên phía sau cặp kính lão rồi hỏi Hoắc Thiệu Hằng, “Tôi nói cậu nghe này, có một số người ấy, cậu phải cân nhắc kĩ rồi hãy làm. Nếu cậu không muốn tiến lên, không cần tương lai nữa, thì cứ tự mình quyết định đi.”


“Thượng tướng Quý, cháu không cảm thấy vấn đề cá nhân của cháu mâu thuẫn với con đường sự nghiệp của cháu.” Hoắc Thiệu Hằng biết bây giờ anh không lấy được bằng chứng thực tế để thuyết phục Thượng tướng Quý nên không nói nữa, mà chuyển chủ đề một cách rất tự nhiên, nói sang chuyện công việc.


Anh lùi về sau một bước, cầm điều khiển từ xa, chỉnh đèn phòng họp tối đi, trên mảng tường đối diện bọn họ hiện ra một màn hình khổng lồ.


Trên màn hình nhanh chóng bắt đầu chiếu phim tư liệu về cơ quan tình báo các nước.


Hoắc Thiệu Hằng ngồi xuống bên cạnh Thượng tướng Quý, nói khẽ: “Cục tác chiến đặc biệt là tổ chức đặc biệt trong các biên chế cơ cấu đặc thù của Bộ Quốc phòng. Từ xưa đến nay, thân phận của thành viên Cục tác chiến đều là bí mật không được để lộ.”


“Nó còn bí ẩn hơn CIA của Mỹ, MI5 của Anh, và cả Mossad của Israel, Tổng cục An ninh của Nga. Hơn nữa, từ trước đến nay không được chính phủ quốc gia công khai công nhận.”


Thượng tướng Quý khẽ gật đầu, “Nhưng quốc gia và nhân dân đều không quên chiến công của các cậu. Vì lợi ích của quốc gia, thành viên của Cục tác chiến đặc biệt chúng ta phân bố ở các nơi trên thế giới, lập được rất nhiều thành tích, nhưng chỉ được ghi chép trong bảng chiến công của Ủy ban tối cao Bộ Quốc phòng, trưng bày trong phòng truyền thống ghi danh của chính Cục tác chiến đặc biệt.”


“Đúng vậy, nhưng một tổ chức như thế lại vì sự hấp tấp lỗ mãng của Từ Phiêu Hồng mà gần như đã bị người ta kéo tấm màn che xuống.” Giọng nói của Hoắc Thiệu Hằng hơi kích động, để lộ ra cảm xúc tức giận của mình rất khéo léo.


Thượng tướng Quý thở dài một hơi, Hoắc Thiệu Hằng như thế này mới là Hoắc Thiệu Hằng mà ông biết.


Hoắc Thiệu Hằng lạnh lùng điềm tĩnh quá mức kia thật sự khiến người ta không thích ứng được.


Ông rất hiểu tâm trạng của Hoắc Thiệu Hằng, thân phận của Chỉ huy trưởng thần bí nhất của Cục tác chiến đặc biệt lại bị lộ trước mặt mọi người như vậy. Bao nhiêu năm nỗ lực bỗng như trôi theo dòng nước thì không ai có thể đối mặt một cách bình tĩnh được.


“Thiệu Hằng, tôi đều biết hết. Thế nhưng, cậu không thể từ chức, càng không thể rời khỏi Cục tác chiến đặc biệt được.” Thượng tướng Quý vỗ nhẹ mu bàn tay anh, “Tôi chỉ tín nhiệm cậu. Hôm nay, toàn bộ Ủy ban tối cao Bộ Quốc phòng đã tổ chức cuộc họp đặc biệt để thảo luận, mọi người cũng đều chỉ tín nhiệm cậu thôi.”


Cơ cấu tổ chức của Cục tác chiến đặc biệt này thật sự quá quan trọng, hơn nữa tính kỹ thuật cần thiết cực kì tân tiến, yêu cầu về năng lực đối với người chỉ huy vô cùng cao.


Cho tới bây giờ, người có năng lực có thể phù hợp với phạm vi quyền hạn của Cục tác chiến đặc biệt, đồng thời phẩm chất cá nhân có thể khiến những vị lão làng của Ủy ban tối cao Bộ Quốc phòng kia tín nhiệm và tin cậy thì chỉ có một mình Hoắc Thiệu Hằng thôi.


Hơn nữa vì anh còn trẻ, vẫn chưa tới ba mươi tuổi, những vị lão làng của Bộ Quốc phòng căn bản chưa từng nghĩ sẽ lập tức tìm người khác thay thế anh.


Bọn họ đều cho rằng Hoắc Thiệu Hằng sẽ đích thân bồi dưỡng người nối nghiệp mình ở Cục tác chiến đặc biệt.


Ai ngờ Từ Phiêu Hồng lại lỗ mãng làm loạn lên thế này, không chỉ khiến Hoắc Thiệu Hằng tiến thoái lưỡng nan, hơn nữa còn làm rối loạn nước đi của Ủy ban tối cao Bộ Quốc phòng, bọn họ cũng không phải không tức giận.


Bản thân người đang đứng ở đầu sóng ngọn gió như Thượng tướng Quý cũng càng bị mọi người soi xét hơn, hiện giờ cuộc sống cũng không thoải mái gì.


May mà Hoắc Thiệu Hằng là người kế nghiệp do chính ông cất nhắc, hơn nữa tình cảm đối với anh sâu đậm hơn người khá, nên Thượng tướng Quý sẽ không cho phép Hoắc Thiệu Hằng từ chức.


“Thượng tướng Quý, tính nghiêm trọng của việc này thì không cần cháu phải nói nữa. Có lẽ bọn họ vẫn chưa thể hoàn toàn xác định chắc chắn được thân phận thật sự của cháu.” Hoắc Thiệu Hằng bình tĩnh chỉ vào những cơ quan tình báo hiển thị trên màn hình, nói, “Nhưng bọn họ nắm được manh mối lớn như thế này, không thể có chuyện không đến xác nhận một chút. Cho nên, cháu có thể mô phỏng trước cho Thượng tướng Quý xem tiếp theo bọn họ muốn làm gì.”


Hoắc Thiệu Hằng lại cầm điều khiển từ xa, đổi sang một bộ phim tư liệu để mô phỏng cho Thượng tướng Quý.


“Nếu cháu là bọn họ, muốn thông qua manh mối là video này để tìm Chỉ huy trưởng của Cục tác chiến đặc biệt, cháu sẽ làm thế này.” Hoắc Thiệu Hằng giơ tay lên nhấn mấy nút, trên màn hình xuất hiện mấy mục lựa chọn.


“Thứ nhất, tìm người tiếp cận Từ Phiêu Hồng, moi tư liệu trực tiếp và cặn kẽ nhất từ miệng cô ta. Chỉ cần là người đã xem đoạn clip kia, cháu tin là rất nhiều người có thể làm việc này.” Hoắc Thiệu Hằng nói một cách bình tĩnh, trên mặt không có bất kì biểu lộ gì, như là chỉ đang nói về một chuyện nhỏ nhặt không quan trọng vậy.


Hàm ý anh muốn nói là Từ Phiêu Hồng không có ý thức giữ bí mật, đầu óc khá ngu ngốc, dễ moi thông tin.


Khóe miệng của Thượng tướng Quý không kìm được mà giật nhẹ. Ông lẳng lặng nhìn Hoắc Thiệu Hằng một chút, thầm nghĩ mình già rồi, tim cũng mềm yếu quá, khi nghe và hiểu rõ cách xử lý Từ Phiêu Hồng của Hoắc Thiệu Hằng, tim ông cũng hơi thắt lại một cái…


Hoắc Thiệu Hằng khẽ gật đầu với Thượng tướng Quý, “Cách thứ hai là tìm người thâm nhập vào Cục tác chiến đặc biệt. Cháu không thể nói nơi này của chúng ta không có người của nước khác, nhưng cháu có thể cam đoan khâu kiểm soát quan trọng rất nghiêm ngặt, gián điệp nước ngoài không thể thâm nhập vào được.”
Thượng tướng Quý siết chặt nắm đấm, cau mày: “Thật sự sẽ như vậy sao? Vậy thì nguy rồi!” Ông ấy khẽ vung tay với Hoắc Thiệu Hằng, “Dừng lại một chút đã, tôi cho người đi giải quyết một việc.”


Hoắc Thiệu Hằng ấn nút tạm dừng, ánh đèn trong phòng họp lại sáng lên.
Nguồn : ngontinh hay.com
Thượng tướng Quý lấy điện thoại ra muốn gọi, lại phát hiện không có tín hiệu, không khỏi liếc nhìn Hoắc Thiệu Hằng một cái.


Hoắc Thiệu Hằng mỉm cười, “Thượng tướng Quý, chú quên rồi sao? Năm ngoái Bộ Quốc phòng đã quyết định thống nhất khi họp phải gửi điện thoại, không được mang theo bên người.”


“Tôi không quên, nhưng chúng ta đang họp sao?” Thượng tướng Quý nở nụ cười, “Được rồi, so đo với cậu thì tôi chỉ có tự làm mất mặt mình thôi, cậu có điện thoại nội bộ ở đây không?”


Điện thoại di động thì không thể dùng, còn máy bàn thì luôn sử dụng được.


“Có ạ, ở bên này.” Hoắc Thiệu Hằng đưa máy bàn cho Thượng tướng Quý.


Thượng tướng Quý bấm vào số điện thoại bên phòng làm việc, nói với thư ký đời sống của mình ngay trước mặt Hoắc Thiệu Hằng: “Các cậu cho người đi xin lệnh bắt giữ đi. Phải lập tức bắt giữ Từ Phiêu Hồng, giam giữ riêng. Trước khi việc này được giải quyết ổn thỏa, tạm thời không cho phép bất cứ ai đến thăm. Cả Phó Tham mưu trưởng Từ và vợ ông ta cũng phải giam lỏng, nhưng không cần dẫn đi, chỉ giam lỏng trong nhà họ thôi. Bất cứ người nào muốn tiếp cận vợ chồng nhà họ Từ đều phải đưa hết đến Cục tác chiến đặc biệt để xử lý.”


Sau khi cúp điện thoại, Thượng tướng Quý quay người nói với Hoắc Thiệu Hằng: “Phía nhà họ Từ đã được xử lý rồi, bắt giữ Từ Phiêu Hồng theo luật, giam lỏng ba mẹ cô ta, chờ đến khi việc ở chỗ cậu xử lý xong là có thể thẩm tra, xử lí vụ việc Từ Phiêu Hồng tiết lộ bí mật, còn Phó Tham mưu trưởng Từ thì phải chuyển ngành về địa phương thôi.”


Hoắc Thiệu Hằng không nói gì nữa, mấy việc điều động nhân sự trong quân đội này không thuộc phạm vi chức quyền của anh. Anh không có quyền xen vào, cũng không muốn bàn tới.


“Còn nữa…” Thượng tướng Quý quay đầu nhìn anh một cái, cười nói: “Ủy ban tối cao Bộ Quốc phòng chúng tôi đã quyết định thăng chức cho cậu thành Phó Tổng thư ký của Ủy ban thường vụ tối cao Bộ Quốc phòng, cũng chính là phụ tá danh chính ngôn thuận của tôi.”


Vị trí này luôn để dành cho người dự bị của Chủ tịch Ủy ban tối cao Bộ Quốc phòng, ví dụ như Thượng tướng Quý năm đó chính là từ vị trí này đi lên.


Hoắc Thiệu Hằng hơi sửng sốt, không ngờ Thượng tướng Quý lại thăng chức cho mình.


“Vị trí Chỉ huy trưởng Cục tác chiến đặc biệt của cậu sẽ nhanh chóng được tuyên bố ra bên ngoài là bị cách chức.” Thượng tướng Quý lại bất thình lình nói, “Nhưng đây chỉ là vỏ bọc, làm cho người ngoài nhìn thôi. Trên thực tế, cậu vẫn kiêm nhiệm vị trí Chỉ huy trưởng của Cục tác chiến đặc biệt, biên chế của cậu vẫn ở đây.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom