• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên (2 Viewers)

  • Chương 23

Hóa ra trên thế giới thật sự có truyện này, chỉ trong nháy mắt có thể đạt được đỉnh điểm với người mình thích.







Vy Vy nói câu này chẳng qua là muốn gây cười một chút thôi, cô cũng không ngờ bọn họ lại tin là sự thật, ai biết được Nhị Hỷ lại nói câu đó nữa làm cô thấy có chút hoang mang.

"Công nhận? Ý gì đây?"

Nhị Hỷ nói: "Trên diễn đàn của trường có một mục đang hot, đó là ghép đôi nam nữ độc thân nổi tiếng trong trường với nhau, cậu và Tiêu Nại chính là đôi không hợp nhau nhất đấy".

Vy Vy cảm thấy bị bọn họ đả kích thật sự, cô vội nói: "Ngay cả cái mục này cũng có sao, mấy người trường mình thật rỗi việc".

Không ai tiếp lời cô nên cái chủ đề này bị dừng tại đây. Im lặng một lúc là Hiểu Linh và Nhị Hỷ bắt đầu nói sang chủ đề khác. Vy Vy lại lập tức làm nóng vấn đề lên: "Bọn tớ không hợp nhau chỗ nào?".

Nhị Hỷ thấy hôm nay Vy Vy có chút không bình thường, làm sao cứ hỏi chuyện này mãi thế, thế nhưng cô cũng không nghĩ nhiều, cô nói luôn: "Trên diễn đàn mọi người đều nói đến ngoại hình, công việc, tớ thấy mọi người nói cũng hay mà".

Cô nhớ lại và kể: "Hình như là nói thế này, một người nho nhã thanh thoát như thủy mặc, một người nhan sắc đậm đà như tranh sơn dầu, một người là thiên ngoại phi tiên, một người là phú quý nhân gian, ái chà, nói chung là như thế".

Nhị Hỷ lúc nãy vui vẻ thì bây giờ đã cáu ngay rồi.

Vy Vy nói với gương mặt không chút biểu cảm: "Trời, nổi hết cả da gà lên rồi, còn nữa, tớ không phải tranh sơn dầu".

Nhị Hỷ: "… Cách nói chuyện của cậu thật lạnh lùng".

Vy Vy vẫn cảm thấy không thoải mái: "Công việc của bon tớ có gì không hợp nhau chứ, đều học khoa máy tính, một đôi IT…".

Nhị Hỷ nói : "Cậu có thể nghĩ ra cái tên khác khó hơn được không? Làm cùng một nghề thì làm gì có cảm giác ngưỡng mộ nữa hả? Hơn nữa máy tính chẳng qua cũng chỉ là một trong những sở trường của Tiêu Nại mà thôi".

Vy Vy không còn gì để nói nữa rồi, cô im lặng một hồi lâu, đột nhiên cô nghĩ ra một câu hỏi quan trọng, cô nói: "Vậy mọi người nói ai hợp với Tiêu Nại?".

"Không ai cả, nói ai cũng có người phản đối".

Hay lắm! Vy Vy vừa ý rồi.

Lúc này không khí trong nhà thi đấu ồn ào hẳn lên, Vy Vy lập tức nhìn ngay xuống sân đấu bóng, quả nhiên là Tiêu Nại vừa xuất hiện sau khi thay quần áo xong.

Tiêu Nại vốn đã đẹp trai nên sau khi thay bộ quần áo thi đấu màu trắng nhìn càng đẹp trai và cuốn hút hơn. Đỡ lấy trái bóng được chuyền từ đồng đội cậu từ từ bình thản dẫn một hai lần rồi đột ngột tăng tốc vượt qua rào cản của đối phương, mọi người cứ nghĩ cậu sẽ đột phá thế nhưng cậu lại dừng lại đột ngột, rồi chẳng có chuẩn bị gì thì cậu bật lên ném bóng, trái bóng lượn trên không theo đường vòng cung tuyệt đẹp, không gian và thời gian dường như dừng lại, Vy Vy nhìn theo mái tóc của cậu như đang bay trong khoảnh khắc tĩnh lặng ấy.

Bụp!

Trái bóng rơi vào rổ một cách chuẩn xác.

Cú ném bóng ăn ba điểm.

Tất cả khán đài sau giây phút tĩnh lặng ấy thì ồn ào hét to tên cậu, thế nhưng Tiêu Nại lúc đó chẳng có phản ứng gì cả, cậu nói với đồng đội mấy câu rồi bắt đầu khởi động. Ánh mắt của cậu bây giờ chỉ tập trung trên sân bóng, mọi ánh mắt xung quanh đều như không.

Nhị Hỷ thở dài và nói: "Ôi thần tượng".

Ty Ty: "Nghe nói Tiêu Nại bơi còn giỏi hơn bóng rổ, không biết thi bơi thì thế nào nhỉ?".

Vy Vy quay sang nhìn Ty Ty rồi nghĩ một lúc, dáng vẻ cậu ấy khi bơi, Đại Thần mặc quần bơi…

Đột nhiên mặt Vy Vy đỏ bừng.

Ty Ty thấy Vy Vy đỏ mặt liền hỏi một cách kì lạ: "Vy Vy cậu nóng thế cơ à?"

Vy Vy hiểu câi đó theo nghĩa bóng nên nhìn Ty Ty và nói: "Cậu thật háo sắc".

Ty Ty: "………….."

Ty Ty thật đáng thương.

Mười mấy phút sau trận đấu bắt đầu, Tiêu Nại phát bóng đầu tiên.

Bóng rổ là môn thế thao rất đáng xem, chỉ đứng sau môn thế thao tốn nhiều thời gian là bóng đá mà thôi, bóng rổ lúc nào cũng có thể khiến trái tim ng` xem lơ lửng trên cao.

Trên sân bóng, Tiêu Nại là người thu hút ánh mắt của người xem nhất, điều này không chỉ vì ngoại hình bắt mắt và độ nổi tiếng của cậu ấy mà hơn nữa là vì tài biểu diễn khiến người xem không thể rời mắt của mình.

Dường như Vy Vy đã thấy Nhất Tiếu Nại Hà trong trò chơi.

Thực ra cô không hiểu nhiều về bóng rổ nhưng nhìn dáng vẻ ung dung đàng hoàng của cậu ấy khi truyền những đường bóng tinh xảo, đẹp mắt, hình ảnh cậu thông minh khi vượt qua các đối thủ cản bóng, sức mạnh vượt trội đột phá, làm cho Vy Vy liên tưởng ngay đến hình ảnh đệ nhất cao thủ trong trò chơi.

Có lúc Tiêu Nại trên sân bóng dường như có thể dung từ nho nhã để hình dung về cậu, thế nhưng một khi cậu bùng nổ thì tất cả khí chất ấy khiến cho người ta không cản phá nổi, giữa động và tĩnh đó chính là sự chấn động được mang tới sức mạnh và tốc độ nguyên thủy nhất.

Thế nên Vy Vy hiểu rồi.

Hóa ra trên thế giới thật sự có chuyện này, chỉ trong nháy mắt có thể đạt được đỉnh điểm với người mình thích.



Trận bóng này Vy Vy xem và hồi hộp muôn phần, Nhị Hỷ và các bạn thì lại nghĩ khác, sau khi hiệp 1 kết thúc Hiểu Linh nói với giọng đầy hưng phấn: "Tiêu Nại vừa nãy chơi bóng trên không thật là đẹp trai, nhất định tớ phải bắt Đại Trung tập mới được".



Ty Ty nói: "Động tác này hình như yêu cầu rất cáo với thể chất, tố chất cơ thể của mỗi người đó".



Hiểu Linh nói: "Không biết đc, trời ơi, Tiêu Nại đúng là văn võ song toàn".



Đúng là văn võ song toàn, Vy Vy đưa mắt nhìn bóng dáng người đang ngồi nghỉ ngơi, bất giác cô nghĩ đến kênh mà Nại Hà làm. Người này thật đúng là quá ưu tú, sau này nếu có ở bên nhau cô nhất định phải cố gắng thật nhiều mới được.



Thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi trôi qua, trận đâuss bước vào hiệp thi đấu căng thẳng thứ hai.



Điểm thi đấu của Tiêu Nại trên sân hôm nay không phải là cao nhất, có lúc cậu thích truyền bóng cho đồng đội hơn, thế nhưng cậu luôn tỏ ra mình là người có khả năng điều tiết mọi động tác nhất, khoa máy tính dưới sự chỉ huy của cậu chơi rất thuận lợi và xuất sắc, khi hiệp hai kết thúc khoa máy tính dẫn cách biệt đội bạn gần 20 điểm.



Hiểu Linh nói: "Tiêu Nại sắp nghỉ rồi, Đại Trung nói hôm nay anh ấy chỉ chơi nhiều nhất là nửa trận thôi".



Ty Ty tỏ rõ vẻ thất vọng nói: "Tại sao chứ?".



Vy Vy cũng quay sang nhìn Hiểu Linh.



Hiểu Linh nói: "Trời ơi, trận thi đấu tạm biệt mà, các anh khác năm thứ tư cũng muốn thi đấu lắm chứ, hơn nữa các cậu quên rồi à? Anh Tiêu Nại mới bị tai nạn, vận động nhiều thời gian quá cũng không tốt".



Vy Vy nghe thấy vậy không tránh khỏi buồn rầu, mới đầu khi nghe nói các anh năm thứ tư bị tai nạn cô biết không có gì nghiêm trọng nên không để ý làm gì, có ai biết đâu…



Đời người thật là kì diệu.



Sau mười phút nghỉ ngơi hiệp đấu thứ ba bắt đầu, Tiêu Nại quả nhiên không ra thi đấu, khán giả xem thất vọng thấy rõ và bắt đầu bàn tán. Vy Vy ngược lại không thất vọng gì cả, cô vẫn chăm chú xem bóng, chỉ có điều chú ý nhiều hơn đển Tiêu Nại đang ngồi bên cạnh sân bóng.



Chú ý đến cậu ấy nói chuyện với đồng đội, chú ý đến mọi người đang nói chuyện trận đấu.



Chú ý đến cậu ấy……….



………….



………………



Đặt chai nước khoáng xuống đột nhiên cậu chạy lại chỗ khán đài.



Vy Vy chết lặng ngay tại chỗ.



Sự chú ý của khán giả dường như không dồn vào sân bóng nữa mà tất cả đang dõi theo cậu ấy.



Tiêu Nại vẫn cái dáng vẻ điềm tĩnh tự tin ấy, dường như cậu luôn cảm thấy ánh mắt mọi ngưỡiung quanh không tồn tại, cậu bước từng bước tự nhiên như không lên bậc thang chỗ khán đài, sau đó đi qua một hàng ghế rồi đi thẳng đến trước mặt Vy Vy.



Vy Vy ngồi ở hàng ghế gần lối đi, thế nên cậu rất thoải mái khi bước đến bên cô, một tay cậu đặt lên thành ghế sau lưng cô, sau đó cậu hơi cúi người và nhìn sâu vào mắt cô.



"Lát nữa mọi người định đi ra ngoài liên hoan, tối nay anh không lên mạng được".



Vy Vy gật đầu.



"Ngày mai em định làm gì?".



"Tự học". Vy Vy nói



Thái độ của Vy Vy cũng rất điềm tĩnh thế nhưng nếu nghe kĩ lời cô nói thì sẽ phát hiện ra rằng, nếu nói cô điềm tĩnh thì thà nói là…........



Tiêu Nại nói: "Ờ, ngày mai anh đi cùng với em".



Vy Vy nói: "Ờ, ngày mai em sẽ nhận chỗ cho anh".



…………



Cô hoàn toàn rơi vào trạng thái phản xạ có điều kiện…



Tiêu Nại quay đầu ra nhìn một lúc rồi nói với Ty Ty: "Bên kia còn chỗ trống, có thể dịch sang bên đó một chút không?".



Ty Ty nhìn sang bên cạnh mình, quả nhiên không biết từ bao giờ bên đó có chỗ trống nữa, Ty Ty dịch sang bên một chút, Nhị Hỷ, Hiểu Linh cũng dịch sang theo, Vy Vy bước sang ngồi chỗ của Hiểu Linh.



"Cảm ơn".



Tiêu Nại lịch sự nói, sau đó cậu ngồi cạnh xuống bên Vy Vy rồi nhìn ra sân bóng, rất điềm tĩnh cậu bắt đầu xem thi đấu.



Lấy cậu là trung tâm, trong vòng mười mét xung quanh đều im bặt, khác hẳn với không khí náo nhiệt đang diễn ra trên sân bóng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom