• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New YÊU NHẦM YÊU NGHIỆT PHONG LƯU (1 Viewer)

Bạn nghĩ gì về cốt truyện

  • Tạm ổn

    Votes: 0 0.0%
  • Cốt truyện hơi cũ

    Votes: 0 0.0%
  • Ý kiến khác

    Votes: 0 0.0%

  • Total voters
    2
  • Poll closed .
  • Chap 28: Đại nạn

Cái vụ điển không môn toán làm nó ấm ức cả ngày, mười hai năm đi học chưa bao giờ phải nhận điểm liệt, không thể tin nổi. Cậm cụi nhìn tờ giấy trắng phao suy diển đủ thứ linh ta linh tinh suốt buổi chiều, đến tận buổi cơm tối mới mò ra khỏi phòng.
- Em làm gì mà ở lì trong phòng suốt vậy. Có một điểm xấu thôi mà.
- Kệ tôi. Liên quan gì cậu mà nói.
- Yến. Con nói chuyện với khách vậy sao.
- Con......
Tình hình căng thẳng rồi đây. Cơn bực từ sáng đến giờ chưa tan giờ lại bị hắn đem nỗi nhục của nó ra đùa. Lại hay bị mẹ nuôi la làm nó thêm khó chịu, người gây chuyện là hắn chứ có phải nó đâu tại sao lại la nó. Mặt mài nó chù ụ suốt buổi cơm. Cơ mà chả ai thèm để ý đến nó, ai cũng vui vẻ trò truyện cùng chị Thư. Đáng ghét nhất là hắn, lúc nào cũng thương nó, yêu nó vậy mà gặp gái là hai mắt sáng rực, bơ luôn nó. Lâu lâu lại gắp thức ăn cho chị Thư, nói nói cười cười. Bộ tính cưa luôn ghệ bạn hay sao. Đúng là cái đồ yêu nghiệt háo sắc. Hậm hực dồn hết lên chén cơm ăn ngấu nghiếng, lâu lâu liết liết xem ai đó có để ý không.
" Gì chứ, vẫn ngồi đó mà cười nói với ghệ bạn như vậy sao. Bộ tính cưa người ta hay sao chứ. Cái thứ gì vậy chứ.
Buông chén đũa, một mạch bỏ đi ra ngoài. Mọi người cũng chẳng mấy để ý. Dạo này tính nó cứ dở dở ương ương, chuyện bỏ đi trong bửa ăn cũng không còn gì là lạ. Sau bửa ăn, tìm tìm xung quanh mà không thấy, hắn ra ngay vườn, đúng là ở đây thật. Không biết lại có chuyện gì nữa, mỗi lần có chuyện lại ra đây. Nó nằm trên xích đu đưa nhẹ, thật biết hưởng thụ cái không gian tĩnh lặng tách biẹt với cái ồn ào nơi phố thị. Nhẹ nhàng chỉnh lại những sọi tóc vương trên khuông mặt nhỏ nhắng của nó. Phút chóc lòng hắn lại dao động, có phải chăng hắn đang dần quên Hân, vị trí đó đã bị Yến thay thế rồi chăng. Chẳng phải ngay từ đầu hắn chỉ muốn nó thay thế cho Hân hay sao.
- Đã bảo tôi không phải HÂN. Đừng có dùng cái ánh mắt đó mà nhìn tôi.
- Em tỉnh rồi sao. Lại có chuyện gì làm em giận à?
- Đã bảo là đừng có dùng cái ánh mắt sát gái đó mà nhìn tôi. Thích thì đi mà cưa cẩm người khác đi.
- em nói gì thế Yến. Anh cưa cẩm ai chứ?
- Chuyện đó tự mấy người biết.
- Ơ hay.... đừng nói với anh lag em ghen với Thư nha...
- Thư sao. Nghe tình cảm ghê nhĩ...
- Ui giòi ơi. Ghen luôn với cả chị dâu tương lai kìa...
- Bớt giỡn đê. - " Gì mà ghen chứ. Sao lại phải ghen."
- cái chữ ghen nó hiện hết lên mặt rồi kìa.
- Xàm xàm xàm ......
Hắn cứ đứng đó mà chọc nó hoài. Hết bực bội lại cười đùa. Không biết từ bao giờ nó lại cho phép con người trong nó xuất hiẹn trước hắn cơ chứ. Tâtd cả mọi chuyện đều thu vào tầm mắt của Thư. Cô thật sự đã nhìn đến phát cáo rồi, ngày nào hắn cùng với nó cười cười nói lại chả thèm nhìn lấy cô một chút nào. Cô thua gì nó chứ, đã thế ngày nào cũng nhìn thấy mặt tên Bảo, đã ghét không muốn thấy nó lại phải cười nói trước người anh song sinh giống như hai giọt nước. Nếu không phải chuae chuẩn bị xong thì cô đâu cần phait khổ thế này cơ chứ. Hết buổi tối, Bảo có chuyện nên nhờ nó đưa Thư về. Lúc đầu khi nghe Thư bảo thế nào hơi ngạc nhiên nhưng rồi lại thoi. Nhà Thư gần đó nên cũng không ngại đưa về giùm. Lúc đi thì vui vẻ, lúc vè lại có chuyện. Hôm nay là ngày gì mà nó xui đến thế. Hết chuyện này đến chuyện kia, giờ lại gặp cướp giữa đường thế này, ông trời có phải đang đùa nó không.
- Này cô em. Giờ này còn đi đâu đấy, xe em đẹp quá. Cho bọn anh mượn một chút nhé cô em.
- Xin lỗi, tôi còn về nhà không rãnh trò chuyện với mấy anh, xin mấy anh nhường đường giùm cho.
- Ậy.. cô em nói vậy sao được. Bọn này làm chủ bốn con lộ ( nghe mấy ông chú nói là câu này trong phim, không biết là phim gì. Ai biết cho mình chút thông tin nhé. Tks nhiều) để cô em đi sao được. .
Mấy tên cao to bậm trợn người ngợm xăm trổ đủ hình đủ dạng nhìn là biết không đàng hoàng. Nó cố gắng thoát ra khỏi đám lưu manh. Dù gì nó cũng là con gái, võ thuật học được tuy nhiều nhưng bọn họ có gần chục người, hai bren không cân sức, nó thất thế là đương nhiên. Chỉ trong chóc lát nó đã bị khống chế. Hoảng loạng, nó đang rơi vaog cảm giác hoảng loạng tột cùng, trong đầu nó giờ chỉ nghĩ đến hắn. Tâm trí rối bời, với sức lực còn lại, việc thoát khỏi vòng vây là chuyện không thể.
- Cô em coi bộ cũng khá đó. Hạ cũng được vài thằng đàn em bên này.
- mấy.... mấy.... mấy người muốn.... muốn gì....
Lấp ba lấp bắp lùi về phía sau, bọn người này cứ dần dần tiếng đến trước mặt nó. Có mấy tên còn cười gian sảo, có tên lại cầm một con dao nhỏ quơ quơ trước mặt nó. Run, nó đang run, chẳng lẻ bọn họ muốn...... giết nó hay sao. Không được, nó phải chết ở đây sao. Không được... khiong được.....
- Dù hơi tiếc nhưng đành rạch một vài đường trên mặt cô em vậy.
- Ai sai ngươi làm việc này...
- cô em không cần biết.
- Họ cho anh bai nhiêu. Tôi cho anh gắp đôi.
- Không đợn giản vậy đây cô nhóc.... xin lỗi nhé.......
- THIÊN KỲ........
 
Advertisement
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom