• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New YÊU NHẦM YÊU NGHIỆT PHONG LƯU (1 Viewer)

Bạn nghĩ gì về cốt truyện

  • Tạm ổn

    Votes: 0 0.0%
  • Cốt truyện hơi cũ

    Votes: 0 0.0%
  • Ý kiến khác

    Votes: 0 0.0%

  • Total voters
    2
  • Poll closed .
  • Chap 30: phát hiện

Tại nhà ăn. Hắn vui vui cười cười đùa giỡn với Bảo, nó cứ ngồi đó ăn ngấu nghiến, mắ nhìn chọc chọc hắn. Hắn có phải sao đâu mà chỉ ăn thôi cũng bị nhìn ngó, ngôi ăn chung cũng không yên nữa. Kể từ khi quen hắn cuộc sống của nó ngày càng bị chú ý, sống cũng không được yên. Đều đều mỗi ngày hai ba lá thư hâm dọa, chửi bới, cầu xin các kiểu. Lâu lâu lại hoành tráng nhận một cuộc hẹn thanh lí môn hộ của đám ghen ăn tức ở. Mỗi lần đều có hắn cứu nguy, không có hắn cuộc đời nó coi như xong.
- Này, cậu tính cứ để thế à. Tôi chịu hết nổi rồi đấy!
- Em có chuyện gì sao?
- Không gì. Cái đám Fan của cậu cứ dây dưa hâm dọa nhìn ngó hoài làm khí chịu chết được.
- Có anh ở đây sợ gì..... hay chuyển về nhà anh ở luôn đi. 24/24 gặp nhau luôn. Bảo vệ em luôn, một công đôi việc.
- Biến dùm...
- Hì hì... không giỡn nữa. Lâu rồi mình không đi chơi. Đi đâu không.
- Cũng được..... đi ăn đi, thèm mấy món quá mà chưa ăn được.
- Ăn riết như heo.
- Kệ tui
-Heo
- Gì chứ .....
Lại bắt đầu cuộc cãi vã, dạo này hắn cứ hay lôi cân nặng nó ra treo gẹo. Nhiều lúc ức lắm mà chả biết làm sao, quen lâu thấy hắn càng ngày càng khó ưa, tối ngày kiếm chuyện chọc nó. Chuyện cãi nhau gần như là một thói quen, trở thabhf chuyện ở huyện. Cứ mỗi lần như thế lại có nhiều lời ra tiếng vào rồi đồn thổi này nọ nhưng rồi dần dà không ai quan tâm chuyện ấy nữa.
Sáu giờ tối. Rất đúng hẹn hai đứa đèo nhau đi ăn, vừa bước vào quán tình cờ thấy anh ba và Thư đang ăn ở bàn gần đó. Nhanh chóng đến ngồi vào bàn, bàn bàn nhau một hồi quyết định ăn mỳ cay. Không hiểu sao hôm nay hai cặp không hẹn lại gặp nhau ở quán ăn. Trò chuyện rôm rả đến khi thức ăn được bưng ra. Lúc ăn...
- Hí hà.... hít hà..... hôm nay mì cay hơn mọi bữa vậy ta.... hít hà.... hít hà.....
- Vẫn cấp ba như thường mà..... anh ane có thấy sao đâu..
- Anh ba cho em ăn thử cái coi...
Chi một muỗn vào miệng, rõ ràng vẫn vậy, sao tô nó lại cay hơn nhiều thế. Lỡ rồi cũng phải ăn, ăn hết tô mỳ mặt nó đỏ hết cả lên. Hắn cứ ở đó cười khì khì lấy khăn giấy chấm chấm mồ hôi cho nó. Lâu lâu lại quạt quạt, hành động tình cảm của hai đứa làm Thư ngứa mắt lắm mà chỉ cười cười tỏ ra vui vẻ trước mặt Bảo. Kết thúc một buổi tối không hẹn mà hai cặp rủ nhau đi chung. Suốt thời gian ấy nó cảm giác được sự khó chịu của Thư.
Trên đường đưa nó về nhà.
- Này, cậu có cảm giác được Thư daoh này lạ lắm không?
- Sao vậy. Thấy bình thường mà.
- Sao tui thấy Thư cứ hay khó chịu thế nào á. Hình như Thư có ý gì với cậu đấy.
- Em suy nghĩ nhiều rồi. Làm gì có chuyện đó.
- chắc vậy. Thôi về nhanh đi, về trễ lại bị la cho coi. Mỗi lần đi chơi với cậu lại bị la.
- Không gọi một tiếng anh được à.
- Ừ thì anh.
Một tiếng anh cũng đủ làm hắn hạnh phúc. Chiếc xe bon bon nhắm thẳng nhà nó mày chạy tới. Trời se se lạnh, tiếng gió vi vu, nó rúc vào sau lưng hắn. Cái cảm giác ấm áp thật thích, nó lim dim dựa vào người hắn. Khoảnh khắc ấy thật ngọt ngào, không biết chăng nó có thể duy trì được bao lâu. Cứ phút chóc hắn lại xoay đầu nhìn nó, nó thật là dễ thương. Mong là thời gian đừng trôi để nó mãi ngồi ở sau xe cho hắn ngắm nhìn.
- Này.. này..... tới nơi rồi. Ngủ hả.
- ờ ờ. Hơ hơ. Buồn ngủ chêt được.
- Thôi lên ngủ đi.
- ờ. Ngủ ngon ha
- Em ngủ ngon.
Lên khuôn mặt ngái ngủ lên phòng. Vừa vào phòng đã ngã nhào ra ngủ. Chả trách được, bửa nay đi quá trời chổ, ăn no giờ phải ngủ yên. Vừa đặt người xuống đã ngủ đến sáng.
- Yến ơi, dậy đi học. Trễ rồi.
- ....
- 6 giờ 30 rồi đó. Nhanh lên Kỳ nó đợi dưới nhà kìa.
- Em ra liền. Chết mất thôi. Ngủ quên mất tiêu.
Nhang chóng chuẩn bị cho xong lao thẳng xuống nhà. Chào hỏi mọi người rồi ba chân bốn cẳng lao ra khỏi nhà. Hắn đứng sừng sững như Lê Minh vậy mà nó cũng đụng trúng cho được.
- Từ từ thôi. Làm gì mà chạy nhanh dữ vậy.
- Hơ hơ. Thôi đi nhanh đi.
Leo lên xe chạy ngay đến trường. Cũng may là đến kịp lúc. Trời xui quỷ kiến như thế nào lại trượt chân chụp ếch trước cả lớp. Ui giời ơi.... xấu hổ đến độn thổ. Số nó dạo này hay xui xẻo đến như thế. Hết này đến kia. Bốn tiết trôi qua nó quyết định đi ăn xã xui. Hết giờ bỏ hắn lại cho ba Bảo, lấy xe đi luôn một mạch để lại ngắn gọn một câu:" Đi ăn xả xui. Đừng ai đi theo dùm."
Chạy nhanh đến quán ăn vặt. Cứ mỗi lần như thế ăn riết thành khách quen. Hí ha hí hần ăn uống no say. Vừa gọi tính tiền mới phát hiện Thư đi một anh nào đó có vẻ tình tình tứ tứ lắm, cứ ngỡ là bạn đi chơi thường thôi nên không mấy để ý.
- Ê mày thấy bà đó không?
- Thấy, mà ai vậy mày quen à.
- Trời. Bà Thư mà mày không biết hả.
- Bả đó hả? Đó giờ nghe tên chứ có biết bả đâu. Mà sao tự dưng chỉ bả chi vậy
- Chỉ mày coi để mày xa xa bả ra. Thấy đẹp vậy chứ không phải vậy đâu nghen.
- Là sao ba....
- Mày thấy thằng đi cạnh bả không.
- Rồi rồi. Kể lẹ đi
- Từ từ. Bà này ghê lắm nha. Cùng lúc quen năm sáu người. Hình như thằng này là thằng mới nè. Bửa hôm qua tao vào đây gặp bả đi với thằng khác bửa nay thằng khác.
- Bà này ghê thiệt....
Nó thật sự không tin vào tai mình. Chẳng lẻ Thư lại phản bội anh ba mình đi quen cái tên đó sao. Cô ta dám làm thế với anh mình sao. Bực bội đi sang bàn cô ta ngồi, cố gắng từ tốn nói chuyện.
- Chào chị Thư. Chị không đi chơi với anh ba em hả.
- Yến .... sao.... sao... em lại ở đây. .
- chị ở đây được sao em không thể ở đây.
- Ai vậy thư. Mà em có liên quan gì tới anh ba của bé này vậy- người đi chung với Thư thắc mắc hỏi.
- À thì.....
- Chị này. Sao chị không nói với ảnh đi. Nói là chị đang bắt cá nhiều tay.
- Thật không Thư?
- chuyện này.......
 
Advertisement
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom