• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New YÊU NHẦM YÊU NGHIỆT PHONG LƯU (1 Viewer)

Bạn nghĩ gì về cốt truyện

  • Tạm ổn

    Votes: 0 0.0%
  • Cốt truyện hơi cũ

    Votes: 0 0.0%
  • Ý kiến khác

    Votes: 0 0.0%

  • Total voters
    2
  • Poll closed .
  • Chap 43: rõ....

- Mày thất vọng lắm phải không? Mày đang muốn khóc mà lại không khóc được có phải không? PHẢI KHÔNG?
Linh hét to vào nỗi đau của nó. Hai hàng lệ đã rơi, rơi dài, rơi khỏi nơi khóe mắt cay cay một màu đỏ hoe. Cái ngày cô chờ đợi bấy lâu nay cũng đến, cái ngày mà chính tay cô có thể trả mối thù của cha mình. Cô cười mà sau nước mắt cô cứ rơi, có phải chăng việc cô làm là sai. Chỉ một lần, chỉ một lần là mọi chuyện sẽ kết thúc tất cả, chỉ một lần, một lần thôi.....
- Tôi... không... nghĩ... thế... Linh tôi biết không.... như... vậy...
Nhếch môi, vệch đi hàng lệ:" Nếu mày biết được thì đâu còn gì vui! Hahahaha"
- Mày.... thấy... vui? Sao... mày làm .... vậy? Đáng sao?
- Giết được mày thì có gì mà không đáng.
- Tao đã làm... gì... sai?
- Mày phải nên biết chứ con hèn?
- Mày đã từng làm vậy với Hân.
- PHẢI ĐÓ!
- Linh. Mày điên hả?
- Ừ. Tao đang điên đây.
Linh xoay ngang quát vào mặt Trâm. Trâm sợ hãi lùi về sau mấy bước, cô chưa bao giờ thấy Linh trong bộ dạng như thế. Linh cứ như một con quỹ dữ, một con quỹ chỉ một cái nhìn cũng đủ làm người đối diện run sợ.
- Mày.. không nên nói những điều không nên nói...
- Tao cóc sợ. Trước sau gì nó cũng phải chế như con Hân.
Cố rướng người mà thỏ thẻ:" Hân sao?"
- Ừ đấy. Tao giết nó đấy. Rồi lát nữa mày cũng vậy đấy...
- LINH.
- MÀY IM ĐI
- Mày thích thì làm đi. Tao không muốn liên quan đến chuyện này.
Trâm bỏ đi một mạch. Còn lại mỗi Linh đứng đo mà nhìn nó. Dù có đau đến mấy thì nỗi đau thể xác cũng khồn bằng nỗi đau từ vế thương lòng, cố gắng lắm nó mới ngồi dậy được.
- Mày đã từng làm gì Hân?
- Làm gì ư. Chỉ đơn giản là một cái kết đơn giản xứng với nó mà thôi.
- Hân đã làm gì mày....
- Làm gì ư. Không làm gì cả.
- Vậy tại sao mày lại làm vậy..... mày.... có ý... gì.
- Tao ghét nên giết nó. Vậy thôi.
- Còn tao..... mày.... muốn....
- Tao muốn mày lót xác cho cha tao.
Một giây suy nghĩ. Rốt cục thì chuyện gì đang xảy ra. Tại sao Linh lại làm vậy. Cha của Linh liên quan gì tới chuyện này. Rốt cục còn ẩn khuất gì nữa chứ.... tại sao Linh lại làm vậy.
- Mày thắc mắc lắm phải không? Hôm nay tao cho mày biết luôn. Tao là người đã lái xe tông chết con Hân. Và hôm nay mình cũng sẽ như nó. Im lặng mãi mãi.
- Tại sao mày làm vậy?
- Vì mày mà ba tao phải sống dở chết dở. Mày và nó đều như nhau. Đều là những kẻ thối tha. Thối tha thối tha.
Linh từng câu nói tương đương với từng cú đá dáng xuống người nó. Từng đợt, từng đợt mà trút hết hận thù vào nó. Còn nó, làm gì mà còn sức chống trả, chỉ có thể cố sức mà giữ lại hơi thở cuối cùng.
- Nếu không tại mày thì nhà tao đâu có phá sản, đâu có phải lầm vào cảnh đó. Mày nói thử xem, mày có đáng chết không?
Linh nắm tóc nó mà ghị về phía sau, mặt mài nó giờ bê bếch màu me một màu đỏ thẩm. Chiếc áo trắng cũng toang một màu đỏ tươi.
- Hahahahahaha.... mày cứ từ từ mà hưởng thụ đi. Tao sẽ cho mày cảm nhận cái cảm giác mà Hân đã chịu. Tụi bây, xâm nó cho tao.
- Đừng.... đừng... đừng......
Đám người lúc nãy lại tiến lại gần nó, ai nấy đều cười quỹ mỵ. Nó thật sự cảm thấy sợ, chưa bao giờ nó tưởng tượng ra được cảnh này, chua bao giờ chưa bao giờ......
- Cô em từ từ nào.... hahaha...
- KHÔNG KHÔNG...... KHÔNG......
Đã đến giới hạn, hai mắt mờ dần rồi chìm vào một màu đen xẫm, ngất lịm.....
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom