• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New YÊU NHẦM YÊU NGHIỆT PHONG LƯU (1 Viewer)

Bạn nghĩ gì về cốt truyện

  • Tạm ổn

    Votes: 0 0.0%
  • Cốt truyện hơi cũ

    Votes: 0 0.0%
  • Ý kiến khác

    Votes: 0 0.0%

  • Total voters
    2
  • Poll closed .
  • chap 45: hiện tại

- Ê. Tối nay đi bar Yến ơi, anh Bảo có mở cái bar mới đó. Vui lắm... đi nha...
- Đúng rồi đó Yến. Đi với hai đi Yến.
- Đi đi mày, tối nay ổng free nhiều thứ lắm mày ơi....
- Đi với hai đi, hai mua đồ ăn cho út nha
- Phải đó đi đi. Đi đi....
- Yến....
- Út.....
......
- Đã bảo không đi mà cứ kêu réo hoài....
- Yến/ út à....
- Thôi. Hết giờ rồi tui về đây. Hai coi đi với Tuyền đi. Em về.
- Út út à... út....
Một ngày làm việc mệt lã người làm gì còn thời gian mà đi đâu nữa. Niềm hạnh phúc bây giờ là ôm em giường đánh một giấc thô thế mà có khi nào được vậy đâu.
- Alo.
- Út à......
- Hai à...
- Út.... giúp anh đi út......
- Vì mấy chay rượu mà anh cướp đi niềm hạnh phúc của em anh à..
- Em đi đi mà. Hôm nay nữa thôi.... út à...
- Haizzzz lần này thôi đấy.
- Biết rồi. Thương út nhất.
Haizzzz. Lần nào cũng vậy, chẳng khi nào từ chối được ông anh hai này. Nải mà không đồng ý chắc ổng lại đến thẳng nhà nó mà kì kèo để lôi nó đi nữa.
- Anh Thiên. Anh chắc nó đi không. Con này nó đồng ý nhanh quá thấy hiu quá anh.
- Bé an tâm. Nó nói đi là đi à. Thôi anh em mình đi sắm đồ cho Yến nè.
- Sắm cho em nữa nha....
- Tiền...
- Keo kiệt.
- Thôi đi nhanh cô hai của tui...
Thiên và Tuyền cùng với nó giờ cũng làm chuyên một công ty. Sau khi tốt nghiệp, ba mẹ nuôi cũng làm theo giao ước, cho nó về với ba mẹ ruột nó. Cũng từ đó mà nó quên đi mọi chuyện không vui, cố gắng vừa học vừa làm mà tự mình tốt nghiệp được cái trường Bách Khoa với chuyên ngành công nghệ thông tin. Đối với đứa vừa ra trường mà đã có công việc ổn định là một hạnh phúc khó tả được, vậy mà nó có bao giờ vui nổi ngày nào..... nhớ cái bửa sau tôt nghiệt đúng một ngày....
→- Yến ơi..... đi làm Yến ơi.....
- Hơ... hơ... hơ.... làm.. làm gì...
- Nghe hai. Ngồi dậy đi....
- Anh hai à..... để em ngủ..
- Dậy đi Yến. Anh hai vào tận phòng mà còn ngủ nửa. Con gái con đứa gì mà kì vậy hả.
- Hơ.... mới tốt nghiệp, cái bằng còn chưa đụng tới. Việc đâu mà làm.... nhãm nhãm.... nhãm... nhã.....m....
Hết hai Thiên tới tận mẹ kêu réo mà nó vẫn ngáp ngắn ngáp dài mà nằm đó mặc cái người anh hai đứng đó lắc đầu ngao ngán. Dần dừ dần dừ một hồi mới chịu dậy.
- Anh hai à. Rốt cục chuyện này là sao?
- Thì em tốt nghiệp rồi phải đi làm chứ.
- Em còn chưa nhìn kĩ cái bằng tốt nghiệp, chưa phỏng vấn, chưa làm hồ sơ các thứ, sao lại có công việc.
- Người nhà làm gì cần mấy cái đó.
- Đi làm nhờ người nhà? Em không thích.
- Em về mà hỏi mẹ ấy.
- Là sao? Hỏi mẹ nuôi?
- Ờ. Mẹ kêu đó....
- Trời....... ←
Làm việc cũng gần nửa năm rồi, công việc giờ cũng ổn. Cuộc sống nó vẫn thế. Sáng đi làm, chiều về nhà với ba mẹ, lâu lâu lại bị bắt đi bar, cũng nhờ có anh hai, anh ba và Tuyền mà nó thấy sống có mục đích hơn, không mấy là tẻ nhạt.
Lượn lượn lờ lờ quá mấy khúc cua cuối cùng cũng trở về nhà. Rời đi ngôi nhà tráng lệ của mẹ nuôi để sống chung với ba mẹ ruột trong căn nhà nhỏ gần có khi xem là chật với ba người. Nhưng nó thích, thích lắm cái cảm giác có ba, có mẹ, có người chờ mình về mỗi ngày. Cômg việc ổn định, lương cũng ổn, cuộc sống với nó như vậy là quá đủ.
- Con về rồi đây. Thơm quá, ba nấu gì vậy ba?
- Mày thì tối ngày ăn với uống. Mới về đã hỏi đồ ăn.
- Có thực mới vực được đạo mà ba.
- Mệt cô quá, coi nhanh nhanh vào giúp ba, ở đó mà nói xàm.
- Biết rồi, mẹ đâu rôi ba.....
- Đâu đó đó.
- Tui đây nè. Coi dọn cơm đi. Đói rồi Yến.
- Dạ.
Mỗi lần nó về là nhà lại rộn ràng hẳn, chỉ khi ở bên ba mẹ nó mới nhi nha nhí nhảnh như thế, vui vẻ với con người thật của mình.
- Dạ con chào ba mẹ.
- Thiên hả con. Đi vào lấy chén ra ăn luôn con.
- Dạ
- Sao hai không về nhà ăn mà suốt ngày cứ ăn chực ( ăn ké, ăn chung với nhà người quen) nhà em thế.
- Anh thích. Làm gì được nhau
- Ai cho anh ăn.
- Ba mẹ.
- Ba mẹ của em.
- Của chung chứ.
- Anh.....
- Sao... sao... sao... làm gì nhau.
- hứ..
- Thôi đi, có thêm cái chén với đôi đũa mà có gì đâu, cái con này.....
- Hứ....
Da mặt anh hai ngày càng dày. Suốt ngày không ăn chực nhà nó thì lại dùng nó để đổi mấy chay rượu quý của anh ba. Suốt ngày cứ lợi dụng nó, ghét.
- Hế lô tình yêu. Vô lấy chén cho tao ăn với mậy.
- Mày là mẹ tao.
- Con vô lấy cho mẹ con.
- Dạ mẹ.
- Ngoan.
- Mày nhây quá...
- Úi xời. Kệ.
Lại thêm bà Tuyền, cái con bạn thân thời 12. Đi học thấy hiền hiền chứ chơi thân mới biết bà này nhây cở nào. Mặt dày không thua gì anh hai. Mà cũng nhờ Tuyền mà nó mới vui vẻ như thế.
Căn nhà tuy nhỏ nhưng lúc nào cũng vui vẻ, cũng ồn ào tiếng nói cười...
- Lẹ lên Yến ơi. Tới giờ rồi, đi nhanh mày ơi....
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom