• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá (6 Viewers)

  • Chương 364: Giành dây chuyền

1585578213600.png

La Thiên Nhã cười nói: “Em chẳng thích cái gì cả.” Nói xong, ánh mắt cô dừng trên sợi dây chuyền đeo trên người ma nơ canh được3 bày trong cửa hàng trang sức.

Kha Tử Thích nhìn theo hướng cô nhìn, nói: “Đi, chúng ta vào xem.” “Tử Thích, không đượ6c đâu.”

“Vào đi, chỉ nhìn thôi mà.”“Vâng, thưa ngài.” “Tử Thích, em..” “Tôi muốn sợi dây chuyền đó.” Đột nhiên, giọng nói của Lạc Thần Hi vang lên làm mấy người họ đồng thời nhìn sang.

Họ thấy Lạc Thần Hi kéo tay Hạ Vân Cẩm tới.

Tim La Thiên Nhã như bị cái gì đó đánh vào.“Thần, hay là thôi đi.

Em không muốn sợi dây chuyền này nữa, tặng nó cho La Thiên Nhã đi.” Hạ Vân Cẩm đứng ra đúng lúc, dùng vẻ mặt hiền hòa khuyên nhủ.

Tay cô ta khoác tay Lạc Thần Hi, nhìn trông rất đáng yêu.Nhìn đi, tôi còn đang đeo nó trên cổ đẩy.

Là tôi nhìn thấy trước.

Tử Thích, anh mua cho em đi, em rất thích nó, không muốn tháo nó xuống.” La Thiên Nhã kiên trì nói.Nhưng, cô tự nói với bản thân mình rằng phải gắng gượng, không được để lộ ra biểu cảm đau khổ.

Tim như bị mũi nhọn xuyên vào, dính đầy chất độc.

“Cô gái, phiền cô gái dây chuyền lại cho tôi.Dường như Kha Tử Thích cũng thấy nhân viên cửa hàng nói đúng.

Mới nãy La Thiên Nhã còn nhìn sợi dây chuyền này với ánh mắt rất đặc biệt.

“Cô gái, làm phiền cô gái nó lại giúp tôi.” Anh lịch sự nói.Vì vậy, tôi đành cướp đi thứ anh yêu thích thôi.

Cô gái, gói nó lại cho tôi.” Lạc Thần Hi nói cứ như một vị vua đang ra lệnh, hoàn toàn không để ý tới sắc mặt và cảm nhận của người khác.

Có lẽ nhân viên cửa hàng chỉ cần liếc mắt một cái đã nhận ra Lạc Thần Hi, thấy anh gọi Chủ tịch Kha lập tức nghĩ tới cái gì đó.Nhân viên cửa hàng lúng túng.

Bầu không khí nơi đây trở nên lạnh lẽo hơn nhờ vào mấy chữ từ miệng La Thiên Nhã.

“Hèn hạ? Cô gái này, tôi không nhìn ra được cô cao thượng tới mức nào.Thật ra, cô không yêu thích sợi dây chuyền này lắm.

Chỉ là, nó làm cô nhớ tới “tình yêu duy nhất“.

“Anh ơi, bạn gái anh đeo sợi dây chuyền này rất đẹp.Đáy mắt Lạc Thần Hi xẹt qua tia ảm đạm nhưng rất nhanh nó đã bị ý cười khinh thường che mất: “Có vài người rất buồn cười.

Đã biết đấy là diễn kịch rồi còn gì, không phải tất cả mọi người đều biết rõ sao? Thế mà cứ nghĩ sự việc đó là thật, không biết tự lượng sức mình.” Anh nhìn chằm chằm La Thiên Nhã bằng ánh mắt cực kỳ khinh bỉ.

Đối diện với ánh mắt này của anh, La Thiên Nhã đau lòng muốn chết, gần như không thể thở nổi.Kha Tử Thích cười lạnh, đang định lên tiếng thì bị cố nắm chặt tay.

La Thiên Nhã nói: “Thôi đi, Chủ tịch Lạc đã muốn, vậy chúng ta để cho anh ta đi.” Nói xong, cô giật phăng dây chuyền trên cổ xuống.

Rồi cũng không biết là vô tình hay cố ý, cô dùng sức mạnh làm vòng cổ đứt đôi, một nửa mề đay rơi xuống đất.Huống hồ, đồ mà Lạc Thần Hi tôi muốn, từ trước tới giờ không lúc nào là không chiếm được.” La Thiên Nhã biết mình không nên đáp lời nhưng không nhịn được: “Thế sao? Thế này thì đúng là để nhân dân cả nước chỉ cười rồi.

Không phải anh mới bị người khác từ chối lời cầu hôn sao, hơn nữa người kia...” Chính là em.

Cô dùng ánh mắt để biểu thị mấy chữ này.“Không phải Chủ tịch Kha luôn nổi tiếng với cái danh hiền lành lịch sự sao? Nếu người phụ nữ của tôi đã thích sợi dây chuyền này, tôi nghĩ với lòng rộng lượng của Chủ tịch Kha, anh sẽ nhịn đau cắt thịt nhỉ?” Anh ôm chặt Hạ Vân Cẩm, khóe môi hơi nhếch lên, nói với giọng châm biếm.

La Thiên Nhã không hiểu cảm giác trong lòng mình là thế nào nữa.

Chỉ biết nó cứ nghẹn ở ngực, không phun ra mà cũng không nuốt xuống được.Chả trách cô nàng thấy người đàn ông trước mắt này quen quen.

Khí chất cao quý lại còn anh tuấn nữa.

Thì ra anh là Kha Tử Thích.Cứ nói với ông chủ của các cô rằng chuyện mà ông ấy muốn nhờ Chủ tịch Lạc có khi tôi cũng giúp được.

Bảo ông ấy tới tìm tôi, tôi sẽ không để cho ông ấy phải thất vọng.” Kha Tử Thích lạnh lùng nhìn Lạc Thần Hi, cong môi nở nụ cười như có như không.

Sợi dây chuyền này cũng giống như La Thiên Nhã vậy, anh tuyệt đối sẽ không để nó cho Lạc Thần Hi.“Ngài tinh mắt thật đ1ấy.

Sợi dây chuyền này là kiểu dáng mới của nhà thiết kế nổi tiếng bên chúng tôi làm, chỉ có duy nhất một cái thôi, làm để kỷ niệm cửa hàng đã khai trương mười năm.

Nó rất xứng với khí chất của bạn gái ngài.” Cô nàng vừa nói vừa đưa sợi dây chuyền cho Kha Tử Thích.Cô ta cứ như vật cưng anh nuôi vậy, chỉ biết đứng sau lưng, mãi mãi không học được cách nói không với anh.

“Cô nói thế là không đúng.

Không phải là cô tặng tôi mà nó vốn thuộc về tôi rồi.Nhưng xin lỗi, sợi dây chuyền này tôi nhìn trúng trước.”Ý trong lời của Kha Tử Thích rất rõ.

Sợi dây chuyền này thuộc về anh, không người nào có thể cướp đi.

“Thật không? Người phụ nữ của tôi cũng nhìn trúng, tôi không thể không mua về cho cô ấy được.kia.

Cô bây giờ cả ngày càng rầu rĩ, học được cách dối trá, học được cải cách nói không với Lạc Thần Hi và càng thành thạo việc làm trái lòng mình.

Không hề giống Hạ Vân Cẩm đứng sau lưng Lạc Thần Hi.Hơn nữa, lớp trang điểm này làm cô ta trông thanh thuần hơn.

Hóa ra, con người có thể hoàn toàn thay đổi.

Bỏ qua sự kiêu ngạo mạnh mẽ, độc ác và ngang ngược, Hạ Vân Cẩm thay da đổi thịt, biến thành một người khác.“Tôi chính là quản lý cửa hàng đây.

Ngài Lạc, ngài Kha, có vấn đề này dễ giải quyết thôi, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức làm cho mọi vị khách đều hài lòng.” “Ô? Hài lòng à? Thế cô nói xem, chuyện này nên xử lý thế nào?” Lạc Thần Hi nói với giọng uy hiếp, ánh mắt trở nên lạnh lẽo.

“Tôi tin là quản lý sẽ có cách xử lý thỏa đáng, đúng không?” Kha Tử Thích cũng không chịu thua, ánh mắt mang theo hàm ý cảnh cáo làm người khác khiếp đảm.“Chủ tịch Lạc, cái này...” Nhân viên cửa hàng khó xử.

“Dây chuyền này là bạn gái tôi nhìn thấy trước.

Tôi nghĩ, cái quý nhất là lương tâm của doanh nghiệp, ứng với cái gì gọi là tôn trọng người tiêu dùng nhỉ?” Kha Tử Thích ôn hòa nói những lời của anh không cho phép từ chối.Kha Tử Thích kéo tay cô vào.

“Cô gái, phiền cô lấy hộ tôi sợi dây 1chuyền đó xuống cho cô ấy xem.” Nhân viên cửa hàng cung kính mỉm cười, đem sợi dây chuyền kim cương được đeo trên người ma nơ 1canh tháo xuống.

Đây là một sợi dây chuyền rất đơn giản, thiết kế trang nhã, thanh lịch.Ánh mặt anh lộ ra vẻ uy nghiêm, hơi thở mạnh mẽ bình thường được giữ lại cũng lộ ra ngoài, hình thành áp lực.

Lạc Thần Hi nói: “Cửa hàng này tên là O' đúng không? Tối qua ông chủ của mấy người, ông Hà muốn mời tôi đi ăn đấy.

Nểu tối cao hứng, tôi sẽ suy nghĩ một chút về lời đề nghị của ông ta.” “Hèn hạ.” La Thiên Nhã lạnh lùng nói.“Ngài Lạc, ngài Kha, cái này...” Nhân viên cửa hàng khó xử.

Những nhân viên khác trong cửa hàng cũng đi tới, trong đó có cả quản lý.

“Để quản lý cửa hàng ra đấy nói chuyện với tôi.” Lạc Thần Hi lạnh giọng nói.Rốt cuộc là người nào đã dùng phương pháp hèn hạ này để đoạt đi đổ tốt của người khác? Cô liếc mắt nhìn Hạ Vân Cẩm như chú chim nhỏ nép vào lòng anh ở phía sau.

Cái cảm giác tươi mới rực rỡ này nhìn không giống giả vờ.

Cô ta vì Lạc Thần Hi mà thay đổi bản thân, hơn nữa, hẳn là cô ta cũng chiếm được tim Lạc Thần Hi rối.Cửa hàng chúng tôi còn rất nhiều kiểu dáng mới, ngài và bạn gái ngài thử chọn xem có thấy hợp không.

Nếu không hợp, hay là để tôi bảo nhà thiết kế làm giúp ngài một cái?” Lạc Thần Hi nói mà không cần suy nghĩ: “Không, tôi muốn cái đó.” Quản lý cửa hàng lúng túng: “Hay là chúng tôi đặt làm cho ngài một cái nữa?” Lạc Thần Hi gằn từng chữ: “Cô nghe không hiểu tiếng người à? Tôi nói, tôi muốn cái trên cổ cô ta.” Kha Tử Thích nói với giọng cực kỳ trào phúng: “Chủ tịch Lạc, anh làm thế này là làm người khác rất khó chịu đấy.

Đường đường là Chủ tịch Tập đoàn Lạc Thần vậy mà lại quá ngang ngược vô lý, làm người khác nhìn mà chỉ biết thở dài.”Khó chịu, đau nhức làm cô muốn guồng chân bỏ chạy, rời khỏi đây.

Kha Tử Thích nắm lấy tay cô, đặc biệt dùng thêm sức như thể truyền thêm sức mạnh.

“Chủ tịch Lạc, anh tới đúng lúc quá.La Thiên Nhã nhìn thoáng qua bản thân được phản chiếu trên kính, cảm giác như gặp ảo giác.

Hạ Vân Cẩm đang bắt chước cô sao? Không, cô không hề có dáng vẻ này.

Cô không nũng nịu, cũng chẳng có dáng vẻ thanh thuần thể“Tôi không phải...” La Thiên Nhã muốn giải thích với nhân viên cửa hàng rằng cô không phải bạn gái của Kha Tử Thích.

Kha Tử Thích mỉm cười nhận lấy, dịu dàng nói với La Thiên Nhã: “Nào, để anh đeo lên cho em.” Vừa nói, anh vừa nhẹ nhàng đeo sợi dây chuyền lên cho cô.

La Thiên Nhã cúi đầu, hơi nhìn phần được đeo sợi dây chuyền lên.Lúc nói còn đồng thời kéo cả tay Kha Tử Thích.

Ánh mắt Lạc Thần Hi nhìn xuống tay cô rồi dời lên trên cổ, sắc mặt hơi tái đi.

Quản lý cửa hàng cười với Lạc Thần Hi: “Ngài Lạc, hay là thế này đi.Quả thật nó như được đo ni đóng giày cho cô ấy vậy.” Nhân viên cửa hàng cất lời ca ngợi từ tận đáy lòng.

“Thích không?” Kha Tử Thích dịu dàng hỏi La Thiên Nhã.

“Tử Thích, em chỉ xem thôi là được.Vậy người phụ nữ bên cạnh anh là ai? Nhìn cũng quen lắm.

Đúng rồi, là La Thiên Nhã! Là La Thiên Nhã từng từ chối lời cầu hôn của Lạc Thần Hi.

Hiện giờ cô ấy là người được phụ nữ trong nước vừa hâm mộ đố kỵ, vừa ghen ghét.Cô ơi, xin lỗi, tôi không thích nó lắm.” “Chị ơi, sợi dây chuyền này rất hợp với chị.

Hơn nữa, nhìn ánh mắt chị là tôi biết chị thích nó mà, không phải sao?” Tài ăn nói của nhân viên cửa hàng rất tốt, không chịu buông đợt làm ăn này.

Huống hồ, cô nàng còn thật lòng cảm thấy khí chất của La Thiên Nhã hợp với sợi dây chuyền này.Sắc mặt mọi người đều cứng đờ.

Nhìn mề đay rơi bên chân mình, sắc mặt La Thiên Nhã trắng bệch.

Cô không cố ý.

Chỉ là toàn thân cô đã chết lặng, không biết độ mạnh yếu trên tay mình thế nào.

“Thần, dây chuyền bị đứt rồi, em không muốn nữa.” Bên tại truyền tới giọng nói yếu ớt của Hạ Vân Cẩm.

“Mất hứng thật đấy.

Đống đổ nát này đương nhiên là không xứng với em, chỉ xứng với loại người lòng dạ không đúng đắn thôi.

Chúng ta đi thôi, sau này chúng ta không đến cửa hàng này nữa.” Lạc Thần Hi ôm lấy Hạ Vân Cẩm, đi ra ngoài.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom