Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 70
CHƯƠNG 70
Lý Tùng Bân do dự một hồi, lập tức nghiến răng gật đầu đồng ý: “Được! Hợp tác là phải đưa lòng thành ra trước. Năm mươi cái thì năm mươi cái, chừng nào bắt đầu?”
Tống Hân Nghiên đã chuẩn bị tinh thần bị từ chối, không ngờ đối phương sẽ đồng ý.
Cô hơi sửng sốt, vui mừng cười nói: “Bây giờ có thể bắt đầu luôn.”
Hai người sát khuẩn một lần nữa rồi bước vào xưởng.
Một khi đâm đầu vào công việc thì Tống Hân Nghiên lập tức quên mình, mãi cho đến khi điện thoại không biết đã vang lên đến lần thứ mấy.
Cô giao công việc trong tay cho giám đốc Lý, tháo găng tay xuống rồi bắt máy.
“Đầu Gỗ, có chuyện gì vậy?”
“Cái con nhỏ chết tiệt này, đi lêu lổng nơi nào mà gọi điện nửa ngày cũng không bắt máy. Mau xem hot search đi, xảy ra chuyện rồi.”
Tống Hân Nghiên cau mày, vội vàng cúp máy ra khỏi xưởng.
Cô ngồi xuống khu nghỉ ngơi ở bên ngoài, tháo khẩu trang ném sang một bên, mở hot search ra.
#Nghiên Mị bị tố cáo#
#Sản phẩm mới của Nghiên Mị làm hỏng mặt#
Trái tim của Tống Hân Nghiên đột ngột chùng xuống, nhanh chóng nhấp vào.
Nguyên nhân rất đơn giản, có người đã dùng sản phẩm loại sẹo trừ nhăn “Hoa Nhan” của Nghiên Mị, trên mặt xảy ra vấn đề.
Nạn nhân cho biết lúc đầu “Hoa Nhan” đúng là có chút hiệu quả, nhưng ngay sau đó thì trên mặt lập tức xuất hiện ngứa ngáy châm chích, dần dần bắt đầu lở loét, còn nghiêm trọng hơn so với trước khi xóa sẹo.
Tống Hân Nghiên cau chặt mày khi nhìn thấy tấm ảnh của “Hoa Nhan” trong hot search.
Chính là sản phẩm mới mà Tống Mỹ Như đưa ra thị trường trước.
Khương Thu Mộc gọi video tới.
Tống Hân Nghiên bắt máy: “Đầu Gỗ, có muốn đi vả mặt không?”
Mặt Khương Thu Mộc đầy vẻ ngờ vực, nhưng đáy mắt lại lờ mờ có chút phấn khích: “Cậu muốn làm gì?”
Tống Hân Nghiên mím môi dưới: “Đi cùng tớ tới công ty một chuyến là biết.”
“Được!” Khương Thu Mộc dứt khoát đồng ý: “Lát nữa gặp lại.”
Trước khi rời khỏi nhà xưởng, Tống Hân Nghiên vô cùng tự tin nói với giám đốc Lý: “Ban nãy thú thật là tôi không tự tin cho lắm.”
Dù sao cũng bị trộm công thức, sản phẩm có thành phần và công hiệu giống nhau đã được ra thị trường trước.
Nếu cô không có chứng cứ chứng minh Tống Mỹ Như ăn cắp sản phẩm của mình thì sản phẩm triệt sẹo giảm nhăn của cô có khả năng sẽ không chiếm được lợi thế, còn có khả năng bị lật ngược tình thế, nói cô ăn cắp ý tưởng.
Nhưng bây giờ đã khác rồi.
Tống Hân Nghiên cười chắc nịch: “Anh chuẩn bị tinh thần tăng ca đi. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, một khi năm mươi sản phẩm thử nghiệm này ra mắt thì chưa đầy ba ngày sau sẽ phải sản xuất một lượng lớn đấy.”
Tại bệnh viện.
Tưởng Tử Hàn ra khỏi phòng phẫu thuật, vừa vào văn phòng đã thấy Cố Vũ Tùng chờ sẵn.
“Có việc gì?” Anh hỏi.
Lý Tùng Bân do dự một hồi, lập tức nghiến răng gật đầu đồng ý: “Được! Hợp tác là phải đưa lòng thành ra trước. Năm mươi cái thì năm mươi cái, chừng nào bắt đầu?”
Tống Hân Nghiên đã chuẩn bị tinh thần bị từ chối, không ngờ đối phương sẽ đồng ý.
Cô hơi sửng sốt, vui mừng cười nói: “Bây giờ có thể bắt đầu luôn.”
Hai người sát khuẩn một lần nữa rồi bước vào xưởng.
Một khi đâm đầu vào công việc thì Tống Hân Nghiên lập tức quên mình, mãi cho đến khi điện thoại không biết đã vang lên đến lần thứ mấy.
Cô giao công việc trong tay cho giám đốc Lý, tháo găng tay xuống rồi bắt máy.
“Đầu Gỗ, có chuyện gì vậy?”
“Cái con nhỏ chết tiệt này, đi lêu lổng nơi nào mà gọi điện nửa ngày cũng không bắt máy. Mau xem hot search đi, xảy ra chuyện rồi.”
Tống Hân Nghiên cau mày, vội vàng cúp máy ra khỏi xưởng.
Cô ngồi xuống khu nghỉ ngơi ở bên ngoài, tháo khẩu trang ném sang một bên, mở hot search ra.
#Nghiên Mị bị tố cáo#
#Sản phẩm mới của Nghiên Mị làm hỏng mặt#
Trái tim của Tống Hân Nghiên đột ngột chùng xuống, nhanh chóng nhấp vào.
Nguyên nhân rất đơn giản, có người đã dùng sản phẩm loại sẹo trừ nhăn “Hoa Nhan” của Nghiên Mị, trên mặt xảy ra vấn đề.
Nạn nhân cho biết lúc đầu “Hoa Nhan” đúng là có chút hiệu quả, nhưng ngay sau đó thì trên mặt lập tức xuất hiện ngứa ngáy châm chích, dần dần bắt đầu lở loét, còn nghiêm trọng hơn so với trước khi xóa sẹo.
Tống Hân Nghiên cau chặt mày khi nhìn thấy tấm ảnh của “Hoa Nhan” trong hot search.
Chính là sản phẩm mới mà Tống Mỹ Như đưa ra thị trường trước.
Khương Thu Mộc gọi video tới.
Tống Hân Nghiên bắt máy: “Đầu Gỗ, có muốn đi vả mặt không?”
Mặt Khương Thu Mộc đầy vẻ ngờ vực, nhưng đáy mắt lại lờ mờ có chút phấn khích: “Cậu muốn làm gì?”
Tống Hân Nghiên mím môi dưới: “Đi cùng tớ tới công ty một chuyến là biết.”
“Được!” Khương Thu Mộc dứt khoát đồng ý: “Lát nữa gặp lại.”
Trước khi rời khỏi nhà xưởng, Tống Hân Nghiên vô cùng tự tin nói với giám đốc Lý: “Ban nãy thú thật là tôi không tự tin cho lắm.”
Dù sao cũng bị trộm công thức, sản phẩm có thành phần và công hiệu giống nhau đã được ra thị trường trước.
Nếu cô không có chứng cứ chứng minh Tống Mỹ Như ăn cắp sản phẩm của mình thì sản phẩm triệt sẹo giảm nhăn của cô có khả năng sẽ không chiếm được lợi thế, còn có khả năng bị lật ngược tình thế, nói cô ăn cắp ý tưởng.
Nhưng bây giờ đã khác rồi.
Tống Hân Nghiên cười chắc nịch: “Anh chuẩn bị tinh thần tăng ca đi. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, một khi năm mươi sản phẩm thử nghiệm này ra mắt thì chưa đầy ba ngày sau sẽ phải sản xuất một lượng lớn đấy.”
Tại bệnh viện.
Tưởng Tử Hàn ra khỏi phòng phẫu thuật, vừa vào văn phòng đã thấy Cố Vũ Tùng chờ sẵn.
“Có việc gì?” Anh hỏi.
Bình luận facebook