• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Hồ Sơ Bí Ẩn Full Dịch 2023 (2 Viewers)

  • ho-so-bi-an-2134.html

Chương 2134: Những người biến mất (6)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
70393.png
Cổ Mạch đột ngột mất tích vào cuối năm 2012, đến tháng 4 năm sau, gần sát với thời gian nhóm Thanh Diệp đã thôi không tìm anh ta nữa



Cho nên, lúc đó Diệp Thanh đến gặp cha mẹ tôi, là vì anh ta từng muốn cứu Cổ Mạch? Tôi cảm thấy tim mình bức bối, lòng nhói đau



Sự tình không giống với suy đoán trước giờ của tôi cho lắm.



Diệp Thanh trong suy nghĩ của tôi đúng là có giai đoạn trưởng thành, giống như hầu hết mọi người đều sẽ có thay đổi rất lớn ở giai đoạn thiếu niên, thanh thiếu niên, thanh niên



Có lẽ không có giai đoạn trung niên và tuổi già, vì anh ta đã chết trước lứa tuổi ấy, bị định hình ở giai đoạn thanh niên của cuộc đời



Nhưng trước đó, hẳn phải có một số thay2đổi.



Quả thực tôi cũng đã nhìn thấy sự thay đổi của Diệp Thanh



Lần đầu gặp Ngô Linh ở núi Quảng Nguyên, Diệp Thanh là một thiếu niên ương bướng ngang ngạnh



Điều này lại khác so với những gì được viết trong nhật kí



Anh ta cư xử với những người cùng nghề không được lịch thiệp, hiền lành như cư xử với cha mẹ tôi.



Tuổi thơ tôi có lẽ đã khơi gợi lại kí ức tuổi thơ của chính anh ta, mới khiến anh ta có thái độ như vậy.



Mười năm trời là người đứng đầu Phòng Nghiên cứu Hiện tượng Quái dị Thanh Diệp, cùng bạn bè hành động



Họ từng cứu người, tiêu diệt ác ma, cũng từng thất bại, bất lực nhìn người ủy thác chết.



Đến khi bạn của chính họ mất tích, chắc chắn họ đã không thể giữ được bình tĩnh nữa



Diệp9Thanh nhớ đến tôi, đến gặp cha mẹ tôi, cũng là chuyện có thể đoán được



Nhưng tôi không có ấn tượng về chuyện này.



Kí ức của tôi đã bị bóp méo?



Hay là...



Tôi không khỏi nín thở, đọc tiếp



“Cậu ấy trình bày rất tha thiết.” “Chúng tôi không muốn để con trai làm những chuyện như vậy, nhưng cũng không cách nào từ chối thỉnh cầu của cậu ta.”



“Chúng tôi cũng đã thành thật nói cho cậu ta biết, bao nhiêu năm nay, con chúng tôi không có những biểu hiện khác thường nữa



Cả lúc Tiểu Bạch mất tích, nó cũng nhanh chóng bình thường trở lại, cũng không đưa Tiểu Bạch về



Chúng tôi không biết nó còn có thể làm được những chuyện như lúc nhỏ đã làm hay không.”



“Cậu ta có vẻ hơi thất vọng, nhưng vẫn muốn nói chuyện với chúng tôi thêm6một chút, đợi trực tiếp gặp con trai tôi.”



“Chúng tôi đã đồng ý”



“Tiệm cà phê nằm ngay trên đường con trai đi học về, chúng tôi ngồi bên cửa sổ, nhìn ra là thấy được nó ngay.”



“Đến giờ tan học thì xe cộ, người đi lại trên đường đểu động hơn, học sinh cũng đông



Chúng tôi chăm chú quan sát mãi



Chúng tôi cũng định gọi điện, kêu nó qua hẳn chỗ ấy, nhưng Diệp Thanh đã ngăn lại



Chúng tôi cũng không hiểu tại sao cậu ta lại làm thế.”



“Bà xã thoáng nhìn đã tìm ra nó



Bà xã đã thấy, nhưng không nói ngay



Tôi đang ngồi ngay bên cạnh, để ý thấy ánh mắt của bà xã, men theo đó mà nhìn thấy con trai.”



“Có lẽ bà xã đang muốn vờ như không thấy.”



“Thực ra tôi có thể cảm nhận được, Diệp Thanh cũng đang do0dự



Sau khi nghe chúng tôi nói con trai đã không dùng năng lực nữa, không có những biểu hiện khác thường nữa, cậu ta đã bắt đầu do dự rồi.”



“Nếu cậu ta chịu bỏ cuộc, đối với chúng tôi thì đó là chuyện tốt.”



“Nghĩ như vậy thì có chút ích kỉ.” “Cậu ta đã giúp chúng tôi rất nhiều, bạn cậu ta gặp nạn, chắc chắn là nạn lớn, có lẽ đã..



Cậu ta đến tìm chúng tôi, e là cũng vì đã không còn cách nào khác.” “Nhưng chúng tôi lại không thể nào thực lòng thực dạ giúp cậu ta.” “Bà xã vẫn rời ánh mắt đi, nhìn qua học sinh khác.” “Lúc đó tim tôi đập như trong trận, tôi cũng không biết có nên nói ra hay không.”



“Con trai không nhìn thấy chúng tôi.”



“Nó cũng không như những học sinh khác



Nó đang7dắt tay em gái, đeo cặp xách của mình sau lưng, đeo cặp sách của em trước ngực



Em gái nó rất vui



Thường ngày đều là mẹ bọn nó đi đón



Chiều chúng tôi nhận điện thoại của Diệp Thanh, nên đã bảo nó đón em



Con bé rất yêu anh trai



Nó cứ nói chuyện liến thoắng



Lúc con trai còn rất nhỏ, lúc những chuyện kia chưa xảy ra thì nó cũng nói nhiều lắm, rồi khoảng thời gian xảy ra chuyện trôi qua thì không mấy khi nói năng



Nó luôn lắng nghe em gái nói



Những học sinh nam nữ bên cạnh đều tụm năm tụm ba, mua đồ ăn vặt ở cửa hàng bên cạnh, đùa giỡn với nhau



Nhưng hai anh em nó thì không giống lắm.” “Khi chúng đã hoàn toàn đi qua chỗ chúng tôi, tôi mới nhận ra Diệp Thanh đã nhìn thấy nó từ lâu.”



“Cũng không biết đã nhìn thấy từ khi nào.”



“Cậu ta cứ nhìn chúng đi xa dần, không thu hồi ánh mắt lại.”



“Tôi cảm thấy mắt cậu ta hơi bất thường



Mắt rất đen, cách rất xa mà vẫn nhìn thấy màu đen ấy



Màu đen ấy sau đó đã mất, màu mắt đã trở lại bình thường



Không phải do nắng chiều chiếu lên nền mắt cậu ta mới biến thành như vậy



Thật là kỳ lạ.” “Lần đầu tiên đến gặp, cậu ta đã nói mình cũng có năng lực đặc biệt, nhưng chưa bao giờ nói đó là năng lực gì



Có lẽ chính là có thể nhìn thấy những thứ không bình thường” “Sau khi mắt đã trở lại bình thường, cậu ta có vẻ đã rơi vào hoang mang, vẻ mặt có chút thất thần.” “Hai vợ chồng cứ ngồi yên bên cạnh cậu ta.” “Có học sinh và người đi làm về vào mua đồ, kẻ ra người vào, chuông trước cửa tiệm cứ kêu mãi.” “Đến tầm khách đã vắng, cậu ta mới lên tiếng.”



“Cậu ta chào ra về



Nói thật là ngại khi làm phiền chúng tôi.”



“Tôi cũng không biết khi ấy mình đã nghĩ gì.”



“Lúc nãy trước khi ngủ, bà xã đã nói với tôi, nhìn cậu ta, bà ấy thấy vừa xót vừa đau lòng.”



“Có lẽ tôi cũng có cảm giác như vậy.” “Dẫu sao, cậu ta cũng từng giúp đỡ chúng tôi, cậu ta nhỏ tuổi hơn chúng tôi mà còn phải gánh vác nhiều như thế.” “Tôi đã gọi cậu ta nán lại, gọi xong, lại không biết nên nói gì.” “Lý tính và cảm tính, thực đấy, có thể cảm nhận thấy lý tính và cảm tính ở trong đầu của mình



Tôi không muốn con trai mình làm những chuyện này, nhưng lại muốn giúp cậu ta.”



“Cậu ta chỉ nhìn chúng tôi mỉm cười.”



“Cậu ta nói vốn dĩ chỉ là chuyện của chính họ



Suy nghĩ ban đầu của cậu ta không hề thay đổi, những người bạn của cậu ta cũng có suy nghĩ giống hệt



Chỉ liên quan đến họ thôi, hoặc là nói nhóm họ đã bó tay



Nhưng cũng không muốn khiến người khác dính vào.”



“Cậu ta nói, con trai chúng tôi được họ bảo vệ rất chu đáo, được như thế là rất tốt.” Tôi cũng biết cậu ta đã nhìn thấy gì trên người con trai mình.”



“Cậu ta cúi chào chúng tôi, rồi cảm ơn chúng tôi đã cho cậu ta cơ hội này, rồi đi ngay”



“Tôi và bà xã nhìn bóng cậu ta đi, trong lòng thực sự rất buồn.”



“Cậu ta không quay đầu lại lần nào, cũng không chút do dự, ra về rất dứt khoát.”



“Chúng tôi về đến nhà, nhìn con trai, con gái, chỉ còn cách giả vờ như không có chuyện gì cả



Trước khi ngủ, chúng tôi mới lên bàn đến chuyện này



Nhưng nói nhiều mấy cũng vô ích



Cuối cùng chúng tôi đã không vượt qua ranh giới ấy, để con trai tiếp xúc với cậu ta, đúng là rất ích kỉ



Nhưng có lẽ, ai làm cha mẹ cũng vậy cả thôi



Cũng có thể, chỉ có hai vợ chồng tôi là như thế.”



“Nếu có quả báo, nếu sau này Diệp Thanh đổi suy nghĩ, thì cứ đến tìm chúng tôi là được rồi



Đừng tìm con trai, đừng làm liên lụy đến con trai và con gái chúng tôi



Còn lại thì sao cũng được.”



Ngón tay đang đặt trên sổ nhật kí khẽ run lên.



Tôi vẫn còn nhớ lờ mờ chuyện này



Quả thực đã có một hôm, cha gửi tin nhắn cho tôi, bảo tôi tan học đi đón em gái



Do giờ tan trường khác nhau, hôm đó em gái còn ở trong lớp đợi tôi rất lâu



Lúc về đến nhà, cha mẹ vẫn chưa về



Tối đó, tôi còn gọi thức ăn ngoài, để hai anh em ăn tối



Hôm đó, Diệp Thanh chỉ nhìn hai anh em tôi đi xa dần sao?



Và cha mẹ đang ngồi ngay bên cạnh, thấp thỏm bất an đợi quyết định của Diệp Thanh



Hôm ấy là lần đầu tiên trong cuộc đời tôi đứng ở ngã tư đường



Nếu hôm ấy Diệp Thanh gọi tôi đứng lại, thì bây giờ tôi sẽ như thế nào? Người của Thanh Diệp sẽ ra sao? Và cuộc đời của cha mẹ, em gái tôi lẫn đảm Tí Còi sẽ trở nên như thế nào?



Câu trả lời, có lẽ không ai biết được.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom