Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-66
Chương 66: Xin ngươi hãy chết trận nơi sa trường (1)
Edit: Thiên
Beta: Kan Kudo
Vận khí, mũi chân dẫm lên trên chuôi trường đao, rồi dùng sức đá lên một phát bắt được chuôi đao. Lúc nâng trường đao lên, Cố Tĩnh Phong không chút do dự mà dùng toàn lực cắm vào hạ thân của mình...
"Phịch... Phịch..."
Hai thanh phi đao đánh vào phía trên thanh trường đao mà Cố Tĩnh Phong nâng lên, gan bàn tay của Cố Tĩnh Phong bị chấn động đến đau nhức, một tay lấy đao ra vì ôm hài tử nên hắn ngăn cản không kịp, đao rơi xuống đất phát ra tiếng vang.
"Chuyện đoạn tử tuyệt tôn này, tẩu tử nên tỉnh táo một chút..."
Ôn Túc nhẹ giọng, bình tĩnh nói với Thẩm Khinh Vũ đang trầm mặt.
"Đời này của hắn chỉ xứng đoạn tử tuyệt tôn! Ta là Thẩm Khinh Vũ, ngươi có thể kêu tên của ta nhưng ta không có một cái tên nào là tẩu tử!"
Giờ đây Thẩm Khinh Vũ đã không còn quan tâm Cố Tĩnh Phong có tự thiến mình hay không, liếc mắt nhìn Ôn Túc bên kia mà lên tiếng, sau đó rời đi không chút lưu luyến...
Trong thời gian một ngày, lúc Thẩm Khinh Vũ bị bắt buộc đẻ non, ở bên ngoài phòng, ngay tại căn lầu ngoài cửa thành đã xảy ra một sự tình huyên náo đến mức dư luận xôn xao. Chính là do Hải Đường ở chính chỗ này, giữa ban ngày ban mặt mà để cho đám ăn mày diễn một màn đông cung sống tập thể, trở thành trò cười cho những người trong kinh thành đang nói chuyện phiếm sau khi ăn cơm uống trà xong.
Trong đó có những người chỉ cảm thấy hả giận, đều cho rằng Hải Đường bị đối xử như vậy là xứng đáng, nhưng cũng có người đang chê cười, chê cười chính Thẩm Khinh Vũ...
Thẩm Khinh Vũ đi theo mẫu thân và huynh trưởng cùng nhau trở về Thẩm phủ, Cố Tĩnh Phong ôm hài tử đã mất đi mà quỳ gối ở bên trong phủ tướng quân, thật lâu không đứng dậy!
Thúy Vi Các trước kia là chỗ ở của Thẩm Khinh Vũ lúc chưa xuất giá, sau khi xuất giá, nơi này vẫn luôn không dùng đến, nhưng vẫn có người chịu trách nhiệm quét tước, vì thế mà chưa bao giờ có chút bụi. Khi Thẩm Khinh Vũ theo mẫu thân và huynh trưởng trở về, bên trong đã sớm có người ra đón, người nghênh đón chính là tẩu tẩu Tống Nhã Nghi, thứ nữ của nhà Tống gia tòng tam phẩm Thái Bộc tự khanh*, nay là kế thất của huynh trưởng.
(*): Thái Bộc tự là một trong sáu tự trong quan chế Lục tự. Thái bộc tự phụ trách các trách nhiệm trông coi, nuôi cấp ngựa, giữ gìn những xe ngựa của hoàng tộc (vua và các hoàng tử), và điều hành các mục súc (đồng cỏ để nuôi ngựa) trên toàn quốc.
Tòng tam phẩm là cấp bậc của Thái Bộc tự trong quan chế triều Thanh. Thái Bộc tự khanh là quan lớn trong Thái Bộc tự.
Huynh trưởng Thẩm Kính Hiên hai mươi mốt tuổi đã thành thân, người gả là đích nữ* đích tôn của Tống gia, Tống Nhã Oánh. Chỉ tiếc là ông trời không để người sống lâu, thê tử trước năm năm sau khi kết hôn vất vả lắm mới có con, nhưng không nghĩ rằng lúc sinh chỉ vì bào thai nằm không đúng mà khó sinh, sau đó một thi thể hai tính mạng.
(*): Trưởng nữ.
Huynh trưởng vì đạo hiếu mà gìn giữ ba năm, sau đó được mẫu thân làm chủ cưới vợ lẽ là thứ nữ Tống gia, Tống Nhã Nghi. Hôn nhân sau nhiều năm dưới gối đơn bạc, chỉ sinh được một nữ nhi, mà Thẩm Kính Hiên lại không háo nữ sắc, của hồi môn thông phòng* được mang tới hắn cũng chỉ nạp một người. Vì vậy tới bây giờ, trong bụng Tống Nhã Nghi mới có hài tử thứ hai.
(*): Thông phòng là tì nữ hầu hạ bên cạnh được chủ tử thu nạp làm thiếp.
Tướng mạo Tống Nhã Nghi đoan chính, không thể nói kinh diễm, nhưng nếu chăm chú nhẫn nại mà nhìn xem lần thứ hai nhan sắc đó, thì mi thanh mục tú* tựa như có một vùng Giang Nam sông nước uyển chuyển hàm xúc ở trong đó.
(*): Lông mày dài nhỏ, mắt đẹp, chỉ diện mạo đẹp đẽ.
Lúc Tố Tâm truyền lời về, nàng vốn dĩ cũng có mặt, nghe thấy chuyện Thẩm Khinh Vũ bị Hải Đường kia làm hại đến đẻ non, nàng cũng kinh ngạc không thôi.
Mấy ngày này chuyện Cố tướng quân mang về một tân hoan khiến mọi người trong nội thành huyên náo xôn xao, nghe bảo sau lần trước hai người gặp chuyện, khó khăn lắm đôi phu thê ân ái mới ổn định được vài ngày, vậy mà lại xuất hiện chuyện như vậy, cũng làm cho nàng cảm thấy vô cùng bi thương.
Có lẽ vì đều là người làm mẫu thân, nên có cảm giác đồng bệnh tương liên. Sau khi bà bà và tướng công đi ra ngoài, Tống Khả Nghi liền phân phó người trong nhà quét dọn sạch sẽ nơi ở trước kia của Thẩm Khinh Vũ, sau đó chuẩn bị đệm giường sạch sẽ, bà tử nô bộc tỳ nữ cũng đều chuẩn bị đầy đủ, làm cũng rất có tâm.
"Làm phiền tẩu tẩu đang mang thai còn chuẩn bị cho Khinh Vũ rồi, đa tạ tẩu tẩu."
Thẩm Khinh Vũ nhìn thấy nơi này sáng sủa sạch sẽ, cũng biết là công lao của ai, giương môi cười với Tống Nhã Nghi vẫn đang mang chút xót thương bên cạnh, coi như là cảm tạ.
"Người một nhà đừng nói những lời khách khí như vậy. Nếu còn thiếu cái gì, muội chỉ cần kêu người bên cạnh đến nói với tỷ, nơi đây vốn là nhà của muội, khách khí cái gì chứ! Tướng công luôn bảo với tỷ, tiểu muội là do chàng ấy một tay nuôi lớn từ nhỏ, mặc dù tỷ không so sánh được tình nghĩa giữa tướng công cùng muội, nhưng yêu ai yêu cả đường đi lối về mà. Tỷ sẽ đối xử với muội giống như tướng công đã từng vậy, bảo vệ muội, tuyệt đối không để người khác khi dễ muội."
Mang theo đau lòng và thương xót, Tống Nhã Nghi mỉm cười mà đáp lời Thẩm Khinh Vũ, Thẩm Khinh Vũ khẽ gật đầu, coi như là cảm tạ, sau đó vào phòng, nằm trên chiếc giường bát bộ làm bằng gỗ dẻ gai phủ đầy hoa văn thạch lựu. Biết rõ Thẩm Khinh Vũ sợ nóng, Tống thị đã cho người đặt những khối băng ở trong phòng và ngoài phòng, dùng để giải nóng hóng mát, trên giường thì trải một chiếc chăn làm bằng tơ tằm. Sau khi trở về, uống một chén thuốc nhỏ, không lâu sau Thẩm Khinh Vũ đã mơ mơ màng màng mà thiếp đi.
Trong mơ, hài tử của nàng vẫn còn, nàng vẫn vuốt cái bụng lớn hệt như lúc trước, chờ đợi ngày nó sinh ra...
Sau khi Thẩm Khinh Vũ quay về Thẩm phủ, cả ngày đều nằm trên giường ở Thúy Vi Các tịnh dưỡng sau khi sinh non, mà thế giới bên ngoài đã sớm gió giục mây vần.
Trong thời gian bảy ngày, Hình bộ và Đại Lý tự đã cho người âm thầm bí mật tiến hành mọi thứ, không kiêng nể gì mà lùng bắt dư đảng Đại Mạc trong toàn kinh thành, bắt đảng đồ Đại Mạc trong kinh thành vào gác ngầm để đặt giám sát. Tất cả đều truy nã kết án, trạm gác giống như mạng nhện gấp ngàn lần bình thường, giờ phút này cứ chém giết rồi chém giết, bắt giữ rồi bắt giữ, còn sống thì ở trong lao tại Đại Lý tự, không thấy mặt trời.
Mà Đại Mạc kia lấy được bộ binh đồ trong tay Cố Tĩnh Phong, còn nghe thấy Cố Tĩnh Phong vì Hải Đường mà mất đi hài tử, vô cùng tin tưởng bộ binh đồ trong tay mà không hề nghi ngờ, nhất là sau khi đã trải qua những đợt thăm dò cẩn thận, quyết định tập hợp lại, đạp phá núi sông Đại Chu!
Edit: Thiên
Beta: Kan Kudo
Vận khí, mũi chân dẫm lên trên chuôi trường đao, rồi dùng sức đá lên một phát bắt được chuôi đao. Lúc nâng trường đao lên, Cố Tĩnh Phong không chút do dự mà dùng toàn lực cắm vào hạ thân của mình...
"Phịch... Phịch..."
Hai thanh phi đao đánh vào phía trên thanh trường đao mà Cố Tĩnh Phong nâng lên, gan bàn tay của Cố Tĩnh Phong bị chấn động đến đau nhức, một tay lấy đao ra vì ôm hài tử nên hắn ngăn cản không kịp, đao rơi xuống đất phát ra tiếng vang.
"Chuyện đoạn tử tuyệt tôn này, tẩu tử nên tỉnh táo một chút..."
Ôn Túc nhẹ giọng, bình tĩnh nói với Thẩm Khinh Vũ đang trầm mặt.
"Đời này của hắn chỉ xứng đoạn tử tuyệt tôn! Ta là Thẩm Khinh Vũ, ngươi có thể kêu tên của ta nhưng ta không có một cái tên nào là tẩu tử!"
Giờ đây Thẩm Khinh Vũ đã không còn quan tâm Cố Tĩnh Phong có tự thiến mình hay không, liếc mắt nhìn Ôn Túc bên kia mà lên tiếng, sau đó rời đi không chút lưu luyến...
Trong thời gian một ngày, lúc Thẩm Khinh Vũ bị bắt buộc đẻ non, ở bên ngoài phòng, ngay tại căn lầu ngoài cửa thành đã xảy ra một sự tình huyên náo đến mức dư luận xôn xao. Chính là do Hải Đường ở chính chỗ này, giữa ban ngày ban mặt mà để cho đám ăn mày diễn một màn đông cung sống tập thể, trở thành trò cười cho những người trong kinh thành đang nói chuyện phiếm sau khi ăn cơm uống trà xong.
Trong đó có những người chỉ cảm thấy hả giận, đều cho rằng Hải Đường bị đối xử như vậy là xứng đáng, nhưng cũng có người đang chê cười, chê cười chính Thẩm Khinh Vũ...
Thẩm Khinh Vũ đi theo mẫu thân và huynh trưởng cùng nhau trở về Thẩm phủ, Cố Tĩnh Phong ôm hài tử đã mất đi mà quỳ gối ở bên trong phủ tướng quân, thật lâu không đứng dậy!
Thúy Vi Các trước kia là chỗ ở của Thẩm Khinh Vũ lúc chưa xuất giá, sau khi xuất giá, nơi này vẫn luôn không dùng đến, nhưng vẫn có người chịu trách nhiệm quét tước, vì thế mà chưa bao giờ có chút bụi. Khi Thẩm Khinh Vũ theo mẫu thân và huynh trưởng trở về, bên trong đã sớm có người ra đón, người nghênh đón chính là tẩu tẩu Tống Nhã Nghi, thứ nữ của nhà Tống gia tòng tam phẩm Thái Bộc tự khanh*, nay là kế thất của huynh trưởng.
(*): Thái Bộc tự là một trong sáu tự trong quan chế Lục tự. Thái bộc tự phụ trách các trách nhiệm trông coi, nuôi cấp ngựa, giữ gìn những xe ngựa của hoàng tộc (vua và các hoàng tử), và điều hành các mục súc (đồng cỏ để nuôi ngựa) trên toàn quốc.
Tòng tam phẩm là cấp bậc của Thái Bộc tự trong quan chế triều Thanh. Thái Bộc tự khanh là quan lớn trong Thái Bộc tự.
Huynh trưởng Thẩm Kính Hiên hai mươi mốt tuổi đã thành thân, người gả là đích nữ* đích tôn của Tống gia, Tống Nhã Oánh. Chỉ tiếc là ông trời không để người sống lâu, thê tử trước năm năm sau khi kết hôn vất vả lắm mới có con, nhưng không nghĩ rằng lúc sinh chỉ vì bào thai nằm không đúng mà khó sinh, sau đó một thi thể hai tính mạng.
(*): Trưởng nữ.
Huynh trưởng vì đạo hiếu mà gìn giữ ba năm, sau đó được mẫu thân làm chủ cưới vợ lẽ là thứ nữ Tống gia, Tống Nhã Nghi. Hôn nhân sau nhiều năm dưới gối đơn bạc, chỉ sinh được một nữ nhi, mà Thẩm Kính Hiên lại không háo nữ sắc, của hồi môn thông phòng* được mang tới hắn cũng chỉ nạp một người. Vì vậy tới bây giờ, trong bụng Tống Nhã Nghi mới có hài tử thứ hai.
(*): Thông phòng là tì nữ hầu hạ bên cạnh được chủ tử thu nạp làm thiếp.
Tướng mạo Tống Nhã Nghi đoan chính, không thể nói kinh diễm, nhưng nếu chăm chú nhẫn nại mà nhìn xem lần thứ hai nhan sắc đó, thì mi thanh mục tú* tựa như có một vùng Giang Nam sông nước uyển chuyển hàm xúc ở trong đó.
(*): Lông mày dài nhỏ, mắt đẹp, chỉ diện mạo đẹp đẽ.
Lúc Tố Tâm truyền lời về, nàng vốn dĩ cũng có mặt, nghe thấy chuyện Thẩm Khinh Vũ bị Hải Đường kia làm hại đến đẻ non, nàng cũng kinh ngạc không thôi.
Mấy ngày này chuyện Cố tướng quân mang về một tân hoan khiến mọi người trong nội thành huyên náo xôn xao, nghe bảo sau lần trước hai người gặp chuyện, khó khăn lắm đôi phu thê ân ái mới ổn định được vài ngày, vậy mà lại xuất hiện chuyện như vậy, cũng làm cho nàng cảm thấy vô cùng bi thương.
Có lẽ vì đều là người làm mẫu thân, nên có cảm giác đồng bệnh tương liên. Sau khi bà bà và tướng công đi ra ngoài, Tống Khả Nghi liền phân phó người trong nhà quét dọn sạch sẽ nơi ở trước kia của Thẩm Khinh Vũ, sau đó chuẩn bị đệm giường sạch sẽ, bà tử nô bộc tỳ nữ cũng đều chuẩn bị đầy đủ, làm cũng rất có tâm.
"Làm phiền tẩu tẩu đang mang thai còn chuẩn bị cho Khinh Vũ rồi, đa tạ tẩu tẩu."
Thẩm Khinh Vũ nhìn thấy nơi này sáng sủa sạch sẽ, cũng biết là công lao của ai, giương môi cười với Tống Nhã Nghi vẫn đang mang chút xót thương bên cạnh, coi như là cảm tạ.
"Người một nhà đừng nói những lời khách khí như vậy. Nếu còn thiếu cái gì, muội chỉ cần kêu người bên cạnh đến nói với tỷ, nơi đây vốn là nhà của muội, khách khí cái gì chứ! Tướng công luôn bảo với tỷ, tiểu muội là do chàng ấy một tay nuôi lớn từ nhỏ, mặc dù tỷ không so sánh được tình nghĩa giữa tướng công cùng muội, nhưng yêu ai yêu cả đường đi lối về mà. Tỷ sẽ đối xử với muội giống như tướng công đã từng vậy, bảo vệ muội, tuyệt đối không để người khác khi dễ muội."
Mang theo đau lòng và thương xót, Tống Nhã Nghi mỉm cười mà đáp lời Thẩm Khinh Vũ, Thẩm Khinh Vũ khẽ gật đầu, coi như là cảm tạ, sau đó vào phòng, nằm trên chiếc giường bát bộ làm bằng gỗ dẻ gai phủ đầy hoa văn thạch lựu. Biết rõ Thẩm Khinh Vũ sợ nóng, Tống thị đã cho người đặt những khối băng ở trong phòng và ngoài phòng, dùng để giải nóng hóng mát, trên giường thì trải một chiếc chăn làm bằng tơ tằm. Sau khi trở về, uống một chén thuốc nhỏ, không lâu sau Thẩm Khinh Vũ đã mơ mơ màng màng mà thiếp đi.
Trong mơ, hài tử của nàng vẫn còn, nàng vẫn vuốt cái bụng lớn hệt như lúc trước, chờ đợi ngày nó sinh ra...
Sau khi Thẩm Khinh Vũ quay về Thẩm phủ, cả ngày đều nằm trên giường ở Thúy Vi Các tịnh dưỡng sau khi sinh non, mà thế giới bên ngoài đã sớm gió giục mây vần.
Trong thời gian bảy ngày, Hình bộ và Đại Lý tự đã cho người âm thầm bí mật tiến hành mọi thứ, không kiêng nể gì mà lùng bắt dư đảng Đại Mạc trong toàn kinh thành, bắt đảng đồ Đại Mạc trong kinh thành vào gác ngầm để đặt giám sát. Tất cả đều truy nã kết án, trạm gác giống như mạng nhện gấp ngàn lần bình thường, giờ phút này cứ chém giết rồi chém giết, bắt giữ rồi bắt giữ, còn sống thì ở trong lao tại Đại Lý tự, không thấy mặt trời.
Mà Đại Mạc kia lấy được bộ binh đồ trong tay Cố Tĩnh Phong, còn nghe thấy Cố Tĩnh Phong vì Hải Đường mà mất đi hài tử, vô cùng tin tưởng bộ binh đồ trong tay mà không hề nghi ngờ, nhất là sau khi đã trải qua những đợt thăm dò cẩn thận, quyết định tập hợp lại, đạp phá núi sông Đại Chu!
Bình luận facebook