Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-924
CHƯƠNG 924:
Cô chỉ sợ anh thật sự không muốn đứa bé này, Cao Thanh Thu gấp đến độ liền nước mắt cũng rơi xuống.
Là một người mẹ, mặc dù cô còn chưa làm được mấy ngày, nhưng hiện tại đã bắt đầu thích ứng thân phận này rồi.
Đây là bảo bối của cô, cô muốn nhìn thấy nó đi tới cái thế giới này, cho nên mặc kệ Hoa Ngọc Thành nghĩ như thế nào, thuyết phục cô ra sao, cô đều không có khả năng thỏa hiệp.
Bởi vì Cao Thanh Thu giữ vững lập trường, Hoa Ngọc Thành cuối cùng miễn cưỡng đáp ứng, "Được."
Mặc dù như thế, nhưng Hoa Ngọc Thành cũng chưa hoàn toàn bỏ ý niệm này đi.
Nếu như đến lúc đó, cô quả thực không tốt hơn được, anh chỉ có thể ác tâm quyết định.
Từ trước đến giờ anh là một người nghiêm nghị, chỉ cần là chuyện tốt cho cô thì có lúc,anh thậm chí sẽ không nghe ý nghĩ của cô.
-
Ngày hôm sau, Cao Thanh Thu buộc bản thân mình đi ra ngoài đi dạo, bởi vì Kỷ Minh Viễn nói với cô, Cao Thanh Thu biết, nếu mình tiếp tục như vậy nữa, khả năng thật sự sẽ phải sinh non.
Cho nên dù là thân thể không có khí lực, cô vẫn kiên trì ra đi tản bộ, muốn hóa giải một chút triệu chứng.
Trương Tâm Dao đỡ Cao Thanh Thu, nói: "Rất khó chịu phải không?"
Chỉ nhìn Cao Thanh Thu thôi cũng đã thấy khổ sở rồi.
Cao Thanh Thu nói: "Cũng bình thường thôi."
Bởi vì Hoa Ngọc Thành từng có ý định đáng sợ như vậy, cho nên hiện tại Cao Thanh Thu cũng không dám để cho Hoa Ngọc Thành thấy cô có bao nhiêu khổ sở, chỉ hy vọng mình có thể nhanh chóng tốt lên.
Nếu không, đứa con thật sự mất đi, cô có muốn khóc cũng không có nước mắt mà khóc.
Hoa Ngọc Thành đi theo sau lưng hai người họ, lẳng lặng nhìn lấy bộ dáng yếu ớt của vợ mình, cô rõ ràng rất khó chịu, nhưng vì Bảo Bảo, lại cố gắng như vậy.
Anh cũng không nói chuyện, chẳng qua chỉ lẳng lặng đi theo sau lưng bọn họ.
Cao Thanh Thu tản bộ trở lại phòng bệnh thì bà Hoa tới.
bà Hoa mấy ngày nay đều tới đây, chỉ là ở trong bệnh viện phụng bồi Cao Thanh Thu, nửa thời gian vẫn là Hoa Ngọc Thành.
bà Hoa nhìn Hoa Ngọc Thành một cái, "Ngọc Thành, con đi ra một chút"
Tựa hồ là có lời muốn nói với Hoa Ngọc Thành, nhưng không tiện để cho Cao Thanh Thu nghe được.
Cao Thanh Thu nhìn lấy bóng lưng của bọn họ, cũng không hỏi chỉ bảo Dao Dao đem điện thoại của cô cầm tới.
Ngoài cửa, bà Hoa nhìn lấy Hoa Ngọc Thành, không thể tin được tin tức mình nghe được, "Nghe nói con muốn cho Thanh Thu sinh non?"
Hoa Ngọc Thành nói: "Tạm thời còn chưa quyết định, chỉ có điều tình hình hiện tại rất xấu, nếu như quả thực không chịu được, con sẽ cân nhắc."
Anh cũng không muốn gạt mẹ mình, dứt khoát nói trước để cho bà chuẩn bị tâm lý.
Anh cũng không muốn gạt mẹ mình, dứt khoát nói trước để cho bà chuẩn bị tâm lý.
bà Hoa nói: "Có nghiêm trọng như vậy không? Lúc trước chị con ôm nghén Đinh Cẩn cũng bị như vậy: Chỉ nôn ói thời gian đầu thôi, nhưng sau này sẽ khá hơn."
Hoa Ngọc Thành nhìn lấy mẹ mình, "Mỗi người sẽ có thể trạng khác nhau, phản ứng của Thanh Thu rất nguy hiểm."
Không phải là không có cách nào thì anh cũng sẽ không đưa ra quyết định này.
Dù bản thân anh cũng rất chờ mong đứa bé này.
bà Hoa nhìn lấy Hoa Ngọc Thành, phát hiện ánh mắt con trai mình nhìn Cao Thanh Thu rất nặng nề, thở dài một cái, trở về phòng bệnh.
Mặc dù bà Hoa không nỡ bỏ đứa bé này, nhưng cũng không ở ngay trước mặt Cao Thanh Thu nói cái gì.
Mặc dù bà Hoa không nỡ bỏ đứa bé này, nhưng cũng không ở ngay trước mặt Cao Thanh Thu nói cái gì.
Nếu như đến lúc đó tình huống thật sự rất nghiêm trọng, vì Cao Thanh Thu, đó cũng là chuyện không có cách nào khác.
-
Ngày hôm sau, khí trời tốt, từ cửa sổ nhìn ra ngoài, có thể nhìn thấy mặt trời bên ngoài, ánh nắng rực rỡ.
bà Cao cùng Tôn Tình sang đây xem Cao Thanh Thu thế nào, đây là lần đầu tiên sau khi Cao Thanh Thu mang thai phải nằm viện, nhà mẹ sang đây thăm cô.
Nghĩ đến Cao Thanh Thu mang thai con của nhà họ Hoa, nghĩ tới sau khi đứa con này được sinh ra, sau đó không bao giờ phải lo lắng địa vị Cao Thanh Thu tại nhà họ Hoa nữa, cũng không lo lắng quan hệ của Cao Thanh Thu với Hoa Ngọc Thành sẽ rạn nứt, bà Cao liền rất vui vẻ.
Bà ta cũng không so đo Cao Thanh Thu trước đây đối xử với mình thế nào.
Cô chỉ sợ anh thật sự không muốn đứa bé này, Cao Thanh Thu gấp đến độ liền nước mắt cũng rơi xuống.
Là một người mẹ, mặc dù cô còn chưa làm được mấy ngày, nhưng hiện tại đã bắt đầu thích ứng thân phận này rồi.
Đây là bảo bối của cô, cô muốn nhìn thấy nó đi tới cái thế giới này, cho nên mặc kệ Hoa Ngọc Thành nghĩ như thế nào, thuyết phục cô ra sao, cô đều không có khả năng thỏa hiệp.
Bởi vì Cao Thanh Thu giữ vững lập trường, Hoa Ngọc Thành cuối cùng miễn cưỡng đáp ứng, "Được."
Mặc dù như thế, nhưng Hoa Ngọc Thành cũng chưa hoàn toàn bỏ ý niệm này đi.
Nếu như đến lúc đó, cô quả thực không tốt hơn được, anh chỉ có thể ác tâm quyết định.
Từ trước đến giờ anh là một người nghiêm nghị, chỉ cần là chuyện tốt cho cô thì có lúc,anh thậm chí sẽ không nghe ý nghĩ của cô.
-
Ngày hôm sau, Cao Thanh Thu buộc bản thân mình đi ra ngoài đi dạo, bởi vì Kỷ Minh Viễn nói với cô, Cao Thanh Thu biết, nếu mình tiếp tục như vậy nữa, khả năng thật sự sẽ phải sinh non.
Cho nên dù là thân thể không có khí lực, cô vẫn kiên trì ra đi tản bộ, muốn hóa giải một chút triệu chứng.
Trương Tâm Dao đỡ Cao Thanh Thu, nói: "Rất khó chịu phải không?"
Chỉ nhìn Cao Thanh Thu thôi cũng đã thấy khổ sở rồi.
Cao Thanh Thu nói: "Cũng bình thường thôi."
Bởi vì Hoa Ngọc Thành từng có ý định đáng sợ như vậy, cho nên hiện tại Cao Thanh Thu cũng không dám để cho Hoa Ngọc Thành thấy cô có bao nhiêu khổ sở, chỉ hy vọng mình có thể nhanh chóng tốt lên.
Nếu không, đứa con thật sự mất đi, cô có muốn khóc cũng không có nước mắt mà khóc.
Hoa Ngọc Thành đi theo sau lưng hai người họ, lẳng lặng nhìn lấy bộ dáng yếu ớt của vợ mình, cô rõ ràng rất khó chịu, nhưng vì Bảo Bảo, lại cố gắng như vậy.
Anh cũng không nói chuyện, chẳng qua chỉ lẳng lặng đi theo sau lưng bọn họ.
Cao Thanh Thu tản bộ trở lại phòng bệnh thì bà Hoa tới.
bà Hoa mấy ngày nay đều tới đây, chỉ là ở trong bệnh viện phụng bồi Cao Thanh Thu, nửa thời gian vẫn là Hoa Ngọc Thành.
bà Hoa nhìn Hoa Ngọc Thành một cái, "Ngọc Thành, con đi ra một chút"
Tựa hồ là có lời muốn nói với Hoa Ngọc Thành, nhưng không tiện để cho Cao Thanh Thu nghe được.
Cao Thanh Thu nhìn lấy bóng lưng của bọn họ, cũng không hỏi chỉ bảo Dao Dao đem điện thoại của cô cầm tới.
Ngoài cửa, bà Hoa nhìn lấy Hoa Ngọc Thành, không thể tin được tin tức mình nghe được, "Nghe nói con muốn cho Thanh Thu sinh non?"
Hoa Ngọc Thành nói: "Tạm thời còn chưa quyết định, chỉ có điều tình hình hiện tại rất xấu, nếu như quả thực không chịu được, con sẽ cân nhắc."
Anh cũng không muốn gạt mẹ mình, dứt khoát nói trước để cho bà chuẩn bị tâm lý.
Anh cũng không muốn gạt mẹ mình, dứt khoát nói trước để cho bà chuẩn bị tâm lý.
bà Hoa nói: "Có nghiêm trọng như vậy không? Lúc trước chị con ôm nghén Đinh Cẩn cũng bị như vậy: Chỉ nôn ói thời gian đầu thôi, nhưng sau này sẽ khá hơn."
Hoa Ngọc Thành nhìn lấy mẹ mình, "Mỗi người sẽ có thể trạng khác nhau, phản ứng của Thanh Thu rất nguy hiểm."
Không phải là không có cách nào thì anh cũng sẽ không đưa ra quyết định này.
Dù bản thân anh cũng rất chờ mong đứa bé này.
bà Hoa nhìn lấy Hoa Ngọc Thành, phát hiện ánh mắt con trai mình nhìn Cao Thanh Thu rất nặng nề, thở dài một cái, trở về phòng bệnh.
Mặc dù bà Hoa không nỡ bỏ đứa bé này, nhưng cũng không ở ngay trước mặt Cao Thanh Thu nói cái gì.
Mặc dù bà Hoa không nỡ bỏ đứa bé này, nhưng cũng không ở ngay trước mặt Cao Thanh Thu nói cái gì.
Nếu như đến lúc đó tình huống thật sự rất nghiêm trọng, vì Cao Thanh Thu, đó cũng là chuyện không có cách nào khác.
-
Ngày hôm sau, khí trời tốt, từ cửa sổ nhìn ra ngoài, có thể nhìn thấy mặt trời bên ngoài, ánh nắng rực rỡ.
bà Cao cùng Tôn Tình sang đây xem Cao Thanh Thu thế nào, đây là lần đầu tiên sau khi Cao Thanh Thu mang thai phải nằm viện, nhà mẹ sang đây thăm cô.
Nghĩ đến Cao Thanh Thu mang thai con của nhà họ Hoa, nghĩ tới sau khi đứa con này được sinh ra, sau đó không bao giờ phải lo lắng địa vị Cao Thanh Thu tại nhà họ Hoa nữa, cũng không lo lắng quan hệ của Cao Thanh Thu với Hoa Ngọc Thành sẽ rạn nứt, bà Cao liền rất vui vẻ.
Bà ta cũng không so đo Cao Thanh Thu trước đây đối xử với mình thế nào.
Bình luận facebook