Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Người Tình Mất Trí-113
Người Tình Mất Trí - Chương 51 - 1: Sự bảo vệ của Lý Dật Hiên (1)
Vương Tĩnh Dư và Lý Giai Tuệ đều kinh ngạc tròn mắt nhìn Lý Dật Hiên đặt chân vào phòng với máy ghi âm cầm trên tay, tay còn lại thoải mái cho vào túi quần
Anh đã thay áo sơ mi và khoác ghi-lê ngay khi vừa rời khỏi bệnh viện để đến khách sạn, màu nâu đen của bộ âu phục nhất nhất tôn lên khí tức lạnh lùng điềm tĩnh Lý Giai Tuệ chưa bao giờ thấy anh trai mình như thế này trước đây Người đàn ông với phong thái luôn ôn nhu hoà nhã có phần hơi yếu đuối trước kia toàn bị cô ăn hiếp, nay lại trở thành cứu nhân của cô, mạnh mẽ, quyết đoán, đáng tin Cô nhất thời câm lặng không biết nói lời nào cho phải, lãng tránh mím môi xấu hổ
"Mày! Mày rốt cuộc là kẻ nào? Tại sao lại có thể biết được nơi này?"
Lý Dật Hiên hờ hững không đáp, anh cho máy ghi âm vào lại túi quần, đi đến chỗ Vương Tĩnh Dư đang ôm Lý Giai Tuệ, ngồi xuống trước mặt cô xoa đầu, hỏi: "Có sao không?"
"Hiên! Em" Lý Giai Tuệ muốn trả lời nhưng không hiểu sao cổ họng lại không phát ra thành tiếng, dường như đâu đó vẫn còn lòng tự trọng quá cao ngăn cản cô mở miệng
"Thật hết cách!" Lý Dật Hiên thở dài bất lực, anh biết rõ cô em gái ương ngạnh này nhất thời sao có thể tiếp nhận anh Anh không buồn, chỉ là cảm thấy cô ấy quá cứng đầu Thở dài vì cái "tôi" trong cô ấy quá lớn Anh vỗ nhẹ lên đỉnh đầu Lý Giai Tuệ hai cái, mỉm cười "Ba đang đợi em ở nhà cùng dùng cơm Từ lúc em về nước chẳng mấy hôm ở nhà, không đi diễn thì cũng quay quảng cáo, ông ấy rất nhớ em, xong việc anh đưa em về"
Lý Giai Tuệ ngẩng đầu nhìn anh, nước mắt trong cô lại lần nữa muốn bật ra vì sự ấm áp dịu dàng của Lý Dật Hiên trao cho cô, nó như một vầng sáng bao quanh che chở cô khỏi những tổn thương đau khổ Giống như Vương Tĩnh Dư, người anh trai này yêu cô một cách toàn vẹn chân thành!
"Sao Hiên biết em ở đây?" Cô kiềm lại sự yếu đuối, giọng hỏi anh hơi run
"Anh không yên tâm nên đi tìm theo vị trí GPS phát ra trên điện thoại của em Đến được đây thì nghe thấy em bị người khác ức hiếp Khổ cho em rồi"
"Tại sao lại tìm em? Em đâu có nói cho anh biết em sẽ đi đâu, làm gì?"
"Ngốc! Đừng quên anh trai em là ai, anh phán đoán dựa vào đôi mắt tinh tường của một giáo sư và cả dự cảm của một người anh trai! Hôm nay em ôm Tĩnh Dư khóc thế nào anh đều thấy cả rồi Sau khi em nhận được cuộc điện thoại trong phòng phẫu thuật anh đã thấy em rất lạ, thái độ của em tuy điềm tĩnh nhưng đôi mắt xinh đẹp này lại hiện lên nỗi lo âu khó tả Anh quan sát được" Lý Dật Hiên chỉ tay vào đôi mắt màu khói đang rưng lệ lã chã, từng lời nói của anh làm Lý Giai Tuệ xúc động không kiềm được nước mắt "Anh vẫn luôn để tâm tới cô em gái bướng bỉnh như em đấy"
Lý Dật Hiên xoa đầu cô làm rối lơ xơ vài sợi tóc trên đỉnh đầu Cô dúi đầu híp mắt đón nhận hơi ấm từ bàn tay to lớn ấy chạm vào da đầu mình, bất giác như một đứa trẻ, cô đặt tay lên tay anh, khẽ gọi: "Anh"
Vương Tĩnh Dư tròn mắt, Lý Dật Hiên thoáng sững sờ, anh gật đầu, dập tắt nụ cười ôn hoà, nhướng mày nhìn Vương Tĩnh Dư: "Giải quyết một chút nhỉ? Anh trông chừng Giai Tuệ nhé?"
"Nhất định rồi!"
Lý Dật Hiên buông hai tay khỏi vai Lý Giai Tuệ, khom người đứng dậy bước đến trước mặt Tống Gia Viễn Anh nhấn nút mở cuộn băng ghi âm, cuộc đối thoại ngay lập tức phát lên không xót một câu Tống Gia Viễn nghiến răng, định vung tay dành lấy nhưng Lý Dật Hiên đã đoán trước Anh bước ra sau né tránh, nhấn nút tắt, ung dung cho vào túi khoác bên trong của áo ghi-lê
"Mày là ai?"
"Con trai ông trùm giải trí Đế hoàng, anh trai của Lý Giai Tuệ, Lý Dật Hiên!"
Tống Gia Viễn mặt mày tối sầm, hắn thu lại vẻ bỡn cợt, lạnh giọng lên tiếng: "Hừ! Ghi âm được thì sao? Nếu các người dám tung đoạn ghi âm này ra, tôi sẽ tiết lộ bí mật của Lý Giai Tuệ từng dùng 'quy tắc ngầm' leo lên giường chủ tịch công ty điện ảnh để thượng vị Mày dám làm ảnh hưởng đến danh tiếng của cô em gái bé bỏng này sao? Ảnh hưởng đến công ty Đế hoàng của lão già ư?"
"Tất cả những hình ảnh hay ý đồ xấu xa anh muốn uy hiếp Giai Tuệ đều đang ở đây" Dật Hiên lấy trong túi áo ra một cái USB, anh đưa nó lên trước mặt Tống Gia Viễn, hắn toát mồ hôi lạnh, đích thực đây là thứ hắn đã dùng để nắm chuôi các ngôi sao lớn - bí mật "thượng vị" Lý Giai Tuệ lại là ảnh hậu nổi tiếng, sự tác động càng lớn!
"Tại sao anh Hiên lại có?" Lý Giai Tuệ thấy cái USB thì kích động, cô hét lên "Anh ấy đã xem qua hết rồi ư? Rốt cuộc bên trong chứa những gì? Mình không muốn anh ấy thấy mình nhục nhã như vậy"
"Tuệ, bình tĩnh đi em!" Vương Tĩnh Dư nắm tay cô kìm lại
"Anh có chút khuất mắt về chuyện em sang Mỹ nên đã nhờ Tước cho người điều tra Trong số đó có một người tên Trình Hạo Nhiên, cũng giống như Mã Tuấn An là cánh tay đắc lực của cậu ấy đã điều tra ra được Trình Hạo Nhiên có một người bạn làm trong tổ chức chuyên đánh cắp thuê các tư liệu, anh đã mượn danh Tước thuê người của tổ chức này lấy cắp cái USB ngay khi biết được Jason, đối thủ của công ty đang cạnh tranh với Thiên Tước lại chính là ông chủ công ty giải trí mà em đã ký hợp đồng"
"Nói như vậy Dạ cũng đã biết hết mọi chuyện, tất cả chỉ là mọi người giấu em, âm thầm bảo vệ em?"
"Ừm! Dù sao Tĩnh Dư, anh, Tước và em, cả bốn chúng ta đều lớn lên cùng nhau Em chính là cô em gái xinh đẹp đáng yêu nhất của tụi anh, tụi anh bảo vệ em là đương nhiên" Lý Dật Hiên ngoái đầu nhìn cô, miệng hơi cong nhưng không cười
"Tuệ? Em định làm gì?" Vương Tĩnh Dư lo lắng hỏi khi thấy Lý Giai Tuệ thở dốc nặng nề
Lý Giai Tuệ cắn răng, nắm chặt hai tay thành cùm, cô gạt tay Vương Tĩnh Dư ý muốn anh tránh sang, bước lên trước định nói gì đó thì đột ngột cổ họng nghẹn cứng, cô toát mồ hôi trợn tròn mắt kinh hãi, lắp bắp chỉ tay run run nói: "Anh anh"
"Dật Hiên cẩn thận!"
Trông biểu cảm quá đỗi sợ hãi của Lý Giai Tuệ, cùng lúc nghe tiếng Vương Tĩnh Dư hét lên kích động, Lý Dật Hiên cảnh giác quay ngoắc đầu lại, bàng hoàng nhìn thấy Tống Gia Viễn đang chĩa súng vào mình
Vương Tĩnh Dư và Lý Giai Tuệ đều kinh ngạc tròn mắt nhìn Lý Dật Hiên đặt chân vào phòng với máy ghi âm cầm trên tay, tay còn lại thoải mái cho vào túi quần
Anh đã thay áo sơ mi và khoác ghi-lê ngay khi vừa rời khỏi bệnh viện để đến khách sạn, màu nâu đen của bộ âu phục nhất nhất tôn lên khí tức lạnh lùng điềm tĩnh Lý Giai Tuệ chưa bao giờ thấy anh trai mình như thế này trước đây Người đàn ông với phong thái luôn ôn nhu hoà nhã có phần hơi yếu đuối trước kia toàn bị cô ăn hiếp, nay lại trở thành cứu nhân của cô, mạnh mẽ, quyết đoán, đáng tin Cô nhất thời câm lặng không biết nói lời nào cho phải, lãng tránh mím môi xấu hổ
"Mày! Mày rốt cuộc là kẻ nào? Tại sao lại có thể biết được nơi này?"
Lý Dật Hiên hờ hững không đáp, anh cho máy ghi âm vào lại túi quần, đi đến chỗ Vương Tĩnh Dư đang ôm Lý Giai Tuệ, ngồi xuống trước mặt cô xoa đầu, hỏi: "Có sao không?"
"Hiên! Em" Lý Giai Tuệ muốn trả lời nhưng không hiểu sao cổ họng lại không phát ra thành tiếng, dường như đâu đó vẫn còn lòng tự trọng quá cao ngăn cản cô mở miệng
"Thật hết cách!" Lý Dật Hiên thở dài bất lực, anh biết rõ cô em gái ương ngạnh này nhất thời sao có thể tiếp nhận anh Anh không buồn, chỉ là cảm thấy cô ấy quá cứng đầu Thở dài vì cái "tôi" trong cô ấy quá lớn Anh vỗ nhẹ lên đỉnh đầu Lý Giai Tuệ hai cái, mỉm cười "Ba đang đợi em ở nhà cùng dùng cơm Từ lúc em về nước chẳng mấy hôm ở nhà, không đi diễn thì cũng quay quảng cáo, ông ấy rất nhớ em, xong việc anh đưa em về"
Lý Giai Tuệ ngẩng đầu nhìn anh, nước mắt trong cô lại lần nữa muốn bật ra vì sự ấm áp dịu dàng của Lý Dật Hiên trao cho cô, nó như một vầng sáng bao quanh che chở cô khỏi những tổn thương đau khổ Giống như Vương Tĩnh Dư, người anh trai này yêu cô một cách toàn vẹn chân thành!
"Sao Hiên biết em ở đây?" Cô kiềm lại sự yếu đuối, giọng hỏi anh hơi run
"Anh không yên tâm nên đi tìm theo vị trí GPS phát ra trên điện thoại của em Đến được đây thì nghe thấy em bị người khác ức hiếp Khổ cho em rồi"
"Tại sao lại tìm em? Em đâu có nói cho anh biết em sẽ đi đâu, làm gì?"
"Ngốc! Đừng quên anh trai em là ai, anh phán đoán dựa vào đôi mắt tinh tường của một giáo sư và cả dự cảm của một người anh trai! Hôm nay em ôm Tĩnh Dư khóc thế nào anh đều thấy cả rồi Sau khi em nhận được cuộc điện thoại trong phòng phẫu thuật anh đã thấy em rất lạ, thái độ của em tuy điềm tĩnh nhưng đôi mắt xinh đẹp này lại hiện lên nỗi lo âu khó tả Anh quan sát được" Lý Dật Hiên chỉ tay vào đôi mắt màu khói đang rưng lệ lã chã, từng lời nói của anh làm Lý Giai Tuệ xúc động không kiềm được nước mắt "Anh vẫn luôn để tâm tới cô em gái bướng bỉnh như em đấy"
Lý Dật Hiên xoa đầu cô làm rối lơ xơ vài sợi tóc trên đỉnh đầu Cô dúi đầu híp mắt đón nhận hơi ấm từ bàn tay to lớn ấy chạm vào da đầu mình, bất giác như một đứa trẻ, cô đặt tay lên tay anh, khẽ gọi: "Anh"
Vương Tĩnh Dư tròn mắt, Lý Dật Hiên thoáng sững sờ, anh gật đầu, dập tắt nụ cười ôn hoà, nhướng mày nhìn Vương Tĩnh Dư: "Giải quyết một chút nhỉ? Anh trông chừng Giai Tuệ nhé?"
"Nhất định rồi!"
Lý Dật Hiên buông hai tay khỏi vai Lý Giai Tuệ, khom người đứng dậy bước đến trước mặt Tống Gia Viễn Anh nhấn nút mở cuộn băng ghi âm, cuộc đối thoại ngay lập tức phát lên không xót một câu Tống Gia Viễn nghiến răng, định vung tay dành lấy nhưng Lý Dật Hiên đã đoán trước Anh bước ra sau né tránh, nhấn nút tắt, ung dung cho vào túi khoác bên trong của áo ghi-lê
"Mày là ai?"
"Con trai ông trùm giải trí Đế hoàng, anh trai của Lý Giai Tuệ, Lý Dật Hiên!"
Tống Gia Viễn mặt mày tối sầm, hắn thu lại vẻ bỡn cợt, lạnh giọng lên tiếng: "Hừ! Ghi âm được thì sao? Nếu các người dám tung đoạn ghi âm này ra, tôi sẽ tiết lộ bí mật của Lý Giai Tuệ từng dùng 'quy tắc ngầm' leo lên giường chủ tịch công ty điện ảnh để thượng vị Mày dám làm ảnh hưởng đến danh tiếng của cô em gái bé bỏng này sao? Ảnh hưởng đến công ty Đế hoàng của lão già ư?"
"Tất cả những hình ảnh hay ý đồ xấu xa anh muốn uy hiếp Giai Tuệ đều đang ở đây" Dật Hiên lấy trong túi áo ra một cái USB, anh đưa nó lên trước mặt Tống Gia Viễn, hắn toát mồ hôi lạnh, đích thực đây là thứ hắn đã dùng để nắm chuôi các ngôi sao lớn - bí mật "thượng vị" Lý Giai Tuệ lại là ảnh hậu nổi tiếng, sự tác động càng lớn!
"Tại sao anh Hiên lại có?" Lý Giai Tuệ thấy cái USB thì kích động, cô hét lên "Anh ấy đã xem qua hết rồi ư? Rốt cuộc bên trong chứa những gì? Mình không muốn anh ấy thấy mình nhục nhã như vậy"
"Tuệ, bình tĩnh đi em!" Vương Tĩnh Dư nắm tay cô kìm lại
"Anh có chút khuất mắt về chuyện em sang Mỹ nên đã nhờ Tước cho người điều tra Trong số đó có một người tên Trình Hạo Nhiên, cũng giống như Mã Tuấn An là cánh tay đắc lực của cậu ấy đã điều tra ra được Trình Hạo Nhiên có một người bạn làm trong tổ chức chuyên đánh cắp thuê các tư liệu, anh đã mượn danh Tước thuê người của tổ chức này lấy cắp cái USB ngay khi biết được Jason, đối thủ của công ty đang cạnh tranh với Thiên Tước lại chính là ông chủ công ty giải trí mà em đã ký hợp đồng"
"Nói như vậy Dạ cũng đã biết hết mọi chuyện, tất cả chỉ là mọi người giấu em, âm thầm bảo vệ em?"
"Ừm! Dù sao Tĩnh Dư, anh, Tước và em, cả bốn chúng ta đều lớn lên cùng nhau Em chính là cô em gái xinh đẹp đáng yêu nhất của tụi anh, tụi anh bảo vệ em là đương nhiên" Lý Dật Hiên ngoái đầu nhìn cô, miệng hơi cong nhưng không cười
"Tuệ? Em định làm gì?" Vương Tĩnh Dư lo lắng hỏi khi thấy Lý Giai Tuệ thở dốc nặng nề
Lý Giai Tuệ cắn răng, nắm chặt hai tay thành cùm, cô gạt tay Vương Tĩnh Dư ý muốn anh tránh sang, bước lên trước định nói gì đó thì đột ngột cổ họng nghẹn cứng, cô toát mồ hôi trợn tròn mắt kinh hãi, lắp bắp chỉ tay run run nói: "Anh anh"
"Dật Hiên cẩn thận!"
Trông biểu cảm quá đỗi sợ hãi của Lý Giai Tuệ, cùng lúc nghe tiếng Vương Tĩnh Dư hét lên kích động, Lý Dật Hiên cảnh giác quay ngoắc đầu lại, bàng hoàng nhìn thấy Tống Gia Viễn đang chĩa súng vào mình
Bình luận facebook