Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 154 - Chương 154 NÓI MẤY CÂU EM TAI NGHE XEM NÀO
Chương 154 NÓI MẤY CÂU EM TAI NGHE XEM NÀO
Thịnh Đường ngước mắt lên, buông một tiếng thở dài nặng nề: “Không phải vậy. Vương Diễm chưa bao giờ kể xấu chuyện gì về bạn gái của anh ấy trước mặt em cả. Bạn gái anh ấy em cũng biết, là một đàn em nhỏ hơn anh ấy một khóa. Tình cảm của họ thắm thiết lắm. Mới đợt trước thôi anh ấy còn nhờ em giúp anh ấy đưa ra ý tưởng, anh ấy muốn cầu hôn mà.”
Câu nói này quả thực vượt ra ngoài định liệu của Giang Chấp. Anh mím môi, ánh mắt rất ngượng ngập, nhất thời cũng không biết nên nói gì mới phải. Ngược lại, Thịnh Đường tiếp tục bổ sung những lời ban nãy chưa nói xong: “Thế nên lúc trước em mới nói, nếu muốn tiền bạc thì em không phải Trình Tần; còn muốn nhan sắc, thì người ta có bạn gái rồi mà.”
Giang Chấp trầm mặc một lúc rất lâu, cúi đầu lục tìm cây bút từ trong túi đựng dụng cụ ra. Thịnh Đường nhanh tay nhanh mắt, trước khi ngón tay anh kịp chạm vào, cô đã đưa cho anh bằng hai tay, biểu cảm rất “chân chó”: “Sư phụ, mời sư phụ dùng.”
Giang Chấp liếc nhìn cô rất nhanh, không nói năng gì, cầm lấy cây bút. Thịnh Đường lại tiếp tục cực kỳ tinh mắt, đưa chất kết dinh tính dầu ra trước mặt anh: “Sư phụ, hôm qua anh nói hôm nay sẽ dán thếp vàng cho tượng, sẽ bắt đầu ngay bây giờ sao?”
Một bức bích họa sau khi được tô màu và rắc bột, những người thợ cổ đại còn phổ biến sử dụng vàng bạc, vừa tăng thêm được màu sắc cho bích họa, vừa là một phương pháp trang trí. Dùng thếp làm từ vàng dính lên bích họa là một cách làm thường gặp. Ví dụ như trong số các bức bích họa của Đôn Hoàng có không ít bức được dán thếp vàng. Nhưng từ rất lâu trước đây trong thời kỳ dựng nước, hang đá Đôn Hoàng ở trong trạng thái chưa được bảo tồn, rất nhiều thếp vàng trên bích họa trong hang đá và trên các pho tượng thường bị đánh cắp. Thế nên hiện nay trong hang đá có một số pho tượng bị khiếm khuyết, bị tổn hại cũng là vì nguyên nhân này. Có pho tượng thậm chí còn mất nguyên phần đầu. Có những bức bích họa được dán thếp vàng lại càng bị cạy đi mất cả mảng.
Pho tượng trong hang số 0 cũng được sử dụng công nghệ dán thếp vàng, điểm xuyết trên phần anh lạc (vòng cổ). Khi Thịnh Đường tiếp nhận để làm phương án khôi phục, cô từng nghiên cứu trên một khối lượng tài liệu đồ sộ cũng như so sánh với những pho tượng tương đồng cùng thời kỳ và cho rằng phần bị khiếm khuyết trên anh lạc chính là thếp vàng.
Suy nghĩ này cũng đã nhận được sự ủng hộ và đồng tình của Giang Chấp, hơn nữa nhìn nhận tình hình khiếm khuyết, anh phán đoán thếp vàng được sử dụng vàng kim tuyến chứ không phải vàng ròng. Tuy rằng vàng ròng thông thường hay được sử dụng trong nhà, nhưng vàng kim tuyến lại có chất lượng tốt hơn ở một mức độ tương
đối. Nhìn từ sự đặc biệt của hang số 0 thì khả năng phần thếp vàng trên pho tượng được làm từ vàng kim tuyến là cao hơn cả.
Thịnh Đường không nhớ nhầm, hôm nay quả thực Giang Chấp phải làm phần khôi phục thếp vàng. Nhìn nụ cười nịnh nọt cộng thêm sự tinh ranh của cô là anh lại muốn cười. Chắc là cuộc nói chuyện lần trước đã có chút tác dụng, cô ít nhiều đã giữ lại cho mình một chút lý trí. Ít nhất thì cả ngày nay không còn luôn miệng gọi anh là Fan thần, Fan thần nữa.
Vấn đề là…
Đâu ra cả ngày.
Quá nửa thời gian của một ngày cô đã dành cho vị đàn anh đó.
Cộng thêm việc vốn dĩ là một chuyện anh chiếm phần lý nhiều hơn, kết quả lại bị Thịnh Đường vả mặt bôm bốp, còn vả rất đường hoàng, rất ngang nhiên, không cần miêu tả cũng biết Giang Chấp mất mặt dường nào. Bây giờ cho dù cô có cười “thân thiện” đến đâu, chỉ cần nghĩ đến chuyện lúc này cô đã nói đỡ cho Vương Diễm là lòng anh nghẹn lại.
“Muốn học sao?” Giang Chấp bóp phần keo tính dầu ra, hỏi nửa đùa nửa thật.
Thịnh Đường ghé sát về phía trước: “Vâng vâng, muốn học.”
Công nghệ dán vàng có thể nói là rất kỳ công. Tạm thời chưa tính tới sự chuyên nghiệp trong việc chọn nguyên liệu, từ việc chế tác nguyên liệu, công cụ và phương thức dùng để dán thếp vàng… tất cả những phần này đều không thể học được từ bất kỳ cuốn sách nào cả. Đồng thời bản thân người truyền thụ phương pháp có tay nghề kém hay giỏi cũng có thể ảnh hưởng trực tiếp tới người tiếp thu.
Giang Chấp nói từ tốn: “Nói mấy câu êm tai nghe xem nào.”
Còn cần nghe lời ngọt ngào à… Loại người gì không biết. Khoảng thời gian này cô đâu có ít nói những câu ngọt ngào, cô đã khen anh tới mức trở thành người chỉ có dưới đất, không có trên trời rồi… À không đúng, phải là chỉ có trên trời, không có dưới đất mới phải. Sau đó anh lại nói với cô: Đường Tiểu Thất, em phải trở về là chính mình.
Bây giờ lại bắt cô khen anh?
Việc này dễ thôi, dù sao thì sự sùng bái của cô cũng là thật lòng, những câu êm tai cô nhiều không kể xiết.
Thịnh Đường lại tiếp xúc sấn sát tới, hắng giọng: “Fan thần, anh là nhà khôi phục có bản lĩnh nhất mà em từng thấy đấy. Làm việc nghiêm túc, chuyên nghiệp. Trên người anh sẽ hoàn toàn không biết hai chữ ‘tầm thường’ viết như thế nào. Vì sao ư? Bởi vì anh là một vị thần cao cao tại thượng, thế nên mới sở hữu một thần thái ‘gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn’ như vậy. Anh…”
“Đường Tiểu Thất.” Giang Chấp nhẹ nhàng ngắt lời cô, quay đầu nhìn cô chằm chằm: “Anh cần một bản báo cáo nghiên cứu đối chiếu, so sánh Kinh biến Quan Âm nghìn tay nghìn mắt và Tháp bút.”
Thịnh Đường sững người: “Hả? Không phải định nói về… công nghệ dán thếp vàng sao ạ?”
Giang Chấp đặt cây bút trong tay xuống, nói với cô: “Tôi dạy em công nghệ dán thếp vàng không phải là để em ‘trát vàng’ lên mặt tôi. Đường Tiểu Thất, khi nào em nghĩ ra em cần phải nói gì với tôi thì hãy tới tìm tôi để học về cách dán thếp vàng.”
Thịnh Đường ngước mắt lên, buông một tiếng thở dài nặng nề: “Không phải vậy. Vương Diễm chưa bao giờ kể xấu chuyện gì về bạn gái của anh ấy trước mặt em cả. Bạn gái anh ấy em cũng biết, là một đàn em nhỏ hơn anh ấy một khóa. Tình cảm của họ thắm thiết lắm. Mới đợt trước thôi anh ấy còn nhờ em giúp anh ấy đưa ra ý tưởng, anh ấy muốn cầu hôn mà.”
Câu nói này quả thực vượt ra ngoài định liệu của Giang Chấp. Anh mím môi, ánh mắt rất ngượng ngập, nhất thời cũng không biết nên nói gì mới phải. Ngược lại, Thịnh Đường tiếp tục bổ sung những lời ban nãy chưa nói xong: “Thế nên lúc trước em mới nói, nếu muốn tiền bạc thì em không phải Trình Tần; còn muốn nhan sắc, thì người ta có bạn gái rồi mà.” Vietwriter.vn
Giang Chấp trầm mặc một lúc rất lâu, cúi đầu lục tìm cây bút từ trong túi đựng dụng cụ ra. Thịnh Đường nhanh tay nhanh mắt, trước khi ngón tay anh kịp chạm vào, cô đã đưa cho anh bằng hai tay, biểu cảm rất “chân chó”: “Sư phụ, mời sư phụ dùng.”
Giang Chấp liếc nhìn cô rất nhanh, không nói năng gì, cầm lấy cây bút. Thịnh Đường lại tiếp tục cực kỳ tinh mắt, đưa chất kết dinh tính dầu ra trước mặt anh: “Sư phụ, hôm qua anh nói hôm nay sẽ dán thếp vàng cho tượng, sẽ bắt đầu ngay bây giờ sao?”
Một bức bích họa sau khi được tô màu và rắc bột, những người thợ cổ đại còn phổ biến sử dụng vàng bạc, vừa tăng thêm được màu sắc cho bích họa, vừa là một phương pháp trang trí. Dùng thếp làm từ vàng dính lên bích họa là một cách làm thường gặp. Ví dụ như trong số các bức bích họa của Đôn Hoàng có không ít bức được dán thếp vàng. Nhưng từ rất lâu trước đây trong thời kỳ dựng nước, hang đá Đôn Hoàng ở trong trạng thái chưa được bảo tồn, rất nhiều thếp vàng trên bích họa trong hang đá và trên các pho tượng thường bị đánh cắp. Thế nên hiện nay trong hang đá có một số pho tượng bị khiếm khuyết, bị tổn hại cũng là vì nguyên nhân này. Có pho tượng thậm chí còn mất nguyên phần đầu. Có những bức bích họa được dán thếp vàng lại càng bị cạy đi mất cả mảng.
Pho tượng trong hang số 0 cũng được sử dụng công nghệ dán thếp vàng, điểm xuyết trên phần anh lạc (vòng cổ). Khi Thịnh Đường tiếp nhận để làm phương án khôi phục, cô từng nghiên cứu trên một khối lượng tài liệu đồ sộ cũng như so sánh với những pho tượng tương đồng cùng thời kỳ và cho rằng phần bị khiếm khuyết trên anh lạc chính là thếp vàng.
Suy nghĩ này cũng đã nhận được sự ủng hộ và đồng tình của Giang Chấp, hơn nữa nhìn nhận tình hình khiếm khuyết, anh phán đoán thếp vàng được sử dụng vàng kim tuyến chứ không phải vàng ròng. Tuy rằng vàng ròng thông thường hay được sử dụng trong nhà, nhưng vàng kim tuyến lại có chất lượng tốt hơn ở một mức độ tương đối. Nhìn từ sự đặc biệt của hang số 0 thì khả năng phần thếp vàng trên pho tượng được làm từ vàng kim tuyến là cao hơn cả.
Thịnh Đường không nhớ nhầm, hôm nay quả thực Giang Chấp phải làm phần khôi phục thếp vàng. Nhìn nụ cười nịnh nọt cộng thêm sự tinh ranh của cô là anh lại muốn cười. Chắc là cuộc nói chuyện lần trước đã có chút tác dụng, cô ít nhiều đã giữ lại cho mình một chút lý trí. Ít nhất thì cả ngày nay không còn luôn miệng gọi anh là Fan thần, Fan thần nữa.
Vấn đề là…
Đâu ra cả ngày.
Quá nửa thời gian của một ngày cô đã dành cho vị đàn anh đó.
Cộng thêm việc vốn dĩ là một chuyện anh chiếm phần lý nhiều hơn, kết quả lại bị Thịnh Đường vả mặt bôm bốp, còn vả rất đường hoàng, rất ngang nhiên, không cần miêu tả cũng biết Giang Chấp mất mặt dường nào. Bây giờ cho dù cô có cười “thân thiện” đến đâu, chỉ cần nghĩ đến chuyện lúc này cô đã nói đỡ cho Vương Diễm là lòng anh nghẹn lại.
“Muốn học sao?” Giang Chấp bóp phần keo tính dầu ra, hỏi nửa đùa nửa thật.
Thịnh Đường ghé sát về phía trước: “Vâng vâng, muốn học.”
Công nghệ dán vàng có thể nói là rất kỳ công. Tạm thời chưa tính tới sự chuyên nghiệp trong việc chọn nguyên liệu, từ việc chế tác nguyên liệu, công cụ và phương thức dùng để dán thếp vàng… tất cả những phần này đều không thể học được từ bất kỳ cuốn sách nào cả. Đồng thời bản thân người truyền thụ phương pháp có tay nghề kém hay giỏi cũng có thể ảnh hưởng trực tiếp tới người tiếp thu.
Giang Chấp nói từ tốn: “Nói mấy câu êm tai nghe xem nào.”
Còn cần nghe lời ngọt ngào à… Loại người gì không biết. Khoảng thời gian này cô đâu có ít nói những câu ngọt ngào, cô đã khen anh tới mức trở thành người chỉ có dưới đất, không có trên trời rồi… À không đúng, phải là chỉ có trên trời, không có dưới đất mới phải. Sau đó anh lại nói với cô: Đường Tiểu Thất, em phải trở về là chính mình.
Bây giờ lại bắt cô khen anh?
Việc này dễ thôi, dù sao thì sự sùng bái của cô cũng là thật lòng, những câu êm tai cô nhiều không kể xiết.
Thịnh Đường lại tiếp xúc sấn sát tới, hắng giọng: “Fan thần, anh là nhà khôi phục có bản lĩnh nhất mà em từng thấy đấy. Làm việc nghiêm túc, chuyên nghiệp. Trên người anh sẽ hoàn toàn không biết hai chữ ‘tầm thường’ viết như thế nào. Vì sao ư? Bởi vì anh là một vị thần cao cao tại thượng, thế nên mới sở hữu một thần thái ‘gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn’ như vậy. Anh…”
“Đường Tiểu Thất.” Giang Chấp nhẹ nhàng ngắt lời cô, quay đầu nhìn cô chằm chằm: “Anh cần một bản báo cáo nghiên cứu đối chiếu, so sánh Kinh biến Quan Âm nghìn tay nghìn mắt và Tháp bút.”
Thịnh Đường sững người: “Hả? Không phải định nói về… công nghệ dán thếp vàng sao ạ?”
Giang Chấp đặt cây bút trong tay xuống, nói với cô: “Tôi dạy em công nghệ dán thếp vàng không phải là để em ‘trát vàng’ lên mặt tôi. Đường Tiểu Thất, khi nào em nghĩ ra em cần phải nói gì với tôi thì hãy tới tìm tôi để học về cách dán thếp vàng.”
Thịnh Đường ngước mắt lên, buông một tiếng thở dài nặng nề: “Không phải vậy. Vương Diễm chưa bao giờ kể xấu chuyện gì về bạn gái của anh ấy trước mặt em cả. Bạn gái anh ấy em cũng biết, là một đàn em nhỏ hơn anh ấy một khóa. Tình cảm của họ thắm thiết lắm. Mới đợt trước thôi anh ấy còn nhờ em giúp anh ấy đưa ra ý tưởng, anh ấy muốn cầu hôn mà.”
Câu nói này quả thực vượt ra ngoài định liệu của Giang Chấp. Anh mím môi, ánh mắt rất ngượng ngập, nhất thời cũng không biết nên nói gì mới phải. Ngược lại, Thịnh Đường tiếp tục bổ sung những lời ban nãy chưa nói xong: “Thế nên lúc trước em mới nói, nếu muốn tiền bạc thì em không phải Trình Tần; còn muốn nhan sắc, thì người ta có bạn gái rồi mà.”
Giang Chấp trầm mặc một lúc rất lâu, cúi đầu lục tìm cây bút từ trong túi đựng dụng cụ ra. Thịnh Đường nhanh tay nhanh mắt, trước khi ngón tay anh kịp chạm vào, cô đã đưa cho anh bằng hai tay, biểu cảm rất “chân chó”: “Sư phụ, mời sư phụ dùng.”
Giang Chấp liếc nhìn cô rất nhanh, không nói năng gì, cầm lấy cây bút. Thịnh Đường lại tiếp tục cực kỳ tinh mắt, đưa chất kết dinh tính dầu ra trước mặt anh: “Sư phụ, hôm qua anh nói hôm nay sẽ dán thếp vàng cho tượng, sẽ bắt đầu ngay bây giờ sao?”
Một bức bích họa sau khi được tô màu và rắc bột, những người thợ cổ đại còn phổ biến sử dụng vàng bạc, vừa tăng thêm được màu sắc cho bích họa, vừa là một phương pháp trang trí. Dùng thếp làm từ vàng dính lên bích họa là một cách làm thường gặp. Ví dụ như trong số các bức bích họa của Đôn Hoàng có không ít bức được dán thếp vàng. Nhưng từ rất lâu trước đây trong thời kỳ dựng nước, hang đá Đôn Hoàng ở trong trạng thái chưa được bảo tồn, rất nhiều thếp vàng trên bích họa trong hang đá và trên các pho tượng thường bị đánh cắp. Thế nên hiện nay trong hang đá có một số pho tượng bị khiếm khuyết, bị tổn hại cũng là vì nguyên nhân này. Có pho tượng thậm chí còn mất nguyên phần đầu. Có những bức bích họa được dán thếp vàng lại càng bị cạy đi mất cả mảng.
Pho tượng trong hang số 0 cũng được sử dụng công nghệ dán thếp vàng, điểm xuyết trên phần anh lạc (vòng cổ). Khi Thịnh Đường tiếp nhận để làm phương án khôi phục, cô từng nghiên cứu trên một khối lượng tài liệu đồ sộ cũng như so sánh với những pho tượng tương đồng cùng thời kỳ và cho rằng phần bị khiếm khuyết trên anh lạc chính là thếp vàng.
Suy nghĩ này cũng đã nhận được sự ủng hộ và đồng tình của Giang Chấp, hơn nữa nhìn nhận tình hình khiếm khuyết, anh phán đoán thếp vàng được sử dụng vàng kim tuyến chứ không phải vàng ròng. Tuy rằng vàng ròng thông thường hay được sử dụng trong nhà, nhưng vàng kim tuyến lại có chất lượng tốt hơn ở một mức độ tương
đối. Nhìn từ sự đặc biệt của hang số 0 thì khả năng phần thếp vàng trên pho tượng được làm từ vàng kim tuyến là cao hơn cả.
Thịnh Đường không nhớ nhầm, hôm nay quả thực Giang Chấp phải làm phần khôi phục thếp vàng. Nhìn nụ cười nịnh nọt cộng thêm sự tinh ranh của cô là anh lại muốn cười. Chắc là cuộc nói chuyện lần trước đã có chút tác dụng, cô ít nhiều đã giữ lại cho mình một chút lý trí. Ít nhất thì cả ngày nay không còn luôn miệng gọi anh là Fan thần, Fan thần nữa.
Vấn đề là…
Đâu ra cả ngày.
Quá nửa thời gian của một ngày cô đã dành cho vị đàn anh đó.
Cộng thêm việc vốn dĩ là một chuyện anh chiếm phần lý nhiều hơn, kết quả lại bị Thịnh Đường vả mặt bôm bốp, còn vả rất đường hoàng, rất ngang nhiên, không cần miêu tả cũng biết Giang Chấp mất mặt dường nào. Bây giờ cho dù cô có cười “thân thiện” đến đâu, chỉ cần nghĩ đến chuyện lúc này cô đã nói đỡ cho Vương Diễm là lòng anh nghẹn lại.
“Muốn học sao?” Giang Chấp bóp phần keo tính dầu ra, hỏi nửa đùa nửa thật.
Thịnh Đường ghé sát về phía trước: “Vâng vâng, muốn học.”
Công nghệ dán vàng có thể nói là rất kỳ công. Tạm thời chưa tính tới sự chuyên nghiệp trong việc chọn nguyên liệu, từ việc chế tác nguyên liệu, công cụ và phương thức dùng để dán thếp vàng… tất cả những phần này đều không thể học được từ bất kỳ cuốn sách nào cả. Đồng thời bản thân người truyền thụ phương pháp có tay nghề kém hay giỏi cũng có thể ảnh hưởng trực tiếp tới người tiếp thu.
Giang Chấp nói từ tốn: “Nói mấy câu êm tai nghe xem nào.”
Còn cần nghe lời ngọt ngào à… Loại người gì không biết. Khoảng thời gian này cô đâu có ít nói những câu ngọt ngào, cô đã khen anh tới mức trở thành người chỉ có dưới đất, không có trên trời rồi… À không đúng, phải là chỉ có trên trời, không có dưới đất mới phải. Sau đó anh lại nói với cô: Đường Tiểu Thất, em phải trở về là chính mình.
Bây giờ lại bắt cô khen anh?
Việc này dễ thôi, dù sao thì sự sùng bái của cô cũng là thật lòng, những câu êm tai cô nhiều không kể xiết.
Thịnh Đường lại tiếp xúc sấn sát tới, hắng giọng: “Fan thần, anh là nhà khôi phục có bản lĩnh nhất mà em từng thấy đấy. Làm việc nghiêm túc, chuyên nghiệp. Trên người anh sẽ hoàn toàn không biết hai chữ ‘tầm thường’ viết như thế nào. Vì sao ư? Bởi vì anh là một vị thần cao cao tại thượng, thế nên mới sở hữu một thần thái ‘gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn’ như vậy. Anh…”
“Đường Tiểu Thất.” Giang Chấp nhẹ nhàng ngắt lời cô, quay đầu nhìn cô chằm chằm: “Anh cần một bản báo cáo nghiên cứu đối chiếu, so sánh Kinh biến Quan Âm nghìn tay nghìn mắt và Tháp bút.”
Thịnh Đường sững người: “Hả? Không phải định nói về… công nghệ dán thếp vàng sao ạ?”
Giang Chấp đặt cây bút trong tay xuống, nói với cô: “Tôi dạy em công nghệ dán thếp vàng không phải là để em ‘trát vàng’ lên mặt tôi. Đường Tiểu Thất, khi nào em nghĩ ra em cần phải nói gì với tôi thì hãy tới tìm tôi để học về cách dán thếp vàng.”
Thịnh Đường ngước mắt lên, buông một tiếng thở dài nặng nề: “Không phải vậy. Vương Diễm chưa bao giờ kể xấu chuyện gì về bạn gái của anh ấy trước mặt em cả. Bạn gái anh ấy em cũng biết, là một đàn em nhỏ hơn anh ấy một khóa. Tình cảm của họ thắm thiết lắm. Mới đợt trước thôi anh ấy còn nhờ em giúp anh ấy đưa ra ý tưởng, anh ấy muốn cầu hôn mà.”
Câu nói này quả thực vượt ra ngoài định liệu của Giang Chấp. Anh mím môi, ánh mắt rất ngượng ngập, nhất thời cũng không biết nên nói gì mới phải. Ngược lại, Thịnh Đường tiếp tục bổ sung những lời ban nãy chưa nói xong: “Thế nên lúc trước em mới nói, nếu muốn tiền bạc thì em không phải Trình Tần; còn muốn nhan sắc, thì người ta có bạn gái rồi mà.” Vietwriter.vn
Giang Chấp trầm mặc một lúc rất lâu, cúi đầu lục tìm cây bút từ trong túi đựng dụng cụ ra. Thịnh Đường nhanh tay nhanh mắt, trước khi ngón tay anh kịp chạm vào, cô đã đưa cho anh bằng hai tay, biểu cảm rất “chân chó”: “Sư phụ, mời sư phụ dùng.”
Giang Chấp liếc nhìn cô rất nhanh, không nói năng gì, cầm lấy cây bút. Thịnh Đường lại tiếp tục cực kỳ tinh mắt, đưa chất kết dinh tính dầu ra trước mặt anh: “Sư phụ, hôm qua anh nói hôm nay sẽ dán thếp vàng cho tượng, sẽ bắt đầu ngay bây giờ sao?”
Một bức bích họa sau khi được tô màu và rắc bột, những người thợ cổ đại còn phổ biến sử dụng vàng bạc, vừa tăng thêm được màu sắc cho bích họa, vừa là một phương pháp trang trí. Dùng thếp làm từ vàng dính lên bích họa là một cách làm thường gặp. Ví dụ như trong số các bức bích họa của Đôn Hoàng có không ít bức được dán thếp vàng. Nhưng từ rất lâu trước đây trong thời kỳ dựng nước, hang đá Đôn Hoàng ở trong trạng thái chưa được bảo tồn, rất nhiều thếp vàng trên bích họa trong hang đá và trên các pho tượng thường bị đánh cắp. Thế nên hiện nay trong hang đá có một số pho tượng bị khiếm khuyết, bị tổn hại cũng là vì nguyên nhân này. Có pho tượng thậm chí còn mất nguyên phần đầu. Có những bức bích họa được dán thếp vàng lại càng bị cạy đi mất cả mảng.
Pho tượng trong hang số 0 cũng được sử dụng công nghệ dán thếp vàng, điểm xuyết trên phần anh lạc (vòng cổ). Khi Thịnh Đường tiếp nhận để làm phương án khôi phục, cô từng nghiên cứu trên một khối lượng tài liệu đồ sộ cũng như so sánh với những pho tượng tương đồng cùng thời kỳ và cho rằng phần bị khiếm khuyết trên anh lạc chính là thếp vàng.
Suy nghĩ này cũng đã nhận được sự ủng hộ và đồng tình của Giang Chấp, hơn nữa nhìn nhận tình hình khiếm khuyết, anh phán đoán thếp vàng được sử dụng vàng kim tuyến chứ không phải vàng ròng. Tuy rằng vàng ròng thông thường hay được sử dụng trong nhà, nhưng vàng kim tuyến lại có chất lượng tốt hơn ở một mức độ tương đối. Nhìn từ sự đặc biệt của hang số 0 thì khả năng phần thếp vàng trên pho tượng được làm từ vàng kim tuyến là cao hơn cả.
Thịnh Đường không nhớ nhầm, hôm nay quả thực Giang Chấp phải làm phần khôi phục thếp vàng. Nhìn nụ cười nịnh nọt cộng thêm sự tinh ranh của cô là anh lại muốn cười. Chắc là cuộc nói chuyện lần trước đã có chút tác dụng, cô ít nhiều đã giữ lại cho mình một chút lý trí. Ít nhất thì cả ngày nay không còn luôn miệng gọi anh là Fan thần, Fan thần nữa.
Vấn đề là…
Đâu ra cả ngày.
Quá nửa thời gian của một ngày cô đã dành cho vị đàn anh đó.
Cộng thêm việc vốn dĩ là một chuyện anh chiếm phần lý nhiều hơn, kết quả lại bị Thịnh Đường vả mặt bôm bốp, còn vả rất đường hoàng, rất ngang nhiên, không cần miêu tả cũng biết Giang Chấp mất mặt dường nào. Bây giờ cho dù cô có cười “thân thiện” đến đâu, chỉ cần nghĩ đến chuyện lúc này cô đã nói đỡ cho Vương Diễm là lòng anh nghẹn lại.
“Muốn học sao?” Giang Chấp bóp phần keo tính dầu ra, hỏi nửa đùa nửa thật.
Thịnh Đường ghé sát về phía trước: “Vâng vâng, muốn học.”
Công nghệ dán vàng có thể nói là rất kỳ công. Tạm thời chưa tính tới sự chuyên nghiệp trong việc chọn nguyên liệu, từ việc chế tác nguyên liệu, công cụ và phương thức dùng để dán thếp vàng… tất cả những phần này đều không thể học được từ bất kỳ cuốn sách nào cả. Đồng thời bản thân người truyền thụ phương pháp có tay nghề kém hay giỏi cũng có thể ảnh hưởng trực tiếp tới người tiếp thu.
Giang Chấp nói từ tốn: “Nói mấy câu êm tai nghe xem nào.”
Còn cần nghe lời ngọt ngào à… Loại người gì không biết. Khoảng thời gian này cô đâu có ít nói những câu ngọt ngào, cô đã khen anh tới mức trở thành người chỉ có dưới đất, không có trên trời rồi… À không đúng, phải là chỉ có trên trời, không có dưới đất mới phải. Sau đó anh lại nói với cô: Đường Tiểu Thất, em phải trở về là chính mình.
Bây giờ lại bắt cô khen anh?
Việc này dễ thôi, dù sao thì sự sùng bái của cô cũng là thật lòng, những câu êm tai cô nhiều không kể xiết.
Thịnh Đường lại tiếp xúc sấn sát tới, hắng giọng: “Fan thần, anh là nhà khôi phục có bản lĩnh nhất mà em từng thấy đấy. Làm việc nghiêm túc, chuyên nghiệp. Trên người anh sẽ hoàn toàn không biết hai chữ ‘tầm thường’ viết như thế nào. Vì sao ư? Bởi vì anh là một vị thần cao cao tại thượng, thế nên mới sở hữu một thần thái ‘gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn’ như vậy. Anh…”
“Đường Tiểu Thất.” Giang Chấp nhẹ nhàng ngắt lời cô, quay đầu nhìn cô chằm chằm: “Anh cần một bản báo cáo nghiên cứu đối chiếu, so sánh Kinh biến Quan Âm nghìn tay nghìn mắt và Tháp bút.”
Thịnh Đường sững người: “Hả? Không phải định nói về… công nghệ dán thếp vàng sao ạ?”
Giang Chấp đặt cây bút trong tay xuống, nói với cô: “Tôi dạy em công nghệ dán thếp vàng không phải là để em ‘trát vàng’ lên mặt tôi. Đường Tiểu Thất, khi nào em nghĩ ra em cần phải nói gì với tôi thì hãy tới tìm tôi để học về cách dán thếp vàng.”
Bình luận facebook