• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Thần Tử Hoang Cổ (2 Viewers)

  • Chương 786-790

Chương 786

Huyết mạch trong cơ thể Bích Lăng có cổ quái, tuyệt đối không phải huyết mạch thánh chủ. Thậm chí Quân Tiêu Dao cảm thấy năng lượng huyết mạch này ít nhất cũng phải là cấp chuẩn đế trở lên.

Nhưng Xà Nhân tộc căn bản không có cường giả chuẩn đế, vậy thì kỳ quái.

Nếu huyết mạch này không phải truyền xuống từ nữ vương Medusa, Quân Tiêu Dao cảm thấy rất có thể có liên quan đến phụ thân của Bích Lăng.

Bích Lăng nghe vậy thì có chút mờ mịt mà lắc lắc đầu và nói: “Ta không có phụ thân, nghe nương nói, ta do một người bà dựng dục ra.”

“Cái gì?” Quân Tiêu Dao cảm thấy rất bất ngờ.

Xà Nhân tộc không phải là chủng tộc sinh sản vô tính, chỉ dựa vào nữ vương Medusa thì sao có thể dựng dục ra Bích Lăng?

“Quả nhiên...” Ánh mắt của Thiên Nữ Diên ngồi bên cạnh lại chợt lóe, như biết được cái gì.

“Thiên Nữ Diên, hình như ngươi biết nội tình gì đó?” Quân Tiêu Dao hỏi.

Thiên Nữ Diên trầm tư rồi nói: “Thật ra nô gia cũng không biết quá nhiều, chỉ cảm thấy hẳn là liên quan đến Thái Ách thần miếu.”

“Thái Ách thần miếu sao?” Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra chút suy tư.

Hắn càng ngày càng cảm thấy hứng thú với di tích cổ này.

Rốt cục Bích Lăng ra đời như thế nào, huyết mạch lại đến từ nơi nào, có liên quan gì đến Thái Ách thần miếu?

Quân Tiêu Dao cảm thấy có lẽ trong đó có một bí mật rất lớn.

Nếu hắn biết được đáp án, có được lợi ích trong đó thì nói không chừng sẽ rất có lợi cho hắn.

Xưa nay Quân Tiêu Dao là dạng người không có lợi thì không dậy sớm nổi.

Có ích lợi thì hắn mới nguyện ý đi tìm kiếm.

Đôi mắt nhỏ của Bích Lăng lén lút liếc nhìn Quân Tiêu Dao, khuôn mặt nhỏ lộ ra sự co quắp bất an.

Nàng không biết Quân Tiêu Dao sẽ xử trí mình như thế nào, không thật sự muốn chơi trò chơi người lớn đó chứ?

Quân Tiêu Dao nhìn thoáng qua Bích Lăng rồi nói: “Tạm thời người ở tạm lại nơi này, tiếp theo ta sẽ đến cố hương của ngươi, Thiên Minh cổ tinh.”

“Cái gì, Bích Lăng có thể về nhà?” Bích Lăng trừng lớn đôi mắt màu xanh đậm, vẻ mặt không thể tin nổi.

Tiểu ca ca trước mặt tốn một cái giá lớn để mua nàng ta, cuối cùng lại muốn đưa nàng trở về.

Trong Nhân tộc còn có người tốt như vậy sao?

“Đương nhiên là được.” Quân Tiêu Dao mỉm cười.

Người quen thuộc với hắn đều biết, nụ cười này mang theo hương vị tính kế.

Để đi đến Thiên Minh cổ tinh và tìm kiếm Thái Ách thần miếu, Bích Lăng chính là một quân cờ rất quan trọng, không thể có sơ sót gì được.

Vào thời khắc mấu chốt, thậm chí gã còn có thể dùng nàng ta để uy hiếp cường giả thánh chủ của Xà Nhân tộc, nữ vương Medusa.

Nhưng Bích Lăng ngây thơ cũng không biết tính toán trong lòng Quân Tiêu Dao.

Nàng chỉ cảm thấy tiểu ca ca trước mặt không chỉ bảnh bao xinh đẹp, tấm lòng cũng thiện lương, còn tốt bụng muốn đưa nàng ta về nhà.

Người lương thiện như vậy thật sự khó tìm!

Trong khoảng thời gian kế tiếp, Quân Tiêu Dao cũng không vội vã chạy tới Thiên Minh cổ tinh.

Cách thời điểm Thái Ách thần miếu hoàn toàn mở ra còn có một khoảng thời gian.

Đến lúc đó, thần miếu mở ra, người tiến đến thăm dò hiển nhiên không chỉ có hai nhóm nhân mã là Thiên Nữ Diên và Hồ Thanh Thanh,

Kẻ cảm thấy hứng thú với Thái Ách thần miếu không chỉ có các nàng.

Trước lúc đó, Quân Tiêu Dao cũng tính ngưng luyện ra luồng tiên khí tiếp theo.

Sau khi có được mảnh nhỏ tiên đan, căn cơ của hắn cũng càng đầy đủ.

Quân Tiêu Dao bắt đầu bế quan.

Còn Bích Lăng, khi biết mình có thể về nhà thì cũng hoàn toàn thả lỏng, lập tức vui vẻ chơi chung với Thái Âm Ngọc Thố.

Thiên Nữ Diên cũng điều tức tu luyện, bắt đầu chuẩn bị. Thực lực của nàng ta cũng không yếu, đã là Thánh Nhân Cảnh hậu kỳ.

Trong một mật thất linh khí an tĩnh, Quân Tiêu Dao đang ngồi xếp bằng.

Trong hai tay của hắn có lốc xoáy đang lưu chuyển, có quang hoa trắng đen hội tụ, trong lúc mơ hồ như biến thành hai ** (Raw không ghi rõ là cái gì) sinh tử một đen một trắng.

Trong lúc ** chuyển động, có sinh tử huyền bí nồng đậm đang cuộn trào.

Cứ như có muôn nghìn chúng sinh ra đời lại mất đi, mất đi lại đạt được tân sinh trong hai tay của Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao muốn mượn Chư Thiên Sinh Tử Luân để lĩnh ngộ sinh tử chi ý, lấy ngộ tính yêu nghiệt của Quân Tiêu Dao thì tất nhiên không thành vấn đề.

Sau đó, hắn lại tung ra mảnh nhỏ tiên đan.

Tuy chỉ là mảnh nhỏ, nhưng tiên ý kia cũng đủ để khiến người ta sinh ra cảm giác mọc cánh thành tiên.

Quân Tiêu Dao lại thúc giục Thôn Thần Ma Công, một lốc xoáy cắn nuốt đen nhánh hiện lên, bắt đầu cắn nuốt luyện hóa mảnh nhỏ tiên đan kia.

Trong lúc mơ hồ, một luồng tiên khí mờ nhạt lưu chuyển sinh tử chi ý bắt đầu hiện lên bên ngoài thân thể hắn.

Mà trong lúc Quân Tiêu Dao chìm vào tu luyện, trên cổ lộ chung cực lại truyền ra oanh động.

Ở khởi điểm của cổ lộ, chỗ Long Môn, có vạn luồng thần quang làm rạng rỡ thiên địa.

Tuy không khủng bố bằng trăm rồng cùng gầm lên như Quân Tiêu Dao đạp lên Long Môn trước đó, nhưng cũng đủ gây chấn động.

“Hả... Lại có thiên kiêu cấm kỵ bước qua Long Môn, đi vào cổ lộ...”

“Không biết là cấm kỵ của tiên vực nào, ai... Quả nhiên trong đại tranh chi thế này, yêu nghiệt nào cũng đi ra...”

Trên toàn bộ cổ lộ, có một ít thiên kiêu cấm kỵ nhận thấy được dao động ở Long Môn thì lập tức thở dài khe khẽ.

Trong đại tranh chi thế này, cạnh tranh cũng quá khắc nghiệt.

Vào những kỷ nguyên trước kia, khi cổ lộ mở ra, thiên kiêu cấm kỵ chỉ ít ỏi không có mấy ai. Mà vào thời đại này, cấm kỵ lại xuất hiện tầng tầng lớp lớp, bảng cấm kỵ sớm đã sắp xếp đầy.

Thậm chí có lời đồn rằng, đế bảng chưa mở ra biết bao kỷ nguyên gần đay cũng sẽ xuất hiện vào đại tranh chi thế này.

Nếu thật sự diễn ra thì hiển nhiên thiên kiêu có thể bước lên đế bảng mới có tư cách làm chúa tể cả đại thế này, thậm chí cả thiên kiêu cấm kỵ cũng chỉ có thể lui về tuyến thứ hai, ảm đạm hạ màn.

Điều này cũng khơi dậy lòng hiếu thắng của chúng thiên kiêu cấm kỵ, người có được danh hiệu cấm kỵ thì ai là kẻ yếu chứ?

Trong lúc các thiên kiêu kinh ngạc cảm thán, phía Long Môn lại có thần quang chiếu khắp, soi sáng tứ phương.

Hết chương 786.
Chương 787

“Sao lại thế này, chỉ trong thời gian ngắn mà lại có thêm một vị cấm kỵ bước qua Long Môn?” Một ít thiên kiêu cấm kỵ với kinh ngạc.

Tiếp theo, chuyện khiến người ta chấn động lại xảy ra.

Long Môn lại rúng động, thần quang chiếu sáng cả vòm trời.

“Vị thứ ba!”

Lúc này, toàn bộ cổ lộ lại rúng động, một ít thiên kiêu cấm kỵ đều rung động, đã cảm thấy ngồi không yên.

“Sao lại thế này, trong thời gian ngắn lại có ba vị thiên kiêu cấm kỵ bước lên cổ lộ?”

“Sao có thể, dù thiên kiêu cấm kỵ trong kỷ nguyên này nhiều hơn những kỷ nguyên trước kia, nhưng cũng không phải cải trắng đi đâu cũng có thể nhặt được.”

Rất nhiều người đều kinh nghi, thậm chí hoài nghi có phải Long Môn xảy ra vấn đề gì hay không.

Nhưng Long Môn là cổ khí kéo dài qua rất nhiều kỷ nguyên, không có khả năng xuất hiện sai lầm như vậy.

Nói cách khác, thật sự có ba cấm kỵ cùng bước qua Long Môn trong khoảng thời gian ngắn, hơn nữa rất có khả năng là đi cùng nhau.

“Ba vị cấm kỵ là người chung đường, xem ra trên cổ lộ lại muốn xuất hiện nhất mạch thế lực cường hãn.” Một ít thiên kiêu cấm kỵ đang nói nhỏ.

Thiên kiêu cấm kỵ rất đáng sợ.

Mà thiên kiêu cấm kỵ đi theo đoàn càng đáng sợ.

Tỷ như Kim Ô Thập Đại Thái Tử chính là những thiên kiêu cấm kỵ đi theo đoàn, họ cùng chung kẻ địch, ai dám trêu chọc?

Lúc này, ở khởi điểm của cổ lộ, chỗ Long Môn.

Các thiên kiêu Cửu Thiên Tiên Vực xung quanh đều há hốc mồm, nhìn Long Môn không ngừng lập loè thần quang kia mà ngây người ra.

Đây là một đám người ghê gớm đến cỡ nào?

Nhìn lại theo tầm mắt mọi người, cả đám người đã lướt qua Long Môn.

Rõ ràng đó là đám người Quân gia, Khương gia và tùy tùng của Quân Tiêu Dao.

Trong đó, Khương Thánh Y tuyết y phất phới, tiên tư lả lướt, ba ngàn sợi tóc tuyết trắng theo gió mà tung bay.

Tiên nhan của nàng như họa, môi đỏ hơi nhếch lên để lộ ra nụ cười, nàng nhìn ra cổ lộ xa xa.

“Tiêu Dao, cường giả luôn độc hành, nhưng... Ta không cho phép ngươi cô độc một mình.” Khương Thánh Y lẩm bẩm, đôi mắt sáng lộng lẫy, mang theo ý chí kiên định.

Trong ba nhân vật cấm kỵ vừa khiến Long Môn chấn động có một người là nàng.

Nàng là Tiên Thiên Đạo Thai vạn cổ không có lấy một, hơn nữa còn dung hợp tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể của Quân Tiêu Dao, bù đắp lại sở đoản nhục thân của mình, còn có thể thể ra một phần uy năng của Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai.

Sau đó nàng lại hoàn toàn dung hợp luyện hóa hai mươi cái Chứng Đạo Chi Ấn.

Thực lực tu vi hiện giờ của Khương Thánh Y cũng đã đạt tới cấp bậc cấm kỵ.

Nàng muốn đuổi kịp bước chân của Quân Tiêu Dao, sóng vai đứng chung một chỗ với hắn.

“Ha hả, không sai, tuy rằng so thiên phú thực lực thì chúng ta không bằng Tiêu Dao, nhưng cũng không thể để hắn một mình gánh vác tất cả mọi chuyện được.”

Bên cạnh là một nam tử tuấn mỹ tay nâng dù, lưng đeo bầu rượu đang mỉm cười, đó là Quân Mạc Tiếu.

Thân là Linh Hào Tự Liệt ngày xưa của Quân gia, có được Nhân Hoàng Thể, hơn nữa dung hợp với rất nhiều Chứng Đạo Chi Ấn mà Quân Tiêu Dao đưa tặng.

Không có gì bất ngờ, Quân Mạc Tiếu cũng đã đạt tới cấp bậc cấm kỵ.

“Tuy một mình Tiêu Dao đường đệ cũng có thể đẩy ngang vạn cổ, nhưng chúng ta không thể thụt lùi quá nhiều.” Một nam tử thần tú hai mắt cột miếng vải đen khẽ cười và nói, đó là trọng đồng giả của Quân gia, Quân Lăng Thương.

Hắn là cấm kỵ thứ ba gây nên rúng động trước đó.

“Không sai không sai, Tiêu Dao ca ca muốn ném chúng ta lại, căn bản không có khả năng!” Khương Lạc Ly cũng có mặt, nàng giơ đôi tay trắng như phấn lên, đôi mắt sáng lấp lánh.

Nàng cũng dung hợp Chứng Đạo Chi Ấn, dù chưa đạt tới cấm kỵ, nhưng cũng thuộc về chuẩn cấm kỵ, mạnh hơn thiên kiêu đầu sỏ rất nhiều.

“Chúng ta cũng phải đuổi kịp bước chân của công tử!”

Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh, còn có Luân Hồi Thánh Thể Vong Xuyên đến sau nhưng cũng không thua kém, bọn họ cũng đã đạt tới thực lực chuẩn cấm kỵ, cũng không kém thiên kiêu cấm kỵ chân chính bao nhiêu.

Ngoài ra, còn có một vài người có liên quan với Quân Tiêu Dao, như Tiểu Ma Tiên, Mục Nguyệt Hàn, Long Cát công chúa, Quân Mộc Lan, Tiểu Tiên Nhi… thực lực của họ cũng tiến bộ vượt bậc.

Quân Tiêu Dao ban phát Chứng Đạo Chi Ấn khiến tu vi của đám người chung quanh hắn đều tăng lên tới một cấp bậc mới.

Ba vị cấm kỵ, một đám chuẩn cấm kỵ và đầu sỏ, cho dù phóng mắt nhìn khắp đế lộ thì lực lượng này cũng cực kỳ cường đại, đủ để hoành hành không bị ngăn cản.

“Con mẹ nó, những người này đều là người bên cạnh Thần Tử Quân gia sao?” Rất nhiều thiên kiêu Cửu Thiên Tiên Vực chung quanh đều dại ra.

Đội hình này quá xa hoa!

Tuyệt đối là có nạp tiền!

Nhưng nghĩ lại thì Quân Tiêu Dao cho Chứng Đạo Chi Ấn cũng không khác gì nạp tiền cả.

“Chư vị, gặp ở cuối cổ lộ...” Quân Mạc Tiếu hơi mỉm cười, không gian xung quanh hắn ta chấn động, lập tức truyền tống hắn tới khởi điểm cổ lộ.

Những người còn lại cũng sôi nổi bắt đầu truyền tống.

Cuối cùng, chỉ còn lại một mình Khương Thánh Y đua mắt nhìn ra phương xa.

Nàng duyên dáng yêu kiều, thanh cao không dính bụi trần, như trăng non trong trẻo, như ngọc thụ đầy tuyết, mỹ lệ thánh khiết đến mức khiến người ta hít thở không thông.

Sau đó, trên tiên nhan thanh lệ như họa của nàng bỗng hiện ra một chút hờn dỗi động lòng người của một thiếu nữ.

“Dám không chào hỏi mà rời đi một mình, Tiêu Dao, sau này nếu gặp nhau thì ta không dễ dàng tha cho ngươi đâu ~”

Đảo mắt một cái thì đã hơn nửa năm trôi qua.

Bầu không khí chấn động trước đó của Thương Khâu Thánh Thành cũng dần dần bình ổn lại.

Nhưng mỗi ngày đều có rất nhiều thiên kiêu thăm hỏi bên ngoài sân tư nhân của Thiên Nữ Diên.

Còn có rất nhiều nữ tu đi ngang qua, cố ý đến chỗ này để xem có thể thử thời vận, nhìn thấy vị Thần Tử trong truyền thuyết kia hay không.

Nhưng làm các nàng thất vọng chính là, Quân Tiêu Dao bế quan nên vẫn luôn không có động tĩnh.

Những nữ tu đó cũng không nhụt chí, thân là người hâm mộ cuồng nhiệt của Quân Tiêu Dao, các nàng vẫn luôn nán lại ở Thương Khâu Thánh Thành, muốn tận mắt nhìn thấy Quân Tiêu Dao một lần.

Hết chương 787.
Chương 788

Mà trong khoảng thời gian này, Bích Lăng cũng hoàn toàn hoà mình với đám người Thái Âm Ngọc Thố, Lục Nhân Giáp, hai bên trở nên rất quen thuộc.

Ngày này, trong sân nhỏ yên lặng hồi lâu bỗng có động tĩnh.

Ầm ầm ầm!

Thiên địa đang chấn động, rất nhiều tu sĩ hoảng sợ phát hiện linh khí của toàn bộ Thương Khâu cổ tinh đều hội tụ hướng về nơi mà Quân Tiêu Dao đang ở.

Trên không trung khu đó có cơn gió lốc linh khí khủng bố thành hình, giống như Thương Long lao thẳng lên trời sao!

Rất nhiều tu sĩ cả đời cũng chưa từng nhìn thấy cảnh tượng như thế.

“Trời ạ, cho dù là chí tôn tu luyện cũng chỉ đến thế thôi đúng không?” Một ít người kinh hãi nói.

Đám người Thiên Nữ Diên, Bích Lăng, Thái Âm Ngọc Thố, Lục Nhân Giáp cũng là cảm nhận được động tĩnh nên lập tức chạy ra xem xét.

“Rốt cuộc công tử cũng ra rồi!” Thái Âm Ngọc Thố vỗ tay cười nói.

Thiên Nữ Diên cũng hơi thở phào nhẹ nhõm, nàng thật sự sợ Quân Tiêu Dao bế quan một lần đến mấy năm, bỏ lỡ thời cơ Thái Ách thần miếu mở ra.

Trong đôi mắt Bích Lăng cũng hiện ra một tia chờ mong.

Nàng chờ mong Quân Tiêu Dao xuất quan, dẫn nàng trở về Thiên Minh cổ tinh.

Cơn gió lốc linh khí kia lao ngang qua trời cao, cho dù ở trên trời sao thì cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.

Những ngôi sao chung quanh bị ảnh hưởng, không ngừng chấn động, sau đó từng ngôi sao rơi xuống, hóa thành mưa sao băng.

Cảnh tượng này vô cùng kinh người, nói là chí tôn đột phá cũng không phải quá.

“Chẳng lẽ Thần Tử Quân gia đột phá đến Thánh Nhân Vương sao?”

“Cũng không đến mức, cũng không có lôi kiếp giáng xuống.” Có người nói.

“Nhưng có tiên ý tràn ra, chẳng lẽ Thần Tử Quân gia lại ngưng luyện ra một luồng tiên khí?” Một ít thiên kiêu nghi ngờ mà nói.

“Trước đó cũng nghe nói, Thần Tử Quân gia đã ngưng luyện ra năm luồng tiên khí, nếu vậy thì chẳng phải là có sáu luồng hay sao?”

Nghĩ vậy, tất cả tu sĩ đều nhịn không được rùng mình một cái.

thiên kiêu cấm kỵ bình thường cũng không đạt được tiêu chuẩn sáu luồng tiên khí đó nổi.

Nhưng bọn họ không biết là thật ra Quân Tiêu Dao sớm đã tu luyện ra tám luồng tiên khí.

Ba luồng tiên khí sau đó là ngưng luyện ra sau khi luyện hóa tiên thai nên ngoại giới cũng không biết được.

Dưới cái nhìn của vạn chúng, một bóng dáng trực tiếp rời khỏi sân rồi bay lên trời.

Bạch y của Quân Tiêu Dao phất phới theo gió, thần tư tuấn tú.

Hắn kêu lên một tiếng thì cơn gió lốc linh khí lao ngang qua trời sao vạn dặm đều hội tụ lại trên người hắn rồi bị hắn hấp thu.

Một luồng tiên khí tràn ngập sinh tử chi ý như trường long hiện lên rồi quấn quanh bên ngoài thân thể hắn.

Tiên khí sinh tử đã được ngưng tụ!

Sau khi tiên khí ngưng tụ, trong cơ thể Quân Tiêu Dao như có âm thanh hồng chung đại lữ truyền ra, đão âm kinh thế.

Cộng thêm tiên khí sinh tử này thì Quân Tiêu Dao đã ngưng tụ ra chừng chín luồng tiên khí.

Chín là cực số.

Đại Diễn chi số, tứ thập hữu cửu.

Hoàng đế được gọi là cửu ngũ chí tôn.

Chín là cao nhất.

Có thể nói, Quân Tiêu Dao đã hoàn toàn đạt tới cực hạn nào đó.

Cho dù là đại, cổ hoàng, thánh linh bất diệt cổ xưa cũng chưa chắc có thể đạt tới bước này.

“Sao lại thế này, sao ta cảm thấy Thần Tử Quân gia sắp mọc cánh phi thăng vậy?”

“Ta cũng cảm thấy vậy, đạo âm kia quá huyền ảo, như muốn khiến người ta chứng đạo!”

Rất nhiều thiên kiêu bốn phương tám hướng đều ngẩng đầu chiêm ngưỡng bóng dáng đứng sừng sững trên trời sao giống như bạch y chân tiên ia.

Cũng có rất nhiều nữ tu hưng phấn đến muốn ngất xỉu. Các nàng đau khổ chờ đợi đã lâu, cũng không phải uổng công, họ đã nhìn thấy phong tư tuyệt thế của Quân Tiêu Dao.

Đạo âm kia còn khiến rất nhiều tu sĩ trực tiếp ngồi xếp bằng tại chỗ, có được ngộ đạo chi ý.

“Lục luồng tiên khí sao?” Thiên Nữ Diên cũng hít sâu một hơi, bộ ngực tuyệt đẹp kia phập phồng bất định, tạo nên những gợn sóng thật đẹp.

Dù nàng đã rất xem trọng Quân Tiêu Dao, nhưng Quân Tiêu Dao luôn có thể vượt qua dự đoán của nàng.

Cảm nhận được uy thế chấn thế của Quân Tiêu Dao, ánh mắt Thiên Nữ Diên âm thầm chớp động, lộ ra chút suy tư.

Bên này, thân thể Quân Tiêu Dao hơi chấn động, lập tức đè ép dị tượng xuống.

Nếu truyền ra tin tức về chín luồng tiên khí thì tuyệt đối có thể làm chấn động toàn bộ cổ lộ chung cực, thiên kiêu cấm kỵ đều phải run rẩy.

Nhưng Quân Tiêu Dao lại không để bụng, hoàn toàn không cảm thấy chuyện này ghê gớm gì.

“Cực hạn là dùng để đột phá, chín luồng tiên khí không phải giới hạn cuối cùng của ta.” Quân Tiêu Dao không có chút tự đắc nào.

Hắn nhét tiên khí sinh tử vào cơ thể, khí tức cả người trở nên bình thản, các loại dị tượng, đạo âm chung quanh cũng tiêu tán, thiên địa khôi phục yên bình.

Có một ít thiên kiêu đang ngồi xếp bằng trên mặt đất thì thân thể chấn động, trực tiếp đột phá được một tiểu cảnh giới.

Bọn họ vô cùng mừng rỡ, sôi nổi cung kính chắp tay với Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao chậm rãi đáp xuống đất.

Thái Âm Ngọc Thố là người đầu tiên vọt lên, không hề cố kỵ mà bổ nhào vào ngực Quân Tiêu Dao, dùng đầu nhũi vào Quân Tiêu Dao như một con sủng vật.

“Công tử, ngài bế quan lâu vậy nên chưa vuốt ta, ta thật tịch mịch.” Thái Âm Ngọc Thố ngập ngừng nói.

“Vậy được rồi, sau này bù lại.” Quân Tiêu Dao xoa lỗ tai và đầu của Thái Âm Ngọc Thố.

Chỉ đơn thuần là nuôi một con sủng vật.

Bích Lăng nhìn cảnh tượng này thì trong đôi mắt xinh đẹp hiện ra một chút hâm mộ nhàn nhạt.

Thiên Nữ Diên tiến lên, liếc nhìn Quân Tiêu Dao một cái rồi nói: “Chỉ trong nửa năm ngắn ngủn mà Thần Tử đã ngưng luyện ra thêm một luồng tiên khí, hiện tại có sáu luồng tiên khí trên người, Thần Tử đại nhân tuyệt đối là đỉnh cao trong các cấm kỵ.”

“Không tính là cái gì.” Quân Tiêu Dao nói.

Hắn không sửa đúng sai lầm, nói mình có chín luồng tiên khí. Bởi vì từ đầu đến cuối hắn cũng không hoàn toàn tin tưởng Thiên Nữ Diên, hai bên chỉ là quan hệ hợp tác và lợi dụng mà thôi.

“Chúc mừng tu vi của công tử tinh tiến thêm lần nữa.” Lục Nhân Giáp cũng cung kính chắp tay.

Sau đó, hắn ta cực kỳ ân cần mà kể lại một ít tin tức quan trọng xảy ra trên cổ lộ khi Quân Tiêu Dao bế quan.

Ví dụ như trên Thiên Minh cổ tinh – nơi tọa lạc của Thái Ách thần miếu có dị động sinh ra.

Cục diện ở nơi đó có chút hỗn loạn.

Thiên kiêu đế lộ muốn tìm kiếm Thiên Minh cổ tinh, lại xảy ra xung đột với Xà Nhân tộc, thường xuyên bùng nổ sự kiện đổ máu.

Còn có tin tức nói thánh linh trời sinh Mạc Cẩn Du của Thánh Linh Đảo đã kết minh với quý nữ của Cửu Vĩ Thiên Hồ tộc Hồ Thanh Thanh.

Hơn nữa Mạc Cẩn Du phát ngôn bừa bãi, nếu Quân Tiêu Dao dám đi đến Thiên Minh cổ tinh thì nhất định sẽ tính món nợ máu Thông Thiên Thạch Linh với hắn.

Ngoài ra, còn có tin tức nói rằng, mười ba đạo tặc tiếng xấu đồn xa trong đế lộ cũng có động tĩnh.

Mười ba đạo tặc đế lộ thích ám toán tính kế nhất, thường xuyên nửa đường chặn giết những thiên kiêu chí cường, đoạt lấy cơ duyên của bọn họ, thậm chí là thể chất huyết mạch.

Thậm chí đã có thiên kiêu cấm kỵ gặp nạn, truyền thừa huyết mạch bị cướp đoạt mất.

Có lời đồn là trong mười ba đạo tặc đế lộ, có người từng lên tiếng nói rằng không biết rốt cục tinh huyết của Hoang Cổ Thánh Thể và Chí Tôn Cốt thần kỳ đến cỡ nào.

Ngụ ý là muốn đoạt lấy tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể và Chí Tôn Cốt của Quân Tiêu Dao!

Hết chương 788.
Chương 789

Nghe mấy tin tức này, trong mắt Quân Tiêu Dao xuất hiện ý cười, sau đó khẽ lắc đầu.

Hắn không đặt lời uy hiếp của Mạc Cẩn Du ở trong lòng.

Thánh linh trời sinh này chỉ là tài liệu dùng để tế luyện Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh của hắn mà thôi.

Còn mười ba đạo tặc đế lộ kia thì càng buồn cười, muốn cướp đoạt tinh huyết, đào đi Chí Tôn Cốt của hắn, quả thực là nằm mơ giữa ban ngày, vô cùng buồn cười.

“Quân công tử không thể xem thường mười ba đạo tặc đế lộ kia, thân phận của bọn họ rất thần bí, lai lịch bí ẩn, trong đó không chỉ có một vị cấm kỵ.”

“Mấy tồn tại đứng đầu trong mười ba đạo tặc đều có thể tạo thành uy hiếp sinh tử đối với thiên kiêu cấm kỵ.”

“Nghe đồn Tru Tiên Đạo đứng đầu trong mười ba đạo tặc mang mặt nạ quỷ, có được khả năng cắn nuốt huyết mạch, diệt sát cấm kỵ.”

Thiên Nữ Diên trịnh trọng nhắc nhở.

Sở dĩ mười ba đạo tặc muốn tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể và Chí Tôn Cốt của Quân Tiêu Dao, tám phần là vì hiến cho Tru Tiên Đạo.

Rất khó tưởng tượng, nếu để Tru Tiên Đạo cắn nuốt Thánh Thể tinh huyết và Chí Tôn Cốt của Quân Tiêu Dao thì sẽ trưởng thành đến trình độ nào.

Đương nhiên, lấy thực lực của Quân Tiêu Dao thì xác suất xảy ra chuyện này gần như bằng không.

“À?” Ánh mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe.

Tru Tiên Đạo đeo mặt nạ quỷ?

Thú vị đấy.

“Chẳng lẽ lại dính dáng chút gì đấy đến vị kia?” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ trong lòng.

Hiện tại càng ngày càng nhiều bí ẩn, cần Quân Tiêu Dao lần lượt tìm kiếm.

“Làm sao ngươi biết rõ ràng như vậy?” Trong giọng nói của Quân Tiêu Dao mang theo thâm ý, lập tức nhìn về hướng Thiên Nữ Diên.

“Chẳng lẽ Quân công tử còn không biết năng lực tình báo Thần Nữ Phường sao?” Thiên Nữ Diên rất bình tĩnh, chỉ trả lời.

“Ha hả, quả thật.” Quân Tiêu Dao cười, không nói cái gì nữa.

Trong lòng hắn có rất nhiều suy nghĩ.

Lúc này, Lục Nhân Giáp lại mở miệng nói: “Công tử, còn có một tin tức, chắc ngài sẽ cảm thấy hứng thú.”

“Cái gì?” Quân Tiêu Dao hỏi.

Lục Nhân Giáp lập tức kể lại chuyện tam đại cấm kỵ làm chấn động cổ lộ cho Quân Tiêu Dao nghe.

“Xem ra Thánh Y tỷ các nàng cũng đã bước lên cổ lộ, mở ra thí luyện của chính mình.” Quân Tiêu Dao hơi mỉm cười, khó được mà lộ ra một ý cười chân thành.

Không biết vì sao, nhìn ý cười này, Thiên Nữ Diên cảm thấy có chút chói mắt. Khi Quân Tiêu Dao nói chuyện với nàng ta như mang theo một cái mặt nạ lạnh như băng, không có chút độ ấm nào.

“Nô gia cũng biết được vị Thần Nữ Khương gia có Tiên Thiên Đạo Thai kia, đó là hồng nhan của Quân công tử sao?” Thiên Nữ Diên bình tĩnh nhìn thẳng vào Quân Tiêu Dao và hỏi.

“Đúng vậy.” Quân Tiêu Dao nói.

Hàng lông mi như cánh bướm của Thiên Nữ Diên khẽ run lên, đôi mắt xinh đẹp rũ xuống, nói: “Vậy nàng thật may mắn nên mới được Quân công tử đối đãi như thế.”

“Cũng không phải may mắn, mà là chân thành.” Quân Tiêu Dao như mang thâm ý mà nhìn thoáng qua Thiên Nữ Diên.

Thiên Nữ Diên im lặng không nói gì nữa.

Đám người Lục Nhân Giáp chỉ cho rằng có lẽ Thiên Nữ Diên đang ghen tị.

“Được rồi, chuẩn bị một chút đi, đã trì hoãn không ít thời gian, đến Thiên Minh cổ tinh còn một đoạn đường không ngắn đâu.” Quân Tiêu Dao vung tay áo lên.

Bọn họ cũng chuẩn bị, muốn khởi hành đi đến Thiên Minh cổ tinh.

Trong lúc đó, Quân Tiêu Dao cũng dò hỏi Lục Nhân Giáp, còn muốn đi theo hắn cùng đi đến Thái Ách thần miếu ở Thiên Minh cổ tinh hay không.

Lục Nhân Giáp lại thở dài một tiếng rồi khom người từ chối.

“Cảm tạ công tử, nhưng năng lực của tiểu nhân hữu hạn, đi đến hung địa kia cũng chỉ là gây thêm phiền phức cho công tử mà thôi.”

“Huống chi Thiên Nữ Diên hơn xa tiểu nhân ở phương diện tình báo.”

Lục Nhân Giáp thực bất đắc dĩ, nhưng cũng không có cách nào. Hắn muốn ôm đùi, nhưng bản thân đã không có giá trị.

Vũ lực theo không kịp, phương diện tình báo cũng không có khả năng so sánh với Thiên Nữ Diên, tiếp tục ăn vạ Quân bên cạnh Tiêu Dao thì có chút xấu hổ.

“Cũng tốt.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu, cũng không cưỡng ép, dù sao cũng chỉ là bèo nước gặp nhau.

Hắn trực tiếp lấy ra một cái Chứng Đạo Chi Ấn rồi đưa cho Lục Nhân Giáp, Lục Nhân Giáp tiếp nhận, tay cũng run rẩy.

Quân Tiêu Dao lại lấy ra một lệnh bài, đó là lệnh bài của riêng Quân Tiêu Dao.

“Gặp phải nguy hiểm thì dâng lệnh bài này ra, báo tên của ta.”

Lời Quân Tiêu Dao nói khiến Lục Nhân Giáp vô cùng mừng rỡ. Có quan hệ này thì cho dù là thiên kiêu cấm kỵ cũng không dám tùy tiện ra tay với hắn.

“Đa tạ công tử!” Lục Nhân Giáp khom lưng đến chín mươi độ, nước mắt nước mũi giàn giụa.

Sau đó, Quân Tiêu Dao và ba nữ tử là Thiên Nữ Diên, Thái Âm Ngọc Thố, Bích Lăng cùng nhau lên đường.

Nhìn đám người Quân Tiêu Dao rời đi, mọi người trong Thương Khâu Thánh Thành cũng cảm thán.

Cổ lộ chung cực sắp dấy nên sóng gió.

Lúc này không ai chú ý tới trong đám người đông nghẹt có một bóng dáng đội mũ choàng, nhìn Quân Tiêu Dao đi xa mà lộ ra nụ cười lạnh.

“Rốt cuộc cũng khởi hành, cơ hội tới rồi, là lúc thông báo cho bọn họ.”

“Quân Tiêu Dao, lão đại nhất định sẽ có được tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể và Chí Tôn Cốt của ngươi.”

“Lão đại chính là người nhận được thiên mệnh, phải lấy mạng của ngươi...”

Bóng dáng kia lẩm bẩm nói.

Sau đó, thân thể gã trực tiếp tiêu tán, ẩn vào bóng dáng của những thiên kiêu khác.

Có thể nói là quỷ dị đến cực điểm!

...

Đám người Quân Tiêu Dao tiếp tục lên đường từ cửa ải thứ mười Thương Khâu cổ tinh,.

Trên đường đi đến Thiên Minh cổ tinh phải trải qua tổng cộng mười ba ải, cần tốn không ít thời gian.

Hơn nữa cổ lộ chung cực còn quỷ dị hung hiểm hơn đế lộ rất nhiều.

Tuy rằng cũng không có uy hiếp trí mạng với Quân Tiêu Dao, nhưng cũng làm trì hoãn bước chân của hắn.

Ngoài ra, đám người Khương Thánh Y, Quân Mạc Tiếu cũng đang tranh phong trong cổ lộ.

Bọn họ không cố ý đi tìm Quân Tiêu Dao, không muốn thông qua cổ lộ chung cực dưới sự che chở của Quân Tiêu Dao.

Ai cũng có thí luyện của chính mình, nếu có duyên thì nhất định sẽ gặp lại.

Các thiên kiêu khác của Hoang Thiên Tiên Vực cũng bắt đầu lộ ra tài năng trên cổ lộ. Tỷ như kiếm ma Diệp Cô Thần trước đó đã bước lên cổ lộ, hắn ta liên tục quật khởi trên cổ lộ, có được cấm kỵ chi tư.

Hết chương 789.
Chương 790

Thời gian trôi đi, trong nháy mắt đã hơn một năm trôi qua.

Rốt cuộc đám người Quân Tiêu Dao cũng sắp tới gần Thiên Minh cổ tinh, càng tới gần cố hương thì tâm tình của Bích Lăng cũng càng là kích động.

Ngày hôm đó, trên tàu bay sao trời, Quân Tiêu Dao bỗng nói: “Bích Lăng, ngươi có thể ẩn nấp đi không?”

“Vì sao?” Bích Lăng khó hiểu.

“Ngươi cảm thấy nếu những Xà Nhân tộc đó nhìn thấy ngươi ở bên cạnh ta thì bọn họ sẽ làm thế nào?” Quân Tiêu Dao hỏi.

Bích Lăng cũng không ngốc, nàng ngẫm nghĩ rồi nói: “Có lẽ phản ứng đầu tiên là nghĩ công tử là người xấu.”

“Không sai, cho dù ngươi đi giải thích, bọn họ cũng sẽ cưỡng chế muốn áp giải chúng ta đến chỗ nữ vương Medusa.”

“Cho nên, nếu ngươi có thể ẩn nấp, chờ đến khi ta tiến vào Thiên Minh cổ tinh, trực tiếp để ngươi vào một bộ lạc nào đó của Xà Nhân tộc rồi ngươi bình yên trở về, vậy chẳng phải càng tốt hay sao?” Quân Tiêu Dao mỉm cười và nói.

Bích Lăng gật gật đầu và nói: “Công tử suy xét thật chu đáo.”

Nàng càng cảm thấy Quân Tiêu Dao là một người tốt hiếm hoi.

Sau đó thân thể Bích Lăng lay động, biến thành một con rắn nhỏ màu xanh ngọc bích.

Quân Tiêu Dao phất tay qua một cái, lặng lẽ phóng thích cấm tiên tầng thứ ba ra. Tất cả cảm quan của Bích Lăng đều bị phong bế, không biết được tình huống bên ngoài như thế nào.

Quân Tiêu Dao thu con rắn nhỏ vào trong áo.

“Quân công tử, ngài đang lừa gạt tiểu cô nương sao?” Thiên Nữ Diên đứng bên cạnh cười trêu chọc và nói.

“Đây mà gọi là lừa gạt sao, ta đang bảo vệ nàng mà thôi.” Quân Tiêu Dao thong dong nói.

Bích Lăng thân là át chủ bài áp chế, tất nhiên không thể tùy ý bại lộ. Nếu bị Xà Nhân tộc nhìn thấy thì sẽ trêu chọc rất nhiều phiền phức quá sớm.

Quân Tiêu Dao không muốn chưa tới Thái Ách thần miếu thì đã bị thánh chủ nữ vương Medusa theo dõi.

Giấu Bích Lăng đi xong, đám người Quân Tiêu Dao và Thiên Nữ Diên cũng khống chế tàu bay sao trời mà bay vào tinh vực của Thiên Minh cổ tinh.

Đồng thời, trong một mảnh trời sao gần Thiên Minh cổ tinh vực, một lâu thuyền khổng lồ đang lao qua bầu trời sao, trên đó có rất nhiều khí tức cường đại.

Trên thân lâu thuyền có khắc tiêu chí của Vạn Tộc Thương Minh.

Đây là con thuyền mà Vạn Tộc Thương Minh dùng để bắt giữ nô lệ dị tộc, có cường giả trấn thủ trong đó.

Lúc này, trên sàn của lâu thuyền, một nam tử thanh y phong độ nhẹ nhàng mang trên mặt nụ cười ôn thuần tuấn lãng đang nói chuyện với một nữ tử tuyệt đẹp.

Nam tử thanh y này là con nối dõi của đại nhân vật nào đó của Vạn Tộc Thương Minh, cũng là một thiên kiêu đầu sỏ thanh danh không nhỏ trên đế lộ, tên là Phù Vân công tử.

Mà nữ tử đứng bên cạnh hắn mặc một bộ váy màu hồng phấn, thân thể mềm mại thướt tha, eo liễu mảnh khảnh, đôi chân thon dài, thì ra là người quen trên Hoang Thiên Tiên Vực, Thần Nữ của Yêu Thần Cung, Nhan Như Mộng.

Trước đó Nhan Như Mộng dùng một ít tình báo để đổi lấy một Chứng Đạo Chi của Quân Tiêu Dao Ấn, sau khi nàng ta luyện hóa thì bước lên cổ lộ chung cực.

Nhưng bước lên cổ lộ chung cực rồi thì Nhan Như Mộng mới biết được sự tàn khốc của cổ lộ.

Nàng thân là Yêu Hoàng Thể mà cũng có cảm giác lực bất tòng tâm, phải thận trọng vào mọi lúc.

Điều này làm Nhan Như Mộng trước nay luôn cao ngạo nhất thời cảm thấy quá chênh lệch. Dù sao nàng cũng là tồn tại đứng ở đỉnh cao trong thế hệ trẻ của Hoang Thiên Tiên Vực, nhưng hiện tại nàng ta lại trở nên mờ nhạt trên cổ lộ chung cực.

Có điều Nhan Như Mộng cũng không nhụt chí, mà lập tức điều chỉnh trạng thái, tiếp tục lên đường.

Trên đường đi, nàng nghe thấy tin tức về cơ duyên Thái Ách thần miếu nên cũng muốn tới đây, xem có thể tìm được một ít cơ duyên, giúp thực lực của nàng lột xác hay không.

Trên đường lại đụng phải thuyền bắt nô của Phù Vân công tử, đúng lúc bọn họ cũng muốn đi đến Thiên Minh cổ tinh để bắt giữ nô lệ Xà Nhân tộc.

Tốc độ của thuyền bắt nô nhanh hơn Nhan Như Mộng rất nhiều, còn có thể bảo đảm an toàn. Vì thế Nhan Như Mộng cũng tiện đường lên thuyền.

Lúc này, tuy vẻ ngoài của Phù Vân công tử kia khá ôn tồn lễ độ, luôn tiếp chuyện với Nhan Như Mộng, nhưng khóe mắt lại cố ý vô tình mà nhìn quét thân thể Nhan Như Mộng.

Đặc biệt là cặp chân thon dài tuyết nõn đầy đặn của nàng trông có vẻ bóng loáng như sứ, làm người ta thèm nhỏ dãi.

Phù Vân công tử mặt ngoài chính phái, nội tâm lại suy nghĩ đen tối rằng nên sờ hai cái chân như thế nào.

Không ngờ hai chân này sớm đã bị Quân Tiêu Dao sờ qua.

“Như Mộng cô nương, sắp đến Thiên Minh cổ tinh rồi, đến lúc đó bọn Lý thúc sẽ đi bắt giữ nô lệ Xà Nhân tộc, chúng ta có thể đi tìm hiểu tin tức về Thái Ách thần miếu một chút.” Phù Vân công tử mỉm cười và nói.

Nếu chỉ bắt giữ nô lệ Xà Nhân tộc thì Phù Vân công tử căn bản không cần thiết đi theo thuyền này. Hắn cũng có mục đích khác, đó chính là tìm kiếm Thái Ách thần miếu.

Dù sao thần miếu này có quá nhiều truyền thuyết, có liên quan đến Thần Thoại Đế, thậm chí là Tiên trong truyền thuyết, vì thế nó hấp dẫn ánh mắt của bát phương.

“Đây chính là địa bàn của Xà Nhân tộc, muốn tìm kiếm Thái Ách thần miếu cũng không đơn giản như vậy.” Nhan Như Mộng nói.

Nàng cảm thấy trong mắt Phù Vân công tử chứa đầy âm u và dục vọng, trong lòng cảm thấy thật phản cảm, lại không tiện phản ứng gay gắt, nàng ta chỉ muốn đến Thiên Minh cổ tinh rồi thì đường ai nấy đi với Phù Vân công tử.

“Ha ha, Như Mộng cô nương yên tâm, người mạnh nhất Xà Nhân tộc chính là thánh chủ nữ vương Medusa kia.”

“Trên cổ lộ thỉnh thoảng có chấp pháp giả Nhân tộc tuần tra, nữ vương Medusa không dám đích thân ra tay với thiên kiêu cổ lộ, còn những Xà Nhân tộc khác thì không có mấy ai lợi hại.”

“Lý thúc là cường giả Thánh Nhân Vương tiểu viên mãn, hoàn toàn không lo đến chuyện bảo đảm an toàn của chúng ta.”

“Huống chi, phụ thân ta cũng là cường giả thánh chủ của Vạn Tộc Thương Minh, cho dù nữ vương Medusa hiện thân thì cũng không dám làm gì ta cả.”

Trong giọng nói của Phù Vân công tử mang theo sự kiêu căng và ngạo nghễ. Thân phận của hắn cũng không thấp, không chỉ có một lão cha thánh chủ, bản thân còn có quyền thế và tài lực.

Hết chương 790.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom