-
Chương 121-125
Chương 121 Vật họp theo loài
Người nào có thể khiến Diệp Phong và Trương Tĩnh cùng nhau mời rượu? Dù sao mọi người cũng chưa ai từng thấy.
Nghe thấy mấy lời này của Tề Đẳng Nhàn thì đều cảm thấy nực cười, người này vì ra vẻ mà cái gì cũng có thể nói ra khỏi miệng được thật!
“Đi soi lại nước tiểu một chút bộ dạng người bán bảo hiểm này của anh như thế nào đi, nghĩ lại xem chính mình nói mấy lời ngu xuẩn như vậy liệu có thích hợp hay không!” Tạ Cương châm biếm nói.
Tề Đẳng Nhàn cảm thấy tiếp tục ngồi uống rượu với những người này chẳng có gì thú vị cả, vừa mới chuẩn bị đứng dậy bỏ đi thì lập tức có một người đàn ông tới đứng chắn trước bàn.
“nhị đương gia, sao cậu tới quán bar chơi cũng không nói trước với tôi một tiếng vậy!” Người đàn ông này đúng là Diệp Phong, anh ta mặc một thân trang phục giản dị cười hì hì trực tiếp ngồi xuống.
“Ừ?” Tề Đẳng Nhàn hơi nhíu mày: “Tôi đi đâu thì đều cần phải báo lại cho anh một tiếng sao?”
“Cái này thì không phải.” Diệp Phong hoảng sợ, không biết vì sao khi nói chuyện mà hoả khí của Tề Đẳng Nhàn lại lớn như vậy.
Tạ Cương thấy Diệp Phong đến thì nhịn không được nhíu mày, hừ lạnh một tiếng nói: “Lại là con chó con mèo nào lưu lạc tới đây vậy?”
“tình ca, cô nhìn lại bạn cô xem, tố chất quá thấp rồi!”
“Hắn lại dám tuỳ tiện kéo một người tới tham dạ tụ họp của chúng ta như vậy? Có hỏi qua chúng ta một tiếng hay chưa?”
Diệp Phong nghe thấy mấy lời này thì không vui, nhưng Tề Đẳng Nhàn đang ở trước mắt nên cảm thấy những người này đều là bạn bè của Tề Đẳng Nhàn, cũng không tiện đắc tội nên cũng giả vờ như không nghe thấy gì cả.
Sắc mặt của Hoàng Tình Ca cũng khó coi hẳn lên: “Nói ít lại một chút, nếu mấy người còn nói thêm thì về sau tôi sẽ không tới nữa!”
Thấy Hoàng Tình Ca nói đến mức nghiêm trọng như vậy thì Tạ Cương hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng không mở miệng châm chọc Tề Đẳng Nhàn nữa.
Diệp Phong cười cười với Tề Đẳng Nhàn: “nhị đương gia, lần trước chiêu đãi cậu không được chu toàn, lần này cậu nhất định phải uống thêm hai ly đấy! Nếu không tôi thật sự cảm thấy rất có lỗi với cậu, uống phí công sức chiếu cố của cậu với tôi.”
Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy người quen rồi thì cũng không nóng nảy rời đi nữa mà bưng ly rượu lên chạm ly với Diệp Phong, uống một ngụm.
“Thật sự là tới cọ ké rượu sao!” Tạ Cương thấy một màn như vậy thì khinh thường đầy mặt: “Bản thân mình tới cọ ké rượu còn chưa tính lại còn muốn dẫn theo người tới cọ cùng, cũng không sợ mất mặt sao?”
Diệp Phong lại cười nói với mọi người: “Rượu hôm nay mọi người cứ uống thoải mái, hoá đơn hôm nay tôi miễn phí cho mọi người!”
“Ha ha ha, anh miễn phí hoá đơn cho chúng tôi? Anh là ai vậy chứ? Là ông chủ của quán bar này sao?” Tạ Cương kinh thường mà phá lên cười.
“Anh biết ông chủ của quán bar này là ai không?”
“Nói ra sợ dọa chết anh!”
Diệp Phong hơi xấu hổ mà sờ sờ mũi của mình, không nghĩ tới danh tiếng của mình lại lớn như vậy, nói ra cái tên thôi cũng có thể dọa chết người được.
Một người phụ nữ xinh đẹp nói: “Tạ thiếu cần anh phải tới thanh toán hoá đơn sao? Người ta chính là người mà ngay cả Trương Nhu cũng phải tới đây mời rượu, là bạn bè với chị Tĩnh, thậm chí còn biết cả Diệp Phong tiên sinh.”
“Anh cứ ngồi đấy thành thành thật thật uống rượu của anh đi, chỉ cần anh không kiêu ngạo làm ra vẻ thì anh có cọ ké mấy chai rượu ngon đi nữa, Tạ thiếu cũng sẽ không so đo gì với anh.”
Tề Đẳng Nhàn chỉ cảm thấy có chút buồn cười, lắc lắc đầu hỏi: “Anh biết anh ta sao?”
“Không quen biết.” Diệp Phong cười khổ.
Tạ Cương nhàn nhạt nói với Diệp Phong: “Nếu đã tới rồi thì cũng không cần phải khách sáo quá làm gì, nên ăn thì ăn, nên uống cứ uống, việc thanh toán không phiền, cũng không tới lượt anh phải suy nghĩ nhiều.”
“Nếu vận khí của anh tốt thì khi nào Diệp Phong tiên sinh tới quán bar, tôi sẽ mời anh ta tới đây uống hai ly, nói không chừng anh cũng có cơ hội mời người ta một ly.”
“Loại chuyện như này nếu truyền ra ngoài chính là vinh hạnh cả đời đối với anh!”
Diệp Phong rõ ràng bị Tạ Cương nói làm nghẹn một chút: “Ách….Cảm ơn!”
“Không cần khách sáo, chỉ cần anh đừng giống người nào đó rất thích ra vẻ thì cũng không thể không làm bạn bè được với tôi.”
Tề Đẳng Nhàn lại cảm thấy như này chơi mới càng hay, cũng không biết là ai từ đầu tới giờ vẫn luôn ra vẻ kiêu ngạo vậy?
Hoàng Tình Ca cũng không để ý tới mũi nhọn của Tạ Cương, bưng ly rượu tìm Tề Đẳng Nhàn uống rượu, lại tìm ra mấy viên xúc xắc tới chơi trò chơi.
“Xem ra lâu rồi tôi không ra ngoài nên mọi người đều đã thay đổi, lần sau nếu tìm anh thì tôi sẽ tìm địa điểm thích hợp khác.” Hoàng Tình Ca ngượng ngùng cười cười.
“Không sao đâu, một tên nhãi nhép mà thôi, cứ kệ anh ta nhảy nhót lung tung đi.” Tề Đẳng Nhàn chậm rãi nói.
Tề Đẳng Nhàn đã uống không ít rượu, cả người đã tiến vào trạng thái hơi say, cảm giác đã thả lỏng hơn rất nhiều.
Chị Tĩnh lại đúng lúc này xuất hiện, dù sao thì cô ta rất không yên tâm nếu giao quán bar này cho Trương Nhu nên ngẫu nhiên vẫn sẽ ghé qua nhìn một chút, chờ đến khi Trương Nhu hoàn toàn nắm được trong lòng bàn tay rồi thì cô ta sẽ không phải quản những việc này nữa.
“Vị kia chính là chị Tĩnh phải không? Lúc trước quán bar này vẫn luôn do cô ấy quản lý, thật sự rất xinh đẹp nha….” Có người nhìn thấy Trương Tĩnh thì nhịn không được thấp giọng hô.
Tạ Cương gật gật đầu, nói: “Không sai, vị này chính là chị Tĩnh đại danh đỉnh đỉnh!”
“Người tới đây uống rượu không cần biết là ai, nhìn thấy cô ấy đều sẽ cho ba phần mặt mũi, mời cô ấy một ly rượu.”
“Mấy người cũng không cần phải nháo nhào lên như vậy, chị Tĩnh không thích ầm ĩ, nên an tĩnh điệu thấp một chút.”
“Đợi lát nữa chị Tĩnh qua đây thì tôi mời cô ấy một ly, sau đó sẽ giới thiệu với mấy người.”
Mọi người nghe thấy thì đều hưng phấn liên tục gật đầu, một đám đều cảm thấy Tạ Cương thần thông quảng đại, vậy mà có thể giới thiệu chị Tĩnh cho bọn họ làm quen.
“Đợi lát nữa lúc mời rượu chị Tĩnh thì người nào đó không có mắt cũng đừng tiếp tục ngồi, nếu chọc giận chị Tĩnh thì tôi cũng không cứu được đâu.” Tạ Cương nói nhưng mắt lại nhìn về hướng của Tề Đẳng Nhàn.
Hoàng Tình Ca thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu nói: “Tề Đẳng Nhàn, nếu không chúng ta đi trước đi?”
Tề Đẳng Nhàn nhìn thoáng qua Diệp Phong, nhịn không được có chút buồn cười, nói: “Đừng vội hoảng hốt, đợi chốc nữa có việc hay để xem đấy.”
“Chị Tĩnh!”
Đúng lúc này Tạ Cương lại hô to một tiếng, bưng ly rượu tới.
Trương Tĩnh đang nói chuyện với Trương Nhu, nghe thấy tiếng của Tạ Cương thì cười ha hả dẫn theo Trương Nhu tiến lên, nói: “Tạ thiếu thật đúng là đã lâu không gặp nha!”
Tạ Cương lấy một chiếc ly sạch sẽ đến rót cho Trương Tĩnh một ly rượu, cười nói: “Chị Tĩnh, đã lâu không gặp, tới, tôi mời cô một ly!”
“Cảm ơn Tạ thiếu, về sau quán bar này sẽ giao cho em gái Trương Nhu của tôi tiếp quản, khả năng một tháng tôi tới không được mấy lần, hy vọng anh tới ủng hộ nhiều hơn!” Trương Tĩnh mỉm cười nói, giơ tay che chén chạm ly với Tạ Cương.
Ở trong ánh mắt hâm mộ của mọi người, Tạ Cương uống một hơi cạn sạch.
Tạ Cương lại rót thêm một chén nói với các đồng bạn: “Tới tới tới, mọi người đều lên đi, mỗi người mời chị Tĩnh một ly! Về sau cùng nhau tới ủng hộ cô Trương Nhu nhiều thêm một chút!”
Mọi người đều bưng ly rượu tới, sôi nổi tự giới thiệu tên của mình, Trương Tĩnh đều mỉm cười gật đầu đáp lời.
Trương Nhu chú ý thấy Tề Đẳng Nhàn vẫn không đứng dậy thì hừng lạnh một tiếng, mày liễu cau lại, sắc mặt có chút không vui.
Tạ Cương cũng chú ý tới, sắc mặt đen lại, nói: “Anh vẫn không đứng dậy nổi phải khống?!”
“Hả? Cả anh nữa, làm gì mà cũng ngồi? Thật cho rằng chính mình là đại lão đúng không?”
“Được mời rượu chị Tĩnh chính là vinh hạnh của mấy người!”
Diệp Phong lại ngay lúc này bất đắc dĩ cười cười: “Đứng lên uống thì không cần, mọi người ngồi xuống đi!”
Trương Tĩnh và Trương Nhu lúc này mới chú ý tới Diệp Phong ngồi, lập tức sửng sốt, không nghĩ tới anh ta cũng xen lẫn ngồi ở trong nhóm người này.
“Anh là cái thá gì? Dám nói chuyện với chị Tĩnh như vậy? Mời rượu cũng không đứng dậy nổi sao? Có phải hay không cần tôi dạy lại anh cách làm người!” Tạ Cương tức giận quát.
Diệp Phong bình tĩnh nói: “Tiểu Tĩnh, Tiểu Nhu, đều ngồi xuống đi.”
“Tiểu Tĩnh?!”
Mọi người nghe thấy xưng hô này của Diệp Phong thì gần như đều bị dọa tè cả ra quần.
“Thật là người như nào thì sẽ quen biết bạn bè kiểu đó mà, họ Tề kia thích ra vẻ, người bạn này hắn dẫn tới cũng không tốt hơn so với hắn ở điểm nào cả….”
“Mẹ nó, vất vả lắm mới làm quen được với chị Tĩnh, nếu chị Tĩnh bởi vì tên nhãi nhép này mà tức giận thì tìm người nhét hai tên này vào bao tải rồi thả xuống biển cho chết chìm đi!”
“Đúng là vật họp theo loài, người phân theo nhóm, hai người đều không phải là thứ gì tốt….”
Trương Tĩnh vừa mới chuẩn bị ngồi xuống thì Diệp Phong lại vỗ vỗ đùi của mình, cười nói: “Em ngồi chỗ nào đấy?”
Trương Tĩnh liếc mắt nhìn Diệp Phong một cái, sau đó thản nhiên ở trên đùi anh ta mà ngồi xuống.
Chương 122 Mời rượu nhị đương gia
Một màn này trực tiếp khiến mọi người ở hiện trường trợn mắt há hốc mồm!
Chị Tĩnh vậy mà lại ngồi xuống ở trên đùi người đàn ông này?
Người đàn ông này rốt cuộc là ai?
“Tiểu Tĩnh, còn không mau mời rượu nhị đương gia đi?!” Diệp Phong có chút không thoải mái nhắc nhở một câu.
Trương Tĩnh phục hồi tinh thần, vội vàng cầm chai rượu tới rót rượu cho Tề Đẳng Nhàn, cười nói: “nhị đương gia, lần trước đã đắc tội với cậu nhiều, không nghĩ tới cậu có thể tới thăm quán bar của chúng tôi thêm lần nữa, thật là vinh hạnh!”
Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: “Không sao, tôi đã uống rồi, không muốn uống nữa.”
Trương Tĩnh cũng không ngại, tự mình cầm chai rót đầy ba ly rượu uống cạn, mặt đẹp đều nổi lên một tầng ráng hồng, nói: “Nếu nhị đương gia không muốn uống thì thôi, tôi đây đành kính trước ngài!”
Nói xong cô ta quay đầu đưa ly cho Trương Nhu, rót đầy ba ly khác, nói: “tiểu nhu, mời nhị đương gia ba ly.”
Trương Nhu cực kỳ chấn kinh, người này có địa vị gì vậy? Có thể khiến chị gái của mình tự mời rượu? Hơn nữa hình như còn có quan hệ không tồi với anh rể nữa?
Trương Nhu không dám nói nhiều, bưng ly rượu lên uống cạn ba ly, ngược lại không nói thêm gì.
Nhìn một màn trước mắt này khiến mọi người như bị sét đánh, một đám mãi không hồi thần được.
“Rượu hôm nay mọi người uống thoải mái, tôi nể mặt mũi của nhị đương gia, sẽ miễn hoá đơn cho mọi người.” Trương Tĩnh lại cười nhạt nói thêm một câu.
Giờ phút này, trên mặt Tạ Cương miễn bàn có bao nhiêu xuất sắc, một chút khiếp sợ, một chút sợ hãi, một chút đờ đẫn, thay đổi chóng mặt như đang diễn kịch.
Diệp Phong lúc này mới cười với mọi người, nói: “Cảm ơn các vị cho tiểu tĩnh nhà tôi mặt mũi như vậy, đến quán bar này uống rượu. Tới, Diệp Phong tôi ở chỗ này, cùng mọi người uống một ly!”
“Diệp Phong? Ngài chính là Diệp Phong tiên sinh sao! Mẹ ơi….”
“Diệp Phong tiên sinh là bạn bè với Tề Đẳng Nhàn? Chủ động tìm chúng ta uống rượu….Còn miễn phí hoá đơn cho chúng ta?”
“Này này này….Thật không thể tin được!”
Mọi người đều một trận khiếp sợ, sau đó sôi nổi bưng ly rượu lên, thật cẩn thận bồi Diệp Phong uống xong một ly.
Tạ Cương đều sắp khóc rồi, vừa rồi vẫn luôn ra vẻ, thậm chí còn nói muốn giới thiệu Diệp Phong cho bọn họ quen biết, kết quả Diệp Phong lại ngồi ở ngay đây, hơn nữa còn nịnh bợ Tề Đẳng Nhàn!
“Diệp Diệp Diệp Diệp….diệp tiên sinh, tôi mời ngài một ly!” Tạ Cương bưng ly rượu lên nơm nớp lo sợ nói.
“Thôi đừng, nhị đương gia còn đang ở đây, cậu ấy không uống, tôi dám tiếp rượu anh mời sao?” Diệp Phong lắc lắc đầu, duỗi tay chỉ Tề Đẳng Nhàn.
Trương Nhu nhìn một này thì cực kỳ khó hiểu, không biết người anh rể đỉnh thiên lập địa ở trong mắt này sao lại sợ hãi Tề Đẳng Nhàn nhìn vô hại như vậy.
Tươi cười trên mặt Tạ Cương cứng đờ, căng da đầu nở nụ cười với Tề Đẳng Nhàn: “tề tiên sinh, vừa rồi tôi miệng thối đã đắc tội ngài, tôi xin mời ngài một ly!”
Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, nói: “Tôi đã uống đủ rồi, hôm nay dừng ở đây thôi, tâm ý tôi nhận là được.”
“Ách, là….” Tạ Cương không dám nói nhiều.
Ngay cả Diệp Phong cũng phải tôn kính như vậy với Tề Đẳng Nhàn, vậy Tề Đẳng Nhàn không phải là nhân vật nhỏ mà nh ta có thể đắc tội nổi.
Ngẫm lại những biểu hiện vô tri ngu xuẩn của mình lúc nãy, hiện giờ tựa như một cái tát vô hình hung hăng vả lại trên mặt mình!
Vô thanh vô tức, nhưng mặt thật sự rất là đau mà!
Tạ Cương cúi đầu thật thấp xuống, khả năng cả đời này cũng đừng mong ngóc đầu dậy nổi ở trước mặt Hoàng Tình Ca nữa.
“Cô Hoàng, tôi không uống nữa, đi trước đây, cảm ơn vì đã chiêu đãi.” Tề Đẳng Nhàn đứng dậy sửa sang lại vạt áo một chút, cười đi ra ngoài.
Hoàng Tình Ca cũng đứng dậy, nói: “Tôi cũng thấy không khác nhau lắm, tôi và anh cùng nhau đi thôi.”
Diệp Phong và Trương Tĩnh lẫn Trương Nhu cuống quýt đứng dậy đưa tiễn, miễn phải chậm trễ.
Đám người Tạ Cương ngồi yên tại chỗ, trên mặt đầy xấu hổ và hoảng sợ.
“Cái tên bán bảo hiểm này sao có thể có địa vị lớn như vậy….” Tạ Cương dở khóc dở cười, phát hiện tay và chân của mình đều có chút nhũn ra.
Sau khi tiễn Hoàng Tình Ca và Tề Đẳng Nhàn ra khỏi cửa quán bar rồi, Diệp Phong nhẹ nhàng thở ra một hơi, cuối cùng cũng tiễn được vị ma vương này đi rồi, ở chung với hắn đúng là khiến người ta phải nơm nớp lo sợ mà!
“Anh rể, người đó là ai vậy? Sao em cảm thấy anh rất sợ hắn thế?” Trương Nhu không nhịn được hỏi.
“Sợ? Rõ ràng là lão tử sợ đến muốn chết đi được!” Diệp Phong nhịn không được trợn trắng mắt: “Về sau nếu hắn lại tới quán bar thì đều miễn phí hoá đơn cho hắn. tiểu nhu em cũng đừng đắc tội hắn, người này không phải là người mà chúng ta có thể chọc vào được!”
Nói xong lời này, Diệp Phong ôm Trương Tĩnh cùng nhau rời đi.
Trong lòng Trương Nhu nhịn không được có chút tò mò, anh rể Diệp Phong nhà mình đã quý vì là khách mời đặc biệt của chi nhánh long môn rồi, người như nào mà ngay cả anh ta cũng không thể trêu vào vậy?
“Có muốn thử xem có bắt được hắn hay không đây?” Trong lòng Trương Nhu ngo ngoe rục rịch xúc động soi gương một chút.
Dáng người không hề kém cạnh người phụ nữ tên Hoàng Tình Ca kia tý nào, khuôn mặt nhiều nhất kém nửa phần mà thôi, nhưng được cái thắng cô ta ở điểm là một người phụ nữ thành thục quyến rũ vũ mị, đây là thứ mà tiểu thư khuê các như Hoàng Tình Ca không hề có.
bên kia, Hoàng Tình Ca đang nghĩ muốn lái xe nhưng lại bị Tề Đẳng Nhàn khuyên can.
“Uống rượu không thể lái xe, cô muốn vào ngục giam ngồi xổm sao? Nhưng tôi không muốn làm quản giáo của cô.” Tề Đẳng Nhàn cười cười, cướp chìa khoá của cô nàng lại.
“Tôi cũng không uống nhiều, ít gì vẫn có chút thanh tỉnh.” Hoàng Tình Ca nói.
“Đây là vấn đề về nguyên tắc.” Tề Đẳng Nhàn nói, đưa chìa khoá cho cô ta nhưng lại không cho cô ta lên xe: “Chúng ta gọi xe là được rồi, xe của cô để ở đây, sáng mai cô qua lái trở về là được.”
Hoàng Tình Ca cảm thấy cũng đúng, ở ven đường bắt một chiếc xe để Tề Đẳng Nhàn đưa cô ta trở về.
Tề Đẳng Nhàn vốn định nói chính mình uống hơi nhiều muốn trở về nghỉ ngơi, nhưng lời đến bên miệng rồi vẫn lại nuốt xuống.
Người phụ nữ ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của mình kia vẫn luôn chê mình EQ thấp, cần phải bồi dưỡng thêm. Để miễn cho suốt ngày bị cô ta lấy ra chế nhạo nên hắn cũng theo Hoàng Tình Ca lên xe đi.
“Hôm nay thật ngại quá, gây ra nhiều chuyện không vui như vậy, lần sau nhất định sẽ chỉ có hai chúng ta mà thôi.” Hoàng Tình Ca mỉm cười, duỗi tay ra, tự nhiên dựa vào cánh tay Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn muốn rút tay ra nhưng cảm thấy bị cô ta kéo còn rất thoải mái, nên đơn giản mặc kệ, nói: “Được, lần sau hai chúng ta ăn cơm riêng.”
Hoàng Tình Ca nói: “Không thể xem phim, uống đồ uống lạnh, đi công viên giải trí, ăn cơm trong một tối luôn sao?”
Tề Đẳng Nhàn ha ha cười, cảm thấy Hoàng Tình Ca nói chuyện khá thú vị, hai người cứ ngồi ở phía sau nói chuyện như vậy, bất giác cũng đã tới trước cửa nhà cô nàng.
“Sư phụ, phiền anh chờ một chút.” Tề Đẳng Nhàn đưa Hoàng Tình Ca xuống xe, để tài xế chờ một lát.
Hoàng Tình Ca mỉm cười nhìn Tề Đẳng Nhàn, tuy là nhìn thẳng nhưng lại không hề có tý nào gọi là thẹn thùng cả, cứ tự nhiên hào phóng như vậy.
“Cảm ơn anh đã cứu tôi, cũng cảm ơn anh đã đưa tôi về!” Hoàng Tình Ca mỉm cười nói, phất phất tay, sau đó xoay người rời đi.
Tề Đẳng Nhàn trở lại trên xe, sư phụ taxi kia kinh ngạc hỏi hắn: “Cậu thật sự đã trở lại rồi sao?!”
“Chứ không thì sao?” Tề Đẳng Nhàn ngẩn người.
“Tới nhà cô ấy ngủ chứ sao!” Vị sư phụ khiếp sợ nói, tựa như thấy được quái thú vậy.
“???” Tề Đẳng Nhàn ngạc nhiên đầy mặt nhìn sư phụ, không hiểu gì cả.
Sư phụ mắng: “Người anh em này, EQ của cậu so với tôi còn thấp hơn nữa, sao có thể ở được trong loại địa phương như sơn trang Vân Đỉnh vậy?”
Tề Đẳng Nhàn có chút bực bội, không nghĩ tới một người lái xe taxi cũng chê hắn EQ thấp.
Ngày hôm sau Tề Đẳng Nhàn nằm yên ở trong nhà, trong lòng vẫn còn nhớ tới lời vị sư phụ lái xe nói, có chút căm giận bất bình, mình cũng đã đưa Hoàng Tình Ca về nhà rồi mà vẫn bị chê EQ thấp là thế nào?
Đến buổi chiều Lý Vân Uyển gọi điện thoại tới bảo Tề Đẳng Nhàn ra khỏi nhà, hẹn địa điểm gặp mặt.
Tề Đẳng Nhàn nghĩ đến cái hôn vào buổi tối hôm đó thì trong lòng tức khắc nóng lên, vốn định nằm yên một ngày nghỉ ngơi cho tốt cũng ném lên chín tầng mây.
Ở lối vào của trung tâm thương mại, Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy Lý Vân Uyển đang ngồi ở trong một cửa hàng đồ uống lạnh.
Cô ta mặc một chiếc váy cutout thời thượng màu đen, đôi chân dài bắt chéo vào nhau, phối thêm đôi giày Balenciaga khiến cho vô số đàn ông đi ngang qua đều không nhịn được mà ngoái đầu lại nhìn.
Chương 123 Uống rượu
“Tìm tôi có việc gì?”
Tề Đẳng Nhàn biếng nhác đi tới ngồi xuống bên cạnh Lý Vân Uyển, trên bàn có đặt một ly cafe đá, hắn tiện tay cầm lên uống một ngụm.
Lý Vân Uyển cười cười, nói: “Anh giúp tôi việc lớn như vậy nên ba tôi bảo tôi phải cảm ơn anh thật tốt, tôi có chuẩn bị quà đáp lễ cho anh đây.”
Nói xong lời này, Lý Vân Uyển từ trong túi lấy ra một cái hộp, đẩy đến trước mặt Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn không khách sáo nhận lấy, vừa mở ra thì thấy là một cái đồng hồ kiểu nam, trực tiếp đeo lên tay luôn mà không hỏi han gì giá cả.
“Thật là không biết khách sáo gì cả!” Lý Vân Uyển hừ nhẹ một tiếng lấy chân đá đá hắn, khoé miệng mang theo ý cười.
Thái độ của Tề Đẳng Nhàn đối với cô ta càng tuỳ ý thì trong lòng cô ta ngược lại càng thêm vui vẻ, cái này chứng minh quan hệ giữa hai người càng ngày càng thân mật hơn.
Lý Vân Uyển nâng cằm nhìn Tề Đẳng Nhàn thưởng thức đồng hồ, nói: “Hôm qua anh gây sự ở trong tiệc mừng thọ của kiều lão gia tử tôi cũng nghe nói qua rồi. Nói đi, anh thật sự có phương pháp chữa khỏi cho ông ta sao?”
Tề Đẳng Nhàn cười nhạo một tiếng, không nói gì.
Lý Vân Uyển nói: “Nghe nói Tôn Thanh Huyền cũng tới nhưng ông ta cũng không có biện pháp giải quyết, nên chuẩn bị tìm một người gọi là Tề đại sư tới giải quyết thay.”
“Tề đại sư? Ông ta nói tôi hả? Trước kia ông ta vẫn luôn gọi tôi như vậy.” Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, nói.
“Anh thôi đi, người họ Tề kia chính là anh sao?” Lý Vân Uyển buồn cười: “Tôi ngã một cái mà thuốc giảm đau anh bôi cho tôi còn đau đến chết đi được, ở đấy mà đại sư hả?!”
Tề Đẳng Nhàn nghĩ nghĩ, nếu không phải cô kêu dễ nghe như vậy thì sao tôi có thể xuống tay không biết nặng nhẹ chứ.
Lý Vân Uyển trực tiếp kéo Tề Đẳng Nhàn từ trên ghế đứng dậy, mạnh mẽ túm hắn đến một rạp chiếu phim xem phim, vé thì cô ta đã mua sẵn từ trước rồi.
Phim bom tấn Mỹ, là tác phẩm mới của Tom Cruise, tỷ suất người xem không hề thấp.
Lý Vân Uyển mua vé ở hàng ghế sau cùng, một loạt hàng ghế cuối này gần như chỉ có hai người cô ta và Tề Đẳng Nhàn.
Đèn tối lại, trên màn hình chiếu quảng cáo có chút chán, Tề Đẳng Nhàn cũng cảm thấy chỉ ngồi như vậy thì có hơi xấu hổ nên bày ra bộ dạng mình đã luyện được EQ cao, hỏi: “Chân đỡ hơn chưa?”
“Tốt hơn nhiều rồi, lần sau anh đừng có vậy nữa là được!” Lý Vân Uyển nhẹ nhàng cười, duỗi tay đánh nhẹ một cái ở trên người Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn lập tức không vui, chọc cô không vui cô cũng đánh, không trêu chọc tới cô cô cũng muốn đánh, vì thế trực tiếp đánh trả lại.
Lý Vân Uyển bị đánh đến đau thì sửng sốt, sau đó nổi giận, tên này đúng là chỉ số EQ âm vô hạn mà, ngay cả ve vãn đánh yêu cũng không hiểu hay sao? Mình mới đánh anh ta có một chút mà anh ta còn muốn đánh trả lại hả?
“Đồ EQ thấp như anh mà cũng có thể cưới được vợ đúng là ông trời bị mù mắt mà!” Lý Vân Uyển nhịn không được bực bội mắng một câu, duỗi tay hung hăng đánh lại: “Nếu anh dám đánh trả thì lập tức trả đồng hồ lại cho tôi đi!”
Đúng là Tề Đẳng Nhàn đang chuẩn bị tháo đồng hồ xuống trả cô ta, cái này khiến Lý Vân Uyển dở khóc dở cười, chỉ có thể nói: “Được rồi được rồi, đừng gây sự nữa, phim bắt đầu chiếu rồi, yên ổn ngồi xem phim đi!”
Nói xong lời này thì cô tay duỗi tay giữ chặt tay Tề Đẳng Nhàn lại, đầu hướng vai hắn mà thành thật kiên định dựa vào.
Người Tề Đẳng Nhàn hơi cứng lại một chút, đeo đồng hồ lên rồi lập tức có loại cảm giác đứng ngồi không yên.
Hắn cũng không nói được là vì sao Lý Vân Uyển lại ở trong bóng tối thân mật dựa vào hắn như vậy, vì sao lại sinh ra cảm giác như thế.
Bộ phim chiếu tới giai đoạn gay cấn, Tom Cruise bắt đầu lên trời xuống đất, Lý Vân Uyển không nhịn được cầm tay của Tề Đẳng Nhàn, hai bàn tay đan vào nhau với tay hắn, trong lòng bàn tay đều là mồ hôi tinh mịn, có chút dính dấp nhưng cực kỳ mềm mại.
“Hô….”
Chờ khi vai chính cuối cùng cũng gặp dữ hóa lành thì Lý Vân Uyển mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, chợt phát hiện ra mình và Tề Đẳng Nhàn đang nắm tay nhau, lại còn nắm chặt thân mật như vậy.
“Nào, ăn chút bỏng ngô giảm bớt căng thẳng!” Lý Vân Uyển nhấp môi mỉm cười, tay phái nhặt một viên bỏng ngô đưa tới bên miệng Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn vừa hé miệng ăn bỏng thì bên môi cũng bị tay cô nàng quẹt qua môi một chút, lập tức cả người như bay bổng lên mây.
Phim điện ảnh chiếu hết, Lý Vân Uyển cực lực khen: “Tom Cruise không hổ danh là nam thần bất diệt, bộ phim nào cũng đẹp như vậy!”
Tề Đẳng Nhàn đồng ý, tom cruise có thể hot như vậy không chỉ nhờ khuôn mặt mà thật sự chuyên nghiệp, vì đóng phim mà học lái phi cơ, điều khiển xe tăng, lặn xuống biển sâu, học kỹ năng nhảy dù từ trên cao xuống….Những cái đó không phải chỉ dựa vào kỹ năng máy tính mà nhóm tiểu thịt tươi hiện giờ có thể làm được.
Lý Vân Uyển đứng dậy đi lên trước một bước, có lẽ là do ngồi lâu quá, lại thêm vết thương ở mắt cá chân vẫn chưa khỏi hẳn nên bắp chân mềm nhũn, chỉ kịp hô một tiếng rồi cả người lập tức ngã xuống.
Tề Đẳng Nhàn còn chưa kịp đứng dậy thì mông của Lý Vân Uyển đã trực tiếp ngã ngồi ở trong lòng hắn, ôn hương nhuyễn ngọc sà vào lòng.
Tề Đẳng Nhàn theo bản năng đưa tay đỡ cô ta mới phát hiện ra tay để sai chỗ, mặt già hơi đỏ lên, cuống quýt dịch tay ra khỏi eo thon của cô ta.
Động tác này cũng đủ ái muội rồi, chẳng qua là tay để ở chỗ cũng không phải mẫn cảm lắm, so với vừa rồi còn có thể tiếp thu nhiều hơn.
“Vết thương ở chân tôi vẫn chưa tốt lắm, vừa rồi chỉ là không đứng vững….”Lý Vân Uyển nhấp môi nhẹ giọng nói, hai tai đỏ lựng lên.
Quỷ mới biết được rốt cuộc là do vết thương ở chân cô ta chưa tốt hẳn hay là do trong lòng có quỷ nên mới liên luỵ khiến chân cũng mềm theo.
Nói xong lời này, Lý Vân Uyển duỗi tay đỡ chỗ tựa lưng của ghế dựa hàng trước muốn đứng vậy, vậy mà phát hiện tay của Tề Đẳng Nhàn vẫn vòng quanh ở trên eo thon của mình thì quay đầu trừng mắt nhìn: “Anh còn không buông tay!”
Đầu vừa quay lại càng khiến cô ta xấu hổ hơn, bởi vì bản thân đứng dậy nên phải nâng mông lên, đường cong kia gần như dán thẳng lên mũi của Tề Đẳng Nhàn luôn rồi.
Tề Đẳng Nhàn buông lỏng tay, Lý Vân Uyển đứng vững lại.
Sau đó hai người không hẹn nhau mà cùng cảm thấy có chút xấu hổ.
Đặc biệt là Tề Đẳng Nhàn, hắn vẫn luôn ngồi im không nhúc nhích.
“Anh còn chờ gì nữa? Phim chiếu hết rồi kìa!” Lý Vân Uyển khó hiểu, nhíu mày hỏi.
“Cô đi trước đi, tôi đột nhiên nhớ ra vẫn còn chuyện quan trọng, cần phải suy nghĩ thận trọng hơn.” Tề Đẳng Nhàn âm trầm nói, hàng mày nhăn lại, hai chân nhấc lên, một tay nắm cằm của mình, nhìn qua rất giống như đang suy nghĩ tới chuyện quan trọng.
Lý Vân Uyển tahwcs mắc nhìn hắn một cái, nói: “Vậy tôi ở bên ngoài chờ anh.”
Lý Vân Uyển vừa đi khỏi, âm trầm trên mặt Tề Đẳng Nhàn lập tức biến mất không thấy, cười khổ hạ chân xuống dưới.
“Mẹ nó, khó trách có mấy lần mình không gõ cửa đã xông vào văn phòng của ông già luôn thấy ông ấy tay cầm chuột chân bắt chéo nhau, vẻ mặt còn âm trầm như vậy….Hoá ra là nguyên nhân như vậy!” Tề Đẳng Nhàn nhịn không được mắng một câu thô tục ở trong lòng, nỗ lực bình ổn lại nỗi lòng của mình.
Chờ khi hoàn toàn khôi phục như thường rồi, Tề Đẳng Nhàn mới không chút hoang mang đứng dậy rời khỏi rạp chiếu phim.
Ở ngoài cửa, Lý Vân Uyển đã an an tĩnh tĩnh ngồi yên đấy, một tay chống cằm, trong đầu cũng đồng thời lung tung rối loạn hết cả, không biết là đang miên man suy nghĩ cái gì.
“Ngài Tề, vừa rồi có chuyện gì thế?” Lý Vân Uyển tò mò hỏi.
“Không có gì.” Tề Đẳng Nhàn cười cười, tự nhiên vươn tay ra với cô ta.
Lý Vân Uyển nắm lấy bàn tay hắn đứng dậy, cực kỳ tự nhiên dựa vào tay hắn, cười nói: “Chúng ta đi mua chút đồ ăn vặt đi, dạo phố một lát rồi buổi tối ăn cơm cùng nhau, đêm nay tới chỗ của anh uống chút rượu vang đỏ!”
“Tôi đã từng lén xuống hầm rượu nhà anh rồi, bên trong có rất nhiều loại rượu tôi chưa từng gặp qua, hôm nay tôi muốn thoải mái uống, anh không được đau lòng.”
Lúc trươc Tề Đẳng Nhàn cực kỳ phiền chán việc Lý Vân Uyển tới ‘Vân Đỉnh Thiên Cung’ tá túc, nhưng hôm nay nghe thấy cô ta nói như vậy thì ngược lại là vui vẻ sảng khoái đồng ý cái rụp: “Được đấy!”
Bởi vì một bộ phim điện ảnh cộng thêm chút ngoài ý muốn lúc ra về nên quan hệ của hai người có vẻ như đã tiến thêm được một bước.
Nhưng bầu không khí ái muội này chưa được bao lâu đã bị một cuộc điện thoại của Hướng Đông Tinh phá vỡ khiến cho Tề Đẳng Nhàn hơi nhíu mày lại, nhưng lại sợ có chuyện gì gấp nên chỉ đành nhận.
Hướng Đông Tinh nói: “Công ty mới đã an bài tốt rồi, một giờ sau anh tới đó một chuyến đi, tôi sẽ không lộ mặt nữa.”
Cô ta trực tiếp cho Tề Đẳng Nhàn một cái địa chỉ để Tề Đẳng Nhàn đi qua.
Tề Đẳng Nhàn hơi khó chịu một chút, việc cấp trên phủi tay một cái là nhét việc cho hắn đúng là làm đến được hạ bút thành văn rồi!
Chương 124 Người đàn ông thần bí
So với việc đi dạo phố với Tề Đẳng Nhàn thì Lý Vân Uyển cảm thấy đi tới công ty mới của hắn nhìn xem càng có ý nghĩa hơn.
“Ngài Tề, tới công ty của anh nhìn một chút thử xem đi! Tôi cũng muốn xem một chút công ty mà Hướng Đông Tinh lập ra cho anh có quy mô lớn thế nào!” Lý Vân Uyển nói, hai tay vẫn ôm chặt cánh tay hắn như cũ.
“Vậy cũng được.” Tề Đằng Nhàn nghĩ nghĩ rồi đồng ý, sau đó theo Lý Vân Uyển leo lên chiếc BMW thẳng tiến tới công ty.
Công ty mới “Tianlai Capital” ở bên cạnh thung lũng giết người, từ nơi đây đi tới mấy miếng đất mà Tề Đẳng Nhàn sở hữu chỉ cách nhau mấy kilomet đường đi.
Tòa nhà công ty có sẵn từ trước nên Hướng Đông Tinh trực tiếp bỏ tiền ra mua lại, lúc đó đất ở đây chẳng đáng bao nhiêu tiền, mà Hướng Đông Tinh lại thấy tiền trong tay để không nhiều như vậy nên đất bên này chỗ nào có thể mua thì gần như đều đã tranh cướp hết một lần.
So với tin tưởng của Hướng Đông Tinh thì việc Kiều gia không tin tưởng vào mình khiến Tề Đẳng Nhàn cảm thấy phải suy nghĩ lại về việc đó.
Mấy người Kiều gia đó thật đúng là không biết cách kiếm ra tiền mà!
Toà nhà Tianlai Capital cao năm tầng, diện tích chiếm khoảng 400m2, hiện tại mới chỉ có tầng một và tầng hai được bố trí trang thiết bị cơ sở, tầng ba bốn năm vẫn để không.
Trợ lý nhỏ của Hướng Đông Tinh đã ở cửa đợi Tề Đẳng Nhàn, thấy hắn xuống xe thì vội vã chạy tới hỗ trợ mở cửa xe.
“tề tổng!” Trợ lý nhỏ nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn thì lập tức vui vẻ đi lên tiếp đón.
Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, nói: “Vất vả cho cô ở chỗ này chờ tôi, dẫn tôi xem qua công ty một vòng đi.”
Lý Vân Uyển cũng theo xuống xe, nhìn thoáng qua mấy tòa nhà office building thì cực kỳ tin tưởng rằng không bao lâu nữa, vùng đất thanh thanh lãnh lãnh này sẽ lập tức chào đón rất nhiều khách đến cho xem!
Trong công ty chỉ có tốp năm tốp ba người đi qua vội vàng, mấy tầng bên trên cũng đang được sửa sang lại nhưng sự vụ đã bắt đầu làm việc.
Tề Đẳng Nhàn đối với mấy công việc này đó vẫn chưa quen thuộc lắm, cũng chưa từng hỏi qua, dù sao hắn chỉ là lão tổng trên danh nghĩa mà thôi, còn hoạt động thật sự vẫn do Hướng Đông Tinh đằng sau thao tức.
“Này, ngài Tề, anh cứ yên tâm giao lại quyền lực trong tay cho Hướng Đông Tinh như vậy sao? Không sợ cô ta đào rỗng tài sản của anh hả?” Lý Vân Uyển né tránh trợ lý nhỏ phía trước, có chút nóng vội hỏi.
Ở trong mắt cô ta thì tất cả tài sản này đó cũng có một phần thuộc về phần mình, nếu thật sự bị Hướng Đông Tinh lấy mất thì chẳng phải chính mình cũng sẽ bị rút máu hay sao?
Tề Đẳng Nhàn lại không để ý chút nào, bình tĩnh nói: “Tôi không hiểu lắm việc vận hành công ty như nào cả, giao cho người chuyên nghiệp tới làm là một lựa chọn không tệ.”
“Hơn nữa gia nghiệp của Hướng Đông Tinh lớn như vậy, cũng sẽ không đi lừa chút tiền đó của tôi làm gì.”
“Cô ta còn muốn dựa vào tôi để đối phó với hai con quái vật khổng lồ là tập đoàn hổ môn và tập đoàn từ thị, cô ta tự biết nặng nhẹ rõ ràng.”
Lý Vân Uyển nói: “Tri nhân tri diện bất tri tâm, anh cũng không thể chắc chắn như vậy được! Thế này đi, anh uỷ quyền cho tôi, không có việc gì thì tôi ghé qua nhìn giúp anh, bảo đảm giữ được tài sản cho anh còn nguyên vẹn không sứt tý nào!”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Quay về tôi sẽ nói qua với Hướng Đông Tinh, đến lúc đó mời cô tới đây làm phó tổng, chuyên môn giao cho cô quản lý cũng được.”
Lý Vân Uyển tâm hoa nộ phóng, không nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn lại tin tưởng mình như vậy, xem ra quan hệ giữa hai người còn thân cận hơn những gì nhìn thấy!
Tài sản của Tianlai Capital thật ra chính là miếng đất thung lũng giết người kia, miếng đất này hiện giờ không có động tĩnh gì, nhưng không bao lâu nữa văn kiện từ trên tỉnh sẽ truyền xuống dưới.
Đến lúc đó giá trị của miếng đất này sẽ điên cuồng vọt lên, muốn mua cũng không mua được, chính phủ cũng sẽ không cho phép ở thời khắc mấu chốt như vậy có người nhúng tay làm loạn tăng giá cả đất lên.
“tề tổng, vậy tôi về trước, nếu có vấn đề gì thì có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào.” Trợ lý nhỏ cười nhẹ với Tề Đẳng Nhàn.
“Được, vất vả cho cô rồi.” Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu.
Trợ lý nhỏ chớp chớp mắt vài cái, sau đó rời đi.
Lý Vân Uyển kêu lên một tiếng, nói: “Nếu không phải có tôi ở đây thì có tám phần là cô ta sẽ nhờ anh mở miệng nói với Hướng Đông Tinh để cô ta tới đây làm việc trong công ty!”
Tề Đẳng Nhàn hỏi: “Cô dựa vào cái gì nhìn được thế?”
“Phụ nữ hiểu phụ nữ nhất!” Lý Vân Uyển khó chịu đáp.
Văn phòng của lão tổng đã sắp xếp ổn thỏa, sau lưng bàn làm việc treo bốn chữ “Tiền vào như nước” to đùng, các phương diện khác cũng đầy đủ mọi thứ, ngồi xuống thật đúng là cực uy phong, có phong phạm của sếp lớn một công ty.
Lý Vân Uyển tự nhiên xem mình như nữ chủ nhân mà tự mình ra tay sửa sang lại văn phòng một chút, Tề Đẳng Nhàn ngồi xem cô ta bận rộn xoay qua xoay lại cũng cảm thấy vui tai vui mắt.
Tianlai Capital của Tề Đẳng Nhàn hiện tại chiếm một trăm mẫu, thua mua từ tập đoàn kiều thị và các bên khác gộp lại được bốn trăm mẫu, tổng cộng là năm trăm mẫu đất.
Ấn theo giá trị thấp nhất một mẫu đất trong năm trăm mẫu kia cũng phải trị giá hai tỷ rưỡi.
Hướng Đông Tinh biết rất rõ, nếu miếng đất thung lũng giết người này không thuộc về phạm vi quy hoạch của tỉnh mà nói thì trong tương lai không đáng một đồng, nhưng nếu thật sự đúng như những gì Tề Đẳng Nhàn nói thì nhất định sẽ tấc đất tấc vàng.
Dưới loại tình huống tin tức vẫn chưa rõ ràng như vậy mà cô ta vẫn lựa chọn tin tưởng vào Tề Đẳng Nhàn, tiên hạ thủ vi cường thu mua lại năm trăm mẫu đất đó.
So sánh qua lại hai bên thì Kiều gia khiến Tề Đẳng Nhàn thất vọng thấy rõ.
Cho dù là Lý Vân Uyển hiện giờ cũng cực kỳ tin tưởng Tề Đẳng Nhàn không nghi ngờ, thậm chí bắt đầu để tập đoàn mộc tử quy hoạch lại một miếng đất này để tương lai khai phá.
“Ơ kìa, rốt cuộc thì đây là văn phòng của ai vậy chứ, tôi vất vả thu dọn giúp anh như vậy mà anh đến mông cũng lười không muốn nhấc?” Lý Vân Uyển đã thu dọn sạch sẽ xong, trán đổ đầy mồ hôi bất mãn nói.
“Vậy tôi massage giúp cô một chút? Cô vất vả rồi.” Tề Đẳng Nhàn cười nhạt đáp.
Lý Vân Uyển không khách khí chút chào, xoay người chui tọt vào trong lòng hắn, nói: “Anh muốn đem chuyện này nói qua với mộng mộng một chút hay không?”
“Có nói thì cô ta cũng không tin.” Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu: “Tôi yên lặng cho tập đoàn kiều thị chút chỗ tốt là được, để bọn họ cũng gia nhập việc khai phá.”
Nhìn Lý Vân Uyển ngồi ở trong lòng mình mà Tề Đẳng Nhàn có loại cảm giác muốn ngo ngoe rục rịch, mặt đẹp của cô nàng ửng đỏ, trên khuôn mặt tràn ngập hơi thở ngự tỷ dính chút mồ hôi, khuôn ngực vốn đã to lại bởi vì hô hấp dồn dập mà không ngừng phập phồng….Tề đẳng nhàn đột nhiên rất muốn nếm lại hương vị của đôi môi tươi đẹp kia.
“Tề tổng!”
Đang lúc bay bổng trên mây thì ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng hét, cửa văn phòng cũng bị gõ vang.
Lý Vân Uyển như thỏ bị hoảng bật dậy từ trên đùi hắn, như không có việc gì mà đứng qua một bên.
Tề Đẳng Nhàn nói: “Vào đi!”
Ngoài cửa đi vào là một tên bảo an, anh ta vừa đi lên đã đầy mặt kinh hoảng.
"Tề tổng, không tốt rồi! Bên ngoài có người tới gây sự, nói mình là sếp của bất động sản phong hằng, mang theo một đám người tới gây sự.” Bảo an hoang mang rối loạn nói.
“Công ty vừa mới thành lập đã có người tới gây sự? Chuyện gì vậy, tôi xuống nhìn thử xem!” Tề Đẳng Nhàn đen mặt đứng dậy.
Vốn dĩ hắn không tức giận vì việc công ty vừa mới thành lập đã có người tới gây sự mà tức giận vì việc mình vừa mới định làm chút chuyện khác người thì đã thị người khác tới quấy rầy.
Lý Vân Uyển thấp giọng nói: “Bất động sản phong hằng chính là một công ty lưu manh, anh cẩn thận một chút….Đằng sau bọn họ có bối cảnh, lúc trước gây ra rất nhiều chuyện không nhỏ nhưng cuối cùng đều không sao cả!”
Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu nói: “Dám tới làm phiền tôi, dù có bối cảnh lớn đến đâu đi nữa cũng đều không được!”
Xuống tầng một của công ty thì thấy một người đàn ông trẻ tuổi cầm đầu đang ngồi trên ghế sofa bọc da, trong tay cầm một điếu thuốc lá, sau lưng anh ta có một đám người mặc quần áo đen hung thần ác sát.
“Anh là ai?” Tề Đẳng Nhàn đi tới sofa lạnh lùng hỏi.
Chương 125 Uy hiếp
Người đàn ông ngồi trên sofa chính là sếp lớn của bất động sản Phong Hằng, Triệu Cường, sau khi anh ta thấy Tề Đẳng Nhàn tới thì mới thong thả ung dung bỏ chân mình ở trên mặt bàn xuống dưới đất.
“Tôi là sếp của bất động sản phong hằng, tên là Triệu Cường, có lẽ anh đã từng nghe qua tên của tôi.” Triệu Cường nhàn nhạt nói, búng búng tàn thuốc của mình.
Tề Đẳng Nhàn chưa từng nghe qua cái tên này, trực tiếp lắc đầu nói: “Có chuyện gì sao?”
Triệu Cường nói: “Chúng tôi đã điều tra qua, miếng đất thung lũng giết người này là do công ty Tianlai Capital mới thu mua gần đây, hơn nữa Tianlai Capital cũng mới được thành lập.”
Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: “Đúng thì sao?”
Triệu Cường hơi mỉm cười, nói: “Là thế này, miếng đất này vốn là chúng tôi nhìn trúng trước. Nhưng không nghĩ tới mấy người lại nhanh chân tới trước.”
Nói xong lời này thì anh ta vỗ tay hai cái.
Đám người đồ đen phía sau có mấy tên mang theo vali xách tay, bọn họ tiến lên phía trước một bước mở vali xách tay ra, sau đó trực tiếp dốc ngược vali xách tay xuống.
“Ào ào – –”
Một xấp tiền hồng hồng đỏ đỏ rơi từ vali xách tay xuống mặt đất, chồng chất một chỗ như một toà núi nhỏ.
Lý Vân Uyển thấy một màn như vậy thì ngây dại, tuy rằng tập đoàn mộc tử cũng trị giá mấy trăm triệu nhưng đây vẫn là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy nhiều tiền mặt ở trước mắt như vậy.
“Chỗ này có năm ngàn vạn, tôi cũng không để mấy người chịu thiệt gì, dùng năm ngàn vạn này mua của Tianlai Capital các người một trăm mẫu đất.” Triệu Cường hút một hơi thuốc mỉm cười nói, một bộ dáng thái độ nhìn từ trên cao xuống.
Năm ngàn vạn tiền mặt chồng chất lên nhau thì sẽ có bộ dạng như thế nào? Cứ ra công trường nhìn một chút năm nghìn viên gạch xếp chung một chỗ như thế nào là sẽ biết.
Dù sao năm ngàn vạn này đặt ở trước mắt như vậy không thể nghi ngờ gì chính là một việc cực kỳ chấn động mắt người.
Tề Đẳng Nhàn lại nhịn không được nở nụ cười, chờ đến khi tỉnh ra thông báo thì miếng đất này, một mẫu ít nhất cũng có thể bán được năm trăm vạn.
Tên Triệu Cường này muốn dùng năm ngàn vạn tới thu mua của tianlai capital một trăm mẫu đất? Đây là trò vui đùa gì mới thịnh hành sao?
Triệu Cường nói: “Thế nào? Năm ngàn vạn này cậu nhận rồi đưa cho tôi một trăm mẫu đất, coi như là kết giao bạn bè, nhiều bạn nhiều đường hơn.”
“Về sau nếu cậu có chuyện gì cần tới bất động sản phong hằng chúng tôi thì tôi cũng sẽ suy xét cho.”
“Nhận năm ngàn vạn này mua được nhiều lợi mà không hại, cũng không có âm mưu gì cả.”
Tề Đẳng Nhàn như cười như không nhìn Triệu Cường hỏi: “Nếu tôi không nhận thì sao?”
“Không nhận? Vậy cậu cũng chỉ chịu thiệt, chịu bị lừa mà thôi! Bao gồm cả cái công ty này của cậu cũng sẽ bị phá sản theo.” Triệu Cường hơi nhướng mày, cười lạnh nói.
“Cho nên tôi khuyên cậu đừng có mà không biết điều như vậy, tôi đây là tiên lễ hậu binh!”
“Dùng năm ngàn vạn tới mua đất của cậu chính là để mắt tới cậu, nếu không tôi cũng không cần tự mình tới đây làm gì, cứ trực tiếp cướp là được.”
“Lập tức nhận lấy số tiền này rồi soạn văn kiện chuyển nhượng ra đây.”
Ngữ khí của Triệu Cường đã mang theo tính chất mệnh lệnh ra khiến sắc mặt của mấy bảo an của tianlai capital đều kinh hoảng, đứng ngồi không yên.
Lý Vân Uyển mở to hai mắt của mình nhìn, năm ngàn vạn đã muốn đất thuộc về mình! Năm ngàn vạn này nếu chờ thêm mấy ngày nữa chỉ sợ mua nhiều nhất cũng chẳng được mười mẫu đất đâu.
Tên Triệu Cường này mang theo năm ngàn vạn tiền mặt tới muốn trực tiếp lấy của tianlai capital một trăm mẫu đất? Đùa cợt cái gì vậy chứ!
Sắc mặt Tề Đẳng Nhàn lạnh xuống, nói: “Ngu ngốc!”
Nói xong lời này rồi, hắn không định tiếp tục phản ứng nữa.
Sắc mặt Triệu Cường lạnh lùng ấn tàn thuốc trong tay xuống sofa bọc da thượng hạng, chọc cho sofa bọc da có một cái lỗ lớn rồi trực tiếp đá lăn cái bàn ở trước mặt va chạm với mặt đất, vỡ đến rối tinh rối mù.
“Dám nói chuyện với Triệu Cường tôi như vậy? Cậu cũng không tự mình đi hỏi thăm xem triệu gia ta là người mà cậu có thể chọc vào sao?” Triệu Cường đứng dậy lạnh giọng nói.
Lúc này Tề Đẳng Nhàn lại bình tĩnh nói: “Năm ngàn vạn này tôi nhận!”
Triệu Cường sửng sốt, sau đó nở nụ cười nói: “Bây giờ mới biết thức thời sao!”
Tề đẳng nhàn lại nói tiếp: “Nhưng năm ngàn vạn này là bồi thường cho việc anh phá hư đồ đạc của công ty tôi.”
Tề Đẳng Nhàn vừa nói xong lời này, Triệu Cường lại ngây ngẩn cả người, người ở xung quanh cũng theo đó mà sửng sốt.
“Người này bị ngốc rồi sao mà dám nói ra lời như vậy? Cái sofa này cho dù có làm bằng vàng ròng đi nữa thì cũng không đáng giá năm ngàn vạn được!”
“Đừng nói tới việc nó có đáng giá hay không, chỉ riêng việc hắn dùng thái độ như vậy nói chuyện với triệu tổng thôi thì hắn có một trăm cái mạng cũng không đủ dùng!”
“Các anh em hôm nay có việc để làm rồi! Đoán chừng cái công ty này lại phải trang hoàng mới lại toàn bộ từ đầu chí cuối rồi.”
Mấy người Triệu Cường dẫn tới đều cười dữ tợn, một đám bộ dáng không có ý tốt nhìn chằm chằm đánh giá Tề Đẳng Nhàn, tuỳ thời chuẩn bị tiến lên xé nát hắn.
“Cậu nói cái gì, tai tôi không được tốt, cho cậu cơ hội nói lại một lần nữa!” Triệu Cường ghé tai qua cười lạnh nói.
Lý Vân Uyển nhẹ nhàng kéo Tề Đẳng Nhàn một chút, nói: “Đừng vội xung đột làm gì, người này không đơn giản, nháo lớn chuyện đối với công ty không có chỗ tốt, xem xem có thể giải quyết trong hòa bình được hay không đã.”
“Hòa bình cái rắm!” Tề Đẳng Nhàn lại hừ lạnh một tiếng bỏ tay của Lý Vân Uyển ra.
hắn chỉ chỉ ngoài cửa, bình tĩnh nói: “Tôi cũng cho anh một cơ hội, năm ngàn vạn để lại, dẫn theo người của anh toàn bộ cút ra khỏi công ty của tôi! Nếu không tôi sợ lát nữa mấy người đi không nổi đâu!”
Triệu Cường lại cười ha hả, duỗi tay chỉ chỉ Tề Đẳng Nhàn nói: “Được lắm tên nhãi, mày giỏi lắm!”
“Đập cho tôi!”
“Ai dám ngăn cản cũng đánh cho tôi!”
“Đánh chết hay đánh tàn phế cũng được, tôi sẽ chịu trách nhiệm!”
Triệu Cường mới ra lệnh một tiếng mà hơn hai mươi người anh ta dẫn theo không nói hai lời lập tức bắt đầu đập phá đồ đạc trong đại sảnh công ty, múa may côn bổng khiến cho một mảnh hỗn độn.
Lý Vân Uyển sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, trực tiếp trốn đằng sau Tề Đẳng Nhàn, quả nhiên, tiền tự nhiên từ trên trời rơi xuống đều không phải là chuyện gì tốt, rất dễ dàng bị sói ác theo dõi.
Tề Đẳng Nhàn không nói gì, yên lặng nhìn bọn họ đập phá.
“Sếp của chúng ta cũng quá nhát rồi, bị người ngay trước mặt đập phá công ty mà rắm cũng không dám thả một cái hay sao?”
“Vừa rồi nói chuyện vẫn rất có tự tin, nhưng đến khi người ta thật sự ra tay thì hắn lại nhát như vậy….Về sau công ty trải qua ngày như thế nào đây!”
“Haiz, thật là đen đủi, đi theo một người sếp như vậy, nói không chừng về sau phải thường xuyên bị người khác bắt nạt đi.”
Nhóm nhân viên của tianlai capital thấy một màn như vậy đều sôi nổi thở dài, một đám liên tục lắc đầu cảm thán, cảm thấy Tề Đẳng Nhàn quá hèn nhát, đối phương đập phá công ty như vậy rồi má hắn cũng không dám ho he thêm câu nào.
Triệu Cường càng đắc ý đầy mặt nhìn Tề Đẳng Nhàn: “Năm ngàn vạn này một cắc cậu đừng nghĩ nhận được!”
“Đường ra duy nhất hiện tại của cậu chính là giao một trăm mẫu đất ra đây, tôi có thể cho cậu một cơ hội xin lỗi tôi.”
“Còn chuyện có tha thứ cho cậu hay không thì là chuyện của tôi!”
“Nếu cậu muốn cứng chọi cứng với tôi thì tôi rất hoan nghênh, chỉ xem xem công ty cậu có chịu được lâu như vậy hay không thôi!”
Triệu Cường làm càn bừa bãi cười phá lên, lại thấy Lý Vân Uyển trốn phía sau Tề Đẳng Nhàn thì hai mắt sáng lên.
“Ô kìa, ngự tỷ này cũng không tệ nha! Chân dài phối balenciaga quả nhiên là đủ khiến người ta mất hồn!”
“Một trăm mẫu đất giao ra đây, lại để ngự tỷ này hầu hạ tôi một tuần, tôi có thể bỏ qua cho mấy hành động lời nói vô tri ngu xuẩn lúc trước của cậu.”
Triệu Cường duỗi tay chỉ chỉ Lý Vân Uyển, ý vị thâm trường nói.
Người nào có thể khiến Diệp Phong và Trương Tĩnh cùng nhau mời rượu? Dù sao mọi người cũng chưa ai từng thấy.
Nghe thấy mấy lời này của Tề Đẳng Nhàn thì đều cảm thấy nực cười, người này vì ra vẻ mà cái gì cũng có thể nói ra khỏi miệng được thật!
“Đi soi lại nước tiểu một chút bộ dạng người bán bảo hiểm này của anh như thế nào đi, nghĩ lại xem chính mình nói mấy lời ngu xuẩn như vậy liệu có thích hợp hay không!” Tạ Cương châm biếm nói.
Tề Đẳng Nhàn cảm thấy tiếp tục ngồi uống rượu với những người này chẳng có gì thú vị cả, vừa mới chuẩn bị đứng dậy bỏ đi thì lập tức có một người đàn ông tới đứng chắn trước bàn.
“nhị đương gia, sao cậu tới quán bar chơi cũng không nói trước với tôi một tiếng vậy!” Người đàn ông này đúng là Diệp Phong, anh ta mặc một thân trang phục giản dị cười hì hì trực tiếp ngồi xuống.
“Ừ?” Tề Đẳng Nhàn hơi nhíu mày: “Tôi đi đâu thì đều cần phải báo lại cho anh một tiếng sao?”
“Cái này thì không phải.” Diệp Phong hoảng sợ, không biết vì sao khi nói chuyện mà hoả khí của Tề Đẳng Nhàn lại lớn như vậy.
Tạ Cương thấy Diệp Phong đến thì nhịn không được nhíu mày, hừ lạnh một tiếng nói: “Lại là con chó con mèo nào lưu lạc tới đây vậy?”
“tình ca, cô nhìn lại bạn cô xem, tố chất quá thấp rồi!”
“Hắn lại dám tuỳ tiện kéo một người tới tham dạ tụ họp của chúng ta như vậy? Có hỏi qua chúng ta một tiếng hay chưa?”
Diệp Phong nghe thấy mấy lời này thì không vui, nhưng Tề Đẳng Nhàn đang ở trước mắt nên cảm thấy những người này đều là bạn bè của Tề Đẳng Nhàn, cũng không tiện đắc tội nên cũng giả vờ như không nghe thấy gì cả.
Sắc mặt của Hoàng Tình Ca cũng khó coi hẳn lên: “Nói ít lại một chút, nếu mấy người còn nói thêm thì về sau tôi sẽ không tới nữa!”
Thấy Hoàng Tình Ca nói đến mức nghiêm trọng như vậy thì Tạ Cương hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng không mở miệng châm chọc Tề Đẳng Nhàn nữa.
Diệp Phong cười cười với Tề Đẳng Nhàn: “nhị đương gia, lần trước chiêu đãi cậu không được chu toàn, lần này cậu nhất định phải uống thêm hai ly đấy! Nếu không tôi thật sự cảm thấy rất có lỗi với cậu, uống phí công sức chiếu cố của cậu với tôi.”
Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy người quen rồi thì cũng không nóng nảy rời đi nữa mà bưng ly rượu lên chạm ly với Diệp Phong, uống một ngụm.
“Thật sự là tới cọ ké rượu sao!” Tạ Cương thấy một màn như vậy thì khinh thường đầy mặt: “Bản thân mình tới cọ ké rượu còn chưa tính lại còn muốn dẫn theo người tới cọ cùng, cũng không sợ mất mặt sao?”
Diệp Phong lại cười nói với mọi người: “Rượu hôm nay mọi người cứ uống thoải mái, hoá đơn hôm nay tôi miễn phí cho mọi người!”
“Ha ha ha, anh miễn phí hoá đơn cho chúng tôi? Anh là ai vậy chứ? Là ông chủ của quán bar này sao?” Tạ Cương kinh thường mà phá lên cười.
“Anh biết ông chủ của quán bar này là ai không?”
“Nói ra sợ dọa chết anh!”
Diệp Phong hơi xấu hổ mà sờ sờ mũi của mình, không nghĩ tới danh tiếng của mình lại lớn như vậy, nói ra cái tên thôi cũng có thể dọa chết người được.
Một người phụ nữ xinh đẹp nói: “Tạ thiếu cần anh phải tới thanh toán hoá đơn sao? Người ta chính là người mà ngay cả Trương Nhu cũng phải tới đây mời rượu, là bạn bè với chị Tĩnh, thậm chí còn biết cả Diệp Phong tiên sinh.”
“Anh cứ ngồi đấy thành thành thật thật uống rượu của anh đi, chỉ cần anh không kiêu ngạo làm ra vẻ thì anh có cọ ké mấy chai rượu ngon đi nữa, Tạ thiếu cũng sẽ không so đo gì với anh.”
Tề Đẳng Nhàn chỉ cảm thấy có chút buồn cười, lắc lắc đầu hỏi: “Anh biết anh ta sao?”
“Không quen biết.” Diệp Phong cười khổ.
Tạ Cương nhàn nhạt nói với Diệp Phong: “Nếu đã tới rồi thì cũng không cần phải khách sáo quá làm gì, nên ăn thì ăn, nên uống cứ uống, việc thanh toán không phiền, cũng không tới lượt anh phải suy nghĩ nhiều.”
“Nếu vận khí của anh tốt thì khi nào Diệp Phong tiên sinh tới quán bar, tôi sẽ mời anh ta tới đây uống hai ly, nói không chừng anh cũng có cơ hội mời người ta một ly.”
“Loại chuyện như này nếu truyền ra ngoài chính là vinh hạnh cả đời đối với anh!”
Diệp Phong rõ ràng bị Tạ Cương nói làm nghẹn một chút: “Ách….Cảm ơn!”
“Không cần khách sáo, chỉ cần anh đừng giống người nào đó rất thích ra vẻ thì cũng không thể không làm bạn bè được với tôi.”
Tề Đẳng Nhàn lại cảm thấy như này chơi mới càng hay, cũng không biết là ai từ đầu tới giờ vẫn luôn ra vẻ kiêu ngạo vậy?
Hoàng Tình Ca cũng không để ý tới mũi nhọn của Tạ Cương, bưng ly rượu tìm Tề Đẳng Nhàn uống rượu, lại tìm ra mấy viên xúc xắc tới chơi trò chơi.
“Xem ra lâu rồi tôi không ra ngoài nên mọi người đều đã thay đổi, lần sau nếu tìm anh thì tôi sẽ tìm địa điểm thích hợp khác.” Hoàng Tình Ca ngượng ngùng cười cười.
“Không sao đâu, một tên nhãi nhép mà thôi, cứ kệ anh ta nhảy nhót lung tung đi.” Tề Đẳng Nhàn chậm rãi nói.
Tề Đẳng Nhàn đã uống không ít rượu, cả người đã tiến vào trạng thái hơi say, cảm giác đã thả lỏng hơn rất nhiều.
Chị Tĩnh lại đúng lúc này xuất hiện, dù sao thì cô ta rất không yên tâm nếu giao quán bar này cho Trương Nhu nên ngẫu nhiên vẫn sẽ ghé qua nhìn một chút, chờ đến khi Trương Nhu hoàn toàn nắm được trong lòng bàn tay rồi thì cô ta sẽ không phải quản những việc này nữa.
“Vị kia chính là chị Tĩnh phải không? Lúc trước quán bar này vẫn luôn do cô ấy quản lý, thật sự rất xinh đẹp nha….” Có người nhìn thấy Trương Tĩnh thì nhịn không được thấp giọng hô.
Tạ Cương gật gật đầu, nói: “Không sai, vị này chính là chị Tĩnh đại danh đỉnh đỉnh!”
“Người tới đây uống rượu không cần biết là ai, nhìn thấy cô ấy đều sẽ cho ba phần mặt mũi, mời cô ấy một ly rượu.”
“Mấy người cũng không cần phải nháo nhào lên như vậy, chị Tĩnh không thích ầm ĩ, nên an tĩnh điệu thấp một chút.”
“Đợi lát nữa chị Tĩnh qua đây thì tôi mời cô ấy một ly, sau đó sẽ giới thiệu với mấy người.”
Mọi người nghe thấy thì đều hưng phấn liên tục gật đầu, một đám đều cảm thấy Tạ Cương thần thông quảng đại, vậy mà có thể giới thiệu chị Tĩnh cho bọn họ làm quen.
“Đợi lát nữa lúc mời rượu chị Tĩnh thì người nào đó không có mắt cũng đừng tiếp tục ngồi, nếu chọc giận chị Tĩnh thì tôi cũng không cứu được đâu.” Tạ Cương nói nhưng mắt lại nhìn về hướng của Tề Đẳng Nhàn.
Hoàng Tình Ca thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu nói: “Tề Đẳng Nhàn, nếu không chúng ta đi trước đi?”
Tề Đẳng Nhàn nhìn thoáng qua Diệp Phong, nhịn không được có chút buồn cười, nói: “Đừng vội hoảng hốt, đợi chốc nữa có việc hay để xem đấy.”
“Chị Tĩnh!”
Đúng lúc này Tạ Cương lại hô to một tiếng, bưng ly rượu tới.
Trương Tĩnh đang nói chuyện với Trương Nhu, nghe thấy tiếng của Tạ Cương thì cười ha hả dẫn theo Trương Nhu tiến lên, nói: “Tạ thiếu thật đúng là đã lâu không gặp nha!”
Tạ Cương lấy một chiếc ly sạch sẽ đến rót cho Trương Tĩnh một ly rượu, cười nói: “Chị Tĩnh, đã lâu không gặp, tới, tôi mời cô một ly!”
“Cảm ơn Tạ thiếu, về sau quán bar này sẽ giao cho em gái Trương Nhu của tôi tiếp quản, khả năng một tháng tôi tới không được mấy lần, hy vọng anh tới ủng hộ nhiều hơn!” Trương Tĩnh mỉm cười nói, giơ tay che chén chạm ly với Tạ Cương.
Ở trong ánh mắt hâm mộ của mọi người, Tạ Cương uống một hơi cạn sạch.
Tạ Cương lại rót thêm một chén nói với các đồng bạn: “Tới tới tới, mọi người đều lên đi, mỗi người mời chị Tĩnh một ly! Về sau cùng nhau tới ủng hộ cô Trương Nhu nhiều thêm một chút!”
Mọi người đều bưng ly rượu tới, sôi nổi tự giới thiệu tên của mình, Trương Tĩnh đều mỉm cười gật đầu đáp lời.
Trương Nhu chú ý thấy Tề Đẳng Nhàn vẫn không đứng dậy thì hừng lạnh một tiếng, mày liễu cau lại, sắc mặt có chút không vui.
Tạ Cương cũng chú ý tới, sắc mặt đen lại, nói: “Anh vẫn không đứng dậy nổi phải khống?!”
“Hả? Cả anh nữa, làm gì mà cũng ngồi? Thật cho rằng chính mình là đại lão đúng không?”
“Được mời rượu chị Tĩnh chính là vinh hạnh của mấy người!”
Diệp Phong lại ngay lúc này bất đắc dĩ cười cười: “Đứng lên uống thì không cần, mọi người ngồi xuống đi!”
Trương Tĩnh và Trương Nhu lúc này mới chú ý tới Diệp Phong ngồi, lập tức sửng sốt, không nghĩ tới anh ta cũng xen lẫn ngồi ở trong nhóm người này.
“Anh là cái thá gì? Dám nói chuyện với chị Tĩnh như vậy? Mời rượu cũng không đứng dậy nổi sao? Có phải hay không cần tôi dạy lại anh cách làm người!” Tạ Cương tức giận quát.
Diệp Phong bình tĩnh nói: “Tiểu Tĩnh, Tiểu Nhu, đều ngồi xuống đi.”
“Tiểu Tĩnh?!”
Mọi người nghe thấy xưng hô này của Diệp Phong thì gần như đều bị dọa tè cả ra quần.
“Thật là người như nào thì sẽ quen biết bạn bè kiểu đó mà, họ Tề kia thích ra vẻ, người bạn này hắn dẫn tới cũng không tốt hơn so với hắn ở điểm nào cả….”
“Mẹ nó, vất vả lắm mới làm quen được với chị Tĩnh, nếu chị Tĩnh bởi vì tên nhãi nhép này mà tức giận thì tìm người nhét hai tên này vào bao tải rồi thả xuống biển cho chết chìm đi!”
“Đúng là vật họp theo loài, người phân theo nhóm, hai người đều không phải là thứ gì tốt….”
Trương Tĩnh vừa mới chuẩn bị ngồi xuống thì Diệp Phong lại vỗ vỗ đùi của mình, cười nói: “Em ngồi chỗ nào đấy?”
Trương Tĩnh liếc mắt nhìn Diệp Phong một cái, sau đó thản nhiên ở trên đùi anh ta mà ngồi xuống.
Chương 122 Mời rượu nhị đương gia
Một màn này trực tiếp khiến mọi người ở hiện trường trợn mắt há hốc mồm!
Chị Tĩnh vậy mà lại ngồi xuống ở trên đùi người đàn ông này?
Người đàn ông này rốt cuộc là ai?
“Tiểu Tĩnh, còn không mau mời rượu nhị đương gia đi?!” Diệp Phong có chút không thoải mái nhắc nhở một câu.
Trương Tĩnh phục hồi tinh thần, vội vàng cầm chai rượu tới rót rượu cho Tề Đẳng Nhàn, cười nói: “nhị đương gia, lần trước đã đắc tội với cậu nhiều, không nghĩ tới cậu có thể tới thăm quán bar của chúng tôi thêm lần nữa, thật là vinh hạnh!”
Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: “Không sao, tôi đã uống rồi, không muốn uống nữa.”
Trương Tĩnh cũng không ngại, tự mình cầm chai rót đầy ba ly rượu uống cạn, mặt đẹp đều nổi lên một tầng ráng hồng, nói: “Nếu nhị đương gia không muốn uống thì thôi, tôi đây đành kính trước ngài!”
Nói xong cô ta quay đầu đưa ly cho Trương Nhu, rót đầy ba ly khác, nói: “tiểu nhu, mời nhị đương gia ba ly.”
Trương Nhu cực kỳ chấn kinh, người này có địa vị gì vậy? Có thể khiến chị gái của mình tự mời rượu? Hơn nữa hình như còn có quan hệ không tồi với anh rể nữa?
Trương Nhu không dám nói nhiều, bưng ly rượu lên uống cạn ba ly, ngược lại không nói thêm gì.
Nhìn một màn trước mắt này khiến mọi người như bị sét đánh, một đám mãi không hồi thần được.
“Rượu hôm nay mọi người uống thoải mái, tôi nể mặt mũi của nhị đương gia, sẽ miễn hoá đơn cho mọi người.” Trương Tĩnh lại cười nhạt nói thêm một câu.
Giờ phút này, trên mặt Tạ Cương miễn bàn có bao nhiêu xuất sắc, một chút khiếp sợ, một chút sợ hãi, một chút đờ đẫn, thay đổi chóng mặt như đang diễn kịch.
Diệp Phong lúc này mới cười với mọi người, nói: “Cảm ơn các vị cho tiểu tĩnh nhà tôi mặt mũi như vậy, đến quán bar này uống rượu. Tới, Diệp Phong tôi ở chỗ này, cùng mọi người uống một ly!”
“Diệp Phong? Ngài chính là Diệp Phong tiên sinh sao! Mẹ ơi….”
“Diệp Phong tiên sinh là bạn bè với Tề Đẳng Nhàn? Chủ động tìm chúng ta uống rượu….Còn miễn phí hoá đơn cho chúng ta?”
“Này này này….Thật không thể tin được!”
Mọi người đều một trận khiếp sợ, sau đó sôi nổi bưng ly rượu lên, thật cẩn thận bồi Diệp Phong uống xong một ly.
Tạ Cương đều sắp khóc rồi, vừa rồi vẫn luôn ra vẻ, thậm chí còn nói muốn giới thiệu Diệp Phong cho bọn họ quen biết, kết quả Diệp Phong lại ngồi ở ngay đây, hơn nữa còn nịnh bợ Tề Đẳng Nhàn!
“Diệp Diệp Diệp Diệp….diệp tiên sinh, tôi mời ngài một ly!” Tạ Cương bưng ly rượu lên nơm nớp lo sợ nói.
“Thôi đừng, nhị đương gia còn đang ở đây, cậu ấy không uống, tôi dám tiếp rượu anh mời sao?” Diệp Phong lắc lắc đầu, duỗi tay chỉ Tề Đẳng Nhàn.
Trương Nhu nhìn một này thì cực kỳ khó hiểu, không biết người anh rể đỉnh thiên lập địa ở trong mắt này sao lại sợ hãi Tề Đẳng Nhàn nhìn vô hại như vậy.
Tươi cười trên mặt Tạ Cương cứng đờ, căng da đầu nở nụ cười với Tề Đẳng Nhàn: “tề tiên sinh, vừa rồi tôi miệng thối đã đắc tội ngài, tôi xin mời ngài một ly!”
Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, nói: “Tôi đã uống đủ rồi, hôm nay dừng ở đây thôi, tâm ý tôi nhận là được.”
“Ách, là….” Tạ Cương không dám nói nhiều.
Ngay cả Diệp Phong cũng phải tôn kính như vậy với Tề Đẳng Nhàn, vậy Tề Đẳng Nhàn không phải là nhân vật nhỏ mà nh ta có thể đắc tội nổi.
Ngẫm lại những biểu hiện vô tri ngu xuẩn của mình lúc nãy, hiện giờ tựa như một cái tát vô hình hung hăng vả lại trên mặt mình!
Vô thanh vô tức, nhưng mặt thật sự rất là đau mà!
Tạ Cương cúi đầu thật thấp xuống, khả năng cả đời này cũng đừng mong ngóc đầu dậy nổi ở trước mặt Hoàng Tình Ca nữa.
“Cô Hoàng, tôi không uống nữa, đi trước đây, cảm ơn vì đã chiêu đãi.” Tề Đẳng Nhàn đứng dậy sửa sang lại vạt áo một chút, cười đi ra ngoài.
Hoàng Tình Ca cũng đứng dậy, nói: “Tôi cũng thấy không khác nhau lắm, tôi và anh cùng nhau đi thôi.”
Diệp Phong và Trương Tĩnh lẫn Trương Nhu cuống quýt đứng dậy đưa tiễn, miễn phải chậm trễ.
Đám người Tạ Cương ngồi yên tại chỗ, trên mặt đầy xấu hổ và hoảng sợ.
“Cái tên bán bảo hiểm này sao có thể có địa vị lớn như vậy….” Tạ Cương dở khóc dở cười, phát hiện tay và chân của mình đều có chút nhũn ra.
Sau khi tiễn Hoàng Tình Ca và Tề Đẳng Nhàn ra khỏi cửa quán bar rồi, Diệp Phong nhẹ nhàng thở ra một hơi, cuối cùng cũng tiễn được vị ma vương này đi rồi, ở chung với hắn đúng là khiến người ta phải nơm nớp lo sợ mà!
“Anh rể, người đó là ai vậy? Sao em cảm thấy anh rất sợ hắn thế?” Trương Nhu không nhịn được hỏi.
“Sợ? Rõ ràng là lão tử sợ đến muốn chết đi được!” Diệp Phong nhịn không được trợn trắng mắt: “Về sau nếu hắn lại tới quán bar thì đều miễn phí hoá đơn cho hắn. tiểu nhu em cũng đừng đắc tội hắn, người này không phải là người mà chúng ta có thể chọc vào được!”
Nói xong lời này, Diệp Phong ôm Trương Tĩnh cùng nhau rời đi.
Trong lòng Trương Nhu nhịn không được có chút tò mò, anh rể Diệp Phong nhà mình đã quý vì là khách mời đặc biệt của chi nhánh long môn rồi, người như nào mà ngay cả anh ta cũng không thể trêu vào vậy?
“Có muốn thử xem có bắt được hắn hay không đây?” Trong lòng Trương Nhu ngo ngoe rục rịch xúc động soi gương một chút.
Dáng người không hề kém cạnh người phụ nữ tên Hoàng Tình Ca kia tý nào, khuôn mặt nhiều nhất kém nửa phần mà thôi, nhưng được cái thắng cô ta ở điểm là một người phụ nữ thành thục quyến rũ vũ mị, đây là thứ mà tiểu thư khuê các như Hoàng Tình Ca không hề có.
bên kia, Hoàng Tình Ca đang nghĩ muốn lái xe nhưng lại bị Tề Đẳng Nhàn khuyên can.
“Uống rượu không thể lái xe, cô muốn vào ngục giam ngồi xổm sao? Nhưng tôi không muốn làm quản giáo của cô.” Tề Đẳng Nhàn cười cười, cướp chìa khoá của cô nàng lại.
“Tôi cũng không uống nhiều, ít gì vẫn có chút thanh tỉnh.” Hoàng Tình Ca nói.
“Đây là vấn đề về nguyên tắc.” Tề Đẳng Nhàn nói, đưa chìa khoá cho cô ta nhưng lại không cho cô ta lên xe: “Chúng ta gọi xe là được rồi, xe của cô để ở đây, sáng mai cô qua lái trở về là được.”
Hoàng Tình Ca cảm thấy cũng đúng, ở ven đường bắt một chiếc xe để Tề Đẳng Nhàn đưa cô ta trở về.
Tề Đẳng Nhàn vốn định nói chính mình uống hơi nhiều muốn trở về nghỉ ngơi, nhưng lời đến bên miệng rồi vẫn lại nuốt xuống.
Người phụ nữ ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của mình kia vẫn luôn chê mình EQ thấp, cần phải bồi dưỡng thêm. Để miễn cho suốt ngày bị cô ta lấy ra chế nhạo nên hắn cũng theo Hoàng Tình Ca lên xe đi.
“Hôm nay thật ngại quá, gây ra nhiều chuyện không vui như vậy, lần sau nhất định sẽ chỉ có hai chúng ta mà thôi.” Hoàng Tình Ca mỉm cười, duỗi tay ra, tự nhiên dựa vào cánh tay Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn muốn rút tay ra nhưng cảm thấy bị cô ta kéo còn rất thoải mái, nên đơn giản mặc kệ, nói: “Được, lần sau hai chúng ta ăn cơm riêng.”
Hoàng Tình Ca nói: “Không thể xem phim, uống đồ uống lạnh, đi công viên giải trí, ăn cơm trong một tối luôn sao?”
Tề Đẳng Nhàn ha ha cười, cảm thấy Hoàng Tình Ca nói chuyện khá thú vị, hai người cứ ngồi ở phía sau nói chuyện như vậy, bất giác cũng đã tới trước cửa nhà cô nàng.
“Sư phụ, phiền anh chờ một chút.” Tề Đẳng Nhàn đưa Hoàng Tình Ca xuống xe, để tài xế chờ một lát.
Hoàng Tình Ca mỉm cười nhìn Tề Đẳng Nhàn, tuy là nhìn thẳng nhưng lại không hề có tý nào gọi là thẹn thùng cả, cứ tự nhiên hào phóng như vậy.
“Cảm ơn anh đã cứu tôi, cũng cảm ơn anh đã đưa tôi về!” Hoàng Tình Ca mỉm cười nói, phất phất tay, sau đó xoay người rời đi.
Tề Đẳng Nhàn trở lại trên xe, sư phụ taxi kia kinh ngạc hỏi hắn: “Cậu thật sự đã trở lại rồi sao?!”
“Chứ không thì sao?” Tề Đẳng Nhàn ngẩn người.
“Tới nhà cô ấy ngủ chứ sao!” Vị sư phụ khiếp sợ nói, tựa như thấy được quái thú vậy.
“???” Tề Đẳng Nhàn ngạc nhiên đầy mặt nhìn sư phụ, không hiểu gì cả.
Sư phụ mắng: “Người anh em này, EQ của cậu so với tôi còn thấp hơn nữa, sao có thể ở được trong loại địa phương như sơn trang Vân Đỉnh vậy?”
Tề Đẳng Nhàn có chút bực bội, không nghĩ tới một người lái xe taxi cũng chê hắn EQ thấp.
Ngày hôm sau Tề Đẳng Nhàn nằm yên ở trong nhà, trong lòng vẫn còn nhớ tới lời vị sư phụ lái xe nói, có chút căm giận bất bình, mình cũng đã đưa Hoàng Tình Ca về nhà rồi mà vẫn bị chê EQ thấp là thế nào?
Đến buổi chiều Lý Vân Uyển gọi điện thoại tới bảo Tề Đẳng Nhàn ra khỏi nhà, hẹn địa điểm gặp mặt.
Tề Đẳng Nhàn nghĩ đến cái hôn vào buổi tối hôm đó thì trong lòng tức khắc nóng lên, vốn định nằm yên một ngày nghỉ ngơi cho tốt cũng ném lên chín tầng mây.
Ở lối vào của trung tâm thương mại, Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy Lý Vân Uyển đang ngồi ở trong một cửa hàng đồ uống lạnh.
Cô ta mặc một chiếc váy cutout thời thượng màu đen, đôi chân dài bắt chéo vào nhau, phối thêm đôi giày Balenciaga khiến cho vô số đàn ông đi ngang qua đều không nhịn được mà ngoái đầu lại nhìn.
Chương 123 Uống rượu
“Tìm tôi có việc gì?”
Tề Đẳng Nhàn biếng nhác đi tới ngồi xuống bên cạnh Lý Vân Uyển, trên bàn có đặt một ly cafe đá, hắn tiện tay cầm lên uống một ngụm.
Lý Vân Uyển cười cười, nói: “Anh giúp tôi việc lớn như vậy nên ba tôi bảo tôi phải cảm ơn anh thật tốt, tôi có chuẩn bị quà đáp lễ cho anh đây.”
Nói xong lời này, Lý Vân Uyển từ trong túi lấy ra một cái hộp, đẩy đến trước mặt Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn không khách sáo nhận lấy, vừa mở ra thì thấy là một cái đồng hồ kiểu nam, trực tiếp đeo lên tay luôn mà không hỏi han gì giá cả.
“Thật là không biết khách sáo gì cả!” Lý Vân Uyển hừ nhẹ một tiếng lấy chân đá đá hắn, khoé miệng mang theo ý cười.
Thái độ của Tề Đẳng Nhàn đối với cô ta càng tuỳ ý thì trong lòng cô ta ngược lại càng thêm vui vẻ, cái này chứng minh quan hệ giữa hai người càng ngày càng thân mật hơn.
Lý Vân Uyển nâng cằm nhìn Tề Đẳng Nhàn thưởng thức đồng hồ, nói: “Hôm qua anh gây sự ở trong tiệc mừng thọ của kiều lão gia tử tôi cũng nghe nói qua rồi. Nói đi, anh thật sự có phương pháp chữa khỏi cho ông ta sao?”
Tề Đẳng Nhàn cười nhạo một tiếng, không nói gì.
Lý Vân Uyển nói: “Nghe nói Tôn Thanh Huyền cũng tới nhưng ông ta cũng không có biện pháp giải quyết, nên chuẩn bị tìm một người gọi là Tề đại sư tới giải quyết thay.”
“Tề đại sư? Ông ta nói tôi hả? Trước kia ông ta vẫn luôn gọi tôi như vậy.” Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, nói.
“Anh thôi đi, người họ Tề kia chính là anh sao?” Lý Vân Uyển buồn cười: “Tôi ngã một cái mà thuốc giảm đau anh bôi cho tôi còn đau đến chết đi được, ở đấy mà đại sư hả?!”
Tề Đẳng Nhàn nghĩ nghĩ, nếu không phải cô kêu dễ nghe như vậy thì sao tôi có thể xuống tay không biết nặng nhẹ chứ.
Lý Vân Uyển trực tiếp kéo Tề Đẳng Nhàn từ trên ghế đứng dậy, mạnh mẽ túm hắn đến một rạp chiếu phim xem phim, vé thì cô ta đã mua sẵn từ trước rồi.
Phim bom tấn Mỹ, là tác phẩm mới của Tom Cruise, tỷ suất người xem không hề thấp.
Lý Vân Uyển mua vé ở hàng ghế sau cùng, một loạt hàng ghế cuối này gần như chỉ có hai người cô ta và Tề Đẳng Nhàn.
Đèn tối lại, trên màn hình chiếu quảng cáo có chút chán, Tề Đẳng Nhàn cũng cảm thấy chỉ ngồi như vậy thì có hơi xấu hổ nên bày ra bộ dạng mình đã luyện được EQ cao, hỏi: “Chân đỡ hơn chưa?”
“Tốt hơn nhiều rồi, lần sau anh đừng có vậy nữa là được!” Lý Vân Uyển nhẹ nhàng cười, duỗi tay đánh nhẹ một cái ở trên người Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn lập tức không vui, chọc cô không vui cô cũng đánh, không trêu chọc tới cô cô cũng muốn đánh, vì thế trực tiếp đánh trả lại.
Lý Vân Uyển bị đánh đến đau thì sửng sốt, sau đó nổi giận, tên này đúng là chỉ số EQ âm vô hạn mà, ngay cả ve vãn đánh yêu cũng không hiểu hay sao? Mình mới đánh anh ta có một chút mà anh ta còn muốn đánh trả lại hả?
“Đồ EQ thấp như anh mà cũng có thể cưới được vợ đúng là ông trời bị mù mắt mà!” Lý Vân Uyển nhịn không được bực bội mắng một câu, duỗi tay hung hăng đánh lại: “Nếu anh dám đánh trả thì lập tức trả đồng hồ lại cho tôi đi!”
Đúng là Tề Đẳng Nhàn đang chuẩn bị tháo đồng hồ xuống trả cô ta, cái này khiến Lý Vân Uyển dở khóc dở cười, chỉ có thể nói: “Được rồi được rồi, đừng gây sự nữa, phim bắt đầu chiếu rồi, yên ổn ngồi xem phim đi!”
Nói xong lời này thì cô tay duỗi tay giữ chặt tay Tề Đẳng Nhàn lại, đầu hướng vai hắn mà thành thật kiên định dựa vào.
Người Tề Đẳng Nhàn hơi cứng lại một chút, đeo đồng hồ lên rồi lập tức có loại cảm giác đứng ngồi không yên.
Hắn cũng không nói được là vì sao Lý Vân Uyển lại ở trong bóng tối thân mật dựa vào hắn như vậy, vì sao lại sinh ra cảm giác như thế.
Bộ phim chiếu tới giai đoạn gay cấn, Tom Cruise bắt đầu lên trời xuống đất, Lý Vân Uyển không nhịn được cầm tay của Tề Đẳng Nhàn, hai bàn tay đan vào nhau với tay hắn, trong lòng bàn tay đều là mồ hôi tinh mịn, có chút dính dấp nhưng cực kỳ mềm mại.
“Hô….”
Chờ khi vai chính cuối cùng cũng gặp dữ hóa lành thì Lý Vân Uyển mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, chợt phát hiện ra mình và Tề Đẳng Nhàn đang nắm tay nhau, lại còn nắm chặt thân mật như vậy.
“Nào, ăn chút bỏng ngô giảm bớt căng thẳng!” Lý Vân Uyển nhấp môi mỉm cười, tay phái nhặt một viên bỏng ngô đưa tới bên miệng Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn vừa hé miệng ăn bỏng thì bên môi cũng bị tay cô nàng quẹt qua môi một chút, lập tức cả người như bay bổng lên mây.
Phim điện ảnh chiếu hết, Lý Vân Uyển cực lực khen: “Tom Cruise không hổ danh là nam thần bất diệt, bộ phim nào cũng đẹp như vậy!”
Tề Đẳng Nhàn đồng ý, tom cruise có thể hot như vậy không chỉ nhờ khuôn mặt mà thật sự chuyên nghiệp, vì đóng phim mà học lái phi cơ, điều khiển xe tăng, lặn xuống biển sâu, học kỹ năng nhảy dù từ trên cao xuống….Những cái đó không phải chỉ dựa vào kỹ năng máy tính mà nhóm tiểu thịt tươi hiện giờ có thể làm được.
Lý Vân Uyển đứng dậy đi lên trước một bước, có lẽ là do ngồi lâu quá, lại thêm vết thương ở mắt cá chân vẫn chưa khỏi hẳn nên bắp chân mềm nhũn, chỉ kịp hô một tiếng rồi cả người lập tức ngã xuống.
Tề Đẳng Nhàn còn chưa kịp đứng dậy thì mông của Lý Vân Uyển đã trực tiếp ngã ngồi ở trong lòng hắn, ôn hương nhuyễn ngọc sà vào lòng.
Tề Đẳng Nhàn theo bản năng đưa tay đỡ cô ta mới phát hiện ra tay để sai chỗ, mặt già hơi đỏ lên, cuống quýt dịch tay ra khỏi eo thon của cô ta.
Động tác này cũng đủ ái muội rồi, chẳng qua là tay để ở chỗ cũng không phải mẫn cảm lắm, so với vừa rồi còn có thể tiếp thu nhiều hơn.
“Vết thương ở chân tôi vẫn chưa tốt lắm, vừa rồi chỉ là không đứng vững….”Lý Vân Uyển nhấp môi nhẹ giọng nói, hai tai đỏ lựng lên.
Quỷ mới biết được rốt cuộc là do vết thương ở chân cô ta chưa tốt hẳn hay là do trong lòng có quỷ nên mới liên luỵ khiến chân cũng mềm theo.
Nói xong lời này, Lý Vân Uyển duỗi tay đỡ chỗ tựa lưng của ghế dựa hàng trước muốn đứng vậy, vậy mà phát hiện tay của Tề Đẳng Nhàn vẫn vòng quanh ở trên eo thon của mình thì quay đầu trừng mắt nhìn: “Anh còn không buông tay!”
Đầu vừa quay lại càng khiến cô ta xấu hổ hơn, bởi vì bản thân đứng dậy nên phải nâng mông lên, đường cong kia gần như dán thẳng lên mũi của Tề Đẳng Nhàn luôn rồi.
Tề Đẳng Nhàn buông lỏng tay, Lý Vân Uyển đứng vững lại.
Sau đó hai người không hẹn nhau mà cùng cảm thấy có chút xấu hổ.
Đặc biệt là Tề Đẳng Nhàn, hắn vẫn luôn ngồi im không nhúc nhích.
“Anh còn chờ gì nữa? Phim chiếu hết rồi kìa!” Lý Vân Uyển khó hiểu, nhíu mày hỏi.
“Cô đi trước đi, tôi đột nhiên nhớ ra vẫn còn chuyện quan trọng, cần phải suy nghĩ thận trọng hơn.” Tề Đẳng Nhàn âm trầm nói, hàng mày nhăn lại, hai chân nhấc lên, một tay nắm cằm của mình, nhìn qua rất giống như đang suy nghĩ tới chuyện quan trọng.
Lý Vân Uyển tahwcs mắc nhìn hắn một cái, nói: “Vậy tôi ở bên ngoài chờ anh.”
Lý Vân Uyển vừa đi khỏi, âm trầm trên mặt Tề Đẳng Nhàn lập tức biến mất không thấy, cười khổ hạ chân xuống dưới.
“Mẹ nó, khó trách có mấy lần mình không gõ cửa đã xông vào văn phòng của ông già luôn thấy ông ấy tay cầm chuột chân bắt chéo nhau, vẻ mặt còn âm trầm như vậy….Hoá ra là nguyên nhân như vậy!” Tề Đẳng Nhàn nhịn không được mắng một câu thô tục ở trong lòng, nỗ lực bình ổn lại nỗi lòng của mình.
Chờ khi hoàn toàn khôi phục như thường rồi, Tề Đẳng Nhàn mới không chút hoang mang đứng dậy rời khỏi rạp chiếu phim.
Ở ngoài cửa, Lý Vân Uyển đã an an tĩnh tĩnh ngồi yên đấy, một tay chống cằm, trong đầu cũng đồng thời lung tung rối loạn hết cả, không biết là đang miên man suy nghĩ cái gì.
“Ngài Tề, vừa rồi có chuyện gì thế?” Lý Vân Uyển tò mò hỏi.
“Không có gì.” Tề Đẳng Nhàn cười cười, tự nhiên vươn tay ra với cô ta.
Lý Vân Uyển nắm lấy bàn tay hắn đứng dậy, cực kỳ tự nhiên dựa vào tay hắn, cười nói: “Chúng ta đi mua chút đồ ăn vặt đi, dạo phố một lát rồi buổi tối ăn cơm cùng nhau, đêm nay tới chỗ của anh uống chút rượu vang đỏ!”
“Tôi đã từng lén xuống hầm rượu nhà anh rồi, bên trong có rất nhiều loại rượu tôi chưa từng gặp qua, hôm nay tôi muốn thoải mái uống, anh không được đau lòng.”
Lúc trươc Tề Đẳng Nhàn cực kỳ phiền chán việc Lý Vân Uyển tới ‘Vân Đỉnh Thiên Cung’ tá túc, nhưng hôm nay nghe thấy cô ta nói như vậy thì ngược lại là vui vẻ sảng khoái đồng ý cái rụp: “Được đấy!”
Bởi vì một bộ phim điện ảnh cộng thêm chút ngoài ý muốn lúc ra về nên quan hệ của hai người có vẻ như đã tiến thêm được một bước.
Nhưng bầu không khí ái muội này chưa được bao lâu đã bị một cuộc điện thoại của Hướng Đông Tinh phá vỡ khiến cho Tề Đẳng Nhàn hơi nhíu mày lại, nhưng lại sợ có chuyện gì gấp nên chỉ đành nhận.
Hướng Đông Tinh nói: “Công ty mới đã an bài tốt rồi, một giờ sau anh tới đó một chuyến đi, tôi sẽ không lộ mặt nữa.”
Cô ta trực tiếp cho Tề Đẳng Nhàn một cái địa chỉ để Tề Đẳng Nhàn đi qua.
Tề Đẳng Nhàn hơi khó chịu một chút, việc cấp trên phủi tay một cái là nhét việc cho hắn đúng là làm đến được hạ bút thành văn rồi!
Chương 124 Người đàn ông thần bí
So với việc đi dạo phố với Tề Đẳng Nhàn thì Lý Vân Uyển cảm thấy đi tới công ty mới của hắn nhìn xem càng có ý nghĩa hơn.
“Ngài Tề, tới công ty của anh nhìn một chút thử xem đi! Tôi cũng muốn xem một chút công ty mà Hướng Đông Tinh lập ra cho anh có quy mô lớn thế nào!” Lý Vân Uyển nói, hai tay vẫn ôm chặt cánh tay hắn như cũ.
“Vậy cũng được.” Tề Đằng Nhàn nghĩ nghĩ rồi đồng ý, sau đó theo Lý Vân Uyển leo lên chiếc BMW thẳng tiến tới công ty.
Công ty mới “Tianlai Capital” ở bên cạnh thung lũng giết người, từ nơi đây đi tới mấy miếng đất mà Tề Đẳng Nhàn sở hữu chỉ cách nhau mấy kilomet đường đi.
Tòa nhà công ty có sẵn từ trước nên Hướng Đông Tinh trực tiếp bỏ tiền ra mua lại, lúc đó đất ở đây chẳng đáng bao nhiêu tiền, mà Hướng Đông Tinh lại thấy tiền trong tay để không nhiều như vậy nên đất bên này chỗ nào có thể mua thì gần như đều đã tranh cướp hết một lần.
So với tin tưởng của Hướng Đông Tinh thì việc Kiều gia không tin tưởng vào mình khiến Tề Đẳng Nhàn cảm thấy phải suy nghĩ lại về việc đó.
Mấy người Kiều gia đó thật đúng là không biết cách kiếm ra tiền mà!
Toà nhà Tianlai Capital cao năm tầng, diện tích chiếm khoảng 400m2, hiện tại mới chỉ có tầng một và tầng hai được bố trí trang thiết bị cơ sở, tầng ba bốn năm vẫn để không.
Trợ lý nhỏ của Hướng Đông Tinh đã ở cửa đợi Tề Đẳng Nhàn, thấy hắn xuống xe thì vội vã chạy tới hỗ trợ mở cửa xe.
“tề tổng!” Trợ lý nhỏ nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn thì lập tức vui vẻ đi lên tiếp đón.
Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, nói: “Vất vả cho cô ở chỗ này chờ tôi, dẫn tôi xem qua công ty một vòng đi.”
Lý Vân Uyển cũng theo xuống xe, nhìn thoáng qua mấy tòa nhà office building thì cực kỳ tin tưởng rằng không bao lâu nữa, vùng đất thanh thanh lãnh lãnh này sẽ lập tức chào đón rất nhiều khách đến cho xem!
Trong công ty chỉ có tốp năm tốp ba người đi qua vội vàng, mấy tầng bên trên cũng đang được sửa sang lại nhưng sự vụ đã bắt đầu làm việc.
Tề Đẳng Nhàn đối với mấy công việc này đó vẫn chưa quen thuộc lắm, cũng chưa từng hỏi qua, dù sao hắn chỉ là lão tổng trên danh nghĩa mà thôi, còn hoạt động thật sự vẫn do Hướng Đông Tinh đằng sau thao tức.
“Này, ngài Tề, anh cứ yên tâm giao lại quyền lực trong tay cho Hướng Đông Tinh như vậy sao? Không sợ cô ta đào rỗng tài sản của anh hả?” Lý Vân Uyển né tránh trợ lý nhỏ phía trước, có chút nóng vội hỏi.
Ở trong mắt cô ta thì tất cả tài sản này đó cũng có một phần thuộc về phần mình, nếu thật sự bị Hướng Đông Tinh lấy mất thì chẳng phải chính mình cũng sẽ bị rút máu hay sao?
Tề Đẳng Nhàn lại không để ý chút nào, bình tĩnh nói: “Tôi không hiểu lắm việc vận hành công ty như nào cả, giao cho người chuyên nghiệp tới làm là một lựa chọn không tệ.”
“Hơn nữa gia nghiệp của Hướng Đông Tinh lớn như vậy, cũng sẽ không đi lừa chút tiền đó của tôi làm gì.”
“Cô ta còn muốn dựa vào tôi để đối phó với hai con quái vật khổng lồ là tập đoàn hổ môn và tập đoàn từ thị, cô ta tự biết nặng nhẹ rõ ràng.”
Lý Vân Uyển nói: “Tri nhân tri diện bất tri tâm, anh cũng không thể chắc chắn như vậy được! Thế này đi, anh uỷ quyền cho tôi, không có việc gì thì tôi ghé qua nhìn giúp anh, bảo đảm giữ được tài sản cho anh còn nguyên vẹn không sứt tý nào!”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Quay về tôi sẽ nói qua với Hướng Đông Tinh, đến lúc đó mời cô tới đây làm phó tổng, chuyên môn giao cho cô quản lý cũng được.”
Lý Vân Uyển tâm hoa nộ phóng, không nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn lại tin tưởng mình như vậy, xem ra quan hệ giữa hai người còn thân cận hơn những gì nhìn thấy!
Tài sản của Tianlai Capital thật ra chính là miếng đất thung lũng giết người kia, miếng đất này hiện giờ không có động tĩnh gì, nhưng không bao lâu nữa văn kiện từ trên tỉnh sẽ truyền xuống dưới.
Đến lúc đó giá trị của miếng đất này sẽ điên cuồng vọt lên, muốn mua cũng không mua được, chính phủ cũng sẽ không cho phép ở thời khắc mấu chốt như vậy có người nhúng tay làm loạn tăng giá cả đất lên.
“tề tổng, vậy tôi về trước, nếu có vấn đề gì thì có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào.” Trợ lý nhỏ cười nhẹ với Tề Đẳng Nhàn.
“Được, vất vả cho cô rồi.” Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu.
Trợ lý nhỏ chớp chớp mắt vài cái, sau đó rời đi.
Lý Vân Uyển kêu lên một tiếng, nói: “Nếu không phải có tôi ở đây thì có tám phần là cô ta sẽ nhờ anh mở miệng nói với Hướng Đông Tinh để cô ta tới đây làm việc trong công ty!”
Tề Đẳng Nhàn hỏi: “Cô dựa vào cái gì nhìn được thế?”
“Phụ nữ hiểu phụ nữ nhất!” Lý Vân Uyển khó chịu đáp.
Văn phòng của lão tổng đã sắp xếp ổn thỏa, sau lưng bàn làm việc treo bốn chữ “Tiền vào như nước” to đùng, các phương diện khác cũng đầy đủ mọi thứ, ngồi xuống thật đúng là cực uy phong, có phong phạm của sếp lớn một công ty.
Lý Vân Uyển tự nhiên xem mình như nữ chủ nhân mà tự mình ra tay sửa sang lại văn phòng một chút, Tề Đẳng Nhàn ngồi xem cô ta bận rộn xoay qua xoay lại cũng cảm thấy vui tai vui mắt.
Tianlai Capital của Tề Đẳng Nhàn hiện tại chiếm một trăm mẫu, thua mua từ tập đoàn kiều thị và các bên khác gộp lại được bốn trăm mẫu, tổng cộng là năm trăm mẫu đất.
Ấn theo giá trị thấp nhất một mẫu đất trong năm trăm mẫu kia cũng phải trị giá hai tỷ rưỡi.
Hướng Đông Tinh biết rất rõ, nếu miếng đất thung lũng giết người này không thuộc về phạm vi quy hoạch của tỉnh mà nói thì trong tương lai không đáng một đồng, nhưng nếu thật sự đúng như những gì Tề Đẳng Nhàn nói thì nhất định sẽ tấc đất tấc vàng.
Dưới loại tình huống tin tức vẫn chưa rõ ràng như vậy mà cô ta vẫn lựa chọn tin tưởng vào Tề Đẳng Nhàn, tiên hạ thủ vi cường thu mua lại năm trăm mẫu đất đó.
So sánh qua lại hai bên thì Kiều gia khiến Tề Đẳng Nhàn thất vọng thấy rõ.
Cho dù là Lý Vân Uyển hiện giờ cũng cực kỳ tin tưởng Tề Đẳng Nhàn không nghi ngờ, thậm chí bắt đầu để tập đoàn mộc tử quy hoạch lại một miếng đất này để tương lai khai phá.
“Ơ kìa, rốt cuộc thì đây là văn phòng của ai vậy chứ, tôi vất vả thu dọn giúp anh như vậy mà anh đến mông cũng lười không muốn nhấc?” Lý Vân Uyển đã thu dọn sạch sẽ xong, trán đổ đầy mồ hôi bất mãn nói.
“Vậy tôi massage giúp cô một chút? Cô vất vả rồi.” Tề Đẳng Nhàn cười nhạt đáp.
Lý Vân Uyển không khách khí chút chào, xoay người chui tọt vào trong lòng hắn, nói: “Anh muốn đem chuyện này nói qua với mộng mộng một chút hay không?”
“Có nói thì cô ta cũng không tin.” Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu: “Tôi yên lặng cho tập đoàn kiều thị chút chỗ tốt là được, để bọn họ cũng gia nhập việc khai phá.”
Nhìn Lý Vân Uyển ngồi ở trong lòng mình mà Tề Đẳng Nhàn có loại cảm giác muốn ngo ngoe rục rịch, mặt đẹp của cô nàng ửng đỏ, trên khuôn mặt tràn ngập hơi thở ngự tỷ dính chút mồ hôi, khuôn ngực vốn đã to lại bởi vì hô hấp dồn dập mà không ngừng phập phồng….Tề đẳng nhàn đột nhiên rất muốn nếm lại hương vị của đôi môi tươi đẹp kia.
“Tề tổng!”
Đang lúc bay bổng trên mây thì ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng hét, cửa văn phòng cũng bị gõ vang.
Lý Vân Uyển như thỏ bị hoảng bật dậy từ trên đùi hắn, như không có việc gì mà đứng qua một bên.
Tề Đẳng Nhàn nói: “Vào đi!”
Ngoài cửa đi vào là một tên bảo an, anh ta vừa đi lên đã đầy mặt kinh hoảng.
"Tề tổng, không tốt rồi! Bên ngoài có người tới gây sự, nói mình là sếp của bất động sản phong hằng, mang theo một đám người tới gây sự.” Bảo an hoang mang rối loạn nói.
“Công ty vừa mới thành lập đã có người tới gây sự? Chuyện gì vậy, tôi xuống nhìn thử xem!” Tề Đẳng Nhàn đen mặt đứng dậy.
Vốn dĩ hắn không tức giận vì việc công ty vừa mới thành lập đã có người tới gây sự mà tức giận vì việc mình vừa mới định làm chút chuyện khác người thì đã thị người khác tới quấy rầy.
Lý Vân Uyển thấp giọng nói: “Bất động sản phong hằng chính là một công ty lưu manh, anh cẩn thận một chút….Đằng sau bọn họ có bối cảnh, lúc trước gây ra rất nhiều chuyện không nhỏ nhưng cuối cùng đều không sao cả!”
Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu nói: “Dám tới làm phiền tôi, dù có bối cảnh lớn đến đâu đi nữa cũng đều không được!”
Xuống tầng một của công ty thì thấy một người đàn ông trẻ tuổi cầm đầu đang ngồi trên ghế sofa bọc da, trong tay cầm một điếu thuốc lá, sau lưng anh ta có một đám người mặc quần áo đen hung thần ác sát.
“Anh là ai?” Tề Đẳng Nhàn đi tới sofa lạnh lùng hỏi.
Chương 125 Uy hiếp
Người đàn ông ngồi trên sofa chính là sếp lớn của bất động sản Phong Hằng, Triệu Cường, sau khi anh ta thấy Tề Đẳng Nhàn tới thì mới thong thả ung dung bỏ chân mình ở trên mặt bàn xuống dưới đất.
“Tôi là sếp của bất động sản phong hằng, tên là Triệu Cường, có lẽ anh đã từng nghe qua tên của tôi.” Triệu Cường nhàn nhạt nói, búng búng tàn thuốc của mình.
Tề Đẳng Nhàn chưa từng nghe qua cái tên này, trực tiếp lắc đầu nói: “Có chuyện gì sao?”
Triệu Cường nói: “Chúng tôi đã điều tra qua, miếng đất thung lũng giết người này là do công ty Tianlai Capital mới thu mua gần đây, hơn nữa Tianlai Capital cũng mới được thành lập.”
Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: “Đúng thì sao?”
Triệu Cường hơi mỉm cười, nói: “Là thế này, miếng đất này vốn là chúng tôi nhìn trúng trước. Nhưng không nghĩ tới mấy người lại nhanh chân tới trước.”
Nói xong lời này thì anh ta vỗ tay hai cái.
Đám người đồ đen phía sau có mấy tên mang theo vali xách tay, bọn họ tiến lên phía trước một bước mở vali xách tay ra, sau đó trực tiếp dốc ngược vali xách tay xuống.
“Ào ào – –”
Một xấp tiền hồng hồng đỏ đỏ rơi từ vali xách tay xuống mặt đất, chồng chất một chỗ như một toà núi nhỏ.
Lý Vân Uyển thấy một màn như vậy thì ngây dại, tuy rằng tập đoàn mộc tử cũng trị giá mấy trăm triệu nhưng đây vẫn là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy nhiều tiền mặt ở trước mắt như vậy.
“Chỗ này có năm ngàn vạn, tôi cũng không để mấy người chịu thiệt gì, dùng năm ngàn vạn này mua của Tianlai Capital các người một trăm mẫu đất.” Triệu Cường hút một hơi thuốc mỉm cười nói, một bộ dáng thái độ nhìn từ trên cao xuống.
Năm ngàn vạn tiền mặt chồng chất lên nhau thì sẽ có bộ dạng như thế nào? Cứ ra công trường nhìn một chút năm nghìn viên gạch xếp chung một chỗ như thế nào là sẽ biết.
Dù sao năm ngàn vạn này đặt ở trước mắt như vậy không thể nghi ngờ gì chính là một việc cực kỳ chấn động mắt người.
Tề Đẳng Nhàn lại nhịn không được nở nụ cười, chờ đến khi tỉnh ra thông báo thì miếng đất này, một mẫu ít nhất cũng có thể bán được năm trăm vạn.
Tên Triệu Cường này muốn dùng năm ngàn vạn tới thu mua của tianlai capital một trăm mẫu đất? Đây là trò vui đùa gì mới thịnh hành sao?
Triệu Cường nói: “Thế nào? Năm ngàn vạn này cậu nhận rồi đưa cho tôi một trăm mẫu đất, coi như là kết giao bạn bè, nhiều bạn nhiều đường hơn.”
“Về sau nếu cậu có chuyện gì cần tới bất động sản phong hằng chúng tôi thì tôi cũng sẽ suy xét cho.”
“Nhận năm ngàn vạn này mua được nhiều lợi mà không hại, cũng không có âm mưu gì cả.”
Tề Đẳng Nhàn như cười như không nhìn Triệu Cường hỏi: “Nếu tôi không nhận thì sao?”
“Không nhận? Vậy cậu cũng chỉ chịu thiệt, chịu bị lừa mà thôi! Bao gồm cả cái công ty này của cậu cũng sẽ bị phá sản theo.” Triệu Cường hơi nhướng mày, cười lạnh nói.
“Cho nên tôi khuyên cậu đừng có mà không biết điều như vậy, tôi đây là tiên lễ hậu binh!”
“Dùng năm ngàn vạn tới mua đất của cậu chính là để mắt tới cậu, nếu không tôi cũng không cần tự mình tới đây làm gì, cứ trực tiếp cướp là được.”
“Lập tức nhận lấy số tiền này rồi soạn văn kiện chuyển nhượng ra đây.”
Ngữ khí của Triệu Cường đã mang theo tính chất mệnh lệnh ra khiến sắc mặt của mấy bảo an của tianlai capital đều kinh hoảng, đứng ngồi không yên.
Lý Vân Uyển mở to hai mắt của mình nhìn, năm ngàn vạn đã muốn đất thuộc về mình! Năm ngàn vạn này nếu chờ thêm mấy ngày nữa chỉ sợ mua nhiều nhất cũng chẳng được mười mẫu đất đâu.
Tên Triệu Cường này mang theo năm ngàn vạn tiền mặt tới muốn trực tiếp lấy của tianlai capital một trăm mẫu đất? Đùa cợt cái gì vậy chứ!
Sắc mặt Tề Đẳng Nhàn lạnh xuống, nói: “Ngu ngốc!”
Nói xong lời này rồi, hắn không định tiếp tục phản ứng nữa.
Sắc mặt Triệu Cường lạnh lùng ấn tàn thuốc trong tay xuống sofa bọc da thượng hạng, chọc cho sofa bọc da có một cái lỗ lớn rồi trực tiếp đá lăn cái bàn ở trước mặt va chạm với mặt đất, vỡ đến rối tinh rối mù.
“Dám nói chuyện với Triệu Cường tôi như vậy? Cậu cũng không tự mình đi hỏi thăm xem triệu gia ta là người mà cậu có thể chọc vào sao?” Triệu Cường đứng dậy lạnh giọng nói.
Lúc này Tề Đẳng Nhàn lại bình tĩnh nói: “Năm ngàn vạn này tôi nhận!”
Triệu Cường sửng sốt, sau đó nở nụ cười nói: “Bây giờ mới biết thức thời sao!”
Tề đẳng nhàn lại nói tiếp: “Nhưng năm ngàn vạn này là bồi thường cho việc anh phá hư đồ đạc của công ty tôi.”
Tề Đẳng Nhàn vừa nói xong lời này, Triệu Cường lại ngây ngẩn cả người, người ở xung quanh cũng theo đó mà sửng sốt.
“Người này bị ngốc rồi sao mà dám nói ra lời như vậy? Cái sofa này cho dù có làm bằng vàng ròng đi nữa thì cũng không đáng giá năm ngàn vạn được!”
“Đừng nói tới việc nó có đáng giá hay không, chỉ riêng việc hắn dùng thái độ như vậy nói chuyện với triệu tổng thôi thì hắn có một trăm cái mạng cũng không đủ dùng!”
“Các anh em hôm nay có việc để làm rồi! Đoán chừng cái công ty này lại phải trang hoàng mới lại toàn bộ từ đầu chí cuối rồi.”
Mấy người Triệu Cường dẫn tới đều cười dữ tợn, một đám bộ dáng không có ý tốt nhìn chằm chằm đánh giá Tề Đẳng Nhàn, tuỳ thời chuẩn bị tiến lên xé nát hắn.
“Cậu nói cái gì, tai tôi không được tốt, cho cậu cơ hội nói lại một lần nữa!” Triệu Cường ghé tai qua cười lạnh nói.
Lý Vân Uyển nhẹ nhàng kéo Tề Đẳng Nhàn một chút, nói: “Đừng vội xung đột làm gì, người này không đơn giản, nháo lớn chuyện đối với công ty không có chỗ tốt, xem xem có thể giải quyết trong hòa bình được hay không đã.”
“Hòa bình cái rắm!” Tề Đẳng Nhàn lại hừ lạnh một tiếng bỏ tay của Lý Vân Uyển ra.
hắn chỉ chỉ ngoài cửa, bình tĩnh nói: “Tôi cũng cho anh một cơ hội, năm ngàn vạn để lại, dẫn theo người của anh toàn bộ cút ra khỏi công ty của tôi! Nếu không tôi sợ lát nữa mấy người đi không nổi đâu!”
Triệu Cường lại cười ha hả, duỗi tay chỉ chỉ Tề Đẳng Nhàn nói: “Được lắm tên nhãi, mày giỏi lắm!”
“Đập cho tôi!”
“Ai dám ngăn cản cũng đánh cho tôi!”
“Đánh chết hay đánh tàn phế cũng được, tôi sẽ chịu trách nhiệm!”
Triệu Cường mới ra lệnh một tiếng mà hơn hai mươi người anh ta dẫn theo không nói hai lời lập tức bắt đầu đập phá đồ đạc trong đại sảnh công ty, múa may côn bổng khiến cho một mảnh hỗn độn.
Lý Vân Uyển sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, trực tiếp trốn đằng sau Tề Đẳng Nhàn, quả nhiên, tiền tự nhiên từ trên trời rơi xuống đều không phải là chuyện gì tốt, rất dễ dàng bị sói ác theo dõi.
Tề Đẳng Nhàn không nói gì, yên lặng nhìn bọn họ đập phá.
“Sếp của chúng ta cũng quá nhát rồi, bị người ngay trước mặt đập phá công ty mà rắm cũng không dám thả một cái hay sao?”
“Vừa rồi nói chuyện vẫn rất có tự tin, nhưng đến khi người ta thật sự ra tay thì hắn lại nhát như vậy….Về sau công ty trải qua ngày như thế nào đây!”
“Haiz, thật là đen đủi, đi theo một người sếp như vậy, nói không chừng về sau phải thường xuyên bị người khác bắt nạt đi.”
Nhóm nhân viên của tianlai capital thấy một màn như vậy đều sôi nổi thở dài, một đám liên tục lắc đầu cảm thán, cảm thấy Tề Đẳng Nhàn quá hèn nhát, đối phương đập phá công ty như vậy rồi má hắn cũng không dám ho he thêm câu nào.
Triệu Cường càng đắc ý đầy mặt nhìn Tề Đẳng Nhàn: “Năm ngàn vạn này một cắc cậu đừng nghĩ nhận được!”
“Đường ra duy nhất hiện tại của cậu chính là giao một trăm mẫu đất ra đây, tôi có thể cho cậu một cơ hội xin lỗi tôi.”
“Còn chuyện có tha thứ cho cậu hay không thì là chuyện của tôi!”
“Nếu cậu muốn cứng chọi cứng với tôi thì tôi rất hoan nghênh, chỉ xem xem công ty cậu có chịu được lâu như vậy hay không thôi!”
Triệu Cường làm càn bừa bãi cười phá lên, lại thấy Lý Vân Uyển trốn phía sau Tề Đẳng Nhàn thì hai mắt sáng lên.
“Ô kìa, ngự tỷ này cũng không tệ nha! Chân dài phối balenciaga quả nhiên là đủ khiến người ta mất hồn!”
“Một trăm mẫu đất giao ra đây, lại để ngự tỷ này hầu hạ tôi một tuần, tôi có thể bỏ qua cho mấy hành động lời nói vô tri ngu xuẩn lúc trước của cậu.”
Triệu Cường duỗi tay chỉ chỉ Lý Vân Uyển, ý vị thâm trường nói.
Bình luận facebook