• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Viên lão quái kỳ án full (4 Viewers)

  • Chương 121 - Chương 121 VỊ KHÁCH QUAN TRỌNG

Chương 121 VỊ KHÁCH QUAN TRỌNG

Sau khi kết thúc điều tra, mặc dù Thái Vi Vi không phải chịu khổ ngồi tù, nhưng vì chuyện này cô ta bị mất việc, nên cô ta đã mua căn biệt thự này, mở một câu lạc bộ tư nhân.



Còn năm người đàn ông còn lại đều là khách quen “trong nhà” của Thái Vi Vi, thân phận của bọn họ không giàu thì sang, không phải quan lớn thì cũng là đại gia, cái chết của những người này đã tạo ra ảnh hưởng không nhỏ cho thủ đô.



Mặc dù cho đến giờ cảnh sát vẫn phong tỏa tin tức, nhưng gia quyến của những người bị hại đều đã đến nhận dạng thi thể, cho nên tin họ chết không quá hai ngày đã được truyền ra.



Xe Từ Lệ nhanh chóng chạy đến cổng khu đang phát triển Nam Uyển, không ngờ lại bị bảo vệ chặn lại. Từ Lệ hạ kính xe xuống, “ba” một tiếng giơ thẻ ngành ra, bảo vệ gác cổng lập tức dùng bộ đàm thông báo với người bên trong, rồi cho họ vào!



Viên Mục Dã thì thầm nói với Từ Lệ: “Bảo vệ ở đây rất có trách nhiệm, nếu không quen chủ nhà bên trong thì sẽ không cho vào bừa bãi.”



Từ Lệ gật đầu: “Đúng vậy, mấy người bị hại đều ngồi trên xe được đăng ký trước, cho nên mắt thần ở cổng tự động cho vào, bởi vậy bảo vệ cũng không để ý đến mấy người đó.”



“Thế camera giám sát bên ngoài thì sao? Cho dù trong biệt thự không có camera giám sát, thì trong khu này cũng phải có chứ!” Viên Mục Dã hỏi.



Từ Lệ dừng xe trước một căn biệt thự, sau đó lấy điện thoại bật một đoạn video: “Camera ở cổng chỉ có thể quay được xe, còn tình hình trong xe thì không quay được, đoạn video này chúng tôi lấy ở camera giám sát của nhà hàng xóm nhà Thái Vi Vi...”



Viên Mục Dã nghe xong thì cầm lấy điện thoại của Từ Lệ, cậu nhìn thấy một chiếc xe thương vụ màu bạc dừng ở ven đường, có mấy bóng người mơ hồ bước từ trên xe xuống. Vì trời tối, khoảng cách lại quá xa, nên chất lượng của đoạn video không tốt.



Có điều như vậy cũng đủ với Viên Mục Dã, bởi vì cậu đã nhìn thấy rõ trong đám người bước xuống có một người đàn ông mặc áo khoác màu xám cùng đi vào biệt thự với họ...



Nhìn bóng dáng quen thuộc kia, Viên Mục Dã ít nhiều vẫn thấy giật mình, cậu vội vàng hỏi Từ Lệ: “Thái Vi Vi là người mở câu lạc bộ tư nhân này, ngày hôm đó không thể nào chỉ có sáu người đã chết có mặt ở đây? Nhân viên phục vụ và đầu bếp đâu?”



Từ Lệ thở dài: “Chúng tôi đã điều tra rồi, trong câu lạc bộ này có bốn nhân viên phục vụ, hai đầu bếp, bình thường tối đa tiếp được khoảng ba bàn khách. Nhưng đêm hôm xảy ra vụ án, Thái Vi Vi nói có một vị khách quan trọng đến đây, không những không đón khách khác, mà sau khi chuẩn bị xong đồ ăn còn cho tất cả nhân viên phục vụ và đầu bếp

nghỉ... cho nên bọn họ không hề biết người khách hôm đó là ai.”



Viên Mục Dã ngẫm nghĩ rồi nói: “Bọn họ đã từng gặp năm người đàn ông đã chết chưa?”



Từ Lệ gật đầu khẳng định: “Đã từng gặp... Mấy người này đều là khách quen ở nơi này, trước kia cũng thường xuyên đến đây. Theo lý thuyết nếu như chỉ có bọn họ đến thì Thái Vi Vi cũng không cần cho nhân viên của mình nghỉ hết.”



“Nói cách khác, người khách quan trọng mà Thái Vi Vi nhắc đến là một người hoàn toàn khác... Chính là Sứ giả nhà trời sao?” Viên Mục Dã tự nhủ.



Sau khi xuống xe, Viên Mục Dã ngẩng đầu nhìn căn biệt thự ba tầng trước mặt, với giá nhà ở thủ đô, căn biệt thự này phải có giá trị hơn chục triệu tệ, trước kia Thái Vi Vi chỉ có mức lương công chức, lấy đâu ra tiền mua một căn biệt thự như thế này?



Nghĩ đến đây, Viên Mục Dã quay lại hỏi Từ Lệ: “Trước kia vì sao Thái Vi Vi bị điều tra?”



Từ Lệ nói: “Chuyện này tôi cũng đã cho người đi điều tra, công việc trước kia của cô ta là ở Cục Thương mại, có lẽ dính líu đến việc tiết lộ giá của các hạng mục thương mại.”



“Kết quả điều tra thế nào?” Viên Mục Dã hỏi.



Từ Lệ lắc đầu: “Chuyện chỗ đó rất phức tạp, liên lụy rất nhiều người, có điều Thái Vi Vi không phải nhân vật quan trọng, cho nên không bao lâu sau đã được thả ra. Nhưng bởi vì cô ta thực sự đã làm trái pháp luật, cho nên vẫn bị khai trừ.”



Viên Mục Dã chỉ vào căn biệt thự: “Anh chắc chắn Thái Vi Vi là chủ nơi này chứ? Cô ta lấy đâu ra nhiều tiền mà mua được chỗ này?”



Từ Lệ khẳng định: “Chúng tôi đã điều tra rồi, Thái Vi Vi đúng là chủ của biệt thự này, theo như hợp đồng mua bán nhà, thì được mua sau khi cô ta được thả ra không lâu...”



“Đột nhiên có một khoản tiền lớn như thế, không ai điều tra xem ở đâu ra sao?” Viên Mục Dã không hiểu.



“Đương nhiên là có điều tra, nhưng tra không ra vấn đề gì.” Từ Lệ nói.



Viên Mục Dã vẫn nghi ngờ: “Tra không ra vấn đề sao?” Nguồn : Vietwriter.vn



Từ Lệ gật đầu: “Nhà này của cô ta do một người bạn bỏ tiền ra mua cho...”



“Dạng bạn gì có thể ra tay hào phóng như thế? Bạn trai?” Viên Mục Dã hỏi.



Kết quả Từ Lệ nhún nhún vai: “Tư liệu điều tra lúc đó không ghi rõ quan hệ giữa bọn họ có phải tình cảm nam nữ hay không, có điều người đó chính là một nạn nhân đã chết, Điền Mặc Dân.”



Viên Mục Dã nhíu mày: “Đã điều tra quan hệ xã hội của Điền Mặc Dân chưa?”



“Đã tra, Điền Mặc Dân là một người đầu tư bất động sản, không có ghi chép phạm pháp, vợ ông ta Triệu Lệ là giảng viên đại học, con gái hiện đang học ở nước ngoài. Chúng tôi đã từng hỏi Triệu Lệ, có biết chồng mình có tình nhân bên ngoài hay không? Cô ta có biết Thái Vi Vi không? Nhưng Triệu Lệ lại nói cô ta tin tưởng chồng mình, về mối quan hệ giữa Thái Vi Vi và chồng cô ta... thì đó chỉ là quan hệ bạn bè.” Từ Lệ nói.

“Vậy cô ta giải thích thế nào về chuyện bỏ tiền ra mua biệt thự?” Viên Mục Dã hỏi tiếp.



Từ Lệ lắc đầu: “Triệu Lệ nói cô ta không biết chuyện về căn biệt thự...”



Viên Mục Dã gật đầu: “Được rồi, vậy chúng ta vào xem xét hiện trường đã...”



Sau khi hai người đi vào biệt thự, Từ Lệ thận trọng đứng ở cửa biệt thự, để Viên Mục Dã đi vào trước. Viên Mục Dã thấy Từ Lệ không đi vào cùng thì mừng lắm, cậu bèn đứng giữa phòng khách ở tầng một, quan sát kĩ hoàn cảnh hiện trường.



Trong căn biệt thự trang trí rất bình thường, cũng không hề xa hoa, khác xa so với tưởng tượng của Viên Mục Dã về một câu lạc bộ tư nhân. Lúc này cậu từ từ nhắm mắt lại, cảm nhận từ trường tư duy lưu lại ở đây...



Khi cậu mở mắt ra lần nữa, thì nhìn thấy một phụ nữ trung niên nhanh nhẹn đang bê đồ ăn lên lầu. Người phụ nữ này tầm bốn mươi tuổi, trên mặt có một đôi mắt hạnh, nếu như cô ta trẻ lại mười tuổi thì hẳn cũng là một người đẹp khiến người khác nhìn bằng đôi mắt tỏa sáng.



Viên Mục Dã nhận ra cô ta chính là Thái Vi Vi, là người phụ nữ đã chết trong bếp.



Lúc này Thái Vi Vi đang nhìn về phía cửa, nhiệt tình nói: “Cuối cùng cũng tới, đồ ăn đã chuẩn bị xong rồi...”



Viên Mục Dã ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường trong phòng khách, thời gian đang ở ngay thời điểm phát sinh cái chết đầu tiên trong đêm hôm đó, 20 giờ 10 phút. Thế là cậu lập tức nhìn về phía cửa, đáng tiếc lại chỉ nhìn thấy rõ mặt của một người...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom