Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 202 - Chương 202 NGẠT THỞ
Chương 202 NGẠT THỞ
Sau đó, Từ Lệ gọi điện thoại đến, nói là đã đưa xe đông lạnh đến bãi đỗ xe của cục, giờ anh ta sẽ lái xe qua đón Viên Mục Dã. Nhưng Viên Mục Dã nghĩ đến việc lại phải đối mặt với hiện trường toàn là máu đóng băng kia thì trong lòng hơi e ngại…
Có điều nghĩ đi nghĩ lại, cậu cảm thấy đây chẳng phải là một cơ hội để thử nghiệm bản thân hay sao? Nếu thật sự giống như lời Đoàn Phong nói, chỉ cần cậu ăn no là sẽ không xuất hiện lại tình trạng mất kiểm soát như trước đó, thế thì đến hiện trường cũng không có vấn đề gì.
Khi Từ Lệ đón Viên Mục Dã quay lại bãi đỗ xe trong cục đã là hơn 10 giờ tối. Trừ người của đội 6 và phòng pháp y còn đang tăng ca ra, những người khác đã tan làm về nhà từ sớm.
Trong bãi đỗ xe trống trải, chiếc xe đông lạnh cỡ lớn rất nổi bật. Lúc ban ngày, đội Từ Lệ đã điều tra công ty trách nhiệm hữu hạn công nghệ sinh học Hoa Sinh này, nhưng lại bất ngờ phát hiện nó là công ty của Lý Kha chết vì bệnh dại trước kia. Thật khó mà không liên hệ vụ án này với Sứ giả nhà trời.
Nhưng cho tới bây giờ, cảnh sát an ninh mạng trong cục vẫn chưa phát hiện trên mạng xuất hiện bất cứ video gì có liên quan đến vụ án. Cho nên đội Từ Lệ cũng không dám chắc rốt cuộc vụ án này có liên quan gì đến Sứ giả nhà trời hay không.
Mà thân phận của nạn nhân còn là nhân viên bình thường của công ty công nghệ sinh học này, tên là Tiện Vũ. Điều lạ lùng nhất là Tiện Vũ chỉ mới được tuyển dụng chưa đầy ba tháng, vừa chuyển thành nhân viên chính thức của công ty.
Từ Lệ đã bảo người điều tra Tiện Vũ từ trong ra ngoài, kể cả cậu ta học tiểu học ở trường nào… đều điều tra rõ ràng, kết quả lại phát hiện bối cảnh của Tiện Vũ rất sạch sẽ, hoàn toàn khác với tình hình của Lý Kha trước kia.
Thế cho nên Viên Mục Dã nghi ngờ liệu có phải vụ án này vốn chẳng có quan hệ gì với Sứ giả nhà trời hay không? Bởi vì với phong cách gây án của Sứ giả nhà trời, hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng ra tay với loại “trắng sạch” như thế này.
Lại lần nữa đứng trước cửa xe đông lạnh, Viên Mục Dã vẫn thấy hơi căng thẳng, mặc dù Từ Lệ đã nói với cậu rằng tảng băng máu lúc trước đã bị người của tổ kỹ thuật lấy ra rồi.
Vẫn giống như lần trước, sau khi Từ Lệ mở cửa thùng xe, anh ta đứng ở dưới đất để một mình Viên Mục Dã đi vào. Bởi vì lo trên xe còn có manh mối để sót, cho nên nhiệt độ trên xe vẫn được duy trì thấp như lúc xảy ra vụ án.
Lên xe rồi, đầu tiên Viên Mục Dã đứng ở chỗ cửa cảm nhận hoàn cảnh xung quanh. Cậu thấy mình cũng không có bệnh trạng như lần trước nên mới cẩn thận nhìn một vòng tình hình trong xe. Bởi vì lần trước tới, cậu chưa kịp thấy rõ ràng hiện trường vụ án.
Mặc dù ban đầu Viên Mục Dã lên xe với tâm trạng thử xem mình có bị mất kiểm soát hay không, nhưng sau khi bước vào thùng xe thì cậu đã vứt chuyện đó sang một bên, nhanh chóng vùi đầu vào công tác điều tra.
Những chiếc xe đông lạnh cỡ lớn như thế này bình thường đều phụ trách những việc vận chuyển vắc xin phòng bệnh đi liên tỉnh. Thùng xe đông lạnh dài 8,6 mét, rộng 2,4 mét, cao 2,45 mét, thùng xe có tất cả hai cửa, một cửa nhỏ ở bên hông và cửa lớn hai cánh ở đằng sau.
Vị trí của nạn nhân Tiện Vũ khi bị phát hiện là ở tận cùng bên trong thùng xe, ở gần cửa hông, nhưng máu dưới người cậu ta vẫn chảy đến tận trước cánh cửa đôi ở đằng sau thùng xe. Điều này chứng minh lúc ấy nạn nhân không bị đâm ở chỗ để thi thể, nếu không máu trong xe sẽ không chảy xa như vậy. Đương nhiên, nếu sàn của thùng xe và mặt đất không phẳng đều thì đó là một vấn đề khác.
Khi Viên Mục Dã phân tích tất cả những chi tiết trong xe, đột nhiên một bóng người đến gần cậu. Viên Mục Dã quay đầu nhìn lại theo bản năng và thấy một người đàn ông mặc áo sơ mi màu trắng, quần Tây màu đen đang đưa lưng về phía mình, một tay bịt lại bên hông trái, liên tục lùi ra sau. Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com
Viên Mục Dã vô thức né sang một bên để nhường không gian cho đối phương. Trông cách người này ăn mặc chắc chính là Tiện Vũ, chỉ tiếc Viên Mục Dã không nhìn thấy là ai đâm cậu ta bị thương, bởi vì từ trường tư duy còn sót của Tiện Vũ trên xe đông lạnh bị xé rách, nửa còn lại có lẽ nằm ở chỗ đỗ xe ban đầu.
Lúc đầu Tiện Vũ cũng không chết ngay khi bị đâm, nhưng lúc ấy cậu ta vô cùng hoảng sợ, liên tục đập vào cửa thùng xe cầu cứu. Sau khi không có bất cứ lời đáp lại nào, cậu ta mới bịt miệng vết thương rồi lảo đảo đi vào tận cùng bên trong thùng xe.
Có thể là bởi vì vị trí đó gần buồng lái nhất, có lẽ cậu ta muốn tiếp tục đập vào thùng xe ở đó để cầu cứu… Nhưng sau đó cậu ta dần dần mất đi ý thức, gần như không ngồi vững nổi nữa, cuối cùng hoàn toàn mất ý thức ngã xuống sàn xe cho đến khi chết.
Tiện Vũ tắt thở, tất cả ảo ảnh trước mắt Viên Mục Dã lập tức biến mất. Cậu hơi tiếc nuối đi xuống xe nói với Từ Lệ: “Có thể lái xe đông lạnh về nơi phát hiện xác chết trước đó không?”
Từ Lệ hơi khó xử: “Đây là xe đông lạnh. Cả cục bọn anh chẳng có một ai có bằng lái xe đông lạnh, bọn anh còn phải tìm xe tải kéo nó về đây đấy!”
Viên Mục Dã thấy cũng phải nên đành bất đắc dĩ nói: “Được rồi, vậy chúng ta đi xem thử bên phía pháp y Diệp có manh mối gì không đã.”
Lúc vào phòng pháp y, hai người nhìn thấy Diệp Dĩ Nguy đang ngồi trước máy vi tính viết báo cáo khám nghiệm tử thi với vẻ mặt mỏi mệt. Anh ta nghe thấy tiếng động nên ngẩng đầu nhìn, thấy người đến là nhóm Viên Mục Dã, anh ta ra hiệu bảo hai người bọn họ ngồi đợi một lát, sau đó tiếp tục gõ bàn phím.
Bởi vì sợ quấy rầy pháp y Diệp làm việc, cho nên Viên Mục Dã và Từ Lệ đành “trừng mắt nhìn nhau” ngồi ở bên cạnh chờ. Mãi đến khi Diệp Dĩ Nguy tháo mắt kính xuống, day trán, ra vẻ công việc của anh ta đã hoàn thành, Từ Lệ mới xem như thở phào nhẹ nhõm.
Diệp Dĩ Nguy đóng dấu báo cáo khám nghiệm tử thi xong thì đưa luôn cho Từ Lệ: “Tiện Vũ chết do ngạt thở. Dựa vào kết quả khám nghiệm tử thi, lúc cậu ta bị trúng dao, nhiệt độ trong xe ắt hẳn chưa thấp như vậy, cho nên cậu ta không phải bị chết cóng, cũng không phải chết vì mất máu quá nhiều, mà là thiếu oxy dẫn đến ngạt thở rồi tử vong.”
Sau đó Diệp Dĩ Nguy lại giải thích kĩ thêm: “Thùng xe đông lạnh là một không gian vô cùng kín, lượng oxy bên trong cực kỳ thấp. Nếu lúc ấy nạn nhân bình tĩnh thì dưỡng khí trong xe sẽ bị tiêu hao chậm hơn một chút, ngược lại thì sẽ tiêu hao rất nhanh. Cùng lúc với việc tiêu hao dưỡng khí trong thùng xe, nạn nhân còn thở ra CO2. Cơ thể cậu ta sẽ dần dần xuất hiện tình trạng hít thở khó khăn, tinh thần hoảng hốt, chóng mặt, vân vân... cho đến khi mất ý thức rồi tử vong.”
Lúc này Viên Mục Dã bắt đầu nhớ lại cảnh mình nhìn thấy ở trong xe trước đó. Ngay khi ấy, đúng là Tiện Vũ cực kỳ khủng hoảng, cậu ta liên tục đập vào cửa thùng xe, đồng thời còn hét to. Bởi vậy mới tăng nhanh thời gian tử vong của bản thân.
Sau đó, Từ Lệ gọi điện thoại đến, nói là đã đưa xe đông lạnh đến bãi đỗ xe của cục, giờ anh ta sẽ lái xe qua đón Viên Mục Dã. Nhưng Viên Mục Dã nghĩ đến việc lại phải đối mặt với hiện trường toàn là máu đóng băng kia thì trong lòng hơi e ngại…
Có điều nghĩ đi nghĩ lại, cậu cảm thấy đây chẳng phải là một cơ hội để thử nghiệm bản thân hay sao? Nếu thật sự giống như lời Đoàn Phong nói, chỉ cần cậu ăn no là sẽ không xuất hiện lại tình trạng mất kiểm soát như trước đó, thế thì đến hiện trường cũng không có vấn đề gì.
Khi Từ Lệ đón Viên Mục Dã quay lại bãi đỗ xe trong cục đã là hơn 10 giờ tối. Trừ người của đội 6 và phòng pháp y còn đang tăng ca ra, những người khác đã tan làm về nhà từ sớm.
Trong bãi đỗ xe trống trải, chiếc xe đông lạnh cỡ lớn rất nổi bật. Lúc ban ngày, đội Từ Lệ đã điều tra công ty trách nhiệm hữu hạn công nghệ sinh học Hoa Sinh này, nhưng lại bất ngờ phát hiện nó là công ty của Lý Kha chết vì bệnh dại trước kia. Thật khó mà không liên hệ vụ án này với Sứ giả nhà trời.
Nhưng cho tới bây giờ, cảnh sát an ninh mạng trong cục vẫn chưa phát hiện trên mạng xuất hiện bất cứ video gì có liên quan đến vụ án. Cho nên đội Từ Lệ cũng không dám chắc rốt cuộc vụ án này có liên quan gì đến Sứ giả nhà trời hay không.
Mà thân phận của nạn nhân còn là nhân viên bình thường của công ty công nghệ sinh học này, tên là Tiện Vũ. Điều lạ lùng nhất là Tiện Vũ chỉ mới được tuyển dụng chưa đầy ba tháng, vừa chuyển thành nhân viên chính thức của công ty.
Từ Lệ đã bảo người điều tra Tiện Vũ từ trong ra ngoài, kể cả cậu ta học tiểu học ở trường nào… đều điều tra rõ ràng, kết quả lại phát hiện bối cảnh của Tiện Vũ rất sạch sẽ, hoàn toàn khác với tình hình của Lý Kha trước kia.
Thế cho nên Viên Mục Dã nghi ngờ liệu có phải vụ án này vốn chẳng có quan hệ gì với Sứ giả nhà trời hay không? Bởi vì với phong cách gây án của Sứ giả nhà trời, hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng ra tay với loại “trắng sạch” như thế này.
Lại lần nữa đứng trước cửa xe đông lạnh, Viên Mục Dã vẫn thấy hơi căng thẳng, mặc dù Từ Lệ đã nói với cậu rằng tảng băng máu lúc trước đã bị người của tổ kỹ thuật lấy ra rồi.
Vẫn giống như lần trước, sau khi Từ Lệ mở cửa thùng xe, anh ta đứng ở dưới đất để một mình Viên Mục Dã đi vào. Bởi vì lo trên xe còn có manh mối để sót, cho nên nhiệt độ trên xe vẫn được duy trì thấp như lúc xảy ra vụ án.
Lên xe rồi, đầu tiên Viên Mục Dã đứng ở chỗ cửa cảm nhận hoàn cảnh xung quanh. Cậu thấy mình cũng không có bệnh trạng như lần trước nên mới cẩn thận nhìn một vòng tình hình trong xe. Bởi vì lần trước tới, cậu chưa kịp thấy rõ ràng hiện trường vụ án.
Mặc dù ban đầu Viên Mục Dã lên xe với tâm trạng thử xem mình có bị mất kiểm soát hay không, nhưng sau khi bước vào thùng xe thì cậu đã vứt chuyện đó sang một bên, nhanh chóng vùi đầu vào công tác điều tra.
Những chiếc xe đông lạnh cỡ lớn như thế này bình thường đều phụ trách những việc vận chuyển vắc xin phòng bệnh đi liên tỉnh. Thùng xe đông lạnh dài 8,6 mét, rộng 2,4 mét, cao 2,45 mét, thùng xe có tất cả hai cửa, một cửa nhỏ ở bên hông và cửa lớn hai cánh ở đằng sau.
Vị trí của nạn nhân Tiện Vũ khi bị phát hiện là ở tận cùng bên trong thùng xe, ở gần cửa hông, nhưng máu dưới người cậu ta vẫn chảy đến tận trước cánh cửa đôi ở đằng sau thùng xe. Điều này chứng minh lúc ấy nạn nhân không bị đâm ở chỗ để thi thể, nếu không máu trong xe sẽ không chảy xa như vậy. Đương nhiên, nếu sàn của thùng xe và mặt đất không phẳng đều thì đó là một vấn đề khác.
Khi Viên Mục Dã phân tích tất cả những chi tiết trong xe, đột nhiên một bóng người đến gần cậu. Viên Mục Dã quay đầu nhìn lại theo bản năng và thấy một người đàn ông mặc áo sơ mi màu trắng, quần Tây màu đen đang đưa lưng về phía mình, một tay bịt lại bên hông trái, liên tục lùi ra sau. Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com
Viên Mục Dã vô thức né sang một bên để nhường không gian cho đối phương. Trông cách người này ăn mặc chắc chính là Tiện Vũ, chỉ tiếc Viên Mục Dã không nhìn thấy là ai đâm cậu ta bị thương, bởi vì từ trường tư duy còn sót của Tiện Vũ trên xe đông lạnh bị xé rách, nửa còn lại có lẽ nằm ở chỗ đỗ xe ban đầu.
Lúc đầu Tiện Vũ cũng không chết ngay khi bị đâm, nhưng lúc ấy cậu ta vô cùng hoảng sợ, liên tục đập vào cửa thùng xe cầu cứu. Sau khi không có bất cứ lời đáp lại nào, cậu ta mới bịt miệng vết thương rồi lảo đảo đi vào tận cùng bên trong thùng xe.
Có thể là bởi vì vị trí đó gần buồng lái nhất, có lẽ cậu ta muốn tiếp tục đập vào thùng xe ở đó để cầu cứu… Nhưng sau đó cậu ta dần dần mất đi ý thức, gần như không ngồi vững nổi nữa, cuối cùng hoàn toàn mất ý thức ngã xuống sàn xe cho đến khi chết.
Tiện Vũ tắt thở, tất cả ảo ảnh trước mắt Viên Mục Dã lập tức biến mất. Cậu hơi tiếc nuối đi xuống xe nói với Từ Lệ: “Có thể lái xe đông lạnh về nơi phát hiện xác chết trước đó không?”
Từ Lệ hơi khó xử: “Đây là xe đông lạnh. Cả cục bọn anh chẳng có một ai có bằng lái xe đông lạnh, bọn anh còn phải tìm xe tải kéo nó về đây đấy!”
Viên Mục Dã thấy cũng phải nên đành bất đắc dĩ nói: “Được rồi, vậy chúng ta đi xem thử bên phía pháp y Diệp có manh mối gì không đã.”
Lúc vào phòng pháp y, hai người nhìn thấy Diệp Dĩ Nguy đang ngồi trước máy vi tính viết báo cáo khám nghiệm tử thi với vẻ mặt mỏi mệt. Anh ta nghe thấy tiếng động nên ngẩng đầu nhìn, thấy người đến là nhóm Viên Mục Dã, anh ta ra hiệu bảo hai người bọn họ ngồi đợi một lát, sau đó tiếp tục gõ bàn phím.
Bởi vì sợ quấy rầy pháp y Diệp làm việc, cho nên Viên Mục Dã và Từ Lệ đành “trừng mắt nhìn nhau” ngồi ở bên cạnh chờ. Mãi đến khi Diệp Dĩ Nguy tháo mắt kính xuống, day trán, ra vẻ công việc của anh ta đã hoàn thành, Từ Lệ mới xem như thở phào nhẹ nhõm.
Diệp Dĩ Nguy đóng dấu báo cáo khám nghiệm tử thi xong thì đưa luôn cho Từ Lệ: “Tiện Vũ chết do ngạt thở. Dựa vào kết quả khám nghiệm tử thi, lúc cậu ta bị trúng dao, nhiệt độ trong xe ắt hẳn chưa thấp như vậy, cho nên cậu ta không phải bị chết cóng, cũng không phải chết vì mất máu quá nhiều, mà là thiếu oxy dẫn đến ngạt thở rồi tử vong.”
Sau đó Diệp Dĩ Nguy lại giải thích kĩ thêm: “Thùng xe đông lạnh là một không gian vô cùng kín, lượng oxy bên trong cực kỳ thấp. Nếu lúc ấy nạn nhân bình tĩnh thì dưỡng khí trong xe sẽ bị tiêu hao chậm hơn một chút, ngược lại thì sẽ tiêu hao rất nhanh. Cùng lúc với việc tiêu hao dưỡng khí trong thùng xe, nạn nhân còn thở ra CO2. Cơ thể cậu ta sẽ dần dần xuất hiện tình trạng hít thở khó khăn, tinh thần hoảng hốt, chóng mặt, vân vân... cho đến khi mất ý thức rồi tử vong.”
Lúc này Viên Mục Dã bắt đầu nhớ lại cảnh mình nhìn thấy ở trong xe trước đó. Ngay khi ấy, đúng là Tiện Vũ cực kỳ khủng hoảng, cậu ta liên tục đập vào cửa thùng xe, đồng thời còn hét to. Bởi vậy mới tăng nhanh thời gian tử vong của bản thân.
Bình luận facebook