Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 204 - Chương 204 NẰM VÙNG
Chương 204 NẰM VÙNG
Từ Lệ thở dài: “Chúng tôi cũng đã tìm hiểu một ít về hoàn cảnh nhà anh ta từ đồng nghiệp ở địa phương, đúng là giống như người phụ trách nhà kho nói: điều kiện gia đình anh ta rất kém, vợ bị bệnh quanh năm. Để kiếm thêm tiền, Sở Minh thường xuyên chạy xe khẩn cấp vào các ngày nghỉ lễ, cho nên người nhà anh ta còn tưởng rằng Sở Minh ra ngoài giao hàng dịp Tết. Điểm chết người chính là, cách đây một thời gian, con gái anh ta vừa mới lên cấp ba còn bị chẩn đoán mắc bệnh bạch cầu. Có thể Sở Minh tự tử bởi vì không chịu nổi cú sốc này chăng!?”
Viên Mục Dã lại lắc đầu: “Chắc là không đâu. Hiện giờ anh ta là lao động khỏe mạnh duy nhất trong nhà. Nếu anh ta dễ dàng lựa chọn tự tử, vậy vợ và con anh ta phải làm sao đây? Hơn nữa trong tình huống bình thường, người tự tử vì tuyệt vọng thông thường đều sẽ mang theo người anh ta không yên tâm nhất, không muốn đối phương tiếp tục ở lại chịu khổ.”
Từ Lệ gật gù: “Công ty công nghệ Hoa Sinh này đã lần lượt có hai nhân viên chết vào đêm giao thừa và ngày mùng Một, trong đó chắc chắn không chỉ đơn giản là trùng hợp. Nhưng Sở Minh trong video lại là tự sát chết thật.”
Lúc này, Viên Mục Dã cười lạnh rồi nói: “Sứ giả nhà trời có nhiều cách để làm một người tự sát mà. So sánh với Tiện Vũ trước đây, tôi lại cảm thấy cái chết của Sở Minh giống như bút tích của hắn hơn.”
Từ Lệ giật mình nói: “Không thể nào, danh tiếng của Sở Minh cũng không tệ lắm mà, hơn nữa chẳng qua anh ta là một tài xế, hoàn toàn không cùng cấp bậc với Lý Kha, đáng để Sứ giả nhà trời ra tay hay sao?”
Viên Mục Dã nghĩ ngợi rồi nói: “Sứ giả nhà trời giết người luôn luôn không liên quan gì đến thân phận và địa vị của người muốn giết, chủ yếu là thấy bọn họ đã làm điều ác nên muốn quyết định sống chết. Có điều cũng như lời anh nói, thấy thế nào thì Sở Minh cũng là một người thành thật. Tại sao anh ta lại trở thành mục tiêu của Sứ giả nhà trời chứ?”
Nhưng Từ Lệ lại không đồng ý với quan điểm của Viên Mục Dã: “Sở Minh có phải do Sứ giả nhà trời giết hay không còn chờ thảo luận. Suy cho cùng, tới bây giờ, Sứ giả nhà trời vẫn chưa hề đăng lên bất cứ đoạn video gì, cho nên vẫn chưa thể đóng đinh dán mác cho vụ án này sớm như vậy.”
Ai ngờ ngay khi hai người đang tranh chấp không ai thua ai, điện thoại của Từ Lệ lại đột nhiên đổ chuông. Anh ta rút điện thoại di động ra và thấy bên đội gọi tới, nói là trong cục có hai người tới báo án, tự xưng bọn họ là đồng nghiệp của nạn nhân Tiện Vũ trong vụ án xe đông lạnh, còn nói cái chết của Tiện Vũ vô cùng có khả năng liên quan đến vắc xin phòng bệnh giả của công ty công nghệ Hoa Sinh.
Từ Lệ và Viên Mục Dã vừa nghe thế vội vàng chạy về cục để gặp hai người kia. Hóa ra bọn họ là phóng viên của một kênh truyền thông tư nhân. Gần hai năm nay, bọn họ vẫn luôn theo dõi và đưa tin về vụ vắc xin phòng bệnh giả.
Mà lúc còn sống, Tiện Vũ là đồng nghiệp của họ. Để lấy được thông tin, Tiện Vũ đến công ty công nghệ sinh học Hoa Sinh làm nhân viên thực tập để nằm vùng, thu thập chứng cứ phạm tội của công ty này.
Vào ba ngày trước, Tiện Vũ đã từng gọi điện thoại thông báo cho hai người bọn họ rằng mình sắp sửa tiếp xúc được với các hoạt động cốt lõi của công ty rồi. Đến lúc đó nhất định cậu ta sẽ tóm được thông tin hot, chỉ một lần là vạch trần tấm màn đen của công ty công nghệ Hoa Sinh.
Nhưng đó lại là lần cuối cùng hai người bọn họ nói chuyện với Tiện Vũ, bởi vì sau lần đó, điện thoại di động của Tiện Vũ không liên lạc được nữa. Ngay sau đó bọn họ biết được tin Tiện Vũ chết từ chỗ cha mẹ cậu ta, cũng nhận thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, vì thế lúc này hai người mới nhanh chóng đến cơ quan cảnh sát khai báo.
Nghe xong, Từ Lệ và Viên Mục Dã đều thầm giật mình, bởi vì bọn họ vốn chẳng ngờ Tiện Vũ còn có một thân phận khác! Viên Mục Dã chế nhạo Từ Lệ: “Các anh cũng không điều tra được điều này à?”
Từ Lệ giải thích: “Tôi chỉ cử người điều tra một ít tình hình gần đây của gia đình cậu ta, ai mà ngờ cậu ta lại là phóng viên nằm vùng!”
Nếu hai phóng viên này không nói sai, thì trăm phần trăm là cái chết của Tiện Vũ không liên quan gì đến Sứ giả nhà trời, bởi vì ở mặt nào đó mà nói, mục đích của hai người bọn họ gần giống nhau. Viên Mục Dã không tin Sứ giả nhà trời sẽ bởi vì một phóng viên đã tóm được nội tình mới nhất mà giết người diệt khẩu.
Vấn đề hiện giờ là, thân phận kép của Tiện Vũ bị vạch trần, những vấn đề mới theo nhau mà đến. Rốt cuộc thì cậu ta đã điều tra ra nội tình như thế nào mà dẫn tới họa sát thân chứ?
Sau đó Viên Mục Dã và Từ Lệ bàn bạc, hai người họ đều nhất trí cho rằng không dễ gì mà điều tra ra rốt cuộc Tiện Vũ đã biết được gì đằng sau tấm màn đen. Nhưng vẫn có thể điều tra ra được ba tháng nay cậu ta từng tiếp xúc với ai, đã làm công việc như thế nào, vân vân… Vì thế trưa hôm đó bọn họ chạy tới công ty công nghệ Hoa Sinh, kết quả lại gặp cánh cửa bị đóng kín mít!
“Một công ty lớn như vậy mà sao không có ai trực thế!” Từ Lệ bực tức nói.
Viên Mục Dã buồn cười bảo: “Anh cho rằng cả thế giới đều vất vả giống như các chú cảnh sát sao? Tết nhất mà còn tăng ca?!”
Từ Lệ vò mạnh đầu mình: “Có lẽ phải chờ đến sau mùng Sáu họ mới chính thức đi làm. Đúng là vội chết người mà!”
Lúc này Viên Mục Dã đứng ở cửa kính công ty nhìn ra đằng trước, sau đó cười một cách bí ẩn: “Tôi thấy chưa chắc…” Vietwriter.vn để tham gia các event hấp dẫn.
“Nghĩa là sao? Chẳng lẽ cậu còn có bản lĩnh tìm công nhân tới đây?” Từ Lệ tỏ vẻ không tin.
Viên Mục Dã bèn chỉ vào tờ giấy dán trên bảng thông báo của công ty: “Trên đó có tên người và cách liên hệ…”
“Xa gần chết, ai mà thấy rõ rốt cuộc trên đó viết cái gì chứ!” Từ Lệ tức giận nói.
Viên Mục Dã cười đắc ý: “Nếu tôi có thể nhìn thấy thì làm sao đây?”
Từ Lệ nói luôn: “Vậy sau này tôi sẽ gọi cậu bằng anh!”
Viên Mục Dã lập tức rút điện thoại ra khỏi túi, mở máy ảnh, sau đó phóng to tiêu cự lên 50 lần…
Thấy thế, Từ Lệ thầm mắng trong lòng: “Đệch…”
“Gọi anh đi!”
“Chờ hôm nào đó tôi vui đã.”
Sau đó bọn họ dựa theo tên và cách liên hệ trong thông báo trên bảng kia và tìm được mấy nhân viên bình thường của công ty công nghệ Hoa Sinh. Đương nhiên, đội Từ Lệ chắc chắn không thể hỏi thăm những cái gọi là nội tình đó mà chỉ dò hỏi đơn giản vài chuyện về công việc hằng ngày của Tiện Vũ thôi.
Ví dụ như biểu hiện của cậu ta trong khoảng thời gian tới công ty, chịu trách nhiệm những công việc như thế nào, quan trọng nhất là trong lúc thực tập, cấp trên trực tiếp là ai? Bởi vì đây chỉ là một ít vấn đề bình thường, hơn nữa lại do cảnh sát hỏi, cho nên trên cơ bản họ đều trả lời đúng sự thật.
Tiếp theo, người của Từ Lệ tổng hợp lại lời khai của những người này, lọc được một ít manh mối có thể coi như quan trọng đối với bọn họ.
Manh mối đầu tiên là lúc ban đầu khi Tiện Vũ vào công ty công nghệ Hoa Sinh, người giới thiệu cậu ta không phải ai khác mà chính là Lý Kha. Kết quả Tiện Vũ chưa được làm việc với Lý Kha mấy ngày thì cô ta đã có chuyện!
Tiếp đó tất cả những mối làm ăn của Lý Kha đều rơi vào tay của người trên cô ta một cấp là Thẩm Dịch Viễn, bởi vậy Tiện Vũ cũng chuyển sang làm việc dưới chướng Thẩm Dịch Viễn. Nói cách khác, sau khi Tiện Vũ vào công ty công nghệ Hoa Sinh, cấp trên mà cậu ta có tiếp xúc nhiều nhất trong công việc là Lý Kha và Thẩm Dịch Viễn.
Từ Lệ thở dài: “Chúng tôi cũng đã tìm hiểu một ít về hoàn cảnh nhà anh ta từ đồng nghiệp ở địa phương, đúng là giống như người phụ trách nhà kho nói: điều kiện gia đình anh ta rất kém, vợ bị bệnh quanh năm. Để kiếm thêm tiền, Sở Minh thường xuyên chạy xe khẩn cấp vào các ngày nghỉ lễ, cho nên người nhà anh ta còn tưởng rằng Sở Minh ra ngoài giao hàng dịp Tết. Điểm chết người chính là, cách đây một thời gian, con gái anh ta vừa mới lên cấp ba còn bị chẩn đoán mắc bệnh bạch cầu. Có thể Sở Minh tự tử bởi vì không chịu nổi cú sốc này chăng!?”
Viên Mục Dã lại lắc đầu: “Chắc là không đâu. Hiện giờ anh ta là lao động khỏe mạnh duy nhất trong nhà. Nếu anh ta dễ dàng lựa chọn tự tử, vậy vợ và con anh ta phải làm sao đây? Hơn nữa trong tình huống bình thường, người tự tử vì tuyệt vọng thông thường đều sẽ mang theo người anh ta không yên tâm nhất, không muốn đối phương tiếp tục ở lại chịu khổ.”
Từ Lệ gật gù: “Công ty công nghệ Hoa Sinh này đã lần lượt có hai nhân viên chết vào đêm giao thừa và ngày mùng Một, trong đó chắc chắn không chỉ đơn giản là trùng hợp. Nhưng Sở Minh trong video lại là tự sát chết thật.”
Lúc này, Viên Mục Dã cười lạnh rồi nói: “Sứ giả nhà trời có nhiều cách để làm một người tự sát mà. So sánh với Tiện Vũ trước đây, tôi lại cảm thấy cái chết của Sở Minh giống như bút tích của hắn hơn.”
Từ Lệ giật mình nói: “Không thể nào, danh tiếng của Sở Minh cũng không tệ lắm mà, hơn nữa chẳng qua anh ta là một tài xế, hoàn toàn không cùng cấp bậc với Lý Kha, đáng để Sứ giả nhà trời ra tay hay sao?”
Viên Mục Dã nghĩ ngợi rồi nói: “Sứ giả nhà trời giết người luôn luôn không liên quan gì đến thân phận và địa vị của người muốn giết, chủ yếu là thấy bọn họ đã làm điều ác nên muốn quyết định sống chết. Có điều cũng như lời anh nói, thấy thế nào thì Sở Minh cũng là một người thành thật. Tại sao anh ta lại trở thành mục tiêu của Sứ giả nhà trời chứ?”
Nhưng Từ Lệ lại không đồng ý với quan điểm của Viên Mục Dã: “Sở Minh có phải do Sứ giả nhà trời giết hay không còn chờ thảo luận. Suy cho cùng, tới bây giờ, Sứ giả nhà trời vẫn chưa hề đăng lên bất cứ đoạn video gì, cho nên vẫn chưa thể đóng đinh dán mác cho vụ án này sớm như vậy.”
Ai ngờ ngay khi hai người đang tranh chấp không ai thua ai, điện thoại của Từ Lệ lại đột nhiên đổ chuông. Anh ta rút điện thoại di động ra và thấy bên đội gọi tới, nói là trong cục có hai người tới báo án, tự xưng bọn họ là đồng nghiệp của nạn nhân Tiện Vũ trong vụ án xe đông lạnh, còn nói cái chết của Tiện Vũ vô cùng có khả năng liên quan đến vắc xin phòng bệnh giả của công ty công nghệ Hoa Sinh.
Từ Lệ và Viên Mục Dã vừa nghe thế vội vàng chạy về cục để gặp hai người kia. Hóa ra bọn họ là phóng viên của một kênh truyền thông tư nhân. Gần hai năm nay, bọn họ vẫn luôn theo dõi và đưa tin về vụ vắc xin phòng bệnh giả.
Mà lúc còn sống, Tiện Vũ là đồng nghiệp của họ. Để lấy được thông tin, Tiện Vũ đến công ty công nghệ sinh học Hoa Sinh làm nhân viên thực tập để nằm vùng, thu thập chứng cứ phạm tội của công ty này.
Vào ba ngày trước, Tiện Vũ đã từng gọi điện thoại thông báo cho hai người bọn họ rằng mình sắp sửa tiếp xúc được với các hoạt động cốt lõi của công ty rồi. Đến lúc đó nhất định cậu ta sẽ tóm được thông tin hot, chỉ một lần là vạch trần tấm màn đen của công ty công nghệ Hoa Sinh.
Nhưng đó lại là lần cuối cùng hai người bọn họ nói chuyện với Tiện Vũ, bởi vì sau lần đó, điện thoại di động của Tiện Vũ không liên lạc được nữa. Ngay sau đó bọn họ biết được tin Tiện Vũ chết từ chỗ cha mẹ cậu ta, cũng nhận thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, vì thế lúc này hai người mới nhanh chóng đến cơ quan cảnh sát khai báo.
Nghe xong, Từ Lệ và Viên Mục Dã đều thầm giật mình, bởi vì bọn họ vốn chẳng ngờ Tiện Vũ còn có một thân phận khác! Viên Mục Dã chế nhạo Từ Lệ: “Các anh cũng không điều tra được điều này à?”
Từ Lệ giải thích: “Tôi chỉ cử người điều tra một ít tình hình gần đây của gia đình cậu ta, ai mà ngờ cậu ta lại là phóng viên nằm vùng!”
Nếu hai phóng viên này không nói sai, thì trăm phần trăm là cái chết của Tiện Vũ không liên quan gì đến Sứ giả nhà trời, bởi vì ở mặt nào đó mà nói, mục đích của hai người bọn họ gần giống nhau. Viên Mục Dã không tin Sứ giả nhà trời sẽ bởi vì một phóng viên đã tóm được nội tình mới nhất mà giết người diệt khẩu.
Vấn đề hiện giờ là, thân phận kép của Tiện Vũ bị vạch trần, những vấn đề mới theo nhau mà đến. Rốt cuộc thì cậu ta đã điều tra ra nội tình như thế nào mà dẫn tới họa sát thân chứ?
Sau đó Viên Mục Dã và Từ Lệ bàn bạc, hai người họ đều nhất trí cho rằng không dễ gì mà điều tra ra rốt cuộc Tiện Vũ đã biết được gì đằng sau tấm màn đen. Nhưng vẫn có thể điều tra ra được ba tháng nay cậu ta từng tiếp xúc với ai, đã làm công việc như thế nào, vân vân… Vì thế trưa hôm đó bọn họ chạy tới công ty công nghệ Hoa Sinh, kết quả lại gặp cánh cửa bị đóng kín mít!
“Một công ty lớn như vậy mà sao không có ai trực thế!” Từ Lệ bực tức nói.
Viên Mục Dã buồn cười bảo: “Anh cho rằng cả thế giới đều vất vả giống như các chú cảnh sát sao? Tết nhất mà còn tăng ca?!”
Từ Lệ vò mạnh đầu mình: “Có lẽ phải chờ đến sau mùng Sáu họ mới chính thức đi làm. Đúng là vội chết người mà!”
Lúc này Viên Mục Dã đứng ở cửa kính công ty nhìn ra đằng trước, sau đó cười một cách bí ẩn: “Tôi thấy chưa chắc…” Vietwriter.vn để tham gia các event hấp dẫn.
“Nghĩa là sao? Chẳng lẽ cậu còn có bản lĩnh tìm công nhân tới đây?” Từ Lệ tỏ vẻ không tin.
Viên Mục Dã bèn chỉ vào tờ giấy dán trên bảng thông báo của công ty: “Trên đó có tên người và cách liên hệ…”
“Xa gần chết, ai mà thấy rõ rốt cuộc trên đó viết cái gì chứ!” Từ Lệ tức giận nói.
Viên Mục Dã cười đắc ý: “Nếu tôi có thể nhìn thấy thì làm sao đây?”
Từ Lệ nói luôn: “Vậy sau này tôi sẽ gọi cậu bằng anh!”
Viên Mục Dã lập tức rút điện thoại ra khỏi túi, mở máy ảnh, sau đó phóng to tiêu cự lên 50 lần…
Thấy thế, Từ Lệ thầm mắng trong lòng: “Đệch…”
“Gọi anh đi!”
“Chờ hôm nào đó tôi vui đã.”
Sau đó bọn họ dựa theo tên và cách liên hệ trong thông báo trên bảng kia và tìm được mấy nhân viên bình thường của công ty công nghệ Hoa Sinh. Đương nhiên, đội Từ Lệ chắc chắn không thể hỏi thăm những cái gọi là nội tình đó mà chỉ dò hỏi đơn giản vài chuyện về công việc hằng ngày của Tiện Vũ thôi.
Ví dụ như biểu hiện của cậu ta trong khoảng thời gian tới công ty, chịu trách nhiệm những công việc như thế nào, quan trọng nhất là trong lúc thực tập, cấp trên trực tiếp là ai? Bởi vì đây chỉ là một ít vấn đề bình thường, hơn nữa lại do cảnh sát hỏi, cho nên trên cơ bản họ đều trả lời đúng sự thật.
Tiếp theo, người của Từ Lệ tổng hợp lại lời khai của những người này, lọc được một ít manh mối có thể coi như quan trọng đối với bọn họ.
Manh mối đầu tiên là lúc ban đầu khi Tiện Vũ vào công ty công nghệ Hoa Sinh, người giới thiệu cậu ta không phải ai khác mà chính là Lý Kha. Kết quả Tiện Vũ chưa được làm việc với Lý Kha mấy ngày thì cô ta đã có chuyện!
Tiếp đó tất cả những mối làm ăn của Lý Kha đều rơi vào tay của người trên cô ta một cấp là Thẩm Dịch Viễn, bởi vậy Tiện Vũ cũng chuyển sang làm việc dưới chướng Thẩm Dịch Viễn. Nói cách khác, sau khi Tiện Vũ vào công ty công nghệ Hoa Sinh, cấp trên mà cậu ta có tiếp xúc nhiều nhất trong công việc là Lý Kha và Thẩm Dịch Viễn.
Bình luận facebook