Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 305 - Chương 305 CÔNG VIÊN TRÒ CHƠI
Chương 305 CÔNG VIÊN TRÒ CHƠI
Thật ra Viên Mục Dã đã chắc chắn đến chín mươi phần trăm là Thạch Lỗi đã sát hại vợ của Đại Quân, nhưng bây giờ chưa phải lúc nói cho anh ta biết, bởi vì Viên Mục Dã vẫn chưa tìm hiểu được chân tướng thật sự trong này là gì?
Đừng nhìn Đại Quân cả ngày cứ vui cười toe toét, trông thì rất vui vẻ, nhưng nếu để anh ta biết được Thạch Lỗi chính là hung thủ đã sát hại Tống Lan, chỉ sợ anh ta sẽ bất chấp tất cả mà điều tra cả ngày… Đến lúc đó chỉ vì cái trước mắt mà lại không có lợi cho việc điều tra chân tướng.
Vài ngày sau, số 54 nhận được một vụ án kỳ lạ, có một công viên trò chơi nổi tiếng thế giới liên tục phát sinh những chuyện quái lạ, điều đó đã tác động tiêu cực đến công viên khiến số lượng du khách bị sụt giảm thảm hại.
Mặc dù bên công viên đã cử người điều tra rõ chuyện này, nhưng những sự việc đó vẫn tiếp tục xảy ra, thậm chí còn càng lúc càng nghiêm trọng… Vì để tránh tạo ra ảnh hưởng tồi tệ hơn, bên phía công viên đành phải tuyên bố tạm ngừng kinh doanh một tuần để tu sửa.
Có một cổ đông trong công viên này đã từng tài trợ cho một dự án của tiến sĩ Lâm, cho nên ông ta muốn mời số 54 tranh thủ lúc công viên đang ngừng kinh doanh để qua đó điều tra xem thế nào.
Hoắc Nhiễm và Tằng Nam Nam vừa nghe nói muốn đi công viên giải trí nổi tiếng thế giới để điều tra thì vui như điên. Có vẻ ở trong số 54, hai người này vẫn là những đứa trẻ to xác, vì vậy họ vẫn có tình cảm rất lớn đối với những nơi như công viên trò chơi này.
Sau đó Đoàn Phong phát tài liệu đến tay mỗi người rồi bảo: “Tôi xem tài liệu rồi, không có vấn đề gì to tát cả, lần này chúng ta coi như ra nước ngoài du lịch!”
Trương Khai nghe xong bèn phàn nàn: “Thôi đi đội trưởng, lần nào mà anh chẳng nói như vậy, nhưng lần sau luôn nguy hiểm hơn lần trước!”
Đoàn Phong trừng mắt với Trương Khai: “Xem thật kĩ tư liệu trong tay cậu đi! Lần sau nguy hiểm hơn lần trước? Đâu có khoa trương như cậu nói chứ? Tôi cam đoan lần này không có mất tích, không có người chết, chúng ta chỉ qua đó đi điều tra nguyên nhân phát sinh những điều kỳ lạ là gì thôi?”
Viên Mục Dã cúi đầu nhìn tài liệu trong tay, công viên này ở nước R, nó nằm dưới một tòa núi lửa đã ngừng hoạt động khá nổi tiếng, vào tháng sáu năm ngoái mới bắt đầu mở cửa kinh doanh.
Nếu như Viên Mục Dã nhớ không nhầm thì khu này lúc đó khá nổi tiếng, rất nhiều khách du lịch trong nước tranh nhau đến đây để thử. Còn về những việc quái lạ khiến công viên nhức đầu thì phải bắt đầu kể từ sau tết Nguyên đán…
Để đưa khách du lịch đến gần với thiên nhiên nên công viên cho nuôi rất nhiều động vật nhỏ tương đối hiền lành ngay trong vườn.
Những loại động vật nhỏ này có thể tương tác với một số khách du lịch trẻ em, nhưng vấn đề lại phát sinh ở chính những con vật này.
Những con vật nhỏ luôn dịu dàng ngoan ngoãn bỗng đột nhiên tấn công khách du lịch khi họ ném đồ ăn cho chúng, mặc dù không gây ra tổn thương quá nghiêm trọng nhưng chúng lại mang đến những ảnh hưởng cực kỳ xấu đối với công viên.
Sau đó nhân viên của công viên trò chơi tích cực xoa dịu du khách, đồng thời còn phải đền bù về tài chính mới khiến chuyện này lắng xuống… Nhưng rồi bọn họ nhanh chóng phát hiện ra đó không phải là một sự kiện ngẫu nhiên, bởi vì sau đó lại liên tục phát sinh những tình huống động vật tấn công du khách.
Bởi vì những con vật nhỏ này sinh sống ở trong núi nên nhân viên công viên không có lựa chọn nào khác ngoài việc cảnh báo du khách không chủ động ném thức ăn cho động vật, đồng thời phái người thường xuyên đuổi những con vật này lên núi…
Sau khi tạm thời giải quyết chuyện động vật tấn công du khách thì chuyện quái lạ thứ hai xảy ra. Có một khách du lịch Trung Quốc lúc đó đã khiếu nại, nói là có một người mặc bộ đồ gã hề cứ đi theo ông ta và gia đình.
Lúc đầu bọn họ cũng không để ý vì dù sao đây là công viên trò chơi, những nhân viên mặc đồ búp bê xuất hiện khắp mọi nơi, cho nên bọn họ cũng không để ý nhiều đối với một gã hề.
Nhưng đến khi con gái nhỏ của du khách này rụt rè nói: “Bố ơi, anh hề kia đáng sợ quá, tại sao anh ấy luôn đi theo chúng ta?”
Đến lúc này người du khách kia mới để ý thấy đúng là gã hề này đã đi theo gia đình họ được một thời gian rồi. Ông ta thấy gã hề cầm một chùm bóng bay thì tưởng là gã muốn bán bóng, thế là ông ta nghĩ mua một quả bóng xong chắc gã sẽ không đi theo mình nữa.
Không ngờ khi du khách này chuẩn bị đi qua đó mua bóng, gã hề kia đột nhiên cười một tiếng kỳ quái rồi xoay người bỏ chạy! Theo lời kể của du khách thì: “Khuôn mặt tên đó quá ghê sợ, đừng nói là trẻ con mà người lớn như tôi nhìn thấy cũng phải rùng mình…”
Mặc dù nhận được khiếu nại của du khách, nhưng lúc đó bên phía công viên cũng không coi trọng vấn đề này, bởi vì trong công viên trò chơi không có nhân viên mặc trang phục gã hề, cho nên lúc đầu bọn họ còn nghĩ là du khách này tự tưởng tượng ra.
Viên Mục Dã nhìn đến đây thì thầm cười khẩy, đây là bệnh chung của nhiều công viên giải trí, đó chính là ỷ vào mình nổi tiếng nên rất kiêu ngạo với khách.
Sự thật đã chứng minh chuyện này không đơn giản như vậy, về sau càng ngày càng có nhiều du khách khiếu nại là bị gã hề quấy rối trong công viên, có những đứa trẻ còn bị dọa phát sợ.
Khi công viên bắt đầu coi trọng vấn đề này, họ bèn dựa theo lời kể của du khách để xem lại camera giám sát gần đó và đúng là họ phát hiện có một người mặc bộ đồ gã hề đi theo du khách.
Nhưng điều khiến mọi người nghi ngờ là, gã hề này luôn thoắt ẩn thoắt hiện, bất kể nhân viên có tìm kiếm trong công viên thế nào thì họ cũng không tìm thấy một chút dấu vết nào của gã…
Sau đó có nhân viên quan sát tỉ mỉ đã phát hiện, dường như gã hề này chỉ đi theo sau lưng trẻ con, mục đích của gã là thích dọa những đứa trẻ đến phát khóc. Bên công viên lập tức báo cảnh sát, nhưng khi cảnh sát đến thì họ lại không hề tìm được gã hề kia.
Đọc truyện tại Vietwriter.vn
Để tìm được gã hề này, bên phía công viên đã bỏ ra số lượng nhân lực rất lớn, bọn họ tập trung chú ý vào những du khách có dắt theo trẻ em, thậm chí còn áp dụng chế độ cho nhân viên đi kèm…
Nhưng số lượng khách mà công viên tiếp mỗi ngày thật sự quá nhiều, số du khách dẫn theo trẻ con lại càng nhiều vô số kể, cho nên chắc chắn sẽ có du khách không được để ý nên lại bị gã hề quấy rối, những khiếu nại như vậy vẫn liên tục xảy ra.
Bên phía công viên đã hoàn toàn bó tay về chuyện động vật tấn công và gã hề quấy rối, nhưng điều này không phải là nghiêm trọng nhất, nguyên nhân khiến bọn họ phải ngừng kinh doanh để chỉnh đốn lại chính là việc phát sinh tại nhà ma sau đó.
Cũng giống như đa số các công viên trò chơi khác, nơi này cũng có nhà ma chuyên để hù dọa du khách, cảnh tượng ở đây được xếp đặt là một bệnh viện khủng bố, bên trong có một số bác sĩ ma và y tá ma theo phong cách zombie.
Thật ra Viên Mục Dã đã chắc chắn đến chín mươi phần trăm là Thạch Lỗi đã sát hại vợ của Đại Quân, nhưng bây giờ chưa phải lúc nói cho anh ta biết, bởi vì Viên Mục Dã vẫn chưa tìm hiểu được chân tướng thật sự trong này là gì?
Đừng nhìn Đại Quân cả ngày cứ vui cười toe toét, trông thì rất vui vẻ, nhưng nếu để anh ta biết được Thạch Lỗi chính là hung thủ đã sát hại Tống Lan, chỉ sợ anh ta sẽ bất chấp tất cả mà điều tra cả ngày… Đến lúc đó chỉ vì cái trước mắt mà lại không có lợi cho việc điều tra chân tướng.
Vài ngày sau, số 54 nhận được một vụ án kỳ lạ, có một công viên trò chơi nổi tiếng thế giới liên tục phát sinh những chuyện quái lạ, điều đó đã tác động tiêu cực đến công viên khiến số lượng du khách bị sụt giảm thảm hại.
Mặc dù bên công viên đã cử người điều tra rõ chuyện này, nhưng những sự việc đó vẫn tiếp tục xảy ra, thậm chí còn càng lúc càng nghiêm trọng… Vì để tránh tạo ra ảnh hưởng tồi tệ hơn, bên phía công viên đành phải tuyên bố tạm ngừng kinh doanh một tuần để tu sửa.
Có một cổ đông trong công viên này đã từng tài trợ cho một dự án của tiến sĩ Lâm, cho nên ông ta muốn mời số 54 tranh thủ lúc công viên đang ngừng kinh doanh để qua đó điều tra xem thế nào.
Hoắc Nhiễm và Tằng Nam Nam vừa nghe nói muốn đi công viên giải trí nổi tiếng thế giới để điều tra thì vui như điên. Có vẻ ở trong số 54, hai người này vẫn là những đứa trẻ to xác, vì vậy họ vẫn có tình cảm rất lớn đối với những nơi như công viên trò chơi này.
Sau đó Đoàn Phong phát tài liệu đến tay mỗi người rồi bảo: “Tôi xem tài liệu rồi, không có vấn đề gì to tát cả, lần này chúng ta coi như ra nước ngoài du lịch!”
Trương Khai nghe xong bèn phàn nàn: “Thôi đi đội trưởng, lần nào mà anh chẳng nói như vậy, nhưng lần sau luôn nguy hiểm hơn lần trước!”
Đoàn Phong trừng mắt với Trương Khai: “Xem thật kĩ tư liệu trong tay cậu đi! Lần sau nguy hiểm hơn lần trước? Đâu có khoa trương như cậu nói chứ? Tôi cam đoan lần này không có mất tích, không có người chết, chúng ta chỉ qua đó đi điều tra nguyên nhân phát sinh những điều kỳ lạ là gì thôi?”
Viên Mục Dã cúi đầu nhìn tài liệu trong tay, công viên này ở nước R, nó nằm dưới một tòa núi lửa đã ngừng hoạt động khá nổi tiếng, vào tháng sáu năm ngoái mới bắt đầu mở cửa kinh doanh.
Nếu như Viên Mục Dã nhớ không nhầm thì khu này lúc đó khá nổi tiếng, rất nhiều khách du lịch trong nước tranh nhau đến đây để thử. Còn về những việc quái lạ khiến công viên nhức đầu thì phải bắt đầu kể từ sau tết Nguyên đán…
Để đưa khách du lịch đến gần với thiên nhiên nên công viên cho nuôi rất nhiều động vật nhỏ tương đối hiền lành ngay trong vườn.
Những loại động vật nhỏ này có thể tương tác với một số khách du lịch trẻ em, nhưng vấn đề lại phát sinh ở chính những con vật này.
Những con vật nhỏ luôn dịu dàng ngoan ngoãn bỗng đột nhiên tấn công khách du lịch khi họ ném đồ ăn cho chúng, mặc dù không gây ra tổn thương quá nghiêm trọng nhưng chúng lại mang đến những ảnh hưởng cực kỳ xấu đối với công viên.
Sau đó nhân viên của công viên trò chơi tích cực xoa dịu du khách, đồng thời còn phải đền bù về tài chính mới khiến chuyện này lắng xuống… Nhưng rồi bọn họ nhanh chóng phát hiện ra đó không phải là một sự kiện ngẫu nhiên, bởi vì sau đó lại liên tục phát sinh những tình huống động vật tấn công du khách.
Bởi vì những con vật nhỏ này sinh sống ở trong núi nên nhân viên công viên không có lựa chọn nào khác ngoài việc cảnh báo du khách không chủ động ném thức ăn cho động vật, đồng thời phái người thường xuyên đuổi những con vật này lên núi…
Sau khi tạm thời giải quyết chuyện động vật tấn công du khách thì chuyện quái lạ thứ hai xảy ra. Có một khách du lịch Trung Quốc lúc đó đã khiếu nại, nói là có một người mặc bộ đồ gã hề cứ đi theo ông ta và gia đình.
Lúc đầu bọn họ cũng không để ý vì dù sao đây là công viên trò chơi, những nhân viên mặc đồ búp bê xuất hiện khắp mọi nơi, cho nên bọn họ cũng không để ý nhiều đối với một gã hề.
Nhưng đến khi con gái nhỏ của du khách này rụt rè nói: “Bố ơi, anh hề kia đáng sợ quá, tại sao anh ấy luôn đi theo chúng ta?”
Đến lúc này người du khách kia mới để ý thấy đúng là gã hề này đã đi theo gia đình họ được một thời gian rồi. Ông ta thấy gã hề cầm một chùm bóng bay thì tưởng là gã muốn bán bóng, thế là ông ta nghĩ mua một quả bóng xong chắc gã sẽ không đi theo mình nữa.
Không ngờ khi du khách này chuẩn bị đi qua đó mua bóng, gã hề kia đột nhiên cười một tiếng kỳ quái rồi xoay người bỏ chạy! Theo lời kể của du khách thì: “Khuôn mặt tên đó quá ghê sợ, đừng nói là trẻ con mà người lớn như tôi nhìn thấy cũng phải rùng mình…”
Mặc dù nhận được khiếu nại của du khách, nhưng lúc đó bên phía công viên cũng không coi trọng vấn đề này, bởi vì trong công viên trò chơi không có nhân viên mặc trang phục gã hề, cho nên lúc đầu bọn họ còn nghĩ là du khách này tự tưởng tượng ra.
Viên Mục Dã nhìn đến đây thì thầm cười khẩy, đây là bệnh chung của nhiều công viên giải trí, đó chính là ỷ vào mình nổi tiếng nên rất kiêu ngạo với khách.
Sự thật đã chứng minh chuyện này không đơn giản như vậy, về sau càng ngày càng có nhiều du khách khiếu nại là bị gã hề quấy rối trong công viên, có những đứa trẻ còn bị dọa phát sợ.
Khi công viên bắt đầu coi trọng vấn đề này, họ bèn dựa theo lời kể của du khách để xem lại camera giám sát gần đó và đúng là họ phát hiện có một người mặc bộ đồ gã hề đi theo du khách.
Nhưng điều khiến mọi người nghi ngờ là, gã hề này luôn thoắt ẩn thoắt hiện, bất kể nhân viên có tìm kiếm trong công viên thế nào thì họ cũng không tìm thấy một chút dấu vết nào của gã…
Sau đó có nhân viên quan sát tỉ mỉ đã phát hiện, dường như gã hề này chỉ đi theo sau lưng trẻ con, mục đích của gã là thích dọa những đứa trẻ đến phát khóc. Bên công viên lập tức báo cảnh sát, nhưng khi cảnh sát đến thì họ lại không hề tìm được gã hề kia.
Đọc truyện tại Vietwriter.vn
Để tìm được gã hề này, bên phía công viên đã bỏ ra số lượng nhân lực rất lớn, bọn họ tập trung chú ý vào những du khách có dắt theo trẻ em, thậm chí còn áp dụng chế độ cho nhân viên đi kèm…
Nhưng số lượng khách mà công viên tiếp mỗi ngày thật sự quá nhiều, số du khách dẫn theo trẻ con lại càng nhiều vô số kể, cho nên chắc chắn sẽ có du khách không được để ý nên lại bị gã hề quấy rối, những khiếu nại như vậy vẫn liên tục xảy ra.
Bên phía công viên đã hoàn toàn bó tay về chuyện động vật tấn công và gã hề quấy rối, nhưng điều này không phải là nghiêm trọng nhất, nguyên nhân khiến bọn họ phải ngừng kinh doanh để chỉnh đốn lại chính là việc phát sinh tại nhà ma sau đó.
Cũng giống như đa số các công viên trò chơi khác, nơi này cũng có nhà ma chuyên để hù dọa du khách, cảnh tượng ở đây được xếp đặt là một bệnh viện khủng bố, bên trong có một số bác sĩ ma và y tá ma theo phong cách zombie.
Bình luận facebook