• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Viên lão quái kỳ án full (3 Viewers)

  • Chương 372 - Chương 372 ĐOÀN PHONG MẤT TÍCH

Chương 372 ĐOÀN PHONG MẤT TÍCH

Trước khi vào cửa, Viên Mục Dã dặn dò Trương Khai: “Lát nữa gặp mọi người, cậu cố tỏ ra bình thường một chút. Lúc này lòng người không thể rối loạn, đội trưởng Đoàn còn chờ chúng ta đi cứu anh ấy đấy.”



Đi vào trong, những người khác đều đang ai bận việc người nấy, Đại Quân thấy chỉ có hai người bọn họ trở lại thì nhíu mày hỏi: “Đội trưởng Đoàn đâu?”



Trương Khai vừa định nói nhưng bị Viên Mục Dã giành lời: “Mọi người dừng việc trong tay trước đã, tôi có chuyện muốn nói với mọi người.”



Ba người bọn họ tụ lại trước mặt Viên Mục Dã và Trương Khai, vẻ mặt ai cũng bồn chồn. Viên Mục Dã sắp xếp từ ngữ một lát rồi nói: “Hiện giờ đội trưởng Đoàn gặp phải chút chuyện, tạm thời không về được, hơn nữa anh ấy đang rất cần sự giúp đỡ của chúng ta!” Sau khi nói xong, cậu không chờ mọi người nói gì mà đưa chiếc điện thoại di động bị vỡ nát cho Hoắc Nhiễm: “Tiểu Nhiễm, cậu xem giúp tôi dữ liệu trong chiếc điện thoại này còn có thể dùng được không? Nghĩ cách trích xuất ra lịch sử cuộc gọi đêm qua, đặc biệt là cuộc gọi cuối cùng, xem anh ấy gọi cho ai.”



Nhận điện thoại di động, sắc mặt Hoắc Nhiễm sầm lại: “Đây không phải điện thoại của đội trưởng Đoàn ư? Sao lại thành như vậy?”



Viên Mục Dã gật đầu, xem như trả lời câu hỏi đầu tiên của cậu ta, sau đó cậu quay sang đưa cho Tằng Nam Nam một cái USB: “Nam Nam, trong đây có vài đoạn video, cô xem thử giúp tôi có bị người ta động tay động chân không?”



Tằng Nam Nam thấy Viên Mục Dã không trả lời chính diện câu hỏi vừa rồi của Hoắc Nhiễm, thì cũng không nói nhiều, cô nhận USB rồi đi làm việc. Lúc này Đại Quân cũng nhận thấy được tính nghiêm trọng của vấn đề, anh ta nghiêm túc hỏi: “Có cần anh làm gì không?”



Viên Mục Dã xoay người rút ra một tờ giấy trắng trên bàn làm việc, lấy bút viết một biển số xe lên đó: “Anh vận dụng tất cả các nguồn tin của mình, nhất định phải điều tra được toàn bộ thông tin của chiếc xe này!”



Trương Khai tỏ vẻ khó hiểu: “Không phải anh đã nhờ đội trưởng Từ điều tra giúp những việc này rồi sao?”



Viên Mục Dã thở dài: “Chúng ta không thể đặt hết mọi hy vọng vào người khác. Từ Lệ là cảnh sát, cho nên anh ta chỉ có thể điều tra một vài việc trong đúng quy tắc cho phép. Ngoài quy tắc là phải do tự chúng ta điều tra.”



Trương Khai nghe vậy cũng không nói nhảm nữa mà đi tìm manh mối về chiếc xe việt dã màu đen với Đại Quân. Về phần Viên Mục Dã, đầu tiên cậu gọi điện thoại cho lão Lâm, kể rõ tình hình phía bên này, hỏi anh ta có biết người quen cũ của đội trưởng Đoàn là ai không?



Kết quả lão Lâm lại nói anh ta cũng không rõ ràng lắm về những chuyện của Đoàn Phong: “Năm xưa ông cụ nhà tôi đi đột ngột, có rất nhiều chuyện cũng chưa kịp nói rõ ràng, trong đó bao gồm cả một vài chuyện cũ của Đoàn Phong.”



“Nếu đã như vậy, tại sao anh còn tin tưởng anh ấy như thế?” Viên Mục Dã hỏi ngược lại.



Trong điện thoại, lão Lâm im lặng một lúc rồi mới nói: “Bởi vì cha tôi tin tưởng cậu ấy, cho nên tôi cũng tin cậu ấy…”



Cúp điện thoại của lão Lâm, một mình Viên Mục Dã ngồi ở trong văn phòng tự vấn lại vài khả năng trong toàn bộ vụ việc… Khi Tần Uyển nhắc tới người quen cũ, sắc mặt chị ấy khá âm u nặng nề, như thế đã nói lên khả năng đối phương quay lại báo thù khá lớn, thậm chí vô cùng có khả năng rất hiểu tình trạng của Đoàn Phong.

Xem trong video, chiếc xe việt dã màu đen xuất hiện rất đột ngột. Nếu không, với bản lĩnh của Đoàn Phong, chắc chắn anh ta sẽ tránh được. Đối phương muốn tông cho anh ta không kịp trở tay…



Xem ra, kẻ gọi là “người quen cũ” này chắc chắn biết bản lĩnh của Đoàn Phong, thậm chí càng có khả năng hắn biết cơ thể anh ta không giống người bình thường… Vì thế mới không cho anh ta một chút thời gian nào để phản kháng, tông cho sống dở chết dở rồi mang đi luôn!



Lúc này Hoắc Nhiễm đẩy cửa vào và bảo: “Anh Viên, đã xuất hết mọi thứ trong điện thoại di động của đội trưởng Đoàn ra rồi!”



Viên Mục Dã thầm vui mừng, vội hỏi cậu ta cuộc điện thoại cuối cùng là gọi cho ai?



Ai ngờ Hoắc Nhiễm lại đặt máy tính xuống trước mặt cậu: “Cuộc điện thoại cuối cùng là gọi cho anh, đáng tiếc chưa kịp nối máy đã bị cắt đứt.”

Nguồn : Vietwriter.vn

Viên Mục Dã sửng sốt, lúc ấy Đoàn Phong gọi điện thoại cho cậu là muốn nói gì chứ? Chẳng lẽ anh ta nhận thấy có thể mình sẽ gặp nguy hiểm, nên mới gọi điện thoại cầu cứu cậu sao?



Cậu sắp xếp suy nghĩ trong đầu, sau đó xem tiếp lên trên, nếu cuộc điện thoại cuối cùng là gọi cho mình, vậy cuộc thứ hai đếm ngược lên phải là cho người anh ta sắp gặp lúc đó.



Đó là một dãy số di động hoàn toàn xa lạ, là sau khi Đoàn Phong tạm biệt Viên Mục Dã không lâu thì kết nối, hơn nữa còn do đối phương gọi đến… Thời gian trò chuyện là 1 phút 23 giây, ắt hẳn chính cuộc điện thoại này dẫn Đoàn Phong tới đoạn đường xảy ra chuyện.



Viên Mục Dã do dự một lúc rồi lấy điện thoại của mình ra và nhập dãy số đó vào, hiện giờ có thể khẳng định Đoàn Phong đang ở trong tay đối phương, mà Viên Mục Dã đang đánh cược “người quen cũ” kia sẽ không dễ dàng lấy mạng của Đoàn Phong.



Ai ngờ khi Viên Mục Dã ấn nút gọi đi, ống nghe lại truyền ra câu nói: “Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi không đúng, xin vui lòng kiểm tra lại…”



Hoắc Nhiễm kinh ngạc: “Không thể nào, ngày hôm qua còn gọi điện thoại hơn một phút mà? Chắc chắn là đối phương cố tình thiết lập rồi.”



Viên Mục Dã nghĩ ngợi rồi bảo: “Không quan trọng, lát nữa đưa dãy số này cho Nam Nam, để cô ấy nghĩ cách điều tra, có phải số sai hay không điều tra sẽ biết.”



Đúng vào lúc này, Tằng Nam Nam đi đến với sắc mặt khó coi. Cô ấy đặt chiếc USB ở trước mặt Viên Mục Dã: “Kiểm tra cẩn thận rồi, video bên trong không có vấn đề. Xem tình hình của đội trưởng Đoàn… chắc là bị thương không nhẹ đâu.”



Viên Mục Dã không tiếp lời cô ấy mà cắm USB vào máy tính của Hoắc Nhiễm rồi phát lại video một lần nữa, sau đó cậu nói bằng giọng nghi vấn: “Điểm mù giữa camera thứ sáu và thứ bảy chỉ cách có mấy mét. Vận tốc ngay lúc đó của chiếc xe màu đen vượt qua 120 km/h, làm sao hắn thoắt cái tăng tốc được trong khoảng cách ngắn như vậy?”



Tằng Nam Nam cũng gật đầu: “Chẳng những chiếc xe này xuất hiện không hợp với lẽ thường, nó biến mất cũng rất bất bình thường. Tôi đã xem kĩ hết các bản sao video này một lượt, phát hiện chiếc xe này tông vào đội trưởng Đoàn trong phạm vi của camera số bảy, kéo lê đến phạm vi của camera số tám, ném người vào cốp xe rồi tiếp tục chạy, nhưng camera số chín lại không xuất hiện chiếc xe này vào cùng thời gian… Mà lối ra chỗ camera số một càng chẳng ghi nhận có bất cứ chiếc xe màu đen nào ra vào.”



“Tự dưng xuất hiện rồi lại biến mất vào không khí?” Viên Mục Dã tự mình lẩm bẩm.



“Sao có thể chứ?” Hoắc Nhiễm nói bằng giọng khó tin.



Viên Mục Dã nghe xong như rơi vào suy tư: “Đúng vậy, đúng là khó có thể tưởng tượng được, nhưng video giám sát rành rành ra đó…”



Nghĩ đến đây, Viên Mục Dã chợt nói với Tằng Nam Nam và Hoắc Nhiễm: “Mọi người tiếp tục điều tra dãy số lạ kia đi, tôi ra ngoài một lát sẽ về!”



Viên Mục Dã ra khỏi số 54 bèn vội vàng đến Xuân Phong Lý chỉ cách đấy một con phố…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom