Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 459 - Chương 459 CHẶN NGANG CHẶT ĐỨT
Chương 459 CHẶN NGANG CHẶT ĐỨT
Hoắc Nhiễm vội xua tay rồi ngượng ngùng nói: “Không cần khách sáo như vậy đâu, em làm bạn với con người là được rồi!”
Sau khi đi vào rừng cây, Viên Mục Dã dần cách xa khỏi sự ảnh hưởng từ trường của Đoàn Phong và Hoắc Nhiễm, tiếp đó cậu nhìn thấy bóng dáng một cô gái chạy rất nhanh trong rừng…
Cô gái đó mặc một chiếc quần short, mặc dù ăn mặc rất đơn giản nhưng vẫn không che được dáng người xinh đẹp… Nhưng tình cảnh lần đầu tiên Viên Mục Dã gặp cô gái này hơi đặc biệt nên khi cô ta xuất hiện trước mặt cậu một lần nữa thì Viên Mục Dã thật sự không dám nhận.
“Lisa?” Viên Mục Dã khẽ nói.
Đúng là như vậy, cô gái đang hốt hoảng chạy lung tung ở trong rừng chính là nữ nghệ sĩ Lisa đã chết thảm trước đó. Xem ra đây chính là nơi Lisa đã chết, nếu không cô ta đã chẳng chạy liên tục không ngừng ở trong rừng, vĩnh viễn không biết mệt mỏi…
Một bóng dáng quen thuộc nhanh chóng xuất hiện, chính là cái gã đã kéo bốn nhân viên công tác đi và bị camera ghi lại được. Trong tay gã lúc này cầm theo một vật giống con dao cầu, gã rất bình thản đi theo phía sau lưng cô gái như một con mèo già đang săn con chuột.
Thật ra cánh rừng này cách khu ghi hình không xa, nếu Lisa hét lên kêu cứu thì chắc chắn nhân viên công tác trong khu trại sẽ nghe thấy… Nhưng khi Viên Mục Dã đến gần mới phát hiện khuôn mặt Lisa chảy đầy máu, hóa ra miệng của cô ta đã bị cắt.
Lúc này người đàn ông phía sau đã đuổi đến nơi, gã bình thản đi tới chỗ Lisa đang kiệt sức rồi dùng một tay kéo cô ta về phía sau, bản năng cầu sinh khiến Lisa không còn để ý đến mái tóc đẹp của mình nữa, cô ta nắm chặt lấy cái cây nhỏ bên cạnh để tránh thoát khỏi sự lôi kéo của gã đàn ông kia.
Có lẽ Lisa chống cự đã làm đối phương mất một chút kiên nhẫn cuối cùng, gã đột nhiên nhấc chân đá mạnh vào lưng Lisa, cô gái lảo đảo đứng không vững rồi ngã nhào về phía trước.
Lạ một điều là người đàn ông này nhìn Lisa ngã sấp xuống lại không sốt ruột tiến lên, gã cứ nhìn cho đến lúc Lisa bò dậy chuẩn bị chạy tiếp thì mới vung con dao cầu trong tay chém về phía Lisa…
Sức mạnh đôi tay của người này khiến Viên Mục Dã phải giật mình, đầu tiên con dao cầu gỉ sét này không hề nhẹ, hơn nữa lại muốn cắt đôi một người… đây không phải là chuyện người bình thường có thể làm được.
Ngay sau đó, toàn bộ cảnh tượng trước mắt Viên Mục Dã biến mất, cậu nhanh chóng tìm kiếm cẩn thận ở chỗ Lisa ngã trước khi chết… Nhưng có vẻ như cơn mưa to đã rửa sạch toàn bộ dấu vết nơi này.
Bởi vì rõ ràng khi cơ thể bị chém đứt đôi sẽ chảy ra rất nhiều máu, nếu không có cơn mưa to rửa sạch thì dù đã qua một thời gian cũng sẽ không dễ dàng biến mất như vậy…
Sau khi thấy được thứ mà mình muốn, Viên Mục Dã xoay người ra khỏi rừng cây, Lisa là người đầu tiên của tổ quay phim chết khi lên đảo, cũng là sự bắt đầu của cuộc đồ sát… Nhưng tại sao người đầu tiên lại là Lisa chứ?
Đoàn Phong thấy Viên Mục Dã cau mày quay về thì biết cậu có thu hoạch, anh ta tiến lên hỏi: “Thế nào?”
Viên Mục Dã chỉ vào chỗ rừng cây vừa rồi: “Lisa chết ở chỗ đó, nhưng có một điều tôi nghĩ mãi vẫn không hiểu, tại sao cô ta lại là nạn nhân đầu tiên?”
Vấn đề này cũng khiến Đoàn Phong rơi vào trầm tư, đúng thế, tại sao lại như vậy? Đầu tiên có thể khẳng định một điều là, không lâu sau khi mọi người lên đảo: “Tiểu Ngũ” đã nhìn chằm chằm vào Lisa, lúc đó gã xuất hiện trong phòng Lisa có phải vì muốn bắt cô ta đi không? w●ebtruy●enonlin●e●com
Nhưng đây cũng chính là chỗ không hợp lý, bởi vì từ thủ đoạn sau này có thể nhận thấy gã tên Tiểu Ngũ này khá gian xảo, có thể đồng thời bắt được bốn người đàn ông, khiến thành viên cả một tổ quay phim biến mất bí ẩn, vậy tại sao lại e ngại một cô gái tay trói gà không chặt chứ?
Với những hành vi sau này của “Tiểu Ngũ”, nếu như gã thật sự muốn bắt Lisa đi khi mọi người không để ý… gã hoàn toàn có thể làm được, nhưng gã chỉ dọa Lisa một chút mà thôi.
Nghĩ đến đây, Viên Mục Dã bỗng nói: “Có lẽ gã này rất thích hưởng thụ vẻ sợ hãi của con mồi, vì vừa xuất hiện đã giết người… thì quá tẻ nhạt đối với gã.”
Đoàn Phong gật đầu: “Tất nhiên cũng có thể có khả năng này, vì chẳng ai biết tên đó đã đợi trên đảo bao lâu và giết bao nhiêu người mạo hiểm tiến lên đảo.”
Viên Mục Dã chợt nghĩ đến cách đối phương giết chết Lisa, cậu nói luôn với Đoàn Phong và Hoắc Nhiễm: “Gã này dùng một con dao cầu chém đứt rời người Lisa, qua đó có thể thấy được lực tay của gã…”
Hoắc Nhiễm nghe xong tò mò hỏi: “Dao cầu là loại dao gì thế ạ? Cũng là một loại dao quân dụng à?”
Đoàn Phong nhìn tên nhóc này mà không biết phải nói gì nữa: “Nó là một con dao dài khoảng một mét!”
Hoắc Nhiễm nghe xong biến sắc, không biết cậu ta tưởng tượng thành vũ khí gì trong mấy trò chơi, nhưng nếu là vũ khí có thể dễ dàng chém ngang lưng người khác, vậy bất kể hình dáng nó thế nào cũng đủ khiến mọi người phải sợ hãi…
Sau đó đám người tiếp tục đi về phía hang động ở bờ biển, trong quá trình này Đoàn Phong còn dùng bộ đàm liên lạc với Đại Quân một lần để hỏi thăm tình huống của tổ bên đó, nhưng không biết có phải do khoảng cách càng lúc càng xa hay không mà tạp âm trong bộ đàm rất nhiều, Đoàn Phong chỉ có thể nghe thấy Đại Quân nói tổ của anh ta sắp đến nơi.
Mọi người nhóm Viên Mục Dã nghe vậy cũng vội vàng bước nhanh hơn, gã kia cứ thoắt ẩn thoắt hiện, mà gã lại nắm rõ địa hình trên đảo như lòng bàn tay, trong lúc giao đấu rất có khả năng sẽ bị thiệt thòi.
“Hiện tại tôi cảm thấy hơi hối hận vì đã tách ra hành động.” Đoàn Phong vừa đi vừa nói.
Viên Mục Dã an ủi: “Yên tâm đi, nếu ba người bọn họ đánh chính diện chưa chắc đã bị thiệt thòi đâu.”
Đoàn Phong thở dài: “Nhưng tôi sợ tên đó không trực tiếp ra tay mà lại ngấm ngầm giở trò…”
Viên Mục Dã nghe Đoàn Phong nói như vậy cũng cảm thấy hơi không yên tâm, cậu không nói nhiều nữa mà chỉ cắm đầu bước nhanh, cuối cùng chạy đến vị trí đã hẹn trong thời gian ngắn nhất. Nhưng bọn họ lại không nhìn thấy ba người Đại Quân ở chỗ cửa hang, chắc họ không kịp đợi mấy người Đoàn Phong đến mà đã đi cứu người rồi.
Đoàn Phong thấy vậy thì nhanh chân tiến vào trong hang, cũng may bọn họ vừa vào đã thấy có ba đốm sáng phía xa, chắc mấy người Đại Quân dùng đèn pin cá nhân.
Vậy mà mấy người Viên Mục Dã chưa kịp thở phào, họ bỗng thấy ba đốm sáng đó đột nhiên dập tắt! Đoàn Phong thấy vậy lập tức chạy về phía ánh sáng vừa nãy.
Viên Mục Dã muốn đuổi theo nhưng lại không yên tâm để một mình Hoắc Nhiễm ở lại, thế là cậu đành quay lại kéo theo Hoắc Nhiễm rồi mới chạy nhanh về hướng Đoàn Phong…
Hoắc Nhiễm vội xua tay rồi ngượng ngùng nói: “Không cần khách sáo như vậy đâu, em làm bạn với con người là được rồi!”
Sau khi đi vào rừng cây, Viên Mục Dã dần cách xa khỏi sự ảnh hưởng từ trường của Đoàn Phong và Hoắc Nhiễm, tiếp đó cậu nhìn thấy bóng dáng một cô gái chạy rất nhanh trong rừng…
Cô gái đó mặc một chiếc quần short, mặc dù ăn mặc rất đơn giản nhưng vẫn không che được dáng người xinh đẹp… Nhưng tình cảnh lần đầu tiên Viên Mục Dã gặp cô gái này hơi đặc biệt nên khi cô ta xuất hiện trước mặt cậu một lần nữa thì Viên Mục Dã thật sự không dám nhận.
“Lisa?” Viên Mục Dã khẽ nói.
Đúng là như vậy, cô gái đang hốt hoảng chạy lung tung ở trong rừng chính là nữ nghệ sĩ Lisa đã chết thảm trước đó. Xem ra đây chính là nơi Lisa đã chết, nếu không cô ta đã chẳng chạy liên tục không ngừng ở trong rừng, vĩnh viễn không biết mệt mỏi…
Một bóng dáng quen thuộc nhanh chóng xuất hiện, chính là cái gã đã kéo bốn nhân viên công tác đi và bị camera ghi lại được. Trong tay gã lúc này cầm theo một vật giống con dao cầu, gã rất bình thản đi theo phía sau lưng cô gái như một con mèo già đang săn con chuột.
Thật ra cánh rừng này cách khu ghi hình không xa, nếu Lisa hét lên kêu cứu thì chắc chắn nhân viên công tác trong khu trại sẽ nghe thấy… Nhưng khi Viên Mục Dã đến gần mới phát hiện khuôn mặt Lisa chảy đầy máu, hóa ra miệng của cô ta đã bị cắt.
Lúc này người đàn ông phía sau đã đuổi đến nơi, gã bình thản đi tới chỗ Lisa đang kiệt sức rồi dùng một tay kéo cô ta về phía sau, bản năng cầu sinh khiến Lisa không còn để ý đến mái tóc đẹp của mình nữa, cô ta nắm chặt lấy cái cây nhỏ bên cạnh để tránh thoát khỏi sự lôi kéo của gã đàn ông kia.
Có lẽ Lisa chống cự đã làm đối phương mất một chút kiên nhẫn cuối cùng, gã đột nhiên nhấc chân đá mạnh vào lưng Lisa, cô gái lảo đảo đứng không vững rồi ngã nhào về phía trước.
Lạ một điều là người đàn ông này nhìn Lisa ngã sấp xuống lại không sốt ruột tiến lên, gã cứ nhìn cho đến lúc Lisa bò dậy chuẩn bị chạy tiếp thì mới vung con dao cầu trong tay chém về phía Lisa…
Sức mạnh đôi tay của người này khiến Viên Mục Dã phải giật mình, đầu tiên con dao cầu gỉ sét này không hề nhẹ, hơn nữa lại muốn cắt đôi một người… đây không phải là chuyện người bình thường có thể làm được.
Ngay sau đó, toàn bộ cảnh tượng trước mắt Viên Mục Dã biến mất, cậu nhanh chóng tìm kiếm cẩn thận ở chỗ Lisa ngã trước khi chết… Nhưng có vẻ như cơn mưa to đã rửa sạch toàn bộ dấu vết nơi này.
Bởi vì rõ ràng khi cơ thể bị chém đứt đôi sẽ chảy ra rất nhiều máu, nếu không có cơn mưa to rửa sạch thì dù đã qua một thời gian cũng sẽ không dễ dàng biến mất như vậy…
Sau khi thấy được thứ mà mình muốn, Viên Mục Dã xoay người ra khỏi rừng cây, Lisa là người đầu tiên của tổ quay phim chết khi lên đảo, cũng là sự bắt đầu của cuộc đồ sát… Nhưng tại sao người đầu tiên lại là Lisa chứ?
Đoàn Phong thấy Viên Mục Dã cau mày quay về thì biết cậu có thu hoạch, anh ta tiến lên hỏi: “Thế nào?”
Viên Mục Dã chỉ vào chỗ rừng cây vừa rồi: “Lisa chết ở chỗ đó, nhưng có một điều tôi nghĩ mãi vẫn không hiểu, tại sao cô ta lại là nạn nhân đầu tiên?”
Vấn đề này cũng khiến Đoàn Phong rơi vào trầm tư, đúng thế, tại sao lại như vậy? Đầu tiên có thể khẳng định một điều là, không lâu sau khi mọi người lên đảo: “Tiểu Ngũ” đã nhìn chằm chằm vào Lisa, lúc đó gã xuất hiện trong phòng Lisa có phải vì muốn bắt cô ta đi không? w●ebtruy●enonlin●e●com
Nhưng đây cũng chính là chỗ không hợp lý, bởi vì từ thủ đoạn sau này có thể nhận thấy gã tên Tiểu Ngũ này khá gian xảo, có thể đồng thời bắt được bốn người đàn ông, khiến thành viên cả một tổ quay phim biến mất bí ẩn, vậy tại sao lại e ngại một cô gái tay trói gà không chặt chứ?
Với những hành vi sau này của “Tiểu Ngũ”, nếu như gã thật sự muốn bắt Lisa đi khi mọi người không để ý… gã hoàn toàn có thể làm được, nhưng gã chỉ dọa Lisa một chút mà thôi.
Nghĩ đến đây, Viên Mục Dã bỗng nói: “Có lẽ gã này rất thích hưởng thụ vẻ sợ hãi của con mồi, vì vừa xuất hiện đã giết người… thì quá tẻ nhạt đối với gã.”
Đoàn Phong gật đầu: “Tất nhiên cũng có thể có khả năng này, vì chẳng ai biết tên đó đã đợi trên đảo bao lâu và giết bao nhiêu người mạo hiểm tiến lên đảo.”
Viên Mục Dã chợt nghĩ đến cách đối phương giết chết Lisa, cậu nói luôn với Đoàn Phong và Hoắc Nhiễm: “Gã này dùng một con dao cầu chém đứt rời người Lisa, qua đó có thể thấy được lực tay của gã…”
Hoắc Nhiễm nghe xong tò mò hỏi: “Dao cầu là loại dao gì thế ạ? Cũng là một loại dao quân dụng à?”
Đoàn Phong nhìn tên nhóc này mà không biết phải nói gì nữa: “Nó là một con dao dài khoảng một mét!”
Hoắc Nhiễm nghe xong biến sắc, không biết cậu ta tưởng tượng thành vũ khí gì trong mấy trò chơi, nhưng nếu là vũ khí có thể dễ dàng chém ngang lưng người khác, vậy bất kể hình dáng nó thế nào cũng đủ khiến mọi người phải sợ hãi…
Sau đó đám người tiếp tục đi về phía hang động ở bờ biển, trong quá trình này Đoàn Phong còn dùng bộ đàm liên lạc với Đại Quân một lần để hỏi thăm tình huống của tổ bên đó, nhưng không biết có phải do khoảng cách càng lúc càng xa hay không mà tạp âm trong bộ đàm rất nhiều, Đoàn Phong chỉ có thể nghe thấy Đại Quân nói tổ của anh ta sắp đến nơi.
Mọi người nhóm Viên Mục Dã nghe vậy cũng vội vàng bước nhanh hơn, gã kia cứ thoắt ẩn thoắt hiện, mà gã lại nắm rõ địa hình trên đảo như lòng bàn tay, trong lúc giao đấu rất có khả năng sẽ bị thiệt thòi.
“Hiện tại tôi cảm thấy hơi hối hận vì đã tách ra hành động.” Đoàn Phong vừa đi vừa nói.
Viên Mục Dã an ủi: “Yên tâm đi, nếu ba người bọn họ đánh chính diện chưa chắc đã bị thiệt thòi đâu.”
Đoàn Phong thở dài: “Nhưng tôi sợ tên đó không trực tiếp ra tay mà lại ngấm ngầm giở trò…”
Viên Mục Dã nghe Đoàn Phong nói như vậy cũng cảm thấy hơi không yên tâm, cậu không nói nhiều nữa mà chỉ cắm đầu bước nhanh, cuối cùng chạy đến vị trí đã hẹn trong thời gian ngắn nhất. Nhưng bọn họ lại không nhìn thấy ba người Đại Quân ở chỗ cửa hang, chắc họ không kịp đợi mấy người Đoàn Phong đến mà đã đi cứu người rồi.
Đoàn Phong thấy vậy thì nhanh chân tiến vào trong hang, cũng may bọn họ vừa vào đã thấy có ba đốm sáng phía xa, chắc mấy người Đại Quân dùng đèn pin cá nhân.
Vậy mà mấy người Viên Mục Dã chưa kịp thở phào, họ bỗng thấy ba đốm sáng đó đột nhiên dập tắt! Đoàn Phong thấy vậy lập tức chạy về phía ánh sáng vừa nãy.
Viên Mục Dã muốn đuổi theo nhưng lại không yên tâm để một mình Hoắc Nhiễm ở lại, thế là cậu đành quay lại kéo theo Hoắc Nhiễm rồi mới chạy nhanh về hướng Đoàn Phong…