• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Viên lão quái kỳ án full (3 Viewers)

  • Chương 486 - Chương 486 TIN TƯỞNG

Chương 486 TIN TƯỞNG

Thấy hai người Thạch Lỗi đều không nói gì, Viên Mục Dã tiếp tục dò hỏi: “Hai người nói thật đi, có phải Tùy Quang Nam đã cho các anh chút lợi lộc không? Nếu không làm sao các anh lại dễ dàng cho hắn năm mươi triệu chứ?”



Không đợi Thạch Lỗi lên tiếng, A Triết đã giơ tay lên trời thề: “Chúng tôi mà nắm được những thứ kia sẽ bị sét đánh được chưa?”



Có lẽ ngay cả Thạch Lỗi cũng không ngờ A Triết lại có thể ngây thơ thề như thế, đành nói với Viên Mục Dã: “Tôi không biết phải nói thế nào thì cậu mới tin, nhưng chúng tôi thực sự không giữ thứ gì! Sở dĩ trước đó chúng tôi đưa tiền cho Tùy Quang Nam là bởi vì chúng tôi nghe phong phanh rằng, sắp tới sở nghiên cứu sẽ giao cho chính phủ một báo cáo thí nghiệm quan trọng, mà bản báo cáo này có liên quan đến một loại trang bị cực kỳ quan trọng... Vì muốn chiếm lấy cơ hội này, cho nên chúng tôi mới giao tiền cho Tùy Quang Nam trước. Nếu không phải vì nói ra hơi mất mặt, tôi cũng sẽ không mời cậu đến đây hỗ trợ.”



Mặc dù trong lòng Viên Mục Dã đang âm thầm cười trên nỗi đau khổ của người khác, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ đồng tình: “Vậy các anh không lấy lại được tiền à? Nếu thực sự không lấy được thì cướp về cũng được mà!”



Không ngờ vẻ mặt Thạch Lỗi lại chán nản: “Cậu nghĩ chúng tôi chưa từng thử à? Tên Tùy Quang Nam này làm việc vô cùng kín kẽ, hắn không có tài khoản ngân hàng, khi còn sống thì ở nhà thuê, thậm chí đến người thân duy nhất của hắn cũng đã bị bệnh qua đời từ ba năm trước. Chúng tôi chỉ còn thiếu nước đào sâu ba tấc tất cả những nơi hắn đã từng đến thôi, nhưng vẫn không tìm được gì...”



Viên Mục Dã nhớ đến một chuyện: “Các anh đã từng nghĩ, một người không hề có bất cứ liên quan gì đến thế giới này, nếu hắn thực sự vô cố vô thân thì hắn lấy số tiền đó để làm gì chứ?”



Thạch Lỗi lắc đầu nói: “Chúng tôi thật sự đã tìm tất cả những nơi có thể rồi...”



Viên Mục Dã nghĩ một lúc rồi nói với Thạch Lỗi: “Thế này đi, dùng mạng lưới tin tức của các anh điều tra tất cả tư liệu liên quan đến Tùy Quang Nam, không phải chỉ là các tài liệu được công khai, tôi muốn chi tiết tất cả các thông tin liên quan đến hắn từ khi sinh ra đến khi chết đi, từ việc hắn sinh ở bệnh viện nào, học nhà trẻ ở đâu, tốt nghiệp tiểu học

trường nào... Điều tra toàn diện tất cả cho tôi.”



Viên Mục Dã thấy Thạch Lỗi không đồng ý ngay thì nghi ngờ hỏi: “Không tra được à?”



Thạch Lỗi cười: “Cho tôi một ngày...”



Sau khi đuổi được Thạch Lỗi và A Triết đi, Viên Mục Dã như người bị điên thì thầm với không khí: “Lệ Thần? Cậu còn ở đây không?”



Kết quả cậu gọi hai lần trong phòng mà không có bất cứ tiếng đáp lại nào, xem ra đối phương đã đi theo Thạch Lỗi và A Triết ra khỏi đây rồi. Nghĩ đến đây Viên Mục Dã không khỏi thở dài, từ khi hai người kia đi vào cậu đã âm thầm lau mồ hôi vì cậu ta, mặc dù trên người cậu ta có thiết bị tàng hình, nhưng nhỡ đâu va phải đối phương ở nơi không gian hẹp thì phải làm sao?



Thạch Lỗi và A Triết đi một ngày, Viên Mục Dã cũng ở nguyên một ngày trong khách sạn cày phim, trong thời gian đó cả Lệ Thần giả lẫn Lệ Thần thật đều không xuất hiện...



Đến khi Viên Mục Dã sắp không chịu nổi nữa, muốn ra ngoài hành lang đi dạo thì đột nhiên cửa mở ra, Thạch Lỗi cầm một xấp giấy A4 đi vào: “Đây, tất cả các tài liệu mà cậu cần...”



Viên Mục Dã nhận lấy tập tài liệu rồi ngồi xuống ghế sofa xem, trên tài liệu thể hiện rõ Tùy Quang Nam không có tuổi thơ hạnh phúc, mất cha từ nhỏ, mẹ hắn dẫn theo hắn đi tái giá, người cha dượng không tốt với hắn, hay đánh đập chửi mắng hắn.



Lúc Tùy Quang Nam mười hai tuổi còn bị đánh đến mức phải nhập viện, nhưng lúc đó mẹ hắn vẫn kiên quyết không báo cảnh sát, chỉ nói con trai mình nghịch ngợm ngã bị thương. Có lẽ trong lòng mẹ hắn cũng có tính toán của mình, dù sao một người phụ nữ một mình nuôi con không dễ dàng gì, cho nên mới chấp nhận nhẫn nhịn chịu đựng cuộc sống như thế...



Đến khi Tùy Quang Nam lên đại học lập tức rời khỏi ngôi nhà đó, đến tận ba năm trước đây mẹ hắn bị bệnh qua đời hắn mới quay về phúng viếng, còn trước đó, hắn không quay lại một lần nào. Ở trường, thành tích của hắn cũng chỉ bình thường, nhưng may mà có người tiến cử, lại chăm chỉ nghiêm túc nên mới nổi bật hơn.



Sau khi tốt nghiệp nghiên cứu sinh, hắn tham gia vào phòng nghiên cứu của Lệ Hải, cứ như vậy được năm năm, nếu không có chuyện này xảy ra thì hắn cũng sẽ là một nhân viên nghiên cứu khoa học có tiền đồ rộng mở...

Vietwriter.vn

Bởi vì những tài liệu Thạch Lỗi mang về rất lắt nhắt, cho nên Viên Mục Dã phải cẩn thận đọc qua một lượt mới phát hiện ra manh mối bí ẩn giấu trong những việc vô cùng nhỏ nhặt, đặc biệt là một ghi chép chi tiêu.



Thông qua phân tích Viên Mục Dã phát hiện ra, khi còn sống Tùy Quang Nam thường xuyên mua sắm phong bì thư và giấy viết thư. Nhưng thời gian gần đây mọi người đều dùng điện thoại và email để liên hệ, làm gì còn ai viết thư tay cho người khác?

Thế nên Viên Mục Dã chỉ vào mục chi tiêu đó rồi nói với Thạch Lỗi: “Anh cảm thấy Tùy Quang Nam mua phong bì, giấy viết thư và tem để làm gì?”



Thạch Lỗi nhìn thoáng qua ghi chép chi tiêu kia: “Nếu như chỉ là mua phong bì thư và giấy viết thư thì có thể Tùy Quang Nam định viết một bức thư nhưng không định gửi đi, có lẽ là đưa trực tiếp cho đối phương hoặc đặt vào hộp thư nhà người ta. Nhưng nếu hắn đã mua tem thì chứng tỏ bức thư này đã chuẩn bị sẵn để gửi đi.”



Viên Mục Dã gật đầu: “Anh nhìn những ghi chép chi tiêu này đi, gần như cứ một hai tháng Tùy Quang Nam lại mua một lần... Điều này chứng minh hắn và đối phương có liên hệ qua lại liên tục. Đi, đi đến những bưu điện gần nhà Tùy Quang Nam xem xem, hy vọng có thể tìm ra địa chỉ đến của những phong thư này.”



Sau đó Thạch Lỗi dẫn Viên Mục Dã ra khỏi tòa cao ốc của tập đoàn bọn họ, lần lượt đi đến mấy bưu điện... Bọn họ căn cứ theo thời gian Tùy Quang Nam mua những phong bì kia, rồi lấy video theo dõi của mấy bưu điện gần nhà hắn, quả nhiên trong đó nhìn thấy hình ảnh Tùy Quang Nam đứng ở trước hòm thư ngoài bưu điện.



Thư viết tay mặc dù rất lạc hậu, nhưng lại là phương pháp liên lạc an toàn và bí ẩn nhất, nếu không gặp phải người tỉ mỉ như Viên Mục Dã thì người bình thường sẽ không ai phát hiện ra thói quen gửi thư tay này của Tùy Quang Nam. Hơn nữa ở nước M, việc gửi thư bình thường như thế này sẽ không cần phải ghi chép kỹ càng, cho nên người bình thường rất khó tra ra được bức thư này gửi đến nơi nào.



Tùy Quang Nam là một nhân viên nghiên cứu khoa học, trong cuộc sống của hắn luôn tràn ngập các thiết bị công nghệ cao, nhưng hắn lại chọn phương pháp liên hệ cổ điển này, riêng điểm ấy đã rất đáng ngờ rồi.



Theo thời gian thu được, đây là bức thư tay cuối cùng Tùy Quang Nam gửi đi trước khi chết, hơn nữa, lúc đó hắn đã nhận tiền của bọn Thạch Lỗi, đồng thời cũng đã có được các tài liệu liên quan đến thí nhiệm của nhóm nghiên cứu.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom